Cha mẹ cô vốn yêu thương chị gái cô hơn cô, mọi điều tốt đẹp đều dành cho chị. Chính vì vậy họ lại không đành lòng bắt chị ấy lấy người mà mình không yêu nên đã ép buộc cô phải lấy anh thay chị mình. Cô đã từng nghĩ có thể cuộc sống sau hôn nhân của cô sẽ hạnh phúc hơn nhưng trớ trêu thay anh lại hận chị gái cô người phụ nữ mà ngày xưa khi anh không có sự nghiệp đã bỏ anh đi. Đêm tân hôn ra sức chiếm đoạt cô bằng cách đau đớn không thể nào diễn tả được, cô có thai cùng lúc hiểu lầm giữa anh và chị gái cô được dẹp bỏ. Anh yêu chiều, nhu tình hết hạn để bảo vệ chị gái cô..
21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Thượng Quan Nhiêu | Ngôn tình | Hoàn thành
Tất cả đều đã quá muộn, cho dù cô dùng thân thể bản thân để đổi lại một triệu thì cũng không thể cứu sống được mẹ. Trên đường đến bệnh viện, cô đưa tay lên cổ tìm mặt dây chuyền có chứa ảnh của cô và mẹ mới phát hiện là nó đã không còn ở đó nữa. Ngay tức thì, nước mắt cô rơi không ngừng như những hạt châu bị đứt mất dây, chẳng lẽ đây là ý trời? Ý trời muốn mẹ cô rời khỏi cô? Và rồi khi cô gặp được anh, cùng anh trải qua rất nhiêu thứ...Một đêm nồng cháy, trở thành một đôi vợ chồng hoàn mỹ, nỗi ám ảnh năm năm trước dưới sự dịu dàng như ngọn lửa ấm áp của anh khiến cô như hóa thành nước, không còn e sợ khi đến gần nữa, ngược lại, đến lúc cuối, đã đến mức không chết thì sẽ không dừng lại luôn... Tô Lạc Lạc từ không biết, đến lúc yêu một người, thì là yêu hết toàn bộ của anh ta, yêu đến có thể khắc phục tất cả nỗi sợ hãi trong lòng, còn gì có thể so sánh với sự tuyệt vời khi yêu một người toàn tâm toàn ý chứ!
47.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
BooMew | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi tên là Hứa Doãn Hạ, sinh năm 1999, năm nay vừa tròn 20 tuổi. Tôi sống ở vùng quê, vừa lên Thành Phố lập nghiệp. Tôi không nghĩ mọi thứ cứ như những truyện tiểu thuyết Ngôn Tình mà tôi đọc, lại bị trúng tôi. Tôi cũng không biết nên vui hay buồn đây. Mọi chuyện phải kể về cái đêm sai rượu chết tiệt kia... Hắn tên Hoắc Tư Danh, lớn hơn tôi 12 tuổi, cũng là một con giáp. Trên đời này tôi nghĩ không ai vô liêm sỉ bằng hắn đâu. Rõ ràng là hắn ăn tôi đến no nê, thế mà sáng dậy bắt tôi chịu trách nhiệm. Khốn thiệt hừ...
125.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
:Tì Bà Phiêu Bạc | Ngôn tình | Hoàn thành
Thành phố Tây Đô lúc này đã là trời tối,màu đen đã bao phủ xuống, chỉ còn nhìn thấy những ngọn đèn đường. Một chiếc xe lamborghini màu đỏ đang chạy với một tốc độ, có thể nói là kinh khủng. Người đàn ông ngồi bên trong xe một tay lái xe, một tay đặt lên vành cửa kính. "Rầm." Một tiếng, chiếc xe lúc nảy giờ chỉ còn là một đám lửa lớn và một làn khói nghi ngút. Người đàn ông kia bây giờ đang nằm trên đường, thân hình cao to đầy máu, vết thương lớn nhỏ thỳ đầy mình. Từ xa, một chiếc xe mô tô màu đen chạy về phía anh ta, người con gái đỗ xe bước xuống, mái tóc dài bay bay trước gió thật mê hoặc."Anh gì đó ơi? Tôi đưa anh đến bệnh viện nhé!". Không đợi người kia trả lời, cô liền đỡ anh lên chiếc mô tô của mình. Chạy thẳng đến bệnh viện. "Chuẩn bị phòng mổ..tôi phải cứu người"_cô gái đó nghiêm nghị nói. Những người ở đó nghe thấy, nhanh chóng đi chuẩn bị. Sau 10" đã xong, cô gái đó bước vào phòng mổ, nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của anh ta. Cô đeo găng tay vào. Cô tiến lại, tay phải cầm một cái dao mổ, tay trái nhẹ nhàng chạm vào người anh ta, bắt đầu mổ. Tinh _một tiếng, cửa phòng mở ra, người nhà của anh ta cũng không biết đã đến từ khi nào. Một người phụ nữ và một người đàn ông! Người đàn ông nhìn rất nghiêm nghị,nhưng qua ánh mắt cô có thể thấy ông ta đang rất lo lắng. Còn người kia, nhìn bà ta vô cùng nham hiểu.
24.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Vô Danh | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi và bạn gái Vương Tịnh yêu nhau sáu năm, cuối cùng cũng chờ được đến ngày kết hôn, lòng ngập tràn hạnh phúc, nhưng trong hôn lễ, Vương Tịnh lại nói cô ấy có thai, đáng giận là đứa con không phải của tôi... Hôm đó là một ngày khiến tôi mất hết mặt mũi, đang đến thời khắc trao nhẫn cưới, người chủ trì hôn lễ bảo cô ấy thề nguồn, nói cô ấy có nguyện ý gả cho tôi không, cô ấy to tiếng: "Xin lỗi, tôi không muốn".Hiện trường hôn lễ khi ấy đang vô cùng náo nhiệt, phút chốc bỗng lặng ngắt. Ai mà tưởng tượng được tình huống khó xử lúc đó chứ. Mẹ kiếp! Đúng là đời này không dám trải qua chuyện này lần thứ hai. Liệu tôi có nghe nhầm không ? Cô ấy lại nói Không đồng ý. Tôi không thể tin vào tai mình. "Vương Tịnh... em nói lung tung gì thế ?".
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tran Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bệnh viện phụ sản Nhân Ái. Phòng cấp cứu vẫn một đèn sáng đỏ rực. Sở Nguyệt vào thời khắc đó như đi dạo qua một vòng âm phủ. Cô đau đến bất tỉnh nhân sự Người giúp việc lúc đưa cô đến bệnh viện thì gọi ngay cho Từ Mạc Phong. Nhưng anh đã tắt máy. Trải qua 4 tiếng đồng hồ trong phòng phẫu thuật. Sở Nguyệt cuối cùng cũng được đẩy ra. Sắc mặt cô trắng bệch như tờ giấy. Sở Nguyệt sinh non ở tuần thứ 24. Đứa bé quá yếu, hiện giờ đã được đưa vào lồng kính dưới chế độ chăm sóc đặc biệt4 tiếng sau thuốc mê đã hết tác dụng. Sở Nguyệt tỉnh lại, cô vô thức đưa tay sờ lên bụng. Cô nhận thấy bụng mình đã xẹp xuống. Con cô đâu rồi? Nó đâu rồi? Cô y tá đứng bên cạnh đang thay ống truyền nước biển, thấy cô đã tỉnh lại. Cô y tá liền mỉm cười " Cô tỉnh lại rồi " Sở Nguyệt không quan tâm đến thứ gì nữa. Nỗi đau dưới hạ thân bắt đầu truyền tới. Cô chỉ quan tâm con cô thôi " Con tôi đâu rồi? " Cô y tá cố ý trấn an cô" Cô đừng quá kích động, cơ thể cô vẫn còn yếu. Cô đã bị sinh non ở tuần thứ 24, đứa bé đang ở phòng chăm sóc đặc biệt " Sở Nguyệt thẫn thờ, cô sinh non sao? Trước đây cô có tìm hiểu, sinh non rất nguy hiểm. Đứa bé đa phần là chết, còn nếu may mắn sống sót cũng để lại di chứng. Sở Nguyệt đau lòng, nước mắt cứ thế trào ra. Cô nghẹn ngào hỏi cô y tá.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Nhận được điện thoại của Lý Nhược Vân khi Loan Hoan đang trong một quán rượu ở thị trấn nhỏ sát biên giới Nga – Ukraine nghe hát uống rượu, chính xác mà nói, là Lý Nhược Vân gọi điện thoại cho anh trai cô, chẳng qua là lúc này, cũng không biết Lý Nhược Tư cùng bạn gái của anh ta đi nơi nào rồi, Lý Nhược Vân gào lên ở trong điện thoại: Cứu mạng. . .Hoan, cậu mau tới cứu tớ!Hiển nhiên, Lý Nhược Vân tiểu thư không sợ trời không sợ đất gặp phải chuyện phiền toái. Cô rời trấn nhỏ đi đến địa điểm Lý Nhược Vân chỉ định mất hơn một giờ đi xe, hơn một giờ sau, Loan Hoan liền nhìn thấy xe của Lý Nhược Vân. Vừa lúc màn đêm vừa buông xuống, sắc trời đen như mực hạ xuống làn tuyết trắng xoá, xe của Lý Nhược Vân dừng ở ven đường, trên mái xe đã có một lớp tuyết mỏng manh bao trùm. Nơi này hoang tàn vắng vẻ, rốt cuộc là Lý Nhược Vân lái xe đến nơi đây như thế nào? Loan Hoan có chút tò mò.
22.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Bán Tiệt Bạch Thái | Ngôn tình | Hoàn thành
Năm 19 tuổi, cô thi đại học, anh tự mình bay từ nước ngoài về, đêm đó, giới truyền thông tò mò tại sao Lâm ảnh đế không tham dự, ngày hôm sau liền có truyền thông chụp được, anh xách theo một chiếc valy màu hồng, đưa cô gái của anh đến trường đại học, gây ra bùng nổ tin tức. Năm cô 20 tuổi, trong nhà buộc anh kết hôn, anh nói phải chiếu cố cô cho tốt, vì thế từ chối rất nhiều thiên kim hào môn. Năm cô 23 tuổi, tốt nghiệp đại học, anh dưỡng cô thành cô dâu của mình, anh là nam thần của vô số người nhưng lại là chồng của một mình cô.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Bạo Táo Đích Bàng Giải | Ngôn tình | Hoàn thành
Mộc Tiểu Nhã sắp chết. Chính xác mà nói thì bắt đầu từ 10 ngày trước, cô có thể cảm giác được bản thân cách ngày mình chết càng lúc càng gần. Mười ngày trước, cô về nước thăm người thân, mới ra sân bay thì ngất ở ven đường. Vì cô bất ngờ ngất mà tạo ra một sự hỗn loạn không nhỏ, cũng may sân bay tiến hành cấp cứu kịp thời, nhanh chóng đưa cô tới bệnh viện.Vào thời điểm khi tỉnh lại, người nhà đều đứng xung quanh cô, không cần hỏi nhiều, chỉ nhìn vào hai mắt sưng đỏ của cha mẹ, Mộc Tiểu Nhã đã biết bản thân mình lần này sợ là bệnh không nhẹ, bằng không người luôn luôn ổn trọng như cha mẹ sẽ không thất thố như thế. Cô nghĩ thầm, muốn hỏi một chút, nhưng há miệng ra, sức lực lại chẳng có. Sau đó cô lại rơi vào hôn mê, cả người cứ tỉnh rồi lại ngủ, cứ liên tục như vậy, thân thể càng ngày càng suy yếu, mà máy móc chữa bệnh bên giường, cũng càng ngày càng nhiều.Có những lúc rơi vào trạng thái hôn mê sâu, cô đã từng hai lần vào phòng ICU. Cũng chính là đến lúc này, cô mới biết rốt cuộc mình bị làm sao. "Cô Mộc, cô đã mắc phải một căn bệnh di truyền hiếm gặp." Bác sĩ phụ trách vẻ mặt đồng tình nói với Mộc Tiểu Nhã, "Loại bệnh di truyền này là đột phát, xác suất phát bệnh rất thấp, hơn nữa trước khi phát bệnh, thân thể sẽ không có bất kì biểu hiện gì khác thường, nhưng một khi phát bệnh, thân thể sẽ nhanh chóng bị suy kiệt."
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Vưu Tứ Tỷ | Ngôn tình | Hoàn thành
Con đường phía trước đã bị chặn, chỉ có giết ra trùng vây mới có thể bảo toàn được tính mạng. Đêm buông hoang vắng, sóc phong như đao, mỗi một mảnh gió lướt qua mặt đều để lại vết rạch, như xuyên vào tận trong xương tủy. Thành đã gần trong gang tấc, vậy mà lại không thể trở về được, ánh đèn trên tường thành quá xa, không cách nào chiếu sáng con đường dưới chân. Giáng Niên nhìn phía trước còn đang vui mừng:Sắp tới rồi, chúng ta được cứu rồi. Nhưng càng bình tĩnh, gió bão tích tụ sẽ càng mãnh liệt. Mây tụ dầy đặc phiêu tán, trên bầu trời lộ ra vầng trăng cong cong, có ánh sáng nhẹ trong vắt hắt xuống, trong hoang dã mơ hồ nổi lên mù mịt giăng khắp nơi, đó là ánh sáng lạnh lẽo trên đầu mũi đao. Nhận Dư chợt siết dây cương, quay đầu ngựa, chạy như điên về hướng duy nhất, cơ hồ một thoáng, sau lưng vang lên tiếng gào thét: Mẹ nó mau đuổi theo, đừng để họ chạy.
22.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Mai Thảo Cát Tiên | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên thảo nguyên xanh bao la, xung quanh khói lửa ngun ngút, tiếng trống và tiếng quân lính rào thét vang trời... Trên đỉnh cao nhất có một thân ảnh mảnh mai, tóc đen xõa dài che đi hai bên gương mặt, có hơi rối ren nhưng không thể nào che đi được độ diễm lệ của con người kia. Cô ấy có đôi mắt trong sáng tựa lưu ly, đôi môi đỏ mọng chúm chím.. Nhưng sâu thẳm trong đôi mắt ấy là sự ngoan cường mạnh mẽ thông minh sâu sắc.Nhưng giờ chỉ tràn đầy mờ mịt, tràn đầy sự suy tư khó hiểu.. Nàng vốn đang suy nghĩ, đang muốn tìm ra lý do gì đó.. Nàng mặc kệ xung quanh, mặc kệ sống chết, giống như nơi này có ra sao cũng không còn liên quan đến nàng nữa vậy.. Nàng đang đợi một người, phải hỏi cho rõ một vấn đề. Cuối cùng binh lực phía đối diện cũng đã kéo đến trên tường thành cao ngút. Một vị quân vương đẹp say đắm lòng người đang đứng đó, ánh mắt sâu thẳm khó lường và nhiều tướng sĩ kề cận.Vị quân vương kia đôi mắt hướng thẳng nữ nhân đang bị trói trên cao đôi chân mày hắn nhíu chặt. Nữ nhân đang cúi đầu bỗng ngẩng lên đáp lại ánh mắt đó, đôi mắt không mang theo vẻ sợ hãi gì chỉ lộ ra một ý cười, ý cười lạnh nhạt.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Hồi Sênh | Ngôn tình | Hoàn thành
Chín năm trước, ở ngoài sân vận động, Giản Duy gặp Giang Ngật. Sau lần “gặp” đó, cô đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. “Em thích nghe anh hát bài ‘Đầy sao’.” “Được, có cơ hội giáp mặt sẽ hát cho em nghe.” Giang Ngật là thần tượng Giản Duy hâm mộ nhiều năm, cũng là người đàn ông khiến cuộc đời cô biết được cái gọi là “động lòng”. Chín năm sau, tại chốn cũ, cô tham dự concert của anh. Dưới bầu trời đầy sao, dưới ánh nhìn chăm chú của hàng vạn người, Giang Ngật thổ lộ với cô.“Anh yêu em, em chính là của anh.” “Em đã từng thấy qua ngân hà, nhưng chỉ yêu một vì sao là anh.” Giản Duy nghĩ tất cả đã quá viên mãn, anh lại làm cho cô tin rằng, mọi thứ còn có thể viên mãn hơn. Chuyện thầm mến thời thanh xuân của cô, cuối cùng cũng có kết cục hoàn mỹ.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Ngọc Cốt Tán | Ngôn tình | Hoàn thành
" Tịnh Tịnh à, Tiểu Thẩm sắp đến chưa, cháu mau ra ngoài cửa nhìn xem, bà làm toàn những món nó thích ăn, tay nghề của bà cháu là người rõ nhất mà, về sau bà sẽ truyền chúng lại cho cháu, cháu có thể nấu cho Tiểu Thẩm ăn." Bà ngoại thúc giục Kiều Tịnh ra ngoài cửa nhìn xem, trên nét mặt già nua của bà tràn đầy sự vui sướng. Kiều Tịnh muốn nói lại thôi, không muốn làm bà mất hứng, đành mang giày vào, đứng ngoài cửa chờ Thẩm Luân.Cô không phải là nguyên thân Kiều Tịnh, mà cô là một Kiều Tịnh ở một thế giới khác. Buổi sáng hôm nay, sau khi thức dậy, cô liền phát hiện mình đã xuyên vào một quyển truyện ngôn tình tên là " Bá đạo tổng tài truy thê", lại trở thành nhân vật nữ phụ độc ác. Nữ phụ độc ác này lại cùng tên với cô, bởi vì có đôi mắt cùng khí chất giống với nữ chính, cho nên được nam chính dùng làm thế thân nuôi dưỡng ở bên người, sau khi nữ chính về nước, Kiều Tịnh chịu sự đau khổ khi bị vứt bỏ.Có thể nói, nhân vật của Kiều Tịnh ở trong quyển truyện này chỉ có hai tác dụng: Thứ nhất, cô chính là công cụ để nam chính trả thù nữ chính Ôn Thư, còn thứ hai, khi nguyên thân biết mình đã yêu nam chính, biết bản thân chỉ là người thế thân, nguyên thân bắt đầu điên cuồng trả thù Ôn Thư, nhưng lại bị nữ chính phóng sát, trở thành chất xúc tác cho tình cảm của nam nữ chính. Sau khi Kiều Tịnh ý thức được điều đó, dựa theo bản năng muốn tìm cách thoát thân.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Hạ Lâu Thê | Ngôn tình | Hoàn thành
Ở trên thiên đường. Tiểu thiên sứ Mini nhìn đại thiên sứ Hạ Tư, biểu tình ‘khó mà tin nổi’ hỏi:“Ngài chắc chắn?” Hạ Tư thành thực gật đầu:“Phải, là cấp trên giao nhiệm vụ xuống!” Tay Mini vuốt cánh, ai oán than thở :“Vì cái gì lại là tôi chứ?” “Đừng oán, đây chính là cơ hội tốt để cô có thể thăng chức lên làm thiên sứ cấp cao nha!” “Ai, lần trước thì muốn tôi đi kết hôn, lần này lại muốn tôi đi đàm phán với một tên ác ma!” Mini vô lực vẩy vẩy cánh,“Được rồi, tôi đi đây, mong là có thể bình an trở về đây gặp ngài!”“Yên tâm đi, mặc dù tính cách chẳng khác gì ác ma, nhưng mà hắn vẫn chỉ là nhân loại bình thường thôi a!” Hạ Tư sờ đầu Mini trấn an,“Được rồi, đi đi!” Mini vỗ cánh bay xuống trần gian. Hạ Tư quay đầu lại chuẩn bị trở về “Trung tâm xử lí công việc khẩn cấp của thiên đường”, ai ngờ phía sau đám mây lại xuất hiện một lão nhân râu bạc mặc áo choàng đỏ, vẻ mặt áy náy nhìn mình.“Là ông sao, nguyệt lão!” Hạ Tư nhìn Nguyệt lão bằng ánh mắt xem thường “Lại có chuyện gì nữa đây, ông đừng nói là mình già rồi nên mắt mờ đấy nhé?!” Nguyệt lão bất đắc dĩ gật gật đầu:“Tôi quả thật là mắt mờ a! Tôi ở hồ Thải Hồng nhìn xuống trần gian tìm mỹ nhân, còn tưởng đó là một cô gái, liền đem dây tơ hồng gắn kết một mối nhân duyên tốt đẹp cho y, nhưng tôi thật không ngờ mỹ nhân đó lại là nam a, tôi đến bây giờ cũng chỉ mới phát hiện ra thôi!
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Bất năng phát nha đích chủng tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Hắn là một con quỷ sống ngàn năm ẩn cư trong một ngôi làng nhỏ bé. Cũng chính là một con quỷ mà nhiều người muốn giết chết nhất. Hắn cười nhạt, cứ hễ là quỷ đều phải chết ư, trong khi hắn còn chưa động chạm hay là hại đến nhân dân bách tính trong làng. Nói hắn là quỷ, người ta cứ nghĩ dung mạo của hắn trông rất ghê tởm, nhưng không phải như vậy. Dung mạo hắn không khác gì con người, thậm chí còn đẹp hơn cả con người. Từng đường nét góc cạnh đều rất rõ nét, càng làm nổi bật lên vẻ đẹp tà mị của hắn.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Phượng Cửu An | Ngôn tình | Hoàn thành
Chiếc xe Maserati đen ngừng tại ven đường, ngồi sau tay lái là một cô gái đeo kính mát nhếch cao đôi môi đỏ, ngón tay thon dài gõ nhẹ vô-lăng, cô hơi nghiêng đầu, trong tai nghe bluetooth trợ lý vẫn đang thét to: “Chị, hướng dẫn đường đi không dùng được sao? Thật sự không được sao? Trung tâm triển lãm rất dễ tìm mà!!!” Cô gái nhìn trên màn hình biểu thị nhắc nhở đã đến điểm đích, nói: “Fiona, chỉ cần nói cho chị bây giờ chị quẹo trái hay quẹo phải.” Tim trợ lý mệt vô cùng: “Chị, chị đi từ hướng nào? Từ đường Nhân Dân hay đường Hòa Bình đi qua?”Cô gái cũng tỏ vẻ cẩn thận suy nghĩ, mặc dù mới chỉ nghĩ được một giây đã nhẹ nhàng nói: “Không nhớ rõ nữa.” “Ôi trời ơi… Đầu xe theo hướng nào? Nếu không chị hỏi đường xem? Đã nói chị để lái xe chở đi từ sớm rồi mà…” Cô gái cười: “Fiona, trái và phải, em thích bên nào hơn?” “Em điên rồi.” Trợ lý Tần Lâm sụp đổ. Đuôi xe truyền tới một tiếng loảng xoảng song chiếc xe vẫn đứng im không chút sứt mẻ. Cô nâng mắt nhìn sang kính chiếu hậu.Cách lớp kính râm, có một bóng người duyên dáng mặc trang phục đỏ rực nâng chiếc xe đạp lên, đờ đẫn nhìn đuôi xe, cô gái nhếch miệng, nhẹ giọng nói: “Fiona, chị bị đụng phải rồi.” Xe đứng yên ở ven đường cũng có thể đụng phải, vận may của vị “Người gây họa” này cũng thật kém.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Khương Chi Ngư | Ngôn tình | Hoàn thành
Lúc cuộc thi môn Ngữ văn kết thúc, bầu trời bên ngoài cũng vần vũ mây đen, như đang báo hiệu cơn mưa đang tới. Trên hành lang ùa ra những học sinh thả lỏng sau buổi thi, tốp năm tốp ba tụ tập lại nói chuyện phiếm, bàn về cuộc thi, hoặc tò mò về những tin bát quái. "Lớp bên cạnh có người bị bắt gian lận đó, đùng một phát là bị bắt luôn, gan thật đó." "Thật hả? Vậy chắc bài thi đó bị 0 điểm rồi.""Đương nhiên, ở trước mặt giáo viên mà còn dám gian lận, nghe nói giám thị là chủ nhiệm của lớp đó luôn, tớ đoán chắc là thầy ấy tức muốn chết rồi..." Nhạc Nha ôm bình nước đi qua, nghe được vài câu thảo luận to nhỏ đó. Mỗi giây mỗi phút sau khi lên 12 đều được các giáo viên kiểm soát chặt chẽ, ngay cả lễ Quốc Khánh ngày mai cũng chỉ được nghỉ ba ngày, cho dù học sinh có phàn nàn cũng vô dụng. Hôm nay là ngày thi tháng cuối tháng chín, cũng là cuộc thi cuối cùng tại trường học này.Nhạc Nha đi đến phòng đun nước, nghĩ về kế hoạch kiến thiết trường học Nhất Trung, sau lễ Quốc Khánh họ sẽ chuyển đến khu học mới, tương lai sẽ học ở đó một năm. Cô cũng chưa đến xem khu học mới, cũng không biết nó như thế nào. Rót đầy bình nước, Nhạc Nha xoay người định về lớp thì bị một nữ sinh tóc ngắn chắn đường, ngăn cản cô ra khỏi phòng đun nước. Nhạc Nha nhớ cô bạn này ngồi ở đằng sau mình trong lần thi này, cũng không biết cô ấy muốn gì, "Có chuyện gì không?"
18.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Lee Na | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau 1h đồng hồ đi máy bay đến Hàn, bọn nó lại phải đón tàu ra đảo Jeju. Suốt chặng đường đi nó và hắn chẳng nói với nhau lời nào, đơn giản vì GIẬN. Nó tách khỏi mọi người rồi đi đến cuối đuôi tàu ngắm biển. Nơi đây rất ít người nên nó có thể ở một mình. Nó ngước lên nhìn trời. Sao trời lại âm u giống tâm hồn nó lúc này thế? Trời sắp mưa rồi. Mây đen dày đặc thế kia mà. Nó cũng chẳng có ý định đi vào trong, nó không muốn gặp cái bản mặt khó ưa của hắn. Trong khi đó tại phòng ắn
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Bùi Trà My | Ngôn tình | Hoàn thành
Điệp thơ thẩn đi lại trong sân trường. Có thể là do hôm nay gió mùa đông bắc về nên trời hơi rét, chứ giờ xuân cũng sắp qua rồi. Kéo cổ áo lên cao, nó bước vào trong sân trường. Mấy cây hoa lũ bạn lớp cô mới trồng cách đây một năm giờ đã lớn lên rồi. Hoa nào cũng rất đẹp, lũ bạn này cũng biết trồng đấy chứ.Điệp nhìn lên cây hoa mang tên mình - hoa điệp. Cây hoa điệp lúc nào cũng dịu dàng đứng ở một góc sân trường, đến hè nó lại nở ra những bông hoa vàng ấm áp màu nắng hạ. Đã có mấy bông bắt đầu nở rồi đấy, Điệp nhủ thầm. Giá như rằng Điệp là nữ thần hoa, nó sẽ úm ba la biến cho cây hoa luôn ra bông suốt bốn mùa.Cuối cùng thì cái Thanh cũng về. Đúng là, lúc nào cũng chỉ thích ăn quà vặt là giỏi! Bắt người ta chờ mãi từ bấy đến giờ. Kìa coi đi! Trên tay cầm hết ô mai rồi lại đến sấu dầm, miệng lại rau ráu bim bim, sao mà ăn lắm thế không biết? Vậy mà vẫn có được dáng đẹp, cái Thanh này sao mà tài hơn cả tài! Điệp mặt buồn xo, nó định cãi gì đó nhưng nhìn cả lớp ai cũng làm được bài đành im lặng. Ai bảo nó kém môn này chứ? Bài kiểm tra vừa rồi chắc hẳn Điệp chỉ được 6, 7 điểm là hết cỡ.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Mysweetlovlyday | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên môi nở một nụ cười, Diễm phóng xe đến trường đại học Hồng Hà. Diễm muốn thử một vai trò mới, một trò đùa mới, cuộc sống của Diễm tẻ nhạt quá nên Diễm luôn muốn thay đổi. Chị họ Diễm là giảng viên của trường đại học, chị bị ốm một tuần nên không thể đi dạy được, Diễm vì muốn đùa nghịch nên đã xin chú của Diễm cho Diễm được thay chị Thúy dạy thay chị ấy đến khi nào chị ấy khỏe hẳn thì thôi. Lần đầu tiên đi dạy, lần đầu tiên làm cô giáo mà lại giảng viên đại học nên Diễm không tránh khỏi lo sợ, run rẩy, nhưng một con bé lì lợm, bày đủ thứ trò như Diễm thì không có gì là quá đáng cả. Diễm đã lấy lại được tự chủ và tinh thần rất nhanh.Dắt xe vào cổng trường, Diễm thấy sinh viên đã đi học rất đông, tiếng cười nói, tiếng gọi nhau í ới vang khắp sân trường, Diễm nhìn mấy cây phượng, mấy cây cảnh mà Diễm không biết tên, màu xanh của lá, màu đỏ của hoa, màu vàng của những chiếc lá khô rụng trên sân gạch, nắng hạ vàng làm lòng Diễm lâng lâng một cảm giác khó tả. Đẩy cặp kính lên cao, tay sách cặp, chân đều bước, trông Diễm chững trạc, uy nghiêm như một cô giáo, Diễm gõ cửa phòng thầy hiệu trưởng...Diễm im lặng, những lời ông Hùng nói không phải là không đúng, nhưng bản tính của Diễm là ương bướng, là thích làm theo ý mình nên rất khó cho Diễm khi phải nghe theo sự sắp xếp của người khác....
63.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55