Cận Lam | Ngôn tình | Hoàn thành
Thì ra, cái cảm giác yêu đơn phương một người lại chua xót đến thế. Không phải sẽ cảm giác trái tim mình quặn thắt đến từng hồi, mà chỉ cảm giác như trái tim này đã không thể tiếp tục tồn tại tình yêu. Trái tim đã nguội lạnh, liệu có thể dấy lên ngọn lửa nóng để xoa dịu tất cả? Mong muốn kiếm tìm một hạnh phúc, tại sao lại khó khăn đến vậy? Anh vốn dĩ không phải là người đàn ông lạnh lùng. Nhưng chính vì sự vô tâm của cô đã dạy cho anh cách tàn bạo. Cả hơi thở của anh đều tràn ngập trong sự lạnh lẽo. Vì cô. Tất cả là vì cô. Cô có hiểu hay không?
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:52
Hạ Hạ Vũ | Đam mỹ | Hoàn thành
Cậu và hắn là người yêu của nhau, nhưng suốt ngày lướt weibo cậu chỉ biết thả thính và đớp thính của người con trai khác, khiến hắn ăn một thùng giấm chua vẫn chưa đủ. Thiếu Triệt rất ít khi lướt bảng tin, nhưng một khi đã lên xem thì để ý nick cậu đầu tiên. Không được thì hack vào nick cậu xem từng tin nhắn một. Cậu có bạn trai rất giỏi công nghệ thông tin.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:52
Cố Tâm | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô đã từng âm thầm trốn tránh nhìn anh, âm thầm yêu anh. Cô đã từng hèn nhát yêu anh dù biết không nên. Cô đã dành cả thanh xuân để mơ, để nhớ, để yêu và để thương anh theo cách trìu mến mà chỉ riêng cô dành cho anh. Cô cực kì yêu anh, cực kì thích anhc nhưng anh lại không thích cô. Đó là thời thanh xuân cô đã dùng cả trái tim để chung thuỷ với anh, ngắm anh từ xa cũng đã là hạnh phúc, nhưng đó là hạnh phúc ngớ ngẩn, tình yêu ngu ngốc mà cô có được. Nhưng một lần, cô tình cờ nghe được anh nói chuyện với một người khác, nói về cô, những lời anh nói ra, như dao găm vào trái tim cô khiến nó từng mảnh bị vỡ vụn. Khóc trong mưa không còn gì khổ hơn bằng, nhưng khóc khi không có mưa, cũng là một loại cảm xúc cô đơn khó tả, vì thiếu mưa, thay thế cho những giọt nước mắt của mình, mưa, khiến người không nhìn thấy ta đau khổ, mưa xoá nhoà kí ức. Cô cũng đau khổ khong khác gì mưa, nhưng mưa vẫn kêu tanh tách, như một bản nhạc piano sâu lắng, dịu dàng. Cô lựa chọn bỏ đi, tránh xa anh, tránh xa quá khứ và tránh xa thời thanh xuân. Khi cô đi rồi, anh mới nhận ra là mình yêu cô rất nhiều. Anh hối hận khi đã nói những lời như vậy để rồi cô nghe được. Chuyện sẽ đi về đâu? Anh và cô có lại được ở bên nhau?
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Thư Hương Tiểu Trúc | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Ai Yêu Ai Trước là tựa truyện thuộc thể loại teen ngôn tình. Truyện viết về tình yêu tuổi học trò hết sức đáng yêu và trong sáng. Tình yêu trên thế gian này rất nhiều loại, nhưng buồn cười nhất là bạn không biết mình đang yêu đối phương. Hai nhân vật trong truyện cũng như vậy, cả hai đều có tình cảm với nhau nhưng lại không nhận ra được điều đó. Ai yêu ai trước? là một câu hỏi khó trả lời...Bởi vì tình yêu đó bắt đầu từ đâu?
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Lâm Địch Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô bé chạy đến rất thường xuyên, nhiều đến mức tất cả các bạn học của cậu đều biết cô bé. Cô bé cũng không chủ động bắt chuyện, chỉ lặng lẽ chờ. Nếu cậu không để ý đến cô bé cứ như thế mà đi qua thì lúc đó cô bé sẽ cúi đầu nhìn ngón chân, chờ cậu bé đi xa, cô bé thở dài, rồi mình sẽ bỏ đi. Còn nếu cậu bé để ý đến cô bé thì cô bé sẽ như con chim khách nói liên tục không ngừng.Khi đó, nguyện vọng lớn nhất của cô bé là thi vào trường trung học của cậu. Nếu cô bé thi không tốt nhất định bố sẽ dùng tiền để cho cô vào đó học, thế nhưng mà cô bé lại thi được, hơn nữa còn đứng đầu thành phố. Vậy nên, cô bé vào học sơ trung, còn cậu học cao trung, sơ trung và cao trung cách nhau một con phố. Liệu cái kết của truyện ngôn tình này sẽ ra sao, còn gì xảy ra nữa đây, còn gì thú vị đang ở phía trước, tình yêu này đến cuối cùng là đau hay là sự dằn vặt trong mình, tình yêu này có nên hay không cần dừng lại, có hay không đã quá mệt mỏi rồi. Dưới ngòi bút của Lâm Địch Nhi, câu chuyện tình yêu trở nên nhẹ nhàng, thanh thoát nhưng cũng chất chứa ưu tư, có đôi chút như lời tâm sự, lại có chút giống với câu chuyện của ai đó trong chính chúng ta.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Quan Tựu | Ngôn tình | Hoàn thành
Câu chuyện kể về cô Tạ Anh Tư bướng bỉnh, được mệnh danh là một tomboy - người có khả năng nịnh nọt cấp trên rất giỏi. Nhưng trong buổi sáng mùa đông ấy, khi cô vất vả đến được công ty thì cũng là ngày tổng biên tập mới đến nhậm chức. Sự nhầm lẫn của buổi gặp mặt đầu tiên giữa tổng biên Chu Minh và Anh Tư đã mở đầu cho một chuỗi diễn biến về những sự cố sau này.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
An Kỳ | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện ngôn tình Hoàng Tử Thật Làm Loạn xoay quanh cuộc gặp gỡ định mệnh của chàng hoàng tử và người đã chữa bệnh cho chàng, đó là một người vô cùng bí ẩn, một người làm tim chàng rung rinh.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Ngãi Mễ | Ngôn tình | Hoàn thành
Mơ về phía anh là câu chuyện về Hạ Phiêu, cô gái Trung Quốc sống ở Mỹ từ năm 16 tuổi. Trải qua không ít những trắc trở, thất bại trong tình yêu, để rồi đến năm 30 tuổi, cô nhận thấy cuộc sống của mình dường như đã không còn tình yêu. Yêu cầu của “cô” đối với “anh” đã rơi xuống mức: “Đàn ông, tuổi dưới bốn mươi, không có vợ”.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Anchan | Ngôn tình | Hoàn thành
Anh - người đàn ông điển trai tựa như một vị thần dũng mãnh, là chỗ dựa mà cô muốn nắm lấy cả đời. Cứu cô một mạng, cô nguyện trao thân cho anh, trao tấm chân tình của một người con gái để đền ơn. Đối với cô, anh là một đấng cứu thế giúp cô vượt qua những tháng ngày đen tối đầy tổn thương kia. Trao thân mình cho anh, cô không hối hận. Dành tặng cho anh cả linh hồn, cô sẽ không một lời oán thán. Bởi vì cô yêu anh! Trong mắt cô, người đàn ông này chính là chỗ dựa vững chãi bao bọc cô cả đời. Người cũ tìm đến cửa? Cô không sợ, cũng sẽ không bận tâm tới! Anh ta thì đã sao? Hại cô suýt mất mạng, hành hạ cô giãy đạp quằn quại trong đau đớn. Cô hận! Người đàn ông này,cô hận anh ta đến tận xương tủy! Bước qua người cũ, đến với người đàn ông khác, đó là một bước ngoặt trong cuộc đời cô,cũng là mốc dấu quan trọng trong đời của vị ân nhân cứu mạng kia. Là cô tự động trao thân cho anh, hiến dâng trái tim cho anh, hà cớ gì mà anh phải buông tay? Đừng mơ!
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Cống Trà | Ngôn tình | Hoàn thành
Nam Chu quốc,niên hiệu Cảnh Long,năm thứ hai,tháng ba,cái lạnh đầu xuân dần dần qua,đương lúc có gió mát. Tân hoàng đế Mộ Dung Khuê bắt tay vào xử lí công văn,hai mắt hướng về phía cửa sổ,dừng lại ở một gốc cây đầy hoa,mắt thấy nhiều bông bị gió thổi bay,hoa ở cành đầu có hơi lung lay,bỗng thấy có chút cô đơn như nụ hoa đầu cành ấy,hai hàng mi dần dần khóa chặt lại.Mộ Dung Khuê mới lên ngôi vua, đến mộ mẹ đẻ Đỗ Thị tế bái, ước nguyện:" Nếu mẫu hậu còn sống, trẫm nguyện…” Tiếng nói chưa dứt, bỗng một luồng sáng xẹt qua, Đỗ Mạn Thanh xuyên qua rơi vào ngực hắn,mặt đối mặt nhìn nhau. Các quan viên đều ngạc nhiên nhìn Đỗ Mạn Thanh, từ tướng mạo đến trang phục, cùng với Đỗ Thị đã qua đời đều chênh lệch không bao nhiêu. Mộ Dung Khuê nghênh đón “mẫu hậu” trời ban Đỗ Mạn Thanh hồi cung phụng dưỡng, nuôi nuôi, rồi biến nàng từ “Mẫu hậu” trở thành Hoàng hậu. Mời các bạn cùng đón đọc những chuyển biến hấp dẫn tiếp theo của truyện ngôn tình Manh Hậu của tác giả Cống Trà.
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Phùng Bổ Đích Ngoa Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Là VIP Duy Nhất Của Anh của tác giả Phùng Bổ Đích Ngoa Tử. Anh vẫn nằm trên giường, lặng lẽ chờ đợi các tiêu đề giải trí của thế giới. Cùng lúc đó, xa phía bên kia đại dương, ở Úc, Nguyễn Tĩnh Xu đang cau mày liếm vết thương ở đầu ngón tay. Cô chớp chớp mắt, máu rơi trên ngọc đã biến mất, cô bị hoa mắt sao? Hay giống như các bài viết trên mạng, có thể mở ra tùy thân không gian? Thật đáng tiếc, ngoại trừ máu đã biến mất, ngọc bội không có bất kỳ phản ứng nào. Nguyễn Tĩnh Xu cười cười, tự giễu mình.Quả nhiên là nhìn lầm rồi, nhất định thời gian gần đây quá mệt mỏi nên mới có suy nghĩ kỳ lạ đó. Tiểu thuyết thật không đáng tin a! Trong mắt nhiều người, Nguyễn Tĩnh Xu được xem là một người chiến thắng. Bố mẹ là kỹ sư cao cấp, mặc dù gia đình không phải đại phú đại quý nhưng cũng tính là giàu có. Nguyễn Tĩnh Xu có vẻ ngoài trầm lắng, tuy cô không đẹp bằng đại mỹ nhân trong giới giải trí nhưng cũng được coi là một giai nhân thanh tú. Từ nhỏ, Nguyễn Tĩnh Xu đã là một đứa trẻ ngoan. Sau khi tốt nghiệp trung học, cô nộp đơn vào một trường đại học Úc. Từ năm 18 tuổi đến bây giờ đã 26 tuổi, cô vẫn luôn ở Úc.Sau khi tốt nghiệp đại học, cô ở lại làm giảng viên. Ở nước ngoài có danh phận, mua nhà, mua xe, cô cũng được coi là bạch phú mỹ. Trên thực tế, Nguyễn Tĩnh Xu không hoàn mỹ như mặt ngoài của cô. Sau khi vào lớp khoa học tự nhiên ở trường trung học, cô tự thấy rằng mình học không giỏi, điểm số liên tục giảm. Bố mẹ cô liền lấy tiền tiết kiệm trong nhiều năm ra cho cô đi du học. Vì sự khác biệt về văn hóa và ngôn ngữ, sau một thời gian dài xuất ngoại, Nguyễn Tĩnh Xu vẫn không thích ứng được. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Công Lược Không Luồn Cúi Nam Nhân và Vợ Ngọt.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Trần Tích | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nháo Hỉ của tác giả Trần Tích. Sau tiết sương giáng, thời tiết ngày càng lạnh hơn, mùa đông nháy mắt lại đến. Hứa Tương Mi vừa mới cắt mái tóc của mình thành một đầu tóc ngắn, cô ngồi ở quán nướng ven đường, gió lạnh tràn vào cổ áo, không một chút thương hoa tiết ngọc. Nói gì thì nói cô cũng cảm thấy có hơi lạnh, uống vào một hớp rượu, cả người trở nên ấm áp, đặc biệt thoải mái hơn. Vì thế, cô nheo mắt lại hưởng thụ.Người phụ nữ trẻ ngồi ở đối diện ngước mặt lên, khẽ mỉm cười, giống như đóa hoa đào nở rộ đầu xuân, cực kỳ xinh đẹp. Hứa Tương Mi ngẩn ngơ nhìn, thuận tay rót thêm rượu: “Tạ Bách Hành đúng là có số hưởng.” Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Vừa dứt lời, một chiếc Lexus màu đen đã dừng ở bên đường, sau đó, từ trong xe, một người đàn ông rất đẹp trai, trong bộ đồ vest và giày da bước về phía họ. Khi hai ly rượu chạm vào nhau, Hứa Tương Mi nói với cô ấy: “Hân Hân, anh Tạ của em đến rồi.”Khương Hân chỉ sững sờ vài giây, cô ấy nhanh chóng quay đầu lại nhìn, xong lại lập tức quay đi, giả vờ bình tĩnh. Tạ Bách Hành đã đi đến bên cạnh, từ trên cao nhìn xuống cô ấy, không hài lòng nói: “Tại sao lại ở một nơi như thế này?” Khương Hân không dám nhìn anh ấy, bĩu môi, không trả lời. Tạ Bách Hành di chuyển ánh mắt nhìn xuống, trông thấy chai rượu, sắc mặt thậm chí còn đen hơn: “Còn uống rượu?” Bên cạnh đó, còn có những truyện cùng thể loại khá hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Trà Môn Khuê Tú và Xuyên Sách: Tôi Bị Nam Chính Cao Lãnh Coi Trọng Rồi.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Trì Đại Tối Cường | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tâm Du Thán Hỏa Xuân của tác giả Trì Đại Tối Cường. Cũng đã được mười năm. Nhìn đối phương từ một người yên tĩnh hướng nội, lột xác thành thành thục cẩn trọng, sự nghiệp thành công. Gần đây, Người Yêu lên làm trợ lý Tổng Giám, rất là vui vẻ. Huấn Luyện Viên cố ý mua tôm hùm, sườn heo về làm một bữa đại tiệc ăn mừng. Nhưng đợi từ khi nhiệt tâm hừng hực, đến lạnh lẽo nguội nhạt. Người Yêu vẫn chưa trở về.Huấn Luyện Viên ở trên ghế sa lông ngủ một đêm, ngày thứ hai cuộn mình tỉnh lại, một đại nam nhân chán chường không thể tả ngồi nhìn cửa, đáy mắt toàn là tơ máu. Người Yêu luôn luôn an phận, ở cùng hắn lâu như vậy, ngoại trừ đi công tác, chưa bao giờ trắng đêm không về. Mặc dù nói là, hai người đàn ông ở với nhau, không nên khẩn trương như vậy. Nhưng Huấn Luyện Viên không nhịn được. Người Yêu cũng từng cười hắn, thể trạng cường tráng, nhưng lại mang trái tim của mẹ già.Lúc đó, đối phương đang dùng mũi chân đè lên ngực hắn, ngón chân một câu lại một lần đùa nghịch đầu v* hắn. Từ trên nhìn xuống, của quý của hắn đang được đối phương gắt gao ngậm chặt trong thân thể, hai gò má ửng hồng. Lắc đầu, đem một màn kiều diễm đá văng ra ngoài, hắn cầm điện thoại, tiếp tục gọi lại cho Người yêu. Lại là không gọi được. Nếu bạn yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Mơ Tưởng Anh Ấy Cũng Vô Dụng và Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tiễu Tiễu Đôn Nhục | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Beta Đã Cắn Câu của tác giả Tiễu Tiễu Đôn Nhục. Toàn bộ quá trình không vượt quá ba giây, sạch sẽ lưu loát, nhìn một phát là biết dân bắt cóc chuyên nghiệp. Thật sự thô bạo không nói nên lời, Kỳ Dịch tức giận mắng trong lòng, sợ tới mức hai chân đều run rẩy. Nghiêng nghiêng ngả ngả bị đưa tới một nơi xa lạ, bao trên đầu được kéo ra, một mảnh trống trải rơi vào mắt. Một căn phòng trống, một hàng người vạm vỡ, mang kính râm, âu phục và giày da, tất cả đều chứng minh ta đây chính là xã hội đen.Một nam nhân ngồi trên ghế gỗ hoa lê, hai chân bắt chéo, nét mặt cao ngạo. Kỳ Dịch không đợi nam nhân mở miệng, đã quỳ xuống trước.“Đại ca, em sai rồi, em sai rồi!” Nam nhân có chút bất ngờ, nhướng mày nói: “Sai chỗ nào?” “Thẻ ngân hàng của em từ tài khoản đến số dư đều không tới nổi bốn số 0, đại ca bắt cóc em cũng vô dụng!” Kỳ Dịch kêu rên, “Hơn nữa con người em trên không có mẹ già, dưới không có trẻ nhỏ, bảo đảm không có ai chịu chuộc đâu huhu!”Nam nhân: “……”Kỳ Dịch: “Hơn nữa với gương mặt này của em, dù có đi bán mình thì cũng không bằng một phần ghế dựa của ngài!” Nam nhân ngắt lời: “Tôi không thiếu tiền.” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tài Nghệ Không Bằng Người và Phượng Giá.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tử Thiếu Ngôn | Ngôn tình | Hoàn thành
Trung tâm đào tạo nghiệp vụ Trường Cát, một trong bốn hãng hàng không lớn nhất thành Bắc, 16 tiếp viên hàng không vừa mới vượt qua khảo hạch lên hạng nhất đang được thực hành buổi huấn luyện lần đầu tiên trước khi bay. 16 tiếp viên mặc đồng phục màu lam đứng thành hai hàng, La Xán Xán đứng ở ngoài cùng bên phải hàng thứ hai. Chiều cao của các cô gái này không cách biệt nhau lắm, nhưng La Xán Xán lại cao hơn 15 người còn lại một chút.Giáo viên đang nói đến tác phong phục vụ của một tiếp viên phục vụ khoang hạng nhất cần phải có. La Xán Xán và mọi người đều vểnh tai lên nghe. “Ở khoang hạng nhất, phải gọi họ của hành khách, trên mặt lúc nào cũng phải nở nụ cười. Hành khách vừa lên máy bay là phải chủ động chào đón, giúp bọn họ treo áo khoác. Tư thế đứng và ngồi xuống đều phải tao nhã, không nên lộ bất kì hành vi bất kính nào với họ. Các cô cậu không những là phi hành đoàn trưởng, là những người hoạt động trong khoang, là tiếp viên, mà lại còn là những người tiếp viên đầy tài năng mới có thể là tiếp viên của khoang hạng nhất này, chứ không phải là loại người lộn xộn. Đây được coi là vết xe đổ.” Giọng giáo viên vừa vang lên, một người đứng bên cạnh La Xán Xán đã nhỏ giọng nói với cô: “Này, cô ấy nói vết xe đổ, cậu có biết rốt cuộc là ai đã gây ra chuyện không?”
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Roxie | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cô Ấy Không Yêu Tôi! của tác giả Roxie. Đó là lần cuối cùng đôi bạn thân gọi tên nhau như vậy, nhưng trớ trêu thay lại ở trong một hoàn cảnh đặc biệt. Đồng Huệ - cô ấy vốn là một sinh viên ưu tú xuất sắc của khoa sân khấu điện ảnh trường Đại Học XX thuộc thành phố A. Gia cảnh giàu có, xinh đẹp và thân thiện. Lần đầu tiên Đường Nhã - cô sinh viên nghèo gặp Đồng Huệ là khi cô đang đi lên thành phố thì bị trộm giật mất túi xách, trong đó có chứa vô số đồ quan trọng.Lúc ấy Đồng Huệ nhìn thấy liền dồn theo hắn qua năm con phố để lấy lại cho cô, cảm động trước sự nhiệt tình của Đồng Huệ khi không ngại đối phương là người xa lạ mà xả thân giúp đỡ. Đồng Huệ trở về thở dốc nhưng cô vẫn nhoẻn nụ cười nhìn cô, Đường Nhã rút trong cặp ra một chai nước lọc, cười nói: “Tên đó chắc hẳn sốc lắm, vì có người đuổi theo hắn tận năm con phố... Cho hỏi vị “đại hiệp” này tên gì? Có số điện thoại liên lạc không để “tại hạ” có thể mời “đại hiệp” đi uống nước khi có cơ hội!”Đồng Huệ uống nước ừng ực, ngồi xuống bên vệ đường cầm điện thoại lên bấm: “ Được thôi! Cô em đây có lòng thì “chị đây “ cũng có dạ, đọc số đi, để tôi nháy máy cho!” - Đồng Huệ hào sảng nói. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ta Với Sư Môn Không Hợp và Con Đường Trở Thành Thiên Hậu.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tuyết Sam | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vương Gia, Vương Phi Lại Giết Người Rồi của tác giả Tuyết Sam. Cuộc sống này thật tẻ nhạt biết bao. Con người thì ngày càng đông đúc. Xã hội ngày càng tiến bộ thì tình người lại càng xuống dốc không phanh. Nhớ khi xưa đói kém,chia nhau từng miếng bánh dù nhỏ xíu nhưng ăn xong cũng thấy no rồi. Nay con người ta có cái này lại muốn cái kia. Vô vị. Ly Duẫn đứng dưới trời tuyết khẽ thở dài. Chẳng còn ai quan tâm cô nữa.Cha mẹ thì sớm đã không còn.Họ lam lũ làm lụng cả đời chỉ đổi lấy cái chết. Chết rồi thì ném lại gia tài cho cô. Nhưng đó đâu phải thứ cô muốn. Một sát thủ như cô lại muốn mấy thứ tầm thường đó sao? Cô chỉ muốn cuộc sống nghèo nàn khi xưa trở lại. Mẹ vô cùng yêu thương cô. Ba thì vô cùng quý trọng cô. Chiều chiều cả ba người sẽ cùng nhau lên triền núi ngắm hoàng hôn. Nghĩ lại cảnh tượng đó,Ly Duẫn chợt rơi nước mắt. \- Khụ Khụ...cứu.Tiếng hô vang bên tai khiến Ly Duẫn giật mình. Một căn nhà nhỏ ,tồi tàn rách nát hơn cả cái nhà kho của cô. Chiếc bàn thì ẽo ẹp,cảm tưởng cô chỉ cần chạm một cái là nó đổ vậy. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Có Chạy Đằng Trời và Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta.
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
fairy_galaxies | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hot Boy ? Rắc Rối Đấy, Chạy Mau!!! của tác giả fairy_galaxies. “AAAAAAAA!!!”- Cả căn phòng như rung chuyển, mà độ rung của nó phải tính bằng… richter. Tôi- Nguyễn Hoàng Linh Đan, học viên năm nhất Học viện Royal chẳng nhẽ ngay thứ 2 đầu tiên đã đi học muộn thế này sao? Còn nhớ ngày nhập trường hôm đó… Nguyễn Hoàng Linh Đan!!! Em có nghe tôi nói gì không đó?Dạ, tại trường mình to và đẹp quá, nên em…- Tôi, lúc đó đang đứng ngẩn ngơ trước tấm biển ” HỌC VIỆN ROYAL” đẹp như mơ án ngữ ngay ngắn bên cạnh cánh cổng to oành sơn màu xanh rêu cổ kính. Mới nhìn qua, chắc ai cũng nghĩ nó phải có thâm niên cả trăm năm là ít ấy chứ, thế mà tôi thì lại chẳng biết nó “mọc” ra ở đây khi nào.Cái trường Đại học kiểu này tôi tưởng chỉ có trong mấy quyển truyện mà tôi hay đọc cho bọn nhỏ gần nhà nghe thôi chứ. Một ngôi trường dành cho quý tộc, trường của con nhà giàu … Ôi, chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy đau đầu rồi. Nhà tôi không nghèo nhưng cũng chẳng giàu có gì, sao mẹ tôi lại cứ nằng nặc bắt tôi phải vào đây học cơ chứ, tiền học mỗi tháng đến cả nghìn $ ấy. Hic… nếu mẹ có thừa tiền sao không cho đứa con nghèo khó đáng thương này đi??? Không nói nhiều, bây giờ em đi theo tôi lên phòng hiệu trưởng trình diện, sau đó tôi sẽ dẫn em lên phòng kí túc xá! Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Sư Phụ Ta Cùng Ngươi Phi Thăng và Hắc Hóa Đi Bạn Gái Cũ.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
❄_Vong Tiện_? | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cậu Hầu Nhỏ Của Vương Tổng của tác giả Vong Tiện. Mẹ Nhất Bác: "Nhất Bác à, ba mẹ đi công tác vài bữa nữa sẽ về, con có cần gì thì nói với quản gia nha". Nhất Bác không nói gì, nằm trùm khăn kín mít, anh chán rồi, không muốn nghe nữa. Từ nhỏ đến giờ vẫn cứ như vậy bỏ mặc anh cho quản gia, quăng mớ tiền đó cho quản gia rồi đi, suốt ngày cứ công việc, công việc........rồi anh cũng không biết anh là con của quản gia hay là con của họ nữa.....nếu đã bỏ anh như vậy thì sinh anh ra làm gì chứ?Mẹ anh không nghe anh trả lời bà rất buồn nói với chồng: " Em thấy cứ để con ở nhà một mình mãi tội con quá, hay chúng ta tìm một người bạn cho nó đi ". " Ừm......anh thấy em nói cũng đúng, nhưng tìm ở đâu bây giờ? " ba Nhất Bác thắc mắc. " Em nghĩ rồi, chúng ta đến cô nhi viện em và anh hay từ thiện, ở đó có bé Tiêu Chiến rất dễ thương nha! và còn thông minh lanh lợi nữa chứ.....em rất thích cậu bé đó, em tin Nhất Bác cũng sẽ thích ". " Được chúng ta đi thôi ".Thế là hai người đến nhận nuôi cậu ngay, trên xe bà cứ ôm nựng cậu mãi. Bà đưa cho Tiêu Chiến một. Tấm ảnh của Nhất Bác rồi nói. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Hoa Tâm Tổng Giám Đốc và Chỉ Muốn Có Em.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Dạ Bất Tư Ngữ | Ngôn tình | Hoàn thành
Vào buổi sáng sớm đầu mùa xuân, tầng tầng lớp lớp hơi sương tràn ngập khắp mọi nơi. Lớp sương sớm tựa như một lớp sa mỏng phủ kín cả bầu trời, làm lu mờ hết thảy cảnh vật xung quanh, làm cho người ta mơ hồ nhìn không rõ, nhưng lại là một loại vẻ đẹp mông lung đầy bí ẩn. Bỗng từ đâu xuất hiện ba tiểu nha hoàn chiều cao không đồng nhất đang ôm những thứ đồ lặt vặt run lẩy bẩy từ phía trước đi về hướng này. Hiện tại, tuy rằng đã là đầu mùa xuân, thế nhưng, không khí vào buổi sáng sớm vẫn còn rất lạnh. Thời điểm các nàng đi ngang qua một cái sân hẻo lánh đều không nhịn được mà dừng bước chân, sau đó, cả ba người đều nhao nhao rướn cổ lên nhìn vào bên trong viện. Viện tử này, chính là địa phương hẻo lánh nhất bên trong phủ, bên cạnh là một nhà kho cũ kĩ cất chứa những thứ đồ lặt vặt không quan trọng. Vào những ngày bình thường, nơi này hầu như chẳng có ai, nhưng hôm nay, ở đây lại có một vị nhị thiếu phu nhân đang bị trừng phạt. Nhị thiếu phu nhân có bộ dáng rất xinh đẹp, cực kì động lòng người, nàng chỉ cần nhẹ nhàng cười một tiếng đã có thể câu đi hồn phách của nam nhân. Một vài nha hoàn thô sử đã từng nhìn thấy qua nàng mấy lần, tuy mỗi lần đều chỉ có thể nhìn một chút từ phía xa xa, nhưng vẫn như cũ có thể nhìn ra được, nhị thiếu phu nhân thật là xinh đẹp. Các nàng cũng muốn nhân cơ hội này để nhìn thật kỹ một chút, rốt cuộc thì vị nhị thiếu phu nhân kia đẹp đến mức nào? Thế nhưng, nhị thiếu phu nhân thì chẳng thấy đâu, ngược lại lại trông thấy nha hoàn Vân Bích hầu hạ bên người của nhị thiếu phu nhân.
19.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55