Giang Thủy Dao | Sủng | Hoàn thành
Tần Phi từ quán bar nổi tiếng xa hoa do Tam Lí Truân làm chủ bước ra khỏi cửa, đã là một giờ rưỡi khuya. Theo thường lệ trong lòng ngực anh ôm một thiếu niên trắng trẻo sạch sẽ, cúi đầu thân mật ở bên tai thiếu niên nói những câu chuyện hài hạ lưu thô tục, chọc cho thiếu niên cười khanh khách không ngừng, anh đem bàn tay tiến vào trong quần thiếu niên, dừng lại trước cái mông co dãn nhéo một cái. Thiếu niên trong lòng ngực Tần Phi ngượng ngùng một chút, vừa làm nũng lại như đang dỗi nói: “Tần thiếu, đây là ở bên ngoài đó.”
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tô Cảnh Nhàn | Đam mỹ | Hoàn thành
Lúc Dư Niên bước vào thang máy thì bên trong đã có một người đứng rồi. Hai người chạm mắt với nhau, ngừng hai giây, rồi cùng lúc dời đi. Dư Niên quay người, nhấn nút tầng 42, còn đối phương bị tướng mạo cùng khuôn mặt khiến người khác kinh diễm trước mắt khiến hắn dao động vài phần.Đàn anh Tề Triết đi sau cậu bước vào thang máy cúi đầu, không chú ý tới người đứng trong góc, hắn lo lắng xoa ngón tay, chờ cửa thang máy khép lại mới nhỏ giọng nói chuyện, có chút xấu hổ.“Dư tiểu đệ, anh thực tập ở Giải trí Tinh Diệu còn không có tiếng nói nào, lần này mới chỉ nhìn ảnh của cậu mà người quản lý đã đánh nhịp nói muốn gặp cậu. Chờ một lát tới đó cậu biểu hiện tốt một chút, chỉ bằng khuôn mặt này của cậu thì nhất định có thể đậu...”So với hắn đang căng thẳng thì Dư Niên ngược lại nở nụ cười thoải mái, giống như cảm thấy việc này thật bình thường, cậu cũng hạ giọng, thành khẩn nói, “Cảm ơn anh đã giúp em tranh thủ cơ hội này, nhất định em sẽ nỗ lực.” Tề Triết vội vã xua tay, cà lăm, “Cám ơn gì chứ, anh cũng không có làm gì hết ... Hơn nữa, trước đây cậu đã giúp anh nhiều lần, tính ra phải là anh cảm ơn cậu.” Đầu ngón tay hắn run run, chuyển chủ đề, “Trong ví cậu còn bao nhiêu?” Dư Niên tính toán trong lòng một chút, ăn ngay nói thật, “Trừ tiền vừa mua sơ mi trắng ra còn lại chỉ gần hai trăm.”
27.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Hồ Yêu Linh | Đam mỹ | Hoàn thành
Thời tiết tháng bảy tính khí điêu ngoa, nói trở mặt liền trở mặt, mặt trời vừa mới lộ ra đã nhanh rúc vào mây đen, thế rồi lại ở đó toả nhiệt, trêu ghẹo người ta đến nóng nảy khó chịu. Ở biệt viện Ngô gia chẳng có mấy người, chỉ có bọn ve thích náo nhiệt, còn ngại không khí oi bức chưa đủ phiền, bám dính vào cây biểu diễn, ngày một tăng tần suất. Nhẹ nhàng gõ cửa hai lần, Ngô Cửu khom người đặt mâm cơm trên tay xuống, chỉ keo kiệt mà có một đĩa điểm tâm và một bát cháo hoa. Đây là do Ngô phu nhân cố ý dặn dò xuống dưới, người bệnh bên trong không chịu nổi thức ăn mặn, cơm nước cho thiếu gia không được phép dính dầu mỡ.Cửa phòng cọt kẹt một tiếng mà mở ra, lộ ra một luồng sáng lạnh lẽo u ám, trên đất hiện ra bóng của một người cao gầy, giơ xương. "Tiểu thiếu gia, cơm của ngày hôm nay."Lời còn chưa dứt, người bên trong đã run rẩy ho khan, người nọ ho đến kinh thiên động địa, lại chẳng còn chút sức lực nào, tựa như chỉ cúi xuống sẽ chết. Ngô Cửu biết, giờ thế nào cũng không ngăn thiếu gia ngừng ho được, vậy nên hắn chỉ đứng đó nheo mắt cười mỉm tiêu chuẩn nhìn tiểu thiếu gia bụm mặt ho khan, kiên trì chờ y bình phục lại.
24.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cảm giác của một cậu bé vùng quê bỗng có cơ hội đến thành phố lớn là như thế nào? Chắc chắn sẽ rất phấn khích, thoả sức mơ tưởng về một nơi phồn hoa rực rỡ, đủ thứ loá mắt. Nhưng khi thực sự đến nơi đó, chắc chắc sẽ thấy bỡ ngỡ, lạc lõng và hụt hẫng vì không phù hợp nơi xa lạ này... Yêu tinh Phù Ly cũng là từ nông thôn đến thành thị, chưa từng biết đến thế giới bên ngoài, cậu còn ngây thơ có thể đạt được ước mơ lớn nhất là thị đậu công chức, còn có thể ghi tên vào sách nữa...Nhưng mà... Cậu không có bằng đại học, ngay cả bằng tốt nghiệp cao trung còn không có. Vậy nên, không chăm chỉ học hành thì đến yêu quái cũng không tìm được công việc tốt. Đây là một câu chuyện linh dị hài hước dễ thương, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. Phù Ly - Một yêu quái ở nông thôn đã hai nghìn năm không tiếp xúc với xã hội loài người, chỉ vì nhìn thấy vài dòng tin tức, liền cố gắng nỗ lực thi đại học, lấy việc trở thành công chức làm mục tiêu "yêu sinh", vì vậy mà không ngừng phấn đấu. Khi một yêu quái nông thôn mang trên người các loại bảo bối quê mùa gặp phải Boss thành thị Kim Long nhiều tiền, một câu chuyện vừa ly kỳ vừa hài hước chính thức bắt đầu. Hành văn của tác giả thoải mái lại trôi chảy, sinh động thú vị. Dưới ngòi bút của tác giả dù là người hay là yêu đều mang nét đặc sắc của chính mình, hơn nữa còn tràn ngập sức sống, làm cho độc giả có những tràng cười thật thoải mái.
27.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Ngữ Tiếu Lan San | Trinh thám | Hoàn thành
Giờ Tý, hoàng cung. Tháp bạch ngọc nguy nga tráng lệ, ngọc Xá Lợi Phật mơ hồ phát sáng. Vạn vật tĩnh lặng, trong ngự hoa viên chợt loé lên một bóng đen. Thị vệ đi tuần tra khựng lại, tay phải cảnh giác chạm vào bên hông, chỉ tiếc còn chưa rút được trường đao ra khỏi vỏ, nửa người đã khẽ run lên, trong giây lát đại não tràn ngập lạnh lẽo, tựa như rơi vào một hầm băng vô tận, nỗi sợ hãi cũng đông kết trong đáy mắt. Nơi duy nhất còn sót lại độ ấm, là cái cổ đang ồng ộc tuôn trào máu tươi. Tận cho đến trước khi chết, hắn vẫn mờ mịt băn khoăn về một mảnh trắng xoá vừa rồi kia. Thật sự... là tuyết sao? Đại Lương Quốc, hiệu Thiên Nhân năm thứ chín. Thời tiết cuối thu dần trở lạnh, cũng không biết rốt cục Phong Vũ môn này nghĩ gì, lại thiết kế đại sảnh đón khách ngay bên cạnh một khe suối âm u hẻo lánh, gió Tây Bắc thổi như rít gào, quanh núi tứ phía sương giăng, lá khô bay loạn thiếu điều bay thẳng vào mặt khách quý trong sảnh.
32.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Xuân Đình Tuyết | Đam mỹ | Hoàn thành
Ca ca sủng muội muội, thiên kinh địa nghĩa. Đệ đệ sủng ca ca, hừm, chờ tác giả ngẫm lại... Trong truyện, ca ca được nhận nuôi. Đệ đệ vốn có bạn gái, nhưng sau chia tay. Trời đất bao la, ca ta là lớn nhất. Đệ đệ cực kì sủng ca, chính như kiểu ca khống vậy, từ sinh hoạt nhỏ đến lớn đều là đệ đệ quản! Bởi vì một chút hiểu lầm cả hai người đều cho rằng đối phương không thích mình, sau này hai người nói ra, hai người liền tự nhiên ở cùng nhau, mẹ của hai người rất văn minh đơn giản là đã chấp nhận rồi. Một tác phẩm nhẹ nhàng dễ thương.Các nhân vật: Nhân vật chính: Bạch Hạo x Bạch Thiên. Nhân vật phụ: Lý Nhất Xuyên, và các nhân vật qua đường giáp khác.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Bất Nhận Lộ Đích Giang Thi Nhân | Đam mỹ | Hoàn thành
Một cuộc hôn nhân đã được sắp đặt từ trước giữa Kỳ Duật và trưởng tử nhà họ Lục, Lục Trác Hoa. Vì là hôn nhân đã định từ lâu, nên hôn ước là không thể huỷ bỏ. Chính vì vậy dù Lục Trác Hoa chẳng may đi sớm, Lục gia vẫn tiếp tục thực hiện hôn ước, để cho em trai là Lục Trác iên kết hôn với Kỷ Duật.Chuyện này giúp hai nhà đều có lợi, đôi bên phối hợp nhịp nhàng, người ngoài cũng chỉ có thể nói đây là cẩm tú lương duyên do ý trời mà thành.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thảo Đăng Đại Nhân | Khoa huyễn | Hoàn thành
[Tử bất ngữ] là một tạp chí chuyên về đề tài kinh dị, những câu chuyện hư hư thật thật, tuy mơ hồ nhưng lại khiến người đọc lạnh gáy. Từ khi hợp tác với [Tử bất ngữ], An Dạ lúc nào cũng đau đầu về chuyện tìm đề tài cho tác phẩm. Biên tập mới đến, Bạch Hành, lại là người cứng mềm đều không ăn, khiến cho mấy chiêu bài trốn deadline của cô đều không có đất dụng võ. Quá đáng hơn cả, cô muốn đi thực tế lấy tư liệu cho truyện, anh ta cũng một mực đi theo giám sát. An Dạ ôm tâm trạng hậm hực xách ba lô lên và đi, chỉ không biết rằng, chuyến đi này sẽ kéo cả cô và anh chàng tổng biên đẹp trai vào những vòng lặp kì bí không có điểm dừng. Nơi An Dạ đặt chân đến đầu tiên là một căn hộ chung cư cũ kĩ, người từng sống ở đây đều chết trong những vụ thảm án kì lạ. Đây cũng là nơi cô lấy cảm hứng để đặt bút viết những chương đầu tiên trong "Khe hở"."Cho dù tôi không mở mắt ra nhìn, cũng biết cô ta có mặt khắp nơi. Có lẽ cô ta đang vươn hai ngón tay trắng xanh, đốt tay nhỏ dài, giống như hai chiếc đũa trúc bám vào khoảng giữa vách tường và mặt bên ngăn tủ. Trong khe hở kia, một đôi tay đang từ từ vươn ra, toàn bộ thân mình đều chậm rãi chui ra từ cái khe chật hẹp đó, từng chút một.
22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Trường Lê | Linh dị | Hoàn thành
Cuối thu đầu đông là thời điểm thích hợp cho việc cải táng mồ mả cho người đã khuất. Nhà có người mất cũng đã tròn 3 năm, ngày bốc mả cũng đã đến. Trước đó mấy hôm tôi thấy mấy bác trong nhà tất bật chuẩn bị đồ đạc, gọi điện cho những người bốc mộ thuê nhớ phải đến đúng hẹn. Từ trước đến giờ nghe những từ như cải táng, sang cát cũng khá quen thuộc nhưng để mục sở thị tận mắt một lần thì tôi chưa bao giờ được thấy. Vốn tính tò mò, lại là người thích nghe những câu chuyện về kỳ ma, dị sĩ..những chuyện âm hồn người chết nên lần này tôi đánh bạo hỏi một bác lớn trong nhà:Hôm nào mà bôc mộ cho cháu ra đồng xem với được không..? Ông bác tôi quay ra mắng: Chuyện bốc mộ cho người chết không phải chuyện đùa đâu mà xem với xét. Mà còn phải xem tuổi tác xung hợp thế nào mới được đi. Đâu phải cứ thích là di được, mà trời lạnh này ở nhà mà ngủ cho sướng. 2-3h sáng đã phải lịch kịch chuẩn bị đồ rồi đợi người ta đến là phải đi rồi đấy.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Cung Thanh Hãn | Linh dị | Hoàn thành
Trên mặt y mang theo một nét tươi cười,trên má trái còn có một cái lúm đồng tiền,càng thêm đáng yêu, khuôn mặt mang theo vài phần tinh xảo tựa như bạch ngọc,vài sợi tóc nhẹ rơi xuống bên tai, quanh thân càng tỏa ra một loại khí chất vô hại. Duỗi tay vỗ vỗ con Kê Tiểu Lăng so với những con gà bình thường khác thân thể có chút lớn,Lâm Mạc mang theo nó đi vào đạo quán. Vị trí đạo quán nằm ở ngoại thành gần ngay Hâm Thành,chiếm một diện tích rất lớn phong cảnh cũng tự nhiên có nhiều nơi tú lệ,xinh đẹp,bên ngoài đạo quán còn có một ngọn cờ riêng biệt. Nhưng ở phạm vi này cũng chỉ xem là một ngôi nhà,bên trong đạo sĩ cũng chẳng nhiều tất nhiên hương khói cũng không hề tràn đầy.Nhắc đến Hâm Thành thì không thể không nhắc đến người giàu nhất nơi này Lâm gia,mấy năm nay không chỉ làm ăn, càng lúc càng tốt mà còn cùng đốc quân có quan hệ không tồi. Lâm lão gia là một người thật có phúc, tuy rằng thê tử đã sớm qua đời, nhưng mà lưu lại bên cạnh ba đại nhi tử mà Lâm Mạc chính là nhi tử nhỏ nhất tại Lâm gia. Y cũng chẳng phải là đạo sĩ, nhưng vào lúc mười mấy tuổi đã sinh hoạt tại đạo quán mãi cho đến bây giờ cũng sắp thành niên,vì thế ở tại đạo quán này mọi người điều gọi y là tiểu thiếu gia."A,Kê Tiểu Lăng ngươi đi chậm một chút." Một tiếng gọi lên, Lâm Mạc đi phía sau theo Kê Tiểu Lăng đang ngẩng đầu ưỡn ngực, nhìn tiểu Lăng tựa như chạy vọt vào trong viện chiến đấu với gà khác.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Chị Vi Ma Quái | Đô thị | Hoàn thành
Bọn trẻ con hay bảo tôi là trong cái nhà ấy có ma thật. Tôi thì không tin lắm. Ma quỷ nào ở được cái chốn thối hoắc như thế? Kể cả khi chó mèo không vào ỉa đái lung tung thì chỗ ấy cũng không thể chứa ma được bởi nó vốn dĩ được xây lên để làm văn phòng cho một công ty địa ốc. Mà văn phòng làm việc hành chính thì lấy đâu ra người chết mà lo ma quỷ? Về sau, công ty nhà đất nọ phá sản. Thời buổi tiền tệ mất giá, lạm phát tăng cao, kinh tế suy thoái, không ai muốn mua lại ngôi nhà đó cả. Cuối cùng nó bị bỏ lại, lầm lũi như một cựu chiến binh già nua, cứ mãi hồi tưởng lại những tháng năm huy hoàng.Một đêm hè khó ngủ, tôi ra ngoài sân hóng mát. Gió đêm lùa vào trong ngõ cuốn theo cả rác rến và lá khô. Để đỡ phải ngồi không, tôi bèn châm thuốc hút. Bỗng tôi thấy từ ngôi nhà bỏ hoang có một đoàn người đi ra. Trời tối mò mò, lại ở khoảng cách xa, tôi chỉ thấy hàng chục cái bóng đen thù lù lũ lượt nối đuôi nhau. Bộ dạng của họ trông cực kì quái dị. Có người béo quay như một con lợn nái. Có người lại gầy nhẳng, không khác gì bộ xương khô. Có người lại cụt chân, phải chống bốn cánh tay xuống đất để di chuyển. Một người khác thì có tận ba chân. Người khác nữa lại có cái đầu to như bánh xe ô tô. Họ cứ đi rồng rắn từ trong ngôi nhà ấy ra, không hề để ý tôi đang nửa ngạc nhiên nửa hãi hùng với điếu thuốc lá cháy đỏ lập lòe trên tay. Đột nhiên tôi thấy thằng bé hàng xóm vẫn hay sang nhà tôi chơi đứng ngay bên cạnh. Trong ánh sáng vàng đục lờ mờ của ngọn đèn tròn lơ lửng trước hiên nhà, gương mặt thằng nhóc ấy tái xanh. Môi nó thâm sì như người nghiện lâu năm.
20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thủ Bản Kỳ Tử | Trọng sinh | Hoàn thành
Anh chớp chớp mắt, nuốt ực một cái, dùng tay đè đè mũi, khi ở bên dưới với Hàn Duyệt, có lẽ là cảm xúc căng thẳng của đối phương thu hút toàn bộ tinh lực của anh để động viên, khiến anh vẫn không có thời gian để ý cảm giác của mình, mà đến khi đứng trên sân khấu cầm lấy cúp, anh mới nhận ra nỗi xúc động trào dâng trong lòng mình không hề kém hơn Hàn Duyệt một chút nào. Sau khi ngừng mấy giây, Chu Bác Nghị mới nói tiếp: “Tiểu Duyệt, cảm ơn em vẫn luôn bầu bạn bên cạnh anh, anh… lời này đáng lẽ anh không nên nói ra ở đây, nhưng anh thực sự không thể kìm lại được nữa…”
18.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Lái xe một đêm, Triệu Vũ mệt mỏi dụi mắt. Những ngày mưa mùa đông luôn đặc biệt ẩm thấp, trên cửa xe bám đầy hơi nước. Lão Vương ngồi bên ghế phụ đã sớm ngủ đến quên trời quên đất, mãi khi xe qua trạm thu phí, Triệu Vũ quay cửa xe xuống, khiến không khí lạnh ùa vào mới đánh thức được ông ta. Sau khi nộp xong lộ phí, xe tải tiếp tục chầm chậm lăn bánh, lão Vương nốc một ngụm trà đặc lên tiếng hỏi “Sắp đến chưa?”
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
2 Ám Bạch | Đam mỹ | Hoàn thành
Thư kí của tôi nói cậu ta muốn từ chức. Cậu ta đã theo tôi từ lúc mới tốt nghiệp đại học, làm dưới trướng tôi suốt bảy năm trời, bỗng dưng hôm qua đòi từ chức. Tôi suy ngẫm cẩn thận một lát, có thể là do ngày ấy tôi vỗ mông cậu ta.Xin chú ý, tôi là trai thẳng. Giữa trai thẳng với nhau sờ tí bắp đùi, đét tí cái mông, súng bên súng đầu sát bên đầu thì có vấn đề gì sao? Chẳng phải cậu ta sờ lại là được à, cần gì phải từ chức? Ông chú hai mươi chín tuổi đầu mà cứ làm như gái đồng trinh. Hơn nữa, tôi không hề cố ý, hôm qua tôi lỡ đánh rơi bút xuống gầm bàn, gọi thư kí nhặt lên giúp tôi, cậu ta vừa cúi người, quần tây lập tức căng chặt, lúc nhìn lần đầu tôi cũng chưa muốn vỗ đâu, thế nhưng cậu ta tìm lâu quá trớn, tôi mới không nhịn được vỗ cái bép. Thư kí nhanh chóng đứng phắt dậy, vô cùng kinh ngạc trừng tôi, tôi chả thèm để ý mà còn cảm thấy hứng thú, hỏi: “Đi tập thể hình à? Mông đàn hồi gớm nhỉ. Ở phòng gym nào đấy? Tôi nghĩ mình cũng nên rèn luyện chút đỉnh, mấy tháng nữa tôi chuẩn bị kết hôn rồi, đến lúc đó phải tút lại nhan sắc…”Ai ngờ, thư kí lập tức trở nên dữ tợn, từ trước tới nay tôi chưa từng thấy cậu ta gắt như vậy, cậu ta ném bút của tôi lên bàn, bảo: “Tôi muốn từ chức.” Rồi tự ngoảnh đầu tự tan sở luôn.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tú An365 | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cô Thư Ký Quyền Lực Của Tổng Tài của tác giả Tú An365. Cô là một cô gái xinh đẹp, tài giỏi và rất đa tài, từ công việc đến ăn chơi và cô cũng rất giỏi võ. Tên cô là Lục Thiên Thanh, cô vừa tốt nghiệp đại học bậc nhất tại nước M. Nhiều người nói rằng không biết cô gái ấy làm sao mà lại được ông trời ban cho một combo hoàn hảo như vậy. Là combo **Tài sắc vẹn toàn**. Nhưng họ không biết rằng là trên đời không ai cho không mình cái gì, có thể nói là ông trời cho cô tài năng và trí tuệ vượt bậc nhưng lại lấy đi của cô điều quý giá nhất trong cuộc đời, đó là đã lấy đi ba mẹ của cô.Gia đình cô tuy không giàu có nhưng cũng thuộc diện dư dả, ba mẹ ở một vùng quê ngoại ô. Ở đó rất thanh bình, không khí thì trong lành. Mẹ cô là giáo viên còn ba cô thì có mở một quán nho nhỏ cho khách du lịch tới tham quan và buôn bán. Vào một ngày nọ khi cô đang đi học thì nhận được tin ba mẹ mình đang cấp cứu trong bệnh viện, vì căn nhà bị bốc cháy, cả hai ông bà chạy vào dập lửa nhưng ngọn lửa quá lớn, không thể khống chế được và hai người đã bị bỏng nặng.Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm nhiều truyện cùng thể loại như: Daddy Tổng Tài Đến Gõ Cửa hay Tổng Tài Đại Ác Muốn Cắn Tôi.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Đây là một bẹ Cải | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thư Ký Toàn Năng Của Đường Tổng của tác giả Đây là một bẹ Cải. Trong phòng bệnh tản ra mùi thuốc sát trùng nồng nặc, Lâm Nhã đưa tay sờ lên bụng mình, cảm giác đau đớn mệt mỏi bao trùm lấy thân thể. Con gái của cô còn chưa đầy ba tháng đã bị chính cha ruột ra tay giết hại... Trần Chính Hào, anh ta không phải con người nữa. Lâm Nhã tự hỏi bản thân vì sao lại ngu ngốc tin vào lời đường mật của tên đàn ông thối tha kia, sao có thể để tình yêu làm mờ mắt, để lúc này hối hận đã muộn màng. Ngay cả gia đình, bạn bè đều không quan tâm và phản bội cô, cuộc sống của cô trở nên thật vô nghĩa... Cửa phòng bất ngờ mở ra, Trần Chính Hào anh tuấn tiêu sái đi đến bên cạnh giường nhìn cô, ánh mắt vẫn tràn ngập yêu thương như thế, thậm chí còn có cả đau xót. “Nhã, tuy không giữ được đứa bé, nhưng sau này chúng ta vẫn có thể sinh thêm một đứa nữa, em đừng quá đau lòng.” Âm giọng trầm ấm ngọt ngào của anh lọt vào tai Lâm Nhã, cô chỉ thấy buồn cười. Trước kia cô rất thích chất giọng dịu dàng này, nhưng bây giờ lại thấy thật ghê tởm.Lâm Nhã thở sâu mấy hơi, gắng gượng ngồi dậy. Thấy cô hơi nhúc nhích, Trần Chính Hào vội đưa tay ra đỡ cô, nói: “Em muốn ngồi dậy làm gì? Người em hiện tại rất yếu có biết không?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Khi Anh Thích Em, Như Thấy Mùa Xuân và Nhiệt Độ Cơ Thể Của Ác Ma.
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Mộc Dung | Ngôn tình | Hoàn thành
Một câu chuyện tình trớ trêu giữa cô thư ký nhỏ và tổng giám đốc lạnh lùng. Trước kia, cô từng bị một người đàn ông phản bội. Tưởng chừng như sẽ không bao giờ gặp lại anh ta nữa, thì ông trời lại thật biết cách trêu người. Cô mang trong mình một thân phận mới là một cô thư ký, nhưng cô lại gặp lại tên đàn ông đó ở cương vị là một tổng giám đốc. Không chỉ có vậy, cô còn là thư ký cho anh?! Duyên phận thật sự là một thứ kỳ lạ!
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thượng Quan Hiểu Tinh | Linh dị | Hoàn thành
Hồn phách vô tri vô giác, quỷ sai lại nhìn không chớp mắt, thấy có điều ác đều đem từng tội ghi lại, sau đó trở lại trong điện, hồi báo cho phán quan. Phán quan liếm một cái vào bút phán quan rồi ở trên sổ sinh tử vẩy mực múa bút. Chốc lát sau, trình lên cho Diêm La Vương.Lúc này, Diêm La Vương ngồi trang nghiêm trên Diêm La điện trông càng thêm vẻ âm trầm khủng bố. Hai quỷ sai mặt không thay đổi đem hồn phách kia kéo đi. Leng keng leng keng, hướng tầng thứ sáu địa phủ Uổng Tử Thành mà đi. Ra cửa điện là một con đường đá xanh uốn lượn khúc chiết được bao phủ trong sương mù dày đặc. Bên đường thúy trúc, hoa hồng như ẩn như hiện, ngẫu nhiên nghe thấy nơi xa truyền đến một hồi thanh âm quỷ kêu khóc thê lương.Tiếng cười bén nhọn chói tai, hồn phách đi phía sau vẫn vô tri vô giác, tựa như một con chó nhỏ bị người dùng lực kéo đi, lảo đảo đi về trước. Thẳng đến một cửa thành gạch xanh, mới thả chậm cước bộ. Thành này cao vút trong mây, bên trên viết ba chữ lớn màu huyết hồng “Uổng Tử Thành”. Hai quỷ sai đi qua đại môn màu đỏ thẫm, một đường bay qua.Uổng Tử Thành như thường ngày rất náo nhiệt. Trên đường cửa hàng, gia trạch quỷ ảnh trùng trùng, các loại quỷ khóc sói gào, bóng trắng tung bay, một mảnh quỷ khí dày đặc.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Giá Cá Lục Nguyệt Siêu Hiện Thật | Đô thị | Hoàn thành
Đập vào mắt hắn là tấm biển phủ đầy bụi trước cửa, nhìn xuyên qua lớp mạng nhện dày đặc có thể lờ mờ thấy được hai chữ “Hướng phủ”. Trước khi đến Tống Duy đã tra cứu kĩ càng rồi, nơi này là một thôn cùng họ, bởi vì nằm ở nơi khỉ ho cò gáy nên vẫn còn giữ lại một số hủ tục xưa cũ, chẳng hạn như định kì phải cúng tam sinh (2) cho tổ tiên ở nhà cũ. Mà bây giờ bên chân Tống Duy chính là mớ nhang cúng còn chưa cháy hết, vẫn còn lập lòe ánh lửa đỏ. Bốn bề im lặng chết chóc, khung cảnh làm người ta không rét mà run. “Thật thoải mái…” Tống Duy khẽ khàng nói, âm giọng nhừa nhựa ngấy ngấy như đầu lưỡi dính đường.Hắn biết, mình vô cùng hứng thú với nơi này. Mặc dù nói nơi này là nhà thờ tổ tiên mà thôn họ Hướng vô cùng tôn sùng, nhưng trong miệng người bên ngoài thì đây lại là một chỗ vô cùng quái đản, hoặc là một địa chỉ cần phải tránh xa. Đặc biệt, trên một trang web kín, nó luôn chễm chệ trong top bảng xếp hạng những địa điểm đáng sợ nhất. Một nơi khơi gợi được tò mò như vậy nhưng do một phần bị vây quanh bởi rừng núi trắc trở, một phần vì thôn dân không cởi mở nên ngoại trừ thỉnh thoảng có dân phượt nghe đồn mà đến thám hiểm thì hầu như quanh năm chẳng có ai đặt chân đến quấy rầy.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00
Trương Thanh Thùy | Đô thị | Hoàn thành
Từ từ kéo hai bàn tay rời ra khỏi gương mặt tái mét vì sợ hãi của mình, Phê cứng hàm, cứng cả người, sát cây cột trói Hai Tưng chặt cứng, ba xác chết nữ không đầu trần truồng lồ lộ xếp hàng ngang sát bên. Phê nghe cổ họng đắng nghét. Phê cố kêu lên một tiếng để thoát ra khỏi cảm giác này - cảnh tượng này mà không thể! Phê muốn nhắm mắt lại cũng càng không.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00