Snowday | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xin Hãy Giữ Cho Nhịp Tim Luôn Rộn Rã của tác giả Snowday. Nhưng anh cũng chỉ dám để nó tồn tại ở đó mà thôi, chưa từng dám thổ lộ,Anh chưa bao giờ nghĩ, có một ngày, em lại nói với anh, “Vừa nhìn thấy anh, trái tim em đã đập rộn rã.”Đây là câu nói ngọt ngào nhất mà anh từng nghe thấy.Vậy nên… “Mong em hãy luôn duy trì nó nhé.”Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Không Hề Đáng Yêu hay Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Dạ Thị Thiên Minh | Đô thị | Hoàn thành
Nam nhân kéo kéo cà vạt, giọng nói trầm thấp từ tính vang lên: - Nghe nói em ở trên. An Ca cuống quýt: - Không, không phải anh yêu anh nghe em giải thích... Thật ra nếu em muốn ở trên cũng không phải là không được. Cố Thanh Viễn từ từ nói. Lời giải thích kẹt lại, - Hể? Mắt An Ca lập tức lóe lên, chà xát hai tay mong đợi hỏi. - Thật vậy à? Anh chịu ở dưới à? Cố Thanh Viễn nhìn khuôn mặt ngây thơ của người nào đó rất có thâm ý nở nụ cười,Em muốn ở trên tự nhiên là được, anh là một người bạn đời rất săn sóc. Về phần câu hỏi phía sau coi như không nghe thấy. Trưa ngày thứ hai, An Ca xoa cái eo sắp gãy của mình, giận dỗi mắng người nào đó khốn kiếp.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Sơ Tán Ngân Hà | Khoa huyễn | Hoàn thành
Tiểu hồ ly Hồ Tiểu Bì sau khi đã vượt qua khảo hạch, trang bị kiến thức, tài nghệ toàn thân, như nguyệnn được xuống núi. Mục đích xuống núi là gì? Chính là dùng trù nghệ của bản thân khiến nhân loại nể trọng, tiếp theo chính là đi tìm bạn đời a. Hiện giờ hắn chính là đầu bếp nổi tiếng nhất ở một khách sạn năm sao...Vậy mà lại có một người dám nói đồ ăn của hắn có vấn đề!? Nàyyyy, dù đây là một người soái đến mức mù mắt người, nhưng cũng không thể bịa đặt, nhạo báng đồ ăn hắn làm ra nha.Hồ Tiểu Bì sợ hãi: Vấn đề ở đâu? Nam nhân: Mùi vị. Hồ Tiểu Bì khóc: Không thể. Nam nhân: Không tin? Đến nhà ta, ta cho ngươi tâm phục khẩu phục. CP: Tay nghề nhất lưu* thần bếp hồ ly thụ PK bá đạo nam thần luật sư công. (*nhất lưu一流:bậc nhất) Một cuộc thi về trù nghệ cùng tài hùng biện. Tag: Yêu sâu sắc, Chế phục tình duyên, Mỹ thực, Ngọt văn
1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đông Phương Vân Sơ | Đam mỹ | Hoàn thành
Lục Phong Hành ngồi ở trong thư phòng, cúi người cặm cụi viết một bức thư. Là một bức di chúc. Ông đã sống trên đời này được sáu mươi lăm năm rồi. Năm mười tuổi đi theo người cầm đầu đời trước lăn lộn khắp các con phố, mười hai tuổi thì gặp được người vợ yêu quý của mình, ba mươi tuổi thì trở thành một lão đại tiếng tăm lừng lẫy lúc bấy giờ, ba mươi sáu tuổi vui mừng chào đón đứa con trai yêu quý Lục Ninh Chu chào đời, bốn mươi tuổi mất vợ, hơn sáu mươi tuổi thì...Hơn sáu mươi tuổi thì phát hiện bản thân mắc ung thư phổi giai đoạn cuối, cũng là thời kỳ mấu chốt nhất trong quá trình tẩy trắng sự nghiệp. Tâm trạng của ông vô cùng bình tĩnh, cảm thấy ông trời vẫn rất thiên vị cho ông ta. Muốn ông ta mang theo gậy gộc cướp địa bàn, làm một vài công việc vì người ta mà bán mạng để kiếm sống nhân lúc bản thân còn trẻ.Khi gặp được mẹ của Lục Ninh Chu, bản thân ông ta lúc đó vẫn còn là một kẻ thô lỗ, thấy con gái nhà người ta có tri thức lại hiểu lễ nghĩa thì lập tức nhìn chằm chằm không rời, ngay cả rắm cũng không dám thả ra, ngược lại chỉ bày ra một bộ dạng ngơ ngẩn như kẻ ngốc khiến cho người ta phải bật cười. Nhưng mà không biết tại sao người đó lại bỏ qua một đám thanh niên tri thức du học nước ngoài về, những công tử giàu có đã làm tất cả mọi thứ nhằm bắt được trái tim mỹ nhân kia, thậm chí không tiếc cả việc chống lại gia tộc cũng muốn được đi theo ông.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Nhất Cá Mễ Bính | Đô thị | Hoàn thành
Truyện này mình đọc xong trong vòng 2 ngày và sau khi cân nhắc mình đánh giá truyện đạt 7/10. Lúc đầu mình cảm thấy truyện hơi nhạt nhất là các chương giữa nhưng càng về sau thì truyện đọc ổn. Truyện của Nhất Cá Mễ Bính đều ngọt sâu răng mọi người ạ. Nội dung truyện viết về bạn thụ là thiếu gia nhà giàu nhưng không được ba mẹ quan tâm, nhút nhát và mít ướt. Bạn công là con của xã hội đen và sau này trở thành võ sĩ. Quá trình yêu đương tuy không được ba mẹ bạn thụ chấp nhận nhưng cả hai đều nỗ lực và trở thành những người thành đạt. Tính cách nhân vật tuy lúc đầu cảm thấy bạn thụ yếu đuối quá nhưng mình nghĩ cũng phải có kiểu này kiểu kia nên cũng gắng đọc và cảm thấy vẫn trong phạm vi chấp nhận được, bạn công thì dịu dàng, mạnh mẽ. Tóm lại truyện cũng được, các bạn có thể đọc để giải trí nếu thích thể loại sủng ngọt. Lúc đầu mình định cho 6,5/10 nhưng đọc xong truyện thấy kết có hậu và mở ra một viễn cảnh tươi đẹp cho các cặp đôi nên mình chấm 7/10.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Cao Đài Thụ Sắc | Đam mỹ | Hoàn thành
Quán trà Ngụy Khải Minh mới mở có chút thú vị. Mạnh Tân Đường cầm một điếu thuốc, đưa tay vờ chỉ vào bảng hiệu treo trên đỉnh đầu. “Cái tên này là cái gì vậy?” Trên bảng hiệu viết hai chữ: Liễu Đường. Kiểu chữ rất cứng, nhìn kĩ có thể tìm thấy chút dấu vết của Mễ Phất trong đấy, có lẽ là moi từ đại gia đương đại nào đó.“Này là cậu không có kiến thức rồi đấy.” Ngụy Khải Minh cười rất đắc ý, mắt cũng híp cả lại, “Người hiện đại đều thích học đòi văn vẻ, thứ mà quán trà tôi bán chính là cảm giác, đặt cái tên càng quái, càng khiến người xem không hiểu, người ta càng cảm thấy chỗ của cậu có văn hóa, có chiều sâu.” Mạnh Tân Đường lắc đầu cười khẽ, làn khói ở đầu ngón tay vẽ ra một vòng cung nhỏ: “Ra là vậy, cậu đặt bừa một cái tên, lừa người.”Hai người lại trêu đùa mấy câu, bước vào quán trà. Mới bước vào cửa liền nghe thấy từng tiếng “ông chủ Ngụy” lanh lảnh.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Sơn U Đại Khả Ái | Đam mỹ | Hoàn thành
Lâm Gia và Khương Xá cùng nhau lớn lên ở cô nhi viện. Có lẽ vì một người giường trên một người giường dưới, nên quan hệ cả hai khá hoà hợp. Cô nhi viện tuy đông, nhưng không khỏi cảm giác cô đơn của những đứa trẻ thiếu đi hơi ấm gia đình. Khi mà nhà nhà sum vầy, vui vẻ nói cười, cô nhi viện lại tối đen. Ngoại trừ Khương Xá và hai cô bé ra ngoài chưa quay lại thì bọn trẻ trong phòng đều đã đi ngủ.Lâm Gia người lạnh như băng trốn ở trong chăn không dám ngủ, tim đập bình bịch. Hôm nay viện trưởng dẫn theo mấy người mặc âu phục mang giày da đến, dì quản lý bảo bọn họ đều là những người có tiếng tăm, căn dặn lũ trẻ phải nghe lời, nếu không sẽ bị trách phạt.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Chí Vô Ý | Đam mỹ | Hoàn thành
Thật ra, hắn không để lại ấn tượng tốt với tôi lắm, tôi còn nhớ lần đầu tiên gặp hắn, hắn ngồi trong phòng họp, vừa hút thuốc vừa loay hoay với bài interview test. Tôi phải đón xem đoạn phim quãng cáo của công ty sẽ được chiếu trên TV 3h chiều nay. Cái phòng họp rộng thênh thang mà chỉ có 2 người, tôi đứng ngồi không yên, chẳng biết phải làm gì. Tôi cũng là con nghiện thuốc, hắn đang hút là loại thuốc tôi đã từng hút trong suốt 4 năm đại học, mùi vị quen thuộc ấy đang thoang thoảng, khiến tôi không sao ngồi yên. Nhưng quy định của công ty cấm hút thuốc trong giờ làm việc. Và tôi cũng đã từng hứa với các nữ đồng nghiệp không bao giờ để lại mùi vị của thuốc lá, nên tôi phải kiềm chế lại kiềm chế. Hắn đúng là ngốc thật, bài test đơn giản vậy mà ngồi cặm cụi hết 40 phút, hắn đang định đốt điếu thuốc thứ 4, tôi thật sự không thể nào chịu đựng được nữa, tôi chỉ lên cái bảng trên tường: "đây là môi trường văn phòng, vui lòng không hút thuốc.""vậy... vậy... cuối cùng anh cũng nói chuyện với tôi rồi." cái nụ cười đắc chí của hắn, tôi ghét cay ghét đắng hạng người tự tin quá mức như hắn. Từ khi hắn bắt đầu bước vào công ty, tôi đã ghét dáng vẻ tự tin ngạo mạng của hắn. Thậm chí tôi nghe chị Trương bên phòng nhân sự bảo rằng thời gian phỏng vấn cũng do chính hắn yêu cầu, trong lúc phỏng vấn thì huyên thuyên lý luận hết nửa ngày. Theo tôi nghĩ, những tên mới tốt nghiệp đại học như hắn, càng cố thể hiện sự tự tin quá mức càng thể hiện sự thiếu chính chắn.
26.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Trúc Dĩ | Ngôn tình | Hoàn thành
Cây ngô đồng bên đường đã rụng sạch lá, trên cành cây đầy tuyết khiến nó trĩu xuống. Tuyết trắng phủ kín đường, hằn lên những vết xe đi qua. An Nhu đi ra từ tiệm thuốc, cô kéo chiếc cổ áo rộng thùng thình lên cao hơn một chút rồi quay người băng qua đường lớn, đi vào khu chung cư Thủy Ngạn Hoa Thành. Căn hộ này là quà thành niên cha An tặng cô bốn năm trước khi cô đậu đại học. Chủ yếu là ông lo cô con gái vốn đã được nuông chiều từ bé không chịu nổi chỗ ở trong trường đại học. Chẳng qua An Nhu lười bôn ba giữa trường học và nhà nên quyết định ở luôn trong trường.Sau khi tốt nghiệp An Nhu không về nhà mà tiếp tục ở lại Bạc thành. Cũng bởi vậy mà cuối cùng cô cũng nhớ tới căn phòng bị cô bỏ quên tận bốn năm này. Lúc cô tỉnh lại thì trời đã tối đen như mực. Cô kéo mành ra, nơi nơi rực rỡ ánh đèn tạo thành một nguồn sáng duy nhất. An Nhu cảm thấy cổ họng cô vừa khô vừa khó chịu, nuốt nước miếng đã đau rồi. Cô ho lên sù sụ, đầu óc quay cuồng, đi ra phòng khách uống tận mấy ngụm nước. An Nhu ôm khuôn mặt đang nóng bừng của mình rồi cầm điện thoại nhìn thoáng qua. Trong phòng tối như mực, ánh sáng từ điện thoại phản ra làm cô hơi chói mắt
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tữ Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Cúp điện thoại với thư ký Lý, Viên Thái Bách liền quay đầu nhìn Chân Mạt. Thấy gương mặt cô ửng đỏ trông rất đáng yêu, nhìn chỉ muốn cúi xuống hôn thật sâu nhưng nghĩ kỹ Viên Thái Bách vẫn kiềm chế cái khát vọng này. “ Cuộc đối thoại này tôi nghĩ em đã nghe rõ ràng rồi. Tôi có thể cho em thay đổi quyết định “. Trái tim đập rộn ràng như đang nhảy nhót trong lồng ngực, Chân Mạt cũng không hiểu vì sao cô lại có cảm giác vui sướng này. “ Tổng thống, tôi không từ chối anh mà là cự tuyệt anh “.Viên Thái Bách mặt không biến dạng, bộ dạng như một thầy giáo bắt đầu giảng bài cho Chân Mạt.“ Mạt Mạt, từ chối và cự tuyệt trong trường hợp này nghĩa không khác gì nhau. Cả hai từ này đều có nghĩa là em không muốn làm người phụ nữ của tôi không phải sao? “. Lúc này Chân Mạt quả thực không biết đáp thế nào, đầu óc không ngừng xoay chuyển nghĩ đối sách nhưng thật tiếc não cô bây giờ hoàn toàn như một cô robot đồ chơi hết pin, không thể sử dụng được.Chân Mạt cảm thấy bản thân mình quá mức vô dụng. Khi còn học đại học năm nào cô cũng giành học bổng hạng nhất nhưng đến khi làm viên dịch viên bên cạnh Viên Thái Bách thì giống hệt như người mất não.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Brenna Hu | Ngôn tình | Hoàn thành
Đã hơn tám giờ tối tại thành phố hoa lệ của nước Mỹ - Los Angeles. Hà Hoa Tử vừa trở về nhà sau buổi ăn tối. Không như mọi hôm, tối nay cô bị người ta cho leo cây nên phải đi ăn một mình. Người có hẹn đi ăn cùng cô đêm nay lại bận việc, vậy nên bỏ rơi cô ở quán ăn quen thuộc của hai người.Cô vừa cất giày vào tủ thì nghe tiếng gõ cửa dồn dập không ngớt. Trong lòng Hà Hoa Tử lúc này chợt nổi lên sự lo lắng, giờ này ai lại đến tìm mình chứ? Hoa Tử đi đến, nhìn qua camera an ninh thì thấy người gõ cửa là Dương Việt Bân. Lòng cô trở nên an tâm, thở phào nhẹ nhõm rồi đi đến mở cửa.Nhìn thấy dáng vẻ Dương Việt Bân vô cùng sốt sắng. Dường như có chuyện gì đó rất quan trọng nên mới chạy đến tận đây. Hoa Tử chưa kịp hỏi chuyện gì thì Việt Bân đã đi thẳng vào nhà và rót nước uống. Cô cũng đã quen với sự tự nhiên của anh mất rồi, chẳng buồn la mắng. Hoa Tử lúc này dùng giọng điệu hời dỗi, nói với anh:
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Hồng Hà Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Lúc đồng hồ reo lên những tiếng chuông thúc giục, Tạ Đình cũng rời khỏi phòng làm việc của mình đi ra bên ngoài, hai bên vai vì cúi quá lâu đã trở nên nhức mỏi. Cô tùy tiện xoay người mấy cái sau đó nằm vật xuống chiếc ghê sofa nhung đỏ trong phòng, hàng mi dài xinh đẹp cong vút khẽ rung rung nhẹ, lúc nhắm hờ lúc lại mở ra, đan xen ở giữa là những tiếng thở dài mệt mỏi.Suốt từ sáng tới bây giờ, cô đã nghiên cứu rất nhiều bức ảnh, nghiên cứu rất nhiều tài liệu nhưng không gì khiến cô có thể ưng ý được. Những tấm ảnh màu sắc đều không nói lên được tâm tư, những dẫn chứng chẳng đủ thuyết phục, tất cả mọi thứ bỗng chốc lúc này như một cánh hoa tàn trong vườn, héo úa không để lại được cảm xúc cho bất kì ai. Để rồi sau cùng, cô đã tức giận gạt hết mọi thứ vào thùng rác, đóng máy tính lại, quyết tâm không hao tâm tổn sức cho những vấn đề đấy nữa mà tìm cho mình một thú vui khác.Với tay lấy chiếc bật lửa trên bàn châm cho mình một điếu thuốc đưa lên miệng hút, Tạ Đình nghiêng đầu nhìn ra thành phố bên ngoài khung cửa sổ, đường ấn giữa hơi nhíu lại. Thượng Hải vào tháng tư thời tiết không còn lạnh nữa, nắng phủ khắp hết cả mọi ngóc ngách, lại thêm hiệu ứng nhà kính nên chẳng thể nào có thể dùng được hai từ “ dễ chịu “ mà miêu tả được. Nóng nực, khói bụi, ồn ào, tất cả đều đã trở thành điểm đặc trưng của thành phố đô thị phồn hoa nơi đây, mỗi ngày đều làm cho cô cảm giác không thể nào vui được.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tuyết Lê (Lê Tuyết) | Ngôn tình | Hoàn thành
Tiếng nói chuyện cười đùa nửa đêm ở gian nhà ngoài vẫn vang lên không có dấu hiệu dừng lại khiến cho tôi trằn trọc không thể nào ngủ nổi. Tôi lăn hết bên này sang bên khác, nhìn đồng hồ đã hơn hai giờ sáng, cơn buồn ngủ vì những động tĩnh ầm ầm ngoài kia cứ thế bị xua tan, muốn tiếp tục là điều chẳng thể.Tôi thở dài nhìn trần nhà mờ mờ ánh điện, mắt chớp chớp mấy cái rồi chống tay ngồi dậy, ngả đầu vào thành giường nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Từ ngày tôi lấy chồng cho đến nay, hầu như ngày nào cũng phải chịu đựng cái cảnh như này đến khuya khoắt, thậm chí có hôm là gần sáng cuộc chơi mới dừng lại.Ban đầu tôi không quen, tôi đề nghị với mẹ chồng và bố chồng không nên ầm ĩ giữa đêm như vậy bởi vì vợ chồng tôi sáng còn phải dậy đi làm. Ngưỡng tưởng họ sẽ thấu hiểu đồng cảm cho hoàn cảnh đó, ai ngờ đâu họ nghe tôi nói xong thì mặt sưng mày xỉa, ra vào bóng gió lườm nguýt. Thậm chí đến Tuấn - chồng của tôi cũng vì không muốn bố mẹ buồn mà nạt tôi, nghiêm giọng nói tôi hỗn, trong khi đến chính bản thân anh ta có đêm cũng làu bàu chửi bới vì khó ngủ.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Lê Thúy Diễm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bà Thủy, một người phụ nữ với hơi thở yếu ớt nắm lấy bàn tay của con gái mình. Hãy hứa với mẹ, chăm sóc cho các em, các con phải sống thật tốt đừng đi theo con đường cũ của mẹ. Cô bé ko nói được lời nào, miệng không ngừng bậc ra những tiếng nấc chỉ có thể gật đầu đồng ý. Người phụ nữ mỉm cười rồi nhắm mắt, đôi tay buông rơi. Mẹ...mẹ ơi.Hà bật dậy mồ hôi nhễ nhại ướt đẫm cả khuôn mặt, cô nhìn ra tấm cửa sổ, ngoài trời mưa đang rơi tí tách từng hạt trút xuống mái tôn của căn phòng trọ Hà đang ở. Mẹ ơi... Con xin lỗi... Hà đưa tay ôm lấy gối gục đầu mà khóc. Những hình ảnh vừa rồi là chuyện xảy ra của 10 năm về trước, khi đó Hà mới chỉ là cô bé 15 tuổi. Cái tuổi mộng mơ cùng bạn bè cắp sách đến trường thì Hà bị mọi người kì thị. Không một ai trong xóm dám đến gần hay tiếp xúc với Hà chỉ vì mẹ cô bị HIV. Nhớ lại quãng thời gian trước kia của Hà..Hà vốn là người miền trung, lại sinh ra trong một gia đình nghèo khó lại đông anh em. Năm cô 13 tuổi ba theo người phụ nữ khác bỏ lại bà Thủy năm đó chỉ mới 35 tuổi cùng Hà và 3 đứa con nhỏ. Ban đầu bà Thủy cũng xin làm nhiều công việc khác nhau nhưng nhà đông con dù làm bao nhiêu cũng ko đủ lo cho 4 đứa con vậy nên bà đã quyết định đi làm gái đứng đường với suy nghĩ " đời mình chẳng còn gì để mất,ko thể để các con sống đói khổ như vậy được".
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tuyết Li | Xuyên không | Hoàn thành
Bạch Tuyết Thường mở to mắt và giật giật cơ thể, cũng may không có gãy xương. Cô mở ba lô bên cạnh ra, bên trong cũng không có đồ gì hư hỏng. Dao găm Thụy Sỹ, ống nhòm, túi ngủ, ba bộ quần áo thay đổi, hai cái váy dạ hội dài và một ít đồ cần thiết trong khi du lịch. Cô lấy di động ra phát hiện không có tín hiệu có chút thất vọng. Trước tiên phải đi ra khỏi sơn cốc này mới được. Nếu không trời tối thì sẽ phiền phức.Cô đeo ba lô lên, tìm chỗ bằng phẳng đi. Bạch Tuyết Thường đi bộ một tiếng mới ra tới khe sâu lại bị một khu rừng ngăn lại, đang suy nghĩ không biết có nên tiến vào khu rừng hay không đột nhiên có một bóng đen cao lớn chui ra. Đó là một người đàn ông dùng da thú che phần phía dưới, mái tóc dài rối bời đang bay sau đầu. Trên tay cầm một gậy gỗ nhọn, thân thể tráng kiện, làn da màu đồng, cơ bắp nổi cuồn cuộn. Khuôn mặt kiên nghị được điêu khắc ra giống như người châu Âu, con ngươi màu xanh dương lộ ra biểu cảm lạnh lùng bước đến.
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trucxinh0505 | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thanh Xuân Của Chúng Tôi của tác giả Trucxinh0505. Ngày 01 tháng 04 năm 2002.Khắp mọi nẻo đường đều rân rang tiếng ve gọi hè, hàng phượng vĩ nằm dọc con đường số 4 đã chớm điểm vài bông thưa. Đi dạo cùng mấy thằng bạn, Bảo cảm thán.- Ôi, mùa hè đã tới rồi...Bảo than thầm, ba người bạn thân cười phá lên ngặt ngẽo. Nhật hích vào vai bạn trêu trọc.- Nói gì đây khi anh chuẩn bị bước qua tuổi 18 mà chưa một mảnh tình vắt vai hả?Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Tình Yêu Của Hoàng Hậu Xixi của cùng tác giả.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tự Phong | Võng du | Hoàn thành
Lương Tu Ngôn sau khi tốt nghiệp đại đã vào công ty này làm mệt chết mệt sống, ngay cả thời gian kết bạn gái đều không có, khiến vấn đề sinh lý đều dựa vào bàn tay phải vạn năng của mình giải quyết. Sao tìm một người phụ nữ đây? Lúc Lương Tu Ngôn tự hỏi vấn đề này vừa vặn thấy trong TV một quảng cáo võng lạc du hí loại mô phỏng hiện thực, oa, bên trong nữ NPC đều mặc cực gợi cảm a, có lolita tung xòe, lộ ra hai chân thon dài của các chị gái hoàng gia, hoàn toàn là loại hình cậu thích nha. Còn có tên trò chơi này tên là “Dâm đãng nhân sinh”. Hoàn toàn liền thích hợp cậu loại otaku cô đơn lạnh lẽo mà.Lương Tu Ngôn lập tức mua trò chơi cùng mũ giáp về, trang bị hoàn thành, đội mũ giáp, khẩn cấp tiến vào trò chơi. Nhưng có thực sự bước vào trò chơi là sẽ gặp được nữ nhân không ? Nếu thật thế thì tại sao cậu ta lại liên tục bị tên Mạc Hạo Vũ kia dày vò làm chuyện dâm đãng hết lần này đến lần khác chứ. Truyện mở ra một thế giới võng du, khiến người đọc có thể tưởng tượng và thích thú. Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh là một truyện võng du đam mĩ được đánh giá là mới lạ và độc đáo. Mời bạn đọc cùng đọc truyện để cảm nhận.
23.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Trong sân trường vang lên tiếng đàn dương cầm phát ra từ radio nghe thật êm tai, báo hiệu thời gian tan học đã đến. Một đám học sinh trung học từ các tòa nhà dạy học gần đó chạy ùa ra, ba năm kết bạn giờ đây mỗi người một hướng.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Tiện Vũ Hạnh | Trọng sinh | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ngoảnh Đầu Nhìn Lại Yêu Ngươi của tác giả Tiện Vũ Hạnh. Tình yêu xưa kia không còn, người yêu thành kẻ lạ.Đối diện nhau, nhìn nhau, lại không còn có thể hấp dẫn lẫn nhau như trước.Y không khỏi tự hỏiNếu đây là trời cao lại cấp thêm một cơ hộiTrọng sinh lại, có phải hay không sẽ không có tiếc nuối......Có điều cái tên boss độc ác kia sao cứ bám theo y không rời, còn mạnh miệng nói:”Người em yêu nhất phải là tôi mới đúng!”Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Đại Thúc Đừng Hòng Chạy (Đại Thúc Biệt Tưởng Đào) của cùng tác giả.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22
Thù Ngươi | Đam mỹ | Hoàn thành
Lần này đổi lại Kiều Nhất Minh hai mắt mắt choáng váng, nhất thời vành mắt y đỏ lên. “Hừ, có cái gì ghê gớm, ly hôn liền ly hôn.” Nói xong liền một thân sầu não nằm ở trên giường! Thương Thịnh đứng ngoài cửa lộ ra ý cười bất thiện, vật nhỏ này chính là thiếu dạy dỗ, không quá mấy ngày liền muốn leo lên nóc nhà lật ngói! Không cho y một nếm chút đau khổ, y sẽ không biết điều. Giây tiếp theo Thương Thịnh lại cảm thấy khổ sở, đêm nay a! Nhìn dáng vẻ của mình như là muốn ngừng mà không được. Ngày kế.Thương Thịnh một bộ tây trang giày da đứng ở trước cửa Cục Dân Chính, hắn hôm nay sao lại tốt như vậy. Chẳng lẽ cứ nghĩ như vậy mà ly hôn mình sao? Thật là! Có được rồi lại không thèm quý trọng! - Đây là đoạn độc thoại nhỏ của Kiều Nhất Minh khi nhìn thấy Thương Thịnh. Trạng thái uể oải của Kiều Nhất Minh hôm nay, Thương Thịnh đều thu vào trong mắt, đây chính là kết quả mà hắn muốn, hiện tại chỉ mới có ba tháng, mà tiểu gia hỏa này lại dám đề đơn ly hôn, cũng trách không được Thương Thịnh tức giận. Lúc trước vì để cả hai có thể ở bên nhau mà hắn đã phải trả giá bao nhiêu là tâm huyết cùng nỗ lực, nhiều đến không tưởng tượng được, cuộc hôn nhân không dễ dàng này, sao lại có thể giống như y nói ly hôn liền ly hôn.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22