Thiên Lại Chỉ Diên(Quân Tử Dĩ Trạch) | Ngôn tình | Hoàn thành
Tất cả hạ nhân trong Hoa phủ đã phân tán hết. Nơi chính giữa đổ nát thê lương, mảnh vỡ của đôi ngọc khí nằm chơ vơ trên đất, trong viện tích đầy tro bụi xám. Vậy nên căn trạch viện vốn âm khí mười phần, lúc này càng lộ vẻ thê lương đáng sợ. Tiến vào hậu viện, vòng qua hành lang đỏ thẫm, cả vườn trăm hoa đua nở, hương thơm vấn vít. Dưới ánh trăng lành lạnh, hoa ảnh chồng chất, theo gió thổi ngang, lay động cả viện ngập cánh hoa đỏ máu.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
An Băng | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô rất sợ..từ nhỏ đến giờ cô luôn được sống trong yêu thương chiều chuộng chưa bao giờ cô nghĩ sẽ có một ngày cô bị bắt cóc như hôm nay...ở đây chỉ toàn người lạ..bọn họ lại rất thô bạo chẳng ai dịu dàng nhẹ nhàng như người làm ở nhà cô. nước mắt ứa tràn gương mặt baby xinh đẹp chảy dài xuống chiếc cổ thon dài mịn màng ướt đẫm chiếc áo sơ mi.."thả tôi ra sao lại bắt tôi huhu thả tôi ra đi". Những người ở đây coi như không nghe thấy cô nói cũng làm lơ bộ dạng như trẻ lên ba đang khóc đòi mẹ của cô..càng bơ cô càng khiến cô thấy sợ hãi tủi thân vì cô rất sợ ở một mình càng sợ hơn khi ở trong bóng tối..hai cổ tay cô xoay đi xoay lại đến nỗi sưng tấy đỏ chói... "các người chuẩn bị 8 tỷ đến để chuộc cô con gái nhỏ của các người đi..tôi cho các người 2 tiếng đồng hồ..địa chỉ tôi sẽ nhắc sau".
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Phong Xuy Tiễn Vũ | Trọng sinh | Hoàn thành
Là một vị đế vương anh dũng kiêu hùng, thế mà khi ngự giá thân chinh lại bị tướng quân tâm phúc mình lựa chọn tỉ mỉ phản bội... Ôm hận mà chết, không ngờ rằng hắn lại có cơ hội sống lại, trở về thời niên thiếu. Trân trọng cơ hội này, đế vương quyết tâm chấn chỉnh triều cương, quét sạch sâu mọt, xây dựng quân đội, chống giặc ngoại xâm. Và dĩ nhiên, lúc này đây nhất định phải cảnh giác cao độ, tuyển tướng quân mới cho thật tốt.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Mai Tử Hoàng Thời Vũ | Ngược | Hoàn thành
Một buổi chiều tối mùa hè oi bức, không khí như một cái lồng hấp. Tiểu khu Hoa Quế thuộc khu phố cũ của Thất Đảo, tựa như những khu phố cũ khác, phòng ốc cũ kỹ phủ đầy rêu mốc, tiếng người huyên náo cả ngày. Căn nhà số 203 tổ 3 tiểu khu Hoa Quế là một hộ gia đình bình thường. Thời điểm này, trong không gian nhỏ hẹp buồn chán, nóng bức tràn ngập hương bị cơm nước ngọt ngào mê người. Ninh Hạ đầu đầy mồ hôi nhanh nhẹn đem đĩa rau xào từ phòng bếp nhỏ hẹp đến phòng khách: “Bà ngoại, ăn cơm thôi.” Bà ngoại ngồi trên sô pha, ôm một cái gối nhỏ, liên tục kéo kéo đường viền hoa, tựa như không có nghe thấy lời cô. Thẩm Ninh Hạ đến gần bà, khẽ gọi: “Bà ngoại ăn cơm thôi, cháu làm món sườn xào chua ngọt mà bà thích nhất đó.”
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạn đang đọc truyện Vợ À, Anh Sai Rồi! của tác giả Mie리. Ánh nắng len lỏi vào căn phòng màu trắng thuần khiết, rọi qua khung cửa sổ, trong căn phòng có một cô gái đẹp tựa thiên thần đang say giấc ngủ, do có ánh nắng nên làm khung cảnh trong căn phòng này thật lung linh, cô gái khẽ động đậy người, ngồi dậy dụi dụi mắt, vươn vai một cái rồi mỉm cười. Cô bước vào làm vệ sinh cá nhân rồi mở cửa phòng mình bước ra ngoài, đi xuống nhà cô đã ngửi thấy hương thơm của thức ăn, mùi này làm bụng coi réo lên, cô lên tiếng:" Con chào cha, con chào mẹ " " Chào con, con gái yêu " - Thước Lam Vi nở nụ cười hiền dịu nhìn cô con gái. " Chào con " - Lục Đắc Thành lên tiếng nhưng mắt vẫn chăm chăm đọc báo " Ủa mẹ, anh trai con đâu rồi? - "Ngó quanh nhà vẫn không thấy bóng dáng anh trai cô đâu bèn hỏi mẹ. " Anh con nó đi công tác rồi " " Vâng "" Thôi, chúng ta vào ăn nào " - Lục Đắc Thành để tờ báo xuống bàn rồi đứng dậy. " Dạ "Thế là họ cùng bước vào bàn ăn, vừa ăn vừa trò chuyện rôm rã, bỗng mẹ cô nhắc đến:" Tiểu Nhi à, ta muốn nói với con một việc" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Nông Kiều Có Phúc và Trùng Sinh Chi Thương Lam.
19.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Nguyễn Phạm Quỳnh Giang | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Oan Gia Là Tổng Tài của tác giả Nguyễn Phạm Quỳnh Giang. Tiếng xô xát, cãi cọ, tiếng cợt nhả cùng tiếng gắt gỏng khó chịu bị át đi bởi tiếng nhạc xập xình nơi hộp đêm. Ở cái chốn trụy lạc này thì một vụ xô xát, một cuộc trêu ong ghẹo bướm của những thanh niên chẳng được chú ý đến mấy. Không ai muốn chuốc phiền phức, cũng không ai muốn là vật thế thân.Trầm Giai Lạc một thân váy bó sát, tay gác lên quầy bar, tay kia cầm ly rượu. Chất cồn đỏ sóng sánh khúc xạ cùng chút ánh sáng mờ ảo của hộp đêm làm tôn lên làn da trắng nõn nơi cổ tay cô. Khuôn mặt xinh đẹp đang nhăn nhó giận dữ vì những vị khách không mời. Trầm Giai Lạc là một luật sư, năm nay đã chạm mốc 25, là một đại mỹ nữ vừa từ Mỹ trở về Trung Quốc theo lời mời của Phong thị tập đoàn. Cô là một luật sư có tài, có tiếng ở Mỹ, tốt nghiệp một trường đại học danh giá, trẻ tuổi lại xinh đẹp, trở thành đóa hoa rực rỡ hút hồn cánh đàn ông phương Tây. Lần này về lại quê hương, mục đích để làm việc, mục đích thứ hai là cậu em trai - Trầm Quân đang làm trưởng phòng tại Phong thị và người chị em thân thiết - Liễu Tuệ Thanh. Hôm nay vốn định hẹn Liễu Tuệ Thanh làm tiệc đón gió tẩy trần nhưng đáng tiếc người chị em thân thiết lại không thể đến thành ra một thân Giai Lạc phải uống rượu một mình. Mà dáng vẻ xinh đẹp, vóc dáng lại khá tốt thành ra trở thành sự chú ý của đám lang sói ở đây. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vãn Ca Phi và Nữ Quan Vận Sự.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thảo Phạm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Buông Tha của tác giả Thảo Phạm. “Em có thai rồi...” “Chẳng phải tôi đã bảo em uống thuốc tránh thai rồi sao ? “ “Anh cũng đã nhìn thấy rồi mà... mọi lần em đều uống trước mặt anh.”Nhìn phản ứng không mấy vui lòng của người đàn ông trước mặt, Bạch Uyển Vy cũng tự biết mình đã phạm phải lỗi lớn thế nào, trong thâm tâm cắn rứt vô cùng. Cô và Giang Phong trước nay chỉ là quan hệ tình nhân \- kim chủ mà thôi, chẳng có cái gì hơn cả. Hắn cho cô tài nguyên, cô giúp hắn thoả mãn nhu cầu của mình. Đáng lẽ ra tình yêu là thứ không thể phát sinh...Thế nhưng dù cho trái tim có vững vàng đến mấy thì Bạch Uyển Vi vẫn không thể thoát khỏi sự cám dỗ của người đàn ông này. Giang Phong không giống bất kì ai trong cuộc đời cô cả, hắn dịu dàng, chiều chuộng cô không khác một công chúa là bao. Cô muốn gì, chỉ cần cô nói, hắn đều có thể thoả mãn. Vậy nên, cô đã yêu Giang Phong, rơi vào lưới tình của hắn, muốn cùng hắn có những đứa con nhỏ thật đáng yêu.Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cỏ Ba Lá (Three-Leaf Clover) và Độc Thê Không Dễ Làm.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Dương Thanh Mai | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Chạy Trốn Khỏi Anh Sao? của tác giả Dương Thanh Mai. Cô khóc trong căn phòng nhỏ , tiếng khóc thổn thức đầy nỗi lòng của cô. Làm sao đây, phải làm sao để vượt qua được nỗi đau này. Hôm qua cô đi khám, bác sĩ nói cô đã mang thai nhưng cô nghĩ mình nên phá nó, bởi khi sinh ra cô không muốn đứa con mình không có ba.Thanh xuân của cô không còn tươi đẹp nữa. Con đường cô đi mù mịt , cô không thể ở cạnh người cô yêu, cô chỉ là vật để thoả mãn anh ta mỗi khi anh ta có chuyện buồn. Anh ta hành hạ cô theo cách tàn bạo nhất, người cướp đi thanh xuân của cô là anh ta. Nhưng anh ta lạnh lùng ,mỗi lần làm xong anh ta đều bỏ đi như vậy, không nhìn cô lấy một lần.Nhưng cô vẫn phải mỉm cười, gạt đi giọt nước mắt vô dụng, mạnh mẽ đứng lên. Chuông điện kêu. " Alo"\- Giọng nói trong trẻo của chị Diệp Lạc. " Em làm gì vậy, hẹn đi mua sắm mà" Cô cười một cách hổ thẹn " Hôm nay em mệt..." Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Giang Nam Thiện Nương Tử và Thuần Phục Cô Vợ Bé Nhỏ: Tổng Tài Hư Hư Hư.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạc Hà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mộng Tình - Bạc Hà của tác giả Bạc Hà. Mười tám tuổi, có lẽ đó là độ tuổi đẹp nhất trong thanh xuân người con gái. Yêu nhau năm mười tám tuổi là loại cảm giác thế nào nhỉ? Mà nó lại còn là tình đầu. Ở tuổi đó, cô gặp được một người, ngỡ như hắn chính là ‘chân mệnh thiên tử’ của đời mình, là tình đầu cũng như tình cuối. Diệp Cẩn Ninh, con người nội tâm thâm thúy này khó ai có thể hiểu hết được. Hắn bước vào cuộc đời, đứng trước mặt cô như một vị thần kéo cô ra khỏi bóng tối đáng sợ.Một người trông vừa thư sinh, vừa nho nhã đến thế. Vẻ ngoài có thể lưu mờ được tuổi tác, hắn vừa có độ chín chắn, trưởng thành, vừa lại có đâu đó chút khí tràn đầy nhiệt huyết. “Em tên gì?” “... Thi Ngôn.” “Thi Ngôn, cái tên rất hay.” Đó là câu đầu tiên hắn hỏi. Tại sao khi thấy một người đang có chuyện buồn hắn không hỏi vì sao lại buồn như thế? Đó cũng là do một phần tính cách của hắn, hắn không thích quan tâm quá nhiều, mà chỉ muốn biết được thứ mình muốn biết. Khoảng thời gian sau, Diệp Cẩn Ninh tiếp cận cô nhiều hơn. Tuy hắn là kiểu người khá nhạt nhẽo, thâm sâu khó đoán, nhưng lại rất biết cách làm cô vui.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Nga Trần (Trái Tim Pha Lê) | Ngôn tình | Hoàn thành
Nếu trong cuộc đời có gọi yêu đơn phương là tình yêu đi nữa, cũng không ai vỗ tay bằng một bàn tay, đi trên đường chỉ với một chiếc dép. Tình yêu của Huyền Sương trước giờ luôn là đường một chiều, cô và chồng là hai đường thẳng song song, dù ở cạnh nhau cũng không bao giờ gặp được nhau. Thế mà dù phải chịu cô đơn lẻ bóng, cô vẫn âm thầm bên anh, dịu dàng chăm sóc anh trọn nghĩa của một người vợ. Cho đến một ngày, biến cố xảy đến, cô hóa điên loạn khi mất đi đứa con còn chưa tượng hình "nếu anh lựa chọn rời bỏ, xin anh hãy đi thẳng một mạch, đừng ngoảnh lại, cũng đừng chờ mong trở về nơi đã từng bắt đầu. Bởi vì chúng ta vốn dĩ là hai đường thẳng song song. Em không còn là cô bé ngốc nghếch ngày xưa, mà anh cũng không còn là anh của ban đầu. Có lẽ chúng ta đã được định trước....không thuộc về nhau".Cả thanh xuân của em dành chờ đợi anh. Từng ngày lặng lẽ trôi qua, chờ đợi trong mòn mỏi, cố chấp mà chờ đợi... một người không thương mình. Khách sạn 5 sao Legend: Huyền Sương trong bộ váy cưới lộng lẫy, xinh tươi như nàng công chúa bước ra từ cổ tích. Cô bẽn lẽn đứng bên Huy Phong, trong tim dâng lên cảm xúc rộn rã hạnh phúc. Ánh mắt người đàn ông đen nháy sâu thẳm phẳng lặng, gương mặt bình thản không lộ cảm xúc buồn vui. Anh đứng bên cô như pho tượng không nói cười, thỉnh thoảng gật đầu chào họ hàng, trái ngược nét rạng rỡ của cô dâu. Bà Tường Vy nhìn con gái, nhìn tới con rể thở dài. Biết sao được, con gái bà yêu hắn, yêu suốt 15 năm đằng đẵng, còn hắn thì....hi vọng lấy nhau về rồi, hắn sẽ biết yêu thương con gái của bà hơn.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Cao Đài Thụ Sắc | Ngược | Hoàn thành
Từ Nhâm đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Dịch Triệt lúc này đang cởi nửa thân trên kiên trì làm một vị “người sắt độc nhất trong phòng”, hắn khóa cửa lại rồi cởi bao tay ra, xoa xoa đôi bàn tay. “Cậu cố ý ở trước mặt tôi khoe khoang cơ bắp có phải không?” Từ Nhâm ngồi xổm xuống bên cạnh Dịch Triệt, cười nói, “Nghe nói khi trận đấu kết thúc người Nga sẽ tổ chức cuộc thi chạy lõa thể để chúc mừng chiến thắng, vinh quang của đất nước đều dựa vào cậu đó!”Dịch Triệt không để ý tới đối phương, tập trung tinh thần, động tác chống đẩy được làm vô cùng tiêu chuẩn. Từ Nhâm bĩu môi, như thông lệ bắt đầu thưởng thức cơ thể mỹ nam trước mắt, hỏi một câu “Cậu lạnh không?”, sau khi nhận được câu trả lời “Không lạnh”, Từ Nhâm cảm thấy mình đúng là rảnh quá mới quan tâm tên này, bỏ lại một câu “Nhàm chán” rồi ngồi trước bàn kiểm tra hộp mail.“Tôi đệt!” Vẫn còn cách mục tiêu ba cái chống đẩy nữa, Dịch Triệt bị tiếng rống của Từ Nhâm làm cho chấn động, rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên nhìn hắn một chút – Từ Nhâm người này bình thường dù có bức xúc cỡ nào cũng không nói tục như thế này.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ngụy Tùng Lương | Ngược | Hoàn thành
Anh vẫn chưa về, tôi ngồi trong phòng khách chờ anh. Trước đây tuy rằng anh cũng có xã giao, nhưng đều sẽ về nhà đúng giờ, sẽ mang cho tôi thật nhiều thức ăn, chúng tôi ngồi cùng một chỗ xem ti vi ăn khuya, anh kể với tôi những chuyện vui vẻ anh gặp được lúc ở công ty, có lúc anh lại như một đứa trẻ, thích dựa vào người tôi làm nũng.Gần đây tôi thường xuyên nghĩ tới anh trước đây, sau đó sẽ so sánh với anh hiện tại, để rồi nhận lấy chỉ là một tiếng thở dài cùng nỗi thất vọng. Đêm nay Thẩm Yến vẫn chưa về, gần một giờ sáng, tôi nhận được tin nhắn của anh, anh bảo tôi nhanh chóng dọn ra ngoài.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Thất Sắc Cẩm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bệnh viện. "Mộ tiểu thư, đã chẩn đoán chính xác, ung thư não. Nhưng cô đừng lo, nếu bây giờ tiếp nhận trị liệu, có hai thành cơ hội chữa khỏi." Bác sĩ đưa giấy báo cáo cho Mộ Thiên Tinh, không đành lòng nói. Khuôn mặt nhỏ nhắn vốn trông tiều tụy của Mộ Thiên Tinh càng tái nhợt, tay vươn ra cầm giấy báo cáo không ngừng run rẩy: "Nếu như không trị liệu, còn có thể sống được bao lâu?"Mặc dù đã tính toán kết quả xấu nhất, nhưng lúc nghe thấy hai chữ "Ung thư", trái tim căng như cây cung của cô vẫn "Thình thịch" một tiếng, gãy. "Khoảng hai năm." Bác sĩ cho biết chi tiết. Nghe vậy, chợt Mộ Thiên Tinh cười: "Vậy là đủ rồi! Vậy là đủ rồi...cám ơn bác sĩ!" Đi ra bệnh viện, Mộ Thiên Tinh hít sâu, lấy điện thoại ra gọi số đã lâu không gặp. Không ngờ, bên kia rất nhanh đã thông.Giọng đàn ông trầm thấp mà không kiên nhẫn truyền đến: "Chuyện gì?" Mộ Thiên Tinh thở ra một hơi: "Tưởng Quý Thần, không phải là anh muốn ly hôn sao? Tôi đồng ý, tối nay anh về ký tên đi! À đúng rồi, tôi sợ qua tối nay tôi sẽ đổi ý, cho nên anh muốn ly hôn, tối nay nhất định phải trở về!"
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Trong căn phòng tối, tràn ngập mùi ân ái. Gã đàn ông đang áp sát trên người phụ nữ. Anh ta chuyển động một cách máy móc và đôi mắt trống rỗng. Dường như, người đàn ông này đang cố hoàn thành một nhiệm vụ. Ngoài cảm giác sinh lý ra, anh không hề còn bất kỳ một cảm xúc nào khác nữa. Hổ Tình đang nắm chặt lấy ga giường, cô cố gắng cắn chặt răng ngăn cho tiếng rên không trào ra khỏi miệng.Chuyển động của người đàn ông nhanh dần, cuối cùng, Hổ Tình không thể nhẫn nhịn hơn nữa. Dù đã cố ép bản thân nhưng không thể làm chủ được hơi thở gấp gáp…Kỳ Thiệu Xuyên nhăn mày, động tác của anh đã tăng tiến mạnh hơn, hai tay anh bám vào eo của Hồ Tình để có đà tiến sâu hơn. Kỳ Thiệu Xuyên chỉ mong có thể sớm kết thúc chuyện hoang đường này.Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên, ánh sáng từ màn hình điện thoại chiếu thẳng vào mặt Kỳ Thiệu Xuyên làm lộ rõ vẻ mặt thiếu kiên nhẫn và lạnh lùng của anh. Hổ Tình đột nhiên run rẩy. Tiếng chuông này không chỉ Kỳ Thiệu Xuyên mà cả Hồ Tình cũng rất quen thuộc. Có một chút mong đợi, Hổ Tình trèo lên người Kỳ Thiệu Xuyên, dịu dàng ôm cổ, nhè nhàng thì thầm: “ Anh… anh có thể… không nghe máy được không?” Kỳ Thiệu Xuyên do dự vài giây, đứng lên tự tách mình khỏi người của Hổ Tình. Một cảm giác trống rỗng đến bất ngờ ùa tới khiến cho cô cảm giác như đang chìm trong cái lạnh buốt của mùa đông.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tử Tiêu | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa hè năm ấy, Mạch Manh Manh hoàn thành kỳ thi tốt nghiệp trung học, vừa vặn biết mình trúng tuyển vào đại học J tốt nhất ở thành phố J. Sau khi biết mình đã trúng tuyển, liền đi xem thử nơi mình sẽ sống trong bốn năm tiếp theo. Gần nhà cô không có xe buýt đi thẳng đến thành phố J, phải chuyển xe. Ở trạm xe có rất nhiều người đứng chờ, nhiều đến mức khiến Mạch Manh Manh gần như cảm thấy mình sẽ bị ép chết, bỏ mạng lại nơi này.Khi xe buýt chở đầy người chậm rãi chạy tới thì Manh Manh vô cùng khiếp sợ. Quá nhiều người rồi, hoàn toàn không có chỗ để chen lên, muốn cũng không có. Bên cạnh có người kêu la "Chuyến tiếp theo cũng nhiều người như vậy" "Chen chết rồi." "Nhường một chút". Nóng. Người ở phía sau không ngừng chen lên trước, Mạch Manh Manh rơi vào cảnh tiến lùi đều khó. Thật vất vả mượn sức của những người xung quanh chen lên xe buýt, chen lấn đi về phía cuối xe, liền nghe thấy tài xế nói "Không thể lên tiếp nữa.". Còn chưa kịp đứng vững, xe buýt liền khởi động. Dưới ảnh hưởng của quán tính, Mạch Manh Manh ngã về phía trước, vươn tay nắm lấy vạt áo người khác theo bản năng, cánh tay được người khác đỡ một chút sau đó liền buông ra.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Hách Hách Nhất Tiếu | Tiên hiệp | Hoàn thành
Tây Cảnh Tiên Môn luôn là thánh địa Nhân tộc tu tiên hướng tới, từ lúc tổ tiên Khương thị dựng nên đến nay đã trải qua ngàn năm, bây giờ lại biến mất ở trong biển lửa đầy trời này, sao có thể không khiến người ta nghẹn ngào thổn thức. "Tại sao?" Một nữ tử áo đỏ cầm kiếm đứng thẳng ở trước sơn môn, nhìn sư môn bị ngọn lửa cắn nuốt, cũng không nhịn được nữa quỳ rạp xuống, trên mặt trắng nõn lẫn vết máu, mồ hôi và bụi đất, sợi tóc xốc xếch, nhưng vẫn không che giấu được dung mạo khuynh thành của nàng."Ngũ sư thúc, chúng ta nhanh đi thôi, nếu không chờ ma đầu kia đến sẽ không kịp nữa." Một đệ tử áo trắng vừa dứt lời, trước ngực đã xuất hiện một lỗ thủng máu đỏ chót, thậm chí hắn còn chưa kịp kêu cứu đã ngã xuống đất, ngay sau đó vô số tên lông trắng bay vụt qua bầu trời tràn ngập khói dày đặc, đệ tử tiên môn không kịp né tránh người này tiếp ngươi kia ngã xuống vũng máu.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Bát Thiên Quế Tửu | Khoa huyễn | Hoàn thành
Lại là một ngày mưa. Thiên Trọng Xuyên dậy rất sớm, hắn muốn đem con chim chẳng biết tại sao lại chết ở trong miếu ngày hôm qua đến Mộ Lý sơn an táng. Ngày mưa đường rất trơn, Thiên Trọng Xuyên đi chân trần, cầm một cọng dây thừng trói chặt quần áo rộng thùng thình, tư thái của hắn rất đoan chính, giống như cầm vật quý. Tay trái của hắn cầm con chim chết kia, tay phải che ở trên người chim, chặn cho nó một ít nước mưa lạnh lẽo.Mộ Lý sơn cách nơi này không gần, Thiên Trọng Xuyên đi thật lâu, thẳng đến khi mưa ngừng, chỉ còn lại một tầng mưa bụi đánh vào bờ vai cùng tóc ngắn của hắn, hắn bước lên con đường nhỏ vào núi. Đối với nơi này, Thiên Trọng Xuyên rõ như lòng bàn tay, hắn không sợ chân trần của mình sẽ bị cái gì đâm thủng, gần như đầu cũng không cần cúi, hắn đã tới nơi mình muốn đến, nơi đó có một cây bách nhỏ còn chưa trưởng thành, hắn cảm thấy nơi này đối với con chim chết yểu mà nói, là một nơi rất tốt để an giấc ngàn thu.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ma Ma Ma | Đô thị | Hoàn thành
Park Yuchun bây giờ không thể so với trước kia được, lúc còn trẻ, chưa kết hôn chưa có con cái, nên nếu có thêm chút công việc thì hắn cũng không oán hận gì. Nhưng bây giờ, một đại đội con nhỏ còn chưa tính, ở nhà lại còn có oan gia ngọt ngào không khiến người ta bớt lo kia. Tuổi càng lớn, nên không thể như lúc trẻ mà làm bạt mạng được. Đối với Park Yuchun hiện tại mà nói, cuộc sống chính là con trai cả Inhwan cầm bài thi toán cho hắn ký tên, chính là Eun Sung đòi hắn mua cho nó con búp bê barbie số lượng có hạn, chính là đêm không thể ngủ vì bắt được con bé Eun Chae lại trộm bỏ đồ vật vào miệng… Chính là bảo bối ngọt ngào của hắn bưng bát canh quên bỏ muối cho hắn ăn. Tất cả đều bình yên như vậy, nhưng tất cả cũng chân thật như thế.Lúc còn trẻ, khi nghe Kim Junsu nhà hắn gọi hắn là “chú Park”, Park Yuchun có cảm giác khoảng cách rất lớn, nhiều năm sau đã không còn gọi nữa. Nhưng mấy năm nay, khi yêu yêu, rất ít khi cậu cũng gọi hắn là “chú Park”, không ngờ lúc này lại khơi dậy hoàn toàn dục vọng muốn chinh phục của Park Yuchun.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Mnbvcxz | Xuyên không | Hoàn thành
Ngày hôm sau, Thiên đế lại không nhịn được mà đến Trảm Yêu Trì. Cực hình đã dừng lại, Bạch Long kia thiêm thiếp trên hình đài, đuôi rồng màu trắng bạc rũ xuống ao, y đã hết sức để hóa thành hình người hoàn chỉnh. Toàn bộ dụng cụ hành hình đã cởi xuống từ lâu, thiên nữ đến Thiên điện đón Ngao Bính tới nói từ biệt với phụ thân mình. Trái tim vô dục vô niệm của Thiên đế khẽ khàng run rẩy, hắn cúi người cầm tay Long vương. Mấy móng tay đã bị bẻ gãy vì giãy giụa khi bị tra tấn, năm ngón tay máu thịt be bét. Thiên đế nhẹ nhàng thổi một hơi vào, vết thương kia nhanh chóng khép lại, khôi phục dáng vẻ trắng nõn thon dài. Long vương mơ màng cảm thấy có người đang chữa thương cho mình. Phần mi tâm tái nhợt của y cau chặt lại, đôi mắt lờ đờ mở ra, nhưng trước mắt vẫn mờ ảo trắng xóa không nhìn thấy rõ.Sau khi được thiên nữ đưa đến Trảm Yêu Trì, vừa thấy dáng vẻ yếu ớt của phụ vương mình sau khi phải chịu cực hình, Ngao Bính đã lảo đảo quỳ rạp xuống đất, nước mắt chỉ muốn trào ra: “Phụ vương… Hài nhi không đi đâu cả, phụ vương ở đây ngày nào thì hài nhi sẽ quỳ ngoài cung Thái Vi Ngọc Thanh ngày ấy… Nhất định… Nhất định phải cầu bệ hạ khai ân…” Thật ra Long vương không nhìn thấy Bính nhi của mình nữa. Y vươn tay ra, nhưng lại không chạm được vào vai con trai mình, chỉ đành thất vọng thu về, khẽ gật đầu một cái: “Bính nhi à, vô dụng thôi con. Hạo Thiên đại đế đã trải qua một nghìn bảy trăm năm mươi dư kiếp, tẩy sạch thất tình lục dục từ lâu. Hắn là thần, là thần ở nơi cao, là kẻ không có tim.”
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tiểu thiếu gia của gia tộc quyền thần đệ nhất thiên hạ ra cửa chơi, tùy tay cứu một tiểu khất cái trọng thương xém chết. Tiểu khất cái nhìn tiểu thiếu gia cao quý kiều nộn xinh đẹp, nói: “Nếu có một ngày ta công thành danh toại quyền khuynh thiên hạ, có thể cưới ngươi làm vợ hay không?” Tiểu thiếu gia nhỏ giọng nói: “Thật ngại quá a, không được.” Mối tình sâu nặng đầu tiên của tiểu khất cái bị tiểu thiếu gia dùng thái độ khó xử lại không mất lễ phép mỉm cười cự tuyệt, nhưng mà vẫn như cũ không buông tay. Hắn rất yêu tiểu thiếu gia, đặc biệt là mông của tiểu thiếu gia.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15