Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân Đã Trở Về!

Uyên Tố Tố / Tô Tử Uyên | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân Đã Trở Về! của tác giả Uyên Tố Tố, Tô Tử Uyên. Tại sân bay thành phố X, nước X. Một cô gái xinh đẹp trong trẻo, cầm tay một đứa bé chừng năm tuổi, một lớn, một nhỏ dắt tay nhau đi, cái này cũng thật gây chú ý. "Mami, con sẽ nhớ chú Hiên nhiều lắm...." Thanh âm non nớt mềm mại vang lên khiến người ta yêu thích vô cùng.  Trầm Tịch Dương đôi mắt đen có chút tối lại, im lặng hồi lâu rồi bất chợt xoa đầu an ủi bảo bối, "Chú Hiên sẽ sớm lấy vợ. Mẹ con mình không thể làm phiền người ta suốt. Bảo bối ngoan, có mẹ ở bên mà...." Vừa nói cô vừa ngoái đầu nhìn qua ô cửa kính xa xăm, năm năm rồi\- mà cô lại một lần nữa quay về nơi này. Trầm Tịch Dương nhận ra, cô đã đi biết bao vùng đất lạ trên thế giới này, có đại dương vô tận, có thảo nguyên mênh mông, có dãy núi ngàn năm băng tuyết, lại có những hoang mạc khô khốc không một bóng người....  Chỉ là trong tim cô vẫn luôn trống vắng... Lại nhìn ánh mặt trời rực rỡ ngoài kia như đang len lỏi, luồn lách thật sâu vào tâm can của cô.... Trầm Tịch Dương tự hỏi: Từ bao giờ mặt trời ở thành phố X lại chói loá đến thế? "Mami nghĩ gì mà đơ người ra thế?" Bảo bối khẽ nhéo cánh tay mẹ mình. "Đang nghĩ làm thế nào đem xú tiểu tử nhà mi gả quách cho cô bé nào đó!" Bảo bối trợn mắt khó tin nhìn mami nhà mình, có chút chạnh lòng khi bị coi rẻ, bĩu môi nói, "Con mới không thèm gả cho mấy đứa con nít ranh đó, ông đây đẹp trai thế này, hơn nữa IQ lại vô cùng cao, nếu có gả thì là mấy đứa con nít đó tranh nhau xếp một hàng dài trên phố, cầu gả cho ông đây!"  Đối với trình độ tự luyến của bảo bối nhà mình, Trầm Tịch Dương dù đã quen nhưng cánh môi vẫn không nhịn được mà co rút, khả năng tự luyến này ngày càng cao rồi! Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Sát Thủ Của Mùi Hương và Công Chiếm Nam Chủ Bệnh Xà Tinh.

16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Tổng Tài Bá Đạo: Ép Phải Yêu

Tữ Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Bá Đạo: Ép Phải Yêu của tác giả Tữ Vũ. Toà nhà cổ kính vang lên những tiếng bước chân gấp gáp. Bạc Nhược vừa tăng tốc chạy vừa xoay người nhìn đám người đang đuổi theo mình ở phía sau, khoảng cách gần như gang tấc. Hô hấp của Bạc Nhược ngày một khó khăn, trên trán đã lấm tấm mồ hôi. Bạc Nhược vừa xoay người vừa chạy nên không để ý trước mặt đã xuất hiện một người đàn ông, gương mặt lạnh lẽo lãnh khốc. Rầm ! Cả người Bạc Nhược va vào lồng ngực rắn chắc của người đàn ông. Người kia thuận thế kéo cô vào lòng rồi đưa tay ra hiệu cho đám người phía sau dừng bước.“ Năm năm không gặp, thân thủ kém đi rất nhiều ”. Người kia khẽ cười, giọng nói bất giác trở nên ấm áp. Lời kia lọt vào tai, cơ thể Bạc Nhược cơ hồ vì lạnh mà run lên, lời nói rõ ràng là ấm áp. Cô không cần ngẩng đầu cũng biết, kẻ kia chính là Vô Kỵ, người đàn ông mà năm năm nay cô chạy trốn, mà cũng là người đàn ông cả đời này cô hận nhất. Thanh âm Bạc Nhược khẽ run, giọng nói yếu ớt cất lên. “ Anh rốt cuộc muốn gì ? ”. Toà nhà cổ kính này rất tối, ánh sáng từ bên ngoài chỉ đủ chiếu sáng một góc trên gương mặt của Vô Kỵ, thế nên Bạc Nhược nhìn không ra tâm tư của anh. “ Em ! ”.

15.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Mộng Tình - Bạc Hà

Bạc Hà | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Mộng Tình - Bạc Hà của tác giả Bạc Hà. Mười tám tuổi, có lẽ đó là độ tuổi đẹp nhất trong thanh xuân người con gái. Yêu nhau năm mười tám tuổi là loại cảm giác thế nào nhỉ? Mà nó lại còn là tình đầu. Ở tuổi đó, cô gặp được một người, ngỡ như hắn chính là ‘chân mệnh thiên tử’ của đời mình, là tình đầu cũng như tình cuối. Diệp Cẩn Ninh, con người nội tâm thâm thúy này khó ai có thể hiểu hết được. Hắn bước vào cuộc đời, đứng trước mặt cô như một vị thần kéo cô ra khỏi bóng tối đáng sợ.Một người trông vừa thư sinh, vừa nho nhã đến thế. Vẻ ngoài có thể lưu mờ được tuổi tác, hắn vừa có độ chín chắn, trưởng thành, vừa lại có đâu đó chút khí tràn đầy nhiệt huyết. “Em tên gì?” “... Thi Ngôn.” “Thi Ngôn, cái tên rất hay.” Đó là câu đầu tiên hắn hỏi. Tại sao khi thấy một người đang có chuyện buồn hắn không hỏi vì sao lại buồn như thế? Đó cũng là do một phần tính cách của hắn, hắn không thích quan tâm quá nhiều, mà chỉ muốn biết được thứ mình muốn biết. Khoảng thời gian sau, Diệp Cẩn Ninh tiếp cận cô nhiều hơn. Tuy hắn là kiểu người khá nhạt nhẽo, thâm sâu khó đoán, nhưng lại rất biết cách làm cô vui.

7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Hạ Tường Lam | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói của tác giả Hạ Tường Lam. 8 năm sau, Kiều Uyển Vũ quay về Vịnh Xuyên thì Đoạn Phong Lãng lúc này đã có sự nghiệp, người anh ta yêu là Hàm Linh người từng là bạn thân chí cốt và là kẻ thù đã hại cô và anh không thể đến với nhau được. Còn Kiều Uyển Vũ thì đã trở thành vợ của Tề Lăng Hạo - Phó Chủ tịch tập đoàn Hoàng Kim lớn nhất Vịnh Xuyên, cô ngồi vào vị trí mà bao cô gái mơ ước chỉ là không ai biết cô đang thay thế cho kẻ khác mà thôi và quan trọng là cô không yêu Tề Lăng Hạo. Tề Lăng Hạo luôn miệng nói Kiều Uyển Vũ là kẻ thế thân nhưng lại hết mực yêu thương cô thậm chí hy sinh cả mạng sống vì cô, chân tâm của Tề Lăng Hạo đã dần cảm hóa trái tim băng giá của Kiều Uyển Vũ.Tề Lăng Hạo đã từng làm tất cả vì Kiều Uyển Vũ nhưng sau này lại ly hôn với cô để kết hôn với một cô gái khác lúc đó mới biết cô đã yêu anh từ lúc nào đó rồi mà không hay. Trong lúc Kiều Uyển Vũ đang đau khổ sau ly hôn thì Đoạn Phong Lãng lại đến tìm cô nói rằng muốn bắt đầu lại.Kiều Uyển Vũ sẽ lựa chọn quay lại với Đoạn Phong Lãng hay một lòng sống với tình yêu mình dành cho Tề Lăng Hạo?!Kết thúc nào là đẹp nhất cho Tề Lăng Hạo, Kiều Uyển Vũ, Đoạn Phong Lãng???Nếu yêu thích Hạ Tường Lam, bạn đừng bỏ lỡ Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời hay Lạc Mất Một Người Thương.

105.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Nhân Sinh Hữu Nhất Niệm

JFang | Ngôn tình | Hoàn thành

“Thế giới bên trong và bên ngoài phòng Hồi sức cấp cứu, trước giờ luôn là hai ranh giới sống chết rõ ràng.” “Đôi tay này không thể tiếp tục cầm dao nữa, cô chỉ có thể chuyển nghề thôi”. “Bà nhẫn tâm chặt gãy cánh của cô, châm lửa đốt cả bộ lông vũ trắng tinh thuần khiết không vướng bụi trần, gieo vào trong lòng nữ thiên sứ một sự nhục nhã khó tả, triệt để đánh gục tự tôn và kiêu ngạo của cô.”

4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Yêu Hoặc Phật Tâm

Ba Lợi | Ngôn tình | Hoàn thành

Lòng buồn bực. Thở không ra hơi. Ta chợt hít một hơi, lại bị sặc một hớp nước khiến đầu váng mắt hoa, nước lạnh như băng khiến ta từ từ tỉnh táo mấy phần. Hình ảnh trước mắt từ từ rõ ràng, lại chỉ có thể nhìn thấy mờ tối đen như mực, từ từ mới nhìn rõ vách đá màu đen trên đỉnh đầu, ta giật giật thân thể, phát hiện mình không thể động đậy... Đây là đâu? Bên tai mơ hồ truyền đến tiếng vang nhỏ bé, dường như có gì đó đang tới."Không biết tự lượng sức đi tìm Cỏ Hóa Hình gì chứ, giờ thì hay rồi, nửa chết nửa sống, ta thấy đạo hạnh ngàn năm cũng không đủ cứu mạng ngươi! Nhanh dẫn tỷ tỷ ngươi về, đừng chết trong động phủ của ta, nếu truyền đi, đến lúc đó Lam nương tử ta sao có thể đặt chân ở Yêu Giới!" Trong giọng nữ nhân bén nhọn cay nghiệt ồn ào kia, hình ảnh trước mắt ta từ từ khôi phục rõ ràng.Giường đá lạnh như băng phía dưới truyền đến cảm giác lạnh lẽo, bốn phía còn có vài mạng nhện xám trắng, còn có một cái kén lớn được bọc bởi một đống tơ nhện, xương cốt trắng xóa trên đất hết đống này đến đống khác, ta không khỏi lạnh cả người. Đầu còn choáng, ta cố gắng nhớ lại những ký ức hỗn loạn kia.

12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Giá Như...

Thất Sắc Cẩm | Ngôn tình | Hoàn thành

Bệnh viện. "Mộ tiểu thư, đã chẩn đoán chính xác, ung thư não. Nhưng cô đừng lo, nếu bây giờ tiếp nhận trị liệu, có hai thành cơ hội chữa khỏi." Bác sĩ đưa giấy báo cáo cho Mộ Thiên Tinh, không đành lòng nói. Khuôn mặt nhỏ nhắn vốn trông tiều tụy của Mộ Thiên Tinh càng tái nhợt, tay vươn ra cầm giấy báo cáo không ngừng run rẩy: "Nếu như không trị liệu, còn có thể sống được bao lâu?"Mặc dù đã tính toán kết quả xấu nhất, nhưng lúc nghe thấy hai chữ "Ung thư", trái tim căng như cây cung của cô vẫn "Thình thịch" một tiếng, gãy. "Khoảng hai năm." Bác sĩ cho biết chi tiết. Nghe vậy, chợt Mộ Thiên Tinh cười: "Vậy là đủ rồi! Vậy là đủ rồi...cám ơn bác sĩ!" Đi ra bệnh viện, Mộ Thiên Tinh hít sâu, lấy điện thoại ra gọi số đã lâu không gặp. Không ngờ, bên kia rất nhanh đã thông.Giọng đàn ông trầm thấp mà không kiên nhẫn truyền đến: "Chuyện gì?" Mộ Thiên Tinh thở ra một hơi: "Tưởng Quý Thần, không phải là anh muốn ly hôn sao? Tôi đồng ý, tối nay anh về ký tên đi! À đúng rồi, tôi sợ qua tối nay tôi sẽ đổi ý, cho nên anh muốn ly hôn, tối nay nhất định phải trở về!"

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Muốn Cùng Anh Già Đi

June | Ngôn tình | Hoàn thành

Trong căn phòng tối, tràn ngập mùi ân ái. Gã đàn ông đang áp sát trên người phụ nữ. Anh ta chuyển động một cách máy móc và đôi mắt trống rỗng. Dường như, người đàn ông này đang cố hoàn thành một nhiệm vụ. Ngoài cảm giác sinh lý ra, anh không hề còn bất kỳ một cảm xúc nào khác nữa. Hổ Tình đang nắm chặt lấy ga giường, cô cố gắng cắn chặt răng ngăn cho tiếng rên không trào ra khỏi miệng.Chuyển động của người đàn ông nhanh dần, cuối cùng, Hổ Tình không thể nhẫn nhịn hơn nữa. Dù đã cố ép bản thân nhưng không thể làm chủ được hơi thở gấp gáp…Kỳ Thiệu Xuyên nhăn mày, động tác của anh đã tăng tiến mạnh hơn, hai tay anh bám vào eo của Hồ Tình để có đà tiến sâu hơn. Kỳ Thiệu Xuyên chỉ mong có thể sớm kết thúc chuyện hoang đường này.Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên, ánh sáng từ màn hình điện thoại chiếu thẳng vào mặt Kỳ Thiệu Xuyên làm lộ rõ vẻ mặt thiếu kiên nhẫn và lạnh lùng của anh. Hổ Tình đột nhiên run rẩy. Tiếng chuông này không chỉ Kỳ Thiệu Xuyên mà cả Hồ Tình cũng rất quen thuộc. Có một chút mong đợi, Hổ Tình trèo lên người Kỳ Thiệu Xuyên, dịu dàng ôm cổ, nhè nhàng thì thầm: “ Anh… anh có thể… không nghe máy được không?” Kỳ Thiệu Xuyên do dự vài giây, đứng lên tự tách mình khỏi người của Hổ Tình. Một cảm giác trống rỗng đến bất ngờ ùa tới khiến cho cô cảm giác như đang chìm trong cái lạnh buốt của mùa đông.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Thật Ra Thì Em Không Dễ Thương

Tử Tiêu | Ngôn tình | Hoàn thành

Mùa hè năm ấy, Mạch Manh Manh hoàn thành kỳ thi tốt nghiệp trung học, vừa vặn biết mình trúng tuyển vào đại học J tốt nhất ở thành phố J. Sau khi biết mình đã trúng tuyển, liền đi xem thử nơi mình sẽ sống trong bốn năm tiếp theo. Gần nhà cô không có xe buýt đi thẳng đến thành phố J, phải chuyển xe. Ở trạm xe có rất nhiều người đứng chờ, nhiều đến mức khiến Mạch Manh Manh gần như cảm thấy mình sẽ bị ép chết, bỏ mạng lại nơi này.Khi xe buýt chở đầy người chậm rãi chạy tới thì Manh Manh vô cùng khiếp sợ. Quá nhiều người rồi, hoàn toàn không có chỗ để chen lên, muốn cũng không có. Bên cạnh có người kêu la "Chuyến tiếp theo cũng nhiều người như vậy" "Chen chết rồi." "Nhường một chút". Nóng. Người ở phía sau không ngừng chen lên trước, Mạch Manh Manh rơi vào cảnh tiến lùi đều khó. Thật vất vả mượn sức của những người xung quanh chen lên xe buýt, chen lấn đi về phía cuối xe, liền nghe thấy tài xế nói "Không thể lên tiếp nữa.". Còn chưa kịp đứng vững, xe buýt liền khởi động. Dưới ảnh hưởng của quán tính, Mạch Manh Manh ngã về phía trước, vươn tay nắm lấy vạt áo người khác theo bản năng, cánh tay được người khác đỡ một chút sau đó liền buông ra.

4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Chưởng Thượng Kiều

Bồng Lai Khách | Ngôn tình | Hoàn thành

Nôn hết tất cả mọi thứ ra, cuối cùng còn chỉ còn chiếc dạ dày trống rỗng, khoang miệng Chân Chu đắng ngắt, ghé vào chiếc giường sắt chật hẹp, hai mắt nhắm chặt, sắc mặt tái nhợt. Cô xin thề, sau khi về nhà, cả đời này cô cũng không lên tàu thuyền hay ca nô nữa. Thân chiến hạm bị sóng lớn đập lắc lư, một trận đau đầu hoa mắt lại kéo tới, sắc mặt Chân Chú trắng bệch, năm ngón tay nắm chặt tay vịn nơi đầu giường sắt, trợn to mắt, nghiêng ra ngoài nôn ọe mấy lần nữa, cuối cùng cũng chẳng còn vật gì trong bụng."Em gái, em cứ thế mãi không được đâu, để chị đi tìm lão Lý." Người nói chuyện là chị Chương ngồi cùng chuyến tàu tiếp tế với Chân Chu tới đảo đá san hô ở Đại Hải để thăm chồng. Chị Chương 40 tuổi, sau khi lên tàu được sắp xếp ngồi cùng Chân Chu, tính cách chị cởi mở, nhiệt tình lại hay nói chuyện, lúc đầu mới gặp Chân Chu trẻ tuổi xinh đẹp, thoạt nhìn giống như cô gái mới tốt nghiệp đại học, bước chân vào xã hội không lâu, cứ nghĩ cô đi thăm chồng mới cưới đã phải xa nhau.Sau khi biết cô kết hôn đã được 10 năm, hết kinh ngạc rồi, chị Chương liên tục nói chuyện cùng Chân Chu, một câu em gái, hai câu em gái, có lẽ cùng hoàn cảnh với nhau, khi thấy cơ thể Chân Chu không khỏe, chị Chương chăm sóc cô rất nhiều. Chân Chu biết mình bị say tàu, trước khi lên tàu đã võ trang đầy đủ, chuẩn bị hết các loại thuốc chống say tàu nhưng không có tác dụng.

18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Ái Tình Khó Buông

A_KHUYET | Ngôn tình | Hoàn thành

Từng âm thanh từng tiếng chúc tụng vang lên sau khi Đức cha dứt tiếng, Lâm Mặc cùng Thanh Vi chính thức thành vợ chồng. Tuy có thể xem đây là ngày vui của cả một đời nhưng Thanh Vi vô cùng ảo não. Cô yêu anh, yêu người tên Lâm Mặc rất nhiều nhưng cô biết rất rõ rằng trong lòng anh đã có một bóng hình, và đó... không phải cô. Trong mắt anh cô chỉ là một con tiểu tam không hơn không kém, ép gia đình gả mình cho anh. Nhưng vì yêu mà làm thế có gì sai?

1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Cổ Vương Xem Ta Thu Phục Ngươi

Nguyệt Kỳ Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành

Mơ màng mở đôi mắt to ra đập vào đôi mắt là căn phòng cổ trang giống mấy bộ phim hongkong, đầu liền xẹt qua một câu: Mô-típ cũ rích ta xuyên không rồi.  Ý thức vừa mới gom về thì liền tan nát ra với tiếng thét chói tai sau lưng: “Áaa…Thánh Cô tỉnh rồi mau…mau báo cho giáo chủ, phu nhân và thiếu chủ mau.”  Sau khi tiếng nói lanh lảnh đó thì chừng mười lăm phút sau một đoàn người tung tăng à không gấp gáp chạy vào. 

11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Vợ Người

Dr. Mèo Hoang | Ngôn tình | Hoàn thành

Mỗi người đều có ước mơ cho riêng mình, có người ước mơ có thể trở thành một người thật vĩ đại, có người muốn thành bác sĩ, kĩ sư hay thành diễn viên, ca sĩ nổi tiếng và Ôn Hiểu Bạch cũng vậy cô cũng có một ước mơ của riêng mình đó chính là trở thành một người vợ truyền thống, một người vợ đảm đang, lo toang mọi việc trong nhà cho chồng mình. Với cái thời đại phụ nữ bình đẳng với nam giới thì suy nghĩ như vậy quả thật rất khác biệt. Có lẽ do sinh ra và lớn lên trong một gia đình có truyền thống lâu đời, được nuôi dạy theo phong cách cũ nên tư tưởng của Hiểu Bạch không giống những cô gái trẻ ngày nay. Hiểu Bạch vẫn đi học mỗi ngày vẫn sinh hoạt và tiếp thu những kiến thức tiến bộ, cô đặc biệt học rất giỏi nổi bật trong những người cùng trang lứa có thể do Hiểu Bạch mang vẻ khó gần cũng như có phần nhút nhát lạ thường hơn các bạn nữ khác khi đối diện với bạn khác giới. Hiểu bạch khi kết thúc cao trung thì không như các bạn đồng trang lứa khác vào đại học mà cô chọn cho mình một con đường đi riêng, cô chọn cách học nghề, học nấu ăn. Trong khoảng thời gian cao trung (cấp ba), Hiểu Bạch có nhận lời yêu Mạnh Hải Lý, sau đó anh ta vào đại học K, một đại học có tiếng nhất nhì của thủ đô nhưng mối quan hệ của hai người vẫn diễn ra êm đềm, không có nhiều thay đổi sóng gió như chính cái tính cách của cô.  Rồi chuyện gì đến cũng đến, kết thúc cho một chuyện tình đẹp đó chính là một đám cưới trong sự hạnh phúc của hai họ nhà trai và nhà gái. Nhiều người cảm thấy ganh tị với Hiểu Bạch khi cô có thể yêu và kết hôn với mối tình đầu của mình, một người vừa đẹp trai, có học thức, điều kiện công việc ổn định như thế và lại hết mực yêu thương cô nhiều như vậy.Nhanh chóng sau đó đứa con trai đầu lòng của họ ra đời, nhóc con cực kì kháu khỉnh và trộm vía điển trai như ba của nó. Và đương nhiên Hiểu bạch có thể thực hiện được ước mơ của mình đó chính là trở thành một người vợ đảm đang lo toang công việc nhà cho chồng an tâm đi làm bên ngoài.

4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!

PJH | Ngôn tình | Hoàn thành

Tiếng điện tâm đồ và máy thở vang lên đều đặn, từng giọt nước truyền qua ống nhỏ thon dài, chảy thẳng xuống cơ thể của người con gái phía dưới. Trên khung nền trắng xóa, mái tóc xõa dài màu đen rãi trên mặt gối, một làn gió thổi qua, làm lay nhẹ những chân tóc lưa thưa bên má, khiến sắc đẹp của cô gái càng trở nên vô thực. Không chỉ dừng ở những thứ nhỏ nhặt đó, khuôn mặt của cô ấy mới là sản phẩm mỹ thuật nhất của thứ gọi là "sắc đẹp". Đôi môi trái tim màu hồng đào đang mím nhẹ, kết hợp với sóng mũi cao ngất, chỉ riêng hai bộ phận đó thôi đã là niềm ao ước của hàng triệu cô gái trên thế giới rồi. Đúng lúc này, đôi mắt đang nhắm chặt lại đột nhiên động đậy, và sau 1s... 2s... 3s.....Nó mở ra.... Đàm Gia Hi dần tỉnh lại trong sự mơ hồ, cô đảo mắt nhìn xung quanh, dần định hình lại mọi thứ. Cô lại đang ở đâu nữa đây? Máy điện tâm đồ, túi nước, chăn, nệm, màu trắng... đây là bệnh viện sao? Tại sao cô lại ở bệnh viện? Cô được người khác cứu sống ư? Đang nghĩ, đột nhiên đầu truyền đến cơn tê nhức, Đàm Gia Hi đưa một tay lên ôm đầu, nhăn mày nói: "Cái quái gì, sao đau đầu quá vậy! Hàng loạt những kí ức đan xen lẫn nhau, của cô, còn có của người khác nữa, Đàm Gia Hi, Tống Dật Nhiên, Âu Dương Thiên Thiên?".  Những cái tên xa lạ, có chuyện gì đang xảy ra vậy?

182.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Tình Yêu Hoài Phí

AnyRead | Ngôn tình | Hoàn thành

Xin chúc mừng, bạn có thai rồi, em bé đã được hai tháng. Mục Hoan trong chiếc áo khoác dài màu trắng đưa kết quả trong tay cho cô bạn gái thân thiết nhiều năm của mình - Tần Vũ Nhu, mỉm cười và nói: Bạn nên báo tin vui này cho bạn trai của bạn biết đi. Tần Vũ Nhu lại cau mày, mắt đỏ hoe. Mục Hoan mình muốn bỏ đứa bé này.Tại...tại sao vậy? Mục Hoan bối rối. Trong ấn tượng của cô, Tần Vũ Nhu và bạn trai của cô ấy đã yêu nhau được hai năm rồi còn gì. Tần Vũ Nhu cắn chặt môi, trên khuôn mặt tái nhợt đầy vẻ yếu đuối: Mục Hoan, mình không thể để con mình là một đứa con ngoài giá thú được...Ý của câu nói này rất rõ ràng, Mục Hoan đưa tay ra và nắm lấy tay cô ấy, và nói bằng giọng chân thành: Nhưng bạn phải biết rằng bạn đã bỏ mấy lần rồi, lần này còn bỏ nữa, sau này liệu có mang thai được hay không cũng khó nói...

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Chơi Độc

Kim Bính | Ngôn tình | Hoàn thành

Trong gần mười chín năm cuộc đời của Tôn Hồi chỉ trải qua ba chuyện lớn: Chuyện thứ nhất là năm tám tuổi cô từ quê lên thành phố; chuyện thứ hai là năm cô mười bảy tuổi, chị gái Tôn Địch gả cho một anh nhà giàu đẹp trai; chuyện thứ ba là năm mười tám tuổi cô thi đỗ vào khoa Sinh, đại học Giang. Có điều cái này không phải là điểm quan trọng, mà quan trọng là anh rể nhà giàu đẹp trai của Tôn Hồi khen thưởng cô ba vạn, đây là khoản tiền 'kếch sù' đầu tiên cô có được trong đời.Giờ, cô sắp trải qua chuyện lớn thứ tư. Khi đó, Tôn Hồi mua bốn cây cần tây từ trong tay bác gái ở nhà ăn, cô ngồi trên ghế nhựa cắn 'rau ráu', nhai nhai được chục cái thì thật sự không thể nuốt nổi nữa, cô lại nhổ vào trong khay cơm. Tạ Kiều Kiều và Thái Nhân Duy ngẩn tò te. "Mùi vị thế nào?" Thái Nhân Duy tò mò. Tôn Hồi đáp với vẻ thâm thù đại hận: "Mày thử xem!", rồi đưa cọng cần tây qua cho cô bạn. Thái Nhân Duy vội vàng xua tay. Tôn Hồi 'phì phì' vài phát, nhổ bã cần tây ra và cầm canh lên uống một ngụm.Tạ Kiều Kiều ngưỡng mộ tinh thần thực nghiệm của Tôn Hồi, cô nàng lùa cả mấy miếng cơm còn lại vào trong, bàn tay rảnh rỗi giơ lên ngón cái. Tôn Hồi to gan lắm. Sau Tết âm lịch, cô tăng năm, sáu cân, trên mặt nhiều thêm một lớp thịt nõn nà. Không biết nghe được từ đâu là ăn cần tây thì mặt có thể gầy đi, vừa tan học cô liền chạy ngay đến nhà ăn tìm kiếm, cũng chẳng sợ còn dính thuốc trừ sâu.

19.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Gặp Nhau Chưa Chắc Đã Là Hữu Duyên

Tran Linh | Ngôn tình | Hoàn thành

Lúc Nhã Lạc thức dậy chỉ mới có 5 giờ rưỡi, cô muốn ngủ thêm nhưng ngủ không được. Cô đi tới cạnh bàn trang điểm, vuốt ve mái tóc dài này của mình. Cô còn nhớ anh nói anh thích nhất là mái tóc của cô. Chỉ vì một câu nói của anh mà cô luôn giữ gìn bộ tóc này như châu báu. Chiếc lược nện trên mái tóc đen dài, một vài sợi tóc rơi ra. Nhã Lạc nhíu mày, cô chưa bao giờ bị rụng tóc. Sao hôm nay có thể … Nhã Lạc không nghĩ nhiều, cô thay đồ bước xuống lầu.Đập vào mắt cô là hình bóng của một cô gái đổ dài trên chiếc ghế sofa. Nhã Lạc bước tới, nhìn thẳng vào gương mặt của cô ta. Trịnh Hàm hướng cặp mắt như hổ nhìn vào Nhã Lạc. Tựa như muốn ăn tươi nuốt sống cô, lúc đi ngang qua cô. Anh đạp cô một cái, cô liền ngã xuống. Đầu đập vào cạnh bàn.Nhã Lạc cảm thấy đầu óc choáng váng. Nhã Tư Ý thế mà lại giết chính con của mình chỉ để hãm hại cô. Rốt cuộc cô ta có thể tàn nhẫn đến mức nào chứ … Trịnh Hàm về đến nhà, chỉ thấy Nhã Lạc nằm bất tỉnh bên chiếc bàn. Anh thoáng lên tia đau lòng, nhưng lại nhanh chóng biến mất. Trịnh Hàm bước qua cô như không có chuyện gì. Anh cứ bỏ mặc cô cho cô nằm đấy.

2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Thời Gian Lạnh Lẽo

Tiêu An Tô | Ngôn tình | Hoàn thành

Bên trong phòng thay quần áo nhỏ hẹp, Cố Vãn hạ thấp giọng quát lớn, cô giùng giằng muốn tránh khỏi sự đụng chạm của người sau lưng, nhưng lại cảm nhận được bàn tay to lớn của người nọ đã kéo khóa kéo bên trên áo cưới mình ra, dò xét vào, sờ thân thể của mình như ngựa quen đường cũ. Giống như ngày ngày đêm đêm ba năm qua. Cho tới bây giờ Cố Vãn cũng không nghĩ tới, lúc chính mình sắp bước lên thảm đỏ, kết hôn, người này sẽ đến!Thân thể mềm mại không kìm được run lên, thân thể từng bị dạy dỗ vô số lần đã nhạy cảm cực hạn, hoàn toàn không tiếp nhận nổi sự đụng chạm như vậy. Vừa là tình dục, cũng vừa là khuất nhục! "Bạc Lương, buông tôi ra! Hôm nay là hôn lễ của tôi, anh đừng quá làm bậy!" Cắn răng để cho lý trí của mình trở lại, lạnh lùng quát. Nghe được hai chữ "hôn lễ", đôi mắt thâm thúy của người đàn ông phía sau co rút nhanh, cười lạnh, gia tăng lực tay, nhấc váy cưới của cô lên, động thân tiến vào."A ~ " Cố Vãn đau đến kêu lên. "Vãn Vãn, sao rồi? Có phải áo cưới không dễ mặc không, có muốn anh vào giúp em không?" Ngoài cửa, Trình Phi đang chuẩn bị đi vào xem cô lại nghe thấy tiếng la, quan tâm hỏi. Hốc mắt Cố Vãn đỏ bừng, nhuộm nước mắt.Người chồng mà cô sắp đi lên thảm đỏ đang ở bên ngoài, mình lại bị người đối đãi thô bạo như thế này ở bên trong! Cố Vãn muốn kêu lên, nhưng chợt người đàn ông phía sau cúi đầu, đè cô lên tường, hung hăng làm nhục cô từ phía sau.

10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Boss Cuồng Vợ Yêu

Liễu Mộc Mộc | Ngôn tình | Hoàn thành

Cô bất lực thở dài dẹp máy laptop qua một bên. Dù gì cũng thân thiết với Lôi Vũ từ nhỏ, gia đình cô và cậu ta cũng là bạn bè thân thiết với nhau nên việc hiểu rõ cậu ấy cô biết hơn cả. Cho nên không giúp không được Diệp Tử Ái ngậm ngùi gật đầu "Đây là lần cuối tớ giúp cậu nhé. Sau này đừng có gọi điện năn nỉ tớ mấy chuyện điên rồ này nữa. Mau nhắn thời gian địa chỉ" "yeah..." Lôi Vũ mừng đến phát điên gầm gú trong điện thoại đến chói tai7h tối bữa tiệc bắt đầu. Diệp Tử Ái vẫn còn loay hoay không biết nên mặc cái gì vì trước giờ cô chỉ có đi học chưa bao giờ cô đến những nơi sa hoa như vậy. Chọn lựa cả buổi, nhìn đống quần áo trong tủ Diệp Tử Ái vò đầu bứt tai liền gọi điện cho Nhã Tịnh cô bạn thân của mình. Sau một bài giảng qua điện thoại cô quyết định ra ngoài mua một bộ váy vì nghe nói bữa tiệc này toàn những người có chức có quyền lại còn giàu có vô độ mà mặc đồ quá đơn giản chắc chắn sẽ bị đuổi ra. Cô như phát điên đã không được lợi gì còn tốn một khoảng tiền cho bộ váy Diệp Tử Ái nghĩ thầm sau vụ này phải bắt tên Lôi Vũ kia đền bù gấp đôi mới đượcChật vật hơn 1 tiếng cuối cùng cô cũng sửa soạn xong. Diệp Tử Ái đã lựa cho mình một bộ váy dài đến đầu gối màu trắng với phần cổ kiểu trễ đầu vai trông rất nhẹ nhàng thanh lịch. Thêm chút make up tông tự nhiên càng làm cho Diệp Tử Ái thêm thuần khiết giống hệt như một nàng công chúa bước ra từ cổ tích vậy.

14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Xú Phi Mộ Tuyết

Tuyết Ma | Ngôn tình | Hoàn thành

Minh Nguyệt nàng vốn là một kẻ chuyên đi đào trộm mộ, báu vật từng qua tay nàng kể ra cũng không ít, bao nhiêu năm nay hành sự không có vấn đề ấy vậy mà có khi bị lời nguyền của những ngôi mộ đó vận vào thân, kết cũng là thân một nơi mà linh hồn lại xuyên về một nẻo, thay vì đầu thai lại ở kiếp khác, nàng lại được gửi tới vào thân của một nữ tử có cái tên Mộ Tuyết, từ đấy bắt đầu những việc không ai ngờ tới. Mộ Tuyết là tiểu thư của phủ tướng quân bị người ta đồn thổi là dung mạo xấu không ai bằng, thực tế cũng chỉ vì trên mặt nàng mang một vết đao chém mà thôi. Ấy vậy mà lại khiến cho đương kim thánh thượng nổi lên hứng thú lập nàng làm phi, chẳng qua cũng chỉ vì tò mò không biết nàng ra sao. Không được thánh thượng ân sủng, Minh Nguyệt giờ đây đã trở thành Mộ Tuyết, từng bước từng bước tìm cách sống sót trong thâm cung lạnh lẽo, đoạt lấy ánh mắt của đế vương, nhưng chính nàng, cũng tự tay khiến cho hạnh phúc của mình rời xa. Nữ nhân như nàng, luôn luôn khiến cho đàn ông bị hấp dẫn, chỉ là làm gì có mấy ai khống chế được nàng, nàng lạnh lùng, nàng kiêu ngạo, nàng thông minh, nàng khiến cho tâm đế vương thấp thỏm không yên, lại khiến cho hắn vừa yêu vừa hận. Hai con người, giữa họ tồn tại rất nhiều khúc mắc mà không chỉ một lời là sáng tỏ, liệu rốt cuộc có thể ở bên nhau được hay không, cũng chỉ trông đợi vào duyên số.

37.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15