Thành Đôi

Đông Qua Trà Tiên Nhân | Tiên hiệp | Hoàn thành

Tựa truyện "Thành Đôi" của tác giả Đông Qua Trà Tiên Nhân viết về câu chuyện của cặp đôi Tạ Thực và Hằng Quang. Hằng Quang, là tiểu đồ đệ của Tùng Sơn tự. Tùng Sơn tự là một ngôi miếu cổ xưa lâu đời, ngoại trừ sư trụ trì ra thì còn có một tiểu đồ đệ Hằng Quang mới mười ba, mười bốn tuổi. Tuy trong chùa thường ngày rất quạnh quẽ, nhưng đèn nhang xưa nay chưa hề thiếu. Bởi vì thôn dân ở đây rất thành kính, hơn nữa phật pháp của sư trụ trì rất cao thâm, bách tính xa gần đều thụ ơn. Hằng Quang bị đưa đến Tùng Sơn tự từ nhỏ, một tay sư trụ trì nuôi lớn lên.Người nhà của y thực rất giàu, đó là Lâm Phi nương nương. Lúc sinh có hai người con, một người gửi đến Tùng Sơn tự cho sư trụ trì nuôi, một người giữ lại nuôi ở Hoàng Thành. Nhưng mà trong lòng y chưa hề mang ý niệm oán hận mẫu thân vì không nuôi nấng, dạy bảo mình, còn giao cho người khác. Sống ở chùa từ nhỏ đã quen, cơm canh đạm bạc và cuộc sống ở chùa y chưa từng cảm thấy không tốt, huống hồ y còn có lão trụ trì, còn tốt hơn các phụ nhân hay nhéo tai quát mắng trẻ con. Thế nhưng một hôm y phải đi xuống núi nhận nhân duyên của mình, tức đệ đệ song sinh trong Hoàng Thành, liệu y có thể cứu đệ đệ này khỏi trận đại kiếp mà hắn gặp năm 14 tuổi không ?

1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:46

Trường Hà Phong Noãn Bất Thành Hôi

Chỉ Nguyện Trầm Túy | Tiên hiệp | Hoàn thành

Gặp được nhau trên đời này chính là duyên phận. Trời cao cho ta gặp gỡ nhau, an bài ở cạnh nhau, đó cũng chính là duyên phận. Nếu như chỉ vì niềm sợ hãi cùng thiếu mất niềm tin, có thể sẽ lạc mất nhau. Chính vì thế, cho dù có như thế nào cũng phải biết trân trọng. Hỏi thế gian tình ái là gì? Người người bi lụy, người người không muốn phân ly, chỉ mong thời thời khắc khắc mãi mãi có thể tương phùng. Nhưng ý trời, một khi đã đưa vào guồng quay, liệu có thể thay đổi cái trục định mệnh hay không? Luyến tiếc, nhung nhớ, tình yêu này, dường như ngày càng ăn sâu bén rễ ở trong trái tim. Giống như khi ta chăm sóc một hạt giống, đầy đủ nước, ánh sáng, nhiệt độ, nó sẽ nảy mầm, và tình yêu thì cần phải có thời gian vun đắp. Giống như gió và mây, không tách rời nhau, giống như bờ và biển, biển bao la, nhưng biển vẫn luôn hướng tới bờ. Con người chỉ có thể sống một trăm năm, thậm chí chỉ dừng lại ở tuổi nào đó thấp thật thấp hơn nữa, ngắn như vậy, nếu không biết trân trọng, chẳng phải là bỏ lỡ nhau hay sao? Chính vì thế, nếu đã yêu, đừng vì bất cứ lí do gì mà buông tay, nếu không một mai, ai biết được có hối hận hay không?

3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:50

Cô Tinh Vọng Nguyệt

a D | Tiên hiệp | Hoàn thành

Vẫn luôn là như thế , lầm bầm làu bàu. Rối cục đến một ngày , mọi việc đều đổi thay , cuộc sống yên tĩnh này sắp bị quấy nhiễu. Đây chính là tử kiếp sao ? Hắn muốn mang nàng đi . Nhưng một kẻ là yêu , một người là thần , vốn dĩ trời nam đất bắc không chung lối. Lưu lại hàn đàm yên tĩnh này cũng có thể an tâm nghỉ chân . Hắn không thể mang nàng đi , nên chỉ đành cùng ở lạiNội đan ? Nữ nhân này điên rồi sao ? Sao lại có thể đem nội đan chí quý của thần tiên mà tặng cho loài yêu ma như hắn. Phong vân nháy mắt biến mất. Ngàn năm chớp mắt đã trôi qua. Một ngàn năm kế tiếp , tình duyên bắt đầu …

12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14

Cẩm Tịch

Hách Hách Nhất Tiếu | Tiên hiệp | Hoàn thành

Tây Cảnh Tiên Môn luôn là thánh địa Nhân tộc tu tiên hướng tới, từ lúc tổ tiên Khương thị dựng nên đến nay đã trải qua ngàn năm, bây giờ lại biến mất ở trong biển lửa đầy trời này, sao có thể không khiến người ta nghẹn ngào thổn thức. "Tại sao?" Một nữ tử áo đỏ cầm kiếm đứng thẳng ở trước sơn môn, nhìn sư môn bị ngọn lửa cắn nuốt, cũng không nhịn được nữa quỳ rạp xuống, trên mặt trắng nõn lẫn vết máu, mồ hôi và bụi đất, sợi tóc xốc xếch, nhưng vẫn không che giấu được dung mạo khuynh thành của nàng."Ngũ sư thúc, chúng ta nhanh đi thôi, nếu không chờ ma đầu kia đến sẽ không kịp nữa." Một đệ tử áo trắng vừa dứt lời, trước ngực đã xuất hiện một lỗ thủng máu đỏ chót, thậm chí hắn còn chưa kịp kêu cứu đã ngã xuống đất, ngay sau đó vô số tên lông trắng bay vụt qua bầu trời tràn ngập khói dày đặc, đệ tử tiên môn không kịp né tránh người này tiếp ngươi kia ngã xuống vũng máu.

3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15

Tối Cường Ngôn Linh Sư

Lệ Cửu Ca | Tiên hiệp | Hoàn thành

Tối Cường Ngôn Linh Sư được chấp bút bởi tác giả Lệ Cửu Ca, một thiếu niên tên Mục Trường Sinh, ngay từ nhỏ đã sống với môi trường khắc nghiệt, tự biết bản thân luôn phải ăn nói cẩn trọng, không được nửa lời sai sót. Bởi vì, chỉ cần lời hắn nói ra, những điều được nhắc đến đều sẽ thành hiện thực. Xảy ra không sớm thì muộn. Không biết vì sao Mục Trường Sinh được nói đến là Ngôn Linh Sư lại có thể xuyên đến được thời hiện đại, hắn lại phát hiện ra rằng chính bản thân mình trong lời người khác chính là miệng quạ đen, đi đâu cũng bị ném cà chua thúi, bị xua đuổi còn hơn đuổi tà. Đến một ngày nọ hắn được ban cho một biệt danh rất hay đó chính là "Ô Nha"Ngôn linh sư Mục Trường Sinh đến từ dị giới bỗng nhiên đi đến thế giới hiện đại khác hẳn hoàn toàn, cũng tại thế giới xa lạ này phát hiện đệ đệ Trường Phong thất tán nhiều năm, nhưng mà hắn lại phát hiện mình không tìm được đường về nhà. Mà vào lúc này, một thanh niên tên Ứng Thiên có ý tiếp cận. Đối phương tuấn mỹ như tranh vẽ, trù nghệ thượng giai, tỉ mỉ chu đáo mà chăm sóc thân thể hư nhược của Mục Trường Sinh, làm hắn bất tri bất giác sản sinh một loại tình cảm kỳ quái…

19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16

Sư Tôn Tổng Tưởng Tái Bổ Cứu Hạ

Mộc Tử Mặc Bạch | Tiên hiệp | Hoàn thành

Tác giả viết ra một câu chuyện mà có nhiều tranh luận của độc giả thì mới được nhận định là truyện hay. Do đó mà Lâm Tiêu  không biết do đâu mà lại có thể xuyên vào cuốn sách mình đọc mà cuốn sách đang xảy ra nhiều cuộc tranh cãi khi "nhân vật nữ chính cứ thích giỡn không hề xứng đáng với nam thứ". "Còn nam chính lại không được yêu nên đang tìm cách tự giải sầu". " “Buông tha cho nam thứ”, “Nam thứ mới là nam thần, tác giả không nên yêu sinh hận”, hắn tự mình mỉm cười một cách triệt để, hắn còn có thể ngược nam rất nhiều lần không đếm hết được, còn để nam thứ lưu luyến chờ đợi nữ chính như lúc đầu.Vì thế, trong sự oán niệm của mục bình luận sách mọc cao như núi, hắn xuyên rồi, xuyên thành… sư tôn của nam thứ. Thiên chi kiêu tử gặp biến đổi lớn bị cắt cụt chân, thân nhân bằng hữu sụp đổ, vì báo thù, hắn đem chính mình ngụy trang thành phế vật chỉ dám mượn tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết để phát tiết, cuối cùng dùng mười năm cầm tù trao đổi cùng kẻ thù đồng quy vu tận. Mở mắt lần nữa, lại biến thành sư tôn của nam thứ bị hãm hại trong sách, từ nay về sau nuôi dưỡng đồ đệ ngụy ngốc bạch ngọt thật ra xấu xa hiểm độc, trên đường lớn chạy không ngừng, đem đồ đệ hắc hóa trọng sinh triệt để dưỡng thành công.

20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16

Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Lãnh Phát Công Tử | Tiên hiệp | Hoàn thành

Đại đạo vĩnh hằng, trường sinh bất lão là những cảnh giới luôn hướng tới của tu luyện giả.

26.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16

Ta Là Đại Pháp Sư

Võng Lạc Kỵ Sĩ | Tiên hiệp | Hoàn thành

Đầu đau quá a, ta cảm thấy đỉnh đầu như một cái bao lớn, cảm giác đau khổ không thể nói nên lời. Ai còn thảm hại hơn ta? đang đi trên đường lại bị sét đánh trúng, mà rõ ràng trời đất còn đang sáng choang, thảm thật. Ta nhìn lại y phục bên dưới, cũng may bộ y phục hàng hiệu mất công làm lụng hơn tháng trời mới mua được không chút tổn hại, bằng không tổn hại thật lớn đây.

25.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16

Môn Phái Của Chúng Ta Sớm Muộn Đổ

Sổ Tập Toán Pháp | Tiên hiệp | Hoàn thành

Tiểu sư thúc nhà ta luôn chạy loạn khắp nơi, mỹ danh viết du lịch thiên hạ, tu luyện đạo tâm, thế nhưng mọi người đều biết hắn muốn đi ra ngoài xem tuấn nam mỹ nữ. Nguyên văn của tiểu sư thúc là: “Người tu đạo là tu luyện vẻ đẹp, người phàm là vẻ đẹp tự nhiên, tự nhiên người phàm hơn một bậc.”. Ta cảm thấy được Tiểu sư thúc là ngứa da, cần sư phụ trị một chút, thế nhưng sư phụ đang bận tu luyện để đột phá, cho nên dặn dò ta và Đại sư huynh, Nhị sư huynh nhìn chằm chằm Tiểu sư thúc, không nên để cho Tiểu sư thúc khắp nơi trêu chọc nam nữ nhà lành.

3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:17

Ta Là Mèo Con Không Phải Hổ

Thanh Ninh | Tiên hiệp | Hoàn thành

Tựa truyện "Ta Là Mèo Con Không Phải Hổ" của tác giả Thanh Ninh viết về câu chuyện giữa Đại Hổ và Tiểu Hổ. Tiểu Hổ, là một em mèo đáng yêu được tiên nhân đem về thu dưỡng. Tuy bé là mèo nhưng lại được đặt tên là Hổ. Nghe có vẻ khá kì quái nhưng không phải chuyện ảnh hưởng tới bé nên bé lười để quan tâm. Ai ngờ rằng một hôm, chủ nhân bé hùng hồn nói sẽ đi kiếm "chồng" về cho bé. Chủ nhân dẫn về một anh hổ "100% cộp mác idol". Bé dựng lông sợ hãi núp sau lưng cầu cứu chủ nhân, cơ mà chủ nhân vẫn ngốc nghếch kêu ảnh là mèo, thật khiến bé muốn tức đến hộc máu mà.Thế nhưng anh hổ đối xử rất tốt với bé, chẳng những anh không ăn bé, lại còn rất sủng ái bé. Cũng có lần anh liều tính mạng mình cứu bé khỏi một bầy chó săn. Bé sụt sịt hỏi anh vì cái gì lại cứu, anh chỉ trả lời bình thản: Ta sao có thể để bé hổ ta thích bị người khác khi dễ được ? Bé bực mình, hổ gì mà hổ, bé là mèo mà. Một câu chuyện cổ đại, đam mỹ, xuyên suốt cả câu chuyện ấy là sự ngây thơ, lãng mạn. Tuy mỗi người một vẻ nhưng lại tạo nên một câu chuyện tình vô cùng thú vị, hài hước, nhẹ nhàng.Xem thêm »

5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:17

Thần Tọa

Hoàng Phủ Kỳ | Tiên hiệp | Hoàn thành

Câu chuyện có kết cấu logic hợp lý, không rời rạc, khó hiểu. Nhân vật chính tu luyện từng bước một mà đi lên không phải gặp cơ may hưởng thụ sẵn. Cách thức miêu tả chiêu thức rõ ràng, sinh động, phong phú khiến độc giả có thể tưởng tượng và cảm nhận như bản thân đang nhập vai vào những thước phim hành động cao trào ấy.

312.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:17

Âm Dương Miện

Đường Gia Tam Thiếu | Tiên hiệp | Hoàn thành

Hoàn toàn trái ngược với lối hành văn mạnh mẽ của Lão Cà Chua: Dồn nén đến tận cùng để rồi nổ tung trong những cảm xúc khó quên, Đường Gia Tam Thiếu có một phong cách viết truyện hết sức nghệ sĩ, hết sức tinh tế. Thế giới của Đường Gia Tam Thiếu luôn huyền ảo, diễm lệ và tràn ngập sự sáng tạo. Từ Trù Sư (Băng Hỏa Ma Trù) đến Nhạc Sư (Cầm Đế), Hồn Sư (Đấu La Đại Lục), với sức sáng tạo tựa như vô tận của mình, Đường Tam đã đưa người đọc từ hết bất ngờ này đến bất ngờ khác.Sau khi hoàn thành siêu phẩm Đấu La Đại Lục thì Đường Gia Tam Thiếu đã bắt tay ngay vào bộ truyện mới có tên Âm Dương Miện. Trong hơn 6 năm cầm bút của mình, có lẽ đây là tác phẩm mà Đường Gia Tam Thiếu đã dành nhiều tâm sức nhất. Để chuẩn bị cho Âm Dương Miện thì trong suốt thời gian viết Đấu La, tác giả đã đi rất nhiều nơi để thu thập các loại tài liệu, lấy âm dương, ngũ hành, thiên can và ma huyễn cùng kết hợp lại để tạo nên một tân thế giới kỳ huyễn thú vị và tràn ngập sự sáng tạo với một chức nghiệp mới: Phẩm Tửu Sư. Mời bạn đọc cùng thưởng thức.Với những tín đồ Tiên hiệp nói chung và độc giả của Đường Gia Tam Thiếu nói riêng, Âm Dương Miện cho độc giả một cảm giác vô cùng mới lạ, cùng những pha đấu đá vô cùng vừa lòng hả dạ, thật chẳng thể chần chừ thêm phút nào để dấn thân vào Âm Dương Miện.

161.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:17

Sát Vương

Áo Bỉ Gia | Tiên hiệp | Hoàn thành

Hôm nay phạm nhân tử hình chính là một người làm nghề sát thủ trong tổ chức khủng bố đỉnh cấp, hắn tuy hai mươi ba tuổi nhưng từ năm mười ba tuổi đã bắt đầu hành động, trong vòng mười năm, số án mạng mà hắn gây ra tới mấy trăm vụ nhân mạng tới mấy nghìn người. Hắn là Đường Tiêu, tên đồ tể vạn người căm phẫn.

118.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:17

Phù Sinh Mộng Tiếu Vong Thư

Diệp Tiếu | Tiên hiệp | Hoàn thành

Truyện Phù Sinh Mộng Tiếu Vong Thư của tác giả Diệp Tiếu có thể coi là phần hai của Tam sinh ước, nhân vật chính của truyện chính là con Phượng hoàng tai quái Phượng Âm cùng Dạ Tịch nguyên quân - hai tội đồ đã phá banh chành vận mệnh của các bác vai chính ở phần I ấy. Nói thế chắc chúng ta cũng đoán được, hài thôi rồi, cũng có ngược và đặc biệt, đầy bất ngờ. Nữ chủ từ đầu đến cuối yêu hai người: đầu tiên là Thanh Hòa, đến sau là Dạ Tịch (Thái Uyên). Nhưng cuối cùng mới biết, dù hai người đó có tình với nàng đi chăng nữa thì từ đầu đến cuối cũng chỉ là màn kịch để trợ Thái Uyên ma thần trở về mà thôi. 

8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:19

Đấu Thần

Yêu Yêu | Tiên hiệp | Hoàn thành

Lúc hắn xuyên việt, lại phát hiện bản thân đang Bá Vương ngạnh thượng cung... Vậy, Tiếp tục hay dừng lại? Đây là một vấn đề... Một sát thủ đứng đầu thế kỷ 21. Hắn phải đối mặt với tình huống "khó mà dằn lòng", Sẽ lựa chọn tiếp tục hay không? Một thế giới đấu khí thần kỳ, trong một đại gia tộc tranh giành đấu đá, âm mưu thủ đoạn, con trai của tộc trưởng yếu nhược không hề được coi trọng. Dưới tình huống loạn trong giặc ngoài, sát thủ lãnh khốc sẽ lựa chọn như thế nào?Cấp bậc tu luyện: Đấu Giả, Đấu Sư, Đấu Vương, Đấu Hoàng, Đấu Tôn, Đấu Thánh, Đấu thần, Phong Hào Đấu Thần.

201.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:19

Bích Huyết Kiếm

Kim Dung | Tiên hiệp | Hoàn thành

Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan nối liền Thiểm Tây với Tân Lĩnh có một thiếu niên thư sinh đang cưỡi con ngựa trắng, vừa đi vừa ngắm phong cảnh vẻ mặt rất hớn hở. Thư sinh có tuổi chưa đầy hai mươi, tay cầm roi ngựa và lẩm bẩm ngâm nga: "Cảnh mặt trời lặn đẹp biết bao, tiếc thay không còn tồn tại được lâu."Theo sau chàng có một tiểu đồng tuổi chừng mười ba mười bốn cỡi một con ngựa gầy còm. Trên con ngựa của y có cột một bọc sách lớn và một bó hành lý. Thằng nhỏ thấy trời sắp tối đến nơi mà công tử vẫn đi thủng thẳng, nó bèn lên tiếng thúc giục:" Thưa công tử, nghe nói đường này không được yên lắm, nếu tối hôm nay chúng ta không đi kịp tới thị trấn ngủ trọ, lỡ gặp phải đạo tặc thì nguy to lắm đấy."Thư sinh nọ nghe tiếng tiểu đồng nói xong tủm tỉm cười, giơ roi lên quất vào mông ngựa một cái. Con ngựa của chàng cất vó phi chạy ngay. Công tử họ Hầu tên là Triều Tôn biệt tự là Phương Vực, người huyện Thương Khán tỉnh Hà Nam. Năm đó là năm Sùng Tỉnh ngu niên. Hầu công tử xin phép cha mẹ ra ngoài du học. Hồi bấy giờ quan Thái giám Ngụy Trung Hiền đã bị xử trảm nhưng thiên hạ loạn lạc, đường đi không được bình yên đạo tặc nổi lên như kiến cỏ. Cha mẹ của chàng không cho phép chàng đi, nhưng chàng cứ khăng đòi đi và thưa rằng:" Đại trượng phu phải đọc sách muôn cuốn, đi vạn dặm đường, thì đầu óc mới học hỏi nhiều và hiểu nhiều được chứ."

5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20

Bạch Nguyệt Quang Nam Thần Tự Cứu Hệ Thống

Tây Khứ Đích Thương Hiệp | Tiên hiệp | Hoàn thành

Người đọc thường thấy trong các câu chuyện, mỗi vị nam thần đều sẽ có một người con gái đặc biệt, chính là người trong lòng, nốt chu sa, ánh trăng sáng vậy đó... Người này chắc chắn là vừa có sắc vừa có tài, tính tình tốt nữa chứ. Có điều sẽ vì một nguyên nhân gì đó mà ra đi sớm, để lại muôn vàn tiếc nuối và đau đớn cho nam chủ, lại còn khiến cho người đọc thổn thức nhớ mãi không quên. Lý Việt Bạch: Đừng khóc, có lẽ tôi có thể giúp một chút. Sách này tên là #Một trăm lẻ một phương thức thay đổi kết cục tử vong.Hệ thống: Khụ khụ, tuy anh không có bàn tay vàng, nhưng anh có chỉ số thông minh cao mà! Đấu trí! Hack não! Một đường thẳng tắp! Địch nhân cái quái gì, xử lí! Âm mưu cái quái gì, tiêu diệt! Thắng lợi liên tiếp... Nhưng là, vì cái quái gì mà luôn bị nam chủ, boss, nam thứ đẩy ngã? Cuối cùng còn phát hiện kì thực bọn họ đều là một người?Xuyên lần 1: Bối cảnh cung đình cổ đại hư cấu, nhạc công mỹ nhân bị vu tội mà chết. Xuyên lần 2: Bối cảnh hiện đại quỷ hút máu, nam thần có giá trị vũ lực cao muốn sống cũng không được. Xuyên lần 3: Thế giới tu tiên ôn nhu sư tôn, bị ngàn vạn người thóa mạ, thân bại danh liệt mà chết. Xuyên lần 4: Cửa khẩu hưu nhàn, thế giới X văn, thoải mái chạy trốn. Xuyên lần 5: Tinh tế chiến đấu Xuyên lần 6: Giới giải trí

30.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:20

Mạt Thế Chưởng Thượng Thất Tinh

Nguyệt Hạ Kim Hồ | Tiên hiệp | Hoàn thành

Vô số người chết mà sống lại, tuôn ra với các loại động tác mà người bình thường không cách nào làm được, chết lặng đi lại, bò sát. Trong lỗ đen máu tanh, hủ đằng* đỏ thẫm khô quắt không ngừng bò ra, trong nháy mắt, che trời lấp đất, bên tai tràn ngập tiếng kêu thảm kinh hoảng chói tai của đồng bạn, mặt đất âm lãnh ẩm ướt từ từ bị màu máu bao phủ. (*dây đằng hôi thối) Tấm phù vàng cuối cùng trong tay đã cháy thành tro, phù bảo mệnh duy nhất đã không còn nữa. Không, phải chạy trốn...Một khắc khi xoay người, y nghe thấy thanh âm sởn tóc gáy khi gai nhọn chui vào máu thịt, đau đớn khiến viền mắt y mở lớn, tiếp đó là trái tim bị đâm rách, huyết quản bị xé rách, máu phun ra, sống không bằng chết... Trương Thư Hạc mồ hôi đầm đìa bật mở mắt, không ngửi thấy mùi máu tươi, cũng không thấy hủ đằng đỏ thẫm, thân thể càng không có cảm giác đau đớn cực lớn trước đó, chuyện xảy ra ban nãy dường như chỉ là một cơn ác mộng... Khi ánh mắt y thấy chiếc laptop sáng màn hình tiết kiệm trên bàn bên cạnh, nhất thời "vù" ngồi dậy. Không đúng, cho dù là ác mộng, y cũng không nên ở đây... Lập tức cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh, thế nhưng nhìn xong, lại dần dần nghi hoặc. Căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách hơn bốn mươi mét vuông trước mắt, lúc này trông vừa xa lạ vừa quen thuộc, ánh mắt y chần chừ dừng lại ở mỗi một chỗ cảm thấy nhìn quen mắt. Nếu như nhớ không lầm... Nơi đây hẳn là nơi ở mà y sinh sống hơn mười năm trước, khi đó mình vẫn là một thực tập sinh mới tốt nghiệp, một tháng cầm mấy trăm đồng tiền lương, làm tổ trong căn nhà thuộc tòa chung cư cũ sắp tháo dỡ dời đi mà cha mẹ để lại cho mình, ngày ngày kêu khổ. Nói cách khác, cảnh vật trước mặt hiện tại, không phải là ảo cảnh do độc tố của huyết đằng đâm vào thân thể sinh ra, mà là tồn tại chân thật, thay lời khác lý giải chính là, y... đã trở về mười năm trước? Ý nghĩ này thực sự có chút khó tin...  

24.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22

Sư Đệ Vẫn Chưa Diệt Khẩu Ta

Tử Lộ | Tiên hiệp | Hoàn thành

Hai mươi cái xuân xanh trôi qua, Chung Diễn còn rất trẻ để trải qua biến cố lớn như vậy. Cụ thể lớn như thế nào ư? Không phải tuổi trẻ bị bệnh nan y? Không phải bị lừa tình lại còn lừa tiền a?  Cũng không phải bị tai nạn, chấn động não gì đó, hay tàn tật gì đó??? Không, y chỉ là xuyên việt, xuyên tới một quyển sách, và còn phải sinh hoạt gần bên nhân vật phản diện lớn nhất. Chạy trốn ư? Không được, hắn còn phải uốn nắn đại BOSS, à không,... là khuyên nhủ đại BOSS quay về chính đạo.Sau đó hắn vừa rơi xuống đất đã trông thấy nhân vật phản diện đang giết người. Chung Diễn: “… Ta thật sự không thấy gì hết…” Cố Huyền Nghiễn cười như gió xuân: “Ta đương nhiên tin tưởng sư huynh rồi.” Chung Diễn: “…” Cứu mạng! QAQ. “Sư huynh, huynh đoán sai rồi. Trong lòng ta không có đại đạo, cũng không có thiện niệm, càng không có cái gọi là chúng sinh vô tội. Chỉ cần huynh vui, ta sẽ hướng thiện, có thể cứu được tính mạng của huynh, ta lập tức tu ma.”

6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:23

Chưởng Môn Lại Bị Thiên Đế Bức Hôn Nữa Rồi

Lưu Ly Túy Nguyệt | Tiên hiệp | Hoàn thành

Phượng Trường Ca bị một trận ồn ào làm cho phiền mà tỉnh. “Chưởng môn, chưởng môn ngài ở đâu?” “Chưởng môn, đại lễ tế trời sắp bắt đầu rồi, nếu ngài không ra, Thiên Cung sẽ trách tội xuống mất!” “Chưởng môn, van cầu ngài hãy mau ra đây đi, hãy lo nghĩ cho truyền thừa của Côn Luân tông mà!”Phượng Trường Ca duỗi hai ngón tay, hơi phiền não xoa xoa trên huyệt thái dương, xoay người xuống, trong nháy mắt khiến ba đệ tử đang kêu gào ở gần đó bị dọa sợ run một cái. Hắn lười biếng duỗi người, không kiên nhẫn nói: “Ồn ào cái gì, không phải giữa trưa mới bắt đầu sao?” Một đệ tử run rẩy nói: “Hồi bẩm chưởng môn, hiện… Hiện giờ đã là trưa rồi.” Phượng Trường Ca nâng mắt, có một mặt trời to bổ chảng đang treo trên trời, không chút kiêng nể như đang thể hiện sự tồn tại của mình.

14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:23