Thành Nam Hoa Khai | Ngôn tình | Hoàn thành
Một bệnh nhân mới sắp đến. Diêu Linh biết tin này khi viện trưởng đang xem xét tình trạng khôi phục của cô. Viện trưởng là người phụ trách trung tâm chăm sóc bệnh nhân tâm thần thay gia đình họ, chuyên nhận những ca bệnh đã trải qua rất nhiều trị liệu nhưng vẫn không thể khỏi hẳn. Vậy nên, đúng ra đây cũng không phải là bệnh viện tâm thần, mà là một trung tâm quản lý bệnh nhân tâm thần, nhưng để tiện xưng hô nên vẫn gọi người phụ trách là viện trưởng.Lúc đó, trên hành lang có một anh trai cường tráng vốn đang nhảy nhót, hình như cùng với một cô bé, chạy tới: “Lại có một người tới! Lại có một người tới!” Mỗi lần anh ta làm thế có nghĩa là lại có thêm một bệnh nhân tới. Thấy Diêu Linh đã hồi thần, viện trưởng ôn tồn hỏi han: “Đừng căng thẳng, hôm nay có thấy dễ chịu hơn không?” Diêu Linh hấp háy mắt, ra vẻ ngoan ngoãn, “Không hề, hôm nay mấy người quên tưới nước cho tôi…”Viện trưởng vừa ghi chép lại vừa nói tiếp: “Sao đêm qua lại muốn đánh người?” Diêu Linh nghệt mặt ra, như thể chẳng hiểu gì nhìn ông ta. Viện trưởng lại hỏi thêm vài chuyện nữa rồi để y tá đưa Diêu Linh ra ngoài. Sau khi Diêu Linh ra ngoài liền nhanh nhẹn thoát khỏi y tá, ngồi xổm cạnh bồn hoa, phơi nắng. Phơi nắng chỉ là phụ, cái chính là, bên kia có một bệnh nhân nữ không muốn về phòng bệnh, bị hai bảo vệ áp giải quay về, động tác vô cùng thô lỗ.
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Toan Giác Cao | Ngôn tình | Hoàn thành
Dương Mai chống má ngồi trên xe Lý Diễm. Trời vừa tảng sáng, hai bên đường vẫn còn ánh đèn. Thời gian còn sớm, trên đường gần như không có người qua lại, cũng không có xe, rất an tĩnh. Lý Diễm lái xe, nhìn thoáng qua bên cạnh thấy sắc mặt Dương Mai lạnh lùng, mí mắt còn chưa mở ra hoàn toàn, trông như còn buồn ngủ. Cô ta tự nhiên cảm thấy vui vẻ, nói: “Không tình nguyện học xe vậy à?” Dương Mai liếc mắt nhìn cô ta một cái: “Tớ đã thi ba lần.”“Ồ, thi bao nhiêu lần hỏng bấy nhiêu lần, hỏng bao nhiêu lần thi bấy nhiêu lần. Tinh thần này rất đáng cổ vũ.” Dương Mai trừng mắt, Lý Diễm cười vài tiếng thật khoa trương, chờ cười đủ rồi, nghiêm túc lại nói: “Tớ nghe người ta nói, khóa thứ ba sẽ thi thực hành điện tử, nhân lúc còn chưa cải cách, cậu sớm lấy được bằng lái đi. Bằng không về sau thi sẽ càng không có nhân tính.”Dương Mai nghe xong thần sắc không thay đổi, mắt cũng không thèm nháy, chỉ nhàn nhạt “Ừ” một tiếng.Như vậy thoạt nhìn, Dương Mai mặt không biểu tình, giống như đối với chuyện “Nhân lúc còn sớm lấy được bằng lái” này không để bụng chút nào. Nhưng Lý Diễm biết, Dương Mai có chút khẩn trương. Bởi vì tay trái cô đang nắm chặt dây an toàn đến nhăn nhúm. Dương Mai khẩn trương sẽ không biểu hiện ở trên mặt, mà là thông qua phương thức khác thể hiện ra. Tựa như có những người thời điểm khẩn trương sẽ không tự giác mà đổ mồ hôi lạnh còn Dương Mai là không tự giác mà nắm chặt đồ vật, mặc kệ là cái gì, chỉ cần ở trong tay cô đều sẽ bị siết chặt.
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Hoa Hoa Điểm Điểm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bộ Hành vừa hưởng thụ đồ ăn ngon vừa liếc nhìn trộm người con trai vừa mới ngồi xuống bàn bên cạnh. Bốn chữ: Đẹp mài ra cơm. Anh ta hướng mặt về phía cô ngồi, đã cởi áo khoác ra, lúc này chỉ mặc một áo cao cổ bằng len màu xanh dương sẫm, tóc ngắn gọn gàng sạch sẽ, khuôn mặt anh tuấn, khí chất lạnh lùng. Nam phục vụ mặc sơ mi trắng nơ đen mang thực đơn lên: "Tiên sinh, xin hỏi anh dùng gì?" Người con trai nghiêng mặt, đôi mắt nâng khẽ nhìn thoáng qua về hướng Bộ Hành.
25.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Phù Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Trâu Nhạn giật mình, chần chừ ngồi dậy, hít thở sâu ba lần xốc lại tinh thần rồi mới ra mở cửa. Ngoài cửa là một đại ca tầm ba mươi mặc đạo bào màu xanh tro, tuấn tú xuất trần, hắn mỉm cười nói với nàng: "Liêu sư muội, sư phụ gọi muội đến Trúc Khúc U phố." Trân Nhạn: Liêu sư muội? Sư phụ? Trúc Khúc U phố? Cái gì thế này, nếu nàng xuyên không thật, vì sao không có trí nhớ đính kèm, vì sao không có hướng dẫn tân thủ hả hả? Ặc! Muốn chết! "Ừm... Sư huynh ạ?" Trâu Nhạn hỏi dò.Đại huynh vô cùng hiền hòa nói: "Sư muội khẩn trương hả? Đừng sợ, sư phụ chỉ muốn dặn dò muội một vài lời thôi, đến nhanh nhé." hắn nói xong rồi chuẩn bị cáo từ, Trâu Nhạn vội vàng gọi với lại. Đại huynh thắc mắc quay đầu lại, Trâu Nhạn kiên trì hỏi: "Sư huynh có thể dẫn muội qua đó được không?" Ngay cả bản đồ cũng không có, không có người dẫn đường thì nàng đến đó kiểu gì?! Đại huynh cũng không lấy làm lạ, tốt bụng dẫn đường cho nàng. "Liêu sư muội, muội đừng lo lắng quá, Thanh Cốc Thiên chúng ta cũng không như mấy nơi khác, không cần để tâm mấy cái này." Trâu Nhạn ra vẻ lắng nghe đi đằng sau, thỉnh thoảng gật đầu hưởng ứng, thật ra trong lòng đầy nghi vấn. Đờ mờ cái gì đây, chẳng hiểu gì cả!
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Lục Xu | Ngôn tình | Hoàn thành
Trái tim Dương Tử Hân bỗng yên tĩnh trở lại, đôi mắt cô hơi rủ xuống, rơi trên bàn tay anh đang kéo người mình, động tác đơn giản nhưng có ma lực thần kỳ, xoa dịu tâm trạng nóng nảy của cô. Một chút tức giận, một chút không cam lòng. Còn nhớ, anh và cô từng nắm tay nhau, bọn họ cùng nhau đi siêu thị, cùng nhau đi dạo trong hoa viên của tiểu khu, cùng nhau ngồi một chỗ để ngắm trăng.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Hoa Hoa Hồ Điệp | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hoa Và Bướm của tác giả Hoa Hoa Hồ Điệp. Chiều hoàng hôn ngày hè, trên sân trường rộng lớn nhìn đâu cũng thấy nữ sinh như ong bướm lượn giữa rừng hoa, từng tốp năm tốp ba kéo nhau diễu qua diễu lại.Mộc Cận ngồi một mình trên bậc thang cao gần đó, nhíu mày thở dài.Vừa rồi hết giờ học phụ đạo, giáo sư Chu đặc biệt hỏi riêng cô có định tiếp tục theo lớp bồi dưỡng Mô hình hay không.Nếu đi thì không thể học để chuẩn bị thi nghiên cứu sinh được; nếu không đi, thật sự cô không nỡ bỏ phí bao nhiêu thời gian và tâm huyết đã theo từ đầu.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Mang Thai Con Của Chồng Cũ hay Thanh Xuân Nở Hoa.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
ZicZac_Cindy | Ngôn tình | Hoàn thành
Sáng hôm sau, nó đi ra đường để thay đổi không khí. Đi mãi đi mãi mà vẫn không biết đi đâu, cuối cùng nhận ra là bị lạc đường lúc nào không biết. Nó vò đầu bứt tai, mấy hôm nay nó lơ đãng quá, lúc nào cũng nghĩ đi đâu đâu. Chợt nhớ ra nó có cầm hồ sơ theo. Thôi thì đã lạc rồi, tiện thể đi xin việc luôn cũng được. Đi được một đoạn nữa, nó va phải một người, quay lại định xin lỗi thì chả thấy người đấy đâu. Thấy hình như, cái người nó vừa va phải có làm rơi cái gì đó. Hóa ra đó là một cái card visit kèm theo một tờ giấy. Mở ra, cái chữ đầu tiên đập vào mắt nó "Tuyển Nhân Viên". Nó chết đuối như vớ được cọc, lần theo chỉ dẫn trong tờ giấy nó tìm đến công ty đang tuyển nhân viên.Nộp hồ sơ xong xuôi, nó nhớ ra tên công ty là Steven. Vội hỏi cô tiếp tân. "À, cô cho tôi hỏi, giám đốc công ty tên gì ạ?"." Steven." Nó hơi giật mình khi nghe đến cái tên Steven. Chẳng nhẽ bố nó mở công ty làm ăn riêng mà không cho 3 anh em nó biết? Chết rồi, thế thì không thể xin việc ở đây được. Nó vội vàng rút lại hồ sơ và ra đứng chờ thang máy. Trời đất, thang máy đang sửa chữa. Thế là nó lại phải cuốc thang bộ mà đi xuống. ........ Rầm....... Sao hôm nay xui thế không biết, đụng phải người ta hai lần...
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Cao Hành Kiện | Đô thị | Hoàn thành
Nhà anh ở Bắc Kinh bị cảnh sát lục soát niêm phong, nơi ấy đã lưu giữ một tấm ảnh chụp chung cả gia đình mà người cha quá cố còn để lại, đó là tấm hình đầy đủ nhất các thành viên trong đại tộc. Lúc ấy ông nội anh còn sống, đầu bạc phơ, vì bị trúng gió không thể nói năng gì nữa, nằm trên một chiếc ghế xoay. Anh là con cả, cháu đích tôn, là đứa trẻ duy nhất trong tấm ảnh, đứng chen giữa ông bà nội, mặc quần hở đáy, bày cả chim ra ngoài, nhưng trên đầu lại đội mũ calô kiểu Mỹ.Đó là cái thời kháng chiến tám năm vừa chấm dứt và một cuộc nội chiến khác sắp bắt đầu, tấm ảnh được chụp trước cổng tròn trong hoa viên, nở rộ cúc vàng hoàng kim và mào gà đỏ tím, ánh nắng một ngày cuối hạ còn vô cùng rực rỡ chiếu rọi khắp thế gian. Những gì gọi là kí ức của anh về hoa viên là như vậy, tấm ảnh bị dính nước đã ngả sang màu vàng xám. Cảnh phông của tấm ảnh là tòa lầu hai tầng kiểu Anh quốc nằm phía sau cổng tròn, dưới có hành lang vòng, trên có lan can và cả đại gia đình anh đã sống ở nơi ấy. Anh nhớ số người trong tấm ảnh là mười ba, một con số không lấy gì làm may mắn cho lắm, có cha mẹ anh, đầy đủ các cô, chú và một người thím. Ngoại trừ cô cả đang ở Mỹ và anh ra, toàn bộ những người trong ảnh, cùng tòa lầu phía sau cổng tròn ấy đều đã bị xóa hết dấu vết trên thế gian này.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Giả Bình Ao | Ngôn tình | Hoàn thành
Năm một ngàn chín trăm tám mươi, ở thành Tây kinh xảy ra một chuyện lạ. Có hai anh bạn chí thân, một hôm buồn quá mới đi tưởng niệm Đường Quý Phi Dương Ngọc Hoàn. Thấy nhiều khách du lịch ai cũng bốc theo một nắm đất mộ xách theo người, thắc mắc lắm, hỏi ra mới biết, Quý Phi là người đẹp tuyệt thế, lấy đất này rắc vào chậu hoa, hoa cũng sẽ tươi đẹp vô cùng. Hai anh bạn cũng bới rất nhiều, gói vào áo mang về, đựng vào một cái chậu sành đen cất giữ đã lâu năm, chờ có giống hoa tốt sẽ gieo hạt. Nào ngờ mấy ngày sau tự nhiên trong chậu hoa mọc lên một cái chồi xanh, chỉ trong một tháng đã biến thành một khóm cây tươi tốt. Nhưng cây này đặc biệt lắm, không ai biết là loài gì. Bê đến chùa Dựng Hoàng trong thành hỏi người thợ già trồng hoa, người thợ già cũng không biết. Vừa may có đại sư Trí Tường đi qua, liền xin ý kiến đại sư. Đại sư cũng lắc đầu. Một trong hai anh bạn lại hỏi: "Thường nghe Đại sư biết xem bói đoán số. Xin đại sư bói xem cây hoa này về sau nở mấy nhánh?". Đại sư bảo một anh khác nói ra một chữ, anh ấy đang cầm cái kéo của người trồng hoa trong tay, buột mồm nói ra chữ "Nhĩ". Đại sư bảo: "Hoa sẽ là hoa lạ, nở ra bốn nhánh, nhưng chẳng được bao lâu sẽ bị các anh làm hại".
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Lâm Song Thính Phong Quá | Xuyên không | Hoàn thành
Cậu rơi vào bóng tối vô tận, chỉ có ý thức tồn tại, những chuyện có thể gọi là kiếp trước cứ vụt qua mắt, nhưng cái gì cũng không bắt được. Và khi cậu mở mắt ra, khi lần nữa khôi phục lại ánh sáng, vừa vặn nghe thấy Nón phân loại hô lớn, "Slytherin!" Ngoạn mục làm sao! Harry mặt không chút thay đổi nghĩ, lúc ngẩng đầu lên nhìn một trận xì xào bàn tán trên bàn nhà Gryffindor, Ron thì trực tiếp hô to, "Không thể nào!"Có thể đó, chỉ cần ý thức của cậu bị mơ hồ khi trở lại thế giới... Nhận mệnh đặt Nón phân loại xuống, Harry hờ hững đi về phía bàn nhà Slytherin, không ngoài suy đoán, thấy một đầu tóc bạch kim sáng lóa, đang tỏ rõ vẻ tối tăm nhìn cậu. A, tuyệt, tôi phải ở cùng một học viện với cậu những bảy năm, người nên khóc phải là tôi mới đúng, Harry mím môi, âm thầm phỉ nhổ cái ý thức thế giới chết tiệt một vạn lần, cậu phải nghỉ ngơi dưới tay Snape những bảy năm, ngẫm lại thôi cũng khiến dạ dày của người ta trở nên lạnh ngắt. Snape từ đầu đến đuôi là một người tốt, không sai, Harry cũng rất cảm kích và tôn trọng ông, nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ có thể chung sống hòa bình, tuyệt đối không có khả năng. Snape nhất định sẽ không bỏ qua bất kỳ thứ gì không làm hại đến tính mạng nhưng lại có thể dằn vặt cậu.
23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Công Tử Như Lan | Đam mỹ | Hoàn thành
Văn án tóm gọn trong một câu: Con đường thầm mến của một tên mặt than độc miệng đáng khinh ngốc nghếch. *Từ “tao niên” trong tiếng Trung đọc gần giống với từ “thiếu niên”, dân mạng TQ thích dùng từ “tao niên” để ám chỉ từ “thiếu niên” vì cho rằng nó có vẻ dữ dằn và thú vị hơn. (tao niên cũng có thể hiểu nôm na là những năm tháng rối loạn ko ổn định => giống như thiếu niên, ngoài ra tao còn có nghĩa là lẳng lơ, cợt nhả nên dùng tao niên cũng ý là mấy đứa thanh niên tưng tửng, không tiết tháo. Đa số là mâý bạn ý dùng trêu nhau chứ hổng phải từ chửi nha:v). *Góc 45 độ: người ta cho rằng ngước đầu lên 45 độ là góc độ hoàn hảo để ngắm nhìn toàn bộ bầu trời, khi ngước đầu lên 45 độ nước mắt sẽ không chảy ra ngoài mà chảy ngược vào tim. Cho nên ng ta nói góc 45 độ là góc độ là góc độ duy mỹ nhất cũng là góc độ cô đơn nhất. Ý ẻm ở đây là ẻm cống hiến nhiệt tình khiến ng ta xúc động đến mức ngước đầu lên 45 độ rồi nước mắt cũng phải rơi:vNote: Vì võng phối có một số từ đặc trưng, nếu bạn nào mới làm quen với võng phối thì ghé vào đây tìm hiểu một chút rồi hẵng đọc nhé: link. Mình chú thích thêm một chút về tên của cp chính. Sở Tô có 2 nick trên mạng, 1 là nick tác giả đại thần – Văn Ý Tô, 2 là nick của một fan cuồng thầm lặng – Tô Tiểu Quai, tiểu quai nghĩa là bé ngoan a:3. Còn về anh công Trầm Tiêu, tên thật của ảnh là Tiếu Thần, cái tên Trầm Tiêu là đồng âm từ tên của ảnh đọc ngược, tức là Trầm Tiêu phát âm giống với Thần Tiếu.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Bất Hội Hạ Kỳ | Trọng sinh | Hoàn thành
Hữu duyên thiên lí năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng. Duyên phận đến, thực ra rất thần kì, đến nỗi khiến bản thân ta không có cách nào có thể kịp thời tiếp nhận. Nếu như nói duyên phận hoàn toàn phụ thuộc vào ý trời, vậy thì nên nói mọi việc đều đã được trời cao an bài sẵn. Ta không có quyền thay đổi, càng không có quyền cưỡng cầu bất cứ điều gì. Mỗi người sinh ra đều đã mang sẵn trong mình một sứ mệnh, cho dù kết cục có như thế nào, cũng chỉ có một khả năng - chính là chấp nhận nó. Có người đã từng nói, chống lại ý trời chỉ có con đường chết. Sự thật là thụ đã chết, nhưng không phải chống lại ý trời. Và thụ trọng sinh! Ừ thì là trọng sinh, nhưng trọng sinh để mà làm cái chó má gì? Thụ không cần, thực sự là không cần!
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Hạ Thứ Hạ Chí | Đam mỹ | Hoàn thành
Trên giang hồ ai cũng biết, một lời Quý Phong, nặng tựa thiên kim, thiên kim dễ đổi, nhất nặc khó cầu. Hắn tuổi trẻ thành danh, bất quá bộ dáng chừng mười bảy mười tám tuổi, hiện thời cũng chỉ vừa hết hai mươi. Thiên phú của hắn, nghe nói là kỳ tài trăm năm mới gặp, thứ người khác mười mấy hai mươi năm, thậm chí cả đời mới có thể lĩnh ngộ cặn kẽ, hắn chỉ cần vài tháng, thậm chí vài ngày, liền thông suốt, tiện sát một đám người, lại đụng đến một đám người.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Ti Trúc Vô Âm | Cung đấu | Hoàn thành
Gặp nhau là duyên hay là phận, không phải ngày một ngày hai là biết được. Có những việc, chúng ta tưởng chừng như đã nắm rất rõ ở trong lòng bàn tay, nhưng kì thực, hoàn toàn là do chúng ta tự ảo tưởng. Người ta nói cấm có sai, yêu nhau yêu cả đường đi, ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng. Gặp nhau, yêu nhau chính là khoảnh khắc thiêng liêng của con người. Khi đó, điều gì ta cũng sẽ cảm thấy thật đẹp, thật ý nghĩa. Một người biết yêu là người hiểu được giá trị đích thực của tình yêu. Một người yêu sâu đậm một người là người có thể tình nguyện vì người kia mà trả giá. Dù cho có sung sướng hay nghèo khổ, cũng sẽ giống như lời tuyên thệ khi đứng trước Thánh đường, cùng nhau nắm tay, vượt qua những chặng đường đầy bão giông của cuộc sống.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Dịch Nhân Bắc | Tiên hiệp | Hoàn thành
Ở một vùng nọ có một nhà năm người, một bà mẹ, một ông bố, hai người con trai và một đứa con gái. Cuộc sống của họ sẽ không có gì thay đổi nếu như không gặp phải cái lần xem tướng hôm ấy. La Truyền Sơn - đứa con trai đầu lòng của gia đình, chuyên quậy phá, lại không được sạch sẽ cho lắm bị lão mù xem tướng là mang lại tai ương. Từ đây, sự đối xử với ba đứa trẻ đã không còn công bằng như xưa nữa. Cuộc sống của La Truyền Sơn cũng đã hoàn toàn bị đảo lộn.
41.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Lý Trạch Việt chính là tín ngưỡng ở trong lòng của Lý Văn Hạo. Lý Văn Hạo nhỏ hơn Lý Trạch Việt ba tuổi, hơn nữa lại còn có chút hơi ngốc khiến cho Lý Trạch Việt phát bực. Cho dù ca ca Lý Trạch Việt có mắng đến đau cả họng, Lý Văn Hạo cũng vẫn sẽ cười ngây ngô. Thật không thể nào hiểu được, tại sao cậu lại có thể si ngốc đến anh trai của mình như thế. Trong lòng cậu, đối với mọi việc mà ca ca làm, bất cứ cái gì sai cũng đều thành đúng. Chỉ có thể nói cậu quá ngốc, ngốc hết cả phần thiên hạ mất rồi! Bất quá, cậu mặc kệ!
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Lộng Thanh Phong | Tiên hiệp | Hoàn thành
Cuộc sống hạnh phúc, gia đình sung túc, tình yêu đủ đầy là ước mơ của bao người. Đâu chỉ riêng con người? Ngay đến cả yêu quái cũng chỉ mơ ước những điều giản đơn như vậy. Hắn là yêu quái. Dường như hắn đã ngủ rất lâu, rất lâu rồi, đến nỗi hắn cảm thấy mình không còn biết gì về cái thế giới mà hắn đang sống nữa. Hắn bất tử! Thế mà giấc ngủ của hắn sâu thật, kéo dài đến tận vài trăm năm, thậm chí hắn còn có thể ngủ đến vài nghìn năm! Thế nhưng, cái gì cũng có hai mặt của nó. Kết cục của hắn chính là trở nên mù tịt trước sự thay đổi của thế giới. Hắn tự mở cho mình một tiệm sách, lấy tên "Yêu Quái Thư Trai", rồi lại tuyển trợ lý đến làm việc, giúp hắn hòa nhập với cuộc sống mới. Nào ngờ đâu, người tính không bằng trời tính, yêu quái vậy mà lại biết yêu, hơn nữa lại yêu chính tên trợ lý kia! Đây phải chăng chính là duyên phận? Định mệnh an bài, dòng đời xô đẩy, giữa hai cá thể cách nhau vài trăm năm vậy mà lại có mối tơ duyên. Ngày tháng êm đềm trôi, cuộc sống bình yên ngày này qua tháng khác, chỉ cần như vậy, đâu mong muốn gì hơn. Cánh cửa hạnh phúc dường như ở ngay phía trước...
28.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Băng Dữ Nịnh Mông | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Thiên Hậu Toàn Năng là tựa truyện thú vị, dí dỏm và độc đáo thuộc thể loại ngôn tình. Những nữ nhi được cơ hội vào cung cấm đều mơ ước nhận được sự sủng hạnh của bậc đế vương có thể bước lên ngôi vị mẫu nghi thiên hạ nhưng để lên được ngôi vị đó phải trải qua rất nhiều khó khăn, có đôi khi còn đánh đổi cả mạng sống của mình. Cũng vì vậy mà ai có thể sống sót hơn ba tập ở trong kịch cung đấu đều không đơn giản, mà người có thể cười cuối cùng bước lên ngôi vị Hoàng hậu tuyệt đối là nhân tài. Kiều Hoàng hậu cảm thấy bản thân cười đến cuối cùng không phải là ngẫu nhiên, điều này là nhờ vào những kỹ năng khác nhau mà cha nàng dạy.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Đông Tẫn Hoan | Xuyên không | Hoàn thành
Truyện Say Mê Không Về là tựa truyện ấn tượng, thú vị và mới lạ thuộc thể loại sắc, xuyên không. Truyện kể về chuyện tình của nam chủ mang danh cao thủ võ lâm, cũng là về nữ chủ vì sinh tồn mà phải tính kế - Thi Hiểu Nhiên với duy nhất một mục tiêu: “Tuyệt đối không làm vật hy sinh”. Hắn – Cố Bắc Viễn – Một thân võ lâm cao thủ, một thân kịch độc, từ nhỏ đã bị đem ra luyện để trở thành một dược nhân”, ai đến gần, tức khắc sẽ bị trúng độc mà chết. Vì thế mà bao nhiêu năm nay, hắn vẫn một mình làm tất cả mọi việc.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Lân Tiềm | Trọng sinh | Hoàn thành
Thuyền chở hàng của Giang gia ở ngoài biển bị mất kiểm soát, va phải đá ngầm, Đại thiếu gia của Giang gia cũng ở trên thuyền, cả người lẫn hàng hóa đều bị chôn vùi dưới đáy biển. Vị đại thiếu gia đó là một con gà đẻ trứng vàng của Giang gia. Từ khi Đại đương gia của Giang gia chết bất đắc kỳ tử, trong mấy năm ngắn ngủi, một mình đại thiếu gia Giang Túng tiếp quản gia sản của Giang thị, Giang gia từ một thương nghiệp bình thường lắc mình trở thành một thương nghiệp nổi tiếng bậc nhất ở Cẩn Châu, hiệu buôn trải rộng cả nước, đại thiếu gia thủ đoạn cao minh, quỷ kế đa đoan, sinh ra chính là để làm ăn.Lúc tin đại thiếu gia chết truyền đến Cẩn Châu, nghe được tin dữ, cả đại viện Giang gia như bị sét đánh ngang tai, khóc trời gào đất, nhưng hết lần này đến lần khác lại không báo tin để quan phủ mò vớt, dứt khoát tổ chức tang sự, khiến cho người khác cảm thấy kỳ lạ. Đang xếp hàng đợi được đầu thai ở địa phủ, các hồn ma hai tay trống trơn, chỉ có duy nhất một mình Giang Túng kéo theo một thuyền sang trọng, hoa lệ, chất đầy vàng bạc, châu báu, mù mờ đi cuối hàng, ngửa đầu nhìn bảng hiệu, bất ngờ nhìn thấy ba chữ “Qủy chết oan”. Trên đầu mỗi hồn ma mơ hồ hiện ra hình ảnh trước và sau khi chết, hắn cũng thấy, thuyền buôn chậm rãi chìm vào trong nước, trong đại viện Giang gia, nhị thúc cùng tam thúc khoác vải trắng, tranh cãi phân chia tài sản cùng ruộng đất của Giang Túng.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28