Tân Kì | Ngôn tình | Hoàn thành
Thế nhưng, một thiếu nữ xinh đẹp thuần khiết, tính tình thật thà ngoan ngoãn, sau khi bước vào Lăng gia lại bị nhị công tử của Lăng gia Lăng Vũ Dương dày vò chà đạp, từ thể xác đến tâm hồn gần như bị héo úa. Mà hắn, tâm can của nam nhân Lăng Vũ Dương này thật sâu rộng vô biên. Đôi mắt sâu không đáy, mày kiếm vô tình, vì căn bản là không ai nhìn ra được trên mặt luôn tươi cười sang sảng này rốt cuộc là ẩn chứa ý nghĩ đen tối gì.Hắn ra sức dày vò, khiến Tinh Nhi phải phục tùng hắn, cũng đơn giản vì nàng là người duy nhất có thể châm lên dục vọng của hắn. Một kẻ ra sức dày xéo, một người ngày một hao mòn, liệu rằng cuộc rượt đuổi tình yêu này sẽ đi về đâu ?Và cho đến khi sắp mất đi rồi, thì Lăng Vũ Dương mới nhận ra tình cảm thật sự của mình với cô gái nhỏ kia. Phải chăng là vì hắn quá yêu nên mới có dục vọng chiếm giữ ? Và liệu rằng, sau tất cả những đau khổ mà hắn đã khiến nàng phải gánh chịu, thì nàng có còn toàn tâm toàn ý quay đầu lai nhìn hắn hay không ? Mời các bạn cùng đón đọc Chuyện Sủng Nô Tâm để có câu trả lời.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Hàn Nguyệt | Ngược | Hoàn thành
Ngày qua ngày, vì kiếm tiền, Lý Tĩnh Dao vào ban đêm ở thành phố này bán đứng thân thể mình, hắn thật không biết, cuộc sống như vậy đến tột cùng phải kéo dài tới khi nào mới có thể dừng lại. Nhưng chỉ cần một ngày hắn còn cần tiền, hành hạ sẽ vĩnh viễn nhìn không thấy tới điểm cuối.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạn đang đọc truyện Sủng Vật Của Thiếu Gia Ác Ma của tác giả Dê. " Khốn kiếp, cậu ngồi lên cho tôi!" "Hàn Thiên ...... Tôi.... Tôi... xin lỗi. Không phải..... Cố ý..." Hoa Vũ từ dưới nền nhà khó khăn chống tay ngồi dậy, liếm giọt máu rỉ ra trên môi, run rẩy nói, cái tát vừa rồi chỉ như lướt qua mà đã khiến cho cậu như chết đi sống lại. "Thiếu gia, xin ngài đừng nóng giận, Hoa Vũ nhỏ người bất cẩn, còn đang bị sốt, nên không cẩn thận đổ súp vô người thiếu gia, tôi...tôi sẽ lau cho ngài ngay..."Lão quản gia đứng một bên sớm đã lo lắng đến đổ mồ hôi, nhưng bản tính thiếu gia thế nào lão biết rõ, chỉ nói đỡ mấy lời cho hài tử kia mà lão dường như đã dùng hết can đảm cả đời mình. Cái mạng già này thật sự sống khó khăn! " Quản gia, muốn bảo vệ cho thứ này? Có phải ông thấy mình sống đủ lâu rồi không??" Hàn Thiên kéo chiếc ghế lại trước mặt Hoa Vũ, ung dung ngồi xuống, ánh mắt sắc bén quét qua người lão quản gia khiến lão rét run, tự biết mình đã quá phận, cúi đầu không dám nhìn thiếu gia lâu thêm chút nữa. Lão còn quý cái mạng lắm.Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Giáo Sư, Em Có Thể Tốt Nghiệp Chưa? và Thiên Đường Quá Xa, Nhân Gian Thì Gần.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Ám Hắc Tiểu Nhật Ký | Sắc | Hoàn thành
Đọc truyện Hậu Cung Của Đại Thúc Công của tác giả Ám Hắc Tiểu Nhật Ký. Lý Dật là dạng người rất phổ thông, ở một khu nhà bình thường trong thành phố, làm giảng viên tại một đại học bình thường. Nhìn chung thì những giảng viên trẻ tuổi lần đầu được thăng chức đều là phó giáo sư, nhưng mà Lý Dật hiện tại cũng đã 45 tuổi rồi, lại còn giống những giảng viên ba mươi mấy tuổi, chỉ là một phó giáo sư nhỏ nhoi.Sự bình thường của Lý Dật còn thể hiện ở bộ dạng của anh, dáng vẻ vô cùng bình phàm không đến mức xấu, nhưng cũng không khiến người khác ấn tượng sâu sắc. Tính tình lại không sắc bén, vẻ mặt ôn hòa, rất ra dáng một người đàn ông hiền lành, nói năng hay làm việc đều hòa nhã vâng dạ. Điểm mạnh của anh chính là chiều cao 1 mét 8 cùng với khung xương lớn, khi mặc âu phục vào thì trông có vẻ cao ráo, rắn rỏi. Nhưng sau khi cởi đồ thì cũng không có nhiều cơ bắp, ngược lại bởi vì tuổi tác mà cơ thể có dấu hiệu lão hóa. Hiện tại tóc mai hai bên thái dương đã chỗ đen chỗ trắng, tin rằng không được mười năm thì toàn bộ đầu tóc đều là hoa râm.Nếu yêu thích thể loại đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Tính Sư hay Thử Ghẹo Lần Nữa Xem.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Đại Mộng Đương Giác | Ngôn tình | Hoàn thành
Giữa trưa, trời nóng như rang, không khí trên mặt đất bị thiêu đốt như đang phải hứng chịu cơn giận của một tinh linh nào đó đang giậm chân la hét trong im lặng, biến mọi thứ trở nên lóa mắt mơ hồ. Tô Hữu Điềm ngồi bên lề đường, tuyệt vọng sụt sùi một tiếng. Rõ ràng là mặt trời to như cái bát đang hừng hực treo trên đầu cô, vậy nhưng cô lại cảm thấy cả người lạnh buốt, không nhịn được mà run lên cầm cập. Cô gái nhỏ bên cạnh cẩn thận dè dặt đưa qua một chai nước: "Thịnh Hạ, cậu uống chút nước đi." Tô Hữu Điềm quay đầu, nhìn cô gái kia – Doãn San, người đang mở to con mắt đen láy nhìn cô, khuôn mặt có phần bụ bẫm ngập tràn vẻ nhút nhát. Cô mấp máy môi, nhận lấy chai nước mà khẽ run – cô hơi sợ Doãn San. Bởi vì cô biết, cô gái trông có vẻ vô hại này tâm cơ thủ đoạn đến mức nào.
30.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Diệp Phi Dạ | Ngôn tình | Hoàn thành
Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt là một cặp đôi kì lạ. Họ bất ngờ quen biết nhau, ghét nhau như một cặp oan gia rồi cũng đột ngột anh rơi vào lưới tình sâu tựa biển của Lăng Mạt Tiểu Thư. Nhưng với tâm lý của một cô gái đa sầu đa cảm và từng trải qua nhiều tổn thương, cô vẫn sợ hãi khi đón nhận tình cảm của gã trai đẹp mã và cực kì vô sĩ lẫn biến thái này, dù với người ngoài, hắn là tổng giám đốc cao cao tại thượng.
181.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Phượng Hiểu Ly | Ngôn tình | Hoàn thành
Đột nhiên từ đâu chui ra một tiểu quỷ gọi hắn là cha khiến hắn hết đi tới ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Cục cưng: Cha có thể mặc váy không? Sẽ không. Cục cưng: Cha có thể cho con bú sữa không? Sẽ không. Cục cưng: Cha có thể mang thai không? Hắn khóe miệng co giật: Sẽ không! Với khả năng thiết kế trang sức tinh sảo, Vinh Ninh dần nổi tiếng khắp thế giới. Giờ đây anh lại phải chịu ép đi xem mắt, đối phương là một người ngu ngốc không hợp khẩu vị của hắn. Trong tình cảnh bất tiến bất lui, hắn không biết phải làm sao thì đột nhiên có một đứa bé gái trắng mịn cột tóc đuôi ngựa, đôi mắt to và sáng, trong đôi mắt hiện ra hơi nước trong suốt , khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ thắm hồng nhuận tựa như trái cà chua vừa được hái xuống, luôn miệng gọi hắn là “Cha” lại còn "Cha thích đàn ông nha, cục cưng là do cha cung cấp nòng nọc thụ tinh trong ống nghiệm mà thành." Cục cưng đó là ai mà lại cho hắn cảm giác vô cùng thân quen? Hắn sẽ phải diễn vở kịch này thế nào? Mời bạn cùng theo dõi!
48.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Lửng Con | Ngôn tình | Hoàn thành
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Dương Chu | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lao Nhanh Trên Đại Đạo Tìm Đường Chết của tác giả Dương Chu. Việc của hắn chính là phải bảo hộ tốt những đối tượng được chỉ định công lược, còn phải hy sinh hết thảy vì họ, kể cả sinh mạng.Giang Vô Ngôn:…Hệ thống: Ồ, không phải kí chủ muốn chết à? Lại đây, để tôi giúp cậu, chết bằng cách cực kì quang minh chính đại, hiên ngang lẫm liệt, anh dũng hy sinh, chết bằng những kiểu đa dạng nhất, thế nào, sung sướng không!Giang Vô Ngôn vốn dĩ cho rằng thuận theo tự nhiên chết là chết thôi, mỗi lần đều sẽ bất tri bất giác mà trở nên thân thiết quá mức với đối tượng công lược, lại không thể hiểu được phát sinh quan hệ với họ.Giang Vô Ngôn: shit, để tôi chết đi, tôi muốn chết một lần thôi.Thẩm Ly: Để anh đi cùng em.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể tìm đọc thêm Những Ngày Xưa Năm Ấy hay Phong Diệp Nhất Thu
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Tịch Bát Gia Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mộng Chồng Mộng của tác giả Tịch Bát Gia Tử. Lưu Manh cũng không phải là lưu manh, nhưng mọi người đều kêu hắn như vậy, hắn liền trở thành Lưu Manh. Nhà hắn nghèo, cha mẹ đều đi làm ở nơi khác nên chỉ có bà nội một mình chăm sóc hắn. Bà nội tuổi cũng đã lớn, mỗi ngày chỉ lo việc ăn uống của hắn, cũng không có sức lực để giám sát việc học của hắn, cả ngày chỉ đều nói chuyện với hủ tro cốt của bạn già. Lưu Manh bị giáo viên vài lần chỉ vào mũi mắng "Có cha mẹ sinh, không có cha mẹ nuôi" về sau cũng không muốn học nữa. Đọc sách cũng vô dụng, con mọt sách dù sao cũng sẽ bị người khác ghét bỏ, hắn rất kinh thường tên bốn mắt trong lớp mình. Rõ ràng ăn mặc quần áo xộc xệch luộm thuộm, đã thế còn mang theo cặp mắt kính dày cộm, có một lần hắn giấu cặp mắt kính kia đi, giờ nghỉ trưa tên bốn mắt đó không tìm thấy mắt kính cho nên cậu ta không thể phân biệt được giáo viên trước mặt là giáo viên toán hay ngữ văn. Nhưng một lúc sau thì hắn liền bị bắt được bởi vì trong lớp chỉ có hắn cười to nhất. Nếu yêu thích thể loại trọng sinh, bạn đừng bỏ lỡ Cô Vợ Trọng Sinh hay Tiền Kiếp Làm Thiếp Hậu Kiếp Làm Thê.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Nguyễn Phạm Quỳnh Giang | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Oan Gia Là Tổng Tài của tác giả Nguyễn Phạm Quỳnh Giang. Tiếng xô xát, cãi cọ, tiếng cợt nhả cùng tiếng gắt gỏng khó chịu bị át đi bởi tiếng nhạc xập xình nơi hộp đêm. Ở cái chốn trụy lạc này thì một vụ xô xát, một cuộc trêu ong ghẹo bướm của những thanh niên chẳng được chú ý đến mấy. Không ai muốn chuốc phiền phức, cũng không ai muốn là vật thế thân.Trầm Giai Lạc một thân váy bó sát, tay gác lên quầy bar, tay kia cầm ly rượu. Chất cồn đỏ sóng sánh khúc xạ cùng chút ánh sáng mờ ảo của hộp đêm làm tôn lên làn da trắng nõn nơi cổ tay cô. Khuôn mặt xinh đẹp đang nhăn nhó giận dữ vì những vị khách không mời. Trầm Giai Lạc là một luật sư, năm nay đã chạm mốc 25, là một đại mỹ nữ vừa từ Mỹ trở về Trung Quốc theo lời mời của Phong thị tập đoàn. Cô là một luật sư có tài, có tiếng ở Mỹ, tốt nghiệp một trường đại học danh giá, trẻ tuổi lại xinh đẹp, trở thành đóa hoa rực rỡ hút hồn cánh đàn ông phương Tây. Lần này về lại quê hương, mục đích để làm việc, mục đích thứ hai là cậu em trai - Trầm Quân đang làm trưởng phòng tại Phong thị và người chị em thân thiết - Liễu Tuệ Thanh. Hôm nay vốn định hẹn Liễu Tuệ Thanh làm tiệc đón gió tẩy trần nhưng đáng tiếc người chị em thân thiết lại không thể đến thành ra một thân Giai Lạc phải uống rượu một mình. Mà dáng vẻ xinh đẹp, vóc dáng lại khá tốt thành ra trở thành sự chú ý của đám lang sói ở đây. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vãn Ca Phi và Nữ Quan Vận Sự.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Tữ Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Bá Đạo: Ép Phải Yêu của tác giả Tữ Vũ. Toà nhà cổ kính vang lên những tiếng bước chân gấp gáp. Bạc Nhược vừa tăng tốc chạy vừa xoay người nhìn đám người đang đuổi theo mình ở phía sau, khoảng cách gần như gang tấc. Hô hấp của Bạc Nhược ngày một khó khăn, trên trán đã lấm tấm mồ hôi. Bạc Nhược vừa xoay người vừa chạy nên không để ý trước mặt đã xuất hiện một người đàn ông, gương mặt lạnh lẽo lãnh khốc. Rầm ! Cả người Bạc Nhược va vào lồng ngực rắn chắc của người đàn ông. Người kia thuận thế kéo cô vào lòng rồi đưa tay ra hiệu cho đám người phía sau dừng bước.“ Năm năm không gặp, thân thủ kém đi rất nhiều ”. Người kia khẽ cười, giọng nói bất giác trở nên ấm áp. Lời kia lọt vào tai, cơ thể Bạc Nhược cơ hồ vì lạnh mà run lên, lời nói rõ ràng là ấm áp. Cô không cần ngẩng đầu cũng biết, kẻ kia chính là Vô Kỵ, người đàn ông mà năm năm nay cô chạy trốn, mà cũng là người đàn ông cả đời này cô hận nhất. Thanh âm Bạc Nhược khẽ run, giọng nói yếu ớt cất lên. “ Anh rốt cuộc muốn gì ? ”. Toà nhà cổ kính này rất tối, ánh sáng từ bên ngoài chỉ đủ chiếu sáng một góc trên gương mặt của Vô Kỵ, thế nên Bạc Nhược nhìn không ra tâm tư của anh. “ Em ! ”.
15.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Phương Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hối Hận Còn Kịp của tác giả Phương Linh. Cô yêu anh. Yêu anh suốt 6 năm. Một tình yêu ngu ngốc. Cô làm mọi thứ vì anh. Anh chưa hề quan tâm hay liết mắt xem qua chỉ một lần. Phải! Anh chưa từng để ý hay quan tâm cô dù chỉ một chút. Cả sự thương hại anh cũng chưa từng dành cho cô. Là cô không xứng đáng được yêu thương sao !? Tại sao!? Tại sao mọi thứ cô đều làm vì anh! Nhưng người anh yêu lại là cô ấy!? Bạn thân của cô ! Haha Nực cười " cô cười chua chát nói ! Ông trời muốn trêu đùa cô đây mà.6 năm trước. Cô cứu anh. Nhưng anh hiểu nhầm là cô ấy. Khi bắt đầu sự nghiệp. Cô ở bên anh, giúp đỡ anh, quan tâm anh. Anh lại dồn hết tâm trí đặc lên người cô ấy , quan tâm chăm sóc cho cô ấy còn cô thì sao vẫn là người đứng sau lưng anh âm thầm chịu đựng. Khi anh sụp đổ sự nghiệp bên anh vẫn là cô. Còn cô ấy !?? .... Cô ấy nói phải đi qua mĩ để du học. Khi bắt đầu gầy dựng lại sự nghiệp lại từ đầu người bên anh...... vẫn là cô. Khi anh thành công cô ấy lại quay về bên anh. Người đau khổ lại là cô. Tại sao... Ông trời lại đối sử với cô như vậy.. ..Ngày hôm ấy một ngày trời mưa tầm tã. Cô ấy nói chia tay. Anh níu kéo, cầu xin... Cô ta vẫn đi. Anh đến quán bar. Uống rượu say bí tỉ rồi điện thoại cho ả nhưng lại gọi nhầm số cô. " alo Di Phi, Di Phi anh xin em mà đừng bỏ anh có được không!? " anh nói trong đau khổ ,Buồn bả. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Người Yêu Của Triều Tịch và Em Chỉ Tiếc Không Ở Bên Anh Đến Già.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Nga Trần (Trái Tim Pha Lê) | Ngôn tình | Hoàn thành
Nếu trong cuộc đời có gọi yêu đơn phương là tình yêu đi nữa, cũng không ai vỗ tay bằng một bàn tay, đi trên đường chỉ với một chiếc dép. Tình yêu của Huyền Sương trước giờ luôn là đường một chiều, cô và chồng là hai đường thẳng song song, dù ở cạnh nhau cũng không bao giờ gặp được nhau. Thế mà dù phải chịu cô đơn lẻ bóng, cô vẫn âm thầm bên anh, dịu dàng chăm sóc anh trọn nghĩa của một người vợ. Cho đến một ngày, biến cố xảy đến, cô hóa điên loạn khi mất đi đứa con còn chưa tượng hình "nếu anh lựa chọn rời bỏ, xin anh hãy đi thẳng một mạch, đừng ngoảnh lại, cũng đừng chờ mong trở về nơi đã từng bắt đầu. Bởi vì chúng ta vốn dĩ là hai đường thẳng song song. Em không còn là cô bé ngốc nghếch ngày xưa, mà anh cũng không còn là anh của ban đầu. Có lẽ chúng ta đã được định trước....không thuộc về nhau".Cả thanh xuân của em dành chờ đợi anh. Từng ngày lặng lẽ trôi qua, chờ đợi trong mòn mỏi, cố chấp mà chờ đợi... một người không thương mình. Khách sạn 5 sao Legend: Huyền Sương trong bộ váy cưới lộng lẫy, xinh tươi như nàng công chúa bước ra từ cổ tích. Cô bẽn lẽn đứng bên Huy Phong, trong tim dâng lên cảm xúc rộn rã hạnh phúc. Ánh mắt người đàn ông đen nháy sâu thẳm phẳng lặng, gương mặt bình thản không lộ cảm xúc buồn vui. Anh đứng bên cô như pho tượng không nói cười, thỉnh thoảng gật đầu chào họ hàng, trái ngược nét rạng rỡ của cô dâu. Bà Tường Vy nhìn con gái, nhìn tới con rể thở dài. Biết sao được, con gái bà yêu hắn, yêu suốt 15 năm đằng đẵng, còn hắn thì....hi vọng lấy nhau về rồi, hắn sẽ biết yêu thương con gái của bà hơn.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Nhan Song Tư | Ngược | Hoàn thành
Kể từ khi Trương Phong Hòa vừa ý Phùng Dã, đã lâu cậu không đi quán bar chơi. Chị em tốt Triệu Lệ nhìn cái người đã lôi kéo chính mình ra đây mua say, không nhịn được nhổ nước bọt nói: "Anh nói này Trương Phong Hòa, nhìn cậu bây giờ như vậy, thật nên gọi Phùng Dã đến nhìn cho rõ ràng bộ mặt thật của cậu." "Lệ Lệ, đừng chọc em, tâm trạng em thật sự không tốt." Trương Phong Hòa vừa nói vừa mạnh mẽ uống một hớp."Sao vậy? Phùng Dã lại chọc cậu tức giận?" Triệu Lệ thấy cậu tinh thần sa sút, cũng có chút không đành lòng. "Đã sớm nói với cậu, đừng quá mức chấp nhất với Phùng Dã. Người ta là ai? Đẹp trai gia thế tốt, loại đàn ông nào chưa gặp qua, hắn có thể để ý cậu sao? Chỉ có cậu liều lĩnh u mê, ngu ngốc mà đuổi theo hắn bảy năm..." "Bảy năm..." Trương Phong Hòa cay đắng cười, "Bảy năm, em cho rằng người có lạnh nhạt đến đâu, thời gian bảy năm cũng đủ rồi.""Vì vậy, trước đây anh khuyên cậu buông tay cũng không phải là hại cậu." Triệu Lệ thở dài.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
AnyRead | Ngôn tình | Hoàn thành
Người ta nói, thật ra điều đau lòng nhất không hẳn là việc tôi yêu người đó nhưng người đó không yêu tôi. Mà là tôi và người đó yêu nhau, nhưng mà không thể bên nhau, không có được nhau... Với em, anh không thích em chính là nỗi đau lớn nhất, và khoảng cách xa nhất không phải là anh cách em cả ngàn dặm, mà vì dù ở gần nhau, anh vẫn không thể hiểu được trái tim em yêu anh đến nhường nào!
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ma Ma Ma | Đô thị | Hoàn thành
Park Yuchun bây giờ không thể so với trước kia được, lúc còn trẻ, chưa kết hôn chưa có con cái, nên nếu có thêm chút công việc thì hắn cũng không oán hận gì. Nhưng bây giờ, một đại đội con nhỏ còn chưa tính, ở nhà lại còn có oan gia ngọt ngào không khiến người ta bớt lo kia. Tuổi càng lớn, nên không thể như lúc trẻ mà làm bạt mạng được. Đối với Park Yuchun hiện tại mà nói, cuộc sống chính là con trai cả Inhwan cầm bài thi toán cho hắn ký tên, chính là Eun Sung đòi hắn mua cho nó con búp bê barbie số lượng có hạn, chính là đêm không thể ngủ vì bắt được con bé Eun Chae lại trộm bỏ đồ vật vào miệng… Chính là bảo bối ngọt ngào của hắn bưng bát canh quên bỏ muối cho hắn ăn. Tất cả đều bình yên như vậy, nhưng tất cả cũng chân thật như thế.Lúc còn trẻ, khi nghe Kim Junsu nhà hắn gọi hắn là “chú Park”, Park Yuchun có cảm giác khoảng cách rất lớn, nhiều năm sau đã không còn gọi nữa. Nhưng mấy năm nay, khi yêu yêu, rất ít khi cậu cũng gọi hắn là “chú Park”, không ngờ lúc này lại khơi dậy hoàn toàn dục vọng muốn chinh phục của Park Yuchun.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Nguyệt Kỳ Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành
Mơ màng mở đôi mắt to ra đập vào đôi mắt là căn phòng cổ trang giống mấy bộ phim hongkong, đầu liền xẹt qua một câu: Mô-típ cũ rích ta xuyên không rồi. Ý thức vừa mới gom về thì liền tan nát ra với tiếng thét chói tai sau lưng: “Áaa…Thánh Cô tỉnh rồi mau…mau báo cho giáo chủ, phu nhân và thiếu chủ mau.” Sau khi tiếng nói lanh lảnh đó thì chừng mười lăm phút sau một đoàn người tung tăng à không gấp gáp chạy vào.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tiếng điện tâm đồ và máy thở vang lên đều đặn, từng giọt nước truyền qua ống nhỏ thon dài, chảy thẳng xuống cơ thể của người con gái phía dưới. Trên khung nền trắng xóa, mái tóc xõa dài màu đen rãi trên mặt gối, một làn gió thổi qua, làm lay nhẹ những chân tóc lưa thưa bên má, khiến sắc đẹp của cô gái càng trở nên vô thực. Không chỉ dừng ở những thứ nhỏ nhặt đó, khuôn mặt của cô ấy mới là sản phẩm mỹ thuật nhất của thứ gọi là "sắc đẹp". Đôi môi trái tim màu hồng đào đang mím nhẹ, kết hợp với sóng mũi cao ngất, chỉ riêng hai bộ phận đó thôi đã là niềm ao ước của hàng triệu cô gái trên thế giới rồi. Đúng lúc này, đôi mắt đang nhắm chặt lại đột nhiên động đậy, và sau 1s... 2s... 3s.....Nó mở ra.... Đàm Gia Hi dần tỉnh lại trong sự mơ hồ, cô đảo mắt nhìn xung quanh, dần định hình lại mọi thứ. Cô lại đang ở đâu nữa đây? Máy điện tâm đồ, túi nước, chăn, nệm, màu trắng... đây là bệnh viện sao? Tại sao cô lại ở bệnh viện? Cô được người khác cứu sống ư? Đang nghĩ, đột nhiên đầu truyền đến cơn tê nhức, Đàm Gia Hi đưa một tay lên ôm đầu, nhăn mày nói: "Cái quái gì, sao đau đầu quá vậy! Hàng loạt những kí ức đan xen lẫn nhau, của cô, còn có của người khác nữa, Đàm Gia Hi, Tống Dật Nhiên, Âu Dương Thiên Thiên?". Những cái tên xa lạ, có chuyện gì đang xảy ra vậy?
182.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Liễu Mộc Mộc | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô bất lực thở dài dẹp máy laptop qua một bên. Dù gì cũng thân thiết với Lôi Vũ từ nhỏ, gia đình cô và cậu ta cũng là bạn bè thân thiết với nhau nên việc hiểu rõ cậu ấy cô biết hơn cả. Cho nên không giúp không được Diệp Tử Ái ngậm ngùi gật đầu "Đây là lần cuối tớ giúp cậu nhé. Sau này đừng có gọi điện năn nỉ tớ mấy chuyện điên rồ này nữa. Mau nhắn thời gian địa chỉ" "yeah..." Lôi Vũ mừng đến phát điên gầm gú trong điện thoại đến chói tai7h tối bữa tiệc bắt đầu. Diệp Tử Ái vẫn còn loay hoay không biết nên mặc cái gì vì trước giờ cô chỉ có đi học chưa bao giờ cô đến những nơi sa hoa như vậy. Chọn lựa cả buổi, nhìn đống quần áo trong tủ Diệp Tử Ái vò đầu bứt tai liền gọi điện cho Nhã Tịnh cô bạn thân của mình. Sau một bài giảng qua điện thoại cô quyết định ra ngoài mua một bộ váy vì nghe nói bữa tiệc này toàn những người có chức có quyền lại còn giàu có vô độ mà mặc đồ quá đơn giản chắc chắn sẽ bị đuổi ra. Cô như phát điên đã không được lợi gì còn tốn một khoảng tiền cho bộ váy Diệp Tử Ái nghĩ thầm sau vụ này phải bắt tên Lôi Vũ kia đền bù gấp đôi mới đượcChật vật hơn 1 tiếng cuối cùng cô cũng sửa soạn xong. Diệp Tử Ái đã lựa cho mình một bộ váy dài đến đầu gối màu trắng với phần cổ kiểu trễ đầu vai trông rất nhẹ nhàng thanh lịch. Thêm chút make up tông tự nhiên càng làm cho Diệp Tử Ái thêm thuần khiết giống hệt như một nàng công chúa bước ra từ cổ tích vậy.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15