Tổ Ấm Nơi Tận Cùng Thế Giới

Michael Cunningham | Tiểu thuyết | Hoàn thành

Tổ Ấm Nơi Tận Cùng Thế Giới  là một tựa truyện thuộc thể loại tiểu thuyết phương Tây, Đây là cuốn tiểu thuyết được ra mắt năm 1990 của Michael Cunningham - nhà văn Mỹ từng đoạt giải Pulitzer với tác phẩm The hours (Thời khắc). Câu chuyện được kể lại qua lời tự thuật của bốn nhân vật là Bobby, Jonathan, Clare và Alice .Bobby lớn lên ở vùng ngoại ô của Cleveland, , khi ma túy và tiệc tùng là mối quan tâm của giới thanh niên. Cậu đã phải chứng kiến cái chết thương tâm của người anh trai trong một vụ tai nạn kỳ lạ ở trong nhà, sau đó là cái chết của mẹ. Không được nuôi dạy chu đáo, Bobby đã lớn lên cùng người cha tối ngày say xỉn và cậu mau chóng chìm đắm vào ma túy. Sau đó, cậu kết bạn với Jonathan, một cậu bé xuất thân từ một gia đình có vẻ ngoài yên ấm nhưng lại có những lệch lạc về giới tính. Họ đã trở thành những người bạn rất thân và thậm chí còn cùng nhau trải qua những kinh nghiệm đầu đời về việc khám phá bản năng giới tính. Mẹ của Jonathan là Alice đã tình cờ phát hiện ra bí mật đó của hai cậu bé, và đã tìm cách lôi kéo Bobby đến với việc làm bánh để ngăn cản mọi việc đi quá xa. Thời gian trôi đi, Jonathan đến New York học đại học, còn Bobby an phận với vai trò một thợ làm bánh ở Cleveland. Tình cảm của họ tưởng như đã lắng dịu qua năm tháng, cho đến khi Bobby đến New York sống cùng với Jonathan và người bạn sống chung nhà với cậu là Clare. Lúc này Jonathan đã trở thành một kẻ đồng tính công khai. Cậu mong muốn có chung một đứa con với Clare, người đã chán ngấy việc yêu đương và chỉ muốn làm một bà mẹ độc thân đơn thuần. Tuy nhiên, kế hoạch đó đã bị xáo trộn khi Bobby và Clare có quan hệ tình cảm với nhau, và trở thành tình nhân, dù cả hai người đều không rõ mình có thực sự yêu người kia không. Và rồi Clare mang thai. Và ba người họ đã cùng nhau nuôi dạy “đứa con chung” của mình trong một căn nhà ở nông thôn, nơi họ đã có những ngày tháng vui vẻ và hạnh phúc, và tạo ra một kiểu gia đình mới. Thế nhưng cuộc sống không chỉ đơn giản như vậy…

8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Ly Rượu Pha Vội

James Patterson & Howard Roughan | Tiểu thuyết | Hoàn thành

Ly Rượu Pha Vội là tiểu thuyết trinh thám cực kỳ cuốn hút và đặc sắc liên quan tới đề tài hôn nhân, gia đình của hai tác giả James Patterson và Howard Roughan. Truyện kể về nhân vật Lauren Stillman là một cảnh sát thành đạt, cô vững tin vào cuộc hôn nhân tuyệt vời và sự nghiệp cho đến khi cô nhìn thấy chồng đi với người phụ nữ khác. Thất vọng và thèm khát trả thù, Lauren đã chấp nhận một ly rượu pha vội, nhưng đêm ngoại tình đắm say duy nhất của cô đã rẽ ngoặt bất ngờ khi cô liên tiếp chứng kiến những tội ác ghê tởm và không thể tin nổi .Trong đêm hẹn hò với Scott, Laurent đã nhìn thấy chồng mình - Paul tìm đến nhà Scott và đánh nhau với anh ta. Sáng hôm sau, biết tin Scott đã bị giết, Laurent nghĩ là do chồng ghen tuông giết chết tình địch nên đã tìm mọi cách xóa dấu vết để đồng đội khó thể điều tra được.Nhưng cô không ngờ, người mà mình quan hệ để trả đũa chồng lại là một cảnh sát biến chất, hắn đã bắt tay cùng một băng đảng tội phạm. Trong lúc điều tra băng đảng này, Laurent phát hiện ra chồng mình đã có một gia đình khác hơn nữa còn là một tên cướp sừng sỏ. Cô sẽ làm gì trước tình huống éo le đó? Mời các bạn cùng đón đọc.

24.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Mất Tư Cách Làm Người

Dazai Osamu | Tiểu thuyết | Hoàn thành

Dazai Osamu là một nhà văn Nhật Bản tiêu biểu cho thời kỳ vừa chấm dứt Thế chiến thứ Hai ở Nhật. Xa lạ với nhân gian là nỗi ám ảnh bi ai mà nhân vật "tôi" (Yozo) luôn luôn cảm thấy. Anh tin rằng mình không biết cách làm người, đã mất tư cách làm người, đúng như tiêu đề của truyện: "Nhân gian thất cách". Anh đành buông mình thất lạc trong cõi người ta, tuyệt vọng nhưng lúc nào cũng chân thật, không dối người cũng như không dối mình. Do đó anh không hiểu nổi sự giả tạo và những quy ước kỳ lạ của xã hội con người.Yozo là một người trầm tính, với cái tôi và cảm xúc chân thực tuyệt đối, dù cho bản thân như thế nào cũng chính là chấp nhận và mong muốn trả giá cho cuộc đời của mình, anh cứ thế à xuôi theo dòng chảy của cuộc đời để rồi không thể nào chấm dứt cuộc đời như cách mà mình muốn. Anh đi và để hiểu được những mặt của xã hội cũng như cách con người đối xử cùng nhau. Rồi cũng giống như những con người khác lưu lạc đến tiêu vong.

0.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Giang Lạp (Sống Lại)

Hắc Sắc Địa Bản | Khoa huyễn | Hoàn thành

Nhìn hai người vừa đi vừa cãi ầm ĩ, Giang Lạp mỉm cười. Lại trở về bàn tiếp túc xử lý đống sổ sách. Ngay mai thu xếp về Vu Địa Bảo, nên xử lý đống việc này không thể để chậm trễ được. Còn Biệt nhị công tử thì y vẫn lên kế hoạch về lại Vu Địa Bảo thì tiếp tục… khụ, là yêu thương hắn thật nhiều. Không vội. Nghĩ đến Biệt Phong Khởi, Giang Lạp không khỏi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.Hắn từng ngồi trên cao, kiêu căng tự phụ, cũng từng bị rơi xuống phàm trần mang đầy oán hận. Hắn từng nóng vội tham lam với quyền thế công danh, cũng từng yêu hận tình cừu che mờ đôi mắt. Từng sung sướng và từng tuyệt vọng khổ đau. Giữa các loại tư vị cay đắng ngọt bùi không đủ nói cho người ngoài biết. Nhưng mà mây đen tản dần, bốn mùa rõ rệt, rảnh rỗi lại ngắm gió mây nhè nhẹ, thưởng thức hoa nở rồi tàn, sao lại không phải là một lại cảnh giới chứ?

12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Như Giấc Mộng Ban Đầu (Tự Mộng Sơ Giác)

Aspirinin | Ngược | Hoàn thành

Giang Yến và bạn trai quen nhau khoảng hai tháng, năm trước rốt cục chia tay. Buổi sáng hôm đó Giang Yến đang ngủ, rèm cửa sổ trong phòng ngủ không mở ra, Trương Giả Chi đưa lưng về phía cậu, nhẹ giọng nói: “A Yến anh muốn phấn đấu để tốt hơn.” Lại hỏi Giang Yến: “Em.. chừng nào thì chuẩn bị phấn đấu để tốt hơn.”Giang Yến mới vừa tỉnh lại có chút hoảng hốt, lập tức khẽ cười một cái, hai người bọn họ một người bệnh trầm cảm một người bị bệnh thần kinh, Trương Giả Chi còn nói muốn đi phấn đấu, để lại cậu một mình một người, Giang Yến cảm thấy có chút buồn cười.Cậu nói một câu: “Ồ.” Sau đó chui vào chăn vùi đầu ngủ tiếp. Trương Giả Chi kéo vali ra cửa, cuối cùng chỉ có một âm thanh vang lên “Cùm cụp” đóng cửa lại.Các bạn hỏi Giang Yến có yêu Trương Giả Chi nhiều không? Kỳ thực không có yêu, vì bên người không có ai nên cậu cảm thấy cô quạnh, cậu không quá yêu thích một ai. Bọn họ bên nhau là bất ngờ, Trương Giả Chi có bệnh trầm cảm, áp lực lớn nên thích sống mơ mơ màng màng, lôi kéo Giang Yến đi dạo. Giang Yến thì không nghĩ nhiều, thích có người ở bên cạnh nên theo Trương Giả Chi tìm đường chết. Bọn họ nắm tay cầm chai rượu ở trên cầu vượt gào thét, ôm đầu khóc rống, cuối cùng không có tình cảm gì cũng tự nhiên ở cùng một chỗ.

10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Trọng Sinh Để Quên Anh

Nhỏ Cherry | Ngôn tình | Hoàn thành

Cô - Thượng Quan Minh Nguyệt đã yêu anh 10 năm. Cô đã lợi dụng lúc gia đình anh gặp khó khăn để ép anh kết hôn với cô. Cô cứ nghĩ là nếu hai người lấy nhau thì sau một thời gian anh sẽ yêu cô thôi. Nhưng cô đã lầm. Đã 1 năm kể từ khi cô ấy - bạn gái cũ của anh về nước. Cô biết anh rất yêu cô ấy nhưng cô vẫn muốn có được anh. Cô biết thế là ích kỉ nhưng cô đã quá yêu anh, yêu đến nỗi không thể kiềm chế được. Cô cũng biết anh để cho cô ấy vào công ti làm thư kí cho anh nhưng cô không ngờ anh lại ngoại tình. Đúng ngoại tình. Cô biết anh yêu cô ấy nên nhẫn nhịn. Nhưng bỗng một hôm cô ta mặt dày chạy đến nhà cô,mắng chửi cô: - Cô đúng là không biết xấu hổ ép Phong kết hôn với cô chứ. Tại sao cô lại có thể vô sỉ đến nỗi cướp bạn trai của người khác chứ. Cô biết những điều cô ta nói là thật nên cũng nhẫn nhịn. Nhưng cô ta thấy cô không nói lại càng lấn tới: - Hết nói nổi chứ gì. Cô cũng không muốn cãi cọ với cô ta nên im lặng. - Cô có phải thiếu đàn ông lắm không? Nếu thiếu thì để tôi gọi cho cô vài người. Cô có thể ly hôn với anh Phong được rồi đấy. Anh Phong không có yêu cô. Làm sao cô không biết nhục cứ bám lấy anh ấy vậy. Cô làm vậy chỉ khiến cho anh ấy càng chán ghét cô thôi. Cô ta nói với bộ mặt dương dương tự đắc. - Tôi không biết Lưu tiểu thư lại là người như vậy đấy. Đã là tiểu tam phá gia đình người khác lại còn hống hách như thế này. Thật là không biết xấu hổ. Cho dù cô có là bạn gái của anh ấy đi chăng nữa thì bây giờ anh ấy là chồng của tôi.

7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Bạch Phát Hoàng Phi

Mạc Ngô Thương | Ngôn tình | Hoàn thành

Từ xưa đến nay, đại khái nàng là vị công chúa hòa thân đầu tiên vừa mới đến là bị cự tuyệt ở ngoài cửa! Ánh nắng tháng ba ấm áp như nước mùa xuân, xuyên thấu qua màn cửa sổ sa hoa mỹ lệ của xe ngựa, chiếu lên trên người nữ tử đang mặc một thân giá y đỏ thẫm, hợp thành một tầng ánh sáng vàng ấm mong manh, mông lung mơ hồ, một cảm giác tuyệt đẹp nói không nên lời. Nữ tử đó là vì hòa thân mà đến, lại bị cự tuyệt ở ngoài cửa, trưởng công chúa của Khải Vân quốc, Dung Nhạc - Mạn Yêu. Trải qua một tháng lặn lội đường xa, Mạn Yêu chỉ cảm thấy xương cốt trên người sắp muốn tan rã ra, không khỏi lười biếng phủ chăn gấm nằm nghiêng trên giường, nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe bên ngoài xe ngựa truyền tới âm thanh ồn ào, khẽ nhíu mày."Cốc, cốc, cốc......". "Xin hỏi có người không? Làm phiền hướng Vương gia thông báo một tiếng, trưởng công chúa Dung Nhạc đã tới rồi!" Ngoài đại môn trang nghiêm khí phái, một thị vệ đeo trường kiếm bên hông không ngừng gõ cửa. Phía bên trên đại môn treo một tấm bảng hiệu, viết ba chữ to nạm vàng cực kỳ khí thế: Phủ Ly Vương, đây là phủ đệ của Ly Vương - Tông Chính Vô Ưu. Lâm Thiên quốc trừ Thái Tử ra, chỉ có một vị hoàng tử duy nhất ở bên ngoài được phong hào - Ly Vương Tông Chính Vô Ưu, đây đúng là đối tượng mà trưởng công chúa Dung Nhạc phải hòa thân.

24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

[Ngôn Tình] Sở Sở

099 | Ngôn tình | Hoàn thành

Đêm, hơi lạnh. Mục Sở Sở cứ đứng yên lặng ở cửa phòng bệnh, vẻ mặt không buồn không vui. Trần Kính Đông đứng ở trước mặt cô, đôi mắt cực rét lạnh nhìn cô, mũi phát ra tiếng hừ lạnh khiến cho người ta sợ hãi: "Độc phụ này, cô biết rõ Liễu Liễu đã có thai, cô còn muốn đẩy cô ấy, cô có biết, cô đẩy cô ấy, cũng giết chết con của tôi..." Mục Sở Sở nghe xong chỉ khẽ cười một tiếng, chỉ là cười cực cứng nhắc, cười cực cô độc... Cô biết, Trần Kính Đông hận cô, không, là hận chết cô. Có lẽ y nằm mơ cũng muốn cô chết đi.Cô chiếm vị trí vốn nên thuộc về một người phụ nữ khác, người phụ nữ đó tên là Tần Liễu Liễu, Trần Kính Đông nói, đó là tình cảm chân thành của y. Tình cảm chân thành? Mục Sở Sở cảm thấy vô cùng nực cười, ở trong sơn động đó, Trần Kính Đông từng nói rõ, người y muốn kết hôn là cô. Nhưng mới qua bao lâu, cô ở trong lòng y, đã chẳng còn là gì nữa, chỉ là một độc phụ đê tiện, một sự tồn tại dư thừa.Có lẽ nụ cười của Mục Sở Sở quá mức châm chọc, bỗng nhiên gương mặt Trần Kính Đông cực kỳ khó coi, y như con sư tử nổi giận, xông tới nắm chặt cổ họng Mục Sở Sở. Nháy mắt, lưng cô dán lên vách tường, lạnh lẽo tận xương.

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Rất Yêu, Rất Yêu Em

Độc Bạch Đích Tiểu Mã Lệ | Ngôn tình | Hoàn thành

Đây không phải là lần đầu tiên Khương Thục Đồng có được loại video này. Một nam một nữ, người phụ nữ là người mẫu Ngôn Hi gần đây rất hot, người đàn ông là chồng của Khương Thục Đồng – Lục Chi Thiêm. ‘Cạch’ một tiếng, cửa mở, Lục Chi Khiêm đi đến, Khương Thục Đồng cũng chưa tắt video. Lục Chi Khiêm liếc mắt một cái liền biết nội dung, khóe môi anh nhếch lên lạnh lùng cười: “Thấy thế nào? Có ghen không?” Khương Thục Đồng ngồi trên ghế sô pha lười nhác: “Lục đại công tử từ trước đến nay sinh hoạt không biết kiềm chế, tôi đã sớm tập mãi thành quen, ghen…” Cô ‘ha hả’ cười.

152.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Lang Gia Không Có Bảng

Tiểu Sơn Hoàng Đảo | Xuyên không | Hoàn thành

Lương đế chậm rãi đưa tay ra, muốn vuốt thẳng nếp nhăn giữa mi tâm Thất hoàng đệ của hắn, nhưng lại bị Tiêu Cảnh Diễm tựa như lạnh run né tránh. Tay của Lương đế đông cứng ở nơi đó, nhất thời nói không ra trong lòng là tâm tình gì. Thẩm Truy và Thái Thuyên nói xong mọi chuyện thì liền hành lễ rời khỏi điện, lưu lại một mình Tiêu Cảnh Diễm. Rồi chợt nhìn thấy một nhóm đại thần, các thần tử tới tới lui lui, Tiêu Cảnh Diễm bất kể chuyện lớn nhỏ, đem tất cả tấu chương nhất nhất nghe qua, hồi đáp những việc khẩn cấp, lưu lại chiết tử không gấp, đợi sau khi mọi người rời đi thì một mình xem lại. Chỉ xem một chút, trời đã vào đêm.

5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Em Là Điều Tuyệt Vời Nhất Của Anh - Phần 2

Lạc Lạc | Ngôn tình | Hoàn thành

Trong một khu vườn của gia đình nhà Dương Thế Minh, trong khi hai vợ chồng còn trong bếp nấu nướng thì ngoài vườn hai đứa trẻ đáng yêu đang rượt đuổi nhau. Tiếng cười đùa giòn tan của chúng, cậu nhóc lanh lợi này là Dương Thế Bảo ba mẹ hay gọi là Tiểu Bảo còn cô bé có nụ cười tỏa nắng này là Tống Nguyệt Hàn là cô con gái bé bỏng của Tống Xuân Lăng và Tô Nhan.Tiểu Bảo năm nay đã được mười tuổi ba mẹ của cậu rất muốn sinh thêm cho cậu một người em nhưng có lẽ số phận nên mãi vẫn chưa thể sinh được. Tiểu Bảo thường ngày loay hoay ở nhà chơi với ba mẹ đến trường vẫn có nhiều bạn bè nhưng cậu lại cảm thấy tủi thân vì không có em như những bạn khác.Từ khi Nguyệt Hàn được sinh ra cậu mừng đến nỗi suýt nhảy bổ vào người của cô bé rồi, cứ thế Nguyệt Hàn lớn lên trong vòng tay yêu thương của ba mẹ và có cả Tiểu Bảo nữa. Nguyệt Hàn có hai má phúng phính đáng yêu, môi đo đỏ như quả chery nhìn mà muốn cắn thừa hưởng nét đẹp của ba lẫn mẹ cứ như một thiên thần nhỏ vậy.

11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Long Du Giang Hồ

Tình Bảo Nhi | Sắc | Hoàn thành

Tướng mạo bình thường Võ Lâm Minh Chủ cường thụ x Giáo chủ mỹ công, có ngược. Long Thiếu Du đảm nhận chức Minh chủ võ lâm, là người đầy hiệp nghĩa và trách nhiệm. Nguyện vọng của y chính là dùng kiếm của mình, tạo ra và bảo vệ sự bình yên của võ lâm. Nhưng, không ngờ lại có một người đã thay đổi y, người đã xông vào cuộc đời y, thay đổi vận mệnh của y. Ngọc Phong cứ thế mà đến gần y, đem theo tất cả sắc dục, đưa y vào hậu cung...Ân sư, tình thân, đạo nghĩa ở đời. Tất thảy hóa mông lung trong những xúc cảm, ái ngữ dịu dàng đẹp đẽ. Khi hắn giương kiếm trong tay trỏ về phía Ân Sư. Long Thiếu Du đã tự biết đời này đã định sẽ bị nhấn chìm trong đoạn tình cảm đầy cấm kị và điên cuồng này……

1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Các Nguyên Soái Đồng Loạt Đòi Ly Hôn

Long Thất | Đô thị | Hoàn thành

Hành tinh Emperor, phủ Nguyên soái. Tạ Kiến Vi: “Đây đã là lần thứ tư.” Người đàn ông mặc bộ quân phục màu đen, trên vai gắn hai hàng đầy sao, gương mặt anh tuấn, khóe miệng khẽ nhếch lộ vẻ lưu manh, tay xiết chặt ôm lấy eo của anh: “Hôn lại lần nữa đi.” Dứt lời, hắn chẳng nói thêm lời nào, cúi xuống hôn thêm một cái, đã thế còn chẳng giống kiểu chuồn chuồn lướt nước khẽ chạm như ba lần trước, lần này hắn cạy mở hai hàm răng, quấn lấy đầu lưỡi, tựa như ngàn quân quét ngang, mạnh mẽ mà nồng nhiệt, đong đầy tình yêu tha thiết và ham muốn được độc chiếm mãnh liệt.Tạ Kiến Vi khẽ rên lên một tiếng, đè lấy bàn tay đang quấy nhiễu của hắn: “Lục, Lục Ly.” Âm đuôi khẽ run run của anh khiến động tác của người đàn ông càng thêm hăng hái, giọng nói cất lên cũng tăng thêm vài phần gợi cảm quyến luyến: “… Một chút nữa thôi mà.” Ba giờ sau, Tạ Kiến Vi đứng ngắm bộ quân trang đầy nếp nhăn, nằm xộc xệch trên bàn, còn cả ghế sofa được trang bị chức năng tự dọn dẹp… Chút thôi cái đậu má nó ấy.Có điều, cuối cùng cũng thành công dỗ được người đi. Buổi chiều có buổi diễn tập quân sự quan trọng tại hành tinh Flolo, kể cả có là phi thuyền của Nguyên soái, di chuyển với tốc độ cao nhất từ hành tinh Emperor tới nơi hội họp cũng cần hai tiếng nếu đúng giờ, thế nên Lục Ly không thể nào lần lữa việc xuất phát được nữa. Tạ Kiến Vi thở hắt, gắng gượng đứng dậy, cho dù anh sở hữu chứng nhận thể chất cấp S đặc biệt xuất sắc của Đế quốc, nhưng hoàn toàn không thể so sánh với tên Lục Ly cấp SSS khác người kia.

22.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Con Rể

Triệu Hi Chi | Ngôn tình | Hoàn thành

Ngày còn chưa buông mà một tòa nhà lớn ở Sùng Nghĩa phường* đã sớm lên đèn, từng cái đèn lồng như đang kiểng chân ngóng trông kẻ lãng tử từ nơi xa quay về. Sùng Nghĩa Phường: Một phường thuộc huyện Vạn Niên phủ Kinh Triệu đời Đường, gần đó có phường Giải Tuyên Dương huyện Vạn Niên. Ở một nơi khác, Hứa Tắc vẫn còn đang bận bịu trong phòng công vụ của Bỉ bộ*, chàng đang kiểm tra và thống kê lại sổ sách một quý của công đường Bắc nha môn.Bỉ bộ: Cơ quan thuộc cơ cấu dưới Hình bộ, phụ trách kiểm tra đối chiếu sổ sách trên toàn quốc, là bộ máy kiểm tra tối cao. Đèn đuốc trong phòng sáng trưng, tiếng bàn tính vang lên lách cách. Một chiếc thẻ tre rơi xuống đất, Hứa Tắc khom lưng muốn nhặt, đúng lúc này Lữ chủ bộ ngồi khoanh chân trong góc phòng bỗng khạc ra một miếng đờm, ông ta lén chùi ra giấy rồi nhanh chóng vò nó lại nhét xuống tấm đệm lót dưới mông, cất giọng vịt đực: "Từ Gia (tên chữ của Hứa Tắc) này, nghe nói hôm nay đứa con bảo bối nhà Vương tướng công về đấy, cậu không về đi à? Dù sao cũng là anh vợ cậu mà!"Hứa Tắc nghe vậy bèn vỗ vào đầu một cái, chàng sắp xếp sổ sách đâu ra đấy, cất vào trong ngăn kéo rồi mới cầm tráp đựng sách vội vàng ra về. Gió lạnh từ đâu đột ngột kéo tới, Lữ chủ bộ nhìn theo bóng Hứa Tắc biến mất ở bậc cửa, bèn tức khắc đứng phắt dậy chạy thẳng tới ngăn kéo tủ của chàng, trông bộ dạng ông ta giống hệt một kẻ ăn cắp chuyên nghiệp.

22.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Tiểu Hà Sơn

Trường Vũ Trụ | Ngôn tình | Hoàn thành

Tình thân trong gia đình từ cái sự ham tiền của Nhị Nha, bất chấp sự chê cười của mọi người suốt bao nhiêu năm bởi vì mục đích mà chỉ mình cô biết. Tình thân gia đình còn có ở ông nội, bất kể là đứa cháu ruột côi cút của mình hay với đứa cháu không hề có chút máu mủ nhà họ Đỗ. Ông yêu thương từng đứa con, từng đứa cháu mình, chỉ mong cuối cùng chúng nó có được hạnh phúc. Tình thân giữa mấy anh em trai nhà họ Đỗ, ai cũng cả đống tuổi rồi, bình thường không thấy gì, có khi còn châm chích chê bai, chỉ khi một người có chuyện mới thấy hóa ra mình lại nặng lòng như vậy.Ngoài tình thân thì chắc chắn phải có tình yêu, không thì nó đâu còn là truyện ngôn tình nữa. Tình yêu của Nhị Nha và Hồ Duy gần thì ít mà xa thì nhiều, cho dù cô đã từng cất công chạy xa ngàn dặm để đuổi theo anh, để đuổi theo tình yêu của mình. Hai người đều là những người cô độc, bất kể bên trong ngôi nhà đầy ắp tiếng nói cười, cho dẫu bề ngoài vẫn hớn hở, vui vẻ hay bình thản thì bên trong vẫn là khoảng trống mênh mông. Thấu hiểu nên yêu, yêu từ rất lâu mà không ai bày tỏ, bởi khi vượt qua cái ranh giới mong manh đó sẽ là nghiêng trời lật đất.Nhưng mà cho dù có mưa gió bão bùng, có xa xôi cách trở, người có tình thì vẫn được ở bên nhau.

10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Tiểu Tiên Nữ Của Lâm Ảnh Đế

Bán Tiệt Bạch Thái | Ngôn tình | Hoàn thành

Năm 19 tuổi, cô thi đại học, anh tự mình bay từ nước ngoài về, đêm đó, giới truyền thông tò mò tại sao Lâm ảnh đế không tham dự, ngày hôm sau liền có truyền thông chụp được, anh xách theo một chiếc valy màu hồng, đưa cô gái của anh đến trường đại học, gây ra bùng nổ tin tức. Năm cô 20 tuổi, trong nhà buộc anh kết hôn, anh nói phải chiếu cố cô cho tốt, vì thế từ chối rất nhiều thiên kim hào môn. Năm cô 23 tuổi, tốt nghiệp đại học, anh dưỡng cô thành cô dâu của mình, anh là nam thần của vô số người nhưng lại là chồng của một mình cô.

15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Chồng Tôi Mắc Hội Chứng Bác Học

Bạo Táo Đích Bàng Giải | Ngôn tình | Hoàn thành

Mộc Tiểu Nhã sắp chết. Chính xác mà nói thì bắt đầu từ 10 ngày trước, cô có thể cảm giác được bản thân cách ngày mình chết càng lúc càng gần. Mười ngày trước, cô về nước thăm người thân, mới ra sân bay thì ngất ở ven đường. Vì cô bất ngờ ngất mà tạo ra một sự hỗn loạn không nhỏ, cũng may sân bay tiến hành cấp cứu kịp thời, nhanh chóng đưa cô tới bệnh viện.Vào thời điểm khi tỉnh lại, người nhà đều đứng xung quanh cô, không cần hỏi nhiều, chỉ nhìn vào hai mắt sưng đỏ của cha mẹ, Mộc Tiểu Nhã đã biết bản thân mình lần này sợ là bệnh không nhẹ, bằng không người luôn luôn ổn trọng như cha mẹ sẽ không thất thố như thế. Cô nghĩ thầm, muốn hỏi một chút, nhưng há miệng ra, sức lực lại chẳng có. Sau đó cô lại rơi vào hôn mê, cả người cứ tỉnh rồi lại ngủ, cứ liên tục như vậy, thân thể càng ngày càng suy yếu, mà máy móc chữa bệnh bên giường, cũng càng ngày càng nhiều.Có những lúc rơi vào trạng thái hôn mê sâu, cô đã từng hai lần vào phòng ICU. Cũng chính là đến lúc này, cô mới biết rốt cuộc mình bị làm sao. "Cô Mộc, cô đã mắc phải một căn bệnh di truyền hiếm gặp." Bác sĩ phụ trách vẻ mặt đồng tình nói với Mộc Tiểu Nhã, "Loại bệnh di truyền này là đột phát, xác suất phát bệnh rất thấp, hơn nữa trước khi phát bệnh, thân thể sẽ không có bất kì biểu hiện gì khác thường, nhưng một khi phát bệnh, thân thể sẽ nhanh chóng bị suy kiệt."

16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Vì Em Mà Đến

Trường Câu Lạc Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành

Ngày hai mươi sáu, trong con ngõ hẹp ở hướng Đông một khu phố nhỏ, ngõ này vốn chỉ những hộ dân đã sống lâu ở đây mới biết đến. Ngày thường cũng chẳng ai qua lại, là một ngõ tắt dơ dáy bẩn thỉu. Chu Tư Đồng đeo cặp sách, hoảng loạn vì bị mấy tên côn đồ chặn lại ở góc tường trong con ngõ. Cầm đầu là một tên xăm trổ đầy mình, trong tay cầm một con dao gọt hoa quả, đang tung lên tung xuống, nhìn Chu Tư Đồng cười dâm đãng: "Cô bé, dáng vẻ không tồi đấy, hay là theo anh đi, sau này anh cho em ăn sung mặc sướng, em muốn gì cũng được."Hắn nói xong, mấy tên đàn em đầu tóc nhuộm năm màu đang đứng cạnh cũng hùa theo cười ầm lên. "Đúng vậy, theo đại ca của bọn anh, sau này em chính là chị dâu rồi. Cầm đầu một đám, ai dám trêu chọc em?" Giữa tiếng cười ầm ĩ của bọn chúng, Chu Tư Đồng ôm chặt hai cánh tay, biểu tình bình tĩnh nhìn trái nhìn phải, tìm kiếm xem có đồ vật gì thuận tay không. Sau đó, cô phát hiện ra có một chai rượu nằm ở chân tường cách đó không xa, ngoại trừ cái đó thì chẳng còn vật gì khác nữa.Trong lòng nháy mắt đã nắm chắc phần nào, nhưng trước mắt cô vẫn giả vờ tỏ ra sợ sệt, nhút nhát không dám ngẩng đầu, càng không dám nói lời nào. Thấy Chu Tư Đồng không hé răng, tên xăm trổ lại tiến lên phía trước gần cô một chút, ngón tay thô ráp mang theo mùi khói thuốc cộng thêm mùi dầu mỡ, vô cùng thô lỗ sờ lên mặt cô. Sau đó hắn thấy cô gái nhỏ sợ hãi tránh né mặt khỏi tay hắn, bước chân cô lảo đảo dịch sang bên cạnh hai bước. Ba tên côn đồ đứng đằng sau thấy thế, vội vàng ồn ào.

9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam

Dưới Ánh Trăng Kéo Dài | Ngôn tình | Hoàn thành

Cửa sắt cũ kỹ cao năm mét chậm rãi đóng lại, triệt để ngăn cách với mọi thứ bên ngoài, dập tắt hi vọng cuối cùng của Bạch Thiến Thiến. Bốn thủ vệ dáng người cường tráng, trong tay cầm trường thương, mặt than chặn bước chân cô, ánh mắt lạnh băng buông xuống, phảng phất như đang cười nhạo cô không biết tự lượng sức. Bạch Thiến Thiến mang theo rương hành lý, thân hình mảnh khảnh cương cứng tại chỗ, khuôn mặt nhỏ tinh xảo giống như góc váy đang tung bay, tái nhợt vô lực. Cô bị lừa.Bị khuê mật ở chung mười năm lừa tới nơi này! Hắc ngục. Cái ngục giam nam tràn ngập bạo lực, phạm tội, dâm loạn bất kham! Bạch Thiến Thiến cười khổ, Lâm Nhã thật sự muốn cô không chết tử tế a. Hít sâu một hơi, cô cúi đầu nhìn hành lý mình mang theo, lúc trước khuê mật tốt của cô – Lâm Nhã ' hảo tâm ' giúp cô tìm việc, nói là đi ngục giam nữ tử làm quản giáo, Bạch Thiến Thiến hiểu rõ, cũng chỉ có thân là thiên kim thị trưởng Lâm Nhã, mới có thể vận dụng quan hệ đem cái công tác quản giáo này an bài trêи người cô.Bạch Thiến Thiến sinh trưởng trong gia đình đơn thân, không có ba, mấy năm nay mẹ vì để cô vào đại học mà lao tâm lao lực, cô đã dự định, sau khi tốt nghiệp liền tìm một công việc tiền lương cao giúp mẹ giảm bớt gánh nặng, cô còn từng cảm kϊƈɦ Lâm Nhã, nghe nói chức vị quản giáo này rất nhiều người tranh nhau vỡ đầu còn không thể vào được. Khi cô nhìn thấy hai chữ hắc ngục to đùng trêи cửa sắt, não tức khắc chết máy!

17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Quân Tử Có Cửu Tư

Đông Bôn Tây Cố | Ngôn tình | Hoàn thành

Vẻ mặt Trần Mộ Bạch đầy thản nhiên, nhớ lại, “Nghe Trần Tĩnh Khang kể, có người từng khen tôi, thất đức, bỉ ổi, lưu manh, là “tuyệt phẩm” truyền thế, đối với lời bình luận rất đúng trọng tâm như vậy, tôi quyết định sẽ đem những lời này trở thành kim chỉ nam mà nỗ lực thực hiện đến cùng, cả đời không dừng, không ngừng phấn đấu. Cố Cửu Tư trong nháy mắt không còn tức giận nữa, im lặng, im lặng, tiếp tục im lặng. Những lời này… là cô nói, một từ cũng không sai, từ việc này không có thể nhìn ra được Trần Mộ Bạch không chỉ có bộ não siêu khủng mà còn là người thù dai nhớ lâu.Chỉ là cô không nghĩ đến Trần Tĩnh Khang có thể đem y nguyên lời cô, nói lại cho Trần Mộ Bạch. Mặc dù mỗi lần cô khen anh, Trần Tĩnh Khang đều dè dặt  túm lấy ống tay áo cô bảo cô nhẹ giọng một chút, thế nhưng dù cho cô chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu, tuy hiểu được thế nào là nhẫn nhịn, phải luôn biểu hiện dáng vẻ thành thục chín chắn, thế nhưng suy cho cùng cô vẫn còn ít tuổi, tất nhiên cũng có những lúc không kìm nén được. Mỗi lần không khống chế được như vậy, cô đều nắm chặt tay áo, âm điệu gào lên còn lớn hơn, “Tôi sợ cái gì, cậu đi nói với anh ta, tôi đang muốn nói cho anh ta nghe đấy!”

16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55