Nghê Đa Hỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
10 giờ tối, bên ngoài cửa khách sạn hào nhoáng, xa hoa, Giản Vi quần áo mỏng manh mời chào mỗi vị khách đi qua trong gió lạnh. " ca ca, muốn về sao?Tôi lái xe thực sự rất ổn..." " dì à, muốn thuê lái xe không?" " thúc thúc, muốn...A!". Giản Vi lời nói còn chưa nói xong, thì đột nhiên bị một bàn tay phía sau đẩy mạnh, cô thân thể gầy yếu bị đẩy đến nỗi loạng choạng, suýt nữa té ngã.Mau chóng định thần, ấn đường khẽ nhíu lại, liền thấy mấy người đàn ông khuôn mặt dữ tợn nhìn mình như thể muốn ăn tươi nuốt sống. Mấy người đàn ông đó cô đều biết, họ cũng là những người lái xe thuê giống cô. Trong đó có 1 tên vạm vỡ mặt không nén nổi tức giận chỉ vào cô mà quát lớn:" tiểu nha đầu, không hiểu quy củ giang hồ có phải không, cố tình muốn chiếm hết người sao?"
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Dayandog | Ngôn tình | Hoàn thành
Gần giữa trưa, điện thoại Lương Xuân Vũ vang lên, ông chủ cũ Thái Kế Thành gọi. “Tiểu Xuân, hôm nay cuối tuần em có đi làm không? Có thời gian không? Bên anh mới có mấy cái xe tới mà lại có mấy người vừa nghỉ, nay làm không hết việc!” Lương Xuân Vũ túm một nhúm tóc trên đầu mình, nhìn đồng hồ “Đợi em ăn cơm trưa xong rồi qua” Thái Kế Thành vội vàng la lên “Đừng! Anh đã gọi cơm hộp rồi, cho em thêm một phần, em cứ tới đây là được!”“Biết rồi, em đến ngay, cúp máy nhé” Cô thu dọn sơ qua rồi xách túi xuống lầu đi đón xe buýt. Lúc rảnh rỗi chờ xe tới, Lương Xuân Vũ lấy di động mở nhạc, đeo tai nghe lên. Lát sau, xe bus số 50 từ từ ngừng lại. Đây là con đường chính tới trung tâm thành phố, giữa trưa đứng bóng, người trên xe không nhiều cũng không ít. Ghế đều có người ngồi, Lương Xuân Vũ nắm tay vịn đứng trên xe. Cô lên xe là trạm dừng, khoảng cách xe buýt ngừng giữa các trạm rất gần, mấy trạm tiếp theo đều có người lục tục đi lên.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Brenna Hu | Ngôn tình | Hoàn thành
Đã hơn tám giờ tối tại thành phố hoa lệ của nước Mỹ - Los Angeles. Hà Hoa Tử vừa trở về nhà sau buổi ăn tối. Không như mọi hôm, tối nay cô bị người ta cho leo cây nên phải đi ăn một mình. Người có hẹn đi ăn cùng cô đêm nay lại bận việc, vậy nên bỏ rơi cô ở quán ăn quen thuộc của hai người.Cô vừa cất giày vào tủ thì nghe tiếng gõ cửa dồn dập không ngớt. Trong lòng Hà Hoa Tử lúc này chợt nổi lên sự lo lắng, giờ này ai lại đến tìm mình chứ? Hoa Tử đi đến, nhìn qua camera an ninh thì thấy người gõ cửa là Dương Việt Bân. Lòng cô trở nên an tâm, thở phào nhẹ nhõm rồi đi đến mở cửa.Nhìn thấy dáng vẻ Dương Việt Bân vô cùng sốt sắng. Dường như có chuyện gì đó rất quan trọng nên mới chạy đến tận đây. Hoa Tử chưa kịp hỏi chuyện gì thì Việt Bân đã đi thẳng vào nhà và rót nước uống. Cô cũng đã quen với sự tự nhiên của anh mất rồi, chẳng buồn la mắng. Hoa Tử lúc này dùng giọng điệu hời dỗi, nói với anh:
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Hồng Hà Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Lúc đồng hồ reo lên những tiếng chuông thúc giục, Tạ Đình cũng rời khỏi phòng làm việc của mình đi ra bên ngoài, hai bên vai vì cúi quá lâu đã trở nên nhức mỏi. Cô tùy tiện xoay người mấy cái sau đó nằm vật xuống chiếc ghê sofa nhung đỏ trong phòng, hàng mi dài xinh đẹp cong vút khẽ rung rung nhẹ, lúc nhắm hờ lúc lại mở ra, đan xen ở giữa là những tiếng thở dài mệt mỏi.Suốt từ sáng tới bây giờ, cô đã nghiên cứu rất nhiều bức ảnh, nghiên cứu rất nhiều tài liệu nhưng không gì khiến cô có thể ưng ý được. Những tấm ảnh màu sắc đều không nói lên được tâm tư, những dẫn chứng chẳng đủ thuyết phục, tất cả mọi thứ bỗng chốc lúc này như một cánh hoa tàn trong vườn, héo úa không để lại được cảm xúc cho bất kì ai. Để rồi sau cùng, cô đã tức giận gạt hết mọi thứ vào thùng rác, đóng máy tính lại, quyết tâm không hao tâm tổn sức cho những vấn đề đấy nữa mà tìm cho mình một thú vui khác.Với tay lấy chiếc bật lửa trên bàn châm cho mình một điếu thuốc đưa lên miệng hút, Tạ Đình nghiêng đầu nhìn ra thành phố bên ngoài khung cửa sổ, đường ấn giữa hơi nhíu lại. Thượng Hải vào tháng tư thời tiết không còn lạnh nữa, nắng phủ khắp hết cả mọi ngóc ngách, lại thêm hiệu ứng nhà kính nên chẳng thể nào có thể dùng được hai từ “ dễ chịu “ mà miêu tả được. Nóng nực, khói bụi, ồn ào, tất cả đều đã trở thành điểm đặc trưng của thành phố đô thị phồn hoa nơi đây, mỗi ngày đều làm cho cô cảm giác không thể nào vui được.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tuyết Lê (Lê Tuyết) | Ngôn tình | Hoàn thành
Tiếng nói chuyện cười đùa nửa đêm ở gian nhà ngoài vẫn vang lên không có dấu hiệu dừng lại khiến cho tôi trằn trọc không thể nào ngủ nổi. Tôi lăn hết bên này sang bên khác, nhìn đồng hồ đã hơn hai giờ sáng, cơn buồn ngủ vì những động tĩnh ầm ầm ngoài kia cứ thế bị xua tan, muốn tiếp tục là điều chẳng thể.Tôi thở dài nhìn trần nhà mờ mờ ánh điện, mắt chớp chớp mấy cái rồi chống tay ngồi dậy, ngả đầu vào thành giường nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Từ ngày tôi lấy chồng cho đến nay, hầu như ngày nào cũng phải chịu đựng cái cảnh như này đến khuya khoắt, thậm chí có hôm là gần sáng cuộc chơi mới dừng lại.Ban đầu tôi không quen, tôi đề nghị với mẹ chồng và bố chồng không nên ầm ĩ giữa đêm như vậy bởi vì vợ chồng tôi sáng còn phải dậy đi làm. Ngưỡng tưởng họ sẽ thấu hiểu đồng cảm cho hoàn cảnh đó, ai ngờ đâu họ nghe tôi nói xong thì mặt sưng mày xỉa, ra vào bóng gió lườm nguýt. Thậm chí đến Tuấn - chồng của tôi cũng vì không muốn bố mẹ buồn mà nạt tôi, nghiêm giọng nói tôi hỗn, trong khi đến chính bản thân anh ta có đêm cũng làu bàu chửi bới vì khó ngủ.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Hà Quỳnh Vân | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi sinh ra ở mảnh đất ngoại thành yên bình này đã được 28 năm. Tôi đang làm thị trường. do vậy việc đi đây đi đó là chuyện rất đỗi bình thường. Cho nên đến giờ này tôi vẫn chưa yêu ai. Nhưng thật ra tôi đã có mối tình đầu năm 20 tuổi và sau 3 năm yêu nhau, chúng tôi chia tay và từ đó tôi không còn yêu ai nữa.Chiếc xe taxi đưa tôi đến tận cổng nhà. Tôi kéo cái vali xuống khỏi xe, ních kích một đống đồ đặt trên đó, nhà tôi hôm nay mở cửa to chắc là có khách. Tôi kéo vali vào nhà, người đầu tiên ra đón tôi là Puli. Nó mừng rỡ tới mức cứ nhảy lên người tôi trực liếm vào mặt. Tôi cũng rất vui nhưng không thể đặt đống đồ ăn trên tay xuống được.Chờ chị cất đồ rồi yêu em. Nghe vậy nó hớn hở quấn quanh chân tôi rồi theo vào nhà. Ai vào nhà mình đấy. Mẹ tôi nói vọng ra từ trong bếp. Còn bố tôi trố mắt nhìn tôi rồi cười. Con gái bà đấy. Thế hả? Mẹ tôi chạy ngay từ trong bếp ra, thấy tôi bà vui mừng ra mặt.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Hà Quỳnh Vân | Ngôn tình | Hoàn thành
Đôi khi bạn chỉ biết im lặng bởi vì chẳng có từ ngữ nào có thể diễn tả được những gì tồi tệ đang xảy ra trong tâm trí và trái tim bạn. và trong cuộc sống, có những thời điểm mà tất cả mọi thứ dường như đều chống lại bạn. đến nỗi bạn cảm tưởng mình không thể chịu đựng thêm được nữa. Nhưng hãy đừng buông xuôi và bỏ cuộc vì sớm muộn gì mọi thứ rồi cũng sẽ đổi thay.Cuộc đời chúng ta ngắn ngủi lắm. Do đó hãy từng ngày từng giờ phải sống sao cho thật ý nghĩa. Dầu cuộc sống có bao giờ bằng phẳng, người thì được sinh ra trong nhung lụa cao sang hạnh phúc ngập tràn, người lại lầm lũi khổ đau mong kiếm đủ miếng cơm manh áo…Thế nhưng cũng đừng vì vậy mà bạn hờn trách ông trời bất công. Bởi những buồn vui, hạnh phúc, đau khổ đan xen như những nốt trầm bổng không thể thiếu trong bản nhạc mang tên cuộc đời.Tiếp tục những bận rộn thường nhật ở một nơi xa xôi. Tôi nhìn về bầu trời phía xa ấy… nơi có bố mẹ, có gia đình, và có cả người đàn ông ấy. Dường như sau hai tháng sống ở đây, bận rộn với công việc, tôi cũng dần với đi nỗi đau về một mối tình đầy đau khổ.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Lê Thúy Diễm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bà Thủy, một người phụ nữ với hơi thở yếu ớt nắm lấy bàn tay của con gái mình. Hãy hứa với mẹ, chăm sóc cho các em, các con phải sống thật tốt đừng đi theo con đường cũ của mẹ. Cô bé ko nói được lời nào, miệng không ngừng bậc ra những tiếng nấc chỉ có thể gật đầu đồng ý. Người phụ nữ mỉm cười rồi nhắm mắt, đôi tay buông rơi. Mẹ...mẹ ơi.Hà bật dậy mồ hôi nhễ nhại ướt đẫm cả khuôn mặt, cô nhìn ra tấm cửa sổ, ngoài trời mưa đang rơi tí tách từng hạt trút xuống mái tôn của căn phòng trọ Hà đang ở. Mẹ ơi... Con xin lỗi... Hà đưa tay ôm lấy gối gục đầu mà khóc. Những hình ảnh vừa rồi là chuyện xảy ra của 10 năm về trước, khi đó Hà mới chỉ là cô bé 15 tuổi. Cái tuổi mộng mơ cùng bạn bè cắp sách đến trường thì Hà bị mọi người kì thị. Không một ai trong xóm dám đến gần hay tiếp xúc với Hà chỉ vì mẹ cô bị HIV. Nhớ lại quãng thời gian trước kia của Hà..Hà vốn là người miền trung, lại sinh ra trong một gia đình nghèo khó lại đông anh em. Năm cô 13 tuổi ba theo người phụ nữ khác bỏ lại bà Thủy năm đó chỉ mới 35 tuổi cùng Hà và 3 đứa con nhỏ. Ban đầu bà Thủy cũng xin làm nhiều công việc khác nhau nhưng nhà đông con dù làm bao nhiêu cũng ko đủ lo cho 4 đứa con vậy nên bà đã quyết định đi làm gái đứng đường với suy nghĩ " đời mình chẳng còn gì để mất,ko thể để các con sống đói khổ như vậy được".
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Lê Thúy Diễm | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, những giọt hồ môi ướt đẫm cả tráng lăn dài xuống khuôn mặt của tôi. Đã 10 năm trôi qua nhưng những cảnh tượng ấy cứ như vừa mới xảy ra, mỗi đêm chỉ cần chợp mắt là cơn ác mộng của 10 năm về trước cứ như 1 thước phim tua chậm trong tiềm thức đưa tôi về với quá khứ đau đớn ấy.Đưa tay ôm lấy gối đôi mắt nhìn vào khoảng không xa xăm nhớ lại. Lệ ơi... Mau lên con... Bố đang đợi ( mẹ lệ). Con xong rồi đây ạ ( lệ nói). Cô bé đeo chiếc balo trên vai vội vội vàng vàng chạy xuống cầu thang. Bố đợi lâu lắm rồi đấy. Đi thôi con ( mẹ lệ). Vâng ( lệ). Cả gia đình ngồi vào chiếc ô tô sang trọng rời khỏi nhà hướng ra ngoại ô. Nhìn hàng cỏ xanh mướt, những cây hoa dại mọc bên đường Lệ buột miệng kêu lên. Woa... Cảnh ở đây đép quá...
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trang Buby | Ngôn tình | Hoàn thành
Xuân về rộn khắp muôn nơi, tại khuôn viên phía Đông thành phố, biệt thự nhà họ Đặng lộng lẫy nằm bên con suối nhỏ trong suốt quanh co, từng thảm cỏ xanh mượt trải dài... giữa sân vườn. kiều thanh, chúng ta chia tay đi! tại sao lại chia tay, chúng ta đang rất tốt đẹp mà. anh sắp lấy vợ.. Câu nói của anh khiến cô chết lặng,cô rơi nước mắt, đôi bàn chân tựa như chẳng thể nào bước được nữa..Anh trêu em đúng không Dũng? Anh trêu em phải không? ( cô hét lên). Ánh mắt anh chăm chú nhìn cô rồi thở dài, anh nhấn mạnh từng chữ. anh.. phải..lấy..vợ. lấy người môn đăng hộ đối với anh, lấy một cô gái tiểu thư đài các cao xa chứ chẳng thể nào là một cô gái quán bar như em phải không? anh...?? Cô đưa bàn bám vào hai bả vai anh rồi xoay người anh lại, hai ánh mắt chạm vào nhau, nhấn mạnh từng từ mộtĐặng Đình Dũng, nếu như ngày hôm nay, anh nhìn vào mắt em và nói, anh đã hết yêu Vương Kiều Thanh này, thì em chấp nhận buông tay, chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.. Kiều Thanh? Em biết là anh không làm được vậy mà.. vậy tại sao chúng ta lại chia tay khi vẫn còn yêu?? Tại sao?? Nói rồi cô ôm anh thật chặt, nước mắt cô rơi liên hồi.. Anh biết là chúng ta không thể xa nhau được mà, làm sao chúng ta có thể sống thiếu hơi nhau được phải không? Huống hồ anh đâu yêu cô gái đó, tại sao anh lại đồng ý lấy cô ta.. đây đâu phải Dũng mà em quen?
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trường Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngay từ tiêu đề truyện, mọi người chắc hẳn đã đoán được câu chuyện này sẽ nói về vấn đề gì... Vẫn là một cái "nghề" muôn thuở đủ loại chê trách, nhục mạ, khinh bỉ,...cái nghề trao đổi thân xác và dục vọng để mưu sinh. Tác giả đã viết nên câu chuyện này dựa trên những kinh nghiệm thực tế của bản thân, mô tả cuộc sống của những cô gái "làm đĩ...Chắc anh em ai cũng từng một lần đi đá phò , hoặc chí ít cũng từng gặp hoặc nghe đến những cô gái làm cái nghề mà xã hội cho là mạt hạng này. Tuy nhiên đó là cái nhìn khinh rẻ của xã hội , ban đầu tôi cũng có suy nghĩ như thế. Nhưng rồi khi tiếp xúc nói chuyện , chăm lo từng bữa cơm , giờ đi ngủ cho bọn nó thì tôi thấy cái nghề lấy lỗ làm lãi đó đằng sau còn rất nhiều câu chuyện đáng cảm động.Giữa năm 2016 tôi từ bên Đài Loan trở về nước , trước đó tôi đi du học. Gọi là du học cho nó ha oai thôi chứ sang đó đi cày kiếm tiền hết. Gần ba năm bên đó tôi làm bếp trong một nhà hàng Hàn Quốc. Ban đầu được nhận cũng làm chân nhặt rau , rửa bát lương bèo bọt thôi. Nhưng vì có máu đam mê nấu ăn trong người tôi lân la, gạ gẫm thằng sư phụ đứng bếp chính lúc bấy giờ dạy mình cách cầm chảo, cầm dao, hất chảo nữa. Ham học hỏi nên sau 1 năm tôi được thay sư phụ đứng bếp chính khi mà nó lên làm quản lý, tạm biệt cái cảnh rửa bát mòn vân tay
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trường Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngã Phật từ bi, nhưng có những tội ác, tội nghiệt nặng đến mức trời đất không thể dung tha, dù có sám hối cũng không đạt được tha thứ... Năm tội nặng nhất trong kiếp người chính là: "Giết cha, giết mẹ, giết A La Hán, làm Thân Đức Phật chảy máu và chia rẽ tăng đoàn. Người phạm phải một trong những tội này phải chịu đày đoạ trong cõi Địa Ngục gần như là vô tận, không lối thoát. Tuy nhiên, một vị cao tăng có nói:"Đức Phật từ bi, ngài có thể rộng lượng mà tha thứ kể cả khi có kẻ giết mình. Cho nên có quan niệm cho rằng tội ác thứ 3 phải là: Giết con." Một đứa trẻ phải mất 300 năm nhân duyên mới được đầu thai làm kiếp người. Và nó phải có một sợi dây Tiền Kiếp với người mẹ, người cha đã tạo ra nó. Khoảng thời gian 300 năm có khi còn lâu hơn rất nhiều. Nhưng....Nhân Duyên đó dường như đôi khi lại biến thành Nghiệt Duyên vì chúng bị chối bỏ bởi chính Người Mẹ của mình. Linh hồn của những đứa trẻ chưa kịp ra đời đã bị Giết Chết, bị Bỏ Rơi nơi bãi rác, nơi gầm cầu sẽ ra sao...!? Liệu rằng những bậc sinh thành sẽ phải chịu nhân quả, báo ứng như thế nào sau hành động của mình. Hãy cùng đọc Nghiệp Báo Hài Nhi để cảm nhận.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trucxinh0505 | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thanh Xuân Của Chúng Tôi của tác giả Trucxinh0505. Ngày 01 tháng 04 năm 2002.Khắp mọi nẻo đường đều rân rang tiếng ve gọi hè, hàng phượng vĩ nằm dọc con đường số 4 đã chớm điểm vài bông thưa. Đi dạo cùng mấy thằng bạn, Bảo cảm thán.- Ôi, mùa hè đã tới rồi...Bảo than thầm, ba người bạn thân cười phá lên ngặt ngẽo. Nhật hích vào vai bạn trêu trọc.- Nói gì đây khi anh chuẩn bị bước qua tuổi 18 mà chưa một mảnh tình vắt vai hả?Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Tình Yêu Của Hoàng Hậu Xixi của cùng tác giả.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Huynh Huyht | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mẹ Kế! Anh Yêu Em của tác giả Huynh Huyht. Nhưng nghĩ tới việc lão già 60 tuổi cưới vợ năm chỉ mới hơn 20 tuổi, hắn cũng cảm thấy ghê tởm cực kì, đâm ra cũng căm ghét người “mẹ Hoa này!Còn cô, vì gia đình, vì trả nợ, vì không để người cha nát rượu cờ bạc hành hạ người mẹ bệnh tật ốm đau lẫn em gái của mình, cô phải chấp nhận gả cho Đường lão gia.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Chào Cậu, Bạn Cùng Bàn hay Tình Một Đêm Cùng Anh Rể của cùng tác giả.
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Nữ Vương Bất Tại Gia | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xuyên Thành Mẹ Kế Nữ Chủ của tác giả Nữ Vương Bất Tại Gia.Dựa theo thiết lập, sau này nàng trở thành hồi môn của nữ chính Hoắc Nghênh Vân, sau đó dụ dỗ cô gia. Mặc dù nhất thời cô gia mê luyến nhan sắc của nàng, nhưng đến cuối cùng vẫn yêu nữ chính Hoắc Nghênh Vân.Vượt qua sự quyến rũ của nàng, tình cảm của nam nữ chính thăng hoa, mà nàng là nữ phụ muốn quyến rũ nam chính lại bị đày đến am sống cả đời.Thông qua giấc mộng mà Hương Vũ thấy được kịch bản, nàng hoảng hốt đứng dưới giàn nho, siết chặt khăn tay, không! Ta không muốn quyến rũ cô gia.Ở dưới giàn nho, nam nhân mặc áo bào tím đội quan ngọc nheo mắt lại, giọng nói khàn khàn: Vậy nàng muốn quyến rũ ai?Gương mặt xinh đẹp của Hương Vũ trắng bệch, giọng nói run rẩy lùi lại, lại bị nam nhân siết chặt eo nhỏ, giam cầm dưới giàn nho.Lúc nam nhân cúi đầu, giàn nho xanh khẽ run run, Hương Vũ vô cùng sợ hãi, nắm chặt lấy bờ vai vững chắc của hắn.Nàng không muốn quyến rũ vị hôn phu của nữ chính, lại không cẩn thận làm mẹ kế nữ chính.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tiểu Giai Nhân Khuynh Thành của cùng tác giả.
20.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Nguyệt Bán Đinh | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tiểu Mẹ Kế của tác giả Nguyệt Bán Đinh. Lão gia Tần gia tuổi đã cao mà còn cưới một tiểu mỹ nhân nhỏ hơn cả con mình. Lão gia bệnh nặng nằm liệt giường, không biết nghe lời kẻ lừa đảo giang hồ nào mà lại muốn cưới nam nhân về xung hỉ. Khó khăn lắm mới sai người tìm được một gia đình, con trưởng nhà kia cũng bệnh nặng, vì muốn có tiền chữa bệnh nên buộc lòng phải bán đứa con út đi. Quản gia Tần phủ vội vàng xử lý hôn sự, không ngờ đại hôn vừa xong thì lão gia quẫy một cái rồi trực tiếp về chầu trời. Nếu yêu thích Nguyệt Bán Đinh, bạn đừng bỏ lỡ Chè Xanh Rượu Ngọt hay Con Của Anh Nằm Trong Tay Tôi
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Cam nhỏ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mẹ Kế Không Dễ Làm của tác giả Cam nhỏ. hật Hạ hai mươi lăm tuổi, cô đang là nhân viên ngân hàng, cả ngày làm bạn với những con số đến nỗi nằm mơ cũng thấy tiền. Căn bệnh đau nửa đầu cũng từ đó mà ra. Mẹ cô có mỗi đứa con gái nên cuống cuồng tìm cách, đông y, tây y đều bắt cô uống hết, không biết do trúng thuốc hay tự khỏi mà chẳng thấy đau nữa. Hai hôm nay lại bắt đầu trở chứng chuyển qua đau ngực.Sau khi qua tai mẹ cô thì căn bệnh đã được đẩy lên một tầm cao mới là triệu chứng của ung thư vú. Bà ấy nhất quyết bắt cô đi khám. "Ngày mai mẹ đi với con, không thể chủ quan được. Con gái con lứa còn chưa cưới chồng mà mắc bệnh này thì cạp đất thôi con à." Nhật Hạ thấy buồn cười nhưng sau khi nghe mẹ cô giảng đạo một hồi thì khuôn mặt méo mó. "Con đi một mình được rồi, mẹ đừng lo quá."Thứ bảy được nghỉ nhưng vẫn phải dậy sớm, Nhật Hạ ăn sáng xong đến bệnh viện, ngay từ cổng đã thấy xe dựng kín chỗ, cô loay hoay mãi chưa tìm được chỗ để xe. Nhật Hạ ngó nghiêng, ở phía làn dành cho xe ô tô vẫn còn trống, một chiếc xe máy nhét vào chắc không ảnh hưởng gì. Cô hí hửng chạy tới. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Giao Dịch Hàng Tỷ: Tà Thiếu Xin Dùng Chậm và Dục Vọng Đen Tối.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tự Phong | Võng du | Hoàn thành
Lương Tu Ngôn sau khi tốt nghiệp đại đã vào công ty này làm mệt chết mệt sống, ngay cả thời gian kết bạn gái đều không có, khiến vấn đề sinh lý đều dựa vào bàn tay phải vạn năng của mình giải quyết. Sao tìm một người phụ nữ đây? Lúc Lương Tu Ngôn tự hỏi vấn đề này vừa vặn thấy trong TV một quảng cáo võng lạc du hí loại mô phỏng hiện thực, oa, bên trong nữ NPC đều mặc cực gợi cảm a, có lolita tung xòe, lộ ra hai chân thon dài của các chị gái hoàng gia, hoàn toàn là loại hình cậu thích nha. Còn có tên trò chơi này tên là “Dâm đãng nhân sinh”. Hoàn toàn liền thích hợp cậu loại otaku cô đơn lạnh lẽo mà.Lương Tu Ngôn lập tức mua trò chơi cùng mũ giáp về, trang bị hoàn thành, đội mũ giáp, khẩn cấp tiến vào trò chơi. Nhưng có thực sự bước vào trò chơi là sẽ gặp được nữ nhân không ? Nếu thật thế thì tại sao cậu ta lại liên tục bị tên Mạc Hạo Vũ kia dày vò làm chuyện dâm đãng hết lần này đến lần khác chứ. Truyện mở ra một thế giới võng du, khiến người đọc có thể tưởng tượng và thích thú. Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh là một truyện võng du đam mĩ được đánh giá là mới lạ và độc đáo. Mời bạn đọc cùng đọc truyện để cảm nhận.
23.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
| Sắc | Hoàn thành
Đã yêu nhau thì còn ngại gì mà không bày tỏ, nếu tình yêu của kẻ trưởng thành thiếu đi tình dục chẳng khác nào ly nước lã uống đỡ khát chứ không có mùi vị, như chiếc bánh ngọt mà thiếu mất đường sữa vậy. Truyện chẳng có gì ngoài H+ cũng chẳng dư dả gì ngoài H+ cho nên một người yếu lòng tuyệt nhiên không nên xem, sẽ tổn thọ, rất tổn thọ đấy.Chuyện kể về hắn và y bọn họ là phụ tử, chẳng qua là dâm một chút, hai người cùng có cảm tình với nhau, từ một chút nhỏ cho đến lớn, họ dùng cả khoảng thời gian bên cạnh nhau cũng chỉ để hâm nóng tình yêu này. Có chút sai lệch với luân hồi đạo lý, nhưng hắn nguyện lòng y cũng đem hắn vào lòng, an an mà sủng nịnh, hảo hảo chăm sóc. Đến khi cả hai có tình cảm lớn hơn, họ bắt đầu tập tành chuyện người lớn, giang sơn dù có quay lưng chống đối, thì họ vẫn luôn ở bên cạnh nhau, trao cho đối phương thứ ngọt ngào nhất trong tình yêu này chính là sự khoái lạc từ dục vọng, cơ thể dấy lên từng xúc cảm và nhịp điệu yêu thương nồng đậm.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trong sân trường vang lên tiếng đàn dương cầm phát ra từ radio nghe thật êm tai, báo hiệu thời gian tan học đã đến. Một đám học sinh trung học từ các tòa nhà dạy học gần đó chạy ùa ra, ba năm kết bạn giờ đây mỗi người một hướng.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22