Từ Từ Dụ Dỗ

Bắc Khuynh | Ngôn tình | Hoàn thành

Sắc trời có chút âm trầm, tầng mây bị ép tới cực thấp, vẫn còn quang cảnh của sáng sớm, khi ánh nắng còn chưa rõ ràng. Niệm Tưởng ngồi trên ghế dài của bệnh viện, khẩn trương đến mức tim trong lồng ngực cũng đập nhanh từng trận vang dội. Một tay cô áp lên má phải, nhịn không được chuyên chú nhìn về phía cửa nha khoa đối diện. Tuy rằng khoảng cách có chút xa, nhìn thấy gì cũng không rõ ràng, nhưng cái này cũng không gây trở ngại cô đối với bệnh nhân đang tiếp thu trị liệu, sâu sắc đồng cảm.Cô đã ở chỗ này chờ gần nửa giờ. Ngay lúc cô cho rằng hôm nay không biết sẽ chờ đến bao giờ, rốt cuộc lúc đang ôm răng đau than thở, cô thoáng chốc nghe thấy có người kêu tên của mình. Sửng sốt một chút, ngay lúc tên của mình được đọc lại lần thứ hai, lần sau rõ ràng hơn lần trước, cô nhanh chóng nhổm dậy đi vào. Quy cách của gian phòng cũng không nhỏ, được tấm kính dầy mờ chỉnh tề ngăn cách hình thành từng gian phòng nhỏ độc lập. Ngoài Niệm Tưởng vẫn đang hết sức chuyên chú nhìn chằm chằm bác sĩ đang trị liệu cho bệnh nhân, bên trong một phòng nhỏ khác còn có một vị bác sĩ cùng hộ sĩ. Hẳn là vừa kết thúc trị liệu cho bệnh nhân, anh còn mang khẩu trang, chỉ lộ ra đôi mắt. Trong tay đang cầm giấy khám mà cô đăng ký, chuyên chú nhìn cái gì.

17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Cô Vợ Xã Hội Đen Của Ông Trùm Hắc Đạo

LanHoDiep134 | Ngôn tình | Hoàn thành

Tại một góc tối trước cửa quán bar Night Angel, quán Bar lớn nhất tại thành phố S không khí lại đối nghịch với bên ngoài. Trước cửa đứng bốn tên bảo vệ với thân hình cao lớn cường tráng nét mặt hình sự. Họ đứng canh cửa để giữ gìn an ninh trật tự cho quán bar. Những chiếc xe sang trọng lần lượt tiếng vào bãi đậu xe VIP của quán Bar.Một hàng người đang đứng chờ sẵn ngoài cửa, đợi đến 12 giờ khuya quán bar mới mở cửa. Cho dù là những công tử, tiểu thư nhà giàu hay những người nổi tiếng điều không ngoại lệ. Người nào cũng phải sắp hàng chờ để vào trong. Những người tới đây điều biết đến quy luật của quán bar. Dù họ có thân phận gì đi chăng nữa, một khi bước vào cửa quán bar điều như nhau. Bởi vì những người được phép vào trong, đều là những kẻ có thân phận và địa vị trong xã hội.Mã Lung Linh là con gái út của Mã Cảnh Chung, thủ lĩnh của bang Tam Hổ. Bang Tam Hổ nằm trong tứ đại bang phái tại thành phố S. Đứng nhất là bang Phi Long của Nam Liệt, đứng nhì là Bang Bạch Hổ của Mạnh Hùng, đứng thứ ba là bang Tam Hổ của Mã Cảnh Chung, cuối cùng là bang Ngũ Xà của Trịnh Ngũ Dương. Bang Tam Hổ đang ở trong bóng tối, ngấm ngầm mở rộng địa bàn của mình tại thành phố S. Tuy bang Tam Hổ không lớn mạnh bằng bang Phi Long của Nam Liệt. Nhưng Mã Cảnh Chung là một tiểu nhân bỉ ổi, nên Nam Liệt luôn cho người theo sát hành động của bọn họ. Mã Lung Linh cùng một nhóm bạn lần đầu tiên đến bar Night Angel chơi.

21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Mười Năm

Hương Tiểu Mạch | Đam mỹ | Hoàn thành

Mạnh Tiểu Bắc sinh tại thung lũng phía Tây núi Kỳ Sơn, tỉnh Thiểm Tây. Lúc cậu sinh, trời đã nhá nhem tối, ráng chiều nhuốm đỏ cả sườn núi phủ dày những lớp đất sét vàng được bồi đắp nên từ vạn năm qua, những em bé vội vàng lùa dê trở về, tiếng dân ca  thê lương văng vẳng vang vọng khắp triền núi hòa cùng tiếng động cơ ầm ầm rền rĩ không dứt, phía xa chân trời lóe lên từng dải lụa ánh sáng chói đỏ rực rỡ. Chiều tối ấy, mẹ cậu vẫn đang trực ca, ở trong phòng trực máy ngay tại cửa nhà xưởng nghe nốt cuộc điện thoại cuối cùng, bàn tay cầm máy nặng nề, bụng đau nhói, thì thào nói: “Chết mất thôi, chẳng lẽ sắp sinh rồi sao.”Người đang điện phía đầu kia là người thị trấn, cao giọng quát: “Hả, cô bảo gì cơ? Cô có phải người phụ trách không?… Đây là chỉ thị của cấp trên, ngay lập tức sẽ có người được cử đến xưởng kiểm tra tình hình công việc, liên quan tới chỉ tiêu sinh viên của bên trên. Tìm người phụ trách lại đây ngay cho tôi!…” “Vâng, ông chờ cho một chút ạ.” Mã Bảo Thuần chuyển cuộc gọi sang máy nội bộ rồi buông điện thoại xuống, gắng gượng đứng dậy, tự đỡ lấy người, cố nhích vài bước đến sân, vịn vào cây đại thụ, cố sức kêu lên: “Trưởng ban, cấp trên vừa điện đến, bảo tìm phó ban, e rằng có việc gấp, ông xem xem giùm tôi với.”

18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Cô Gái Của Những Năm Tháng Ấy

Mr. Cat | Ngôn tình | Hoàn thành

Tôi gặp em vào một buổi chiều tà, nói nghe lãng mạn thế thôi chứ thật ra là chiều hôm đó tôi đi đá bóng về có lượn qua hàng bánh mì quen thuộc tranh thủ lót dạ vì buổi trưa ăn hơi ít. Ấn tượng đầu tiên của tôi về em là một cô bé tóc dài ngang lưng hơi hơi xoăn kèm theo cặp kính cận, sau lưng em là một cái đàn ghita, có lẽ lúc đó em vừa đi học đàn về. Tôi đứng đờ ra nhìn em đến nỗi cô Năm bán bánh mì phải gọi mấy lần mới giật mình trả tiền. Đợi em đi xa rồi tôi mới dám mon men hỏi cô Năm:

6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Mắt Bão

Sunness | Ngôn tình | Hoàn thành

Mọi gia đình hạnh phúc đều có chung niềm hạnh phúc, nhưng mỗi gia đình bất hạnh lại mang một nỗi bất hạnh riêng” – “Mắt bão” chính là câu chuyện cảm động về cặp vợ chồng trẻ mang nỗi bất hạnh đặc biệt như thế.  Mắt bão có cốt truyện khá ổn: nam nữ chính đều không bình thường. Nam thì tâm thần phân liệt di truyền, vợ con bị kẻ xấu bắt, hàng ngày xem đi xem lại clip vợ bị tra khảo đánh đập để tìm ra manh mối mà bất lực. Nữ thì trầm cảm nặng, sau đó bị bắt cóc, tra tấn dã man nên chấn thương nặng về tâm lý.Trải qua bao khổ đau mất mát và ám ảnh tâm lý, họ vẫn bên nhau bền chặt, quyết không buông rời. Không chỉ là khúc ca cảm động về tình cảm gia đình, Mắt bão còn khiến người đọc trăn trở về ranh giới giữa Thiện và Ác, giữa Trắng và Đen, đồng thời đề cao chính nghĩa, sự khoan hồng thứ tha đối với những con người biết ăn năn hối cải, và lòng cảm thông nhân ái với những số phận khốn khổ bị đẩy vào bước đường cùng. Dù có những khoảnh khắc day dứt xót xa đến ám ảnh, nhưng câu chuyện vẫn đẹp nao lòng, bởi bao phủ lên tất thảy những đau thương kia chính là tình cảm con người thiêng liêng nhất.

12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Có Một Tình Yêu Tên Đợi Chờ

Đại Ôn | Ngôn tình | Hoàn thành

“Tay hắn từ từ lướt qua trước ngực nàng, khiến thân thể nàng bắt đầu run rẩy, gò má trắng nõn thoáng nổi lên màu đỏ ửng, hắn cười nhẹ, hướng đến bên tai nàng thở nhẹ một hơi. Cơ thể nàng chấn động, ngập ngừng nhìn hắn, hé mở đôi môi hồng, nói: “Anh yêu, hôm nay có chuẩn bị cái này cho anh.” Nói đoạn, lấy ra roi gai từ dưới giường, lập tức vùng dậy, áp đảo!” Hoa Nguyệt Nguyệt đọc một hơi xong cả đoạn, không thèm để ý ánh mắt kinh ngạc của đám người xung quanh, quay sang phía Hoan Tử ngồi đối diện, nhướng nhướng mày.“Thế nào Hoan Tử, chị gái của em viết tiểu thuyết thế nào? Có phải rất kích thích rất khiêu khích không hả? Nhanh đi báo cáo chị em đi nào.” Hoa Nguyệt Nguyệt nheo mắt lại, cái mặt vốn có thể coi là thanh tú tức khắc trở nên hết sức bỉ ổi. Hoan Tử đang uống trà sữa, vừa nghe, trong nháy mắt, phun hết trà sữa trong miệng thẳng về phía trước.Hoa Nguyệt Nguyệt nhảy dựng lên, vừa cầm vội giấy chùi chùi bộ váy ngắn mới mua vừa oán trách: “Hoan Tử, trước mặt bao nhiêu người mà em dám phun sữa hả! Dù gì cái loại chuyện không tiết tháo như thế là chị không có làm được đâu nhé.” “Phụt –“ Khách ở mấy bàn gần đó, không hẹn mà cùng cười. Hoa Nguyệt Nguyệt xoa xoa lông mày, liếc Hoan Tử một cái, nói: “Hoan Tử, em xem, chị gái em đi đến đâu cũng thành nhân vật tiêu điểm mà.”

9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Người Bình Thường

Thập Bát Phản | Đam mỹ | Hoàn thành

Thư Quân nở nụ cười với cậu cảnh sát kia: “Không sao đâu, chuyện nên làm mà.” Lúc cười lên trên khóe miệng của cậu có một lúm đồng tiền nho nhỏ, nói chuyện cũng từ tốn, nom dáng vẻ vô cùng ôn hòa. Đáng tiếng là một vết bầm tím trên má lại phá hủy nét đẹp tổng thể, khiến chàng thanh niên này có chút đáng thương. “Nếu đội trưởng Tưởng mà nhìn thấy thì làm thế nào bây giờ…” Mặt cậu cảnh sát trẻ kia nhăn nhúm lại: “Anh cũng thật là, rõ ràng cảnh sát ở gần đó đã chạy đến cả rồi, mà bên kia là ba người, sao anh còn xông về phía trước chứ.”Thư Quân cười khổ: “Khi đó là đàn ông đều sẽ xông lên trước, huống hồ tôi cũng cân nhắc thấy cảnh sát đã gần đến mới xông lên mà, dù sao cũng phải bảo đảm an toàn cho mình chứ. Ba kẻ buôn người giả vờ làm người thân của trẻ nhỏ cản người bên đường, định cướp đứa nhỏ từ trong ngực người mẹ trẻ tuổi. Thư Quân đầu tiên là báo cảnh sát, sau đó thấy ba kẻ đó hình như muốn cá chết lưới rách cướp người bèn lập tức không hề nghĩ ngợi gì mà xông lên. May mà sau khi cậu bị trúng mấy đấm thì cảnh sát đến kịp, tốt xấu gì cũng không để cho đứa bé có chuyện. Đến khi Thư Quân ra khỏi cục cảnh sát thì đã hơn mười giờ. Giờ đang giữa thu, cậu quấn khăn quàng cổ che hơn nửa khuôn mặt, định đi siêu thị mua mì về ăn. Chịu dày vò lâu như vậy khiến cậu sắp chết đói rồi.

7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Yêu Anh Từ Một Lần Đánh Cược

Diệp Tiểu Tịch | Đam mỹ | Hoàn thành

"A Hạo, em xin lỗi, anh đừng giận nhé. Chuyện này sau này tuyệt đối em sẽ không nói ra nữa, anh và Thiên Thiên ở đâu thì em theo đấy, chỗ nào anh ở là nhà của em." Long Ký Hạo quay đầu lại nhìn Lăng Vân Phi một chút. Từ khi hai người lần nữa ở cùng nhau, người này liền bắt đầu cẩn thận dè dặt từng li từng tí, tìm mọi cách làm anh vui lòng, nói liên tục cũng sợ anh sẽ tức giận, tiếp đó liền lập tức xin lỗi giải thích một phen. Hôm nay cũng thế, vốn là một việc nhỏ không quá quan trọng, cuối cùng kết cục lại bắt đầu biến thành Lăng Vân Phi rối rít nói xin lỗi. Tuy rằng hắn căn bản không biết rốt cuộc mình đã làm sai điều gì, nhưng vẫn cứ muốn xin lỗi.

13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Từ Quả Phụ Đến Quý Phụ

Nhất Cá Tiểu Bình Cái | Ngôn tình | Hoàn thành

Lâm Ngữ Yên có thể rõ ràng cảm giác được sức lực toàn thân đang nhanh chóng biến mất, ý thức ngày càng mông lung, nàng mơ hồ nghĩ có lẽ mình sắp chết, bên tai có tiếng nức nở truyền đến, nàng có thể nghe được đó là của trượng phu kết tóc hai mươi mấy năm. Tại sao lại khóc thương tâm như vậy? Lâm Ngữ Yên chua xót nghĩ, chàng rõ ràng căn bản không yêu ta mà. “Ngữ Yên, Ngữ Yên, đời này là ta có lỗi với nàng, nhưng không còn cách nào, thật sự không còn cách nào, ta không quên được nàng ấy… Nếu như chúng ta còn có kiếp sau, ta nhất định sẽ bù đắp lại cho nàng…” Cầm thật chặt bàn tay nhỏ bé đang lạnh dần của thê tử, Đàm Duy khóc đến tê tái cõi lòng, hắn cũng không biết mình tại sao mình lại đau long đến vậy, mấy chục năm nay, những tưởng trái tim đã sớm chết lặng, giờ phút này cớ sao lại đau triệt nội tâm như thế.Kiếp sau ư? Bịch một tiếng chấn động, Lâm Ngữ Yên choàng mở hai mắt ra, ý thức vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại, trước mắt đã xuất hiện gương mặt lòe loẹt của một bà mụ. Lâm Ngữ Yên hoàn toàn không biết hiện tại là tình huống gì, mình rõ ràng đã chết mà, đây rốt cuộc là —— trong đầu nàng một mớ bòng bong, bà mụ kia đã với hai tay qua, Lâm Ngữ Yên cảm thấy hai cánh tay đau xót, cả người liền bị lôi ra ngoài...

28.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin

ZicZac_Cindy | Ngôn tình | Hoàn thành

Sáng hôm sau, nó đi ra đường để thay đổi không khí. Đi mãi đi mãi mà vẫn không biết đi đâu, cuối cùng nhận ra là bị lạc đường lúc nào không biết. Nó vò đầu bứt tai, mấy hôm nay nó lơ đãng quá, lúc nào cũng nghĩ đi đâu đâu. Chợt nhớ ra nó có cầm hồ sơ theo. Thôi thì đã lạc rồi, tiện thể đi xin việc luôn cũng được. Đi được một đoạn nữa, nó va phải một người, quay lại định xin lỗi thì chả thấy người đấy đâu. Thấy hình như, cái người nó vừa va phải có làm rơi cái gì đó. Hóa ra đó là một cái card visit kèm theo một tờ giấy. Mở ra, cái chữ đầu tiên đập vào mắt nó "Tuyển Nhân Viên". Nó chết đuối như vớ được cọc, lần theo chỉ dẫn trong tờ giấy nó tìm đến công ty đang tuyển nhân viên.Nộp hồ sơ xong xuôi, nó nhớ ra tên công ty là Steven. Vội hỏi cô tiếp tân. "À, cô cho tôi hỏi, giám đốc công ty tên gì ạ?"." Steven." Nó hơi giật mình khi nghe đến cái tên Steven. Chẳng nhẽ bố nó mở công ty làm ăn riêng mà không cho 3 anh em nó biết? Chết rồi, thế thì không thể xin việc ở đây được. Nó vội vàng rút lại hồ sơ và ra đứng chờ thang máy. Trời đất, thang máy đang sửa chữa. Thế là nó lại phải cuốc thang bộ mà đi xuống. ........ Rầm....... Sao hôm nay xui thế không biết, đụng phải người ta hai lần...

7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Vì Người Yêu Dấu

Hồ Ái Trâm | Sắc | Hoàn thành

Y đưa tay đập chai bia bên cạnh vỡ toang làm đôi, âm thanh chát chúa vang vọng giữa phòng trống. Kẻ bị treo gọi là Đông lão tam, dưới trướng Vạn gia đã mười mấy năm, hiện tại Vạn gia nhị thiếu vừa lên nắm quyền, liền phát hiện ra Đông lão tam biển thủ không ít tiền bạc, chiếm dụng của công thành tài sản riêng, tự ý động vào hàng trắng - loại làm ăn mà Vạn gia cấm tiệt. Bởi thế Vạn Lăng Mặc - Vạn gia nhị thiếu - Chủ tịch hội đồng quản trị Tập đoàn Vạn Thịnh - mới phân phó Triệu Tử Đoạn đem Đông lão tam này "dạy dỗ" một chút, thuận tiện tra hỏi số tiền bị ém nhẹm kia đang giấu ở đâu. Bất quá, không thể đến mức chết người vào tù, nhưng càng không được để hắn còn sống mà quấy rối Vạn Lăng Mặc được. Triệu Tử Đoạn hành hạ hắn một buổi, máu nóng trong người dâng lên sùng sục, tuy vậy vẫn chưa nghĩ ra cách gì khả thi. Y vẩn vơ đá chân vào ly mỳ dưới mặt đất lăn lóc, buồn chán khoác jacket lên thân thể hoàn mỹ, khóa trái cửa ra ngoài. Suốt mấy ngày vờn với một tên già hôi hám, Triệu Tử Đoạn cảm nhận bản thân cũng đã bốc lên cái mùi tởm lợm của mồ hôi, thuốc lá, gián chuột,...trong căn nhà kho đó. Phía trước đại lộ, mấy hàng xe kẹt cứng kéo dài, không khí mùa hạ oi nồng, nắng rọi thẳng vào đôi mắt không mang kính râm của y. 

5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Xuân Dã

Độc Thử | Sủng | Hoàn thành

"Nếu như chúng ta cứ sống trên núi vậy thì tốt rồi. Trên núi có nhà của chúng ta, trong nhà có một vườn hoa anh trồng vì em. Trong vườn hoa ấy có tất cả các loại hoa mà em thích. Thật tốt. Em muốn được an táng ở ngọn núi cao kia, nếu như cách xa quá, em sẽ không thể thấy anh được. Thế nên anh có thể đợi đến mùa xuân rồi rải hạt giống hoa khắp nơi, như vậy thì em có thể nhìn thấy hoa nở đầy núi rồi. Em biết anh vẫn luôn bên em. Anh, anh chờ một chút, đợt em một chút. Đợi đến khi hoa nở khắp núi, em sẽ quay về."

11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Sở Tâm Lam Lại Đến Đây

Dr. Mèo Hoang | Ngôn tình | Hoàn thành

Sở Tâm Lam, một cô gái với vóc dáng không phải quá nhỏ bé nhưng vì khá ốm cho nên thoạt nhìn có cảm giác vô cùng yếu ớt, đứng trên cầu nhìn mặt hồ yên lặng đang trôi dưới tầm mắt của mình, tay cô còn đang cầm một lon bia, đây là lần đầu tiên cô có thể uống hết một lon bia như vậy, trước đây cô đều cảm thấy thứ nước này vô cùng đắng nhưng hôm nay lại uống như thể không hề có một chút cảm xúc nào, không giấu diếm sự mệt mỏi thở hơi dài, trong đầu vang vọng những lời nói."Cô chỉ là một người làm thuê tại đây mà thôi, cô có tư cách gì quản thúc con trai ta! Chỉ làm bẩn có 1 chút đã la làng, tiền ta có thể mua hết cửa hàng này của cô biết không? Con nhỏ hỗn xược!" – Hình ảnh người phụ nữ quý phái, mắt trợn to hung hăng chỉ trích Sở Tâm Lam, cô chỉ biết cúi đầu, luôn miệng nói xin lỗi. Chuyện Sở Tâm Lam là nhân viên của một shop quần áo trong trung tâm thương mại lớn, có một vị khách đến xem quần áo dẫn theo đứa nhỏ, đứa nhỏ tay bị dính kem muốn chùi vào quần áo bị Tâm Lam phát hiện, hét to ngăn cản, vì bị bất ngờ nên đứa nhỏ ngưng ngay hành động nhưng sau đó nó lại khóc thét lên. Người phụ nữ không cần biết rõ nguyên nhân cứ như vậy chỉ trích cô. Sở Tâm Lam đã phải cúi đầu nhận lỗi nghe mọi sự chỉ trích một cách vô lý để giữ lại công việc này nhưng người phụ nữ đó không muốn buông tha cho cô, bà ta nói nếu như cô không bị đuổi việc thì bà ta sẽ không để yên chuyện này. Để làm vui lòng khách hàng có thể Bạch Kim cửa hàng đã chấp nhận đuổi việc Tâm Lam ngay lập tức để mọi chuyện không trở nên ồn ào hơn..

17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Phàm Tâm Đại Động

Khốn Ỷ Nguy Lâu | Khoa huyễn | Hoàn thành

Trương Triệu Huyền hắc hắc cười gượng hai tiếng, uống cạn trà trong chén, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Càng mưa càng lớn. Trong làn mưa bụi, có thể mơ hồ thấy được một bóng người chậm rãi đi từ góc đường. Người nọ một thân bạch y, trong tay cầm chiếc ô thanh sắc, đến gần hơn, mới thấy rõ dung mạo y – mi mắt thanh tú, môi mỏng khẽ cười, nhìn có vẻ văn nhã, dáng dấp vô cùng tuấn tú. Trương Triệu Huyền nhàn rỗi đến buồn chán, liền ngồi dựa lên cửa sổ, mắt thấy người nọ từng bước đi tới, đưa mắt nhìn giữa cơn mưa trắng xóa. Ánh mắt gặp nhau trong giây lát, tròng mắt màu mực tựa như phản chiếu hình ảnh mưa phùn, thủy quang trong trẻo. Trương Triệu Huyền ngẩn ngơ, chẳng biết tai sao, trong lòng lại thấy rạo rực, hô hấp hỗn loạn.Nam tử bạch y kia tiếp tục đi về phía trước, bước hai bước rồi bỗng dưng dừng lại, ngẩng đầu nhìn sắc trời, lại nhìn y phục ẩm ướt của mình, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, xoay người bước vào quán trà. “Một bình trà nóng.” Giọng y nhẹ nhàng mềm mại, mang theo thanh âm riêng của người Giang Nam, thật êm tai. Vừa đóng ô lại, vừa chọn chỗ ngồi xuống, những giọt nước lay động, rơi xuống.

6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Cuộc Sống Tình Yêu Của Nữ Bác Sĩ (Nhật Ký Lấy Chồng)

Ô Thiến | Ngôn tình | Hoàn thành

Đời người con gái có rất nhiều rủi ro nếu lấy đúng người thì hạnh phúc còn lấy sai người thì bất hạnh. Cũng giống như trong suy nghĩ của Tô Diệp cảm thấy về việc đi xem mắt thật ra giống như đứng đợi xe buýt vậy. Người cô đợi thì trì trệ không thấy, người cô không muốn chờ thì đến liên tục. Vất vả lắm chờ được một người, tốn hết sức của chín trâu hai hổ để chen lấn, thì bỗng phát hiện hóa ra đây chỉ là xe buýt đưa đón. Tô Diệp băn khoăn, rốt cuộc mình cần phải đi bao nhiêu lần nữa mới có thể được gả đây, 36 lần hay 63 lần?Chuyện như vậy nhiều vô số kể, thẳng đến khi năm nhất tiểu học, Tống gia chuyển nhà đi, Tô Diệp mới được giải thoát. Không bao lâu, Tô gia cũng rời tứ hợp viện, hai nhà tuy thỉnh thoảng vẫn qua lại với nhau, nhưng hầu như bọn họ đều phải đi học, lại không học cùng trường, cơ hội gặp mặt cũng ít. Đôi khi nghe được chuyện từ cha mẹ biết, Tống Minh Viễn vẫn khó trị, thành tích học tập không tốt, miễn cưỡng lên cấp ba, sau đó thi trường quân đội, sau khi tốt nghiệp được phân vào bộ đội, không nghĩ tới bây giờ cũng đang ở Bắc Kinh, lại còn mở một công ty!

8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

[Tình Yêu Thầm Kín] Hoa Trong Máu

Nhan_Trann | Ngôn tình | Hoàn thành

Cô nắm lấy tay anh ta và bước ra ngoài, nhận ngay được ánh mắt quan tâm thấy rõ của anh ta, nhưng tên còn lại, đang nhìn cô với ánh mắt gì kia? Người con trai này coi bộ lạnh lùng, khó gần. Nếu người con trai kia có những điểm nào mà cô cho là ấm áp và tốt bụng, thì con người này hoàn toàn trái ngược nhau. Có lẽ thứ duy nhất cả hai người họ có điểm tương đồng là nhan sắc, không thể chê được. Hắn ta có một mái tóc màu nâu sẫm được undercut gọn gàng, vuốt ngược lên trên, cùng với đôi mắt đồng màu tóc, anh ta như đã hút được ánh nhìn của cô trong một lúc lâu. Đặc biệt, anh ta sở hữu một chiếc răng nanh rất nhọn, nhìn qua cũng đủ thấy đáng sợ, vẻ rất u ám. Anh ta đưa mắt nhìn cô chằm chằm, trên người cô chỉ vỏn vẹn một chiếc áo khoác mỏng, có mặc cũng vẫn để lộ 80% da thịt. Khuôn mặt cũng xinh xắn nhưng lại mang vẻ sắc sảo, gợi cảm chứ không đáng yêu. Mái tóc màu vàng có chân tóc màu nâu của cô dài ngang lưng, đôi mắt to tròn, cánh môi mỏng manh và vô cùng quyến rũ đã thu hút được sự chú ý của anh ngay từ lần đầu gặp mặt. Nhưng có lẽ không chỉ riêng anh, đồng đội của anh có vẻ cũng đã bị cô gái này hớp hồn. Chàng trai kia vội cởi chiếc áo khoác ra và choàng vào cho cô, cô ăn mặc thiếu vải quá! 

29.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Phượng Nghịch

Mộng Yểm | Ngôn tình | Hoàn thành

Nàng sinh ra trong cung cấm, mang dòng máu cao quý của vua cha, dù rằng tư tưởng đời xưa là trọng nam khinh nữ nhưng với thân phận của nàng, ngày tháng trôi qua ít nhất cũng không đến mức khổ sở. Vậy mà dù cơm ăn áo mặc không phải lo, hằng ngày nàng vẫn phải nhận sự công kích về tinh thần ngày này qua tháng khác. Mẹ của nàng chỉ là một tiệp dư nho nhỏ, đáng lí ra vòng tranh đấu quyền lực sớm đã chẳng đến lượt bà, hơn nữa thánh thượng lại không đem lòng sủng ái, sinh ra chỉ được một nàng công chúa nho nhỏ, nếu như không có tai biến xảy ra thì bà có thể an ổn bình yên trôi qua ngày, đợi đến khi nàng được gả ra ngoài, cùng phu quân của mình một đời hạnh phúc. Thế nhưng mà đã là số mệnh thì chẳng thể tránh được, dù rằng hoàng thượng đã lâu rất lâu chưa từng bước chân vào tẩm cung của mẹ nàng, vậy mà vẫn có thể treo lên đầu bà bốn chữ làm loạn hậu cung để dồn người phụ nữ ấy vào đường chết. Nàng là công chúa, nhưng vốn dĩ yếu đuối nhu nhược, trong giờ phút này cũng phải trở nên cứng rắn, cố gắng lôi kéo lại một tia hy vọng sống cho người mà mình thương nhất. Ngờ đâu thoát được hang hùm lại vào miệng cọp, tự thân nàng khiến cho mình rơi vào cảnh bị người ta lợi dụng, biến thánh quân cờ. Chỉ là quân cờ là nàng, vì sao trái tim lại vì người ta mà thổn thức.

28.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Chỉ Nam Công Lược Nữ Chính

Cốc Vũ Công Tử | Bách hợp | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Chỉ Nam Công Lược Nữ Chính của tác giả Cốc Vũ Công Tử. Tác giả nói cho nàng chỉ có nàng thuận lợi sống đến nữ chính tu luyện thành thần thời điểm mới có thể trở về đến trong cuộc sống hiện thực. Nhưng làm tại trong tiểu thuyết các loại bị ngược, cuối cùng còn bị nam chính giết chết nữ phụ, Tiền Thanh biểu thị, sinh tồn thật là khó, ta nhất định phải ôm chặt nữ chính đùi.Thế nhưng là -- nữ chính ngươi như thế bệnh kiều cùng băng sơn thiết lập không hợp lý a uy!!!Nữ chính: Sư tỷ, ngươi nhưng... Thích ta?Tiền Thanh (bất đắc dĩ mặt): Sư tỷ đương nhiên "Nhất" thích ngươi...Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Mê Luyến Theo Bản Năng hay Kế Hoạch Thức Tỉnh Nhân Vật Phản Diện.

17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Ta Đi Qua Thiên Sơn Vạn Thủy Cũng Chỉ Để Dừng Lại Bên Cạnh Chàng

Mạc Kỳ Y | Tiên hiệp | Hoàn thành

Là tiên nhân thì sớm đã chẳng còn biết đến đau đớn hay sinh tử phân ly là gì, thế giới của thần rất đẹp, đẹp đến mộng mị, nhưng là những con người sống ở đó mấy ai không cảm thấy đơn côi. Nàng là đào hoa tiên, sống trên đỉnh núi cao vạn trượng, nơi này chỉ có mình nàng, ngày qua ngày thưởng trăng cùng gió, sống cuộc sống tiêu dao mặc tuyết chẳng quản chuyện thế gian. Ở chốn này không có tiếng cười, cũng chẳng ấm áp, ở chốn này không có ai bầu bạn, cũng chẳng có chỗ người nào để trút bầu tâm sự, sẻ nỗi niềm. Bao ngày bao tháng trôi đi nàng không biết, bao năm bao thế kỉ cứ vậy qua nàng cũng chẳng hay. Nàng là tiên mà, thần tiên không biết đến giới hạn của cuộc sống, thần tiên không thể chấm dứt sinh mệnh của mình, bao nhiêu người khao khát điều đó, nhưng trong thâm tâm nàng liệu có muốn thế không. Vậy mà nàng biết yêu rồi, yêu một con người phàm trần lạc bước đến chốn bồng lai, yêu một kẻ thẩn thơ cùng nàng thưởng mây họa núi, yêu một ai có lồng ngực thật ấm áp để cho nàng tựa vào tìm an yên. Nhưng cuối cùng cũng phải chia xa, chàng đầu thai một kiếp lại một kiếp, nàng cứ thế đau đớn nhìn người mình yêu lần này lại lần khác rời xa. Cứ cố chấp đợi chờ như thế cũng chỉ vì muốn được ở bên chàng, cùng chàng đi qua năm tháng.

14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Một Cộng Một Bằng Bốn

Diệp Tiểu Lam | Ngôn tình | Hoàn thành

Thiếu gia nhà họ Phương vốn là một người chỉ thích bay nhảy ở bên ngoài, hắn yêu sự tự do, chính vì thế mới tìm hết nước hết cái để xin đi du học ở nước ngoài. Thế nhưng mà thực không ngờ, hắn chỉ về nhà nghỉ ngơi có ít lâu lại bị cha của hắn ném cho một rắc rối to đùng. Đó là hắn đã được hứa hôn với tiểu thư nhà họ Lục ở bên kia từ tấm bé, chỉ đợi ngày thành hôn. Thời đại nào rồi mà vẫn còn chuyện chỉ phúc vi hôn cho con trẻ, đã thế cả hai người còn chưa từng gặp mặt nhau, không rõ hai bên tính cách như nào, làm sao có thể trở thành vợ chồng? Hắn chính là tìm cách phản đối quyết liệt, nhưng khổ nỗi tính cha hắn không phải là dễ dàng thay đổi, thậm chí thiếu gia họ Phương còn bị phạt cấm túc trong phòng. Tiểu thư nhà họ Lục thì cũng có cảm xúc y chang khi  nhận được tin báo mình sẽ gả cho một anh chàng nào đó họ Phương. Nhưng thật không ngờ rằng, đột ngột hắn ta lại xuất hiện trước mặt cô để bày tỏ thành ý, cố gắng lấy lòng cô bằng mọi cách. Nhờ công của anh ta mà phòng làm việc của cô lúc nào cũng ngập tràn hoa tươi, đồng nghiệp bao giờ cũng được hưởng ké quà tặng gì đó. Chính bản thân cô cũng có lúc thấy mình liêu xiêu rồi, nhưng lại phát hiện ra hình như mọi chuyện không hề đơn giản như thế. Liệu anh ta có thực đối với cô thâm tình? Hay chỉ là một màn giả ý phong lưu?

2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27