Nhận được điện thoại của Lý Nhược Vân khi Loan Hoan đang trong một quán rượu ở thị trấn nhỏ sát biên giới Nga – Ukraine nghe hát uống rượu, chính xác mà nói, là Lý Nhược Vân gọi điện thoại cho anh trai cô, chẳng qua là lúc này, cũng không biết Lý Nhược Tư cùng bạn gái của anh ta đi nơi nào rồi, Lý Nhược Vân gào lên ở trong điện thoại: Cứu mạng. . .Hoan, cậu mau tới cứu tớ!Hiển nhiên, Lý Nhược Vân tiểu thư không sợ trời không sợ đất gặp phải chuyện phiền toái. Cô rời trấn nhỏ đi đến địa điểm Lý Nhược Vân chỉ định mất hơn một giờ đi xe, hơn một giờ sau, Loan Hoan liền nhìn thấy xe của Lý Nhược Vân. Vừa lúc màn đêm vừa buông xuống, sắc trời đen như mực hạ xuống làn tuyết trắng xoá, xe của Lý Nhược Vân dừng ở ven đường, trên mái xe đã có một lớp tuyết mỏng manh bao trùm. Nơi này hoang tàn vắng vẻ, rốt cuộc là Lý Nhược Vân lái xe đến nơi đây như thế nào? Loan Hoan có chút tò mò.
22.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Hạ Lâu Thê | Ngôn tình | Hoàn thành
Ở trên thiên đường. Tiểu thiên sứ Mini nhìn đại thiên sứ Hạ Tư, biểu tình ‘khó mà tin nổi’ hỏi:“Ngài chắc chắn?” Hạ Tư thành thực gật đầu:“Phải, là cấp trên giao nhiệm vụ xuống!” Tay Mini vuốt cánh, ai oán than thở :“Vì cái gì lại là tôi chứ?” “Đừng oán, đây chính là cơ hội tốt để cô có thể thăng chức lên làm thiên sứ cấp cao nha!” “Ai, lần trước thì muốn tôi đi kết hôn, lần này lại muốn tôi đi đàm phán với một tên ác ma!” Mini vô lực vẩy vẩy cánh,“Được rồi, tôi đi đây, mong là có thể bình an trở về đây gặp ngài!”“Yên tâm đi, mặc dù tính cách chẳng khác gì ác ma, nhưng mà hắn vẫn chỉ là nhân loại bình thường thôi a!” Hạ Tư sờ đầu Mini trấn an,“Được rồi, đi đi!” Mini vỗ cánh bay xuống trần gian. Hạ Tư quay đầu lại chuẩn bị trở về “Trung tâm xử lí công việc khẩn cấp của thiên đường”, ai ngờ phía sau đám mây lại xuất hiện một lão nhân râu bạc mặc áo choàng đỏ, vẻ mặt áy náy nhìn mình.“Là ông sao, nguyệt lão!” Hạ Tư nhìn Nguyệt lão bằng ánh mắt xem thường “Lại có chuyện gì nữa đây, ông đừng nói là mình già rồi nên mắt mờ đấy nhé?!” Nguyệt lão bất đắc dĩ gật gật đầu:“Tôi quả thật là mắt mờ a! Tôi ở hồ Thải Hồng nhìn xuống trần gian tìm mỹ nhân, còn tưởng đó là một cô gái, liền đem dây tơ hồng gắn kết một mối nhân duyên tốt đẹp cho y, nhưng tôi thật không ngờ mỹ nhân đó lại là nam a, tôi đến bây giờ cũng chỉ mới phát hiện ra thôi!
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Trữ viễn | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong giang hồ đồn đại, có hai nữ nhân phi thường quyến rũ ánh mắt của người nhìn, đồng dạng đều là tuổi còn nhỏ đã có thể chống đỡ được một tổ chức Hắc Bang cực kỳ có thế lực. Một cái là bang Bạch Thế Ngâm mang theo đứa nhỏ - Hạ Tri Diêu, một cái khác chính là được biết thân thể suy nhược nhiều bệnh lại làm cho Bách Mộc Bang ngày càng cường hãn - Diệp Nhất.Diệp Nhất như thế nào lớn lên để trở thành một người vừa là đại phúc hắc cường thế, lại là nữ nhân xinh đẹp thần thông quảng đại đâu? Làm cho chúng ta từ từ nói đến. Diệp Nhất trong khỏang thời gian này đều thức dậy rất sớm. Không biết có phải hay không do mùa xuân đang tới, mặt trời mới sáng sớm đã mọc lên - ánh mặt trời - thời điểm chiếu sáng khắp phòng thì Diệp Nhất tỉnh giấc.Người thập phần sợ lạnh như Diệp Nhất rất thích ánh mặt trời - sáng lạng, tuy nhiên ánh mặt trời đầu mùa xuân - không phải phi thường ấm áp, nhưng cũng có thể làm cho thân thể có độ ấm quá thấp của nàng lên cao được một chút. Mấy hôm trước sinh hoạt chung của nàng có thay đổi một chút, tỉnh lại một hồi lâu thì muội muội Diệp Nhị mới mang bữa sáng đến phòng, thành ra nàng có điểm đói. Nhưng hai ngày nay tỉnh dậy, phát hiện thời gian tỉnh giấc của nàng thay đổi nên Diệp Nhị đã muốn đem điểm tâm để trên bàn.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Nguyễn Nhật Ánh | Teen | Hoàn thành
Tên tôi là Bêtô. Đó là cái tên chị Ni đặt cho tôi. Đúng ra, cái tên ban đầu là Bêbêtô. Bạn có biết Bêbêtô là gì không? Chắc bạn nghĩ đó là một loại củ cải? Trật lất rồi, bạn ơi. Đó là tên của một cầu thủ đội Brazil. Chị Ni đặt cho tôi cái tên đó chính xác là vào ngày 15 tháng 7 năm 1994, tức là đúng nửa tháng sau ngày đội tuyển Brazil đoạt chức vô địch giải bóng đá thế giới lần thứ 15.
0.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Umberto Eco | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Anh là một anh chàng cảnh sát không những tài giỏi lại còn đẹp trai. Sau khi tốt nghiệp đại học, nhờ có năng lực vào thiên phú đã xin được vào cục cảnh sát làm việc. Chỉ với một năm, đã tích luỹ được không ít những kiến thức, phá không biết bao nhiêu vụ trọng án. Người ta thường ví von anh sinh ra chỉ để làm cảnh sát mà thôi, những nghề nghiệp khác đều không hợp. Anh tài giỏi lại đẹp trai, chính là một ngôi sao sáng chói trong cục cảnh sát thành phố. Có không biết bao nhiêu cô gái vì mến mộ anh mà quyết tâm cố gắng để vào được cục cảnh sát này.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Mary Balogh | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Truyện Lời Hẹn Ước Mùa Giáng Sinh là một tựa truyện thuộc thể loại tiểu thuyết lãng mạn. Truyện kể về một câu chuyện tình yêu vô cùng lãng mạn và cảm động giữa hai nhân vật chính là Falloden và Eleanor. Falloden là một bá tước, để cứu gia sản của tổ tiên và biệt thự Grenfell Park chàng phải lấy một con gái của một thương gia giàu có. Chàng bắt đầu cuộc hôn nhân với Eleanor một cách đầy định kiến và ác cảm.Eleanor là một cô gái lạnh lùng và đầy kiêu hãnh, cô rất ghét tầng lớp quý tộc nên cuộc hôn này đối với cô cũng chẳng vui vẻ gì. Cô chỉ muốn vui lòng người cha sắp chết của mình. Và cô phải thực hiện lời hứa với ông rằng cô sẽ tận hưởng một mùa giáng sinh thật vui vẻ.Đầy sự mâu thuẫn về cuộc hôn nhân này nhưng Falloden và Eleanor vẫn phải chung sống với nhau. Nhưng liệu rằng giáng sinh có mang điều kỳ diệu đến với hai người? Liệu đêm giáng sinh có dẫn lối cho hai người đến với hạnh phúc và yêu thương? Tất cả câu trả lời sẽ được giải đáp trong tựa truyện này. Mời các bạn cùng theo dõi và đón đọc tựa truyện hấp dẫn và cuốn hút này nhé!
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Nguyễn Nhật Ánh | Teen | Hoàn thành
Năm đó tôi tám tuổi. Sau này, tôi cũng nhiều lần thấy cuộc sống đáng chán khi thi trượt ở tuổi mười lăm, thất tình ở tuổi hăm bốn, thất nghiệp ở tuổi ba mươi ba và gặt hái mọi thành công ở tuổi bốn mươi. Nhưng tám tuổi có cái buồn chán của tuổi lên tám. Ðó là cái ngày không hiểu sao tôi lại có ý nghĩ rằng cuộc sống không có gì để mà chờ đợi nữa.Rất nhiều năm về sau, tôi được biết các triết gia và các nhà thần học vẫn đang loay hoay đi tìm ý nghĩa của cuộc sống và tới Tết Ma Rốc họ cũng chưa chắc đã tìm ra.Nhưng năm tôi tám tuổi, tôi đã thấy cuộc sống chả có gì mới mẻ để khám phá. Vẫn ánh mặt trời đó chiếu rọi mỗi ngày. Vẫn bức màn đen đó buông xuống mỗi đêm. Trên mái nhà và trên các cành lá sau vườn, gió vẫn than thở giọng của gió. Chim vẫn hót giọng của chim. Dế ri ri giọng dế, gà quang quác giọng gà. Nói tóm lại, cuộc sống thật là cũ kỹ.Cuộc sống của tôi còn cũ kỹ hơn nữa. Mỗi đêm, trước khi đi ngủ, tôi đã biết tỏng ngày mai những sự kiện gì sẽ diễn ra trong cuộc đời tôi. Tôi kể ra nhé: Sáng, tôi phải cố hết sức để thức dậy trong khi tôi vẫn còn muốn ngủ tiếp. Tất nhiên là trước đó tôi vẫn giả vờ ngủ mê mặc cho mẹ tôi kêu khản cả giọng rồi lay lay người tôi, nhưng dĩ nhiên tôi vẫn trơ ra như khúc gỗ cho đến khi mẹ tôi cù vào lòng bàn chân tôi.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
ChangNocMi | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đại Minh Tinh Là Chồng Tôi! của tác giả ChangNocMi. Mặc dù thân phận của cô không bình thường, nhưng làm quản lý nào phải công việc đơn giản, một tay mơ mới ra trường như cô liệu đảm nhiệm được chăng?Minh tinh hàng đầu Trình Nhất Dương, là người có nhân khí cực cao, độ nổi tiếng phủ khắp, những chương trình, phim ảnh có sự hiện diện của anh, chắc chắn đều sẽ thành công ngoài mong đợi, là người có khả năng phá vỡ mọi kỷ lục.Nam thần thường rất hay lạnh lùng, Trình Nhất Dương cũng không ngoại lệ. Sống trong showbiz đầy cạm bẫy, xung quanh luôn là những người đố kỵ và ganh ghét, Trình Nhất Dương cũng phải tự xây cho mình một hàng rào chắn vững vàng để bảo vệ bản thân.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Đánh Cắp Trái Tim Ác Ma hay Tránh Xa Tôi Ra Một Chút! của cùng tác giả.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Tiểu Nam A | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Quỷ Triền của tác giả Tiểu Nam A. Khi Tạ Triều cầm tiền giấy mua trong tiệm áo liệm về nhà, mẹ anh đã rất sốt ruột.“Nhanh lên, nhà dì Lý hàng xóm đã đi từ đời kiếp nào rồi đó.”Mẹ Tạ gấp gáp dọn hết đồ đạc vào cốp xe, quay đầu thấy dáng vẻ Tạ Triều vẫn thảnh thơi, sắc mặt đen xì.Khí trời oi bức nóng nực, gió thổi lá cây xào xạc, mây mù trên cao che khuất mặt trời chói chang giữa trưa.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Đoàn Tàu Luân Hồi 4 - Khu Rừng Tĩnh Lặng hay Đỉnh Lưu Thế Thân.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Nguyễn Nhật Ánh | Teen | Hoàn thành
Lớn lên một chút, tôi bạo dạn hơn hẳn, đã dám mở mắt nhưng không bao giờ đủ can đảm nhìn xuống lòng sông. Cúi nhìn xuống, tôi sợ hãi cảm thấy không phải dòng nước đang trôi mà chính là cây cầu đang trôi. Cảm giác đó làm tôi lảo đảo, chếnh choáng như người say. Lần đó, nếu chú Thảo đi phía sau không kịp đưa tay tóm lấy tôi, tôi đã rơi xuống dòng nước đang chảy xiết kia.Thoáng đó mà đã xa rồi. Chú Thảo đã mất trong một mùa mưa, sau một cơn tai biến. Con đường từ đường quốc lộ dẫn về làng đổ bê tông từ nhiều năm trước, nhưng nửa chừng thì ngoài huyện bảo hết tiền, chả hiểu tại sao. Thế là từ đường quốc lộ ngoặt về làng chỉ có bảy cây số đường phẳng. Bảy cây số còn lại vẫn là con đường đất đỏ lồi lõm, mùa nắng xe nảy tưng tưng, mùa mưa bánh xe bị bùn gói kín, không nhúc nhích được.Chú Thảo người gầy gò nhưng huyết áp cao, cô Út Huệ bảo thế. Vào giữa mùa mưa năm đó, huyết áp chú có lúc lên gần 200. Chú bị đứt mạch máu mũi, máu chảy ướt cả ngực áo. Nhưng thím Lê không chuyển chú đến bệnh viện được.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Thẩm Nhạn | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thường Nga của tác giả Thẩm Nhạn. Trán bỗng đau nhói như kim châm, Tạ Bất Hối hoàn hồn.Ngước mắt lên, mẹ đang cầm khăn nhúng nước lau cát bụi dính trên vết thương cho nó, trong tiếng quất roi vùn vụt của roi mây và tiếng bạn chơi cùng kêu khóc, cử chỉ của mẹ càng có vẻ dịu dàng hơn.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Thập Niên 70: Đại Mỹ Nhân Yêu Kiều hay Xin Lão Tổ Tông Hãy Cố Gắng Làm Người.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Tôi Là Lạc Lạc | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Gả Cho Bác Sĩ Kiều của tác giả Tôi Là Lạc Lạc. Giới thiệu bản thân trên Weibo của cô chỉ ghi vắn tắt: Góa phụCho đến một đêm gió tuyết nọ, bác sĩ Kiều trở lại.Dòng giới thiệu trên Weibo của cô liền đổi thành: Xin tha mạng.Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Tổng Tài Đại Nhân Siêu Lợi Hại hay Sau Ly Hôn, Tôi Hô Mưa Gọi Gió.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lăng Báo Tư | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện [Cao Gia Phong Vân Hệ Liệt] Bộ 4 Phong Lưu Họa Sư Phúc Diện Sửu Nam của tác giả Lăng Báo Tư là một truyện đam mỹ cổ trang. Cao Dật Ngọc, người cũng như tên, y là nhân vật như ngọc thạch mài dũa tinh tế, tuy rằng không có võ công thâm hậu cùng tri thức dược học của lão đại Cao Dật Vân, cũng không có vẻ ngoài tuấn mị vô cùng của hắn, nhưng nghe nói nữ tử nào được hắn liếc mắt một cái, tất cả đều cam tâm gả cho y, chỉ cầu Cao Dật Ngọc âu yếm. Y đối với nữ nhân có phần khó nói là mị hay là dụ hoặc, điều này khiến y trong mọi tình huống đều thuận lợi, cũng tạo nên cá tính phong lưu của y.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Phi Yên | Ngôn tình | Hoàn thành
Những người đó cô đều quen biết... Người đang khóc vật vã đó là mẹ cô , người bên cạnh an ủi ôm bà vào lòng nhưng khuôn mặt cũng đầm đìa nước mắt là Á Hân bạn thân của cô... Còn người đàn ông tuổi ngoài tứ tuần dáng người cao ráo đầy phong độ,đó là ba cô, khuôn mặt ông đau khổ đang nhìn hình người con gái trên bia mộ mỉm cười, ông không còn vẻ trang nghiêm như bình thường mà khuôn mặt trở nên hốc hác hằng rõ trên đôi mắt, có lẽ ông rất mệt mỏi... mà người trong hình đó không ai khác chính là cô: "Lâm Thiên Tuyết , hưởng dương 24 tuổi" thì ra cô đã chết , mọi kí ức như ùa về ..Cô tận mắt thấy Hứa Vỹ cùng em gái cùng cha khác mẹ của cô đang ân ái trên chính chiếc giường của mình.. Hai người họ phát hiện ra cô đang đứng ở cửa Hứa Vỹ hoảng hốt mặc đồ vào đuổi theo cô.. Lâm Tiểu Phù cũng chạy theo nhưng để kéo Hứa Vỹ lại, không gì là chột dạ , vẻ mặt vui sướng mỉa mai .
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lục Di | Khoa huyễn | Hoàn thành
“Mau mau mau, giúp tôi chuyển thông tin cho Diệp thiếu tướng, tôi có việc quan trọng tìm ngài ấy. » Một quan quân trẻ tuổi cả người phong trần mệt mỏi chạy đến gào to với vệ binh. Giọng nói lo lắng cũng khiến người khác căng thẳng theo, giống như là có cái gì đó đang bùng cháy trong im lặng. Vệ binh tay chân lanh lẹ thông tin cho Diệp thiếu tướng, vài giây sau sắc mặt vệ binh ửng hồng, quan quân trẻ tuổi nghi hoặc đảo ánh mắt qua, rầm rì nói : « Thiếu tướng, hiện đang ở nơi không thể liên lạc được. »Quan quân trẻ tuổi không nghĩ tới Diệp Hoài Tây ba trăm sáu mươi lăm ngày hai mươi bốn giờ đều ở ngoài tiền tuyến, cũng sẽ có lúc ở nơi không thể liên lạc được, vẻ mặt có chút trợn mắt há hốc mồm, sau một lúc lâu mới lẩm bẩm nói : « Vậy, người đang ở đâu ? »
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Quỷ Tiếu | Trọng sinh | Hoàn thành
Trụ Vương say mê Đát Kỷ, bỏ bê triều chính, tới khi chết đi mới hối. Sống lại một đời, hắn quyết chỉ trở thành mình quân, tái kiến Triều Ca. Nào ngờ bản thân lại dây tới sáu con sói đói, chạy mãi chạy mãi cuối cùng tuyệt vọng thô bạo đem bản thân tắm rửa sạch sẽ leo lên giường, cổ thắt nơ đỏ dâng lên miệng sói. Bầy sói đói mặt đầy dâm dê: " hê hê " Thương Vương Thụ đầy đầu quạ đen lượn qua, nước mắt lưng tròng dâng lên mông nhỏ " Các vị đại gia cầu thương xót " Ba... Ba qua đi, kết quả mông y bị bọn họ thao đến nở hoa hướng dương. Vẫn là Thương Vương Thụ: "... " Y sớm biết cầm thú không có tính người mà! QAQ Lề: đây là truyện nhằm để thoả yy của bản thân tác giả, lưu ý tên địa danh trong đây toàn bịa ra nên thỉnh quý vị ném đá nhẹ tay.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Hữu Mặc | Dị giới | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mỗi Ngày Đều Bị Chính Mình Cay Khóc của tác giả Hữu Mặc. "Anh Chu, hôm nay về sớm một chút đi." Tiểu Lý thu dọn đạo cụ thúc giục. Chu Bách Triết xoa xoa bắp thịt đau nhức, có chút mệt mỏi mỉm cười nói: "Ừ, thế anh về trước." Tiểu Lý gật đầu, sâu trong con ngươi không khỏi có chút đồng tình. Chu Bách Triết có trụ cột công phu, hơn nữa mặt mũi cũng không tệ, tính cách cũng rất tốt, hoàn toàn có tiềm chất nổi tiếng.Thế nhưng đáng tiếc lại đắc tội một vị thiếu gia con ông cháu cha nào đó, đối phương tuyên bố đóng băng Chu Bách Triết, trừ phi Chu Bách Triết nguyện ý cầu xin, sau đó tự tắm rửa sạch sẽ leo lên giường thì chuyện này mới kết thúc. Thế nhưng Chu Bách Triết kiên quyết không đồng ý, vì thế hôm nay Chu Bách Triết vì cùng đường mà chọn lựa làm thế thân trong một đoàn phim nhỏ, giữ vững ngạo khí của mình.Người ta muốn đóng băng cậu thì cậu liền ở lì trong giới giải trí, Chu Bách Triết muốn xem thử xem mình có thể vượt qua gian khó này hay không! Chẳng qua mấy ngày nay vị kia tựa hồ nhìn chằm chằm Chu Bách Triết không tha, bất kể làm việc gì cũng có người tới quấy rối. Trên đường về nhà, Chu Bách Triết xoa xoa cánh tay, hôm nay lúc thay nam 3 diễn vài cảnh đánh nhau khó trên dây cáp treo vô tình bị một thế thân khác đánh trúng lưng, tổn thương bắp thịt, đến bây giờ vẫn còn đau. Ngoài ra bạn có thể đọc thêm những truyện cùng thể loại như Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản hay Lạn Kha Kì Duyên.
27.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thiết Mã Đương Lang | Đô thị | Hoàn thành
Tám chín giờ mỗi ngày đều là giờ cao điểm của dân đi làm, tàu điện ngầm giao thông công cộng đều bị kẹt cứng ngắc, mà công việc của hôm nay lại khá quan trọng, để không đến muộn, chưa tới bảy giờ Quý Tinh đã lái xe ra ngoài. Thời gian chụp ảnh hẹn trước là chín giờ sáng, tám giờ bốn mươi Quý Tinh đã đến phòng chụp ảnh, Lý Bình Tùng là người phụ trách chính của tổ quản lý khách hàng cũng ở đây, hắn thấy Quý Tinh tới liền tiến lên chào hỏi, “Tới rồi à, bộ phận sáng tạo chỉ có một mình cậu đến thôi sao?”Quý Tinh cũng gật đầu cười chào hỏi hắn, “Chào buổi sáng anh Lý, tổng giám đốc có việc nên tôi tới một mình.” Lý Bình Tùng ngáp một cái, bộ dạng còn có chút buồn ngủ, “Chờ tí đi, tổ chế tác đến rồi, cảnh cũng coi như sắp xếp xong, camera thì cần thêm vài phút, còn diễn viên hả, vẫn đang trên đường tới.”
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thẩm Thẩm Thẩm | Sủng | Hoàn thành
Tháng chín A thị vẫn oi bức. Ngày hôm qua mới có một trận mưa to trút xuống, hôm nay trên đất không có dấu vết. Những đám mây to đang bầu bạn với hoàng hôn đặt ở đường chân trời, cùng với nhiệt độ không khí khô nóng làm cho người ta khó thở tạo thành một đường phong tỏa. "Ngày mai bắt đầu chính thức đi học. Các em lên lớp 9, không còn là những đứa trẻ, cái gì nên làm cái gì không nên làm thầy không muốn nói nhiều nữa." Trên bục giảng là một người đàn ông trẻ tuổi đang cầm một xấp giấy báo danh dày ở trên bàn sửa sang lại: "Tôi cũng xin các em một năm cuối cùng để cho tôi an an ổn ổn, muốn ồn ào thì chờ đi Nhất Trung rồi hãy nói!" Bên dưới nhất thời vang lên một trận cười. Góc lớp có tiếng cười hì hì nói: "Thầy, thầy cũng đừng quá để mắt đến em. Nhất Trung, em thi không nổi đâu!" "Quý Phỉ, hôm nay còn chưa có khai giảng, tôi tha cho em một mạng." Thẩm Tri cầm một viên phấn bị gãy chỉ chỉ hắn: "Ngày mai tan học đến văn phòng tìm tôi, bàn luận về chuyện tại sao em không thi nổi Nhất Trung." Trong lớp lại là một trận cười, Thẩm Tri xong xuôi mà ôm giấy báo danh đi. Quý Phỉ nâng má nhìn chủ nhiệm lớp lại một lần nữa bị hắn làm cho nổi cáu chạy đi, cặp mắt đào hoa cong cong, bên miệng còn tóm một tia ý cười. Bạn nữ ngồi kế bên hắn đem mái tóc dài mềm mại vén ra sau tai, cúi đầu, cười dịu dàng, giọng nói cũng mềm mại: "Này, cậu gấp làm gì, nói ba cậu quyên cho Nhất Trung một tòa dạy học không phải là được rồi sao."
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lâu Bất Nguy | Khoa huyễn | Hoàn thành
Con hẻm trước mắt, một nửa được ánh trăng chiếu rọi, một nửa bị màn đêm ôm ấp, gió đêm lả lướt, trong không khí có mùi tanh hơi đất, một đám mây đen lững lờ trôi qua, chặn trăng sáng sau lưng, ngõ hẻm hoàn toàn chìm trong bóng tối. Gió ngày càng bạo nộ, mây đen giăng kín bầu trời, báo hiệu một hồi mưa như thác đổ. Trang Yến biết nếu mình bị dẫn đến nơi này, thì sẽ hoàn toàn không còn đường chạy trốn, nhưng cậu vẫn muốn hỏi Triệu Vĩ một câu tại vì sao.Nhiều năm như vậy, cậu đối với Triệu Vĩ cũng tính là moi tim moi phổi, năm xưa cậu ta thua bạc nợ hơn ba trăm nghìn, cậu là người đã đưa tiền thưởng của mình cho cậu ta trả nợ, bây giờ cậu ta báo đáp mình như thế. Triệu Vĩ thấy Trang Yến bước đến, loáng thoáng bất an lùi về sau hai bước, cậu ta nhấp môi, nói một lời: "Xin lỗi nhé anh Trang, em giai này cũng không còn cách nào.", tuy nói vậy, nhưng Trang Yến không hề tìm thấy bất kỳ lòng áy náy nào trong ánh mắt đối phương.Cậu ta bắt đầu thay đổi từ bao giờ? Hay mình mới là kẻ từ đầu đến cuối chưa từng nhìn thấu được cậu ta? Hạt mưa lành lạnh rơi xuống, rơi lên mặt Trang Yến, không đợi cậu mở miệng, sau lưng đã truyền đến một giọng đàn ông khàn khàn: "Chạy cũng nhanh đấy, sao không chạy nữa? Tiếp tục chạy đi chứ?" Trang Yến quay đầu, nương theo ánh đèn vàng ảm đạm trên giao lộ, nơi này đã bị hơn chục người chặn cứng, đường lui của cậu đã bị người bít lại.
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58