Cô Ấy Là Hương Hoa Sơn Chi

Chấp Thông Nhất Căn | Ngôn tình | Hoàn thành

Mùa thu dần trôi qua, thành phố Ngân nghênh đón đợt khí lạnh đầu tiên của mùa đông. Những chiếc lá khô rơi đầy trên đất, bị gió cuốn đi, mang theo một làn gió lạnh. Tiếng chuông kết thúc tiết học cuối vang lên, cửa kính trong suốt nơi phòng học, xuất hiện những thân ảnh mờ ảo. Trên hành lang phòng học, từng âm thanh không ngừng vang lên, nào là tiếng thu dọn sách vở, tiếng cười nói, quang cảnh xung quanh trở nên náo nhiệt.Tiết học cuối kết thúc đã là xế chiều, cũng đã đến giờ ăn tối của mọi người, hiện giờ thời tiết bắt đầu chuyển mùa, trời dần chuyển tối, trường học được xây dựng rất lâu đời, không có điều hoà, ngay cả máy sưởi càng không cần nghĩ đến. Bạn cùng phòng Bùi Anh không ngừng lên tiếng oán giận, sắp cuối khoá mới bắt đầu lo lắng. “Chi Chi, chút nữa chúng ta cùng nhau đi ăn cơm nhé? Không biết hôm nay nhà ăn có món gì nhỉ?”“Có lẽ hôm nay không được, ngày mai là cuối tuần, tớ phải quay về nhà.” Giọng nói Thiên Chi rất êm tai, còn mang theo chút ngọt ngào. Bùi Anh nghe đến đây, đột nhiên dùng mu bàn tay đặt vào trán mình, chợt nhớ ra điều gì đó, nhìn Thiên Chi nói, “Ôi tớ quên mất, tớ quên hôm nay cậu phải về nhà, nhớ không lầm thì cậu từng nói, một tuần phải về nhà một lần đúng không?”

21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Trao Anh Một Vì Sao

| Ngôn tình | Hoàn thành

Ninh Tiểu Tinh bắt đầu hối hận vì tham gia buổi họp lớp lần này. Kỳ nghỉ tết thanh minh, Ninh Tiểu Tinh trở về viếng mộ bố mẹ, vừa hay gặp lại người bạn cùng lớp cấp Ba tên Lý Thanh Vũ. Nhất thời “rơi não”, bị đối phương thuyết phục, Ninh Tiểu Tinh liền đồng ý tham gia buổi họp lớp. Buổi họp lớp chính thức là vào ngày mai, tối nay chỉ có mấy người hẹn nhau đi uống rượu, hát karaoke.Sau khi đến, Ninh Tiểu Tinh mới phát hiện ra, những người tham gia buổi tụ tập này, không cùng một thế giới với cô. Hồi còn đi học, Ninh Tiểu Tinh là kiểu học sinh cá biệt dễ thấy trong nhiều trường học: Không học hành nghiêm chỉnh, nhà có tiền, thành tích lẹt đẹt. Cũng may cô chỉ ham chơi chứ chưa bao giờ bắt nạt người khác, thế nên mới không bị nhiều người ghét.Ngoại trừ Thẩm Trầm. Suốt thời gian học cấp Ba của Ninh Tiểu Tinh, cô vẫn luôn theo đuổi Thẩm Trầm, kết quả cuối cùng, chỉ là vẻ mặt lạnh tanh của cậu. Sau này bố Ninh phá sản, từ một cô công chúa nổi bật, trong nháy mắt cô biến thành một đứa nghèo túng không có nổi tấm bằng tốt nghiệp Trung học, nhìn thấu thói đời nóng lạnh, nếm hết mọi sự buồn đau.

11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Kiến Quỷ

Bất năng phát nha đích chủng tử | Ngôn tình | Hoàn thành

Hắn là một con quỷ sống ngàn năm ẩn cư trong một ngôi làng nhỏ bé. Cũng chính là một con quỷ mà nhiều người muốn giết chết nhất. Hắn cười nhạt, cứ hễ là quỷ đều phải chết ư, trong khi hắn còn chưa động chạm hay là hại đến nhân dân bách tính trong làng. Nói hắn là quỷ, người ta cứ nghĩ dung mạo của hắn trông rất ghê tởm, nhưng không phải như vậy. Dung mạo hắn không khác gì con người, thậm chí còn đẹp hơn cả con người. Từng đường nét góc cạnh đều rất rõ nét, càng làm nổi bật lên vẻ đẹp tà mị của hắn.

3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Nếu Bỗng Ta Chạm Nhau

Gemini Ice | Ngôn tình | Hoàn thành

Nó bước ra với chiếc quần jean dài, bó sát, mài rách thêm chiếc áo pull rộng có hình thần tượng của nó-Suju (thần tượng của au:v). Mái tóc hạt dẻ được búi cao. Trông nó giản dị mà vẫn rất đẹp. Trời cuối hạ bắt đầu se lạnh. Nó với lấy chiếc áo khoác len dài tới gối, thêm chiếc khăn màu café, cặp kính Nobita nữa. Không có từ gì diễn tả vẻ đẹp của nó ngoài PERFECT. Bước ra ngoài, hít một hơi dài. Bầu không khí sang thu khá dễ chịu, nắng trải khắp nơi, trên đường, trên những tòa nhà, chiếu lên đài phun nước ở ngã tư gần nhà nó. Mọi thứ đều đẹp đến nỗi trầm trồ.Bước từng bước trên con đường quen thuộc mà nó đã đi suốt 5 năm, có thứ gì đó len lỏi trong nó, chắc là luyến tiếc. Một cơn gió khẽ thổi ngang qua đùa nghịch mấy sợi tóc của nó, một chiếc lá úa rơi, xoay xoay cùng gió không muốn lìa cành. Nó cứ vừa đi vừa ngắm, một lúc rồi cũng tới trường nó. Băng qua khuôn viên rộng thênh thang nó tới thẳng phòng hiệu trưởng. Sau khi rút hồ sơ, nó lên lớp để dọn sách vở trong tủ đồ cá nhân. Bọn tiểu quỉ bạn nó biết nó phải về mà đứa nào cũng cười toe toét. Dù gì cũng chơi với nhau 5 năm rồi, nghe nó phải về ít ra cũng phải tỏ ra buồn chứ, đằng này… Nó chán nản đi về luôn.

6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Mua Phải Omega Muốn Lên Trời

Thanh Không | Đô thị | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Mua Phải Omega Muốn Lên Trời của tác giả Thanh Không. Alpha cậu tiếp cận cũng sẽ chỉ nghĩ rằng bị cậu thu hút vì cậu là một Beta đặc biệt mà thôi, chứ không nghĩ rằng tới sự thu hút theo sinh lý, bản năng của Pheromone.Đối với Alpha nắm tin mật trong tay, bọn họ luôn cẩn thận để không bị sắc dục dụ dỗ. So với Omega có Pheromone có mùi vị thì họ không quá cảnh giác với một Beta không có tính uy hiếp.Một ngày, cậu – người chưa từng thất thủ cuối cùng cũng rơi vào tay một nhân vật hung ác trong truyền thuyết.Và lần sẩy chân này khiến cậu chẳng thể nào bò lên được nữa.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Xuyên Việt Chi Viễn Sơn Trà Nông hay Thiếu Niên Tu Chân Xuyên Qua Cơ Giáp.

6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:56

Xuyên Qua Thành Nông Phụ

Nữ Chi Thủy Tinh | Ngôn tình | Hoàn thành

Truyện xuyên không Xuyên Qua Thành Nông Phụ kể về hành trình xuyên không đầy bất ngờ của cô tiểu thư xinh đẹp và thông minh, cô xuyên về thời cổ đại làm thôn nữ, bắt đầu một cuộc sống mới. Nhiêu điều bất ngờ, lý thú về một cuộc sống mới, hứa hẹn sẽ làm độc giả thích thú bởi tài năng diễn đạt, miêu tả và cách xây dựng nhân vật hay ho, tài tình của tác giả.

11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57

Mối Tình Đầu - Đông Sư

Đông Sư | Teen | Hoàn thành

Từ nhỏ, tôi đã mang theo lòng ngưỡng mộ mà đi gây họa cùng Lô Cách. Còn nhớ chuyện điên khùng nhất là Lô Cách nói muốn biết cảm giác bay lượn trên không trung là như thế nào, tôi đã không chút do dự cùng cậu ấy lên tầng thượng của khu chung cư – tức tầng 15 – để bay. May mắn là lúc chuẩn bị cất cánh thì bị ba mẹ hai nhà phát hiện. Sau đó, tôi bị cấm túc một tuần.

1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57

[Xuyên Thư] Sư Tôn Chỉ Muốn Làm Nhân Vật Phản Diện

Tô Vong Cơ | Tiên hiệp | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện [Xuyên Thư] Sư Tôn Chỉ Muốn Làm Nhân Vật Phản Diện của tác giả Tô Vong Cơ. Thế thì liều mạng ôm đùi, tạo quan hệ tốt, làm nũng, bán manh, làm gì cũng được, miễn sao có thể tồn tại.Nhưng tới lượt Vân Triệt thì:Nhập vai sư tôn của vai chính, oai phong vô cùng, sờ mèoNhập vai kẻ thù diệt môn của vai chính, đạp vai chính dưới chân, sờ mèoLạnh mặt đá văng vai chính đồ đệ đang lấy lòng mình, tiếp tục sờ mèo- - ai ngờ có một ngày, mèo trong ngực lại biến thành đồ đệ.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Ngôn Bất Tận Ý hay Vọng Tưởng Giang Sơn.

4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Thường Nga

Thẩm Nhạn | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Thường Nga của tác giả Thẩm Nhạn. Trán bỗng đau nhói như kim châm, Tạ Bất Hối hoàn hồn.Ngước mắt lên, mẹ đang cầm khăn nhúng nước lau cát bụi dính trên vết thương cho nó, trong tiếng quất roi vùn vụt của roi mây và tiếng bạn chơi cùng kêu khóc, cử chỉ của mẹ càng có vẻ dịu dàng hơn.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Thập Niên 70: Đại Mỹ Nhân Yêu Kiều hay Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người.

2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo)

Vô Danh Tiểu Thậ | Võng du | Hoàn thành

Tạp niệm, tâm ma, những thứ cảm xúc chi phối con người, muốn làm việc lớn trước tiên phải dẹp đi những thứ cảm xúc đó. Cho nên xúc động chính là Ma quỷ, Ninh Hòa cảm nhận được cái này quả thật chính là chân lý. Tại một lần xúc động liền có thể dọa đến người huynh đệ duy nhất phát khóc. Và lần này cũng tự hại chính bản thân mình bị người đời thay phiên trực tiếp đá khỏi hệ thống...Một lần nữa chỉ vì xúc động làm chính mình chỉ có thể bất lực tòng tâm đối mặt một nữ nhân vật không phải của mình. Thế nhưng lại có một lão sư phụ nào đó, mang theo bộ mặt vô cùng đáng khinh thường còn làm bộ đứng đắn, lời nói độc ác lại thích trêu cợt người ta. Hắn quả là ngốc nghếch bị ăn hiếp đến phát ngốc cũng không biết rút kinh nghiệm cứ như vậy nghe theo lời tên lão công đáng ghét. Còn tên lão công ấy, y luôn thích trêu chọc hắn, chọc hắn cho hắn phát hoảng lên thì mới vui vẻ trong lòng được. Một cặp đôi nhí nhố nhưng bình ổn đến dễ thương.

16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Vô Hạn Trọng Sinh

Yên Chi Đằng | Trọng sinh | Hoàn thành

Hắn biết mình là một tên không ra gì. Lăn lộn trong xã hội bao lâu nay, luôn luôn cô độc, phải khiến bản thân mạnh mẽ tàn bạo, phải hung hăng hiếu chiến... Mặc dù hắn đã quen rồi, nhưng có một người anh em kề vai sát cánh, Sài Lập Tân thật sự rất cảm kích. Hắn cuối cùng chết trong biển lửa. Trước khi ra đi, hắn cảm thấy cả đời này thật sự có lỗi với Hứa Tấn Giang, người anh em tốt của hắn.

11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Đem Tất Cả Cuộc Đời Này Gom Lại, Chỉ Có Anh

Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành

Từ khi sinh ra, nó ở với ông bà ngoại. Nó chẳng biết bố nó là ai, thế nhưng lúc ấy dù cho không có bố nhưng những đứa trẻ con hàng xóm vẫn cho nó chơi cùng. Ông bà ngoại nó vẫn cung kiêng nó trên vai, đi ra cái chợ làng con con, buộc một con cua càng thật to đeo vào dây dứa cho nó dắt đi chơi. Ông bà nó quá nghèo, lại mãi rồi sinh ra được có một mụn con là mẹ nó, Mẹ nó đi làm trên tận Hà Nội, chẳng ai biết mẹ nó làm nghề gì, nhưng vì thế mà ông nó có tiền mua thuốc lào xịn, bà nó có tiền mua thuốc bắc uống đỡ ho, lại xây được hẳn một vách tường nhà cứng cáp che mưa che gió.Tam Đảo mờ sương, Ảo diệu như một chiều mộng đẹp thơ thẩn, từng giàn su su trĩu quả vươn đọt ngọt tay người hái, Xanh mơn mởn một sườn đồi, lại đầy ắp một đĩa su su xào tỏi thơm ngát, trong từng chùm hơi lạnh của mùa đông. Nó, vĩnh viễn cũng không thể quên ngày hôm ấy. Cái ngày mà mẹ nó tóc bị cắt trụi một nửa đầu, trên người đầy thứ mùi hôi thối bị một kẻ được gọi là " vợ lớn" cùng một lũ côn đồ bêu rếu khắp xóm làng. Ngọn khói trên gác bếp nhà ai heo hút rồi. Người ta bảo, mẹ nó là cave. Người ta còn bảo, mẹ nó bị HIV, lây cho chồng của người " vợ lớn " kia, khiến gia đình họ tan cửa nát nhà.

7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Cầu Được Ước Thấy: Thái Giám Biến Hình

Nhất Cá Bàn Lê | Ngôn tình | Hoàn thành

Tĩnh Dương năm thứ sáu của Đại Tề, quốc lực hưng thịnh dồi dào, sáu nước láng giềng toàn tôn Đại Tề là lớn nhất, bá tính an cư lạc nghiệp. Mùng sáu tháng giêng, gió vẫn còn se se lạnh. Người trong cung dù bận rộn chạy ngược chạy xuôi nhưng ai nấy ngay ngắn trật tự, trên mặt mỗi người đều lộ ra không khí vui mừng. “Hôm nay chính là tiết Vạn Thọ, các ngươi đều nâng cao tinh thần lên cho ta! Nếu làm cho Vạn tuế gia long tâm đại duyệt, tiền thưởng đều là của các ngươi!” Thượng Thiện Giám chưởng quản thái giám cất thanh âm the thé nói.

20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Lung Linh Ảnh

Phong Nguyệt Tam Canh | Sắc | Hoàn thành

Vân gia đất Thục, gần hai mươi năm vùng lên đổi mới, dựa vào thủy đạo bên cạnh lăng mộ tổ tiên mà phát triển ngành vận chuyển bằng đường thủy, kết hợp buôn bán dọc theo dòng Trường Giang. Mấy năm chăm chỉ cần mẫn, tiền chất đầy nhà, gia chủ Vân Ngọc Lâu dùng một số tiền không nhỏ quyết định mở rộng địa bàn, xây một sơn trang rộng lớn tại nơi núi cao sông đẹp phong thủy đắc địa, kết thêm bằng hữu, đạt được một đôi cả danh cả lợi.Cuộc sống vợ chồng hòa hợp, sinh được một người con trai đặt tên Vân Dịch, có thể nói vừa ra đời đã là người chiến thắng nhân sinh. Thế nhưng mọi sự trên đời không thể có chuyện hoàn toàn thuận lợi, phu nhân Tô thị từ sau khi sinh thân thể ngày càng suy yếu, Vân Ngọc Lâu mời vô số thầy thuốc, dùng đủ loại thuốc bổ, mà bà vẫn không khá lên, cuối cùng qua đời khi nhi tử mới được mười tuổi.

4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Triêu Lộ Sanh Ca

Thị Tửu Cật Trà – 嗜酒吃茶 | Sắc | Hoàn thành

Còn chưa đến bốn giờ sáng, Cố Văn Sanh đã âm thầm lặng lẽ lén vào phòng Lưu Triêu. Trời còn chưa sáng hẳn, bầu trời xanh thăm thẩm vẫn còn đang treo vầng trăng nhỏ bé như một nét chấm. Cố Văn Sanh dè dặt xoay nắm tay cửa phòng của Lưu Triêu, thầm muốn đánh úp bất ngờ mà phóng lên giường Lưu Triêu. “Dậy nào...!” Lời còn chưa nói hết, Cố Văn Sanh lập tức phát hiện ra chỗ không đúng, cậu từ trên giường Lưu Triêu bò dậy, biểu cảm ngỡ ngàng.Lưu Triêu bước ra từ phòng rửa mặt, bật công tắc mở đèn lên, gương mặt tê liệt, gọi Cố Văn Sanh một tiếng: “Thiếu gia.” Cố Văn Sanh cảm thấy vô cùng khó xử, giả bộ như mắt bị ánh đèn chói phải, dùng mu bàn tay che mặt mình lại. Lưu Triêu cũng coi như không biết, đi đến mép giường bắt đầu cài nút áo ngủ cho Cố Văn Sanh —— đó là do Cố Văn Sanh cố tình tháo ra, mục đích không rõ lắm —— được rồi, thật ra là để quyến rũ cái tên đầu gỗ này.??? Cố Văn Sanh thích Lưu Triêu rất nhiều năm rồi, từ năm mười sáu mười bảy tuổi lần đầu tiên gặp nhau cho tới tận ngày hôm nay. Lắm khi Cố Văn Sanh cũng cảm thấy rất chán rất nản, cho dù cậu có cố gắng ám chỉ bóng gió như thế nào đi nữa, Lưu Triêu cũng chỉ như khúc gỗ. Không phải là chưa từng muốn từ bỏ, mà nghĩ thì nghĩ như thế, tiếc là chỉ cần nhìn thấy Lưu Triêu, Cố Văn Sanh chẳng khác nào quả bóng da xì hơi, gì mà từ bỏ rồi tìm người khác tốt hơn các thứ đều bay mất tiêu, chỉ còn lại niềm vui hân hoan không thể thốt thành lời.

4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Hướng Dẫn Công Lược Người Cá Mất Trí Nhớ

Lâu Bất Nguy | Khoa huyễn | Hoàn thành

Con hẻm trước mắt, một nửa được ánh trăng chiếu rọi, một nửa bị màn đêm ôm ấp, gió đêm lả lướt, trong không khí có mùi tanh hơi đất, một đám mây đen lững lờ trôi qua, chặn trăng sáng sau lưng, ngõ hẻm hoàn toàn chìm trong bóng tối. Gió ngày càng bạo nộ, mây đen giăng kín bầu trời, báo hiệu một hồi mưa như thác đổ. Trang Yến biết nếu mình bị dẫn đến nơi này, thì sẽ hoàn toàn không còn đường chạy trốn, nhưng cậu vẫn muốn hỏi Triệu Vĩ một câu tại vì sao.Nhiều năm như vậy, cậu đối với Triệu Vĩ cũng tính là moi tim moi phổi, năm xưa cậu ta thua bạc nợ hơn ba trăm nghìn, cậu là người đã đưa tiền thưởng của mình cho cậu ta trả nợ, bây giờ cậu ta báo đáp mình như thế. Triệu Vĩ thấy Trang Yến bước đến, loáng thoáng bất an lùi về sau hai bước, cậu ta nhấp môi, nói một lời: "Xin lỗi nhé anh Trang, em giai này cũng không còn cách nào.", tuy nói vậy, nhưng Trang Yến không hề tìm thấy bất kỳ lòng áy náy nào trong ánh mắt đối phương.Cậu ta bắt đầu thay đổi từ bao giờ? Hay mình mới là kẻ từ đầu đến cuối chưa từng nhìn thấu được cậu ta? Hạt mưa lành lạnh rơi xuống, rơi lên mặt Trang Yến, không đợi cậu mở miệng, sau lưng đã truyền đến một giọng đàn ông khàn khàn: "Chạy cũng nhanh đấy, sao không chạy nữa? Tiếp tục chạy đi chứ?" Trang Yến quay đầu, nương theo ánh đèn vàng ảm đạm trên giao lộ, nơi này đã bị hơn chục người chặn cứng, đường lui của cậu đã bị người bít lại.

17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Giá Trị Khác Loại

Ngân hà rực rỡ chào đón về nhà | Đam mỹ | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Giá Trị Khác Loại của tác giả Ngân hà rực rỡ chào đón về nhà.  Hắn dẫn cậu tới trước bàn ăn, kéo ghế cho cậu ngồi xuống rồi gọi người máy quản gia dọn bữa sáng. Đường Gian nhẹ nhàng thở ra, cậu tuân theo lời hắn ngồi ăn bữa sáng. Đồ ăn sáng khá đơn giản, bánh mì nướng kết hợp với cháo trắng do người máy chế biến, không ngon lắm. Cậu càng ăn càng thấy vô vị. Lê Sầm chậm rãi dùng bữa, sau khi ăn xong bèn dẫn cậu tham quan nhà. Phòng khách, nhà bếp và phòng ăn ở tầng một, lên tầng hai là phòng ngủ chính và thư phòng, ngoài ra còn có… phòng điều giáo.Lê Sầm đẩy của phòng điều giáo, chậm rãi bước vào, đến giữa phòng thì dừng lại, quay đầu cười, nói: “Thất thần cái gì?” Thất thần làm gì? Còn không theo vào? Ngoài cửa, Đường Gian tự cho là hiểu ý hắn, vội vàng nhấc chân bước vào. “Dừng!” Ý cười trên mặt hắn thu lại, “Cậu không thể bước vào. Riêng căn phòng này, cậu không thể đứng thẳng.” “Xin lỗi Lê tiên sinh, em đã nhớ.” Đường Gian ngoan ngoãn quỳ xuống, cúi người, bò vào phòng, bò đến dưới chân hắn. Cửa cảm biến phía sau tự động đóng lại.Lê Sầm sờ đầu cậu, nói: “Ngẩng đầu, nhìn bốn phía.” Cậu nghe lời ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn đạo cụ khắp phòng. Các loại roi, dây thừng, xích, khung tra tấn, giường mổ, thậm chí là lồng sắt với các kích cỡ khác nhau đều có đủ. Cái tủ trong góc phòng còn có một số đạo cụ nhỏ khác nhưng hiện tại cậu không thể nhìn thấy. Ngoài ra, còn những bộ truyện khác rất hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Xuyên Thành Vị Hôn Phu Chuyên Tìm Đường Chết Của Ảnh Đế hay Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm.

7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Bàn Thờ Trinh Tiết Của Kỹ Nam

Tán Quan | Sắc | Hoàn thành

Có điều sau khi lên xe, cậu mới phát hiện bên trong đều là người quen: “Lão đại? Tần Hàn?” Tần Hàn ngồi ghế lái, gật đầu với cậu qua gương chiếu hậu. Bạch Ninh Sinh ngoái đầu, nhìn gương mặt phức tạp của Lạc Quỳ Nguyệt, “Quỳ Nguyệt thật dễ dàng tìm ra.” 

2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Yêu Đương Không Bằng Theo Đuổi Thần Tượng

Dẫn Lộ Tinh | Đô thị | Hoàn thành

Vốn là một fanboy trung thành của Hạ ảnh đế thế nhưng có một ngày tiểu thịt tươi Chúc Lương Cơ lại muốn thoát phấn... Thế là cậu cùng với thần tượng lăn giường. “Tôi ngủ với anh là vì không muốn làm fan của anh nữa, thế mà anh lại muốn nói chuyện yêu đương với tôi.”Hạ Tê Xuyên ra mắt bảy năm, cậu làm fan của đối phương cũng hết bảy năm. Bạn tốt của cậu thật sự không nhìn được nữa, đưa cho cậu một lời khuyên “sâu sắc”: Đàn ông đều là sinh vật có mới nới cũ, mày ngủ với hắn một đêm, ngủ xong là có thể thoát fan. Sau khi ngủ xong, Chúc Lương Cơ phát hiện cậu ít nhiều đã bớt thích hắn, nhưng mà, thái độ của ảnh đế đối với cậu, so với dự đoán ban đầu hoàn · toàn · không · giống · nhau.

7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Vật Vong Ngã

Thủ Trưởng Tỉnh Tứ Xuyên | Xuyên không | Hoàn thành

Kim Thái Hanh muốn làm cái gì, tôi đều không muốn phản kháng. Nợ cậu nhiều lắm, nên tôi nhất định sẽ trả, cho dù là… Dùng thân thể… Tay cậu bỗng nhiên dừng ở bên hông của tôi, sau đó càng nắm càng chặt, tựa hồ tại phát tiết. “Phác Trí Mân cậu làm sao lại đê tiện như vậy!” Kim Thái Hanh đột nhiên quát, sau đó buông lỏng tôi ra. Đúng, tôi chính là đê tiện, tôi hiện tại đã đê tiện đến có thể mặc cậu đùa bỡn … Kim Thái Hanh chán ghét liếc tôi một cái, sau đó ngồi ở trên ghế sa lon bên cạnh. Tôi tự giễu cười, không nhúc nhích. “Quỳ xuống.” Kim Thái Hanh dùng khẩu khí lạnh như băng ra lệnh cho tôi.Tôi sững sờ, cố nén nước mắt, quỳ xuống. Ở trong mắt cậu ấy, tôi chẳng là cái thá gì. Nếu như lúc trước tôi không có làm chuyện như vậy, cậu ấy cũng sẽ không như thế hận tôi… Tôi vẫn nhớ rõ ràng bộ dáng cậu xông vào lúc đó. Đối mặt tôi, cậu hai mắt phức tạp có chút không biết làm sao, cuối cùng, cậu rống lên một tiếng, hướng tôi la lên: “Phác Trí Mân cậu tại sao lại làm như vậy! Cậu nói đi! Cậu nói cho tôi nghe!” Hai mắt của cậu bên trong tất cả đều là nước mắt, tôi cũng muốn khóc, nhưng là lại không thể khóc.“Như những gì cậu nhìn thấy.” Tôi chỉ có thể lạnh lùng đáp lại. Cậu như là thú hoang mất khống chế, đem tôi gắt gao ôm lấy, kêu khóc tôi đang gạt cậu. Tôi cũng rất muốn nói cho cậu a… Thái Hanh… Toàn bộ chuyện này không phải là thật…

7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59