Khí Ngã Trầm Phù Nhất Bách Niên | Đam mỹ | Hoàn thành
Sau đó, hắn bắt đầu chuẩn bị món chính ngày hôm nay. Đối với động vật mà nói, sáng sớm là một khoảng thời gian tốt để hoạt động, nhưng giác quan của bọn họ cũng sẽ nhạy bén nhất vào lúc này. Thợ săn bình thường rất ít khi lựa chọn thời gian này, nhưng hắn không phải thợ săn bình thường, mà bản thân hắn, cũng tương đối khinh thường đám thợ săn bình thường kia, hắn mở tủ dụng cụ của mình, lấy ra một cái muỗng đã được mài sáng đây là thành quả ngày hôm qua của hắn hắn vào nhà xe, từ cửa sau đi ra ngoài.Con mồi này hắn đã dày công lựa chọn suốt một tháng, cường tráng mà xinh đẹp, ưu nhã nhạy bén, thịt của nó chắc hẳn vô cùng ngon. Hắn hành động vô cùng nhanh chóng, nguyên nhân có lẽ là do bản năng của một thợ săn lão luyện, một dao toi mạng, máu tươi văng lên bụi cây trên đường. Hắn ngẩng đầu, lạnh nhạt nhìn chăm chú bầu trời âm u sấm sét vang dội. Phải nhanh quay về. Hắn nghĩ.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
JiuLuFeiXiang | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cuộc Sống Tốt Đẹp Của Tôi của tác giả JiuLuFeiXiang.Lý Bồi Bồi ngồi bên cạnh, vừa gặm cánh gà nướng vừa nói với tôi, “Lần trước khi cậu xuống lầu cùng bạn học cũ nói chuyện, tôi thấy anh ấy khoanh tay đứng ở đầu cầu thang, nhìn người bạn đó rất lâu với vẻ mặt vô cùng u ám.” Tôi lấy cọ chấm thêm nước tương rồi phết lên mấy miếng thịt trên vỉ nướng, vừa nướng tôi vừa lườm cô ấy một cái, “Cậu chưa từng có kinh nghiệm trong chuyện tình cảm, tôi không tin.”Tuy Lý Bồi Bồi là em gái của Lý Đỗi Đỗi, nhưng do tính tình quá đơn thuần nên tôi không tin vào trực giác của Bồi Bồi. Mặc dù…. Cả hai người đều là ma cà rồng. “Tôi cũng cảm thấy Lý Đỗi Đỗi thích cô nữa”, mỹ nhân ngư Mỹ Mỹ dựa người vào bờ hồ, nhón lấy một con cá nói. Tôi khinh ghét nhìn cô ấy, “Mỹ Mỹ à, mỹ nhân ngư các cô ăn thịt đồng loại hả?” “Sao cá mập cũng ăn đó, cô không thắc mắc đi?” Tôi thấy cô ấy nói cũng có lý nên nhất thời không biết trả lời thế nào, chỉ biết miễn cưỡng chêm vào một câu, “Ăn ít thôi, nhìn xem cô đã tròn như thế này rồi, vòng eo cá mập chưa chắc to bằng cô đâu.”“Đừng có mà đánh trống lảng.”, Mỹ Mỹ vẫn không nhúc nhích, chỉ lười biếng quẫy quẫy cái đuôi của mình, “Lần trước tôi thấy Lý Đỗi Đỗi đứng ở trạm xe buýt chờ cô, lúc trời mưa phùn, anh ta còn mang theo ô cho cô nữa mà. Ông chủ phòng trọ của chúng tôi là người như thế nào chứ, có thể tùy tiện đối xử tốt với người khác sao?” Ngoài ra còn những truyện cùng thể loại vô cùng hấp dẫn mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Nợ Âm Khó Thoát và Kỵ Sĩ Của Ma Nữ.
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Cách Lâm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Không Phải Đóa Hồng Trắng của tác giả Cách Lâm. Lần đầu tiên Christa gặp người đàn ông kia, là ở lễ trưởng thành của cô. Lúc ấy cô đang nâng cốc với khách mời, lại bị tiếng kinh hô của bạn thân hấp dẫn. Cô xoay người, mắt chạm mắt với người đàn ông trước đại sảnh. Đó là một đôi mắt xinh đẹp màu đỏ thẫm, có ý cười, nhưng lại vô cùng xa cách, chủ nhân của đôi mắt mặc một bộ âu phục phong cách Gothic, hơi ngẩng cao đầu, mang cảm giác ung dung cao quý, tao nhã hơn người. Anh ta nhìn cô, nở nụ cười mỉm, khẽ gật đầu.Bạn thân ở bên cạnh đã kích động tới mức ngất xỉu, Christa chỉ có thể đề phòng không để cho cô ấy ngã xuống, cùng mọi người cúi đầu hành lễ. “Trời ơi! Là KarlHeinz! Là KarlHeinz-sama! Mình chưa bao giờ được đứng gần ngài ấy như vậy!” Cô bạn Limia hét chói tai. Christa cố gắng giữ vững động tác quỳ gối hành lễ, ngẩng đầu dậy, thấy otou-sama đứng cạnh người đàn ông đó, vẫy tay gọi cô lại gần. Đỡ Limia tới sofa nghỉ ngơi, Chirsta nở nụ cười mỉm, tao nhã đi qua. Hương hoa hồng xộc vào mũi, không hiểu sao trái tim cô lại đập thình thịch, mà tình huống này kéo dài tới tận khi cô và người đàn ông trước mặt chào hỏi xong.“Tiểu thư Christa, em tựa như bông hồng trắng xinh đẹp thuần khiết, dụ hoặc người ta tới hái.” Ngoài ra còn những truyện cùng thể loại vô cùng hấp dẫn mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Ta Với Sư Môn Không Hợp hay Bánh Răng.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Giả Kim Dung | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Trời tối om gió lộng sóng trên mặt sông nổi cao hơn trượng ...Lúc ấy đang là giờ Tý bốn bờ yên lặng như tờ ....Hai bên bờ sông Dương Tử rất nhiều bóng người lố nhố. Thì ra đó là mấy trăm anh hào của Hắc Bạch hai đạo kể cả thủy lục hai đường và các chưởng môn đệ tử của bảy đại môn phái đương kim võ lâm đang tụ họp ở hai bên bờ sông. Giang Âm bán đảo nổi lên giữa lòng sông, trên bán đảo ấy đá mọc lởm chởm giữa đảo có một khu rừng rất rậm. Có một đám người đang ẩn núp ở trong rừng ấy cứ trố mắt lên nhìn ra giữa sông.Nước sông cuồn cuộn như những tấm lụa trải từ trên trời xuống và từ phía Tây kéo dài sang phía Đông. Sông Dương Tử tới chỗ có mấy trăm anh hào tụ họp thì bỗng thắt lại, mặt sông chỉ còn rộng hơn dặm thôi nên dù vật nhỏ đến đâu trôi qua đó cũng không thoát khỏi tầm mắt của các anh hào võ công tuyệt kỹ như vậy. Mời các bạn cùng tìm hiểu chuyển biến tiếp theo của truyện Giang Hồ Ân Cừu Ký.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Cống Trà | Ngôn tình | Hoàn thành
Nam Chu quốc,niên hiệu Cảnh Long,năm thứ hai,tháng ba,cái lạnh đầu xuân dần dần qua,đương lúc có gió mát. Tân hoàng đế Mộ Dung Khuê bắt tay vào xử lí công văn,hai mắt hướng về phía cửa sổ,dừng lại ở một gốc cây đầy hoa,mắt thấy nhiều bông bị gió thổi bay,hoa ở cành đầu có hơi lung lay,bỗng thấy có chút cô đơn như nụ hoa đầu cành ấy,hai hàng mi dần dần khóa chặt lại.Mộ Dung Khuê mới lên ngôi vua, đến mộ mẹ đẻ Đỗ Thị tế bái, ước nguyện:" Nếu mẫu hậu còn sống, trẫm nguyện…” Tiếng nói chưa dứt, bỗng một luồng sáng xẹt qua, Đỗ Mạn Thanh xuyên qua rơi vào ngực hắn,mặt đối mặt nhìn nhau. Các quan viên đều ngạc nhiên nhìn Đỗ Mạn Thanh, từ tướng mạo đến trang phục, cùng với Đỗ Thị đã qua đời đều chênh lệch không bao nhiêu. Mộ Dung Khuê nghênh đón “mẫu hậu” trời ban Đỗ Mạn Thanh hồi cung phụng dưỡng, nuôi nuôi, rồi biến nàng từ “Mẫu hậu” trở thành Hoàng hậu. Mời các bạn cùng đón đọc những chuyển biến hấp dẫn tiếp theo của truyện ngôn tình Manh Hậu của tác giả Cống Trà.
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Dư Ngã Bạch Lộc | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Quy Phục của tác giả Dư Ngã Bạch Lộc. Chung Diệc Tâm còn mặc bộ váy đỏ tươi lúc đi kính rượu, thản nhiên lấy ra tờ đơn thỏa thuận ly hôn, dịu dàng mỉm cười và ký tên mình. Cô thở một hơi đầy ngọt ngào, “Anh Trần, có dám đánh cược với tôi không?” Trần Hiêu nhíu mày. “Trong vòng một năm, tôi sẽ có được anh.”, cô cười như một con hồ ly nhỏ, “Nếu anh thắng, tờ giấy này thuộc về anh. Nếu tôi thắng, anh thuộc về tôi.”Trần Hiêu cười khẩy, khóe môi nhếch lên, gương mặt đầy vẻ khinh thường. Sau này… Chung Diệc Tâm ném đơn ly hôn lên người Trần Hiêu, hờ hững nói: “Tôi chán rồi, chúng ta ly hôn đi.” Người đàn ông giang tay ra ôm cô vào lòng, gương mặt đẹp trai hiện đầy vẻ hung hãn: “Giờ mới có nửa năm, em chơi anh à?” “Muốn tiếp tục? Cũng được.”, Chung Diệc Tâm nhoẻn miệng cười, ghé vào tai người đàn ông nói: “Bắt đầu từ giờ, đổi thành anh theo đuổi em.”Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng hấp dẫn không kém như Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính và Ta Với Sư Môn Không Hợp.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Lượng Nhược Tinh Thần | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nguyện Ý Vì Anh, Chàng Thiếu Niên Câm của tác giả Lượng Nhược Tinh Thần. Tiền Oánh Oánh không có ấn tượng với thiếu niên này, gần mười năm nay cô chưa về nhà cũ ở nông thôn, trong thôn ngoại trừ nhà cậu mợ, tất cả mọi người và mọi thứ, gần như cô đã quên hết rồi. Tiền Oánh Oánh mỉm cười thân thiện với thiếu niên, đang định lên tiếng, thiếu niên bỗng chạy đi, có vẻ rất sợ hãi. “Anh ta là kẻ câm nhà bên, tính tình quái gở. Chị đừng để ý anh ta, anh ta cố ý chạy tới xem chị, nhất định là muốn xin đồ ăn vặt.” Cậu em họ Triệu Tiểu Bân mười tuổi khinh thường nói.“Không được nói xấu người khác như vậy.” Tiền Oánh Oánh dùng ngón trỏ dí đầu cậu em. Khi Tiền Oánh Oánh thu dọn xong đồ đạc, cửa bị gõ vang. Mở cửa, cô thấy thiếu niên vừa nãy mang theo con cá to chừng hai nắm tay, ngập ngừng đứng ngoài cửa, hai tai ửng hồng. “A, chào em.” Tiền Oánh Oánh cười nói. Thiếu niên cúi đầu, không dám nhìn cô, hai tay giơ xâu cá tới trước mặt cô, thấy cô không lấy, bèn quơ quơ xâu cá. “Đây là cho chị à?” Tiền Oánh Oánh hỏi. Cô đưa tay cầm lấy xâu tre, không cẩn thận chạm phải ngón tay lạnh lẽo của thiếu niên. Cậu vội rụt tay về.Thiếu niên lặng lẽ xoa tay vào quần, xoay người định đi, Tiền Oánh Oánh vội gọi cậu lại. “Đợi chút, đừng đi.” Tiền Oánh Oánh lấy một túi kẹo trên bàn, đưa cho thiếu niên, cười nói: “Cảm ơn cá của em, đây là quà đáp lễ.” Nếu bạn yêu thích thể loại này, thì đừng bỏ lỡ những truyện cũng hấp dẫn không kém như Hoàng Hậu Margot và Nụ Hôn Màu Nhiệm.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Phùng Bổ Đích Ngoa Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Là VIP Duy Nhất Của Anh của tác giả Phùng Bổ Đích Ngoa Tử. Anh vẫn nằm trên giường, lặng lẽ chờ đợi các tiêu đề giải trí của thế giới. Cùng lúc đó, xa phía bên kia đại dương, ở Úc, Nguyễn Tĩnh Xu đang cau mày liếm vết thương ở đầu ngón tay. Cô chớp chớp mắt, máu rơi trên ngọc đã biến mất, cô bị hoa mắt sao? Hay giống như các bài viết trên mạng, có thể mở ra tùy thân không gian? Thật đáng tiếc, ngoại trừ máu đã biến mất, ngọc bội không có bất kỳ phản ứng nào. Nguyễn Tĩnh Xu cười cười, tự giễu mình.Quả nhiên là nhìn lầm rồi, nhất định thời gian gần đây quá mệt mỏi nên mới có suy nghĩ kỳ lạ đó. Tiểu thuyết thật không đáng tin a! Trong mắt nhiều người, Nguyễn Tĩnh Xu được xem là một người chiến thắng. Bố mẹ là kỹ sư cao cấp, mặc dù gia đình không phải đại phú đại quý nhưng cũng tính là giàu có. Nguyễn Tĩnh Xu có vẻ ngoài trầm lắng, tuy cô không đẹp bằng đại mỹ nhân trong giới giải trí nhưng cũng được coi là một giai nhân thanh tú. Từ nhỏ, Nguyễn Tĩnh Xu đã là một đứa trẻ ngoan. Sau khi tốt nghiệp trung học, cô nộp đơn vào một trường đại học Úc. Từ năm 18 tuổi đến bây giờ đã 26 tuổi, cô vẫn luôn ở Úc.Sau khi tốt nghiệp đại học, cô ở lại làm giảng viên. Ở nước ngoài có danh phận, mua nhà, mua xe, cô cũng được coi là bạch phú mỹ. Trên thực tế, Nguyễn Tĩnh Xu không hoàn mỹ như mặt ngoài của cô. Sau khi vào lớp khoa học tự nhiên ở trường trung học, cô tự thấy rằng mình học không giỏi, điểm số liên tục giảm. Bố mẹ cô liền lấy tiền tiết kiệm trong nhiều năm ra cho cô đi du học. Vì sự khác biệt về văn hóa và ngôn ngữ, sau một thời gian dài xuất ngoại, Nguyễn Tĩnh Xu vẫn không thích ứng được. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Công Lược Không Luồn Cúi Nam Nhân và Vợ Ngọt.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Ninh Chiêu Chiêu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Giang Đông Ôm Trăng Sáng của tác giả Ninh Chiêu Chiêu. “Đã hỏi thăm rõ ràng chưa?” Ninh Yên Nhiên nghiêng đầu kẹp điện thoại, một tay vặn nắp cây son, bĩu môi trước gương nhìn trái nhìn phải, không hài lòng lắm chớp chớp mắt, khẽ hất mái tóc dài, có chút hờ hững tuỳ ý. Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.“Hỏi thăm kỹ rồi, 30 tuổi đầu hói, du học về, ghét nhất là con gái cổ hủ, tình sử lại chẳng có bao nhiêu, cho nên mình nghĩ chắc là do ngoại hình có chút xấu.” Cô gái bên kia nói đến một nửa lại nở nụ cười, “Quá lợi hại, làm sao mà mẹ cậu lại có thể tìm cho cậu một đối tượng xem mắt như vậy chứ?” Ninh Yên Nhiên chớp mắt mỉm cười, không hề phúc hậu nghĩ: xem ra mẹ cô cũng chưa gặp qua người này, chưa biết chừng là nhìn ảnh chụp thời còn trẻ của anh trai đầu hói này nên bị lừa rồi. Nếu yêu thích thể loại này, thì còn có những truyện rất hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Bí Ẩn Đôi Long Phượng và Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Thủy Hóa Bối | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vô Vi Nhất Niệm của tác giả Thủy Hóa Bối. Đi ra khỏi căn hộ của cô ả kia khi đã quá 11 giờ, Tần Cửu châm điếu thuốc xua đi cái rét xuân đậu trên người. Mới phà được một hơi, điện thoại đằng túi sau đã rung. Ngó tên hiển thị ghi Đại Bân, cậu ấn nút nhận máy. “A Cửu, tới Space Oddity không?” Tần Cửu bước tới cạnh thùng rác, ngó mấy đầu lọc nằm chèo queo trong lõm gạt tàn trên nắp thùng. Một cái trong số ấy còn dính vết son đỏ tươi. Khạc khói mù khỏi miệng, cậu nói: “Không được, tớ mới xong chuyện…”Đầu kia, Đại Bân vứt lại câu đã biết rồi cúp phựt. Tần Cửu ngó cái điện thoại. Nội thành của 11 giờ khá yên ắng, con đường cái chỉ lác đác bóng xe qua, tầng lớp làm công ăn lương cực nhọc cả ngày trời cần một giấc ngủ tử tế. Cũng thấm mệt, cậu nghiền đầu thuốc vào lõm gạt tàn, mày díu sâu đắn đo nên gọi xe hay tìm đám bạn lông bông trong phố xin tá túc một đêm. “Tiểu Cửu… Tiểu Cửu…”Tiếng gọi vọng từ đằng sau lưng. Cậu ngoảnh đầu, thấy là cô ả kia khoác áo lông chồn, trong vẫn nguyên cái váy ngủ tơ tằm ban nãy, xỏ vội đôi dép đã chạy ra. Tóc cô ta xõa xượi, đôi tay ôm trước đầu, đang chạy về phía cậu. Gương mặt có ráng đỏ không biết vì sự ban nãy, hay vì thở gấp mà ló dạng. Bên cạnh đó, còn có những truyện cùng thể loại khá hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Quán Cơm Tỳ Hưu, Chỉ Có Vào Không Có Ra và Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Hồ Dữu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Người Yêu Cũ Thấy Tôi Ăn Lẩu Một Mình của tác giả Hồ Dữu. Tiêu chuẩn đánh giá một nhà hàng lẩu của Diệp Dương là nước chấm có vừa miệng hay không. Với cô, nước chấm là linh hồn của món lẩu. Diệp Dương kiên quyết không bao giờ ghé lại một nhà hàng lẩu không biết tự pha nước chấm tới lần thứ hai. Nước tương vừng của “Lộc Minh Yến” vị vừa êm, vừa mang cái cốt thuần chất, lại thơm nức. Dầu vừng, dầu tỏi cũng thơm ngon. Trộn cả hai lại, rắc thêm vài cọng rau thơm, mấy nhúm hành lá, Diệp Dương có thể ăn vã nửa bát. Vậy nên mỗi lần người ta chỉ lấy một bát, còn cô phải hai tay hai bát. Người ta lấy hai bát, cô phải ăn sạch bốn bát. Diệp Dương tay phải bưng một bát, tay trái bưng một bát trở về bàn. Chợt cô lại liếc thấy có đôi nam nữ trẻ tuổi đang bước vào quán. Vốn cô cũng không để ý lắm, nhưng rất nhanh sau đó đã phát hiện ra có gì đó không ổn. Diệp Dương quay đầu lại để xác nhận, chưa đầy hai phút đã nhận ra, trái tim cô chợt hẫng. Cô vội dời ánh nhìn đi. Mắt nhìn thẳng, cô trở về bàn mình.Diệp Dương từng tưởng tượng ra cảnh hội ngộ với người yêu cũ. Họ sẽ gặp nhau ở quán cà phê, ở rạp chiếu phim, ở hiệu sách, ở nhà hát, hay ở công viên… Ở những nơi thơ như trong phim. Khi ấy cả hai đều đã là những con người trưởng thành, bao dung, vô tình gặp lại nhau cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt. Đầu tiên họ sẽ ngạc nhiên, rồi chào hỏi trò chuyện, tâng bốc khen ngợi nhau. Nếu có thời gian họ sẽ tìm chỗ để uống ly cà phê, nói về chuyện năm đó, kể cho nhau nghe chuyện của mình về sau. Còn nếu không có thời gian thì hai người hai hướng, không bao giờ gặp lại nữa. Nếu yêu thích thể loại này, bạn cũng nên đọc thêm các truyện như Hoa Hồng Của Lương Hiện hay Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Sơ Hòa 初禾 | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ở Nơi Ấm Áp Nhất Chờ Anh của tác giả Sơ Hòa. Lúc chuông điện thoại vang lên, Tứ Nguyệt đang nấu cháo hạt sen tuyết lê trong bếp. Cô ngâm nga một giai điện đơn giản, cúi đầu đứng bên bếp lò, mái tóc dài tới eo được tết chéo qua một bên, lộ chiếc cổ thon dài mượt mà. Ánh nắng xuyên qua cửa kính, chiếu thẳng vào mọi ngóc ngách bên trong phòng, vô cùng ấm áp.Tiếng chuông vang lên không ngừng nhưng giống như không làm ảnh hưởng tới Tứ Nguyệt, cô vẫn đứng canh giữ bên bếp lò. Cho đến khi cháo trong nồi sôi lên, bốc khói thì lúc này cô mới nhỏ lửa một chút, lại bệ rửa chén rửa tay rồi mới đi lên phòng khách. Vừa mới bắt điện thoại thì đã có một giọng nói nhẹ nhàng ở đầu bên kia vang lên, “Chị Tứ Nguyệt!” Tứ Nguyệt mím môi, giọng nói nhàn nhàn mang theo ý cười, “Là Vi Vi sao?”“Là em!” Giọng nói của Vi Vi trở nên nhanh hơn, “Chị Tứ Nguyệt, đồi hoa mộc lan ở sau núi Thần Sơn đã nở, chúng ta cùng đi xem nhé?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Từ Khi Có Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn và Bí Ẩn Đôi Long Phượng.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Anh Thích Em, Bởi Vì Em Là Em của tác giả Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết. Duyên phận của Đường Thi và Tống Từ bắt nguồn từ ngày đầu tiên nhập học ở trường cấp ba, Tống Từ đưa thư thông báo trúng tuyển cho giáo viên, giáo viên nhìn qua, rồi cười ra tiếng, “Tống Từ? Đường Thi Tống Từ [1], nhóm tên này thật hay, lỗ mãng hỏi một câu, em có phải còn có một người chị hoặc là anh, tên là Đường Thi?”Đường Thi Tống Từ: là thuật ngữ kết hợp giữa thơ Đường và từ Tống. Thơ Đường và từ Tống là hai viên ngọc trong lịch sử văn học Trung Quốc. Nhà Đường được gọi là thời đại của thơ, nhà Tống được gọi là thời đại của từ. Từ cũng là một loại thơ, nhưng khác với thơ ở chỗ nó có quan hệ với âm nhạc. Kiểu trêu chọc này từ nhỏ đến lớn Tống Từ đã gặp phải vô số lần, vừa định nói đùa để dời đề tài này đi, thì sau lưng có người đặt thư thông báo trúng tuyển “pa” một tiếng lên bàn.“Em là Đường Thi, nhưng mẹ em không có con trai lớn như vậy.” Sau lưng truyền đến một giọng nữ trong trẻo. Tống Từ quay đầu, nhìn thấy Đường Thi đứng phía sau mình. Lúc đó cô mặc đồ đen, đội mũ lưỡi trai, vành mũ rộng che hơn nửa gương mặt, cô ngẩng đầu nhìn Tống Từ, cong môi khẽ cười một tiếng, “Vẻ mặt này là sao, sẽ không thật sự cho rằng tôi là chị gái thất lạc nhiều năm của cậu đó chứ?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cưng Chiều Nữ Bác Sĩ và Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Quỳnh Phi | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần của tác giả Quỳnh Phi. Chịu trách nhiệm làm trưởng ban văn nghệ của đại học lần này là Trang Uẩn và đàn em cùng khoa, cô đàn em nhỏ vừa mới lên chức đã lập tức nhận được nhiệm vụ đầu tiên, chuẩn bị cho bữa dạ tiệc Trung Thu. Trang Uẩn dạo qua hội học sinh năm nhất, năm hai, bởi vì cũng có chút kinh nghiệm đối với phương diện này, thế là nhanh chóng bị cô đàn em kéo tới nghĩ kế cùng.Ra khỏi văn phòng ban văn nghệ, Trang Uẩn đang đi trên hành lang thì nghe được tiếng đàn dương cầm. Anh biết bên cạnh văn phòng có một phòng học kia vẫn luôn bị bỏ trống, hơn nữa còn có một cái đàn dương cầm, nhưng khi phóng tầm mắt nhìn qua ban quản lý đều là những ông tướng thô lỗ, huýt sáo thì còn có thể, chứ đánh đàn dương cầm thì vốn không có khả năng.Trang Uẩn ngây người trong hội học sinh hai năm, vẫn thường xuyên đi đưa văn kiện đến ban văn nghệ bên này, nhưng chưa từng nghe thấy tiếng đàn dương cầm vang lên trong phòng bên cạnh. Nếu bạn yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Công Lược Không Luồn Cúi Nam Nhân và Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Y Nha Dữu Tử Trà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Dưới Ánh Hoa Đăng của tác giả Y Nha Dữu Tử Trà. Xe ngựa của Đại Hùng Quốc lung lay đi trên đường. Tạ Yên Nhiên ngồi bên trong cả ngày, suy nghĩ cũng trở nên mơ hồ. Tạ Yên Nhiên đỡ mũ phượng trên đầu, thở dài, nhẹ nhàng vén rèm lên dò hỏi Tiểu Hà xem còn bao lâu mới đến nơi. “Nào, tiểu thư. Muội vừa mới hỏi bọn họ, không đến một ngày nữa. Tiểu thư, người kiên trì một chút.” Tạ Yên Nhiên mệt mỏi gật gật đầu, buông rèm, lại đưa tay chỉnh lại mũ phượng có chút nặng trên đầu.“Không ngờ trên đường đi hòa thân phải luôn mặc hỉ phục, thật là mệt.” Tạ Yên Nhiên nhỏ giọng lẩm bẩm, lại thở dài, ngả người về sau, hơi dựa vào vách xe ngựa. Mấy người hầu đi theo bên ngoài xe nhỏ giọng nói chuyện với nhau, những người này có người hầu của Hoàng Đạo Quốc, cũng có hộ vệ từ Đại Hùng Quốc. Tạ Yên Nhiên lúc này không có tâm trạng để ý họ là người nước nào, trong đầu chỉ nghĩ về trận tàn sát nửa tháng trước. Tạ Yên Nhiên thật ra vẫn luôn cảm thấy Hạ Băng có chút quái quái, nhưng nàng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng do không hợp khí hậu. Cho nên khi nàng đang ở trong cung giúp Lạc Phi Phi sửa sang hỉ phục, nghe tin thợ săn quốc tấn công, không thể không thừa nhận, cả người nàng đều có chút luống cuống. “Hoàng Thượng, Vương gia đã xuất binh đi ngăn cản.” Nghe thị vệ tiến vào thông cáo như vậy, Tạ Yên Nhiên đang hoảng loạn cũng hồi phục đôi chút. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Hoa Hồng Của Lương Hiện và Quái Phi Thiên Hạ.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Thắm Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hôn Nhân Trong Thù Hận của tác giả Thắm Lê. "Lại mang thai sao?" Hạ Vũ Yến ngồi ngơ ngác trên ghế sofa, sờ cái bụng nhỏ, lẩm bẩm 1 mình. Kết hôn đã 1 năm rồi, đây là lần thứ 3 cô mang thai. 2 đứa con trước, cô vị chồng của mình_Lục Nghệ Văn ép buộc cô phá thai bằng cách tàn nhẫn nhất. Hạ Vũ Yến cười đau khổ 1 tiếng, nhìn vào giấy thoả thuận ly hôn đã ký trên bàn trà, ánh mắt cô trở nên kiên định. Đứa con này có thể sẽ là cơ hội cuối cùng của cô ấy rồi. Nếu mất đi đứa con này nữa thì kiếp này có thể cô sẽ mất đi tư cách làm mẹ.Cô phải bảo vệ nó, dù cho cô sẽ phải trả bằng mọi giá.... Rắc! Cửa phòng ngủ mở ra, thân hình cao lớn của Lục Nghệ Văn từ ngoài bước vào. Hạ Vũ Yến vội vã đứng dậy, khuôn mặt không son phấn ấy bỗng chốc trở nên trắng bệch: "Lục Nghệ Văn, giấy thoả thuận ly hôn tôi đã ký rồi. Từ bây giờ trở đi, giữa tôi và anh đã không còn bất cứ mối quan hệ nào nữa". Giọng cô trầm ngâm, bàn tay đặt bên người nắm chặt 1 cách căng thẳng.Động tác của Lục Nghệ Văn hơi dừng lại, ngước đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô: "Cô muốn ly hôn sao?" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tôi Là Thầy Khai Quang và Người Hầu! Anh Yêu Em.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
An Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vì Em Mà Tương Tư của tác giả An Ngọc. Một tiếng súng đinh tai nhức óc vang lên. Trong vô thức, cậu đưa hai tay lên bịt tai lại, giọt lệ bất chợt dâng trào ra khỏi khóe mắt. Cậu thực sự sợ hãi, muốn la thật to, lại càng muốn thoát khỏi nơi đây nhưng không được. Giờ phút này, giữa ranh giới của sự sống và cái chết, tâm trí non nớt của đứa bé nhỏ tuổi này không thể nào chống đỡ nổi. Cậu nhắm mắt, ngất lịm đi. Trước khi trời đất trở nên mịt mờ, cậu vẫn còn khắc sâu vào trong đáy mắt hình ảnh ba mẹ mình cả người đẫm máu, từ từ ngã xuống... Khiêm Dạ Hiên sực tỉnh giữa đêm khuya. Kí ức của năm đó dường như hoàn toàn không thể xóa mờ trong trí nhớ của anh. Anh đưa tay lau đi vầng trán đẫm mồ hôi, xoay người bước xuống giường. Khiêm Dạ Hiên châm một điếu thuốc, mở cửa đi ra ngoài ban công, tựa tay lên lan can lạnh lẽo, đưa mắt nhìn ra xa. Ánh đèn mập mờ phía đằng xa kia làm anh bình tâm hơn đôi chút. Khiêm Dạ Hiên đưa tay vuốt mái tóc ngắn màu hung đỏ của mình, rít một hơi thuốc lá. Làn khói trắng mờ ảo bao trùm lấy gương mặt thanh tú mà sắc sảo của anh. Có lẽ, đêm nay lại thức trắng nữa rồi… Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vật Riêng Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh và Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên.
17.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Âu Phương Tuyết Hi | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vạt Nắng của tác giả Âu Phương Tuyết Hi. Ánh nắng chan hoà phủ khắp mọi nơi, xuyên qua từng kẽ lá xanh rờn. Vạn vật được đắm mình, tha hồ vùng vẫy trong cái nắng dịu dàng, tươi sáng, trong veo... Tất cả đã tạo nên một khung cảnh thật thơ mộng và yên bình. Tuy bây giờ là giữa tháng sáu – thời điểm nắng nóng gay gắt nhất của mùa hạ nhưng ở thành phố tươi đẹp này, mùa hạ thật dễ chịu, thoải mái với những cơn gió nhẹ đi qua, cuốn trôi mọi buồn phiền nơi cuộc sống.Trên đường phố xuất hiện một bóng dáng nhỏ bé, tung tăng của cô thiếu nữ độ xuân thì. Cô gái mang dáng vẻ hoạt bát, tràn đầy sức sống với mái tóc dài được búi cao, kẹp gọn gàng bằng đôi cặp nhỏ nhỏ xinh xinh hình cúc hoạ mi. Cô gái mặc chiếc áo croptop trễ vai màu trắng, kết hợp với chiếc quần bò ống rộng trông vừa có phần nữ tính lại thoải mái, năng động; đi đôi giày sneaker màu trắng đơn giản mà đáng yêu, tôn lên vóc dáng cân đối của mình. Trong miệng cô gái nhỏ đang ngậm cây kẹo mút, tung tăng đi trên đường phố, nở một nụ cười tươi như vạt nắng, ngân nga bản nhạc yêu thích của mình.Bóng dáng nhỏ nhắn, xinh xắn này là của nó – Nguyễn An Hạ. Đúng như cái tên, nụ cười của nó toả sáng rực rỡ như ánh nắng của mùa hạ nhưng lại dịu dàng, nhẹ nhàng chứ không chói loá. Ngoài ra, tên “An Hạ” còn mang lại cảm giác ấm áp, bình yên, hàm ý mong muốn một cuộc sống thảnh thơi, thư thái. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Yêu Bà Xã Lạnh Lùng và Khó Có Được Tình Yêu Trọn Vẹn.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Tuyết Sam | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vương Gia, Vương Phi Lại Giết Người Rồi của tác giả Tuyết Sam. Cuộc sống này thật tẻ nhạt biết bao. Con người thì ngày càng đông đúc. Xã hội ngày càng tiến bộ thì tình người lại càng xuống dốc không phanh. Nhớ khi xưa đói kém,chia nhau từng miếng bánh dù nhỏ xíu nhưng ăn xong cũng thấy no rồi. Nay con người ta có cái này lại muốn cái kia. Vô vị. Ly Duẫn đứng dưới trời tuyết khẽ thở dài. Chẳng còn ai quan tâm cô nữa.Cha mẹ thì sớm đã không còn.Họ lam lũ làm lụng cả đời chỉ đổi lấy cái chết. Chết rồi thì ném lại gia tài cho cô. Nhưng đó đâu phải thứ cô muốn. Một sát thủ như cô lại muốn mấy thứ tầm thường đó sao? Cô chỉ muốn cuộc sống nghèo nàn khi xưa trở lại. Mẹ vô cùng yêu thương cô. Ba thì vô cùng quý trọng cô. Chiều chiều cả ba người sẽ cùng nhau lên triền núi ngắm hoàng hôn. Nghĩ lại cảnh tượng đó,Ly Duẫn chợt rơi nước mắt. \- Khụ Khụ...cứu.Tiếng hô vang bên tai khiến Ly Duẫn giật mình. Một căn nhà nhỏ ,tồi tàn rách nát hơn cả cái nhà kho của cô. Chiếc bàn thì ẽo ẹp,cảm tưởng cô chỉ cần chạm một cái là nó đổ vậy. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Có Chạy Đằng Trời và Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta.
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Mèo Lười | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Anh Trai Động Phòng Nào của tác giả Mèo Lười. "Anh trai! Sau này lớn lên, Ân Ân nhất định sẽ lấy anh trai làm chồng!" Một cô bé khoảng tầm 10 tuổi gì đó nói với một chàng trai anh tuấn đang đứng ở trước mặt. "Tại sao lại muốn lấy anh làm chồng?" "Vì Ân Ân rất thích anh trai, Ân Ân muốn sau này anh trai chỉ được là của Ân Ân mà thôi". Nhưng kết quả cô bé chỉ nghe thấy Lăng Tĩnh Thiên cười khẽ, anh đưa bàn tay vò lấy quả đầu của cô cất giọng trầm thấp lên. "Hai chúng ta là anh em, cho nên chúng ta không thể lấy nhau được!"Nghe vậy cô bé liền phản bác. "Nhưng chúng ta đâu có phải là anh em ruột đâu?" "Như thế cũng không được" "Tại sao lại không được chứ? Rõ ràng là cô Lâm nói sau này lớn lên em có thể lấy anh trai được mà!" "Ân Ân phải đi hỏi cô Lâm lại mới được!" Lăng Tĩnh Thiên nhìn cô đang lạch bạch chạy ra khỏi phòng, bàn tay đang cầm bút cũng ngưng lại. Anh cười trừ lắc đầu, rõ ràng tư tưởng như thế cũng chỉ có người lớn truyền lại cho cô bé mà thôi... Ân Ân!Cô tên là Lăng Mạt Ân, đã tròn 10 tuổi rồi. Quả thật như cô nói, cô chỉ là một đứa con nuôi, năm lúc 9 tuổi cô được Lăng Viễn nhận nuôi từ trại trẻ mồ côi về. Ở trại trẻ, cô không có bạn, nhiều lúc lại còn bị bắt nạt. Cho nên cô chỉ có thể tự chơi một mình, ngồi im lặng ở một chỗ nhìn các bạn khác chơi đùa. Bất ngờ cô lại được Lăng gia nhận nuôi. Lần đầu tiên cô thấy Lăng Tĩnh Thiên, nụ cười ấm áp như ánh mặt trời đó của anh cứ như soi chiếu trong tâm hồn của cô. Nếu yêu thích thể loại này, đừng nên bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Biến Yêu Thành Cưới và Miêu Ái Xuyên Không.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55