Bạn đang đọc truyện Đừng Học Tiến Sĩ, Sẽ Hết Độc Thân full (đã hoàn thành) của tác giả Llosa.Văn Địch học lên tiến sĩ, nhưng mọi thứ thật sự rất bất ổn.Giáo viên hướng dẫn sai vặt, bạn bè đồng trang lứa hay kiếm chuyện bắt chẹt, thầm mến giáo sư khoa Toán bên cạnh, nhưng mà chưa từng bắt chuyện được với người ta.Hiếm lắm mới có một ngày cuối tuần nhàn hạ thì tên hàng xóm lại kéo violin trong nhà, tiếng đàn còn chói tai hơn cả tiếng giết lợn.Văn Địch trở mình bò dậy, gửi tin nhắn trong nhóm Wechat: Nếu còn tập đàn nữa tôi sẽ kiện anh tội quấy nhiễu người dân.Hàng xóm: Vào ban ngày, 55 decibel mới tính là gây tiếng ồn, trước khi cậu thuê luật sư thì nhớ kiểm tra âm lượng.Hàng xóm: Còn nữa, không được để rác trên hành lang, mà cậu còn không phân loại nữa chứ.Văn Địch cãi lý với anh ta, cuối cùng lại bị công kích cá nhân: Ồ, cậu thích Shakespeare à? Bảo sao mà nói chuyện chẳng có logic gì hết.Văn Địch tức điên lên.Shakespeare là nhà văn vĩ đại, là đối tượng nghiên cứu, là người thầy dẫn dắt tinh thần của cậu, những kẻ sỉ nhục Shakespeare mới là rác rưởi!Cuối cùng Văn Địch cũng có cơ hội làm quen với giáo sư. Để tìm đề tài nói chuyện, cậu còn đến lớp hình học phức của giáo sư để nghe giảng.Văn Địch: Nhìn thấy một chiếc cốc có hình dải Mobius, cảm thấy rất hợp với thầy.Biên Thành: Dải Mobius là một đa tạp không định hướng, không thuộc phạm vi của hình học phức.Văn Địch:...Biên Thành: Dạo này cậu đang nghiên cứu gì vậy?Văn Địch: Phân tích "As You Like It" từ góc nhìn văn hóa Nho giáo.Biên Thành: Shakespeare? Ông ta không có logic, nói chuyện về ông ta chẳng thà nói chuyện phân loại rác còn hơn.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Sau Khi Nổi Tiếng, Đại Lão Hào Môn Trở Thành Fan Đầu Tàu Của Tôi! hay Liên Minh Của Trúc Mã Pháo Hôi.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 20:23
Minh Nguyệt Nô | Sủng | Hoàn thành
Cô là một người phụ nữ có danh vọng, có tài năng, có xinh đẹp, có tiền và có cả tâm hồn đẹp. Cô cỏ vẻ lạnh lùng và nghiêm túc, cô rất ưu chuộng công việc nên hàng đầu nhưng cô rất yêu trẻ con và yêu những thứ nhỏ bé, yêu biển xanh cùng thiên nhiên. Còn anh, một người đàn ông có sẵn danh vọng trong tay, có sẵn địa vị, có sẵn vẻ ngoài lạnh lùng tựa như tảng đá nhưng vẫn hàng tá phụ nữ muốn bám theo. Anh chơi ai rồi thì bỏ, phụ nữ là gì chứ? Suy nghĩ của anh về phụ nữ chính là dơ bẩn, bội bạc. Trong một lần lướt qua nhau ở công ty của anh, anh đã không thôi bị say mê bởi vẻ ngoài tưởng chừng như không cuốn hút nhưng lại có sức hút anh mãnh liệt. Từ đấy mà anh luôn tìm mọi cơ hội để đến bên cô và ở bên cô, có cô bước vào cuộc đời anh như ánh hoạ sáng vệt vào bức tranh đen vậy. Anh dùng trái tim chân thành của mình để yêu cô, nhưng cô không muốn yêu, vì cô không muốn bị tổn thương lần nữa. Rốt cuộc cuối cùng, họ có về với nhau và cô có dành tình cảm của mình trao cho anh?
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:12
Chích Tại Mộng Lý | Sủng | Hoàn thành
Tiêu Trình hắn từ lúc come out đến nay liên tục có những tiểu mĩ thụ tìm cách leo lên giường hắn, muốn ôm đùi hắn mà tìm chỗ dựa. Ừ thì khuôn mặt của hắn khá ưa nhìn, cộng với cái vẻ đầy khí chất, lại thêm tài lãnh đạo trên thương trường không phải ai cũng có thể so sánh, vậy nên một lần lại một lần người ta đều nhầm tưởng rằng hắn chính là một nam công vô cùng dũng mãnh. Cũng phải nói thêm đến khối tài sản kếch xù mà hắn đang nắm giữ trong tay, vậy nên số những người tìm đến hắn trước nay, nếu không phải vì khuôn mặt của hắn thì cũng chính là vì tiền a, chẳng có mấy ai thật lòng.Vậy là hắn bắt đầu chân ướt chân ráo bước vào giới võng phối, không phải là tìm kiếm trực tiếp ngoài đời thực không được sao, vậy thì hắn liền dùng khoa học công nghệ kĩ thuật để lừa lão công của mình vào tròng, cứ chờ đấy mà xem. Và với tinh thần quyết tâm bốc phừng phừng như lửa cháy lan ngoài đồng như vậy Tiêu Trình hắn chính thức trở ra nhập giới võng phối đầy bí ẩn nọ kia. Mời các bạn cùng theo dõi quá trình tìm chồng của tiểu thụ nhà chúng ta.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:15
Tần Tam Kiến | Sủng | Hoàn thành
Lần đầu tiên Dư Hiện nhìn thấy Đào Dụ Ninh là khi tham gia đại hội thể thao của trường, hắn đạt quán quân chạy bộ một trăm mét, thi đấu xong hắn đi đến căn tin để mua nước, vừa ra tới thì thấy một nam sinh mặc đồng phục trốn ở phía sau căn tin, đang ngồi bên mép bồn hoa ngâm nga nghiên cứu mấy bông hoa xinh xinh, tay thì cầm một cây kem. Khi ấy hai người bọn họ đều mười sáu tuổi rưỡi.Dư Hiện cảm thấy nam sinh trước mặt này chính là khắc tinh của hắn, dù sao cũng là giày mới mua, lại bị đổ kem lên như vậy, hơn nữa đối phương còn ngây ngốc không biết xin lỗi. Nếu không phải nhìn cậu đáng yêu, Dư Hiện đã muốn mắng chửi người, đánh người luôn cũng được. Khi ấy Đào Dụ Ninh rất thích cờ tướng, còn kêu mẹ mình đăng ký cho cậu một khoá, học đến hăng say. Có đoạn thời gian cậu trở thành bất khả chiến bại ở công viên, rồi sau đó có một người ông họ Dư chuyển đến, ông ấy quá lợi hại, trực tiếp giết cậu trong giây lát. Về sau, Đào Dụ Ninh luôn nhìn ông Dư chằm chằm, cứ rảnh là chạy theo người ta đòi so chiêu.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:16
Khả Hữu Khả Vô | Sủng | Hoàn thành
Trong lớp học, Lăng Ngọc Phi. Tay trái cậu chống cằm, tay phải cầm bút, mắt nhìn chằm chằm vào sách Vật lí, phía trên lại hiện ra những chữ trong tin nhắn mà cậu nhận được sáng nay: Tôi nghĩ đến cậu thì cao trào! Số điện thoại không hiện tên, thời gian gửi là 00:30. Khi đó, cậu bi thảm cười một tiếng, ai mà lại gửi nhầm cái tin nhắn loại này cơ chứ! Xuất phát từ chủ nghĩa tinh thần nhân đạo, cậu nhịn đau, bỏ ra một mao tiền tin nhắn, trả lời người gửi —- Cậu bạn or cô bạn, gửi nhầm người rồi (cười trộm), ngại quá! Tin nhắn gửi xong, cậu cười gập cả người, nghĩ một lúc, liền quyết định chụp lại màn hình gửi cho đám bạn xem, mua vui cho quần chúng nhân dân lao động vất vả. Tỉ mỉ xóa số điện thoại, gửi ảnh lên, nhấn chữ, send đi xong, cậu rời nhóm, tiện tay vất điện thoại trên bàn đi ăn sáng. Mẹ cậu còn hỏi có phải tối qua mơ nhặt được vàng hay không mà cười tươi thế. Thế nhưng, lúc trước khi ra khỏi cửa, cậu mở máy muốn xem tin nhắn của bạn bè một chút thì nụ cười đó nháy mắt liền biến sạch. Bởi vì, tin nhắn mới được gửi tới là: Tôi là nam, cũng không gửi nhầm, cậu là Lăng Ngọc Phi! Cậu cuối cùng đã được thể nghiệm cái cảm giác có một vạn con lạc đà chạy qua ruột gan, dọa cậu đến mức bản thân đã đến trường như nào cũng không hay biết, cho tới lúc này, hồn cũng vẫn chưa về hết... Người con trai đang ở phía sau những dòng tin nhắn mỗi ngày là ai? Điên cuồng theo đuổi, ngọt ngào dụ dỗ, Lăng Ngọc Phi thầm mắng người nọ biến thái thì cũng không kìm được bản thân động tâm? Mời các bạn cùng theo dõi!
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:17
Bạch Sở là con của một Thủ Phủ Giang Nam, nơi đây non xanh nước biếc, phong thủy hữu tình, thực sự là mọi thứ đều yên bình đến khó tả. Nhưng tất nhiên chẳng có chốn nào lại lại không có bất bình, Bạch Sở ngay từ bé đã luôn quá rõ điều đó, vậy nên mong muốn của cậu đó chính là trở thành một người hành hiệp trượng nghĩa, trừng trị kẻ xấu, giúp đỡ người nghèo khổ. Chỉ tiếc là giấc mơ này sớm biết đã chẳng thể hoàn thành. Thân là một quý công tử nhà giàu được dạy dỗ cẩn thận, tứ thư ngũ kinh đều đã học qua, thế nhưng gia đình lại muốn cho cậu tìm hiểu thêm cả về kinh thương để mà sau này cả đời không phải nhúng tay vào chốn quan trường chỉ toàn là tranh đoạt. Vốn dĩ đối với giấc mộng được chi du tứ hải đã chẳng còn ôm ấp hy vọng gì lớn, thế nhưng một ngày cậu phát hiện ra rằng kể cả mình đã lãng quên nó rồi thì ông trời bằng một cách nào đó vẫn giúp cho cậu được thỏa lòng. Chẳng cần phải lập nên danh tiếng khiến cho người người kính sợ, chẳng cần phải võ giỏi tài hay để có thể ứng đối kẻ thù, bởi vì giờ đây cậu không phải chỉ có một mình mà trên đường hành tẩu luôn luôn có một bóng dáng kề bên. Hắn là trượng phu của cậu cũng là một đại hiệp đúng nghĩa, quanh năm suốt tháng lấy bốn bể làm nhà, vậy mà chẳng hiểu sao trong thâm tâm vẫn nhớ mãi không quên một dáng người lay động.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:31
| Sủng | Hoàn thành
Ở trường, nơi Lâm Úy thích nhất là thư viện. Bởi vì trong thư viện rất yên tĩnh, giữa người với người không cần phải giao tiếp dư thừa, cậu là cậu, tôi là tôi, cậu có thể yên tâm thoải mái mà tự do ngẩn người. Chỉ là ngẩn người mà thôi, chứ thật ra cậu không thích đọc sách lắm. Lúc đọc về thơ ca cậu sẽ nghĩ tới một vùng màu xanh lớn, xanh tới trong suốt. Lúc đọc tiểu thuyết cậu lại nghĩ tới tách cà phê Capuchino ở quán nơi đầu phố, mặt trên của cà phê là một lớp sữa bọt. Lúc xem tranh là lúc kỳ lạ nhất, màu sắc trong đó không có chút ý nghĩa nào đối với cậu, điều cậu nghĩ tới chính là cảm giác lạnh như băng khi ngâm mình ở trong làn nước, thậm chí có khi sẽ lạnh tới run người. Lúc nào cũng thất thần, cho nên cậu không thích đọc sách. Cậu bị mắc chứng rối loạn cảm giác, thế giới trong mắt cậu mông lung không rõ, thị giác, thính giác, xúc giác, khứu giác, vị giác đều ở ranh giới hư vô, cậu có thể tùy ý đấu đá lung tung ở trong đó, mỗi ngày mở mắt ra đều giống như mua vé xổ số, không biết bước tiếp theo sẽ giẫm tới nơi đâu.Lầu hai ở thư viện có một cửa sổ thủy tinh sát đất rất lớn, nhìn ra ngoài chính là hồ nhân tạo của trường, còn có cây cối xanh mát, hiện tại đang là mùa xuân, gió xuân đong đưa, cây cối đâm chồi nảy lộc, một vùng xanh sắc như sương như khói. Chỗ đó là nơi ánh mặt trời chiếu tới, nhưng Lâm Úy không thích ngồi bên cạnh cửa sổ, cậu thích ngồi nơi góc tối mà ánh mặt trời không chiếu tới, có thể tránh đi những ánh mắt vô tình hay cố ý.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:50
Ba Ngàn Thuyền Tinh | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đây Mới Không Phải Là Gia Bạo Đâu của tác giả Ba Ngàn Thuyền Tinh. “Điền Tuấn, lại đây!” Dụ Lý kiểu cách đại gia ngồi trên sô pha. “Làm sao vậy a……” Điền Tuấn vừa rửa xong bát đĩa, bưng đĩa trái cây đã cắt hoàn hảo hướng sô pha kia đi tới. Dụ Lý tiếp nhận đĩa trái cây đặt lên bàn trà, một tay đem cậu kéo lên trên đùi mình. “Như thế nào lại béo như vậy,” Dụ Lý đem tay từ dưới vói vào trang phục mặc ở nhà của Điền Tuấn, nhằm vào bụng cậu vừa vỗ vừa nặn,“Thịt mỡ trên bụng đều sắp tràn ra rồi nè.”Điền Tuấn nhấc vạt áo lên nhìn nhìn,“Hình như là vậy a……” Dụ Lý “Ba~” một bàn tay đánh lên bụng của Điền Tuấn,“Vậy em nói làm sao bây giờ?” Điền Tuấn nói:”Nếu không lần sau cuối tuần lúc anh đi tập gym dẫn em theo với.” “Dẫn em theo? Mấy loại dụng cụ tập thể thao kia em biết được mấy cái?” Dụ Lý đầy mặt ghét bỏ,“Đi để tìm mất mặt hả?” Điền Tuấn ôm cổ Dụ Lý,“Vậy anh dạy dạy em nha, em học lên rất nhanh.”“Cũng không trông cậy em có thể rèn luyện ra cái gì,” Dụ Lý hung hăng ngắt cánh mông Điền Tuấn một phen, “ Căn cơ kém như vậy, toàn thân trên dưới cũng chỉ có mông là có thể nhìn.” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Xuyên Thành Vị Hôn Phu Chuyên Tìm Đường Chết Của Ảnh Đế và Hoan Du.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Xuân Nhật Phụ Huyên | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cậu Là Giấc Mộng Của Tôi của tác giả Xuân Nhật Phụ Huyên. Ở trường học, nơi mà Lâm Úy thích nhất chính là thư viện. Trong thư viện rất yên tĩnh, sẽ không có chuyện giao tiếp giữa người với người, anh là anh, tôi là tôi, cậu có thể yên tâm thoải mái ngẩn người. Chỉ để ngẩn người mà thôi, thật ra cậu không thích đọc sách cho lắm. Khi đọc thơ ca cậu sẽ liên tưởng đến một màu xanh mênh mông, xanh lam đến trong suốt. Khi đọc tiểu thuyết cậu lại nghĩ đến ly Cappuccino mới pha và bọt sữa váng trên bề mặt ở quán cà phê nơi góc phố. Kỳ lạ nhất là khi nhìn những bức tranh, lúc này, màu sắc đối với cậu đã không có chút ý nghĩa nào. Điều cậu nghĩ tới chính là cảm giác thân thể mình bị ngâm trong làn nước lạnh, thậm chí có lúc lạnh đến mức run lên.Luôn luôn bị phân tâm như vậy, cho nên cậu không thích việc đọc sách chút nào. Cậu chính là người mắc chứng mê sảng*, ở trong mắt cậu, đối với thế giới này vẫn luôn mơ màng, không rõ ràng. Tất cả thị giác, thính giác, xúc giác, khứu giác, vị giác đều hỗn loạn. Cậu có thể tuỳ ý mà cuồng loạn trong đó. Mỗi ngày mở mắt ra cũng giống như việc mua vé số, không biết diễn biến tiếp theo sẽ như thế nào.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Nguyệt Bán Đinh | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tống Tâm của tác giả Nguyệt Bán Đinh. Tống Tâm là trẻ mồ côi, hơi kém thông minh hơn người bình thường một chút chút, học cái gì cũng không nên cơm cháo, liều hết cái mạng cũng chỉ bằng một nửa người ta.Cha mẹ cậu mất vì tai nạn giao thông, ban đầu là họ hàng nuôi nấng, nhưng gia cảnh người bà con đó cũng rất khó khăn nên học hết cấp ba cậu liền thôi học, tới sống trong căn phòng nhỏ cha mẹ để lại, làm thuê cũng miễn cưỡng qua ngày.Con người cậu ngốc nghếch chất phác thiện lương, lại nhận nuôi một cậu nhóc đi lạc mà mình nhặt được.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Con Của Anh Nằm Trong Tay Tôi của cùng tác giả.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Nhị Lưỡng Đường Trà | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Một Góc Thành Thị Của Chúng Ta của tác giả Nhị Lưỡng Đường Trà. Văn Nhạc sống như một minh chứng của vô số sự thất bại.Hắn cảm giác có lẽ hắn mệnh chính là Thiên Sát Cô Tinh, trên thế giới này có rất nhiều người có được tình yêu, có được tình thân, tại sao chỉ một mình hắn không được ai thương yêu???Hắn mệt mỏi lẫn chán nản, trốn vào một góc thành thị, tự khép mình thành hòn đảo cô độc mà sống.Nhưng ngoài ý muốn, hắn lại được người đàn ông sống cách vách sưởi ấm....nhưng người đó là một thẳng nam, thẳng như cột điện chẳng thể cong xuống.Thôi, cứ làm hòn đảo cô độc đi vậy.Văn Nhạc mang trái tim tan vỡ tự bế chính mình, cắt đứt mọi hy vọng.Lại không ngờ vào lúc này, y được cột điện thẳng băng ấy gắt gao ôm vào lòng.Trên mặt rõ ràng còn treo nụ cười, nhưng từng giọt nước mắt ngăn không được rơi xuống."Đừng không cần em, yêu em đi được không."Em muốn rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều tình yêu.Giao cho anh đấy.Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Góc Khuất hay Thê Vi Thượng
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Thỏa Thuận Kết Hôn Cùng Ảnh Đế của tác giả Cố Tranh. Đúng lúc đó anh trai anh ta cũng nói: "Tôi cho cậu năm ngàn vạn..."Biết ngay mà, Bạch Khởi nghĩ, cầm số tiền đó rồi biến khỏi cuộc đời em trai của anh đúng không?Anh hai của bạn trai tiếp tục nói: "Tôi muốn thuê cậu đóng vai người yêu của tôi trong một khoảng thời gian."Bạch Khởi: "Hở?????"Bạch Khởi: Thật không giấu gì anh, điệu bộ thanh thuần đáng yêu đoá bạch liên hoa hay yêu diễm đê tiện tâm cơ cái gì tôi đây cũng làm được hết! Giả bộ mang thai rồi đi phá thai hay đánh ghen tôi cũng làm được! Anh muốn chọn loại hình nào trong đây nhỉ?Nếu yêu thích những câu chuyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Mơ Tưởng Anh Ấy Cũng Vô Dụng hay ABO Quản Sự Cụp Tai.
17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 01:00
Văn Nhã Ai Cập Miêu | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Giấm Nghiện của tác giả Văn Nhã Ai Cập Miêu. Hoa Ngữ An: Đúng vậy, Liễu tổng.Liễu Khinh Ca: Dọn đi ngay!Hoa Ngữ An: A.. Kia.. Kia Liễu tổng, tôi ở chỗ nào ạ?Liễu Khinh Ca: Nhà tôi.Liễu Khinh Ca: Cô đang xem cái gì?Hoa Ngữ An: Báo cáo Liễu tổng... Ừm, là... vừa rồi có một nam đồng sự khá đẹp trai, nên tôi...Liễu Khinh Ca: Tên gọi là gì?Hoa Ngữ An: Nghe nói gọi là Trương Hiểu Quang.Liễu Khinh Ca: Bộ phận nhân sự sao? Đem Trương Hiểu Quang đuổi, lý do là ta không thích.Hoa Ngữ An:???Đây là một chuyện xưa của một tổng tài băng sơn nữ vương ăn ghen thành nghiện cùng tiểu trợ lý nhát gan từ tâm ngẫu nhiên có điểm sáng dạ.Liễu Khinh Ca: Sinh bệnh? Tôi đưa cô đi bệnh viện.Hoa Ngữ An: Ngạch... Không cần Liễu tổng, tôi nghỉ ngơi nghỉ ngơi liền hảo.Liễu Khinh Ca: Sửa soạn một chút, cô là nhân viên của tôi, đối với cô, tôi phải phụ trách.Hoa Ngữ An nói thầm: Chẳng lẽ ngài còn có thể phụ trách cả đời tôi?Liễu Khinh Ca: Kia phải xem biểu hiện của cô.Hoa Ngữ An:???Giấm nghiện, ghen, bởi vì yêu thích ngươi mới nghiện.Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Người Không Tồn Tại hoặc Nhân Vật Phụ Cũng Cần Yêu.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:18
Đào Chi Yêu | Sủng | Hoàn thành
Ngoài cửa, Mạc Húc dựa vào cửa xe trêu chọc nói. "Ảnh đế Thiệu, tôi là người đại diện mà phải nghe theo lời cậu?" Khóe miệng Thiệu Mặc Sâm nhếch lên. "Cũng khó nói, không chừng đây là người đại diện xuất kỳ chế thắng(*) đấy.". Kế khác thường giành thắng lợi. "Hừ, tôi không tin, không phải là tôi chưa xem kịch bản, bộ phim này mà đạt doanh thu phòng vé cao mới thực sự tầm thường hóa thần kỳ.""Công ty không quản được cậu, tôi cũng không hiểu cậu bao nhiêu, nhưng làm bạn bè vẫn phải nói với cậu một câu, danh tiếng dù lớn bao nhiêu cũng không đủ để tiêu hoang, đi theo vết xe đổ cũng không phải là không được." Thiệu Mặc Sâm đã sớm chuyển sang kinh doanh nhưng công ty điện ảnh và truyền hình Thượng Thành đối xử với anh không tệ. Sau khi hết hợp đồng, Thiệu Mặc Sâm không gia hạn thêm, nhanh chóng trở thành cổ đông của Thượng Thành, nhưng hai bên đều biết rõ Thiệu Mặc Sâm sẽ tự bay một mình.Thiệu Mặc Sâm vỗ bờ vai của hắn. "Cậu là người đại diện của tôi, bây giờ cũng không phải lo cho tôi nữa, mặc dù không có nhiều tiểu thịt tươi cho cậu chọn nhưng chắc vẫn có thể nhìn trúng một người." Chuyện này Thiệu Mặc Sâm từng nhắc tới nhiều lần, Mạc Húc than một tiếng. "Tôi mang ai được? Cậu sao? Tôi đây không cần nữa.". "Tôn Khiên?" Mạc Húc hứng thú. "Cậu có thể ký hợp đồng với cậu ta?" Thiệu Mặc Sâm nhếch miệng. "Đoán xem."
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Bạn đang đọc truyện [Kỳ Hâm] Ác Ma Sủng Tôi của tác giả Pe_Yin. Các người có thế cho chúng tôi thêm thời gian được không rồi chúng tôi sẻ giao người ra. Được chúng tôi bà thêm 2 tiếng nữa. Nói rồi mấy gã áo đen đó ra xe phóng đi mất còn lại bà ta mặt mày khó chịu đi vào nhà,cậu bà còn có Trình Nhi con gái út của bà ả ta nhăn nhó khóc lóc ôm tay bà nói. Mẹ à con không muốn bị bắt đi cho người gì đó là Mã tổng đâu. Ta biết mà làm sao để con gái yêu quý của ta giao cho gã lão già đó được. Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì hả mẹ.Từ từ để ta nghỉ cách. Bà ngồi đó suy nghỉ một hồi mới nhớ ra có thể dùng người khác giao cho đám người đó thay con gái cảu bà ta,nghỉ được kế bà liền mỉm cười vuốt ve mái tóc dài kia của con gái của mình nói. Ta có cách rồi con yên tâm. Cách gì vậy mẹ. Chúng ta sẻ thế người giao thay con. Vậy người thế con là ai. Là Đinh Trình Hâm anh trai của con. Nhưng anh ta là con trai mà. Có người thế là được rồi. Dạ. Bà ta cầm trên tây tách trà nóng nhâm nhi thưởng thức lớn tiếng nhìn vào bếp kêu. Thằng Trình Hâm đâu rồi ra đây tao biểu coiNếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không? hoặc Tình Yêu Khác Thường Xuất Hiện Rồi.
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Bất Nguyện Thành Song | Sủng | Hoàn thành
Trăm năm trước, triều đình chưa thắt chặt các quy định thương mại. Các phủ trắng trợn vơ vét của cải, giàu có ngang vua, quốc gia suy yếu, dân chúng lầm than. Các quan chức dồn dập dâng thư tấu vua, thỉnh cầu nghiêm phạt trừng trị. Mãi đến bây giờ, triều đình mới độc quyền công thương nghiệp, vị trí vững chắc, nhưng việc hợp tác với các phủ vẫn là điều thiết yếu, nhưng chỉ có những phủ mạnh nhất mới xứng đáng. Trăm năm qua, các phủ tranh giành, cấu xé lẫn nhau chỉ hòng đoạt được vị trí kia, trở thành Tam phủ đứng đầu.Thương nhân trục lợi tranh giành, Diệp các vẫn dửng dưng, ngoại trừ việc nhận tiền giết người, không chủ động tham gia vào ân oán ba đời của tam phủ. Bây giờ, Mục phủ suy tàn, dần dần tiêu điều. Lý phủ như mãnh hổ ngủ đông, cuối cùng trong một đêm thảm sát Mục phủ. Bị tập kích bất ngờ, trong một đêm, cả một đại gia tộc chấp nhận số phận diệt môn. Nhóm người mặc áo đen kia chính là người của Mục phủ, họ phụng mệnh Mục Trường Yên đem hai vị tiểu thiếu gia đến nơi mà nanh vuốt của kẻ thù không thể chạm đến – Diệp các. Bước ra từ cuộc hỗn chiến, họ đã trải qua một cuộc chiến thảm khốc, rất nhiều người bị thương nặng, ngay cả tiểu nhi tử nhà Mục phủ cũng lãnh một kiếp, lúc nào đang thoi thóp nằm trong lồng ngực người mặc áo đen. Đoàn người không phút giây nào ngơi nghỉ, lảo đảo đi về phía trước.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Khoái Khán Nhĩ Hậu Diện | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Đam Mỹ] Cuồng Theo Dõi của tác giả Khoái Khán Nhĩ Hậu Diện. Cao Viễn Phong, 26 tuổi, là một nhân viên nhỏ trong một công ty, mấy tháng trước hắn vẫn là một người độc thân đi trên đường cái không ai nguyện ý liếc mắt một cái.…Được rồi, hiện tại vẫn là một người đàn ông độc thân.Đây không phải đề tài hôm nay cần phải thảo luận đi. Hôm nay muốn nói chính là…Cao Viễn Phong một nhân viên nhỏ gần đây gặp phải một chuyện xui xẻo, hắn bị biến thái cuồng theo dõi!Ngoài ra, đừng bỏ lỡ nhiều truyện đam mỹ khác như: Hóa Ra Là Muốn Yêu Đương hay Tôi Còn Có Thể Cấp Cứu Một Chút.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Retrospect | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trong Lòng Biết Rõ của tác giả Retrospect. Nét chữ của cậu rất đẹp, nhưng mà đang nóng đến phát hoả và không có năng lượng, chữ viết trong lúc phập phồng không yên của mình đến chính cậu còn thấy nhức mắt.——Nhớ xin số điện thoại của anh ấy.Từ Tư Nhiên tập trung vẽ mấy cái chấm tròn trên sách bài tập, sau đó kéo mép sách, càng nhìn càng cảm thấy có gì đó không ổn.Cậu đang viết thư tình cho ai chứ, còn phải mất thời gian xem xem chữ đẹp hay chữ xấu làm gì, cậu nghiến răng bôi đen tất cả các chữ, khiến chút vướng víu này trở thành tâm không thấy mắt không phiền.Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm Lòng Tham của cùng tác giả.
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Thập Nhất Nguyệt Thập Tứ | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Giả! Đều Là Giả! của tác giả Thập Nhất Nguyệt Thập Tứ. Kỳ Thâm giả vờ đi bao dưỡng Thời Hạnh, vì để tránh người khác nhòm ngó và đủ loại phiền toái.Thời Hạnh như bánh bao nhưng chỉ giả vờ mềm mại ngoan ngoãn, thật ra lại không sợ gì cả.Chỉ có điều, trước mặt người mình yêu, gặp "kim chủ" thì cậu lại ngoan thật sự, muốn bắt nạt kiểu gì cũng được.Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm truyện Vận Đào Hoa của cùng tác giả.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Bạn đang đọc truyện Bạn Trai 30 Điểm của tác giả Bách Quân. "Tới đây nào, các chị em." Xung quanh là âm thanh quỷ khóc sói gào, "Thích em, đôi mắt kia động lòng người...." Ánh đèn sặc sỡ chiếu xuống chính giữa ghế lô ktv, bả vai Tần Tiểu Dặc rung rung, rút trong chiếc túi Hermes ra một tập giấy. "Cậu làm gì vậy?" Tôi hỏi, "Ném xúc xắc thua giờ định làm đề olympic toán à?" Tần Tiểu Dặc trợn trắng mắt liếc tôi một cái: "Cậu bị điên à!" cậu ta nói: "Người ta đi làm cực khổ còn bớt thời gian soạn câu hỏi đây này." Tôi: "Làm lễ tân công ty của bố cậu nhàn vậy sao?" Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Cô Chủ, Đừng Giận Anh Nữa! [Fanfic Rinlen] của cùng tác giả.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:34