Có Biển

Sơ Hòa 初禾 | Đam mỹ | Hoàn thành

Viễn Thành là một thị trấn du lịch nho nhỏ trên Tây Bắc, thật giống như tên, xa tít mù tắp, mùa ế thì quạnh quẽ chẳng được mấy mống trên đường, đến khi vào mùa thì xó nào cũng chật ních. Bốn năm trước, một nhà trọ cho giới trẻ du lịch khai trương trong con hẻm nhỏ nhất của trấn, chỉ đủ rộng cho xích lô và mô tô chen vào, thoạt nhìn cứ nghĩ là ngõ cụt, nhưng khu nhà đằng sau cánh cổng sắt lại là cả một chân trời mới.Nhà trọ tên Có Biển, tuy vậy đừng nói là cái Viễn Thành bé bằng lòng bàn tay này, mà tính cả các tỉnh trấn xung quanh Viễn Thành cũng chẳng đào đâu ra biển hết. Ý chủ nhà trọ là, không có biển vẫn có thể tưởng tượng là có biển, giống như người có thể nghèo nhưng không thể không có ước mơ. Nghe thì hơi ngáo, nhưng đám thanh niên vác balo trên vai lại rất thích lời giải thích này, cho nên mặc dù ở tận trong hang cùng ngõ hẻm của Viễn Thành, Có Biển vẫn là nhà nghỉ khó đặt được nhất trong mùa du lịch.Tuy rằng rất có thể mọi người thích chỗ này, chỉ vì anh chủ không những đẹp trai, mà lại còn hào phóng. Tiền thân của Có Biển là một hộ nhà chăn nuôi, sau kết cấu lại thành một toà hai tầng, chứa được gần năm mươi người. Sân vườn rất rộng, dùng để trồng rau củ hoa tươi, cạnh vườn rau là một giàn nho, trên treo dải đèn màu xinh xinh, tối đến bật lên sáng rực rỡ. Hiện tại đang là mùa du lịch, Có Biển đã nhận hơn bốn mươi khách, lầu hai vẫn còn hai phòng trống.

7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Em Gái Của Gian Thần

Trường Câu Lạc Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành

Lâm Uyển lại nằm mơ. Trong giấc mơ chính là kết cuộc của nữ phụ Lý Lệnh Uyển trong quyển truyện " Em gái của gian thần" do nàng sáng tác gần đây. Vào ngày hai mươi ba- đông chí. Tuyết rơi đầy trời, ở vùng ngoại ô trong một ngôi miếu hoang, Lý Lệnh Uyển bị cắt đầu lưỡi, bị ép uống đọan trường thảo, nàng vô cùng đau đớn nằm dưới nền đất lạnh lẽo. Trước mặt nàng là một người nam nhân, một thân đen huyền, áo choàng tơ lụa không vướng bụi trần, diện mạo xuất chúng, khí chất nho nhã, thanh tao xuất thần.Nhưng ánh mắt khi hắn nhìn đến nàng chỉ toàn là sự lạnh lẽo và cay độc, nếu để người khác nhìn thấy cũng đã đủ kinh sợ. Lâm Uyển giật mình tỉnh giấc hét lớn, trên trán mịn của nàng toàn là mồ hôi. Chu thị trang ở ngoài đại sảnh dặn dò bọn nha hoàn lau dọn cẩn thận đồ vật, bỗng nghe thấy tiếng thét chói tai, nàng ta vội vàng đi vòng qua tấm bình phong thêu ngọc lan cẩm tước, bước nhanh đến trước giường, cúi người đưa tay sờ trán Lâm Uyển, một mặt hỏi: " Uyển Uyển, con làm sao vậy?"Lâm Uyển ngẩng đầu, ngây người nhìn đến Chu Thị. Nàng xuyên vào truyện đã được hai ngày, nàng biết rõ vị phu nhân xinh đẹp trước mắt này chính là mẫu thân của Lý Lệnh Uyển.

26.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Công Chúa, Ngoan Một Chút

Mạt Trà Khúc Kỳ | Ngôn tình | Hoàn thành

Chúc Yểu bị dì Phương bảo mẫu đánh thức. Rèm cửa sổ màu kem bị kéo ra, những tia nắng ban mai xuyên qua lớp kính thủy tinh, chiếu vào phòng thật ấm áp. Chúc Yểu ngồi dậy, mái tóc dài mềm mại hơi rối. Cô đưa tay dụi nhẹ đôi mắt vẫn đang lim dim rồi mới hất chăn mền ra, bước xuống giường, xỏ chân vào đôi dép lê bằng vải mềm, đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.

16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Tiểu Dạ Khúc

Xuân Phong Lựu Hỏa | Ngôn tình | Hoàn thành

Mùa hè nắng nóng chói chang, giữa trưa là lúc ánh nắng mặt trời ác nghiệt nhất, làn da mà phơi ngoài trời sẽ bị bỏng rát đau nhức. Kim Tịch khẽ ngẩng đầu, nheo nheo đôi mắt đen nhánh như mắt nai, nhìn về phía nhà ký túc xá nam ở trước mặt. Gió nhẹ từ từ thổi đến, những chiếc quần lót trên ban công không ngừng lắc lư theo gió. Cô cúi đầu, lau sạch mấy giọt mồ hôi hột trên chóp mũi, lấy một mảnh giấy nhỏ từ trong balo ra, trên tờ giấy viếtKý túc xá nam số 8, phòng 510. Hôm nay là ngày cô đến trường báo danh nhập học, tác chiến cho tới tận trưa, cầm thư thông báo trúng tuyển, tự mình tìm được vị trí của học viện, chật vật chen vào đám người điền thông tin, lấy được chìa khóa của khu ký túc xá. Thế nhưng lúc cô đi ra, lại không thấy chiếc vali đỏ của mình đâu nữa. Bây giờ ở chỗ cô để va li, chỉ lưu lại một tờ giấy có chữ viết ngoáy qua quýt: Ký túc xá nam số 8, phòng 510.Phản ứng đầu tiên của Kim Tịch là chạy tới phòng bảo vệ xin giúp đỡ, nhưng khi cô tới phòng bảo vệ, thì phát hiện hành lang chật ních sinh viên và phụ huynh, hầu như họ đều đến đây nhờ tìm đồ bị mất lạc. Đại học B thực sự rất rộng, diện tích hơn một nghìn mẫu, vả lại địa hình còn phức tạp. Sinh viên mới đến nhập học nhiều như nước thủy triều dâng, trong trường học khắp nơi đều là người ngoài và người nhà của sinh viên, tốt xấu lẫn lộn, khó tránh khỏi có điều sơ xuất.

16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Nam Thần Hoàn Mỹ

Tây Nguyên Mỹ | Ngôn tình | Hoàn thành

Mùa thu, trời cao trong xanh, ánh nắng tươi sáng,vô số loài hoa muốn bắt lấy cái đuôi mùa hè, ra sức nở rộ. Tại thư viện Trường Đại Học Y, Lục Giam bị một nữ sinh ngăn lại ở cửa cầu thang. "Lục, Lục học trưởng" Nữ sinh lắp bắp mà mở miệng. Cô nàng vóc dáng không thấp, ít nhất cao 1m68, nhưng Lục Giam càng cao, ước chừng cao hơn một cái đầu. "Ân?" Lục Giam cuối đầu nhìn nàng một cái, không có cảm giác quen thuộc.Nữ sinh mặt càng đỏ, nàng ngước nhìn anh, lắp bắp. Lục Giam trong lòng hiểu rõ, loại tình huống này từ nhỏ đến lớn anh đã trải qua quá nhiều. Nếu hẹn anh ăn cơm hoặc xem phim, anh liền nói xin lỗi không rảnh ; nếu trực tiếp thổ lộ anh sẽ nói chính mình đã có người yêu thích.... Quả nhiên, nữ sinh muốn hỏi phương thức liên hệ. Lục Giam lễ phép nói xin lỗi, sau đó trực tiếp cự tuyệt. Nữ sinh biểu tình rất thất vọng, nước mắt chuyển động trong hốc mắt. Lục Giam do dự một lát, dự sẽ an ủi cô nàng một câu, nhưng cũng chỉ là do dự. Anh dứt khoát xoay người, tiếp tục xuống lầu.Làm như vậy có vẻ anh hơi nghiêm khắc hay vô tình, nhưng ra vẻ làm một chàng trai ấm áp thì không thích hợp, anh cũng không nghĩ nhiều. Không thể ngăn cản người khác thích anh, vậy thì làm các cô ấy nhanh chóng quên anh, sau đó tìm tình yêu thích hợp với mình. Bởi vì là ở thư viện, nên Tô Diệc để điện thoại của mình chế độ rung. Cảm giác được điện thoại rung lên, cô vừa xuống lầu vừa tìm điện thoại. Đến bậc tháng gần cuối,không chú ý dưới chân, vấp một cái, cả người liền ngã nhào về phía trước.

19.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Chuyện Bắt Đầu Từ Một Nụ Hồng

Nàng Bun | Ngôn tình | Hoàn thành

Ngày mồng tám tháng ba hẳn là một ngày đáng để chờ đợi đối với nhiều cô gái. Nhưng, với một cô gái không quá xinh xẻo như Vân, liệu Vân có chờ đợi ngày này như bao chị bao em? Phạm Thanh Vân, năm nay mười sáu tuổi, là nữ sinh học lực khá, xếp hạng hai mươi lăm trên tổng số ba mươi chín bạn của lớp 10A2, trường THPT Võ Thị Sáu.Suốt mười sáu năm Vân sống, chưa bao giờ Vân nhận được bất kỳ một món quà riêng từ bạn trai nào vào ngày này, ấy vậy mà năm nào Vân cũng háo ha háo hức, hồi hộp trông đợi, biết đâu, biết đâu sẽ có một chàng trai nào đó thầm thích Vân, sẽ lấy hết can đảm để thổ lộ tình cảm với Vân vào cái ngày mà cơ hội nhận được cái gật đầu là rất lớn này thì sao?Năm nay cũng vậy, Vân đã hồi hộp tô điểm chút son, mái tóc mềm buông xõa cài thêm chiếc kẹp nơ hoa điệu đà, đến lớp thật sớm để ngồi… chờ.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Nam Chính Yêu Tôi Đến Phát Điên Rồi!

Rosaria Nguyen (Trang Nguyễn) | Xuyên không | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Nam Chính Yêu Tôi Đến Phát Điên Rồi! của tác giả Rosaria Nguyen (Trang Nguyễn). Nhưng dù sao nó vẫn không đáng kể mấy với việc cô sắp có thể tự do, rời đi thế giới tiểu thuyết và trở về thế giới thực của mình.Khuôn mặt soái khí, thân thể cực phẩm kia, àiii!Cuộc chơi nào cũng phải có hồi kết!Bỏ qua nỗi buồn ít ỏi trong lòng, Rosie tiếp tục vui vẻ ôm số tiền bồi thường khổng lồ rời khỏi lâu đài của ngài công tước. Giờ chỉ cần chờ đợi cho đến ngày hôn lễ của nam nữ chính được tiến hành. Nữ phụ độc ác là cô đây sẽ vĩnh biệt tất cả và trở lại cuộc sống hiện thực của chính mình. Thế nhưng mọi việc luôn ngoài tầm kiểm soát, giống như việc Rosie bất chết đi và xuyên không tới nơi này.Nếu yêu thích truyện cổ đại, bạn có thể đọc thêm Mưu Đoạt Phượng Ấn hay Muôn Hoa Trên Gấm.

12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Văn Khương Công Chúa

Yuying | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Văn Khương Công Chúa của tác giả Yuying. "Hoàng huynh, không cần" - Văn Khương gương mặt ngấn nước, thút thít khóc lóc co cụm lại trong tấm chăn dày trốn tránh.  "Ngoan, hoàng huynh chỉ là ôm muội một cái, đừng sợ." Thế tử Trữ nheo cặp mắt lại, giọng nói vì tình dục mà trở nên trầm khàn khó nhịn.  "Hoàng huynh, a _ _ _ _" 

28.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23

Cô Giáo Ở Nhà Tôi

yenvu18 | Bách hợp | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Cô Giáo Ở Nhà Tôi của tác giả yenvu18. Sài Gòn, một buổi sáng sớm vội vã.Hương bước xuống xe khách dưới ánh nắng trời Sài Gòn, cô có cảm tưởng như ánh nắng sắp thiêu đốt mình, ngay lập tức biến cô trở thành heo quay. Ở quê cô cũng có nắng, nhưng bình thường ngoại trừ đi học ra Hương cũng không hay ra đường, thành ra đối với ánh nắng cô rất mẫn cảm. Mấy chú xe ôm tranh thủ kiếm khách hỏi thử xem cô muốn đi đâu, Hương chọn một chú trông có vẻ "sẽ không bắt được khách" nhất, bảo rằng mình muốn đi đến khu quận 7.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Không Hẹn Ước của cùng tác giả.

18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23

Thắt Lưng Hoa

Trần Vị Mãn | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Thắt Lưng Hoa của tác giả Trần Vị Mãn. Sau đó, cô lặn lội từ miền núi đến tận thành phố tìm gặp anh, chỉ để tặng anh chiếc thắt lưng hoa - tín vật định tình của các cô gái dân tộc Di, nhằm bày tỏ tình cảm của mình. Dẫu biết rằng anh đã có người thương trong lòng, và sẽ không nhận chiếc thắt lưng hoa do tự tay cô thêu, nhưng cô vẫn vượt ngàn dặm xa xôi để sau này không phải cảm thấy hối hận. Tuy nhiên, Ngụy Tuần đã nhận lấy chiếc thắt lưng hoa của Lí Mộ. Kể từ đó, cuộc đời cô có biết bao điều nuối tiếc...Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Dư Âm hay Tam Hỏa của cùng tác giả.

13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24

Tổng Tài Giả Ngốc: Ai Là Sói?

Trịnh Như Quỳnh | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Giả Ngốc: Ai Là Sói? của tác giả Trịnh Như Quỳnh. Lục Thi Nhi quay lại nhìn anh chồng ngốc, mỉm cười ngọt ngào rồi đưa tay về"Ở nhà ngoan! Em ra ngoài một lát rồi về!"Cô nói xong thì cứ thế bỏ đi luôn.Cánh cửa vừa đóng lại, Hàn Thẩm liền chậm rãi đặt con gấu bông sang một bên, ánh mắt trở nên sắc lạnh. Anh lấy điện thoại ra gọi, giọng nói không còn sự ngốc nghếch và khờ khạo như lúc nãy."Theo dõi thiếu phu nhân, xem cô ấy đi đến những đâu, gặp ai, làm gì?"Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Tổng Tài Bá Đạo Và Vị Hôn Thê Khó Chiều của cùng tác giả.

16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Kết Hôn Với Vợ Cũ

Mộc Mộc Tầm Tầm | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Kết Hôn Với Vợ Cũ của tác giả Mộc Mộc Tầm Tầm. Cô vẫn làm theo hợp đồng, rời khỏi anh, nhưng không ngờ được chỉ có một lần đó thôi lại khiến cô có thaiTrong lúc khó khăn khổ sở nhất, cô gặp được người đàn ông vô cùng tốt, anh và cô yêu nhau.Năm năm sau, hi tất cả đối với cô đã đi vào quỹ đạo, cô gặp lại anh, chồng cũ "một tháng".Cô phải đối diện với anh như thế nào? Cô có cho anh biết mình có con với anh không? Người yêu hiện tại của cô thì sao?​Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Mười Dặm Hoa Đào Quy Về Một Mối hay Vợ Boss Là Thần Y của cùng tác giả.

12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Lớp Trưởng! Tớ Yêu Cậu!

Aki Re​ | Bách hợp | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Lớp Trưởng! Tớ Yêu Cậu! của tác giả Aki Re​. Nhưng với tôi thì khác, tôi cho rằng, “bạn” là một người thân thiết, một người thật sự có thể cùng nhau chia sẻ vui buồn, cùng nhau tâm sự những khó khăn, những khuất mắc…Hay cũng có thể là người bạn hơi kì dị một chút, bề ngoài thờ ơ lạnh lùng nhưng khi thấy đứa bạn của mình bị bắt nạt là xông lên chửi chí choé đứa gây sự. Hoặc chỉ là một người bạn bình thường chẳng có gì hay ho nhưng khi thấy bạn có dấu hiệu khác mọi ngày là y như rằng tính thám tử của nó trỗi dậy điều tra nguyên nhân sự việc ngay lập tức.Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Lấy Cái Tên Rợn Nhất hay Sư Tôn Của Ta Lại Giận Dỗi Rồi!!!

8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Cớ Sao Nói Không Yêu

Cố Tây Tước | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Cớ Sao Nói Không Yêu của tác giả Cố Tây Tước. Ông nội đã bất kể mối ngờ vực từ ba năm trước khi trong nhà xảy ra chuyện long trời lở đất vì việc bài vị của trưởng nữ Nguyễn Trân Hoa được đưa về quê nhà mà nhận đứa con nuôi vừa mới trở về của Nguyễn Trân Hoa là Tưởng Nghiêm. Nguyễn Tĩnh chỉ xem qua loa một chút rồi đặt lá thư lên mặt bàn và úp mặt xuống ngủ.Cuối cùng vẫn không đồng ý về nhà.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tiểu Xuân Nguyệt hay Nơi Nào Đông Ấm của cùng tác giả.

9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Đừng Bao Giờ Đi Ăn Một Mình

Keith Ferrazzi | Khác | Hoàn thành

Điều duy nhất quan trọng trong thế giới này là mối quan hệ. Mọi vật tồn tại trong vũ trụ này bởi vì chúng có quan hệ với nhau. Không có điều gì tồn tại một cách độc lập. Chúng ta cũng thôi đừng giả bộ mình là những cá nhân có thể tồn tại một mình_MARGARET WHEATLEY. Sao tôi lại lạc vào chốn này? Tôi vẫn thường tự hỏi mình như vậy trong những ngày đầu còn là một anh sinh viên năm nhất bỡ ngỡ tại trường kinh doanh Harvard (HBS)

6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Anh Điên Thật Đúng Kiểu Em Thích

Thành Nam Hoa Khai | Ngôn tình | Hoàn thành

Một bệnh nhân mới sắp đến. Diêu Linh biết tin này khi viện trưởng đang xem xét tình trạng khôi phục của cô. Viện trưởng là người phụ trách trung tâm chăm sóc bệnh nhân tâm thần thay gia đình họ, chuyên nhận những ca bệnh đã trải qua rất nhiều trị liệu nhưng vẫn không thể khỏi hẳn. Vậy nên, đúng ra đây cũng không phải là bệnh viện tâm thần, mà là một trung tâm quản lý bệnh nhân tâm thần, nhưng để tiện xưng hô nên vẫn gọi người phụ trách là viện trưởng.Lúc đó, trên hành lang có một anh trai cường tráng vốn đang nhảy nhót, hình như cùng với một cô bé, chạy tới: “Lại có một người tới! Lại có một người tới!” Mỗi lần anh ta làm thế có nghĩa là lại có thêm một bệnh nhân tới. Thấy Diêu Linh đã hồi thần, viện trưởng ôn tồn hỏi han: “Đừng căng thẳng, hôm nay có thấy dễ chịu hơn không?” Diêu Linh hấp háy mắt, ra vẻ ngoan ngoãn, “Không hề, hôm nay mấy người quên tưới nước cho tôi…”Viện trưởng vừa ghi chép lại vừa nói tiếp: “Sao đêm qua lại muốn đánh người?” Diêu Linh nghệt mặt ra, như thể chẳng hiểu gì nhìn ông ta. Viện trưởng lại hỏi thêm vài chuyện nữa rồi để y tá đưa Diêu Linh ra ngoài. Sau khi Diêu Linh ra ngoài liền nhanh nhẹn thoát khỏi y tá, ngồi xổm cạnh bồn hoa, phơi nắng. Phơi nắng chỉ là phụ, cái chính là, bên kia có một bệnh nhân nữ không muốn về phòng bệnh, bị hai bảo vệ áp giải quay về, động tác vô cùng thô lỗ.

18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Chờ Đến Khi Gió Êm Sóng Lặng

Toan Giác Cao | Ngôn tình | Hoàn thành

Dương Mai chống má ngồi trên xe Lý Diễm. Trời vừa tảng sáng, hai bên đường vẫn còn ánh đèn. Thời gian còn sớm, trên đường gần như không có người qua lại, cũng không có xe, rất an tĩnh. Lý Diễm lái xe, nhìn thoáng qua bên cạnh thấy sắc mặt Dương Mai lạnh lùng, mí mắt còn chưa mở ra hoàn toàn, trông như còn buồn ngủ. Cô ta tự nhiên cảm thấy vui vẻ, nói: “Không tình nguyện học xe vậy à?” Dương Mai liếc mắt nhìn cô ta một cái: “Tớ đã thi ba lần.”“Ồ, thi bao nhiêu lần hỏng bấy nhiêu lần, hỏng bao nhiêu lần thi bấy nhiêu lần. Tinh thần này rất đáng cổ vũ.” Dương Mai trừng mắt, Lý Diễm cười vài tiếng thật khoa trương, chờ cười đủ rồi, nghiêm túc lại nói: “Tớ nghe người ta nói, khóa thứ ba sẽ thi thực hành điện tử, nhân lúc còn chưa cải cách, cậu sớm lấy được bằng lái đi. Bằng không về sau thi sẽ càng không có nhân tính.”Dương Mai nghe xong thần sắc không thay đổi, mắt cũng không thèm nháy, chỉ nhàn nhạt “Ừ” một tiếng.Như vậy thoạt nhìn, Dương Mai mặt không biểu tình, giống như đối với chuyện “Nhân lúc còn sớm lấy được bằng lái” này không để bụng chút nào. Nhưng Lý Diễm biết, Dương Mai có chút khẩn trương. Bởi vì tay trái cô đang nắm chặt dây an toàn đến nhăn nhúm. Dương Mai khẩn trương sẽ không biểu hiện ở trên mặt, mà là thông qua phương thức khác thể hiện ra. Tựa như có những người thời điểm khẩn trương sẽ không tự giác mà đổ mồ hôi lạnh còn Dương Mai là không tự giác mà nắm chặt đồ vật, mặc kệ là cái gì, chỉ cần ở trong tay cô đều sẽ bị siết chặt.

17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Hôm Nay Mật Đường Có Chút Ngọt

Nhất Chích Nịnh Mông Hà | Ngôn tình | Hoàn thành

Sáng sớm, vài tia nắng tinh nghịch leo lên bệ cửa sổ, hắt lên mặt của Điềm Mật, không khỏi khiến cô cảm thấy khó chịu, liền mở mắt. Không ngờ lại nhìn thấy Cửu gia đang nằm ở bên cạnh, còn đang chăm chú nhìn mình thì giật phắc một cái! " Dậy rồi à? " - Tạ Cửu kéo kéo má đỏ của cô đầy cưng chiều. Điềm Mật khẽ ừ một tiếng." Cửu gia, quà của anh còn chưa mở? " " Quên mất, phải làm sao đây nhỉ? " - Vừa nói vừa ôm cô vào lòng, còn khẽ kề vào bên tai cô mà cười khẽ. Điềm Mật di chuyển ngón tay: " Vậy bây giờ mở nhé. "

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Anh Muốn Cùng Em Đi Tới Cuối Cuộc Đời

Thị Kim | Ngôn tình | Hoàn thành

Sáu giờ rưỡi sáng sớm, Mạc Phỉ bị đánh thức bởi tiếng điện thoại. Anh mê mang nhìn tên người hiện trên màn hình, nheo mắt lại, hơi ngẩn ra. Người này đã ở nước ngoài hai năm, bận tới mức như biến thành người ẩn hình luôn rồi, tết âm lịch gọi điện mười lần thì có tám lần không thèm nghe máy, thế mà hôm nay mới sáng tinh mơ đã chủ động gọi điện tới, nhất định là có chuyện gấp hoặc xảy ra chuyện gì đó rồi. Vội nhận điện thoại, nghe thấy giọng nói thanh lãnh quen thuộc: "Tôi nhớ là lần trước cậu bảo rằng, sau khi chia tay bạn gái rồi lại quay lại với nhau?" Giọng nói tuy hơi khàn, nhưng ngữ khí vẫn bình tĩnh trấn định như trước kia, không giống như đã xảy ra chuyện gì. Mạc Phỉ thở phào một hơi, nói: "Đúng vậy, sao thế?"

9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ngựa Non Háu Đá

Hàn Thục | Trọng sinh | Hoàn thành

Lúc Lục Phỉ Nhiên chết hệt như người giấy, mặt cắt không còn giọt máu, bộ dáng gầy gò, nằm ở trên giường bệnh, quấn đầy ống truyền dịch. Đường nét mơ hồ có thể nhìn ra được vẻ thanh tú lúc trước, nhưng không còn cái vẻ rực rỡ như lần đầu Thiệu Thành nhìn thấy. Ban đầu Lục Phỉ Nhiên đối với Thiệu Thành mà nói cũng chỉ là yêu thích nhất thời. Năm ấy, Thiệu Thành không thể ngờ bản thân sẽ đối một người mà chung tình suốt hai mươi năm, vì người đó mà trở nên trầm mặc, đêm ngày thương tâm.Càng không ngờ rằng mình toàn tâm vun đắp cho mối tình này ngần ấy năm nhưng cũng không thể sưởi ấm được trái tim Lục Phỉ Nhiên. Lúc tiến vào phòng phẫu thuật là lần đầu tiên Lục Phỉ Nhiên chủ động nắm lấy tay Thiệu Thành. Khoảnh khắc đó Thiệu Thành rất đỗi vui sướng, nhưng lập tức anh cảm nhận được chiếc nhẫn lạnh băng trong lòng bàn tay Lục Phỉ Nhiên. Anh đẩy trở lại, Lục Phỉ Nhiên lại run rẩy mà kiên quyết trả nhẫn cho anh. "Đủ rồi, Thiệu Thành." Lục Phỉ Nhiên yếu ớt nói, thở ra một hơi làm mặt nạ khí xuất hiện tầng hơi nước. Cậu lẳng lặng đưa mắt nhìn Thiệu Thành một cái, sau đó mệt mỏi khép mi. Nhẫn rơi xuống đất bị bước chân lộn xộn của đoàn người đá văng, dính đầy bụi bặm, lăn vài vòng, cuối cùng ngừng lại.

15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26