Chỉ Túy Kim Mê - Xa Hoa Trụy Lạc

Vạn Diệt Chi Thương | Đam mỹ | Hoàn thành

Giống như một căn bệnh, lại như một kẻ thích chơi trò chà đạp người khác. Chơi cho lắm vào, đau khổ hắn cũng sẽ phải nếm trải mà thôi, bởi vì sao? Nhân quả trên thế gian này đáng sợ lắm. Không chừa một ai, huống hồ chi kẻ thích trêu đùa cảm giác thật tâm của những người khác đối với hắn. Đây không phải là xem thường, mà là cực kỳ xem thường người khác. Chỉ để mang đến sự thỏa mãn cho bản thân mình mà thôi. Truyện Chỉ Túy Kim Mê - Xa Hoa Trụy Lạc của tác giả Vạn Diệt Chi Thương là câu chuyện nói về tình yêu giữa những người nam nhân với nhau diễn ra nơi hiện đại, một người nam nhân không phải là người tốt ghét người đồng tính, nhưng hắn lại qua đêm cùng một lúc với ba người nam nhân. Vẻ bề ngoài anh tuấn nho nhã, nhưng tâm can hắn thì nào ai thấu suốt được. Hắn nói: “Ta không phải người tốt.”  Thế nên, hắn làm cho người ta yêu hắn yêu thấu vào tận xương tận tủy, mà lại, cũng khổ đau đến muốn tận tay giết chết hắn…

16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20

Chú Cán Bộ Và Bé Đào Mật

Hồng Trà Thúc Thúc | Sủng | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Chú Cán Bộ Và Bé Đào Mật của tác giả Hồng Trà Thúc Thúc. Ninh Thư do dự một chút, cuối cùng cậu vẫn vươn tay cầm lấy cốc sữa bò trên bàn, nhấp một ngụm.Sữa bò không còn ấm như lúc đầu nữa.Cậu uống một hơi hết non nửa cốc, sau đó cậu phát hiện Văn Dụ Châu đang nhìn mình.Cậu duỗi đầu lưỡi mềm mại hồng hào ra liếm sữa bò trên viền môi, rồi lại dùng cặp mắt sạch sẽ trong veo của mình, mềm nhũn nhìn người đàn ông ở phía đối diện, nói: “Chú Văn, sữa bò của chú ngon quá.”Văn Dụ Châu: “…”Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Bị Hắc Hóa Đại Lão Chiếm Hữu của cùng tác giả.

3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20

Đời Này Không Đổi

Tuyết Lệ | Khác | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Đời Này Không Đổi của tác giả Tuyết Lê. Tôi cũng đã từng nghĩ cuộc đời mình sẽ một đường thuận lợi, cho đến khi tôi 18 tuổi, cái gọi là bi kịch mới bắt đầu.Năm 18 tuổi, tôi gặp anh 22 tuổi trên đất nước Anh nhộn nhịp, cổ kính. Tôi bị vẻ đẹp của anh thu hút, tôi bị tính cách lạnh lùng của anh mê hoặc, dần dần tình yêu nảy mầm từ lúc nào không biết. Tuy nhiên, lúc đó anh lại chẳng để tôi vào mắt, để rồi tình đầu chưa kịp nở đã chóng tàn…Cứ ngỡ cả đời này sẽ không gặp lại, nhưng rồi số phận xoay vần, đi 1 vòng 6 năm, chúng tôi lại một lần nữa gặp lại.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Ngoảnh Lại Vẫn Thấy Anh của cùng tác giả.

6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:20

Bạch Nguyệt Quang Của Bạo Quân Tàn Độc

Diệp Hoài Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Bạch Nguyệt Quang Của Bạo Quân Tàn Độc của tác giả Diệp Hoài Tuyết. Khi thế sự khó lường, con bướm vỗ cánh lại xảy ra bao biến đổi, cuối cùng họ có thể ở bên nhau chăng?Luân hồi bao lần, duyên kiếp của họ có thể hoá giải hết thảy? Tình cảm này liệu có nở hoa kết trái?Linh hồn Vân Mặc xuyên vào trong một kịch bản cổ trang sắp chuyển thể thành phim.Bi ai chính là, Vân Mặc xuyên vào một gã thái giám có thân phận cực kì phức tạp, cả gan che mắt hoàng quyền, nữ phẫn nam trang!Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Đau Đến Mấy Vẫn Yêu hay Thần Xách Góc Váy Giúp Quận Chúa.

7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Two

W Tòng Tinh | Sắc | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Two của tác giả W Tòng Tinh. Một hôm nọ, Xà Cương nghỉ học, Đằng Cận đem bài tập qua nhà Xà Cương, nhận lời nhờ vả của bạn ấy, sau đó là một tình huống khó nói và ngại ngùng vô cùng....Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Nghiện Ngủ hay Phóng Đãng Thoát Tục của cùng tác giả.

6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Ô Hắc - Ma Hoàng Chi Trói Buộc

Hắc Sắc Cấm Dược | Khoa huyễn | Hoàn thành

Ngạo Triết Thiên vốn là một kẻ không quyền không thế, nhờ năng lực bản thân mà vươn lên làm một trong những doanh nhân mưu trí, vừa giàu có lại được vợ đẹp con ngoan. Bỗng một ngày đang sống cuộc sống êm đẹp, đùng một cái liền xuyên tới dị giới phân biệt chủng tộc nặng nề – xui xẻo làm sao cậu lại thành tầng lớp thấp nhất, bị bóc lột đến chết đi sống lại nhưng vẫn giữ cho mình ý chí kiên cường, tìm mọi cơ hội để quay về nhà. Cơ hội về nhà còn chưa thấy mà đã gặp được ba con sắc lang trước mặt- Đó là Phỉ (chủ nhân của Bạch Đế Quốc), Hủy Tạp (Ma Thần) và Vong Dạ (Minh Vương).

16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Dược Nhập Cao Hoang

A Phù Tử | Sủng | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Dược Nhập Cao Hoang của tác giả A Phù Tử. Các khoa ngành, ngoại trừ khoa thể thao và âm nhạc, đều nằm trong cơ sở mới. Mà cơ sở mới thì kiểu gì cũng có chỗ thiếu sót, ví dụ như cơ sở vật chất chưa hoàn thiện chẳng hạn. Ngoại trừ lối vào chính và khu vực giảng dạy, khắp nơi trong khuôn viên trường đều có đất hoang. Trời tối chút, nữ sinh cũng không dám một mình rời xa ký túc xá. Trời đông khắc nghiệt, trước sáu giờ là phần lớn khu vực này đã tối sầm lại, chỉ có tòa nhà ký túc xá là sáng đèn — tầng một của tòa nhà ký túc xá được cho thuê làm nhà hàng nhỏ, siêu thị nhỏ, cửa hàng điện tử và chỗ photocopy. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Lang Tâm Cẩu Hành của cùng tác giả.

8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Sa Ngã Dại Khờ

Lan Rùa | Tiểu thuyết | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Sa Ngã Dại Khờ của tác giả Lan Rùa. Ái Trân bị mẹ ruột bỏ rơi năm lên bảy tuổi. Vào ngày sinh nhật của Trân, mẹ dắt Trân lên thành phố chơi, đưa Trân tới một quán ăn sang trọng rồi gọi ra những món ngon nhất. Trong lúc dùng bữa, mẹ xoa đầu Trân, ngọt nhạt bảo:- Mẹ phải ra ngoài nghe điện thoại một chút.Trân ngoan ngoãn gật đầu. Như sợ bị vuột mất thời cơ vàng, mẹ Trân nhanh chóng chuồn vội. Mẹ vừa bước chân ra tới cửa, Trân liền rớt nước mắt. Bé gọi:- Mẹ ơi!Người mẹ giật nảy mình, nhưng bà không quay đầu lại. Chỉ có đứa trẻ bên trong nghẹn ngào nói lớn:- Mẹ à! Sinh nhật những năm sau Trân sẽ đợi mẹ ở đây, mẹ nhé! Nếu khi đó quán không còn mở cửa, Trân sẽ đợi mẹ ở gốc sấu ven đường. Giả bộ như cây sấu không còn nữa, Trân sẽ ngồi đợi mẹ ở hồ sen phía đối diện...Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Anh Bán Cám Lợn hay Cây Kim Sợi Chỉ của cùng tác giả.

2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Mười Năm Sau Khi Tôi Chết

Sầm Khương | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Mười Năm Sau Khi Tôi Chết của tác giả Sầm Khương. Tôi từng tưởng tượng, khi mạng sống tôi tới tuổi chiều tà thì nên khắc mộ chí thế nào, tro cốt nên rải ra biển lớn hay nên chôn ở vùng núi có hoa hướng dương.Nhưng mà cái chết đến một cách đột ngột không kịp chuẩn bị, thậm chí tôi còn không nhận biết được nguy hiểm đang đến, tiếng va chạm dữ dội của kim loại bỗng vang lên, trời đất quay cuồng.Rất nhanh sau đó, tôi ngã vào vũng máu, đầu vỡ toang, máu me dính đầy mặt.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Kiếm Ủng Minh Nguyệt hay Người Là Sao Sáng Giữa Nhân Gian.

2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Hải Yêu Hắn Ca Hát Muốn Mệnh

Nặc Danh Thanh Hoa Ngư | Đam mỹ | Hoàn thành

Ngày xửa ngày xưa, tại vùng biển nọ, có một Hải yêu thích ca hát. Nhưng vì hắn ca hát quá nhiều, thôn dân không thể chịu được, vì vậy quyết định dùng độc để hắn không phát ra tiếng được nữa. Đây là một chuyện xưa bi thương. Ca hát muốn mệnh/ tự luyến/ Hải yêu công x nói lời hung ác/ bắt cá không nhiều lắm/ phóng khoáng/ Người thụ. Niên thượng, tuổi chênh lệch lớn, mấy trăm tuổi.

1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Mỗi Ngày Đều Rất Ngọt

Dạ Thị Thiên Minh | Đô thị | Hoàn thành

Nam nhân kéo kéo cà vạt, giọng nói trầm thấp từ tính vang lên: - Nghe nói em ở trên. An Ca cuống quýt: - Không, không phải anh yêu anh nghe em giải thích... Thật ra nếu em muốn ở trên cũng không phải là không được. Cố Thanh Viễn từ từ nói. Lời giải thích kẹt lại, - Hể?  Mắt An Ca lập tức lóe lên, chà xát hai tay mong đợi hỏi. - Thật vậy à? Anh chịu ở dưới à? Cố Thanh Viễn nhìn khuôn mặt ngây thơ của người nào đó rất có thâm ý nở nụ cười,Em muốn ở trên tự nhiên là được, anh là một người bạn đời rất săn sóc. Về phần câu hỏi phía sau coi như không nghe thấy. Trưa ngày thứ hai, An Ca xoa cái eo sắp gãy của mình, giận dỗi mắng người nào đó khốn kiếp.

1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Xúc Xắc

Đông Phương Vân Sơ | Đam mỹ | Hoàn thành

Lục Phong Hành ngồi ở trong thư phòng, cúi người cặm cụi viết một bức thư. Là một bức di chúc. Ông đã sống trên đời này được sáu mươi lăm năm rồi. Năm mười tuổi đi theo người cầm đầu đời trước lăn lộn khắp các con phố, mười hai tuổi thì gặp được người vợ yêu quý của mình, ba mươi tuổi thì trở thành một lão đại tiếng tăm lừng lẫy lúc bấy giờ, ba mươi sáu tuổi vui mừng chào đón đứa con trai yêu quý Lục Ninh Chu chào đời, bốn mươi tuổi mất vợ, hơn sáu mươi tuổi thì...Hơn sáu mươi tuổi thì phát hiện bản thân mắc ung thư phổi giai đoạn cuối, cũng là thời kỳ mấu chốt nhất trong quá trình tẩy trắng sự nghiệp. Tâm trạng của ông vô cùng bình tĩnh, cảm thấy ông trời vẫn rất thiên vị cho ông ta. Muốn ông ta mang theo gậy gộc cướp địa bàn, làm một vài công việc vì người ta mà bán mạng để kiếm sống nhân lúc bản thân còn trẻ.Khi gặp được mẹ của Lục Ninh Chu, bản thân ông ta lúc đó vẫn còn là một kẻ thô lỗ, thấy con gái nhà người ta có tri thức lại hiểu lễ nghĩa thì lập tức nhìn chằm chằm không rời, ngay cả rắm cũng không dám thả ra, ngược lại chỉ bày ra một bộ dạng ngơ ngẩn như kẻ ngốc khiến cho người ta phải bật cười. Nhưng mà không biết tại sao người đó lại bỏ qua một đám thanh niên tri thức du học nước ngoài về, những công tử giàu có đã làm tất cả mọi thứ nhằm bắt được trái tim mỹ nhân kia, thậm chí không tiếc cả việc chống lại gia tộc cũng muốn được đi theo ông.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Dài Lâu

Tĩnh Thủy Biên | Đam mỹ | Hoàn thành

Giang Thâm húp một thìa cháo, hàm hồ nói câu “Không đâu”, Đàm Linh Linh quay đầu cầm hộp Bách Tước Linh mình thường dùng, mở nắp quẹt một ít bóp mặt cho con trai. Hai người chỉnh đốn xong thì chuẩn bị ra ngoài, Đàm Linh Linh mang rất nhiều đồ ăn, Giang Thâm đi theo xách giúp một nửa, trong trấn có tuyến xe vào trong thành, ba khối tiền một người, tính toán tiền vốn, bớt đi đồ cần tặng thì vẫn có lời. Đàm Linh Linh dặn dò con trai đừng ngủ gà ngủ gật trên xe nếu không sẽ đè nát măng, xuống xe thì mua một bao kẹo sữa Thỏ Trắng nhét vào túi áo bông của Giang Thâm.“Lát nữa mà chán quá thì cứ ngậm ăn.” Đàm Linh Linh đi tới con phố trước mặt, phía Bắc xa xa chính là cung văn hóa lớn nhất thành phố, “Đi vào chớ có chạy lung tung, hiểu chưa?” Đầu lưỡi Giang Thâm cuốn lấy viên kẹo, nở nụ cười tươi, “Hiểu rồi ạ.”Cung văn hóa thành phố thật sự rất náo nhiệt, đối với một Giang Thâm từ nhỏ đến lớn chỉ có thể chạy trong bùn lầy lần đầu tiên vào xem thì cảm thấy rất mới lạ, Đàm Linh Linh không biết có bản lĩnh gì mà có thể đưa đồ ăn cho những giáo viên cố định trong đây, chạy một vòng từ trên xuống dưới, mắt Giang Thâm cũng choáng luôn rồi.

12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Xa Gần Gang Tấc

Xuân Nhật Phụ Huyên | Đam mỹ | Hoàn thành

Nhạc Minh Tâm bắt đầu đi làm ba năm, luôn làm ở ban sơ trung, mấy tháng trước, trường học để cậu nhận dạy lớp một. Tiết thể dục của lớp một, thật giống như một đám gà con được thả ra, Nhạc Minh Tâm sứt đầu mẻ trán hơn một tháng, mới miễn cưỡng rèn được chút nề nếp. Chờ đến khi thật sự đàn áp được đàn tiểu ác ma này, mới phát hiện là trong số các bạn nhỏ này cũng có bạn nhỏ rất đáng yêu.Ngày đó cậu tan làm, phát hiện có một cô bé ngồi lẻ loi trên bậc thang ở cổng trường, cô bé để mái bằng, tóc tết hai bên, ôm đầu gối nhìn ra ngoài cổng trường, chẳng ai đến đón cả. Nhạc Minh Tâm nhận ra cô bé chính là học sinh ở một trong các lớp cậu dạy, tên là Khang Tiểu Cần, cậu đi tới rồi ngồi xuống hỏi: “Sao con còn chưa về?”Khang Tiểu Cần nhìn thấy Nhạc Minh Tâm thì như thấy cứu tinh, môi liền mím lại, hai mắt ngập nước lại rưng rưng không rơi nước mắt, thật sự rất đáng thương. “Thầy Nhạc, không ai đón con cả ….” Khang Tiểu Cần nức nở nói. Nhạc Minh Tâm bị cô bé dọa sợ, vội vàng an ủi: “Ba mẹ con đâu, số điện thoại bao nhiêu, để thầy gọi thử xem.” Nhân viên bảo vệ nhô đầu ra từ trong phòng trực nói: “Thầy Nhạc, tôi đã gọi qua rồi nhưng điện thoại của ba cô bé vẫn tắt máy.” “Vậy còn mẹ con đâu?” Nhạc Minh Tâm hỏi. Khang Tiểu Cần cúi đầu không nói lời nào, Nhạc Minh Tâm cũng không biết phải làm sao bây giờ, ngồi xổm vậy rất mỏi nên cậu đứng dậy, ai ngờ Khang Tiểu Cần nghĩ là cậu phải đi, sợ tới mức ôm lấy chân cậu: “Thầy Nhạc, thầy dẫn con về nhà đi ạ.”

6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Hôm Nay Ông Chủ Lại Ghen

Nhất Bả Sát Trư Đao | Đô thị | Hoàn thành

Cơ thể không ngừng rơi xuống dưới, sợ hãi và bất lực khi không thể túm được vật gì, cùng với đó là cảm giác khó thở mãnh liệt, khiến Mẫn Đăng đang nằm trên sofa bỗng mở mắt ra. Ánh đèn chiếu thẳng vào mắt, toàn thân Mẫn Đăng run lên một cái, sau đó cứng đờ trên sofa, hô hấp gần như dừng lại mấy giây. Nhưng chẳng mấy chốc, ánh đèn màu ấm trong căn phòng, khăn trải bàn trà ấm áp đều làm cho Mẫn Đăng nhanh chóng lấy lại tinh thần. Ở đây an toàn. Mẫn Đăng thở hổn hển đứng lên, duỗi tay với lấy tách trà uống vài ngụm lớn. Cậu không biết mình ngủ trong bao lâu, trà đã nguội rồi. Cậu nhìn chằm chằm đáy chén trà đơ ra mấy giây, vươn cánh tay đang run ra, cầm lấy mấy lọ thuốc đặt dưới bàn trà.Nhìn viên thuốc trong tay, trên mặt Mẫn Đăng xuất hiện vẻ kháng cự và chán ghét rất rõ ràng. Nhưng chỉ là chuyện trong nháy mắt, cậu lập tức nhíu mày lại, ngửa đầu uống thuốc. Một tách trà lớn nhanh chóng thấy đáy, Mẫn Đăng lại rót đầy một tách, ủ trong lòng bàn tay.

18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Em Có Thể Bao Nuôi Anh Không?

Hoa Ngộ Nha | Sủng | Hoàn thành

Có một thiếu gia thụ ngoan ngoãn dịu dàng dễ thương, chính xác là một bé ngoan phẩm học kiêm ưu (phẩm chất và học tập đều rất ưu tú), thông thạo đủ thứ cầm kỳ thi họa, bẽn lẽn hiền lành giống như quả bóng nhỏ màu trắng. Nhưng cậu có một bí mật động trời. Cậu thích một tên Ngưu Lang (1). Mà lại còn là chiêu bài của night club.Chiêu bài thường rất đắt giá, nhưng mà tiểu thiếu gia lại không có gì ngoại trừ nhiều tiền. Sau đó liền nhờ bạn gay hỏi thăm xem chiêu bài công thích kiểu người gì, kim chủ phải như thế nào thì mới có thể bao nuôi được hắn. Kết quả công không phải là chiêu bài Ngưu Lang, mà hắn lại là ông chủ của club Ngưu Lang, cho nên thông tin hỏi thăm bị sai lệch…Bạn gay bi thương nói cho cậu biết, chiêu bài công ưa thích mẫu người cuồng dã (điên cuồng hoang dại), càng cuồng dã càng tốt.

6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Bạn Gái Tôi Cao Mét Năm Tám

Ngưu Bì | Ngôn tình | Hoàn thành

Tuyết vừa rơi, trên con đường nhỏ rợp bóng cây, tuyết đã đọng một tầng thật dày, người người đạp lên phát ra tiếng sột soạt, nghe rất vui tai. Lúc này, Linh Vận đang đi con đường bên trong sân trường. Hôm nay cô mặc một chiếc áo phao bánh mì lông vũ màu trắng, xung quanh cổ là một chiếc khăn quàng màu đỏ thẫm, mái tóc dài hơi xoăn nhẹ phía sau được vén lên. Cô gái một mét năm mươi tám đi trên nền tuyết trắng, tất cả đều tràn đầy tinh thần phấn chấn của tuổi trẻ, không hoạt bát thì cũng hồn nhiên.Anh trai nhờ cô đi mua dầu gội đầu giúp mình, lúc đầu cô không đồng ý. Thế nhưng bỗng nhiên nhớ ra mình có chuyện cần nhờ anh trai giúp đỡ, cô mới thể hiện ra bộ dạng hăng hái đi đến siêu thị trong khuôn viên trường. Thứ sáu tuần trước, vào tiết tự học buổi tối, bạn học cùng lớp Đoạn Tinh Vũ tỏ tình với cô. Cậu nói diện mạo của cô xinh đẹp và đáng yêu, tính cách cũng tốt, hi vọng cô có thể làm bạn gái của cậu.Trước giờ Linh Vận chưa có bạn trai, đây cũng là lần đầu tiên có người theo đuổi, lại nghe người ta nói cô đáng yêu xinh đẹp. Trong lúc nhất thời, đầu óc đã bị những lời đường mật làm mê muội, không cẩn thận suy nghĩ mà đã đồng ý người ta. Chủ nhật, người nhà Đoạn Tinh Vũ đến. Cô là bạn gái cậu nên Đoạn Tinh Vũ dẫn về nhà cùng nhau ăn bữa cơm.

9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Phồn Cẩm

Chẩm Thượng Cô Noãn | Sủng | Hoàn thành

Trình Cẩm cuối cùng cũng bước vào đại sảnh vàng* đó, nơi Chương Phồn ước mơ bao ngày. Y mặc bộ diễn phục vô giá, bước chân run rẩy nhè nhẹ, gương mặt như tiên xuất trần, trên mặt điểm chu sa, điểm xuyết thêm chút diêm dúa. Một đường bồng bềnh đi xuống, ca xướng lên, thẳng đến lúc bay lên như cánh diều, giành được từng tràng, từng tràng vỗ tay phía dưới. Chương Phồn ngồi hàng ghế vip, hắn biết ánh mắt của Trình Cẩm chưa từng rời khỏi người hắn, hắn cũng tìm kiếm vợ mình, trong lúc bàng hoàng, hắn như đứng trên sân khấu, múa cùng vị tiên tử kia, mỹ nhân cảnh đẹp, tuyệt đại tao nhã.

4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Sự Đầu Hàng Ngọt Ngào

Sơ Huân | Ngôn tình | Hoàn thành

Ba giờ chiều. Khương Sơ vừa đẩy hành lý đi ra liền nghe được một loạt tiếng thét chói tai, cô nhìn đám người đang chen chúc trước mặt, nghiêng đầu thấp giọng hỏi người đại diện Lật Diệp: "Chị thuê người tới đón à?" Trong giới thường xuyên có chuyện như vậy, một số minh tinh vì muốn thể hiện danh tiếng và độ hot của mình mà thuê vài người đến làm màu. Khương Sơ buồn bực, chẳng lẽ công ty keo kiệt của mình phất lên sau một đêm?Không ngờ vẻ mặt Lật Diệp cũng nghi hoặc: "Không có." Khương Sơ còn chưa hết nghi ngờ thì bị người phía trước đụng mạnh một cái, nhờ có trợ lý che chở mới không bị thương. Dòng người hỗn loạn nhanh chóng vọt tới phía sau cô, Khương Sơ quay đầu lại nhìn mới nhận ra những người này không phải chạy về phía mình.Đang chen chúc giữa hai tay của trợ lý bỗng cô quay đầu lại liếc nhìn một cái, phát hiện có một người đàn ông xuất chúng ở giữa đám đông. Mặc dù đội mũ và đeo khẩu trang đều màu đen nhưng vẫn không giấu được vẻ ngoài ưu tú. Cả người anh tỏa sáng, tuy xung quanh rất nhiều người chen chúc nhưng cũng rất khó có thể bỏ qua. Máy quay truyền thông và điện thoại của fan hâm mộ bao kín hai bên anh.

12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22

Yêu Người Điên

Lê Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành

Nhật Linh, nhanh lên nào, mọi người đều tụ tập đông đủ dưới cổng trường rồi đấy, chậm trễ tí là không được đâu. Nghe Hà giục như vậy, tôi vẫn từ tốn thu dọn dồ dùng trên bàn bỏ vào trong ba lô, xong xuôi mới ngẩng lên nhìn nó, đứa bạn duy nhất thân với tôi từ khi vào lớp 10 đến bây giờ là thi tốt nghiệp, lắc đầu từ chối, nhẹ giọng. Cậu đi đi, mình không đi đâu, mình phải về quê rồi.Nói xong tôi chẳng đợi Hà nói thêm câu gì nữa khoác cặp lên balo chạy ù đi ra bên ngoài, đôi mắt không ngừng lo lắng nhìn vào chiếc đồng hồ cũ kĩ đeo trên tay mà gần như muốn ứa lệ. Bây giờ đã 11 giờ kém 5 phút rồi, nếu tôi không nhanh thêm tí nữa có lẽ sẽ không bắt kịp chuyến xe để về quê trong ngày hôm nay, lúc ấy tôi lại phải đợi thêm mất mấy ngày nữa mới có chuyến khác, khi ấy tôi lại phải mất thêm một khoản phí sinh hoạt hế mấy trăm nghìn nữa, thật sự rất lãng phí.Thật ra không phải chỉ có mỗi chuyến xe buýt này đi về tỉnh của tôi, nhưng lại là phương tiện phù hợp với tôi nhất vì tôi chỉ có đủ tiền để đi nó, chứ máy bay với taxi thì có lẽ tôi chẳng bao giờ dám mơ ước tới. Tôi vốn dĩ sinh ra và lớn lên ở huyện miền núi nghèo Tương Tây, một thôn bản cô lập trong miền núi sâu tách biệt với đô thị nhộn nhịp xa hoa lộng lẫy, quanh năm suốt tháng chỉ bán mặt cho những ruộng bậc thang, cho những vùng đất đồi trơ tróc chẳng thể canh tác trồng cây ăn quả, chẳng thể trồng được cái gì ngoài mấy củ sắn, bắp ngô.

7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22