Dịch Phấn Hàn | Ngôn tình | Hoàn thành
Ai cũng đều có riêng cho mình những ước mơ, những hoài bão lớn lao. Ai cũng đều có khát khao cháy bỏng, nhưng khát khao đó, mấy ai có thể thực hiện? Định mệnh cứ đến là đến, cứ đi là đi, không có gì có thể báo trước được tương lai.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Dạy Hư Nương Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Tình yêu không thể nói trước được, cứ tính trước sẽ bước không tới, giống như tình yêu đến bất ngờ nó luôn đẹp đẽ vô cùng, ban đầu chỉ là một sự sắp đặt vui nhộn lại chẳng ngờ yêu thương nhau đến mức không thể buông tay nhau được. Bao nhiêu khó khăn trùng trùng đều có thể cùng nhau vượt qua. Yêu Nghiệt, Buông Tha Ta, được tác giả Dạy Hư Nương Tử thiên vị tạo nên một cốt truyện hay ho, logic, từng nhân vật dù chính hay phụ đều có sức quyến rũ riêng.Đây là một câu chuyện xoay quanh cô gái Dương Tiểu Cần. Xuyên qua thời không, cô tìm được tình yêu của mình. Liệu người cô chọn là vị đạo sĩ tuấn lãng – Hạ Minh, hay chính là một yêu hồ thất vĩ – Bạch Hồ? Nam chính lúc mới đầu chỉ có ý định trêu chọc nữ chính; còn nữ chính thì lúc đầu cứ nghĩ nam chính là bị tâm thần, mặc nhiên không có tình cảm, có lẽ chính điểm này đã khơi gợi ý nghĩ muốn tiếp cận của nam chính; chuyện tình cảm cứ như vậy mà phát triển.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Giả Cổ Long | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Xuất thân từ nghề 'đạo tỳ', từ nhỏ không rõ cha mẹ ruột của mình là ai, lúc bấy giờ trên giang hồ lại xảy ra một sự kiện bất ngờ: minh chủ võ lâm qua đời mang theo Ngọc Chỉ Thần Thâu xuống mộ địa, thế là viên ngọc này đến tay Xảo Tà , đưa Xảo Tà vào kiếp sống giang hồ.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Nhâm Do Chi | Ngôn tình | Hoàn thành
Nếu chuyện tình yêu luôn phải có đau khổ thì đây lại là minh chứng cho sự ngọt ngào, có chút phóng khoáng, vô tư, lại mơ hồ nhưng chung quy vẫn cho người ta cảm giác dễ chịu ngay từ những giây phút đầu tiên. Như việc nữ chính trong truyện tên Ngải Thuần Tinh, nhưng nàng lại thích là Thuần Kim hơn, bởi vì vàng nguyên chất ai lại không thích, huống hồ gì nàng cũng là con người bình thường thôi.Năm nay nàng vừa tròn hai mươi lăm tuổi, độ tuổi tràn đầy nhựa sống và sức trẻ nhất, và có cả khí phách cao ngạo nữa. Cái tuổi này chẳng lẽ phải có chồng con rồi, nhưng nàng đây chính là chưa có chậu, cũng chẳng sao sống một mình cũng vui đấy chứ. Chẳng qua là gặp phải một tên nam nhân, rồi đi đến kết hôn cùng với hắn, không nghĩ bản thân cũng có lúc thích thú một người đàn ông, tự động dâng hiến. Tình yêu khi đó giống như một nguồn năng lượng thổi vào họ, tình yêu không hề có cao trào, chỉ một đường thẳng, đường thẳng của hạnh phúc và những điều ngọt ngào nhất trên đời.
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Khiết Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành
Nàng là tiểu thư của quan huyện, được cưng chiều, sủng ái, ăn sung mặc sướng trong gấm hoa lụa. Nàng chẳng cần động tay động chân vào bất cứ thứ gì, nhưng tính tình của nàng không vì thế mà kiêu chảnh, xấu tính với người hầu. Nàng vô cùng thiện lượng, lại vô cùng mạnh mẽ, dám nghĩ, dám làm, dám yêu, dám hận. Hắn là thái tử điện hạ, tương lai chính là vị vua tài xuất anh minh, cai quản một nước là một người công bằng xử thế, có tài dựng nước và giữ nước, phát triển nước. Nàng và hắn gặp nhau trong một buổi đêm trăng thanh gió mát, đúng vào đêm rằm tháng giêng nguyên tiêu, trăng nở rộ rực rỡ. Nàng và hắn gặp nhau từ lúc ấy, lại một mình cùng nhau trốn khỏi các cung hầu để đến cây cầu bên sông Thuỷ Giang để xem pháo hoa, ăn hồ lô và ngắm trăng tiêu. Từ đấy mà hắn và nàng luôn tới tìm nhau, rủ nhau đi chơi đến những miền đất thênh thang rộng lớn, hắn hôn vào môi nàng, là chứng minh cho một tình yêu kết duyên từ đấy. Và giờ hắn vẫn yêu nàng, hắn nạp nàng làm hoàng hậu, cùng hắn cai trị cả vương quốc triều, cùng hắn sống hạnh phúc trong chốn thâm cung kiêu sa. Nhưng cả nàng và hắn, đều muốn được ra ngoài tản bộ, đi uống rượu ở trong quán nhỏ, ăn hồ lô bên đường, mua những thứ mà người thường mua, tận hưởng cuộc sống của người dân thanh thản và bình yên biết chừng nào. Tình yêu không cần tiền bạc, danh vọng, cuộc sống an yên không lo nghĩ là đủ rồi.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Thị Kim | Ngôn tình | Hoàn thành
Cung Khanh cho đến giờ vẫn chưa có ai tới rước. Nàng dung mạo mĩ miều, đầu óc nhạy bén. Con người tài hoa như vậy, vừa có tài, vừa có sắc, cớ sao đường tình duyên lại trắc trở lận đận như vậy? Có lẽ, duyên phận của nàng còn chưa tới. Nàng có thể đợi! Nhưng mà, nói gì thì nói, mẫu thân cùng phụ thân đại nhân lại không ngừng ca thán, còn lo lắng hơn cả nàng. Về điểm này, so với sức chịu đựng của nàng quả thực là một loại khổ hình! Mười phút bên mẫu thân, thành ra cả mười phút lỗ tai chịu tra tấn. Nàng không chết vì ế, mà sẽ chết vì sự oán trách của mẫu thân! Ai ai ai~ bi thảm! Thật sự quá bi thảm! Có phải đến lúc nên chấm dứt quãng đời độc thân vô lo vô nghĩ rồi hay không? Nàng biết chọn ai? Người này dung mạo bình thường, tài năng không có. Loại! Người này vẻ đẹp yêu mị, nhưng tính tình lại ẻo lả không rõ. Không phù hợp! Còn hắn- tên nam tử tiêu soái thoát tục kia? Ừ, tạm được! Nhưng nàng vẫn rất là bi ai!Thôi được rồi, thà bán thân còn hơn là nghe lời ca thán của mẫu thân đại nhân!
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Hạ Kiều Ân | Ngôn tình | Hoàn thành
Ấn Hoa, một cô nương bình thường ưa thích son phấn bột nước, quyết tâm tinh thông mọi thứ cầm kỳ thi họa. Ấn Hoan còn yêu thích đao kiếm, lập chí đi khắp Nam Bắc học hỏi cho bằng hết võ công trong thiên hạ… Nhưng chẳng ngờ sư phụ lại tính ra rằng Duệ Vương gia - người mà xưa nay thanh tâm quả dục, tấm lòng rộng mở năm này sẽ gặp phải tử kiếp, mà đó lại còn là một đào hoa kiếp. Người giao cho nàng sứ mệnh đặc biệt đến bảo vệ hắn.Hừ, Duệ Vương gia ấy cũng chỉ là Hoàng thúc của đương kim Hoàng thượng thôi. Trong vận mệnh của hắn có kiếp số thì liên quan gì tới nàng? Không đi! Cái gì? Tật Quang tàn ảnh!? Đây không phải là bộ kiếm pháp mà sư phụ vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo nhất đó sao? Nếu nàng bảo vệ Duệ vương gia vượt qua khỏi kiếp nạn này thì sẽ có thể luyện bộ kiếm pháp kia ư? Không thành vấn đề, nàng đây liền xuất phát, nghe theo chỉ thị của sư phụ trà trộn vào phủ Vương gia. Giấu tên Vương gia từ nhỏ thân thể đã yếu ớt, nhiều bệnh tật kia sau lưng để bảo hộ kĩ càng.Có điều… chuyện này hình như là rất không thích hợp nha! Hoàng Phủ Hạo Nguyệt này rõ ràng là biết võ công, thậm chí trình độ còn cao hơn nàng nhiều. Nhân tài như vậy thì cần gì nàng đến bảo hộ đây ?
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Mị Bảo | Ngôn tình | Hoàn thành
Mị Bảo không phải là một cái tên quen thuộc, thế nhưng câu chuyện mà bà mang đến cho chúng ta lại dễ dàng ăn sâu vào tiềm thức hơn bất cứ thứ gì. Nó luôn mang theo một cái gì đó rất mới mẻ, đầy sâu sắc.
0.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Trần Phan Trúc Giang | Ngôn tình | Hoàn thành
Tôi 23 tuổi, hai tháng trước vừa mới hủy hôn với người yêu cũ thì hai tháng sau lại bất ngờ làm lễ cưới với chồng hiện tại. Ai cũng ngỡ ngàng trước đám cưới của tôi, đến tôi còn ngỡ ngàng không dám tin vào cuộc sống hiện tại của chính mình nữa là.Lúc biết tin tôi đi lấy chồng, mẹ tôi cứ khóc suốt thôi. Sáng khóc, trưa khóc, chiều lại tiếp tục khóc, đến cả ăn cơm mà mẹ tôi cũng không cầm được nước mắt. Bà sợ là tôi không biết làm dâu, bà cũng sợ mẹ chồng tôi không đối xử tốt với con gái cưng của bà. Mẹ tôi từng không đồng ý chuyện tôi lấy chồng gấp nhưng dưới uy quyền của ba tôi, dù bà có không đồng ý thì cũng không làm gì được. Ba tôi rất thương anh em bọn tôi, đặc biệt là tôi, ba lại càng thương hơn rất nhiều vì tôi là thân con gái. Nhưng với tình hình hiện tại của tôi bây giờ, ba chắc là không còn sự lựa chọn nào khác nữa, tôi nghĩ là ông đã rất khổ tâm trong lòng...Tính luôn hôm cưới rồi cả hôm nay, cái bầu của tôi cũng hơn bảy tuần tuổi. Cái bụng vẫn phẳng lì không có tí gì giống mấy bà bầu cả, tôi vẫn ăn uống sinh hoạt đi đứng bình thường, đến cả nghén giống mọi người cũng chẳng có. Đám bạn xung quanh không ai nghĩ là tôi có bầu cả, bọn nó chỉ nghĩ là do tính tôi ngang tàng lại u uất chuyện thằng chó người yêu cũ nên mới quyết định như vậy. Chỉ riêng hai đứa bạn thân là biết chuyện tôi có bầu, mà bọn nó cũng kín miệng, tôi không thích công khai nên hai đứa nó cũng không dám nói với ai.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Thả Phất | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thật Sự Không Thể Ăn Đuôi Sao? của tác giả Thả Phất. Lần đầu tiên Long Bạch Bạch nhìn thấy Chu Kì Nghiêu, hắn đang núp trên đường sỏi đá cách ngự thiện phòng của hoàng đế không xa, ôm bụng nhìn về hướng đó một cách đáng thương. Hắn thật đói, ma ma trong cung không cho ăn no, hắn là nam tử nên ăn rất nhiều, thật sự là đói không chịu nổi, hắn không nghe lời ma ma nói, tùy tiện tìm một bộ quần áo thái giám, rồi đi theo cung nữ giao đồ ăn tới nơi này.Hắn chính mắt nhìn thấy cung nữ kia vào nơi đó, tì nữ ra ra vào vào, đều cầm thực hạp. Bên trong khẳng định có đồ ăn ngon. Long Bạch Bạch nuốt nước miếng, ôm bụng nhìn những thực hạp này, nhìn chằm chằm, hắn rất đói. Hắn còn chưa kịp chờ được cơ hội lén đi vào, đã bị hai tên thị vệ khiêng như khiêng gà bắt quỳ xuống: “Hồi bẩm hoàng thượng, bắt được một tên thái giám đang lén lút, có đánh chết tại chỗ không?”Trên long liễn được che bởi vải vàng, mơ hồ nhìn thấy một thân ảnh, từ bên trong vang lên một tiếng nói lạnh lẽo: “Tra, là thật, đánh chết.” Dứt lời, đại thái dám Tô Toàn đi theo liền hô một tiếng, lập tức long liễn muốn rời đi. Cũng là do tiểu thái dám này xui xẻo, vừa vặn lại gặp phải hoàng thượng từ lãnh cung quay về Dưỡng Tâm điện đi ngang qua nơi này, ngày thường ở trong này sẽ không bao giờ nhìn thấy mặt rồng, lúc ấy hắn nhìn thấy một tiểu thái dám đang lén lút trốn sau một khối núi giả. Nếu bạn yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ thêm những truyện Con Đường Bá Chủ và Phượng Hí Cửu Thiên.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:53
Cống Trà | Ngôn tình | Hoàn thành
Nam Chu quốc,niên hiệu Cảnh Long,năm thứ hai,tháng ba,cái lạnh đầu xuân dần dần qua,đương lúc có gió mát. Tân hoàng đế Mộ Dung Khuê bắt tay vào xử lí công văn,hai mắt hướng về phía cửa sổ,dừng lại ở một gốc cây đầy hoa,mắt thấy nhiều bông bị gió thổi bay,hoa ở cành đầu có hơi lung lay,bỗng thấy có chút cô đơn như nụ hoa đầu cành ấy,hai hàng mi dần dần khóa chặt lại.Mộ Dung Khuê mới lên ngôi vua, đến mộ mẹ đẻ Đỗ Thị tế bái, ước nguyện:" Nếu mẫu hậu còn sống, trẫm nguyện…” Tiếng nói chưa dứt, bỗng một luồng sáng xẹt qua, Đỗ Mạn Thanh xuyên qua rơi vào ngực hắn,mặt đối mặt nhìn nhau. Các quan viên đều ngạc nhiên nhìn Đỗ Mạn Thanh, từ tướng mạo đến trang phục, cùng với Đỗ Thị đã qua đời đều chênh lệch không bao nhiêu. Mộ Dung Khuê nghênh đón “mẫu hậu” trời ban Đỗ Mạn Thanh hồi cung phụng dưỡng, nuôi nuôi, rồi biến nàng từ “Mẫu hậu” trở thành Hoàng hậu. Mời các bạn cùng đón đọc những chuyển biến hấp dẫn tiếp theo của truyện ngôn tình Manh Hậu của tác giả Cống Trà.
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Kiểu Kiểu | Ngôn tình | Hoàn thành
Kiếp trước em đã tham dự lễ tang của anh hai lần, em bị anh lừa hơn hai chục năm, em vì anh mà cả đời không lấy chồng, uất ức lâm chung, anh nói đi, anh nói đi, anh lấy gì đền bù cho em?
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Jenny Nimmo | Khoa huyễn | Hoàn thành
Ngày xửa ngày xưa, người ta đồn có một ông Vua Đỏ vì ông hay mặc một cái áo choàng màu đỏ tươi, và trên khiên của ông có hình mặt trời đỏ rực. Ông là một phù thủy phi thường. Mười đứa con ông, đứa nào cũng được thừa hưởng một phần nhỏ quyền năng ấy. Nhưng khi vợ nhà vua qua đời, có năm đứa trở nên độc ác, và năm đứa còn lại đã từ bỏ lâu đài của người cha mãi mãi.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Lượng Nhược Tinh Thần | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nguyện Ý Vì Anh, Chàng Thiếu Niên Câm của tác giả Lượng Nhược Tinh Thần. Tiền Oánh Oánh không có ấn tượng với thiếu niên này, gần mười năm nay cô chưa về nhà cũ ở nông thôn, trong thôn ngoại trừ nhà cậu mợ, tất cả mọi người và mọi thứ, gần như cô đã quên hết rồi. Tiền Oánh Oánh mỉm cười thân thiện với thiếu niên, đang định lên tiếng, thiếu niên bỗng chạy đi, có vẻ rất sợ hãi. “Anh ta là kẻ câm nhà bên, tính tình quái gở. Chị đừng để ý anh ta, anh ta cố ý chạy tới xem chị, nhất định là muốn xin đồ ăn vặt.” Cậu em họ Triệu Tiểu Bân mười tuổi khinh thường nói.“Không được nói xấu người khác như vậy.” Tiền Oánh Oánh dùng ngón trỏ dí đầu cậu em. Khi Tiền Oánh Oánh thu dọn xong đồ đạc, cửa bị gõ vang. Mở cửa, cô thấy thiếu niên vừa nãy mang theo con cá to chừng hai nắm tay, ngập ngừng đứng ngoài cửa, hai tai ửng hồng. “A, chào em.” Tiền Oánh Oánh cười nói. Thiếu niên cúi đầu, không dám nhìn cô, hai tay giơ xâu cá tới trước mặt cô, thấy cô không lấy, bèn quơ quơ xâu cá. “Đây là cho chị à?” Tiền Oánh Oánh hỏi. Cô đưa tay cầm lấy xâu tre, không cẩn thận chạm phải ngón tay lạnh lẽo của thiếu niên. Cậu vội rụt tay về.Thiếu niên lặng lẽ xoa tay vào quần, xoay người định đi, Tiền Oánh Oánh vội gọi cậu lại. “Đợi chút, đừng đi.” Tiền Oánh Oánh lấy một túi kẹo trên bàn, đưa cho thiếu niên, cười nói: “Cảm ơn cá của em, đây là quà đáp lễ.” Nếu bạn yêu thích thể loại này, thì đừng bỏ lỡ những truyện cũng hấp dẫn không kém như Hoàng Hậu Margot và Nụ Hôn Màu Nhiệm.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Đồng Hạo 瞳浩 | Võng du | Hoàn thành
Trò “Tiếu Ngạo Vạn Thế” này quy trình cụ thể vẫn giống khuôn sáo cũ, tình tiết đơn giản là nhân vật chính, một thiếu niên khốn đốn bị giết sạch cả nhà/sư phụ/nàng thanh mai trúc mã, bất khuất không chịu khuất nhục nhấc thanh kiếm lên, một đường đánh quái thăng cấp giết BOSS, leo tới đỉnh xưng thần xưng bá báo thù/cứu vớt thế giới.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Vi Bàn Giới Đích Tiểu Cự Tinh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ba Lê Và Giày Bóng Rổ của tác giả Vi Bàn Giới Đích Tiểu Cự Tinh. Trong phòng tập ba lê sáng rực rỡ, những cơn gió nhẹ thổi tung rèm cửa sổ. Những ngày cuối hè vừa qua, phảng phất trong không khí một chút hương thu cùng mùi hoa nhài tây nhẹ nhàng. Thỉnh thoảng ở ngoài cửa sổ vang lên một vài tiếng cười đùa của đám trẻ con. Những cái âm thanh đó chợt vang lên như tiếng chuông bạc truyền vào trong phòng tập, khiến cho sự yên tĩnh trong phòng bị phá vỡ, mang lại một chút hơi thở của cuộc sống.Bóng đèn dây tóc trên đỉnh đầu thắp sáng cả phòng tập. Trước tấm gương lớn, Vân Khê nhón chân nhẹ nhàng xoay tròn. Cô nhảy lên, bộ đồ tập màu đen tôn lên tấm lưng thẳng tinh tế, mồ hôi từ trên trán nhỏ xuống, thậm chí có một vài giọt trượt vào mắt cô. Hai bàn chân như được lên dây cót, không ngừng xoay tròn liên tục trên sàn nhà trơn bóng. Âm hưởng du dương của bản nhạc khi thì êm dịu khi thì cao trào, tay và chân chuyển động theo bản nhạc cho đến những nốt cuối cùng.Sau khi luyện tập, Vân Khê ngồi xuống sàn phòng tập, cô thả lỏng chân mình, sau đó dựa vào tường đem chân kéo ra thành hình chữ “mã”, đôi chân mịn màng trông thật lưu loát mà thanh tao, cô nâng cổ lên, duyên dáng như một con thiên nga xinh đẹp. Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện vô cùng hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Ngoảnh Mặt Lại Thấy Người Thương và Nợ Âm Khó Thoát.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Mao Sam Đạo Sĩ | Võng du | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Danh Kiếm Không Thể Duy Tâm của tác giả Mao Sam Đạo Sĩ. Trong cái game mà tôi đang chơi, tôi có một người bạn thân chơi Trường Ca không thích mua ngoại trang tên là Vị Vụ, rõ ràng là một người có văn hóa, thế nhưng toàn thân chỉ mặc trang bị phối tùm lum với nhau, trông hệt như một thằng ăn mày. Vậy nên đám bạn tụi tôi đã bảo với ổng rất nhiều lần là: “Anh có thể mua một bộ ngoại trang đắp lên được không, tốt khoe xấu che giùm cái?”Vị Vụ nói: “Không mua, quá phí tiền.” Lão Trương, một đồng đội khác trong nhóm tụi tôi, là một tên trai thẳng vô cùng lẳng lơ hay bung lụa, không muốn đánh danh kiếm cùng một Trường Ca xấu như vậy, bèn đề nghị giúp Vị Vụ bỏ tiền, mua một bộ ngoại trang cho ổng. Kết quả bị Vị Vụ nghiêm túc từ chối: “Mua ngoại trang có thể làm anh mạnh hơn không?” Lão Trương bực mình nói: “Không thể, thế nhưng anh không mua ngoại trang sẽ khiến em bị yếu đi!”Vị Vụ nhìn khuôn mặt bê đê của meo ca phanh ngực hở lưng nhà lão Trương, thở dài một hơi: “Lão Trương, anh không giữ được chú nữa, chú đi ra ngoài tìm đồng đội khác đi.” Nếu bạn yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Hùng Bá Thiên Hạ hay Tặc Đảm.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Hồ Dữu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Người Yêu Cũ Thấy Tôi Ăn Lẩu Một Mình của tác giả Hồ Dữu. Tiêu chuẩn đánh giá một nhà hàng lẩu của Diệp Dương là nước chấm có vừa miệng hay không. Với cô, nước chấm là linh hồn của món lẩu. Diệp Dương kiên quyết không bao giờ ghé lại một nhà hàng lẩu không biết tự pha nước chấm tới lần thứ hai. Nước tương vừng của “Lộc Minh Yến” vị vừa êm, vừa mang cái cốt thuần chất, lại thơm nức. Dầu vừng, dầu tỏi cũng thơm ngon. Trộn cả hai lại, rắc thêm vài cọng rau thơm, mấy nhúm hành lá, Diệp Dương có thể ăn vã nửa bát. Vậy nên mỗi lần người ta chỉ lấy một bát, còn cô phải hai tay hai bát. Người ta lấy hai bát, cô phải ăn sạch bốn bát. Diệp Dương tay phải bưng một bát, tay trái bưng một bát trở về bàn. Chợt cô lại liếc thấy có đôi nam nữ trẻ tuổi đang bước vào quán. Vốn cô cũng không để ý lắm, nhưng rất nhanh sau đó đã phát hiện ra có gì đó không ổn. Diệp Dương quay đầu lại để xác nhận, chưa đầy hai phút đã nhận ra, trái tim cô chợt hẫng. Cô vội dời ánh nhìn đi. Mắt nhìn thẳng, cô trở về bàn mình.Diệp Dương từng tưởng tượng ra cảnh hội ngộ với người yêu cũ. Họ sẽ gặp nhau ở quán cà phê, ở rạp chiếu phim, ở hiệu sách, ở nhà hát, hay ở công viên… Ở những nơi thơ như trong phim. Khi ấy cả hai đều đã là những con người trưởng thành, bao dung, vô tình gặp lại nhau cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt. Đầu tiên họ sẽ ngạc nhiên, rồi chào hỏi trò chuyện, tâng bốc khen ngợi nhau. Nếu có thời gian họ sẽ tìm chỗ để uống ly cà phê, nói về chuyện năm đó, kể cho nhau nghe chuyện của mình về sau. Còn nếu không có thời gian thì hai người hai hướng, không bao giờ gặp lại nữa. Nếu yêu thích thể loại này, bạn cũng nên đọc thêm các truyện như Hoa Hồng Của Lương Hiện hay Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Anh Thích Em, Bởi Vì Em Là Em của tác giả Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết. Duyên phận của Đường Thi và Tống Từ bắt nguồn từ ngày đầu tiên nhập học ở trường cấp ba, Tống Từ đưa thư thông báo trúng tuyển cho giáo viên, giáo viên nhìn qua, rồi cười ra tiếng, “Tống Từ? Đường Thi Tống Từ [1], nhóm tên này thật hay, lỗ mãng hỏi một câu, em có phải còn có một người chị hoặc là anh, tên là Đường Thi?”Đường Thi Tống Từ: là thuật ngữ kết hợp giữa thơ Đường và từ Tống. Thơ Đường và từ Tống là hai viên ngọc trong lịch sử văn học Trung Quốc. Nhà Đường được gọi là thời đại của thơ, nhà Tống được gọi là thời đại của từ. Từ cũng là một loại thơ, nhưng khác với thơ ở chỗ nó có quan hệ với âm nhạc. Kiểu trêu chọc này từ nhỏ đến lớn Tống Từ đã gặp phải vô số lần, vừa định nói đùa để dời đề tài này đi, thì sau lưng có người đặt thư thông báo trúng tuyển “pa” một tiếng lên bàn.“Em là Đường Thi, nhưng mẹ em không có con trai lớn như vậy.” Sau lưng truyền đến một giọng nữ trong trẻo. Tống Từ quay đầu, nhìn thấy Đường Thi đứng phía sau mình. Lúc đó cô mặc đồ đen, đội mũ lưỡi trai, vành mũ rộng che hơn nửa gương mặt, cô ngẩng đầu nhìn Tống Từ, cong môi khẽ cười một tiếng, “Vẻ mặt này là sao, sẽ không thật sự cho rằng tôi là chị gái thất lạc nhiều năm của cậu đó chứ?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cưng Chiều Nữ Bác Sĩ và Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Nhất Cố Tử Căng | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ba Lần Gặp Gỡ của tác giả Nhất Cố Tử Căng. Đầu thu, từng tia nắng ấm áp xuyên qua cửa sổ thủy tinh chiếu vào phòng học sạch sẽ. Chu Noãn ngồi trước đàn piano, hai tay nhảy múa trên phím đàn, tại chỗ ngồi, các bạn nhỏ đang ngồi ngay ngắn, nhìn cô không chớp mắt. Khúc nhạc kết thúc, Chu Noãn dừng lại rời khỏi đàn, nhìn các bạn nhỏ, mỉm cười nhẹ nhàng hỏi: “Có hay không?” “Hay ạ!” Bọn nhỏ ngây thơ đồng thanh trả lời.Một cậu bé có đôi mắt to, giơ tay lên, hô: “Cô giáo Chu ơi!” “Ơi? Sao vậy em.” Chu Noãn nhìn cậu bé hỏi Cậu bé từ chỗ ngồi đứng lên, đi đến trước mặt Chu Noãn, kéo tay cô, để thuận tiện nghe cậu bé nói, Chu Noãn ngồi xổm xuống, nhìn thẳng cậu bé. Sắc mặt cậu bé có phần trắng bệch, trên trán đổ mồ hôi. Chu Noãn thấy sắc mặt cậu bé không được tốt, đưa tay lên sờ trán em, nóng hầm hập, cô vội hỏi: “Vương Tử Khiêm, em có chỗ nào không thoải mái sao, nói cho cô Chu biết.”Nếu yêu thích thể loại này, thì còn những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Mĩ Nhân Mềm Mại và Giáo Chủ Thật Khó Theo Đuổi.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54