Diệp Lạc Giang Hồ | Linh dị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Quỷ Phu Trời Cho của tác giả Diệp Lạc Giang Hồ. Mười tám năm sau, Lâm Trường Tư một vị sinh viên bình thường, được Lâm Trang đến cửa cầu hôn, không thể không thực hiện lời hứa năm xưa, ký kết minh hôn với cái xác khô trăm năm……Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Ta Ở Lãnh Cung Trồng Trọt hay Kiều Thê Trên Trời Rơi Xuống.
19.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thẩm Thẩm Thẩm | Sủng | Hoàn thành
Tháng chín A thị vẫn oi bức. Ngày hôm qua mới có một trận mưa to trút xuống, hôm nay trên đất không có dấu vết. Những đám mây to đang bầu bạn với hoàng hôn đặt ở đường chân trời, cùng với nhiệt độ không khí khô nóng làm cho người ta khó thở tạo thành một đường phong tỏa. "Ngày mai bắt đầu chính thức đi học. Các em lên lớp 9, không còn là những đứa trẻ, cái gì nên làm cái gì không nên làm thầy không muốn nói nhiều nữa." Trên bục giảng là một người đàn ông trẻ tuổi đang cầm một xấp giấy báo danh dày ở trên bàn sửa sang lại: "Tôi cũng xin các em một năm cuối cùng để cho tôi an an ổn ổn, muốn ồn ào thì chờ đi Nhất Trung rồi hãy nói!" Bên dưới nhất thời vang lên một trận cười. Góc lớp có tiếng cười hì hì nói: "Thầy, thầy cũng đừng quá để mắt đến em. Nhất Trung, em thi không nổi đâu!" "Quý Phỉ, hôm nay còn chưa có khai giảng, tôi tha cho em một mạng." Thẩm Tri cầm một viên phấn bị gãy chỉ chỉ hắn: "Ngày mai tan học đến văn phòng tìm tôi, bàn luận về chuyện tại sao em không thi nổi Nhất Trung." Trong lớp lại là một trận cười, Thẩm Tri xong xuôi mà ôm giấy báo danh đi. Quý Phỉ nâng má nhìn chủ nhiệm lớp lại một lần nữa bị hắn làm cho nổi cáu chạy đi, cặp mắt đào hoa cong cong, bên miệng còn tóm một tia ý cười. Bạn nữ ngồi kế bên hắn đem mái tóc dài mềm mại vén ra sau tai, cúi đầu, cười dịu dàng, giọng nói cũng mềm mại: "Này, cậu gấp làm gì, nói ba cậu quyên cho Nhất Trung một tòa dạy học không phải là được rồi sao."
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lâu Bất Nguy | Khoa huyễn | Hoàn thành
Con hẻm trước mắt, một nửa được ánh trăng chiếu rọi, một nửa bị màn đêm ôm ấp, gió đêm lả lướt, trong không khí có mùi tanh hơi đất, một đám mây đen lững lờ trôi qua, chặn trăng sáng sau lưng, ngõ hẻm hoàn toàn chìm trong bóng tối. Gió ngày càng bạo nộ, mây đen giăng kín bầu trời, báo hiệu một hồi mưa như thác đổ. Trang Yến biết nếu mình bị dẫn đến nơi này, thì sẽ hoàn toàn không còn đường chạy trốn, nhưng cậu vẫn muốn hỏi Triệu Vĩ một câu tại vì sao.Nhiều năm như vậy, cậu đối với Triệu Vĩ cũng tính là moi tim moi phổi, năm xưa cậu ta thua bạc nợ hơn ba trăm nghìn, cậu là người đã đưa tiền thưởng của mình cho cậu ta trả nợ, bây giờ cậu ta báo đáp mình như thế. Triệu Vĩ thấy Trang Yến bước đến, loáng thoáng bất an lùi về sau hai bước, cậu ta nhấp môi, nói một lời: "Xin lỗi nhé anh Trang, em giai này cũng không còn cách nào.", tuy nói vậy, nhưng Trang Yến không hề tìm thấy bất kỳ lòng áy náy nào trong ánh mắt đối phương.Cậu ta bắt đầu thay đổi từ bao giờ? Hay mình mới là kẻ từ đầu đến cuối chưa từng nhìn thấu được cậu ta? Hạt mưa lành lạnh rơi xuống, rơi lên mặt Trang Yến, không đợi cậu mở miệng, sau lưng đã truyền đến một giọng đàn ông khàn khàn: "Chạy cũng nhanh đấy, sao không chạy nữa? Tiếp tục chạy đi chứ?" Trang Yến quay đầu, nương theo ánh đèn vàng ảm đạm trên giao lộ, nơi này đã bị hơn chục người chặn cứng, đường lui của cậu đã bị người bít lại.
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Đại Phong Quát Quá | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Như Ý Đản của tác giả Đại Phong Quát Quá. Bích Hoa Linh Quân là một thần tiên rất thích dưỡng linh thú. Nhất là linh thú lông xù. Bích Hoa Linh Quân nghĩ mình cũng không phải một thần tiên ẻo lả gì, thế nhưng mỗi khi nhìn thấy linh thú, hắn đều nhịn không được vươn tay sờ mó, khi ngón tay lướt qua đám lông mềm mượt, trong lòng hắn sẽ cực kỳ vui vẻ. Trong phủ của Bích Hoa Linh Quân có vô số trân thú, lông trắng lông đen lông vàng lông đỏ lông xám tam thể, màu lông nào cũng có. Bích Hoa Linh Quân mỗi ngày ngồi trong phủ, nhìn cả viện đầy lông xù, thập phần thỏa mãn. Bạch Hổ canh gác Nam Thiên Môn, Kỳ Lân của Bắc Nhạc Đế Quân, Ngọc Nghê vật cưỡi của Ngọc Đế, sư tử chín đầu của Thái Thượng Lão Quân, còn có vô số sủng thú vật cưỡi của các tiên quân khác, đều từng là trân thú trong phủ của Bích Hoa Linh Quân. Một hôm, Đông Hoa Đế Quân đến quý phủ của Bích Hoa Linh Quân uống trà, thưởng ngoạn trân thú. Bích Hoa Linh Quân gần đây mới có thêm hai chú hổ con, hai con hổ quần nhau dưới bàn đá, lăn qua lăn lại, vô cùng đáng yêu. Đông Hoa Đế Quân nhịn không được tán thán: “Quý phủ của Bích Hoa huynh có nhiều trân thú như vậy, kể ra ngươi là thần tiên không tịch mịch nhất trên thiên đình rồi.”Hổ con chạy đến bên chân Bích Hoa Linh Quân, bắt lấy vạt áo hắn chơi đùa, hắn giơ chén rượu, thở dài một tiếng, nghe có chút tịch liêu.Ngoài ra, còn những bộ truyện khác rất hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản Diện hay Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Đại Tề, năm Khải Chính thứ hai mươi mốt, tiết Sương giáng. Một đội kỵ sĩ phóng ngựa lao băng băng trên quan đạo, người và ngựa đều đã mệt nhoài. Bỗng nhiên, kỵ sĩ trẻ tuổi đi đầu quát: “Đến cột mốc biên giới rồi!” Ven đường ngay cách đó không xa là một tấm bia đá cao hơn một trượng, bên trên có một dòng chữ bằng máu như rồng bay phượng múa, lệ khí bức người: Xích Uyên, sinh linh dừng bước, kẻ tự ý xông vào sẽ bị nghiền thành tro.Trước tấm bia đá, một tướng quân trung niên dẫn theo một loạt cấm vệ đang chờ đón họ. Các cấm vệ mặc giáp cầm binh khí, xếp thành một hàng, thấy người tới thì đồng loạt quỳ xuống: “Thái tử điện hạ.” “Dừng!” Kỵ sĩ trẻ tuổi đi đầu nhảy xuống ngựa, do chạy quá nhanh mà chân loạng choạng, tướng quân kia vội rảo bước đến đỡ y: “Điện hạ cẩn thận.” “Không sao.” Người trẻ tuổi xua tay, hỏi, “Hoàng thúc của ta đâu?”Còn chưa dứt lời, đã nghe cách đó không xa có người gọi nhũ danh của y: “Tiểu Đồng Nhi, qua bên này.” Người vừa lên tiếng là một nam nhân vận huyền y, quay lưng về phía mọi người, đứng một mình ở bên kia cột mốc biên giới. Thái tử trẻ tuổi liếc nhìn dòng chữ bằng máu trên cột mốc biên giới, nghé con mới sinh không sợ hổ mà xông qua, chạy chầm chậm đến trước mặt nam tử huyền y nọ, quỳ xuống: “Nhi thần…”
27.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Mạch Bách Tang | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cứ nghĩ sư phụ của mình là một lão gàn, điên điên khùng khùng, thế mà thật sự lại có bản lĩnh bắt quỷ về nhà ở rể. Có ai lại hãm hại đồ đệ như vậy không, lại còn gả cậu cho vị Đại thiếu vừa đột tử của Trần gia!Khúc Tiểu Duẫn: Đại ca, em bán nghệ chứ không bán thân, hay là để em rót nước bưng trà, làm trâu làm ngựa cho anh, anh xem có được không? Trần đại thiếu: Tôi chỉ thiếu có mỗi một người vợ thôi.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Dẫn Lộ Tinh | Đô thị | Hoàn thành
Vốn là một fanboy trung thành của Hạ ảnh đế thế nhưng có một ngày tiểu thịt tươi Chúc Lương Cơ lại muốn thoát phấn... Thế là cậu cùng với thần tượng lăn giường. “Tôi ngủ với anh là vì không muốn làm fan của anh nữa, thế mà anh lại muốn nói chuyện yêu đương với tôi.”Hạ Tê Xuyên ra mắt bảy năm, cậu làm fan của đối phương cũng hết bảy năm. Bạn tốt của cậu thật sự không nhìn được nữa, đưa cho cậu một lời khuyên “sâu sắc”: Đàn ông đều là sinh vật có mới nới cũ, mày ngủ với hắn một đêm, ngủ xong là có thể thoát fan. Sau khi ngủ xong, Chúc Lương Cơ phát hiện cậu ít nhiều đã bớt thích hắn, nhưng mà, thái độ của ảnh đế đối với cậu, so với dự đoán ban đầu hoàn · toàn · không · giống · nhau.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thủ Trưởng Tỉnh Tứ Xuyên | Xuyên không | Hoàn thành
Kim Thái Hanh muốn làm cái gì, tôi đều không muốn phản kháng. Nợ cậu nhiều lắm, nên tôi nhất định sẽ trả, cho dù là… Dùng thân thể… Tay cậu bỗng nhiên dừng ở bên hông của tôi, sau đó càng nắm càng chặt, tựa hồ tại phát tiết. “Phác Trí Mân cậu làm sao lại đê tiện như vậy!” Kim Thái Hanh đột nhiên quát, sau đó buông lỏng tôi ra. Đúng, tôi chính là đê tiện, tôi hiện tại đã đê tiện đến có thể mặc cậu đùa bỡn … Kim Thái Hanh chán ghét liếc tôi một cái, sau đó ngồi ở trên ghế sa lon bên cạnh. Tôi tự giễu cười, không nhúc nhích. “Quỳ xuống.” Kim Thái Hanh dùng khẩu khí lạnh như băng ra lệnh cho tôi.Tôi sững sờ, cố nén nước mắt, quỳ xuống. Ở trong mắt cậu ấy, tôi chẳng là cái thá gì. Nếu như lúc trước tôi không có làm chuyện như vậy, cậu ấy cũng sẽ không như thế hận tôi… Tôi vẫn nhớ rõ ràng bộ dáng cậu xông vào lúc đó. Đối mặt tôi, cậu hai mắt phức tạp có chút không biết làm sao, cuối cùng, cậu rống lên một tiếng, hướng tôi la lên: “Phác Trí Mân cậu tại sao lại làm như vậy! Cậu nói đi! Cậu nói cho tôi nghe!” Hai mắt của cậu bên trong tất cả đều là nước mắt, tôi cũng muốn khóc, nhưng là lại không thể khóc.“Như những gì cậu nhìn thấy.” Tôi chỉ có thể lạnh lùng đáp lại. Cậu như là thú hoang mất khống chế, đem tôi gắt gao ôm lấy, kêu khóc tôi đang gạt cậu. Tôi cũng rất muốn nói cho cậu a… Thái Hanh… Toàn bộ chuyện này không phải là thật…
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nhất Bôi Tửu Lương | Linh dị | Hoàn thành
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, bên cạnh có một đôi vợ chồng mang theo một cô bé tầm năm sáu tuổi đi ngang qua, cả nhà cười cười nói nói thoạt nhìn vô cùng hạnh phúc. “Được rồi, ta đi đặt vé máy bay.” Thiên Lang mỉm cười gật đầu, “Trước đó, ngài có thể chơi trò chơi với ta không?” Chơi trò chơi? Tầm mắt Ôn Dục Nhiễm dời sang một nhà ba người gần đó, nhìn trong mắt Thiên Lang không giấu được sự mong đợi. Cũng không biết là do cảm giác trong lòng hay trùng hợp, chỉ chốc lát đã hiểu y muốn nói gì.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nhất Thưởng Tham Hoan | Xuyên không | Hoàn thành
Cả người như tan rã, Lâm Hoài ngơ ngác nhìn trần nhà Kiền Minh Điện….. hình như….. lúc làm…. hắn có nói cái gì đó? Đau quá...... Không chỉ có thân thể...... đầu cũng đau, vừa suy nghĩ đầu liền đau như búa bổ. “Khá hơn chút nào chưa? Ta không chú ý tiết chế… còn đau lắm sao?” Lâm Lam Đế bộ dáng ăn no đến thỏa mãn. Nhìn chỉ muốn đánh cho. “Còn…..” Vừa mới nói một chữ, Lâm Hoài không nhịn được ho khan. Cổ họng rất đau.“Hoài nhi….!” Lâm Lam Đế nét mặt ảo não, hắn không nên xúc động muốn Lâm Hoài ở đây, thân thể Lâm Hoài quá yếu, làm bên ngoài đã là gánh nặng, mà chính mình kích động lại không thể tiết chế, khiến Lâm Hoài bất tỉnh suốt một ngày mới tỉnh lại. Cọ cọ ở hõm vai Lâm Hoài, Lâm Lam Đế vẻ mặt vui sướng. Vật nhỏ nhà hắn không bỏ đi nữa, còn nhớ rõ lúc vật nhỏ rên rỉ nói sẽ không rời bỏ hắn nữa. ….Hắn ta cao hứng như vậy… không phải lại đang suy nghĩ biến thái gì chứ?? Lâm Hoài giật mình. “Hoài nhi…… Đừng đi.”
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Vu Triết | Đam mỹ | Hoàn thành
Phó Khôn bám lên cửa không nhúc nhích, dì Lưu cười với cậu, rồi tiếp tục nhỏ giọng nói với mẹ: “Hai người cũng biết rồi, chẳng thích nói chuyện gì cả, lúc người ta đến chọn, thấy thằng bé trông đáng yêu, đều muốn nhận về, thế nhưng trêu thế nào cũng không chịu nói, thành ra không muốn nữa, sợ sau này không thân với bố mẹ…”“Biết mà, chị với Lão Phó, là cảm thấy rất thân với đứa bé này, có nói hay không cũng cảm thấy thân,” Mẹ cũng nói nhỏ, “Ngoan lắm, không thích nói chuyện thì thôi, sau này quen dần rồi là được, nhà chị còn có một đứa như thằng bé, tính tình Khôn Tử vẫn luôn hiếu động, như chó con ấy thấy ai cũng phe phẩy đuôi.”“Em cũng thấy thế, thằng bé còn nói nhiều với Khôn Tử ấy chứ.” Phó Khôn không thèm kháng nghị chuyện mẹ cứ nói với người khác rằng cậu như chó con, cậu vẫn chưa hiểu được ý của dì Lưu và mẹ. Đứa bé này sẽ ở lại nhà bọn họ? Không phải em gái sao? Thật sự đã biến thành em trai? Cả bụng cậu đầy thắc mắc, nhưng vẫn chẳng tìm được cơ hội để hỏi giữa cuộc nói chuyện của mẹ với dì Lưu.
17.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tô Du Bính | Khoa huyễn | Hoàn thành
Ningya thân thương, đứa con ta yêu quý nhất: Đây là bức thư thứ ba cha viết cho con, hoặc cũng là bức cuối cùng. Bão cát Đông Côi Mạc đã xâm lấn mất một phần năm quốc thổ, nhưng vẫn chưa ngừng bước. Thời gian tới ra sao rất khó đoán trước. May mắn là đại ma pháp sư Timothy đã chiêu mộ một đoàn hai mươi ma pháp sư đến biên cảnh, biết đâu sẽ có được tin tốt lành.Những gì cha viết bên trên mẫu thân của con, vương hậu của ta vốn định giấu con. Bà nghe nói sau khi con rời Langzan, bệnh trạng khi tái phát của chú ngữ trên người con đã thuyên giảm đôi chút thì vui mừng vô cùng, muốn con ở lại Học viện Ma pháp St. Paders không phải trở về nữa. Nhưng cha nghĩ rằng con đã thành niên, có quyền tự quyết định tương lai của mình. Là một người đàn ông, gánh vác trách nhiệm cũng là quang vinh. Con là con của cha và mẫu thân con, cũng là Vương tử của Langzan, có đầy đủ trí tuệ và lòng dũng cảm để hạ quyết định vận mệnh của mình.Nếu nghe theo lời mẫu thân con, Gucci mang theo châu báu đủ để mua một hòn đảo nhỏ ở phía nam của Đế quốc Kanding, để con sung túc cả đời. Dòng họ You để cho con truyền thừa đến đời đời. Đây cũng là tâm nguyện của cha.
20.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thảo Đăng Đại Nhân | Khoa huyễn | Hoàn thành
[Tử bất ngữ] là một tạp chí chuyên về đề tài kinh dị, những câu chuyện hư hư thật thật, tuy mơ hồ nhưng lại khiến người đọc lạnh gáy. Từ khi hợp tác với [Tử bất ngữ], An Dạ lúc nào cũng đau đầu về chuyện tìm đề tài cho tác phẩm. Biên tập mới đến, Bạch Hành, lại là người cứng mềm đều không ăn, khiến cho mấy chiêu bài trốn deadline của cô đều không có đất dụng võ. Quá đáng hơn cả, cô muốn đi thực tế lấy tư liệu cho truyện, anh ta cũng một mực đi theo giám sát. An Dạ ôm tâm trạng hậm hực xách ba lô lên và đi, chỉ không biết rằng, chuyến đi này sẽ kéo cả cô và anh chàng tổng biên đẹp trai vào những vòng lặp kì bí không có điểm dừng. Nơi An Dạ đặt chân đến đầu tiên là một căn hộ chung cư cũ kĩ, người từng sống ở đây đều chết trong những vụ thảm án kì lạ. Đây cũng là nơi cô lấy cảm hứng để đặt bút viết những chương đầu tiên trong "Khe hở"."Cho dù tôi không mở mắt ra nhìn, cũng biết cô ta có mặt khắp nơi. Có lẽ cô ta đang vươn hai ngón tay trắng xanh, đốt tay nhỏ dài, giống như hai chiếc đũa trúc bám vào khoảng giữa vách tường và mặt bên ngăn tủ. Trong khe hở kia, một đôi tay đang từ từ vươn ra, toàn bộ thân mình đều chậm rãi chui ra từ cái khe chật hẹp đó, từng chút một.
22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Trường Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô gái lái đò là câu truyện ma mới nhất 2018 kể về Lâm một chàng bộ đội nhập ngũ năm 2013 sau 2 năm được xuất ngũ nhưng với tính tình ưa tự do ghét gò bó, nên sau xuất ngũ Lâm theo bạn làm ăn ở Hà Nội không chịu về quê mặc cho bố mẹ mắng chửi… Nhưng cuối cùng nỗi nhớ quê khiến anh lặng lẽ bắt xe về quê. Mọi chuyện bắt đầu từ đây… về đến bến đò Lâm gặp lại Mai “Cô gái lái đò” người bạn học người mà anh từng cảm mến đến tận giờ mặc dù đã nghe tin Mai đã xây dựng gia đình khi anh đi nghĩa vụ quân sự. Mọi chuyện có vẻ thật suôn sẻ a đang vui vẻ vừa được về gặp bố mẹ lại hay tin Mai đã li dị và đang ở nhà bố mẹ đẻ nhưng khi được bố mẹ hỏi chuyện sao sang được sông cũng biết qua cầu mới xây để qua sông và sự thật Mai “cô gái lái đò” chở a qua sông lúc chập tối đã mất cách đây 2 năm… Vậy cuối cùng cô gái lái đò đưa Lâm sang sông có phải là 1 hồn ma, câu truyện sẽ tiếp diễn như thế nào mời các bạn cùng đọc truyện ma: Cô gái lái đò
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Lí Tiểu Vụ | Trọng sinh | Hoàn thành
Lúc Tống Thanh Di mở mắt ra, ánh vào mi mắt hắn là 2 cây nến đỏ long phượng làm hắn sợ run một chút, lập tức cảm thấy cả người khô nóng không bình thường. Cười khổ, không nghĩ tới bộ dạng hiện tại của hắn mà vẫn còn có người có hứng thú để giở thủ đoạn. Nhưng là thanh âm ngoài cửa làm cho Tống Thanh Di sợ ngây ngẩn cả người. “Nghiệt tử, hôm nay là ngày động phòng hoa chúc của ngươi vô luận như thế nào cũng không cho phép người ra khỏi phòng này”. Thanh âm quen thuộc quát lớn truyền đến cùng với thanh âm xích sắt cùng khóa vang lên khe khẽ.Ước chừng là nghe bên trong không có động tĩnh cũng không có đáp lời, người bên ngoài mới thở dài ly khai. Kỳ thật không phải là Tống Thanh Di không muốn trả lời mà là hắn bị dọa cho ngây người.Lăng lăng ngẩng đầu đánh giá xung quanh một chút, Tống Thanh Di mới phát hiện bản thân mình vẫn đang quỳ trên mặt đất, trên người còn quấn dây thừng. Mà phòng này cũng làm cho hắn khiếp sợ không thôi, thanh âm của phụ thân lúc nãy đã muốn nói cho hắn biết đây là hỉ phòng của hắn. Tống Thanh Di nhớ rõ hắn cả đời chỉ yêu một nữ nhân nhưng lại 2 lần kết hôn, được phụ thân thừa nhận chỉ có lần cưới chính thê, mà động phòng lần đó cũng bị phụ thân trói lại, mà mẫu thân sợ hắn chống cự cho hắn uống dược thôi tình.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Hỉ Dã Bi | Đam mỹ | Hoàn thành
Vào năm 2890 lịch Ngân Hà, dị tộc lần thứ hai xâm lấn Hệ Ngân Hà với quy mô lớn. Không giống như lần trước đó, lần này bọn chúng vượt qua Vách Tường Vực Sâu, nhưng đã bị những nhân loại chờ đợi ở bên này giết chết một phần ba. Mà lần này tương đồng lần trước đó chính là sự kiện xâm lấn đã thất bại. Đầu xỏ gây hoạ chính là Ám Dực Tộc.
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Lái xe một đêm, Triệu Vũ mệt mỏi dụi mắt. Những ngày mưa mùa đông luôn đặc biệt ẩm thấp, trên cửa xe bám đầy hơi nước. Lão Vương ngồi bên ghế phụ đã sớm ngủ đến quên trời quên đất, mãi khi xe qua trạm thu phí, Triệu Vũ quay cửa xe xuống, khiến không khí lạnh ùa vào mới đánh thức được ông ta. Sau khi nộp xong lộ phí, xe tải tiếp tục chầm chậm lăn bánh, lão Vương nốc một ngụm trà đặc lên tiếng hỏi “Sắp đến chưa?”
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Đỗ Thị Phương Anh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cô Thư Ký Nhỏ Của Tổng Tài Bá Đạo của tác giả Đỗ Thị Phương Anh. Vì thế cũng chuyển luôn ra ngoài chỉ liên lạc về nhà chứ không cho ba mẹ biết nơi ở. Ba mẹ cô biết cô bướng bỉnh nên cũng không đi tìm nếu không cô không liên lạc về nhà luôn lại chạy tán loạn tìm cô về. Cô tuy bướng bỉnh nhưng luôn về đứa con làm ba mẹ cô tự hào nhưng không ai biết rằng ẩn sâu trong lớp vỏ bọc ấy cô là một sắc nữ chính hiệu đã bắt đầu đọc tiểu thuyết H văn từ hồi cấp ba. Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm cư nhiên lại dậy trễ chẳng là hôm qua đọc H văn đến gần sáng mới chịu ngủ. Cô ra ngã tư bắt xe buýt nhưng bị trễ chuyến vì thế cô chạy như bay đến tập đoàn Nam Cung chỉ lo ngày đầu tiên đã đi trễ sẽ bị đuổi thẳng cổ cho mà xem. Vừa vào cửa đã chạm phải một lồng ngực rắn chắc bị bất ngờ cô ngã ngồi trêи mặt đất vừa la toáng lên: ” Á …. “ Người vừa va chạm với cô đi thẳng chẳng hé lấy một chữ. Cô do quá tức giận nói như hét: ” Đụng phải người ta không xin lỗi lấy một câu đúng là tên vô lại. “Nếu yêu thích thể loại truyện sủng, bạn đừng bỏ lỡ Anh Trai Tôi Là Người Đại Ác hay Yêu Đương Không Bằng Học Tập
15.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Đỗ Nhâm | Ngôn tình | Hoàn thành
Những câu chuyện với chủ đề tổng giám đốc phúc hắc chèn ép cô thư ký đáng thương chưa bao giờ bớt đi sức hút trong lòng bạn đọc yêu thích tiểu thuyết ngôn tình. Đúng như tựa đề của truyện, Tổng Giám Đốc và Cô Thư Ký của tác giả Đỗ Nhâm xoay quanh chuyện tình giữa một anh chàng tổng giám đốc và cô thư ký của mình. Trong một lần uống say, cô đã tự dâng hiến đời con gái của mình cho anh, anh cũng chẳng có lý do gì để từ chối cô. Nhưng sau đêm đó, cô đã biến mất không một lời từ biệt anh.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tân Miêu | Linh dị | Hoàn thành
Đô Ngư ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ, đêm qua dự báo thời tiết bảo hôm nay có mưa, quả nhiên thật sự có mưa. Mưa nói rơi là rơi, trong chốc lát không có vẻ sẽ ngừng. Đúng lúc đến giờ tan tầm, ngoài đường dòng người vội vàng hối hả, Đô Ngư theo thói quen đi xuống nhìn thoáng qua, chiếc Chery Tiggo* thường đậu dưới tầng đúng giờ này mỗi ngày, nay lại không thấy đến nữa. Con người đã trấn hơn nửa tháng đó. À không, con mèo mới đúng, hôm nay rốt cuộc hết kiên nhẫn rồi sao?Hay là kẹt xe, Đô Ngư thầm nghĩ, đóng máy tính lại, ra tận cửa công ty nhìn một lúc, không phải, hình như không đến thật. Đô Ngư thở phào, người ta bảo mèo giỏi nhẫn nại, trước đó y đã chuẩn bị tinh thần trường kì kháng chiến, không ngờ người này chẳng nhẫn nại như y tưởng, bớt được không ít việc.Chạng vạng mưa rơi càng lớn, cái rét lạnh của gió thu bao trùm, từ trạm xe trở về, cả hai ống quần Đô Ngư đã ướt lướt thướt.Vào cửa liền phát hiện đèn vậy mà đã sáng, Đô Ngư còn tưởng mình đi nhầm nhà. Mấy ngày nay ở đây, mỗi lần về y đều phải dùng sức dậm chân, mà dù có vậy, đèn chưa chắc sáng được, còn tuỳ vào may mắn, sao hôm nay lại nhạy khác thường thế. Trời rất lạnh, Đô Ngư cũng lười nghĩ thêm, nhanh chóng chạy vào nhà, thay quần áo khô rồi thổi lửa nấu cơm.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00