Dạ Sơ | Ngôn tình | Hoàn thành
Đoàn Thanh Hạm, chính là một nữ nhân lắm chiêu, cả ngày chạy đây chạy đó phá rối làm như kiểu chỉ sợ thiên hạ không loạn. Mới mười sáu tuổi mà đã, quyết tâm xuống núi để hoàn thành lời thề của ông nội, bảo vệ Lăng đại tiểu thư của Huyến Thải sơn trang. Trên đường xuống núi, gặp rắc rối không ngừng, thiếu chút nữa là quậy đến long trời lở đất.
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Khiêu Dược Hỏa Diễm | Ngôn tình | Hoàn thành
Tên tôi là Triều Tịch. Có phải nghĩa là, cuộc đời tôi nhất định phải bấp bênh đau khổ? Tôi không hiểu. Nhiều năm qua tôi vẫn tìm kiếm người kia, tại sao lại là anh. Anh có biết hay không, trong hai thân thể riêng biệt này, có cùng chung một dòng máu?
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Đường Phù Dao | Ngôn tình | Hoàn thành
"Nếu tuổi thanh xuân là một cơn mưa rào. Dù có bị ướt vì tắm mưa, nhưng tôi vẫn muốn đắm mình trong cơn mưa ấy một lần nữa.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Vân Thất Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành
Cầm trên tay kết quả xét nghiệm, A Muội như chết lặng, trái tim cô như bị bóp nghẹn. Cô như người mất hồn bước ra khỏi bệnh viện, một mình ngây ngốc bước đi trong lòng thành thị nhộn nhịp. Trong lòng cô là nỗi tuyệt vọng và đau đớn không gì có thể tả nổi. Tại sao? Tại sao ông trời lại bất công với cô như vậy? Cô đã làm gì sai?
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Tô Già Mục | Ngôn tình | Hoàn thành
Nam chính - Giang Tiềm, là một thượng úy, không được phúc hắc mấy mà khôi hài, thẳng thắn, cương trực. Là một quân nhân tốt, một công dân gương mẫu đó nha. À, anh có một làn da đen đặc biệt...
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Hoặc Trạc Trạc | Đam mỹ | Hoàn thành
Quá rõ ràng là không thể nhìn mặt mà biết được lòng người, kì thực tưởng đâu người ta là con nai vàng ngơ ngác, không ngờ chính là con sói ăn thịt cả cô bé quàng khăn đỏ. Ứng Diêu quen biết Đào Lâm kể ra cũng được một thời gian, trong suy nghĩ của cậu chính là Đào Lâm đích thực là cậu bé ngoan ngoãn, thường hay e thẹn. Bên cạnh hai người còn có cá chết huynh, người này lúc nào nói chuyện cũng đều không kiêng nể gì, chuyện gì cũng có thể nói, những chuyện khiến người khác xấu hổ cũng có thể đem ra bàn luận cho được. Đào Lâm mỗi lần nghe cá chết huynh nói chuyện hai má đều ửng hồng, giống như biểu hiện của một con nai ngại ngùng. Nhưng về sau Ứng Diêu mới biết trước giờ bản thân đã rất sai lầm, Đào Lâm không phải là nai, mà chính là cáo. Vốn dĩ chẳng phải cậu bé ngoan gì mà lúc nào cũng tỏ ra bản thân thật mong manh, chính là để chôn giấu bản tính sắc lang của mình. Từ khi phát hiện Đào Lâm là tiểu sắc lang, với Ứng Diêu cũng coi như là một chuyện tốt, không cần phải kiêng dè trước mặt Đào Lâm nữa. Không cần phải che giấu bản thân với người mình yêu làm gì, vì biết đâu bản chất con người mình lại càng khiến họ yêu mình hơn. Giống như câu chuyện giữa Ứng Diêu và Đào Lâm. Mời các bạn cùng theo dõi.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Hữu Nhân Vô Phẩm | Đam mỹ | Hoàn thành
Đừng hỏi tại sao đối phương cứ thích khoa trương mọi chuyện lên như vậy, chính là vì đối phương đã yêu mình đó thôi. Tình yêu chính là sức mạnh để người ta làm mọi thứ vượt trên cả khả năng của bản thân mà. Thẩm Thiên Ngạo được Hàn Khiêm cứu sống, mặc dù lúc đó cuộc sống của Hàn Khiêm vô cùng khó khăn nhưng vẫn chăm sóc cho Thiên Ngạo, chẳng qua là lén mang cái đồng hồ của anh ta đi bán mà thôi. Thẩm Thiên Ngạo trời sinh công tử, xưa nay chẳng ai dám cãi lệnh anh ta, nhưng Hàn Khiêm là một ngoại lệ, chẳng bao giờ chú ý đến lời nói của Thiên Ngạo. Chính điều này đã khiến Thiên Ngạo vô cùng hứng thú, về sau cũng bắt đầu nảy sinh tình cảm với Hàn Khiêm. Thẩm Thiên Ngạo nói với Hàn Khiêm cả đời này chỉ yêu một mình hắn. Chuyện tình của họ chính là một cuộc rượt đuổi đầy hài hước, Thẩm Thiên Ngạo có thể vì tình yêu dành cho Hàn Khiêm mà làm rất nhiều chiêu trò dở khóc dở cười. Còn tình cảm của Hàn Khiêm thì sao? Khoảng cách về địa vị nhưng Thiên Ngạo đã không màng tới, còn Hàn Khiêm? Mời các bạn cùng theo dõi.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Mặc Thức Thần | Đam mỹ | Hoàn thành
Quý Độc Chước mang cái danh yêu nghiệt mà sống trên cõi đời này, ngay kể cả thiên hạ đệ nhất mĩ nữ có khi cũng chẳng thể nào sánh nổi bằng một sợi tóc của hắn, từng đường nét khuôn mặt, dù chỉ là một chi tiết nhỏ bé cũng đều hoàn hảo tựa như một pho tượng được bàn tay tạo hóa điêu khắc tỉ mỉ, hắn trời sinh đã là động lòng người, khiến cho ai ai từng nhìn thấy hay là nghe danh đều say mê, trầm luân không dứt. Mộng hồng trần đối với hắn tương tư dài vô số kể, chỉ tiếc rằng kiếp này hắn đã muốn được cùng một người khác nên duyên, cả đời cũng chỉ mong có thể cho người ấy được một cuộc sống an toàn, vô lo vô nghĩ.Hắn đường đường là lâu chủ của Phong Nhã Tụng, là một tổ chức cực kì có danh tiếng thười bấy giờ, vậy mà lại phải lòng tên Giang Ngạc đại hiệp đầu gỗ. Hắn chính là ra sức hết lòng theo đuổi, không từ thủ đoạn hay là cố tình bày ra vẻ đáng thương cũng chỉ muốn lôi lôi kéo kéo người kia về ở bên cạnh mình, mà người kia cũng thật thức thời, chính là chưa từng có lần nào đem hắn vứt lại cho mớ rắc rối người nào kia tự kiếm. Đường đường y là một kẻ anh tuấn tiêu sái vậy mà lại bị hắn xem như nam sủng muốn mang về nhà, rồi còn lập lời thế một đời một kiếp một đôi người, nếu không thì sẽ gặp đủ thứ chuyện xui rủi không đếm được, nói chung, hắn lần này chính là bỏ ra cả vốn lẫn lãi, quyết tâm muốn được cùng người nên đôi.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Đảo Địch | Ngôn tình | Hoàn thành
Vốn dĩ gia cảnh của họ quá khác nhau, cô tên Hoàng Anh, là một đứa trẻ đáng thương, vốn đã không được hưởng thứ người ta vẫn thường gọi là tình cha nghĩa mẹ cao cả, lại thêm cái tật nói lắp vậy nên cũng có khi cô bị xa lánh. Nhưng đổi lại, bởi vì tiếp xúc với xã hội bẩn thỉu và đen tối này không nhiều, vậy nên trái tim của cô rất đẹp, nó rất sáng, cũng rất ấm áp. Ngày hôm đó họ tình cờ gặp nhau lần đầu tiên, cũng là bởi cô đi tìm anh họ của mình mà phải đến nơi trụ sở của những kẻ làm trong giới giang hồ này, phung phí vài phút giây với chú chim nhỏ bị giam trong lồng, cô chỉ muốn cho nó ăn mà thôi, rồi sau đó liền bởi cái tiếng động nhỏ từ một căn phòng gần đó thu hút, vậy nên mới gặp được anh.Ấn tượng đầu tiên của HoàngAnh về Trần Tông Nguyệt có thể nói khá tốt, mặc dù anh là lão đại, đứng đầu của cái nơi có thể nói là chìm trong bóng tối này, nhưng anh lại mang đến cho cô một cảm giác thật an toàn. Anh không giống như những người mới quen giễu cợt cô về cái tật nói lắp không tài nào bỏ được, chỉ đơn thuần vui vẻ cười và hỏi han cô về một vài chuyện mà thôi, họ giống như hai người bằng hữu chứ chẳng phải là kẻ xa lạ lần đầu tiên mới gặp gỡ. Rồi sau đó, họ thấy nhau nhiều hơn, dần dần sợi dây sinh mệnh trói buộc, bằng một cách nào đó, Trần Tông Nguyệt lại bị lồng giam tình yêu không có lối thoát giữ lại ở bên trong.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Mạch Gia | Trinh thám | Hoàn thành
Đời người, có những chuyện không tài nào có thể lường trước được, chúng ta có thể từng có một mối quan hệ hết sức thân thiết, cũng có thể từng đối với một người là cái gì cũng chia sẻ, cái gì cũng nhớ về, ấy vậy mà tháng năm trôi qua, phần kí ức năm nào có thể bị lãng quên một cách nhanh chóng, để cho đến khi một ngày nào đó, những mảnh ghép vụn vỡ đã phai màu chợt hiện lên, chầm chậm lướt qua tâm trí, nhắc nhở cho chúng ta về một thời nào đó, một ai đó, một sợi dây gắn kết vô hình nào đó đã bị bụi phủ mờ trong quá khứ. Rõ ràng, có lẽ nhiều khi việc chúng ta đánh mất một mối quan hệ không phải là do cố tình, nhưng chúng ta lại cố tình không đi tìm lại nó, bằng cách này hay cách khác, nó sẽ bị bào mòn, bị vứt bỏ, trở thành một thứ dị vật không có hình dáng, không có thanh âm.Cũng thật bình thường khi vào một ngày nào đó, ta bắt gặp lại một con người của những tháng năm xưa cũ, có thể phần tình cảm ngày nào sẽ đột nhiên trỗi dậy, tay bắt mặt mừng, hoặc cũng có thể ngượng ngùng nói vài ba câu cho có lệ, hay là chỉ đơn giản ngoảnh mặt làm ngơ như chưa từng quen biết. Nhân vật chính của chúng ta tình cờ gặp lại một người đồng đội cũ trên một chuyến tàu, họ nói chuyện với nhau, kể cho nhau nghe về những kỉ niệm xưa, cũng có những bí mật dần dần được bật mí.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Túy Cách Cách | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [BJYX] Người Từng Là Thiếu Niên của tác giả Túy Cách Cách. "Không được, cái này không thể được.""Cậu bạn đó thật sự không tồi đâu, hai đứa sống chung sẽ rất vui vẻ mà.""Anh hai, anh nên biết em không thích nói lời thừa thãi."Bên đây đầu dây điện thoại là một chàng trai tuấn tú, toàn thân tỏa ra khí chất lãnh đạm thờ ơ, vừa hờ hững nói chuyện điện thoại, vừa chăm chú lắp lego. Hắn hơi cúi đầu, tóc mái lộn xộn rũ xuống che đi khuôn mặt đẹp như tranh vẽ, cũng che đi ánh mắt cương quyết lạnh thấu xương."Nhất Bác, ngoan nào! Nếu như em bằng lòng, chiếc motor mà em vẫn luôn muốn có đó, anh hai mua cho em."Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm nhiều truyện cùng thể loại như: Chàng Nhập Bạch Trú hay Vị Alpha Thân Tàn Chí Kiên Này.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Vân Thanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Lôi Dĩnh thậm chí chưa từng hưởng thụ qua cảm giác gia đình ấm áp, lại vì một tờ khế ước của cha, bị cha mình ép buộc gả vội cho hắn. Lúc cưới hắn, cô không có cảm giác yêu đương, chỉ cảm thấy như đang đi xuống địa ngục. Hắn , Cung Thần Hạo quả thực là một “play boy” chính hiệu, hắn không chỉ tuyên bố: “Nữ nhân nếu là hoa,tôi đây là mặt trời dĩ nhiên phải công bằng chiếu sáng khắp nơi…” mà còn được mọi người ca tụng hết lời về vẻ ngoài hào phóng mà trên giường cũng không hề keo kiệt.
25.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Vitamin ABC | Ngôn tình | Hoàn thành
Dư Nhược Nhược là một phóng viên giải trí, tính tình cởi mở, lạc quan, là một người tích cực phấn đấu. Cả đời cô chỉ có một kẻ thù truyền kiếp Nhan Bồi Nguyệt, sĩ quan bộ binh. Hai người luôn có thể đối đầu, tranh cãi, xung đột dù là bất cứ đâu, bất cứ vấn đề gì. Hai người giống như hai cực đối của nam châm, tuy luôn đối nghịch nhau nhưng thực tế lại bị đối phương thu hút, bị tình yêu của đối phương chinh phục.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Trần Tín Tín | Trọng sinh | Hoàn thành
Truyện Trọng Sinh Chi Tri An Như Phỉ là câu chuyện đam mỹ rất lôi quấn xen lẫn yếu tố trọng sinh giúp người đọc thích thú với bước đi chủ động sau khi đã chết một lần của nhân vật chính. Đồng thời đây cũng là câu chuyện tình yêu đẹp và nhẹ nhàng. Trần Phỉ sau khi chết lại bất ngờ được trọng sinh. Nằm trên giường nghĩ lại cái chết ở kiếp trước hắn thật dở khóc dở cười. Bị đẩy từ tầng hai ngã xuống mà chết. Kiếp trước cũng giúp hắn rút ra được không ít kinh nghiệm trong cuộc sống và tình yêu.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Cẩm Trọng | Trọng sinh | Hoàn thành
Phục Kỳ đã từng tự sát rất nhiều lần. Cậu nhớ mình chỉ tự sát 1 lần, dùng hết tiền trên người mua 1 lọ thuốc ngủ ở 1 tiệm thuốc nhỏ, uống hết toàn bộ. Cậu đã quyết tâm phải chết, nuốt trọn lọ thuốc thì đúng lúc bị phát hiện đưa vào viện, tuy vậy cũng khó mà cứu sống. Nhưng không nghĩ, ông trời trêu ngươi, có người không muốn chết thì liên tục gặp thiên tai nhân hoạ ngoài ý muốn. Cậu không muốn sống, đã chết 1 lần lại có thể sống lại. Sống lại thì thôi đi, sao lại sống lại trên thân mình chứ, thôi cũng được, nếu đã sống lại trên thân mình rồi thì cũng không thể tiếp tục hướng về phía trước mà sống, coi như được 1 bài học, về sau gặp tên khốn kiếp Thiện Diệu kia sẽ đi đường vòng. Giờ coi như xong, thằng nhóc trong bụng kia cũng đã ra rồi, còn lớn đến 5 tuổi, cậu cũng là người làm cha. Ngắm nhìn 4 phía, mơ hồ nhớ ra đây là chỗ ở cậu thuê khi bị đuổi ra khỏi nhà Thiện Diệu. Thiện Diệu là tổng giám đốc của LK, cậu đương nhiên có thể phát triển tốt hơn. Ai biết, Thiện Diệu tên khốn kia lúc yêu chiều ngươi thì hận không thể lấy trăng hái sao dỗ người đẹp cười, lúc vứt bỏ người ta thì ngươi phải cút thật xa, tốt nhất là cút đến sao hoả, đừng ở trước mặt hắn vui vẻ, sẽ khiến hắn thêm phiền. Lúc đó không có tinh tế dò hỏi, sau khi rơi vào tình cảnh bị vứt bỏ, sự nghiệp xuống dốc. Công ty giải thích rằng: Lão tổng không muốn thấy cậu ở trên ti vi. Vì để cho cậu triệt để không được xuất hiện, để ngừa quấy nhiễu tâm tình Thiện đại tổng tài, công ty ra tay ngoan tuyệt, khốn nạn nhất là khai trừ thân phận của Phục Kỳ, khiến cậu không thể đổi công ty lẫn tìm việc khác, chỉ có thể lặng yên sống dưới đáy của xã hội, vĩnh viễn không thể xuất hiện ở thượng tầng xã hội của Thiện Diệu. Thiện Diệu cứ đợi đấy, cậu đây nhất định không để yên.
20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Tú Vu Lâm | Trọng sinh | Hoàn thành
Kiếp trước Niếp Thư Dương bất hạnh bị súng bắn xuyên đầu, tỉnh lại đã biến thành một con hát dân quốc địa vị thấp kém, càng bất hạnh lại bị đại tư lệnh coi trọng, không thể không khoác da cừu ngoan ngoãn bị áp. Anh công trong truyện khá bá đạo, có trung khuyển si tình. Em thụ thì có mỹ có cường có ôn nhu có lạnh lùng. Truyện diễn biến hợp lý ở điểm khắc họa được em thụ trải qua 2 kiếp thì vẫn luôn khao khát đi tìm tự do cho mình. Nhưng cuối cùng em vẫn lựa chọn rời bỏ chiếc lồng son của anh để tìm đến hạnh phúc mới.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Đã là con người thì luôn luôn có hai mặt đối lập, một bên thì phô bày ra cho cả thế giới nhìn thấy, bình phẩm, một bên thì trốn sâu vào bên trong, tùy thời mới có thể bộc phát ra ngoài. Thẩm Tuất cũng thế, ngày từ khi còn là một cậu học sinh ngây ngô không biết chút gì ngoài việc ngồi ngốc trong phòng trọ cho đến khi trở thành gương mặt được người người săn đón trên các mặt báo dù nổi tiếng hay chỉ đơn giản là vài tờ lá cải thì cậu vẫn luôn chưa từng bỏ quên sở thích cá nhân của mình. Nó cũng chẳng có gì là đặc biệt lắm, chẳng phải thứ thú vui phạm pháp hay là dính líu đến sài chuyện khó gọi tên, nhưng là đối với người như cậu thì đúng là vẫn không nên để cho người ta biết nhiều quá.Thế giới ảo quả thực là một chốn tuyệt vời, người ta có thể trút bỏ thứ vỏ bọc hào nhoáng bên ngoài để phô diễn toàn bộ những gì có ở bên trong, coi như là toàn bộ nội tâm đều được tự bạch hết. Có lẽ chính vì thế nên Thẩm Tuất mới đắm chìm vào trong những trò chơi ảo, coi nó như một nửa cuộc sống của mình, cứ thế vui vui vẻ vẻ trôi qua ngày, tất nhiên tất cả đều chỉ còn là một ước mơ xa vời khi gặp được người có thể khiến cho hắn từ bỏ hết tất cả để có thể cùng nắm tay nhau.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Lâu Tiểu Tô | Đam mỹ | Hoàn thành
Đời của một kẻ thân dính bụi hồng trần làm sao có thể vui vẻ, họ dù là nam hay nữ đều phải bán rẻ tiếng cười, dù là muốn hay không đều phải vì mạng nhỏ và kế sinh nhau để mà phô bày ra những gì mà cả đời mình trân trọng nhất. Người nổi danh vì tiếng đàn tuyệt hảo không ai có, người được chú ý bởi nhan sắc tựa như một đóa phù dung xinh đẹp và diễm lệ, người thì phải chịu nhục mua vui cho kẻ lắm tiền nhiều của, người thì lại một bước lên trời chịu ngàn vạn sủng ái của kẻ thu mua. Kiếp bèo bọt không có nơi nương tựa, làm cái nghề bị người ta phỉ nhổ, đâu phải là sung sướng gì. Liễm Quân hắn chính là đã từng nổi danh như vậy, được người ta ngước nhìn lên với ánh mắt vừa hâm mộ, lại cũng vừa đố kị, hắn nhìn thấy đủ các tâm tình của con người, chỉ trừ có chân thật là chưa bao giờ nếm trải. Hắn vì cứu người, vì làm việc nghĩa mà xả thân, cuối cùng lại khiến cho chính thân này rước họa, gương mặt bị hủy, thêm nữa chân bị đánh gãy, nửa đời người trở thành một kẻ phế nhân không bao giờ có thể giống như những người bình thường khác. Lưu lạc chốn hồng trần, cuộc đời của hắn rốt cuộc cũng có thể tươi sáng hơn chút ít khi gặp được y. Y không phải là kẻ ấm áp biết thương hương tiếc ngọc, cả đời y ngoài luyện võ, cũng chỉ có luyện võ, tất cả đều là vì y muốn bảo vệ chính mình, nhưng hơn hết cả đó chính là có gắng muốn đem lại cho những người mình yêu thương một đời bình an. Một người cố chấp, cao ngạo, một người lãnh diễm vô tình, trời cao cho họ được gặp nhau, trải qua bao nhiêu sóng gió cuối cùng cũng có một ngày được chung bước.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Hoàng Thành U Hỏa | Đam mỹ | Hoàn thành
Quỷ là gì? Chẳng phải là những thứ bẩn thỉu, được cho sinh mệnh dài đằng đẵng nhưng lại không dùng nó để làm điều có ý nghĩa chút, lại đem món quà mà trời ban cho đó đi vấy bẩn. Bọn chúng nếu muốn duy trì phép thuật của mình thì phải cần đến tu luyện, và cả máu, cả nước mắt, cả linh hồn, cả nỗi khổ của nhân gian. Bọn chúng không biết xót thương cho bất cứ ai, không biết yêu, chỉ biết chiếm đoạt và thỏa mãn thú tính của bản thân, để rồi cuối cùng kết cục chờ đợi ở phía trước cũng chỉ là thân trở thành cát bụi, hồn hóa vào hư vô, mãi mãi cũng không thể đầu thai vào kiếp khác. Đó là những gì mà con người ta đồn đại, mà đã có quỷ thì phải có thần tiên – những con người mang thứ sức mạnh cao siêu đi cứu vớt chúng sinh, giúp cho cuộc đời này vơi bớt đi bóng tối. Chỉ là thực tế trên đời này không có tốt cũng chẳng có xấu, quỷ không phải là điềm gở, và thần tiên cũng chẳng phải điềm lành, tất cả đều chỉ là cái mà con người ta nhìn nhận.Rồi một ngày nào đó, lễ đàn tế quỷ mở ra, sâu dưới mặt biển tưởng chừng như êm đềm và dịu dàng ấy ẩn chứa một thứ bí mật kinh hoàng, có những linh hồn bị giam giữ để trở thành vật tế, có những kẻ đứng cười và chờ đợi ngày bể máu lan tràn nhân gian, có một tương lai đau đớn sắp sửa thành hình, đó chính là nếu như không có ai cố gắng để bảo vệ cái lý tưởng mà mình mong muốn. Tất cả cũng đều chỉ là một thứ mưu kế thâm sâu trên quy mô rộng, liệu rằng có ai có thể phá bỏ được vòng xoáy đục ngầu này?
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Phùng Quán | Đam mỹ | Hoàn thành
Cửu Vĩ vốn là nhân viên của tiệm bánh pizza. Còn hắn là tổng tài của Hàn thị. Trong một lần ăn pizza ở đây, hắn thấy cậu nên nói cậu hàng ngày chuyển bánh đến công ty hắn và hắn trả tiền cho cậu. Nghe vậy, cậu cũng nghe theo ý hắn. Cứ mỗi buổi sáng là cậu đem bánh cho hắn ăn. Có buổi hắn ăn không nổi liền đem cho thư kí ăn nhưng hắn cũng kêu cậu đem đến. Cứ vậy là sáng nào thư kí hắn cũng ăn pizza do hắn mua.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31