Dịch Nhân Bắc | Ngược | Hoàn thành
Trưởng Lãng và Đại Địa ở chung với nhau từ lúc còn ở trong cô nhi viện đến giờ. Một ngày nọ, Trường Lãng nghe lời bạn xúi giục mà uống phải thứ thuốc kích dục quá liều mà dẫn đến cường bạo Đại Địa trong lúc cậu đang sốt cao. Đại Địa không thể ngờ rằng tên háo sắc đệ nhất thiên hạ kia lại dám ngang nhiên mà làm nhục mình, sự trong trắng 24 năm gìn giữ cho người vợ tương lai cứ như vậy không còn nữa. Thật là khốn kiếp, Đại Địa dùng hết sức bình sinh mà giẫm đạp vào con gián dưới đất, à không là tên Trường Lãng háo sắc kia ( trong tiếng trung từ “con gián” có phát âm gần giống “Trường Lãng” ). Vừa giẫm vừa nguyền rủa tên khốn kiếp đại sắc lang kia sống không bằng chết. Một nam tử hán như ta lại bị tên háo sắc kia làm nhục, thật là mất mặt a.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:35
Dịch Nhân Bắc | Ngược | Hoàn thành
Ai nói chỉ có nữ nhân mới yêu mềm? Không đúng! Bởi vì kẻ yếu mềm cũng có thể là nam nhân. Si tình, cuồng vọng, tất cả cũng chỉ tại duy nhất một chữ "tình" mà thôi. Nếu như trái tim này toàn bộ đều là vết nứt, vậy có ai có thể hàn gắn? Trái tim nam nhân thật kỳ lạ. Rõ ràng biết là yêu, nhưng lại một mực không dám nhận. Rõ ràng biết là sẽ đau, nhưng lại không có cách nào quên đi. Hắn đã thề cả đời sẽ không bước chân tới chốn cung đình, cả đời sẽ phiêu diêu tự tại, nhưng chỉ vì muốn bảo vệ đệ đệ cùng mẹ khác cha của mày mà phá bỏ lời thề, chịu đựng sống trong sự gò bó của chốn thâm cung. Nhưng hắn làm sao thế này? Tình cảm huynh đệ đơn thuần mà hắn muốn bảo vệ, dường như đã không còn đơn thuần chỉ là như vậy. Hắn đã yêu, yêu chính người đệ đệ cùng mẹ nhưng lại khác cha ấy! Hắn muốn bảo vệ đệ đệ, cũng chính là bảo vệ tình yêu. Tình yêu đã gõ cửa, nhưng lại chẳng dám mở ra cánh cửa của trái tim. Để rồi khi đã đong đầy những tổn thương, lệ rơi xuống, cũng chẳng ai đau lòng. Nếu như người có thể quay đầu nhìn lại, người sẽ thấy được cả một tấm chân tình.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Thi.xz | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện 1001 Phương Pháp Nghịch Tập Của Vương Phi Bá Đạo của tác giả Thi.xz. Một lần nọ đi leo núi vô tình nhặt được một quyển tiểu thuyết ngôn tình, cô tò mò đọc thử, nhìn thấy một nhân vật Vương phi trong đó trùng tên mình.Ngay lúc đó, một tia sét đánh xuống, đưa Điềm Tư Tư xuyên qua thời gian và không gian nhập vào thân xác vị Vương phi vào thời điểm trước khi thành hôn.Thôi được rồi, số trời đã định, Điềm Tư Tư ta không thể chống lại thì đành thuận theo. Nhưng Vương gia, pháo hôi đừng cản đường ta a. Nếu không ta sẽ không nương tay đâu.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Nữ Vương Thế Giới Ngầm Quá Kiêu Ngạo hay Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
22.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:31
Đại Phong Quát Quá | Đam mỹ | Hoàn thành
Hứa Đại Chí luôn cho rằng tương lai mình sẽ trở thành một nhân vật tai to mặt lớn. Phần nhiều trong đầu của kẻ có suy nghĩ ngu ngốc thế này đều tồn tại một nguyên do nhất định. Mà nguyên do của Hứa Đại Chí là sáng sủa. Nhưng số phận thường không giống với những gì người ta mong đợi. Một không tiền tài hai không gia thế, kể từ khi Hứa Đại Chí tốt nghiệp một trường đại học hạng bét đến nay đã sắp đầu hai đít chơi vơi rồi, gã vẫn chỉ là phóng viên nho nhỏ của một tờ báo thành phố. Ngày ngày xách máy ảnh lái con Jeep cà tàng chạy tứ lung tung khắp nơi, rồi còn phải trầy trật với sự quản chế của tổng biên tập đầu hói và những cơn giận vô lối của trưởng ban bà tám.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:30
Phong Lưu Thư Ngốc | Đam mỹ | Hoàn thành
Mẹ Tiếu vô cùng phẫn nộ, hét to: “Tiếu Khải Kiệt, ông khốn nạn! Năm đó tôi thật sự kí hợp đồng tài sản, nhưng tôi gả cho ông không phải vì tiền, đây là sự thật. Nhưng tôi là tôi, Tiểu Thụ là Tiểu Thụ, tôi có thể không cần một đồng của Tiếu gia, nhưng Tiểu Thụ là con trai ông, lẽ ra nó nên có thứ mà nó sở hữu! Mấy người không thể mặc kệ ném nó ra nước ngoài được, nó là một phần tử của cái nhà này!” Tiếng khóc ấm ức truyền đến, lộ ra bi phẫn nồng nặc.Tiếu Gia Thụ đã không còn cảm xúc, như một pho tượng ngồi chết trên sofa. Ba đã kết hôn hai lần, trước đó có một đời vợ, nhưng qua đời vì ung thư dạ dày, nửa năm sau khi vợ trước mất hai người quen nhau, cuộc hôn nhân không vì quá trớn cũng không có kẻ thứ ba. Nhưng, vì đặc thù nghề nghiệp của mẹ mà không một ai chịu tin sự trong sạch của bà, luôn cho rằng bà cố ý quyến rũ ba, sau đó dựa vào quyền thế Tiếu gia. Mà người nắm quyền chân chính của Tiếu gia là Tiếu lão càng hiểu lầm sâu với mẹ, cực kì thương yêu đứa con vợ trước sinh ra, nên luôn cố sức chèn ép hai mẹ con.Tiếu Gia Thụ vốn tưởng rằng mình tốt nghiệp với thành tích xuất sắc của đại học Worton, ông nội sẽ có cái nhìn khác với mình, nhưng hiện tại mà xem, quả thực mơ đẹp. Tính tình Tiếu lão gia tử vô cùng ngoan cố, nếu lão đã thích một người thì hận không thể đào tim đào phổi, nhưng khi đã ghét một người thì liếc mắt cũng ngại thừa. Anh hai Tiếu Định Bang cùng cha khác mẹ với Tiếu Gia Thụ chính là người được thích đó, mà y, chỉ là kẻ thừa thãi.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
Tây Tây Đặc | Dị giới | Hoàn thành
Kỷ Thiều cùng mấy người bạn chung ký túc xá từ cổng sau trường học tiến đến, lúc đi ngang qua quảng trường, bọn họ đều yên lặng không lên tiếng. Âm thanh bên tai rất nhẹ, Kỷ Thiều cảm thấy có chút bất đắc dĩ, chân bị thương còn muốn cùng hắn đi ra ngoài, hắn thả chậm bước chân, người phía sau thở ra một hơi. Ngày hôm qua ở đây có người chết, tuy không thân không quen, cũng không hận không oán, nhưng vẫn cảm thấy có chút sợ. Hai người bọn họ khoảng vài phút sau thì tìm được điện thoại.Kỷ Thiều đi qua nhặt, một khắc ngồi xuống này, hắn cảm giác có một ánh mắt đang dõi theo hắn, hướng từ trên nhìn xuống. Là bảo vệ cổng đang nhìn hắn. Cảm giác âm lãnh từ đỉnh đầu truyền xuống, toàn thân Kỷ Thiều rét run, đúng lúc này có mấy vị học trưởng đi ngang qua, âm thanh trò chuyện phá tan sự tĩnh mịch. Hắn cầm nhanh điện thoại lên, lôi kéo Thôi Ngọc đuổi kịp theo bọn họ. Có một nam sinh thấp bé chửi mắng, “Trường học từ trước đến nay chưa từng phát sinh án mạng, chúng ta sắp sửa tốt nghiệp mà còn đụng phải, thực con mẹ nó xui.” Hắn cười ha ha hai tiếng, “Còn đem mình treo lên cột cờ, chắc muốn làm quốc kỳ đây mà.” Mấy người còn lại đều cười ra tiếng. Lại có một nam sinh nói, “Chúng ta dù sao cũng sắp tốt nghiệp rời khỏi trường rồi, chết một người hay hai người cũng không có gì, nhưng những sinh viên năm nhất thảm chắc rồi, bốn năm đại học vừa mới bắt đầu, ngẫm lại cũng rất kích thích.”
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28
Hạ Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Đùng một cái chiến tranh xảy tới, Hoàng đế Đại Phù mới lên ngôi dã tâm mở rộng bờ cõi tấn công đến Đại Mạc, cha ta bị bắt đi lính đánh giặc. Lúc đánh đến Nham Thành, cha ta đã lên tới chức tướng quân đứng đầu bạch quân Dã Kỳ, tin thắng lợi vừa về thấu kinh là lúc ta ra đời. Nhưng đợi cha ta khải hoàn trở về không phải là người phụ nữ ông yêu bên cạnh đứa con nhỏ mà chỉ có ruộng vườn tiêu điều, cờ trắng treo trước cửa phất phơ trong gió và người vợ mỉm cười nằm im trong áo quan lạnh ngắt, vậy mà ông không khóc.Thế nhưng khi đón lấy ta từ tay người họ hàng ông lại òa khóc ngon lành, hồi đó chưa có trí nhớ nên ta không biết bộ dáng ông khóc ra sao, càng lớn lên lại càng không cơ hội thấy nữa. Nhưng ta chắc lúc đó ông xấu lắm, đến nỗi mà ta được bế cũng khóc theo, cảnh tượng lúc ấy trông buồn cười vô cùng, Bàng thúc – một thuộc hạ cùng chiến đấu với cha – kể lại cho ta như vậy. Ngày chôn mẹ, cha ta đã bứt một cành hoa đào nhuốm đầy tuyết trắng đặt trên mộ bà vì hồi trước bà thích nhất là kéo tay ông đạp lên tuyết trong sân ngắm hoa đào nở. Nhưng từ đấy về sau ta chẳng còn thấy ông ngắm hoa đào nữa, cả trời tuyết xuân ông cũng chê phiền rồi, ta lúc đó còn nhỏ nên suy nghĩ đơn giản cứ tưởng ông không còn yêu mẹ ta nữa, bây giờ mới biết là ông sợ nhìn cảnh sẽ nhớ người rồi lại đau lòng.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Diệp Lạc Vô Tâm | Ngôn tình | Hoàn thành
Làm bác sĩ đã lâu, chứng kiến nhiều bệnh nhân đến rồi đi nên tôi dần học được cách lãng quên, mà cho dù có nhớ người đó sâu sắc thế nào thì cũng học được cách không nhớ nữa. Tuy nhiên, cách đây ba tháng, khi lại đi ngang qua phòng bệnh VIP 3305 của khoa Xương khớp, tôi vẫn không kìm chế được mà nhớ đến Lâm Vũ Dương, nhớ đến lần đầu tiên gặp cậu ta, lúc cậu ta đang cắm cúi tập trung tinh thần làm bài ôn thi đại học.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Mạch Ngôn Xuyên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bồi Thường Hôn Nhân của tác giả Mạch Ngôn Xuyên. Cuối cùng cô nản lòng thoái chí nói:”Em từ nay về sau…không thích anh, cũng không quấn lấy anh nữa.”Anh rốt cuộc bắt đầu luống cuống. Cái gì mà chênh lệch tuổi tác, tầm thường, buồn tẻ, tất cả đều là lý do. Anh tìm đến cô nói:’’Em quấn lấy tôi lâu như vậy, tôi đã thích em, mặc kệ hiện tại em có thích tôi hay không thì em vẫn phải gả cho tôi để bồi thường”Tóm tắt: Đây là một câu chuyện về cô thực tập sinh nhỏ muốn cưa đổ người hướng dẫn của mình, nhưng mà cưa thể nào cũng không đổ. Cuối cùng cô làm thức tỉnh con sói bên trong anh, bị anh mặt dày mặt dạn bắt về làm vợ.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Chờ Ánh Sao Rơi hay Quả Ngọt Năm Tháng của cùng tác giả.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:23
Mê Dương | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện [Thánh Quốc Thần Thú Hệ Liệt] – Bộ 4 – Thần Hồn Điên Đảo là một tựa truyện hay thuộc thể loại đam mỹ hiện đại, nhất thụ nhất công, HE.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20
Sơ Hòa 初禾 | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thế Thân Của Người của tác giả Sơ Hòa. Văn Quân mới xong việc từ ngoài chạy về, toàn thân mướt mát mồ hôi, không chỉ trước ngực và sau lưng áo thun đều đã ướt đẫm mà hai má cũng ửng đỏ khác thường vì nóng và mệt.Do tính cách của mình nên anh chưa bao giờ dùng vòi nước sát bên nhà vệ sinh nữ, vặn vòi nước ở ngoài cùng bên trái ra rồi vốc nước rửa mặt.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Nhiên Ca hay Tâm Cuồng của cùng tác giả.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:13
Xuân Dữ Diên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cún Con Chỉ Có Một Mùa Hạ của tác giả Xuân Dữ Diên. Ninh Bắc nhụt chí, buồn bã, mất mã, tựa như một con chó bị bệnh ưởng ưởng nằm trên sànAnh trai Ninh Nam nhìn cậu, chịu không nổi cái bộ dạng chết trôi của cậu, bèn giơ chân đá một cái:“Giờ đã biết mùi làm chó không có kết cục gì tốt đẹp chưa?”Ninh Bắc nhắm mắt lại, giọng nói đầy sầu bi:“Biết rồi. Mai mốt không vậy nữa đâu.”Ninh Nam cười ha hả, vừa định rời đi thì trong phòng chợt reo vang tiếng chuông điện thoại mà Ninh Bắc cài đặt riêng mỗi khi Nam Hạ gọi đến.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ hay Cuồng Phi Sủng Vương.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:11
Công Tử Ưu | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ngón Tay Những Người Nghệ Sĩ full (đã hoàn thành) của tác giả Công Tử Ưu. Lục Tảo Thu nghe âm thanh phát ra từ TV, cánh tay nắm cửa tủ lạnh hơi dừng lại. Tiêu đề tạo nét gây tranh cãi điển hình, khoa trương đến mức hơi ngu xuẩn. Anh đóng tủ lạnh lại, đi ra khỏi phòng bếp, ngồi lên ghế sô pha xem Chung Quan Bạch trên TV.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Khoảng Cách Của Người của cùng tác giả.
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:04
Lữ Thiên Dật | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tiểu Suy Thần của tác giả Lữ Thiên Dật. Phúc thần nói với Suy thần rằng, hắn may mắn bẩm sinh, chỉ cần thường xuyên tiếp xúc, thân cận với hắn, Suy thần sẽ giảm bớt xui xẻoSuy thần: Thiệt hay giả?Phúc thần: Ôm một lần hiệu nghiệm mười giây, hôn một lần bảo đảm hiệu nghiệm hai tiếng.Suy thần: Vậy thì tôi muốn may mắn hai tiếng đồng hồ.Suy thần: Thần xui xẻo. Phúc thần: Thần may mắn.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Cấm Phạm Quy hay Bệnh Hoang Tưởng Của Otaku của cùng tác giả.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:03
Bạn đang đọc truyện Thằng Bạn Bàn Bên của tác giả Hà Vũ. Thằng nhóc bàn bên của tôi rất kỳ lạ, nó là học sinh mới vừa chuyển trường được ba hôm. Hầu như lúc nào nó cũng sẽ làm ra mấy cái hành động quái dị, đã thế cái tên của nó cũng cực kỳ kỳ cục.Nguyễn An Ninh.Cái tên y như người, mặt mày lúc nào cũng nghiêm như mấy ông anh công an trực chốt. Nó học rất khá, có khi sau này tính thi vào trường an ninh cũng nên.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Mùa Hạ Chớm Nở hay Dụ Dỗ Tiểu Lưu Manh của cùng tác giả.
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:03
Tây Tây Đặc | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cuối tháng 7, huyện Pha. Bờ sông không có một bóng người, ánh mặt trời chói chang xõa tung trên mặt nước, ánh sáng chiết xạ làm người ta lóa mắt. Dưới gốc cây có một đôi dép lê cũ, một cái áo phông xanh in hoa văn đơn giản, cộng thêm một chiếc khăn mặt đỏ sẫm, trên đó thêu một đôi uyên ương. Tiếng nước ào ào vang lên, Cao Nhiên ló đầu khỏi mặt nước, ném hai cái bao tép sông lên trên bờ, lại lặn xuống nước.Cậu lặn xuống xong, thấy một con bọ đen chẳng biết tên đang trôi từ bên cạnh sang, đằng sau là một con rắn nước, xem chừng đang muốn xơi tý thịt cho đỡ thèm. Ngay khoảnh khắc Cao Nhiên đang chuẩn bị bơi đi, đầu bỗng bị cái gì đó đánh vào, hơi thở cậu hỗn loạn, sặc mấy ngụm nước. Cao Nhiên không hề hoảng hốt, cậu bình tĩnh điều chỉnh hô hấp, cố gắng nổi lên mặt nước nghỉ ngơi một chốc, ngờ đâu đầu càng lúc càng đau.Trước mắt cậu bỗng biến thành màu đen, tay chân nhũn ra, cảm giác không thể hô hấp đem đến sự thống khổ và sợ hãi bao trùm. Thân thể không ngừng chìm xuống. Con bọ đen không biết tên kia may mắn thoát được màn truy đuổi của rắn nước đang nằm nhoài ở một chỗ tắm nắng, nó đang hưởng thụ cảm giác sống sót qua tai nạn, cảm thán rằng còn sống thật là tốt, không biết rằng thiếu niên mình vừa gặp thoáng qua đang chìm trong nước.
20.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thủy Anna | Ngôn tình | Hoàn thành
Khi 12 tuổi, tôi không hề biết sau này, có một người đàn ông sẽ kéo dầu mình dựa vào vai Anh, và nói: “Ngoan nào! Đừng khóc nữa!” Những câu từ ấm như thảm nắng ấy, lại có thể khiến cho mọi nỗi sợ hãi tan đi. Thế nên, cô bé ngốc như tôi đã sống đơn độc, vô vọng suốt nhiều năm sau đó.Ngày tôi gặp P, mối tình đầu của tôi, là một khoảnh khắc đẹp và sâu đến khó tả. P khiến tôi tin rằng: Tôi là một cô bé lọ lem xinh đẹp và tốt bụng. Niềm tin giản đơn ấy giống như chiếc kẹo, tôi đã đem theo bên mình suốt nhiều năm thanh xuân. Những lúc nhớ P, nhớ tuổi trẻ nồng ấm của mình, tôi lại cuống cuồng lục tìm kỷ niệm: “P ở đâu? Những nồng ấm chân thành năm xưa đâu? Sự giản đơn như viên kẹo đâu?”Tôi từng nghĩ sẽ không thể thấy ai có thể tốt đẹp hơn P, không thể rung động thêm một lần nào nữa. Thanh xuân là thứ trôi đi, chỉ biết trôi đi chứ không hề dừng lại. Nước mắt không thể níu giữ được kỷ niệm đã hóa đá thời gian. P đã tạc lên phiến đá thời gian của tôi, là một hình ảnh chàng hoàng tử đẹp trai kẹo ngọt, có má lúm đồng tiền và hàm răng trắng đều tăm tắp. Mỗi lần P cười, cả sân trường như ngập tràn ánh nắng ban mai. Thế nên, tôi cứ sao lòng, cả khi P đã là một ký ức không thể tái sinh hay làm lại dù chỉ một lần.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Minh Nguyệt Thính Phong | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong văn phòng làm việc của tập đoàn Hằng Viễn, Cao Ngữ Lam vừa đi công tác về. Cao Ngữ Lam là một chuyên viên hoạch định hoạt động tiêu thụ của phòng thị trường. Cô làm việc ở công ty này hơn một năm. Công việc rất bận rộn, thường phải làm thêm giờ, đi công tác như cơm bữa. Nhưng công ty có quy mô lớn, có thể học hỏi thêm nhiều nghiệp vụ, lương lậu cũng không tồi, vì vậy Cao Ngữ Lam rất hài lòng với công việc của mình. Bây giờ là năm giờ chiều, thời điểm sắp tan tầm. Cao Ngữ Lam vừa xuống máy bay, cô có thể về nhà nghỉ ngơi. Vì muốn tổng hợp lại nội dung đã thương lượng trong chuyến công tác nên Cao Ngữ Lam đến thẳng công ty. Cô quay đầu nhìn, là Ôn Sa, nhân vật nổi tiếng trong công ty.Cô Ôn Sa này đứng đầu bảng về nhan sắc ở công ty, thành tích nghiệp vụ mỗi tháng luôn dẫn đầu. Về mặt quan hệ hay đối nội đối ngoại, Ôn Sa cũng không nhất thì nhì. Vì vậy, cô ta quả thực là nhân vật nổi tiếng trong công ty. Lúc này, Ôn Sa đi nhanh về phía Cao Ngữ Lam. Cô không biết cô ta có việc gì tìm mình, cô định mở miệng hỏi thì bất chợt bắt gặp ánh mắt kỳ lạ của đồng nghiệp ở bàn bên cạnh. Cao Ngữ Lam chưa kịp phản ứng đã bị Ôn Sa ôm chặt vào lòng.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Dịch Nhân Bắc | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Trước Cầu Phàm lâu, một thanh niên chắp tay đứng nhìn tấm bảng trên lâu, nhìn qua nhìn lại mày nhíu chặt, đột nhiên phi thân một cước đạp vỡ tấm bảng rồng bay phượng múa kia thành hai nửa, làm nó vỡ nát rơi trên mặt đất! Cầu Phàm? Thực đúng là chuyện cười trong thiên hạ! Có cái gì mà cầu chứ, cậu vốn chính là một người phàm! Giễu cợt cười vài tiếng chính mình khi đó trẻ người non dạ, thanh niên đá tấm bảng vỡ tung sang một bên, từ trong ngực lấy ra một quyển sách, tìm một chiếc ghế đá trong hoa viên ngồi xuống.Lật giở còn chưa đến hơn mười trang, liền nghe thấy hai tiếng “vút vút”, trong sân xuất hiện thêm hai bóng người. Thanh niên gấp sách lại, hì hì cười đứng dậy. “Các ngươi sao bây giờ mới tới? Ta đã ở đây đợi gần một tháng rồi!” “Đệ nói cái gì?!” Huynh đệ Yến gia hai miệng một lời, tức giận rống lên.Vỗ vỗ tay, thanh niên duỗi ngón tay cười, “Nè, đừng tức giận. Đúng rồi, các ngươi có phải đã treo thưởng trên giang hồ, chỉ cần có người có thể cung cấp tung tích của Viên Khuyết Thủy và mang y hoàn chỉnh không sứt mẻ gì tới trước mặt các ngươi, liền có thể nhận được mười vạn lượng bạch trắng, hơn nữa còn thêm một phần tiền lãi mỗi năm của Phi Ưng Xã và một thanh can tương bảo kiếm? Ừm… Những thứ này có phải đều là của ta rồi? Nhớ phải đưa tới cho ta, Khuyết Thủy hiện đang ở đây, tạ ơn hai vị huynh đài.”
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Yểu Yểu Nhất Ngôn | Sủng | Hoàn thành
Hắn nghĩ mãi vẫn không ra, ví như hắn không hiểu sao khá quen thuộc với Thích Tích, ví như bạn trai hắn tên Thích Kha, hắn có toàn bộ trí nhớ về em ấy, nhưng nghĩ như nào cũng không nhớ nổi mặt của người nọ, ví dụ như đến hôm nay mới biết, hắn và người trước mặt cùng mua một phòng nhỏ, còn bày trí ấm áp như phòng cưới. Từ khi tỉnh lại sau tai nạn xe, hết thảy mọi thứ như bị trải lên một tấm màn mỏng, nhìn không rõ.Lại nói hôm hắn vừa xuất viện, Thích Tích nằm ở trên giường của hắn, Lục Bắc Nghiêu đi ra từ phòng tắm, Thích Tích đã ngủ mê man, phản ứng đầu tiên của Lục Bắc Nghiêu là cảm thấy dáng vẻ này rất quen thuộc, phản ứng thứ hai là kinh hãi. Người con trai này sao lại ngủ trên giường mình? Không phải nói chỉ là bạn cùng phòng thôi sao? Chẳng lẽ còn kiêm cả cùng giường?Hắn tới trước giường lay Thích Tích tỉnh dậy, Thích Tích mờ mịt mở mắt ra, tự nhiên mà ôm tay Lục Bắc Nghiêu vào ngực, hai mắt nhắm nghiên không biết lầm bầm câu gì đó. Lục Bắc Nghiêu đứng bên giường nháy mắt hóa đá, hắn vô định nhìn một bên mặt Thích Tích, cố gắng nghiên cứu quan hệ thật sự của cả hai từ khuôn mặt điềm tĩnh kia, nhưng hết cách rồi, đầu óc Lục Bắc Nghiêu rối loạn lắm, hắn chỉ có thể cảm nhận được cánh tay bị ôm vào ngực khiến tâm hắn mềm mại. Hắn mặc niệm tên Thích Kha hai mươi lần trong cảm giác dằn vặt của sự phản bội, cuối cùng vẫn kiên định giữ mình, rút tay ra, lay Thích Tích tỉnh lại, nghiêm túc bảo anh rằng hai người chỉ là quan hệ cùng phòng, không nên ngủ chung giường.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:51