Chỉ Có Hoa Hồng Mới Nở Rộ Như Một Đóa Hồng

Trừ Linh | Sắc | Hoàn thành

Ba ngày sau, Hạng Tri Lam nhận được một phong thư do công ty chuyển phát nhanh gửi đến. Hắn tiện tay mở ra, một tấm bưu thiếp đến từ Hàng Châu cùng một chiếc chìa khóa rơi ra. Hắn dừng một chút, mở một mặt bưu thiếp kia ra, trên đó viết ba chữ: “Chúc hạnh phúc”. Giữa chữ “Chúc” và chữ “hạnh phúc” là một khoảng cách, có một vết mực vô cùng nhỏ, như là chủ nhân của bưu thiếp kia cuối cùng không biết là chúc ai hạnh phúc, nên bỏ trống. Hạng Tri Lam gọi Trình Tiểu Chanh vào, đưa chìa khóa cho cô: “Căn hộ Nhạn Cư kia, đem bán đi.”

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Bạn Trai Mới Của Tui Hơi Lạ Lạ

skyrian123456 | Đô thị | Hoàn thành

Thuận buồm xuôi gió mà đi theo tiêu chuẩn con đường của người nhận được mọi may mắn* cơ mà gen của hai vị phụ thân không di truyền được, Lâm Kì vẫn có chút sai lệch, bị gọi là gái hồng lâu nổi danh thành phố A. Lâm Kì tỏ vẻ tui đây con mẹ nó thật oan uổng, dáng dấp xinh đẹp chân dài lại trắng, lúc 10 tuổi đã xuất quỹ**, mà Lâm Kì vẫn cứ khăng khăng chường ra cái dáng dấp như yêu tinh, chỉ cùng bạn thân đi uống rượu cũng có thể bị báo chí biết thành cùng bạn bè chơi Nsome ngày đêm cuồng hoan. Lúc đầu, Lâm Kì cũng đặc biệt phẫn nộ, dùng chút quan hệ đem tờ báo chí nhỏ kia cho tạm ngưng hoạt động, chưa được đến nửa tháng tờ báo nhỏ kia lại thay đổi dạng, tiếp tục đưa tin, hãm hại tiếp. Cậu nói cho 2 người cha biết, không có căn cứ, 2 cha tỏ vẻ sống chết mặc bây. Lâm Kì lúc đó cánh chưa cứng, đành phải chịu bị chụp lên cái mũ như vậy. Lúc sau lại cùng một anh đẹp giai trong giới quý tộc kết giao, cơ mà mới có 2 tháng, đối phương đã vội vàng muốn lên giường, Lâm Kì dùng một cái gậy đánh người hôn mê xong trực tiếp chia tay, anh đẹp giai không dám đến cửa cãi cùn, dù sao thì cha của Lâm Kì cũng có địa vị cao, vì thế mà lại đi bôi đen Lâm Kì, tên tuổi gái ph* coi như được chứng thực.

5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Ảnh Đế Gặm Cỏ Gần Hang

Miên Ngôn | Sủng | Hoàn thành

Hộp cơm trưa bị ném mạnh đi kèm theo tiếng chửi mắng. Lạc Miểu đang ngồi chồm hổm dưới đất buộc dây giày cho người nọ, không hề nghĩ tới đối phương sẽ nổi điên đến vậy nên bất ngờ bị hộp cơm bằng kim loại đập vào trán, da của cậu vừa trắng vừa mỏng, ngay lập tức bị sưng lên. Cơm nắm trong hộp rơi xuống đất văng tung toé, mỗi chỗ một ít. Tiết Tử Dục liếc mắt nhìn Lạc Miểu, hừ lạnh "Làm sao? Được phó đạo diễn coi trọng rồi nên ngẩng mặt lên trời? Dám cho tôi ăn cơm nguội?!!"Lạc Miểu đeo khẩu trang che hơn nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt to tròn màu nâu đặc biệt ngoan ngoãn, bỗng dưng bị ném trúng khiến cậu có chút choáng váng, vành mắt hơi đỏ lên, cố gắng giải thích: "Hôm qua anh nói thời tiết gần đây quá khô, ăn cơm nóng không vô, muốn ăn sushi, đoàn phim không có thứ này nên sáng sớm tôi tự làm cơm nắm..." Cậu không dám đắc tội với Tiết Tử Dục, Tiết Tử Dục là tiểu thịt tươi được công ty nâng đỡ, trong khi đó cậu chỉ là trợ lý sinh hoạt nhỏ bé, thậm chí còn không có hợp đồng lao động chính thức. Lương của cậu cũng phụ thuộc vào người khác, nếu như bị đuổi việc chỉ sợ cơm cũng không có mà ăn.Cậu còn chưa nói hết câu đã bị Tiết Tử Dục đạp một cái vào ngực, Lạc Miểu vừa té đập mông xuống đất lại nghe Tiết Tử Dục mắng "Giỏi lắm, bây giờ đến tôi cũng dám cãi lại? Cướp được đất diễn của tôi nên cậu đang rất đắc ý đúng không?"

15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Tiểu Thiếu Gia Và Tiểu Thần Tượng

Hùng Miêu Đại Hiệp | Đam mỹ | Hoàn thành

Năm nay Tiểu thiếu gia của vòng giải trí Bắc Kinh đã 20 tuổi, cậu rất thích một người, người đó không phải là ngôi sao lớn, cũng chẳng phải ông vua màn ảnh, mà đó là một thần tượng vô danh ở tuyến 18. Theo GG, vòng giải trí gồm vòng Bắc Kinh, vòng Thượng Hải, và vòng Hồng Kông. Tiểu thần tượng lớn hơn Tiểu thiếu gia 4 tuổi. Không thể nào mà anh không có cơ hội nổi tiếng, chỉ riêng gương mặt ấy đã hấp dẫn vô số tầm mắt, còn cả dáng người 1m88 và cơ bụng 8 múi, ông trời đã cho anh năng lực kiếm cơm bằng vẻ ngoài.Thế nhưng… mấy năm nay Tiểu thần tượng không nổi cũng chẳng chìm, thậm chí đầy rẫy anti fan. Việc thế này là do ba năm trước, anh đã đánh tên Ảnh đế muốn dùng quy tắc ngầm với anh tại trường quay. Đại ảnh đế ấy là ai? Kĩ năng diễn xuất của hắn làm người ta phục sát đất, mới tuổi ba lăm đã lập nhiều thành tựu, có địa vị độc nhất trong ngành giải trí. Những người mới vào nghề đều mong ước được dính lấy hắn, ai thấy hắn cũng khom lưng cúi đầu nói chào anh Tần.Thế mà, Tiểu thần tượng chả thèm ngó ngàng tới vị Ảnh đế kia, không chỉ khinh thường mà còn xông lên đánh người, Ảnh đế làm sao nuốt trôi cơn tức ấy được? Thế là lập tức bãi công bỏ đi. Đạo diễn là hạng gió chiều nào theo chiều nấy, đùi nào to thì ôm, Ảnh đế không trêu được, chẳng lẽ không làm gì được người mới á? Thế là hắn ta vội vã phất tay đuổi Tiểu thần tượng đi, hơn nữa hắn ta còn đăng bài phủi sạch quan hệ: Người mới tự cao đánh Ảnh đế tại studio.

3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Toàn Tinh Tế Đều Biết Tôi Là Tra Nam Của Hoàng Đế Bệ Hạ

Dịch Diệp Tử | Sủng | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Toàn Tinh Tế Đều Biết Tôi Là Tra Nam Của Hoàng Đế Bệ Hạ của tác giả Dịch Diệp Tử. Vừa mới thanh tỉnh, Cố Thâm lại ngay lập tức tiến vào thời kỳ động dục, ngây thơ không hiểu chuyện, dựa vào một mùi hương mà mình thích, lại tùy tiện để người ta cắn cổ mình.Sau đó vì quá thoải mái, lại biến thành nguyên hình, lâm vào giấc ngủ.Thời điểm tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn bóng dáng người kia. Cố Thâm cảm thấy cậu đã bị bỏ rơi, nhưng là một nhân sâm kiên cường, cậu cố gắng che giấu thân phận, hòa nhập với xã hội, kết quả lúc sắp nổi tiếng thì lại gặp được tra nam ngày ấy.Ngày hôm đó Hoàng đế bệ hạ tới trường quân đội thị sát, tất cả mọi người đều nhận ra trên người của Cố Thâm có mùi của hắn.Cố Thâm liền tỏ vẻ: "Tôi không có, tôi không biết, tôi không quen."Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Sau Khi Trở Thành Lốp Xe Dự Phòng, Cả Nam Chính Và Nam Phản Diện Đều Thích Ta hay Sau Khi Xuyên Thành Sao Hot, Nam Chính Và Nam Phản Diện Đều Trở Thành Fanboy Của Tôi của cùng tác giả.

9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Vật Vong Ngã

Thủ Trưởng Tỉnh Tứ Xuyên | Xuyên không | Hoàn thành

Kim Thái Hanh muốn làm cái gì, tôi đều không muốn phản kháng. Nợ cậu nhiều lắm, nên tôi nhất định sẽ trả, cho dù là… Dùng thân thể… Tay cậu bỗng nhiên dừng ở bên hông của tôi, sau đó càng nắm càng chặt, tựa hồ tại phát tiết. “Phác Trí Mân cậu làm sao lại đê tiện như vậy!” Kim Thái Hanh đột nhiên quát, sau đó buông lỏng tôi ra. Đúng, tôi chính là đê tiện, tôi hiện tại đã đê tiện đến có thể mặc cậu đùa bỡn … Kim Thái Hanh chán ghét liếc tôi một cái, sau đó ngồi ở trên ghế sa lon bên cạnh. Tôi tự giễu cười, không nhúc nhích. “Quỳ xuống.” Kim Thái Hanh dùng khẩu khí lạnh như băng ra lệnh cho tôi.Tôi sững sờ, cố nén nước mắt, quỳ xuống. Ở trong mắt cậu ấy, tôi chẳng là cái thá gì. Nếu như lúc trước tôi không có làm chuyện như vậy, cậu ấy cũng sẽ không như thế hận tôi… Tôi vẫn nhớ rõ ràng bộ dáng cậu xông vào lúc đó. Đối mặt tôi, cậu hai mắt phức tạp có chút không biết làm sao, cuối cùng, cậu rống lên một tiếng, hướng tôi la lên: “Phác Trí Mân cậu tại sao lại làm như vậy! Cậu nói đi! Cậu nói cho tôi nghe!” Hai mắt của cậu bên trong tất cả đều là nước mắt, tôi cũng muốn khóc, nhưng là lại không thể khóc.“Như những gì cậu nhìn thấy.” Tôi chỉ có thể lạnh lùng đáp lại. Cậu như là thú hoang mất khống chế, đem tôi gắt gao ôm lấy, kêu khóc tôi đang gạt cậu. Tôi cũng rất muốn nói cho cậu a… Thái Hanh… Toàn bộ chuyện này không phải là thật…

7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Nhất Thưởng Tham Hoan

Nhất Thưởng Tham Hoan | Xuyên không | Hoàn thành

Cả người như tan rã, Lâm Hoài ngơ ngác nhìn trần nhà Kiền Minh Điện….. hình như….. lúc làm…. hắn có nói cái gì đó? Đau quá...... Không chỉ có thân thể...... đầu cũng đau, vừa suy nghĩ đầu liền đau như búa bổ. “Khá hơn chút nào chưa? Ta không chú ý tiết chế… còn đau lắm sao?” Lâm Lam Đế bộ dáng ăn no đến thỏa mãn. Nhìn chỉ muốn đánh cho. “Còn…..” Vừa mới nói một chữ, Lâm Hoài không nhịn được ho khan. Cổ họng rất đau.“Hoài nhi….!” Lâm Lam Đế nét mặt ảo não, hắn không nên xúc động muốn Lâm Hoài ở đây, thân thể Lâm Hoài quá yếu, làm bên ngoài đã là gánh nặng, mà chính mình kích động lại không thể tiết chế, khiến Lâm Hoài bất tỉnh suốt một ngày mới tỉnh lại. Cọ cọ ở hõm vai Lâm Hoài, Lâm Lam Đế vẻ mặt vui sướng. Vật nhỏ nhà hắn không bỏ đi nữa, còn nhớ rõ lúc vật nhỏ rên rỉ nói sẽ không rời bỏ hắn nữa. ….Hắn ta cao hứng như vậy… không phải lại đang suy nghĩ biến thái gì chứ?? Lâm Hoài giật mình. “Hoài nhi…… Đừng đi.”

10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Nghe Nói Tôi Rất Nghèo

Tô Cảnh Nhàn | Đam mỹ | Hoàn thành

Lúc Dư Niên bước vào thang máy thì bên trong đã có một người đứng rồi. Hai người chạm mắt với nhau, ngừng hai giây, rồi cùng lúc dời đi. Dư Niên quay người, nhấn nút tầng 42, còn đối phương bị tướng mạo cùng khuôn mặt khiến người khác kinh diễm trước mắt khiến hắn dao động vài phần.Đàn anh Tề Triết đi sau cậu bước vào thang máy cúi đầu, không chú ý tới người đứng trong góc, hắn lo lắng xoa ngón tay, chờ cửa thang máy khép lại mới nhỏ giọng nói chuyện, có chút xấu hổ.“Dư tiểu đệ, anh thực tập ở Giải trí Tinh Diệu còn không có tiếng nói nào, lần này mới chỉ nhìn ảnh của cậu mà người quản lý đã đánh nhịp nói muốn gặp cậu. Chờ một lát tới đó cậu biểu hiện tốt một chút, chỉ bằng khuôn mặt này của cậu thì nhất định có thể đậu...”So với hắn đang căng thẳng thì Dư Niên ngược lại nở nụ cười thoải mái, giống như cảm thấy việc này thật bình thường, cậu cũng hạ giọng, thành khẩn nói, “Cảm ơn anh đã giúp em tranh thủ cơ hội này, nhất định em sẽ nỗ lực.” Tề Triết vội vã xua tay, cà lăm, “Cám ơn gì chứ, anh cũng không có làm gì hết ... Hơn nữa, trước đây cậu đã giúp anh nhiều lần, tính ra phải là anh cảm ơn cậu.” Đầu ngón tay hắn run run, chuyển chủ đề, “Trong ví cậu còn bao nhiêu?” Dư Niên tính toán trong lòng một chút, ăn ngay nói thật, “Trừ tiền vừa mua sơ mi trắng ra còn lại chỉ gần hai trăm.”

27.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Tôi Muốn Có Một Mái Nhà

Tâm Hương Tung | Đam mỹ | Hoàn thành

Bởi vì từ nhỏ đã không cảm thụ được sự yêu thương từ cha mẹ, Lâm Gia Nhạc vì thế nuôi một giấc mộng, đó là có thể tìm được một cô vợ dịu dàng, săn sóc, sinh một bé con trắng trẻo đáng yêu. Mong ước của cậu chính là có một gia đình của riêng mình, cậu sẽ dồn hết tình yêu mình đã thiếu hụt vào đó. Cậu mơ về một gia đình mà mọi người đều yêu thương nhau, hoà thuận vui vẻ.Cậu vẫn luôn nỗ lực vì mục tiêu này, nhưng mà kế hoạch vốn là thứ không thể tránh khỏi những biến hóa… Đây là câu chuyện phấn đấu của một tiểu thụ bi đát, đương nhiên, không thể thiếu ôn nhu săn sóc công. Truyện này văn phong chậm rãi, chủ đạo văn chương ấm áp. Nội dung: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, trướng niên nhược thất, chủng điền văn.

14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Trúc Ngoại Đào Hoa Khai

Đình Tức | Xuyên không | Hoàn thành

Đại Nguyên thôn là một thôn núi nhỏ ở phía tây của Nam Khánh quốc, thôn trang giáp vùng núi hẻo lánh từ khi có người khai thuỷ cũng đã được trăm năm lịch sử, chí ít tổ tiên trong từ đường mà thôn cung phụng có từ một trăm năm trước. Ở đây được cho là một cái thôn già cỗi rồi. Toàn bộ thôn hơn mười hộ gia đình, điểm đầu nhẩm nhẩm sổ nhân khẩu cũng được bốn năm trăm. Người trong thôn này hơn phân nửa là họ Hạ, cho nên cũng có người xưng đây là Hạ Gia thôn.Đại Nguyên thôn dựa vào sông suối, đồng ruộng màu mỡ, được xem là một cõi đất lành. Chỉ cần không phải quá mức lười biếng, người chăm chỉ canh tác đa số đều ăn no mặc ấm. Cho nên người dân trong thôn núi này thường thường mang theo biểu tình thư thích ấm áp, sinh hoạt cứ xuân xuân thu thu, ngày ngày đêm đêm trùng lập tuần hoàn một mảnh thích ý!Nhà Hạ Tứ Lang là nông hộ bình thường trong thôn Đại Nguyên, cũng là một trong số ít những hộ bần cùng. Song thân hắn mất sớm, để lại cho hắn chỉ có mấy gian thổ ốc coi như vững chắc. Dưới sự trợ giúp của thôn dân mới miễn cưỡng ăn no, bởi vì làm việc cần cù khắc khổ chịu được vất vả, sau khi thành niên cũng cũng tích góp được vài một phần tài sản ít ỏi để thú thân (cưới chồng). Hạ Tứ Lang thành thân tương đối trễ, nhưng cũng có được ba hài tử chưa đến mười tuổi, tiểu phu lang là ở thôn lân cận gả tới, tên Liên Sinh, không thể nói rõ có bao nhiêu xinh đẹp, thế nhưng là một người có thể chịu khổ lại thiện lương. Một nhà này ở tại phía tây đầu thôn, mấy gian thổ ốc kề bên rừng trúc dưới chân núi tương đối đơn sơ, bất quá có thể ngăn gió che mưa. Nông dân cũng không có truy cầu gì lớn, cả nhà có thể ăn no mặc ấm là tốt rồi. Thế nhưng mấy ngày này, bởi vì chuyện đứa con thứ ba của gia đình sinh bệnh, khiến cho một nhà lớn nhỏ nảy sinh mấy phần sầu khổ.

15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Trọng Sinh Chi Lưu Ly Tượng

Lí Tiểu Vụ | Trọng sinh | Hoàn thành

Lúc Tống Thanh Di mở mắt ra, ánh vào mi mắt hắn là 2 cây nến đỏ long phượng làm hắn sợ run một chút, lập tức cảm thấy cả người khô nóng không bình thường. Cười khổ, không nghĩ tới bộ dạng hiện tại của hắn mà vẫn còn có người có hứng thú để giở thủ đoạn. Nhưng là thanh âm ngoài cửa làm cho Tống Thanh Di sợ ngây ngẩn cả người. “Nghiệt tử, hôm nay là ngày động phòng hoa chúc của ngươi vô luận như thế nào cũng không cho phép người ra khỏi phòng này”. Thanh âm quen thuộc quát lớn truyền đến cùng với thanh âm xích sắt cùng khóa vang lên khe khẽ.Ước chừng là nghe bên trong không có động tĩnh cũng không có đáp lời, người bên ngoài mới thở dài ly khai. Kỳ thật không phải là Tống Thanh Di không muốn trả lời mà là hắn bị dọa cho ngây người.Lăng lăng ngẩng đầu đánh giá xung quanh một chút, Tống Thanh Di mới phát hiện bản thân mình vẫn đang quỳ trên mặt đất, trên người còn quấn dây thừng. Mà phòng này cũng làm cho hắn khiếp sợ không thôi, thanh âm của phụ thân lúc nãy đã muốn nói cho hắn biết đây là hỉ phòng của hắn. Tống Thanh Di nhớ rõ hắn cả đời chỉ yêu một nữ nhân nhưng lại 2 lần kết hôn, được phụ thân thừa nhận chỉ có lần cưới chính thê, mà động phòng lần đó cũng bị phụ thân trói lại, mà mẫu thân sợ hắn chống cự cho hắn uống dược thôi tình.

14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Sau Khi Ly Hôn Em Vẫn Còn Mặc Áo Khoác Của Anh

Bất Vấn Tam Cửu | Đam mỹ | Hoàn thành

Lúc xử lý khỉ con thì lạnh lùng thô bạo, nhưng lúc không cần xử lý khỉ con hắn lại quay về làm Phương tám tuổi bán ngoan bán thảm. Phương Thiệu Nhất livestream lấy chứng nhận kết hôn ầm ĩ trên mạng hồi lâu. Hắn lại không để tâm, con người hắn bây giờ không đi ra ngoài gặp ai, mọi sự kiện và lễ trao giải đều không tham gia, ở ẩn nghỉ ngơi, đến nhận thưởng cũng phải để đạo diễn đi ra nhận hộ, chỉ nói với bên ngoài rằng thân thể vẫn chưa hồi phục, cần phải tĩnh dưỡng. 

14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

A! Kim Dạ Na Lý Hữu Quỷ| Wow! Đêm Nay Nơi Nao Có Ma!

Ảm Nhiên Tiêu Hỗn Đản | Linh dị | Hoàn thành

Bên ngoài mộ huyệt mọi người dạt sang hai bên, không ai dám ngăn lại trước mặt nàng, thậm chí, không ai dám ở tại trước mặt nàng thốt ra dù chỉ một lời. Đám Ân Lâm, Quản Đồng cảm thấy hai chân như nhũn ra không thể nhúc nhích, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn Nữ Oa nhẹ bước, chân không chạm đất rời đi. Đây là năng lượng của thần, nàng sáng thế, nàng diệt thế, không ai có thể ngăn cản. "Như thế nào... Làm sao có thể như vậy?" Quản Đồng rốt cục lấy lại tinh thần, thật dài tức giận, Nữ Oa trọng lâm nhân gian, trong mật thất trống không chẳng có gì, Ân Kiên cùng Hà Bật Học không thấy bóng dáng, còn sống hay đã chết? hay....còn một câu trả lời khác.

5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Sống Lại Về Một Nhà

Thủ Bản Kỳ Tử | Trọng sinh | Hoàn thành

Anh chớp chớp mắt, nuốt ực một cái, dùng tay đè đè mũi, khi ở bên dưới với Hàn Duyệt, có lẽ là cảm xúc căng thẳng của đối phương thu hút toàn bộ tinh lực của anh để động viên, khiến anh vẫn không có thời gian để ý cảm giác của mình, mà đến khi đứng trên sân khấu cầm lấy cúp, anh mới nhận ra nỗi xúc động trào dâng trong lòng mình không hề kém hơn Hàn Duyệt một chút nào. Sau khi ngừng mấy giây, Chu Bác Nghị mới nói tiếp: “Tiểu Duyệt, cảm ơn em vẫn luôn bầu bạn bên cạnh anh, anh… lời này đáng lẽ anh không nên nói ra ở đây, nhưng anh thực sự không thể kìm lại được nữa…”

18.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Sát Thủ Kiếm Vương

Giả Cổ Long | Kiếm hiệp | Hoàn thành

Mắc mưu thâm, anh hùng rơi lệ 

11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Thư Ký Lâm Sao Thế?

2 Ám Bạch | Đam mỹ | Hoàn thành

Thư kí của tôi nói cậu ta muốn từ chức. Cậu ta đã theo tôi từ lúc mới tốt nghiệp đại học, làm dưới trướng tôi suốt bảy năm trời, bỗng dưng hôm qua đòi từ chức. Tôi suy ngẫm cẩn thận một lát, có thể là do ngày ấy tôi vỗ mông cậu ta.Xin chú ý, tôi là trai thẳng. Giữa trai thẳng với nhau sờ tí bắp đùi, đét tí cái mông, súng bên súng đầu sát bên đầu thì có vấn đề gì sao? Chẳng phải cậu ta sờ lại là được à, cần gì phải từ chức? Ông chú hai mươi chín tuổi đầu mà cứ làm như gái đồng trinh. Hơn nữa, tôi không hề cố ý, hôm qua tôi lỡ đánh rơi bút xuống gầm bàn, gọi thư kí nhặt lên giúp tôi, cậu ta vừa cúi người, quần tây lập tức căng chặt, lúc nhìn lần đầu tôi cũng chưa muốn vỗ đâu, thế nhưng cậu ta tìm lâu quá trớn, tôi mới không nhịn được vỗ cái bép. Thư kí nhanh chóng đứng phắt dậy, vô cùng kinh ngạc trừng tôi, tôi chả thèm để ý mà còn cảm thấy hứng thú, hỏi: “Đi tập thể hình à? Mông đàn hồi gớm nhỉ. Ở phòng gym nào đấy? Tôi nghĩ mình cũng nên rèn luyện chút đỉnh, mấy tháng nữa tôi chuẩn bị kết hôn rồi, đến lúc đó phải tút lại nhan sắc…”Ai ngờ, thư kí lập tức trở nên dữ tợn, từ trước tới nay tôi chưa từng thấy cậu ta gắt như vậy, cậu ta ném bút của tôi lên bàn, bảo: “Tôi muốn từ chức.” Rồi tự ngoảnh đầu tự tan sở luôn.

2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Bà Xã Thư Ký

Diệp Tình | Ngôn tình | Hoàn thành

Cô là ai? Là bà xã? Là thư ký? Hoặc...cả hai?

2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00

Thư Ký Không Lên Giường

Tống Vũ Đồng | Ngôn tình | Hoàn thành

Dạo này, làm thư ký mà không leo lên giường của ông chủ thì giống như chuyện lạ, nhất là ông chủ nhiều tiền cùng với nữ thư kí xinh đẹp, tựa hồ cần ở chung một chỗ thì mới đúng. Vì vậy khi Hạ Mạn Nghê không cẩn thận ở trong phòng nghỉ cả đêm cùng với Tần Hạo Đông, thì giống như số mạng của cô nhất định phải thuộc về anh...

2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00

Kết Hôn Ba Năm Phát Hiện Lão Công Là Mèo

Tân Miêu | Linh dị | Hoàn thành

Đô Ngư ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ, đêm qua dự báo thời tiết bảo hôm nay có mưa, quả nhiên thật sự có mưa. Mưa nói rơi là rơi, trong chốc lát không có vẻ sẽ ngừng. Đúng lúc đến giờ tan tầm, ngoài đường dòng người vội vàng hối hả, Đô Ngư theo thói quen đi xuống nhìn thoáng qua, chiếc Chery Tiggo* thường đậu dưới tầng đúng giờ này mỗi ngày, nay lại không thấy đến nữa. Con người đã trấn hơn nửa tháng đó. À không, con mèo mới đúng, hôm nay rốt cuộc hết kiên nhẫn rồi sao?Hay là kẹt xe, Đô Ngư thầm nghĩ, đóng máy tính lại, ra tận cửa công ty nhìn một lúc, không phải, hình như không đến thật. Đô Ngư thở phào, người ta bảo mèo giỏi nhẫn nại, trước đó y đã chuẩn bị tinh thần trường kì kháng chiến, không ngờ người này chẳng nhẫn nại như y tưởng, bớt được không ít việc.Chạng vạng mưa rơi càng lớn, cái rét lạnh của gió thu bao trùm, từ trạm xe trở về, cả hai ống quần Đô Ngư đã ướt lướt thướt.Vào cửa liền phát hiện đèn vậy mà đã sáng, Đô Ngư còn tưởng mình đi nhầm nhà. Mấy ngày nay ở đây, mỗi lần về y đều phải dùng sức dậm chân, mà dù có vậy, đèn chưa chắc sáng được, còn tuỳ vào may mắn, sao hôm nay lại nhạy khác thường thế. Trời rất lạnh, Đô Ngư cũng lười nghĩ thêm, nhanh chóng chạy vào nhà, thay quần áo khô rồi thổi lửa nấu cơm.

4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00

Chuyện Quỷ Quái Nhà Họ Hướng (Hướng Trạch Quỷ Sự)

Giá Cá Lục Nguyệt Siêu Hiện Thật | Đô thị | Hoàn thành

Đập vào mắt hắn là tấm biển phủ đầy bụi trước cửa, nhìn xuyên qua lớp mạng nhện dày đặc có thể lờ mờ thấy được hai chữ “Hướng phủ”. Trước khi đến Tống Duy đã tra cứu kĩ càng rồi, nơi này là một thôn cùng họ, bởi vì nằm ở nơi khỉ ho cò gáy nên vẫn còn giữ lại một số hủ tục xưa cũ, chẳng hạn như định kì phải cúng tam sinh (2) cho tổ tiên ở nhà cũ. Mà bây giờ bên chân Tống Duy chính là mớ nhang cúng còn chưa cháy hết, vẫn còn lập lòe ánh lửa đỏ. Bốn bề im lặng chết chóc, khung cảnh làm người ta không rét mà run. “Thật thoải mái…” Tống Duy khẽ khàng nói, âm giọng nhừa nhựa ngấy ngấy như đầu lưỡi dính đường.Hắn biết, mình vô cùng hứng thú với nơi này. Mặc dù nói nơi này là nhà thờ tổ tiên mà thôn họ Hướng vô cùng tôn sùng, nhưng trong miệng người bên ngoài thì đây lại là một chỗ vô cùng quái đản, hoặc là một địa chỉ cần phải tránh xa. Đặc biệt, trên một trang web kín, nó luôn chễm chệ trong top bảng xếp hạng những địa điểm đáng sợ nhất. Một nơi khơi gợi được tò mò như vậy nhưng do một phần bị vây quanh bởi rừng núi trắc trở, một phần vì thôn dân không cởi mở nên ngoại trừ thỉnh thoảng có dân phượt nghe đồn mà đến thám hiểm thì hầu như quanh năm chẳng có ai đặt chân đến quấy rầy.

2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:00