Dạ Lan Yêu Ca | Khoa huyễn | Hoàn thành
Khoảng cách thi đại học tối tăm đã qua một thời gian, không có gì để làm, Tiêu Phong chơi điên rồi, trực tiếp ngâm cả người mình trên máy tính. Hắn thoả mãn say mê tiểu thuyết, trong thời gian này có thể nói là đọc vô số tiểu thuyết. Thế nên tạo thành một hậu quả không thể nào tốt. Hắn – Tiêu Phong, tiểu thuyết, thiếu nghiêm trọng! Cái này đối với một người mê tiểu thuyết mà nói thật sự rất không xong. "Tiểu muội, em có tiểu thuyết nào hay giới thiệu cho anh xem hơm? Anh đói tiểu thuyết!" Tiêu Phong trên bàn cơm hỏi em gái đối diện."Ăn cơm của con đi! Tiêu Phong, em gái con còn chưa thi cuối kỳ" Mẹ Tiêu Phong ở trong nhà bếp quát. "Lão ca anh đây là dụ dỗ em đi xem tiểu thuyết! Thành tích em không tốt cũng tìm anh!" Tiêu Hinh Nhan bất mãn nói, đối với người tại thời gian ôn thi gian khổ, loại hành vi này của lão ca khiến cô hâm mộ ghen tị hận! "Không phải em vài ngày nữa được giải phóng rồi sao, anh bây giờ đói tiểu thuyết đây này!" Tiêu Phong cười hì hì buồn rầu, cái loại cảm giác bản thân được giải phóng, người khác còn ở giữa bể khổ thật thích, Tiêu Phong không phúc hậu suy nghĩ."Keng!" Mẹ Tiêu Phong đem một mâm đồ ăn đặt lên bàn, đột nhiên dùng khẩu khí ôn nhu cười hì hì với Tiêu Phong nói :"Con đã nhàn nhã như vậy, vậy vài ngày nữa mẹ để con báo ban vật lý, hứng thú không? Đỡ phải con lại cận thị thêm." "Mẹ! Ngài đây là bất công đó!" Tiêu Phong hét lớn.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Tô Vong Cơ | Tiên hiệp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Xuyên Thư] Sư Tôn Chỉ Muốn Làm Nhân Vật Phản Diện của tác giả Tô Vong Cơ. Thế thì liều mạng ôm đùi, tạo quan hệ tốt, làm nũng, bán manh, làm gì cũng được, miễn sao có thể tồn tại.Nhưng tới lượt Vân Triệt thì:Nhập vai sư tôn của vai chính, oai phong vô cùng, sờ mèoNhập vai kẻ thù diệt môn của vai chính, đạp vai chính dưới chân, sờ mèoLạnh mặt đá văng vai chính đồ đệ đang lấy lòng mình, tiếp tục sờ mèo- - ai ngờ có một ngày, mèo trong ngực lại biến thành đồ đệ.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Ngôn Bất Tận Ý hay Vọng Tưởng Giang Sơn.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
fujiwara | Đô thị | Hoàn thành
Tôi tên là Tạ Tiểu Mai, lý do tôi có cái tên này vì cha tôi rất thích hoa mai, ông vốn có một bộ sưu tập cây kiểng nổi tiếng với hàng chục chậu mai nhiều kiểu dáng khác nhau. Bình thường, những người thích hoa thường có tâm hồn thi sĩ mà thường có tâm hồn thi sĩ thì thích ngâm thơ mà thích ngâm thơ thì có cái tật... nghiện rượu. Cha tôi xét về một khía cạnh đó là một... con sâu rượu lâu năm sắp hoá bướm. Cạnh mấy chục chậu mai là hàng ngàn cái chai sặc mùi cồn. Có lẽ rượu đã làm cho cha tôi mất tỉnh táo để chọn một cái nghề đàng hoàng chọn một cái nghề trăm người mới có một đó là cái nghề... làm thầy đồ viết câu đối tết trong khi chữ ông là quạ bay giun xéo.Mọi người thắc mắc là tại sao cha tôi vẫn bám trụ được tới ngày hôm nay, nhờ đứa con gái này đây(lâu lâu phải kể công một chút), nó đã thay bà vợ quá cố của ông ta quán xuyến mọi thứ trong nhà bằng cách bù đầu kiếm học bổng, sau buổi học là đi phục vụ quán phở, tối đến là cắn răng đi làm gia sư cho mấy thằng công tử hách dịch thấy phát ghét. Làm đầu tắt mặt tối mới đủ sức trả tiền lời từ món nợ mà cha tôi vay từ một nhà băng nổi tiếng cho vay nhiều nhưng có lãi suất cao mỗi tháng. Còn món tiền chính thì càng lúc càng tăng lên. Thật đau cái đầu...
16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Nguyễn Nhật Ánh | Teen | Hoàn thành
Lớn lên một chút, tôi bạo dạn hơn hẳn, đã dám mở mắt nhưng không bao giờ đủ can đảm nhìn xuống lòng sông. Cúi nhìn xuống, tôi sợ hãi cảm thấy không phải dòng nước đang trôi mà chính là cây cầu đang trôi. Cảm giác đó làm tôi lảo đảo, chếnh choáng như người say. Lần đó, nếu chú Thảo đi phía sau không kịp đưa tay tóm lấy tôi, tôi đã rơi xuống dòng nước đang chảy xiết kia.Thoáng đó mà đã xa rồi. Chú Thảo đã mất trong một mùa mưa, sau một cơn tai biến. Con đường từ đường quốc lộ dẫn về làng đổ bê tông từ nhiều năm trước, nhưng nửa chừng thì ngoài huyện bảo hết tiền, chả hiểu tại sao. Thế là từ đường quốc lộ ngoặt về làng chỉ có bảy cây số đường phẳng. Bảy cây số còn lại vẫn là con đường đất đỏ lồi lõm, mùa nắng xe nảy tưng tưng, mùa mưa bánh xe bị bùn gói kín, không nhúc nhích được.Chú Thảo người gầy gò nhưng huyết áp cao, cô Út Huệ bảo thế. Vào giữa mùa mưa năm đó, huyết áp chú có lúc lên gần 200. Chú bị đứt mạch máu mũi, máu chảy ướt cả ngực áo. Nhưng thím Lê không chuyển chú đến bệnh viện được.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Tiểu Nãi Đại Qua | Xuyên không | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vạn Nhân Mê Không Dễ Làm của tác giả Tiểu Nãi Đại Qua. Nhưng những người bị cậu mê hoặc, chìm đắm trong sắc đẹp của cậu nào biết được cậu lại có vô số thủ đoạn thu phục lòng người, thâu tóm nhân tâm.Người thích cậu rất rất nhiều, mọi người đều khen cậu là mỹ nhân anh túcNhưng rồi Trà Thư lại tự tử, không ai hiểu vì sao, mà sau đó hệ thống đã trói định cùng Trà Thư, đưa cậu tới các thế giới khácCậu sẽ sống dưới vô số thân phận, mà phải khiến cho những người đó có được nhân sinh thật xuất sắc.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Trọng Sinh Chi Tướng Quân hay Sau Khi Bị Cắm Sừng, Tôi Mang Thai Con Của Boss.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Bạn đang đọc truyện Cậy Thế Bắt Nạt Anh của tác giả Thủ Sơ. "Tập đoàn Hồng Diệp" - Diệp Xán ngồi trên ghế phó lái, nói với tài xế.Tài xế đánh vô lăng, chậm rãi rời khỏi sân bay, hỏi:"Đến Hồng Diệp? Văn phòng phía nam của Hồng Diệp đúng không?" Phía nam có thêm một khu văn phòng? Diệp Xán ngạc nhiên, trong lòng hừ lạnh một tiếng. Xem ra Diệp Tự Minh cũng thật có tài, mình mới đi du học mấy năm, anh ta đã mở rộng quy mô tập đoàn không nhỏ. Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Muốn Làm Cá Mặn hay Bó Hoa Của Narcissus.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Niên Tiểu Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Bên ngoài “rầm” một tiếng cửa phòng mở ra, dọa người trong lúc ngủ mơ hoảng sợ theo bản năng trở mình, chỉ là thân thể này mới vừa hoạt động một nửa thì nhìn thấy một đống thịt rũ đến mép giường, cả người “rầm” một tiếng nện xuống đất nhìn rất rắn chắc. Người đau, đầu đau, chậm rãi mở to mắt, ánh vào mắt chính là vài bóng người vọt vào cửa. Trên người đàn ông và phụ nữ mặc hơi kỳ quái, đặc biệt là phụ nữ, cánh tay trơn bóng lộ ở bên ngoài, trong đó càng có người cắt tóc tới tai. Sở Từ lập tức nhịn không được nhíu mày, vừa định mở miệng lại cúi đầu nhìn thấy thân hình mình lúc này, tròng mắt lập tức trợn to ra. Thân hình mập chảy mỡ, một lớp chồng lên một lớp như bánh ngàn lớp này là của nàng sao? Không đúng! Nàng nhớ rõ vừa rồi nàng mơ một giấc mơ, mơ thấy một ít đồ vật xa lạ. Trong mơ có một người cô gái mập mạp mà xấu xí trình diễn một trò khôi hài, hơi buồn cười nhưng giấc mơ kia rất chân thật, giống như là ký ức……
161.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:56
Gemini Ice | Ngôn tình | Hoàn thành
Nó bước ra với chiếc quần jean dài, bó sát, mài rách thêm chiếc áo pull rộng có hình thần tượng của nó-Suju (thần tượng của au:v). Mái tóc hạt dẻ được búi cao. Trông nó giản dị mà vẫn rất đẹp. Trời cuối hạ bắt đầu se lạnh. Nó với lấy chiếc áo khoác len dài tới gối, thêm chiếc khăn màu café, cặp kính Nobita nữa. Không có từ gì diễn tả vẻ đẹp của nó ngoài PERFECT. Bước ra ngoài, hít một hơi dài. Bầu không khí sang thu khá dễ chịu, nắng trải khắp nơi, trên đường, trên những tòa nhà, chiếu lên đài phun nước ở ngã tư gần nhà nó. Mọi thứ đều đẹp đến nỗi trầm trồ.Bước từng bước trên con đường quen thuộc mà nó đã đi suốt 5 năm, có thứ gì đó len lỏi trong nó, chắc là luyến tiếc. Một cơn gió khẽ thổi ngang qua đùa nghịch mấy sợi tóc của nó, một chiếc lá úa rơi, xoay xoay cùng gió không muốn lìa cành. Nó cứ vừa đi vừa ngắm, một lúc rồi cũng tới trường nó. Băng qua khuôn viên rộng thênh thang nó tới thẳng phòng hiệu trưởng. Sau khi rút hồ sơ, nó lên lớp để dọn sách vở trong tủ đồ cá nhân. Bọn tiểu quỉ bạn nó biết nó phải về mà đứa nào cũng cười toe toét. Dù gì cũng chơi với nhau 5 năm rồi, nghe nó phải về ít ra cũng phải tỏ ra buồn chứ, đằng này… Nó chán nản đi về luôn.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Teresa Medeiros | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Từ xưa đến nay, mọi người trên thế giới này đều biết gia tộc của hắn và gia tộc của cô cạnh tranh ác liệt. Không chỉ đấu trí, ngược lại còn xảy ra xung đột vũ trang hại không biết bao nhiêu người dân vô tội, khiến cho bách tính kẻ mất nhà người mất mạng. Hai gia tộc kịch liệt đấu tranh, tựa như muốn thông báo cho đôi bên, chỉ có một gia tộc được sống trên thế gian này, còn gia tộc còn lại phải chết. Hai gia tộc một chín một mười ngang tài ngang sức, đấu tranh qua lại cũn không có kết quả đàng phải hoà hoãn lại.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Victoria Holt | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Vừa sinh ra đã bị đẩy vào một khu rừng sâu. Một đứa bé mới lọt khỏi lòng mẹ mà bị đẩy vào một khung rừng hoang vắng, hãy tưởng tượng xem kết cục của nó sẽ bi thảm đến mức nào. Sẽ chết ư? Nhưng không, đứa bé này may mắn gặp được một con chó sói, nhờ sữa của chó sói mà lớn lên, mà con chó sói ấy từ khoảnh khắc cứu đứa bé đã được nó coi là mẹ. Sống một cuộc sống hoang dã, không biết thế nào là nói, hằng ngày cũng chỉ biết nói theo những tiếng của động vật. Quanh năm suốt tháng làm bạn với cỏ cây hoa lá.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Nguyễn Nhật Ánh | Teen | Hoàn thành
Tên tôi là Bêtô. Đó là cái tên chị Ni đặt cho tôi. Đúng ra, cái tên ban đầu là Bêbêtô. Bạn có biết Bêbêtô là gì không? Chắc bạn nghĩ đó là một loại củ cải? Trật lất rồi, bạn ơi. Đó là tên của một cầu thủ đội Brazil. Chị Ni đặt cho tôi cái tên đó chính xác là vào ngày 15 tháng 7 năm 1994, tức là đúng nửa tháng sau ngày đội tuyển Brazil đoạt chức vô địch giải bóng đá thế giới lần thứ 15.
0.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Trữ viễn | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong giang hồ đồn đại, có hai nữ nhân phi thường quyến rũ ánh mắt của người nhìn, đồng dạng đều là tuổi còn nhỏ đã có thể chống đỡ được một tổ chức Hắc Bang cực kỳ có thế lực. Một cái là bang Bạch Thế Ngâm mang theo đứa nhỏ - Hạ Tri Diêu, một cái khác chính là được biết thân thể suy nhược nhiều bệnh lại làm cho Bách Mộc Bang ngày càng cường hãn - Diệp Nhất.Diệp Nhất như thế nào lớn lên để trở thành một người vừa là đại phúc hắc cường thế, lại là nữ nhân xinh đẹp thần thông quảng đại đâu? Làm cho chúng ta từ từ nói đến. Diệp Nhất trong khỏang thời gian này đều thức dậy rất sớm. Không biết có phải hay không do mùa xuân đang tới, mặt trời mới sáng sớm đã mọc lên - ánh mặt trời - thời điểm chiếu sáng khắp phòng thì Diệp Nhất tỉnh giấc.Người thập phần sợ lạnh như Diệp Nhất rất thích ánh mặt trời - sáng lạng, tuy nhiên ánh mặt trời đầu mùa xuân - không phải phi thường ấm áp, nhưng cũng có thể làm cho thân thể có độ ấm quá thấp của nàng lên cao được một chút. Mấy hôm trước sinh hoạt chung của nàng có thay đổi một chút, tỉnh lại một hồi lâu thì muội muội Diệp Nhị mới mang bữa sáng đến phòng, thành ra nàng có điểm đói. Nhưng hai ngày nay tỉnh dậy, phát hiện thời gian tỉnh giấc của nàng thay đổi nên Diệp Nhị đã muốn đem điểm tâm để trên bàn.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Lạc Lạc | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong một khu vườn của gia đình nhà Dương Thế Minh, trong khi hai vợ chồng còn trong bếp nấu nướng thì ngoài vườn hai đứa trẻ đáng yêu đang rượt đuổi nhau. Tiếng cười đùa giòn tan của chúng, cậu nhóc lanh lợi này là Dương Thế Bảo ba mẹ hay gọi là Tiểu Bảo còn cô bé có nụ cười tỏa nắng này là Tống Nguyệt Hàn là cô con gái bé bỏng của Tống Xuân Lăng và Tô Nhan.Tiểu Bảo năm nay đã được mười tuổi ba mẹ của cậu rất muốn sinh thêm cho cậu một người em nhưng có lẽ số phận nên mãi vẫn chưa thể sinh được. Tiểu Bảo thường ngày loay hoay ở nhà chơi với ba mẹ đến trường vẫn có nhiều bạn bè nhưng cậu lại cảm thấy tủi thân vì không có em như những bạn khác.Từ khi Nguyệt Hàn được sinh ra cậu mừng đến nỗi suýt nhảy bổ vào người của cô bé rồi, cứ thế Nguyệt Hàn lớn lên trong vòng tay yêu thương của ba mẹ và có cả Tiểu Bảo nữa. Nguyệt Hàn có hai má phúng phính đáng yêu, môi đo đỏ như quả chery nhìn mà muốn cắn thừa hưởng nét đẹp của ba lẫn mẹ cứ như một thiên thần nhỏ vậy.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Bạch Vân Đóa | Ngược | Hoàn thành
Hạ Thụ mắt trái có một nốt ruồi nhỏ, cúi đầu xuống điềm đạm đáng yêu, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn sạch sẽ lộ ra một chút oan ức, Nhâm Nghị nhìn đôi mắt của cậu, sau đó khẽ cười một tiếng, xoa xoa tóc của cậu: “Không đau, tiểu tử thúi.”Lông mày Hạ Thụ vẫn hơi nhíu lại không có buông ra, thần sắc thành kính mà nghiêm túc, ngón tay của cậu nhẵn nhụi, động tác xoa bóp của cậu như đang chế tác một mặt hàng mỹ nghệ tinh xảo. Nhâm Nghị nhìn mà trợn tròn mắt.Tiếng cửa mở vang lên, một cô gái trẻ đi vào, cô gái kia nhìn thấy động tác của hai người không một chút kinh ngạc, như tập mãi thành quen. Cô thản nhiên liếc mắt một cái, để ba lô trên lưng xuống, cột tóc đi về phía nhà bếp.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Dịch Nhân Bắc | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Trước Cầu Phàm lâu, một thanh niên chắp tay đứng nhìn tấm bảng trên lâu, nhìn qua nhìn lại mày nhíu chặt, đột nhiên phi thân một cước đạp vỡ tấm bảng rồng bay phượng múa kia thành hai nửa, làm nó vỡ nát rơi trên mặt đất! Cầu Phàm? Thực đúng là chuyện cười trong thiên hạ! Có cái gì mà cầu chứ, cậu vốn chính là một người phàm! Giễu cợt cười vài tiếng chính mình khi đó trẻ người non dạ, thanh niên đá tấm bảng vỡ tung sang một bên, từ trong ngực lấy ra một quyển sách, tìm một chiếc ghế đá trong hoa viên ngồi xuống.Lật giở còn chưa đến hơn mười trang, liền nghe thấy hai tiếng “vút vút”, trong sân xuất hiện thêm hai bóng người. Thanh niên gấp sách lại, hì hì cười đứng dậy. “Các ngươi sao bây giờ mới tới? Ta đã ở đây đợi gần một tháng rồi!” “Đệ nói cái gì?!” Huynh đệ Yến gia hai miệng một lời, tức giận rống lên.Vỗ vỗ tay, thanh niên duỗi ngón tay cười, “Nè, đừng tức giận. Đúng rồi, các ngươi có phải đã treo thưởng trên giang hồ, chỉ cần có người có thể cung cấp tung tích của Viên Khuyết Thủy và mang y hoàn chỉnh không sứt mẻ gì tới trước mặt các ngươi, liền có thể nhận được mười vạn lượng bạch trắng, hơn nữa còn thêm một phần tiền lãi mỗi năm của Phi Ưng Xã và một thanh can tương bảo kiếm? Ừm… Những thứ này có phải đều là của ta rồi? Nhớ phải đưa tới cho ta, Khuyết Thủy hiện đang ở đây, tạ ơn hai vị huynh đài.”
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Sắc Như Không | Ngược | Hoàn thành
Tại Kỳ Nghệ Bình Châu Tây Bắc, Cừ Dương thành khi đó là nơi sản xuất ra rất nhiều mỹ tửu, ở trong thành có không ít cửa tiệm buôn bán rượu lớn nhỏ, trong đó nổi danh nhất chính là Thành Nam An gia, nhà bọn họ có bí phương gia truyền ủ ra Cửu Uấn Xuân Tửu*, được triều đình ngự dụng cống rượu, An gia cũng vì vậy mà trở nên nổi tiếng về sự giàu có. Một gia tộc giàu có, một người thịnh vượng sẽ không tránh khỏi có chút việc riêng, An gia cũng không ngoại lệ.Nghe nói An gia mấy đời trước đồng thời xuất hiện hai vị công tử am hiểu tửu nghiệp, khi đó An lão gia không biết nên an bài như thế nào, cho đến khi sắp chết vẫn không thể quyết định người thừa kế, đến cuối cùng lão gia vừa chết, hai huynh đệ liền vì việc kế thừa mà đứng lên tranh giành, kết quả ca ca bởi vì một chút sơ sẩy mà bị đệ đệ đánh bại, đệ đệ vì bảo vệ chính mình và địa vị của con cháu sau này, đã cùng ca ca phân gia, đuổi ca ca và người nhà của y ra khỏi Cừ Dương thành. Từ đó, An gia chia thành Bản gia và Phân gia, người Bản gia vừa sinh ra đã có quyền thừa kế An gia, mà Phân gia vĩnh viễn chỉ có thể chịu danh hiệu “người thất bại”, ăn nhờ ở đậu…….
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Thời Bất Đãi Ngã | Dị năng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thế Tử Hàn Tư Ân của tác giả Thời Bất Đãi Ngã. Hàn Tư Ân vừa mở mắt liền nhìn thấy màn trướng cùng bức họa quen thuộc, trong lòng liền cười nhẹ, đôi mắt với khóe miệng cùng lúc nhếch lên nụ cười chế giễu. Hắn chậm rãi rời khỏi giường, nhưng do thân thể bệnh tật này liên tục nằm ở trên giường, cước bộ của hắn phù phiếm vô lực, đi vài bước đã có chút lảo đảo. Cảnh tượng giống như trong kí ức của hắn, những người hầu vốn phải túc trực lúc này đều đã lười biếng trốn đi mất, vậy nên động tĩnh của hắn không làm kinh động đến bất cứ ai.Hàn Tư Ân bước đến trước mặt bàn thì dừng lại, bên cạnh bàn là chiếc bình phong bách điệp bay lượn cũ nát, trên bàn lại đặt một hòm vật phẩm cũ kỹ, hòm mới mở một nửa, mơ hồ có thể nhìn thấy bên trong mấy khối bạc vụn, những vật còn lại bày biện có chút ngổn ngang. Trong đó có một chén thuốc không đặc biệt dễ thấy, trong chén còn dư lại bã thuốc, tản ra vị đắng ngắt của dược liệu, bên cạnh còn có một chiếc gương to như bàn tay, mặt gương phủ đầy một lớp bụi. Từ những chuyện nhỏ nhặt như thế liền có thể thấy được, hạ nhân đối với chủ nhân của cơ thể này có bao nhiêu vô lễ, tắc trách.Hàn Tư Ân nhìn gương mặt quen thuộc trong gương, gương mặt này vốn dĩ cực kì dễ nhìn, giờ đây vì xanh xao nhợt nhạt mà gò má nhô ra, trông đặc biệt tối tăm quỷ dị. Lúc này gò má của hắn ở trong mắt người ngoài giống như đang dùng mấy cành cây chống đỡ lớp da mặt, quá đỗi dọa người.. Ngoài ra bạn có thể đọc thêm những truyện cùng thể loại như Sư Huynh, Rất Vô Lương hoặc Marvel Thương Thành Hệ Thống.
32.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Phong Lộng | Cung đấu | Hoàn thành
Non sông tươi đẹp, nhuyễn như yên. Võ lâm đệ nhất môn phái Dâm Đãng giáo tổng bộ — bên trong Dâm Đãng sơn trang, nay giăng đèn kết hoa, náo nhiệt phi phàm. Từ lúc Dâm Đãng giáo ở trong khoảng thời gian ngắn quật khởi giang hồ,tinh thần võ lâm hiệp nghĩa lâm vào đại chấn. Khó có được đương kim võ lâm minh chủ, Dâm Đãng giáo giáo chủ kiêm đương kim hoàng đế thân đệ Thịnh Kiếm Thanh sinh nhật, như thế nào có thể không hảo hảo chúc mừng một phen? Võ lâm các phái tinh anh tập hợp, đoàn tụ nhất đường, các màu hạ lễ cuồn cuộn không ngừng đưa tới.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Brenna Hu | Ngôn tình | Hoàn thành
Tại một căn biệt thự nhà họ Lâm nguy nga, tráng lệ. Trong một căn phòng ngủ có màu chủ đạo là xanh da trời nhạt và trắng. Có một cô gái đang ngủ không hay "trời trăng mây nước". Có tiếng gõ cửa rồi có một giọng nói từ ngoài nói vào: " Tiểu thư, đã gần trưa rồi. Cô mau thức dậy đi. Kẻo ông bà chủ lại nổi giận đấy ". " Cho cháu thêm 10 phút nữa đi. Chỉ 10 phút nữa thôi "Một giọng nói ngáy ngủ nói ra. " Bà chủ nói nêu bây giờ tiểu thư không chịu thức dậy thì sẽ đích thân bà ấy lên kêu cô đó ". " Hả, được rồi. Tôi thức ngay ". Nghe đến bốn từ " bà chủ lên kêu " cô hoảng hồn bước ra khỏi giường. Nhanh chóng đi thay đồ rồi xuống nhà. Cô mặc một chiếc váy nhẹ nhàng bước xuống.Vừa nhìn thấy cô con gái bước xuống, Liễu Lệ - mẹ của Lâm Mẫn Nhi nói: " Cuối cùng con cũng chịu xuống rồi sau. Mẹ định lên kêu con thức dậy đó ". "Mẫn Nhi, con mau ngồi xuống đây đi, ba có chuyện muốn nói với con "
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Lưu Thủy Thủy | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [ABO] Phục Hôn của tác giả Lưu Thủy Thủy. Trước lúc ly hôn,Hạ Phỉ quyết đoán cực kì, lại còn dõng dạc: "Ly thì ly! Tôi không quen cái tính khí xấu của em!"Sau khi ly hôn ngày đầu tiênHạ Phỉ, "Hu hu hu, vợ đâu rồi? Vợ tui cũng đâu phải mini, nguyên một người to như thế biến đi đằng nào rồi?"Sau khi phục hôn (tái hôn, kết hôn lại)Hạ Phỉ, "Không thể nào, làm sao lại có người không có vợ cơ chứ!"Nếu là fan của Lưu Thủy Thủy, bạn có thể đọc thêm Con Dâu Nuôi Từ Bé (Đồng Dưỡng Tức) hay Yêu Qua Mạng.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53