Phi Thiên Dạ Tường | Tiên hiệp | Hoàn thành
Đã từng là Phong Thần, mang trên vai một gánh nặng lớn, từng là một người vĩ đại, nhưng... thế giới của hắn đã dừng lại khi gặp được người mà hắn vẫn luôn chờ đợi. Tình yêu của hắn liệu sẽ có điểm đích? Hay vĩnh viễn bị cắt đứt bởi vách tường địa vị? Hạo Nhiên trên vai gánh vác sứ mạng quan trọng quay về bốn nghìn năm trước tìm kiếm thần khí nơi Thương Ân. Do mọi người cùng một hành tinh lại đi chiến tranh tranh giành với nhau khiến môi trường bị ô nhiễm nghiêm trọng.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 19:09
Ly Trần Tiếu | Xuyên không | Hoàn thành
Nhân gian, cõi sinh như mộng, mộng đẹp bất thành, tan biến tựa khói sương. Một người, khí chất bất phàm, là con trời đất, nhưng lại phải rơi vào cái kiếp lầm than. Hắn là một tiểu thụ đến từ thế kỷ hai mươi mốt, trở thành hoàng tử nhưng lại không có ai biết đến sự xuất hiện của hắn. Hắn là hoàng tử, nhưng lại phải sống dưới thân phận của một thường dân.Năm xưa, bà vú ấy đã đỡ đẻ, nhưng khi bế hắn ở trong tay, âm mưu trong lòng ta đã trỗi dậy, đó chính là tráo đổi hắn với con của bà ta để mong con bà ta có được cuộc sống sung túc nhất, cái cuộc sống mà người người đều phải ngưỡng mộ. Đó chính là cái tội ác, là lòng tham! Trời cao có mắt, làm sao che giấu nổi ánh mắt của ông trời? Gieo nhân nào thì gặt quả ấy, bởi vì cây kim trong bọc lâu ngày cũng sẽ bị lòi ra. Chẳng có gì là bí mật mãi mãi... Thứ gì là của mình, mãi mãi vẫn là của mình. Thứ gì không phải là của mình, chính là mãi mãi đều không phải. Mang theo ký ức của thân chủ, hắn chỉ biết lắc đầu trách móc thân chủ này quả nhiên là ngu ngốc, ngu ngốc đến nhu nhược! Nếu là hắn, hắn sẽ không như thế! Hắn không có lưu luyến gì ở nơi đây. Hắn chỉ muốn trở lại thế giới thật sự mà hắn sống.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 19:09
Thi Lạc | Xuyên không | Hoàn thành
Ánh mặt trời chói chang, những cây đại thụ cao vút, lá rụng dày như trải thảm, dòng suối nhỏ trong veo, lác đác vài bóng động vật đang lượn lờ bơi lội. Trên mặt đất đầy lá rụng, có một cô gái đang nằm ngủ, trên người cô mặc một bộ đồ ngủ, để lộ ra đôi chân trần trắng như ngọc. Lam Nguyệt bị hơi nóng làm cho tỉnh ngủ: Mẹ nó, có phải Tiểu Tử lại chỉnh nhiệt độ điều hòa lên cao không? Mở mắt ra nhìn xung quanh một chút: rừng rậm? Ngủ một giấc mà ngủ tới tận rừng rậm rồi? Nhắm mắt lại, rồi lại mở ra, vẫn là rừng rậm, không có gì thay đổi, thử cử động một cái, dưới chân mắc phải một sợi dây đeo, kéo theo một túi đồ nặng trịch...Lam Nguyệt không ngờ chỉ ngủ một giấc đã đem mình đến thời không khác. Đại thụ chọc trời, các sinh vật chưa hoàn toàn tiến hóa, còn có người nguyên thủy lôi thôi. Ăn đồ sống, người ở trong động núi, áo rách quần manh. Không gian đâu?Bàn Tay Vàng đâu? Vì cọng lông gì mà không cho ta cái nào? Cuộc sống khốn khổ ở viễn cổ làm sao sống đây?Hãy xem nữ tử xuyên việt làm sao ở xã hội nguyên thủy thành lập Bộ Lạc, bảo vệ ruộng vườn, dẫn dắt người nguyên thủy đi về phía văn minh.
21.60 Vạn chữ | 2024-09-02 19:09
Lập Thệ Thành Yêu | Ngôn tình | Hoàn thành
Ở thời hiện đại- thế kỉ hai mốt, nàng là kẻ tri thức làm công ăn lương, xinh đẹp thân hình gợi cảm có lồi có lõm khiến nhiều người phải thổ huyết, vậy mà lại bị xuyên không đến triều đại ngàn năm về trước, trở thành cô nương tên Tống Tiểu Hoa mới mười lăm tuổi thân hình nhỏ bé cao một mét năm mươi, khuôn mặt nhỏ bé, nhợt nhạt bởi mới ốm dậy nhưng cũng được coi mi thanh mục tú, làn da không tồi, có tiềm lực trở thành mỹ nữ.
15.80 Vạn chữ | 2024-09-02 19:09
Lang Cửu Thiên | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thú Nhân Chi Giống Cái Phản Công của tác giả Lang Cửu Thiên. Sau đó cậu rốt cuộc cũng dừng lại. Hay nói đúng hơn là cái người nó dừng, đầu óc thì vẫn còn đang không ngừng lăn vòng vòng 360 độ, 1080 độ……Đợi đến khi đầu cũng ổn định lại, Tô Mặc mang thân mình vừa đau vừa choáng từ từ mở mắt ra.Đê ma ma, là rừng rậm nguyên thủy! Tô Mặc trợn mắt há hốc mồm nhìn đại thụ cành lá xum xuê che khuất cả bầu trời trên đầu mình. Vì không phân biệt được đây là rừng lá kim hay rừng mưa nhiệt đới nên cứ gọi chung là rừng rậm nguyên thủy đi, nhưng đó không phải là trọng điểm! Trọng điểm là khu rừng này trước kia cậu tuyệt đối chưa từng nhìn thấy! Cậu rất chắc chắn nơi mà mình rơi xuống, đó phải là một đồng cỏ núi cao, mọc đầy hoa dại!Cho nên…mình thật sự xuyên rồi má ơi! Bên cạnh đó, bạn đừng bỏ lỡ những truyện đam mỹ khác như: Thiếu Gia Giả Vs Thiếu Gia Thật hay Thanh Sơn Khán Ngã Ưng Như Thị
26.40 Vạn chữ | 2024-09-02 19:09
Điền Tiểu Điền | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Thê Hiền Phu Quý của tác giả Điền Tiểu Điền thuộc thể loại Điền văn, Cổ đai, kể về cuộc sống vui thú điền viên của hai vợ chồng thợ săn. Họ sống trong một thôn nhỏ gần một ngọn núi. Truyện bắt đầu khi loạn lạc, cuộc sống của Sơn Tảo thay đổi từ khi đi theo đám dân chạy nạn. Chiến tranh kéo tới đã phá đi tất cả những thứ bình yên trong cuộc sống của mọi người. Những con người đi lên từ khó khăn sẽ cho chúng ta thấy được sức sống của họ mãnh liệt như thế nào.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 19:09
Thần Điện Tế Ti | Đam mỹ | Hoàn thành
Trời còn chưa sáng, đại khái chắc là bốn năm giờ, Cố Dương trở mình, có chút bất đắc dĩ từ trên giường đứng lên, lê dép đi phòng vệ sinh nhìn thấy cái bụng tròn vo, hầu như chặn mất chỗ ấy đang xả nước của hắn. Đứa nhỏ trong bụng đã hơn năm tháng, ba tháng đầu không có thay đổi gì, thế nhưng sau ba tháng bụng giống như quả khí cầu, càng ngày càng lớn, cũng càng ngày càng nặng.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 19:09
Chuyện xoay quanh mấy mẩu chuyện xàm xí của tụi học trò trong thời gian còn mài mông trên ghế nhà trường chứ sao. Chủ yếu câu chuyện đầu tiên về một cặp công thụ được cả lớp gán ghép. Tiểu thụ ôn nhu dễ bắt nạt, khụ, hình như cũng có chút sai sai thì phải? Tiểu ông phúc hắc đáng yêu, dù sao cũng là một đôi trời sinh nên mấy cái tiểu tiết khác không quan trọng. Nhưng nếu chàng công vì muốn cưa đổ vợ mà giả bệnh nằm liệt giường thì sao? Còn mặt dày bắt tiểu thụ phải chăm sóc nữa.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 19:09
Quản Sát Bất Quản Mai | Trọng sinh | Hoàn thành
Trải qua nhiều chuyện, thứ mà bản thân muốn đơn thuần chỉ là bình bình an an mà sống bên cạnh người thân. Ân oán giang hồ nếu có thể hãy để nó trôi vào quên lãng, để đến lúc rời xa chốn này không oán không hối. Thời gian đáng trân quý nhất chính là khoảnh khắc ở bên người mình yêu thương. Kiếp trước Phó Hồng Tuyết được Hứa minh chủ giao cho Diệp Khai, hi vọng Diệp Khai có thể bảo vệ hắn. Hai người cũng nhờ cơ duyên đó mà ở bên nhau, phiêu bạt khắp chốn. Diệp Khai quan tâm hắn, hết lòng bảo vệ hắn nhưng hắn một mực tâm lạnh, không để ý tới y. Cho đến lúc hắn chết, hắn mới hiểu được hắn với y là nhung nhớ như thế nào. Hắn không biết vì sao hắn lại có thể quay trở về khoảng thời gian trước đây, lúc hắn mở mắt ra liền nghe thấy những âm thanh quen thuộc. Đây là thời khắc hắn lần đầu gặp Diệp Khai, hắn có chút xúc động. Trong thâm tâm hắn chỉ mong có thể rời xa chốn giang hồ này, cùng y sống một đời vui vẻ. Kiếp này hắn sẽ che chở y, sẽ không để y phải khổ tâm vì hắn nữa. Hắn đã không còn là kẻ lạnh lùng của kiếp trước. Thời gian hay sinh tử đã khiến hắn thay đổi, hay chính tình cảm mới là thứ chuyển hóa hắn? Mời các bạn cùng theo dõi.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 19:09
Hà Xử Thính Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Đó là một người đàn ông ngồi trên xe lăn điện, gương mặt thanh tú nhưng tái nhợt, thắt lưng và trên đùi đều có dây đai cố định, ngón tay có chút biến dạng. Nhìn từ khía cạnh chuyên nghiệp liền biết đây chính là tổn thương tủy sống ở vị trí cao. Tiếng Giang Hoài không lớn, nhưng từng chữ nói ra đều rõ ràng, lịch sự còn mang theo ấm áp chân thành, ý tứ hàm xúc. Lâm Thư Tiếu liếc mắt nhìn Giang Hoài một cái, chỉ thấy tay phải anh hơi cuộn lại đặt trên tay trái, đôi mắt đen nhánh, giống như có lực xuyên thấu, một vẻ mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng cao quý lại mang theo chút khói lửa hồng trần. Trái tim cô bỗng nhiên trở nên căng thẳng, rũ mắt xuống xoay người đi vào phòng bếp lấy ba chén trà bỏ vào khai trà, sẵn tiện đem nồi canh cá vặn lửa nhỏ nhất. Sau đó cô mở tủ lấy ra một túi ống hút, lấy một cái cắm vào chén trà. Lâm Thư Tiếu đem chén trà có cắm ống hút đến trước mặt Giang Hoài, dặn dò: “Tôi pha trà không quá nóng, anh thử một chút xem độ ấm có vừa không.” Lông mi Giang Hoài khẽ rung lên, sâu trong đôi mắt lóe lên một tia sáng, không biết vì sao Lâm Thư Tiếu cảm thấy tia sáng đó làm cho lòng người cảm thấy chua xót... "Giang Hoài, anh có thể lo lắng, anh có thể tự ti, nhưng đừng quên rằng, em không phải như những cô gái bình thường khác, em là Lâm Thư Tiếu." "Nếu cuộc đời này ban cho anh một điều kỳ diệu, anh ước đó chính là có thể nguyện cùng em đầu bạc giai lão..."
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 19:09
Nguyệt Danh | Cung đấu | Hoàn thành
Khi còn đang trong bụng mẹ, Quân Phi Hoàng đã được tiên đoán sau này nhất định sẽ thành hoàng hậu. Nhưng khi sinh ra là con trai, lại có vết bớt xấu xí trên mặt, nên hai mẹ con bị hắt hủi. Mẹ của em sinh bệnh mà chết. Em theo sư phụ lang bạt khắp nơi. Lúc này thiên hạ đang loạn, nhiều thế lực đang tranh giành ngôi vua. Anh Lăng vương Tiêu Mộc Phi tuy có thực lực nhưng vô cùng trăng hoa, lăng nhăng lít nhít. Thuộc hạ của anh mến tài của em, bắt anh phải chiêu mộ được Quân Phi Hoàng. Nhưng điều kiện mà em đưa ra là phải lập em làm hoàng hậu sau khi anh đăng cơ. Em muốn trả thù những kẻ đã hắt hủi mẹ con em. Anh vương gia ban đầu chê em xấu, xa lánh hắt hủi khuôn mặt em, còn kêu em là phụng hoàng xấu xí. Nhưng với bản tính ngu ngốc và biến thái của mình, anh lại thành thằng khùng bám theo đuôi em. Còn giở trò chuốc rượu, ganh tị làm nũng với em, nhưng toàn bị em đấm đá thô bạo rồi quẳng đi. Sau này hai người giành được thiên hạ. Sủng thiếp lúc trước của anh đã mang thai. Anh cũng rất chung thuỷ với em. Nhưng một ngày trước khi anh lên ngôi và phong hậu đại điển, em bỏ ra đi, chỉ để lại bốn chữ : "Vô năng vi phượng"
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 19:09
Thiên Lại Chỉ Diên | Đam mỹ | Hoàn thành
Thái nhi, đêm qua muốn nói rất nhiều lời, thế nhưng vừa nhìn thấy Thái nhi thì chẳng nói được gì nữa. Chỉ là câu chuyện về quỳnh thương, có lẽ Thái nhi vẫn chưa hề minh bạch. Nhiều năm như vậy, hắn vẫn không có cơ hội chính miệng giải thích cho Thái nhi nghe.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 19:09
Huyền Namida | Ngôn tình | Hoàn thành
Lô Vỹ Tinh tóc dài cột cao đơn giản, váy trắng liền thân, đồng màu với làn da càng tôn lên da dẻ trắng noãn trong suốt. Nhìn vào tấm biển 'Ninh tổng' treo trên cánh cửa gỗ to lớn trước mặt, Lô Vỹ Tinh nở nụ cười rạng rỡ, đôi mắt nai xinh đẹp vô tình vẽ thành hình trăng khuyết. Bên ngoài phòng không còn ai, chắc là phỏng vấn hết rồi. Nhưng là giờ phỏng vấn vẫn chưa đến nên họ không thể bắt tội cô đến muộn được. Chỉnh sửa lại quần áo một chút, bày ra khuôn mặt rạng rỡ hơn một chút. Lô Vỹ Tinh cầm lấy nắm đấm cửa, mở ra. 'Cạch' Một giây...hai giây... Không khí tựa hồ đông cứng lại. Trước mặt cô hiện ra cảnh tượng thật khiến người ta mặt đỏ tía tai. Trên sofa, một người phụ nữ trần truồng, đang không ngừng lấy bộ ngực sữa cọ xát lấy tấm ngực rắn chắc sau lớp áo sơ mi của hắn. Hai chân dang rộng ngồi lên hạ bộ hắn. Làn da trắng như tuyết, bàn tay ôm lấy cổ hắn, vặn vẹo thân thể như rắn, cúi đầu hôn lên cổ hắn cộng với tiếng thở dốc dâm dục. Còn hắn, Lô Vỹ Tinh liếc nhìn, bất giác lại đỏ mặt chuyển ánh mắt. Hắn thật đẹp quá đi. Cơ thể to lớn cường tráng, cơ bắp rắn chắc hiện hữu sau bộ tây trang còn nguyên vẹn trên cơ thể, chỉ lộ ra chiếc cổ với đường gân xanh vì lộn xộn cổ áo. Tóc đen mềm, mày đậm. Đôi mắt đen bóng thần kỳ, tựa như báo săn mồi. Cuồng dã mà đầy mùi nguy hiểm. Hắn ngồi ngửa trên sofa, mặc cho nữ nhân dáng vóc mê người kia đang vận dụng hết khả năng đưa hắn tới nơi cao nhất của đỉnh núi dục vọng. Nhưng là...Không phải chứ? Hắn đang nhìn cô. "Ra ngoài." Người đàn ông nói, giọng có chút bực tức, ánh mắt vẫn dán chặt lên người cô. Cô gái trên người hắn nghe vậy thì càng ôn nhu quấn lấy hắn, ánh mắt hướng về phía cô nhẹ nhàng giương ra nụ cười. Gì chứ? Tưởng tôi thích ở đây mà làm bóng đèn cho đôi dâm phu dâm phụ các ngươi? Lô Vỹ Tinh đang định nhấc chân bước ra thì thanh âm trầm thấp ngông cuồng nhưng đầy uy mãnh kia lại vang lên. "Ai cho cô rời khỏi đây? Thư ký Ly, tôi bảo cô ra ngoài."
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 19:09
Cửu Nguyệt Hi | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong những năm tháng thơ bé của mình, theo sau Ngôn Hàm là cái đuôi nhỏ Hạ Thời. Cô như cầu vồng rực rỡ luôn xuất hiện bên cạnh anh. Sự ấm áp mềm nhẹ đến nao lòng đó của cô dần thấm sâu vào trái tim Ngôn Hàm. Lúc ấy, anh nguyện dùng hết tất cả những yêu thương cưng chiều chở che để bảo vệ Hạ Thời - cô gái bé nhỏ của lòng mình. Nào ngờ, giữa những tốt đẹp nhất lại là lúc mọi chuyện xảy đến. Một sự thật khiến anh không thể nào chấp nhận được. Ngày hôm ấy cô đã nói: "Ngôn Tiểu Hỏa, anh chờ em chút nhé...". Rồi cứ thế, anh chờ đợi, chờ đợi và chờ đợi đến tuyệt vọng. Mà nào đâu biết lần chia xa này chính là âm dương cách biệt. Anh mất đi cô ấy... VĨNH VIỄN....10 năm sau....Ngôn Hàm - bây giờ đã là đội trưởng cảnh sát. Anh thông minh, tuấn tú, hài hước và vô cùng tài giỏi trong công việc điều tra phá án. Nhưng đằng sau nó là trái tim rỉ máu, cô độc và đau thương đến tan vỡ lòng người. Lần đầu tiên anh gặp Chân Noãn, cô xuất hiện trước mặt anh với vẻ ngoài yếu ớt xinh đẹp. Cô là nhà bệnh lý học được cử đến đội anh thực tập. Những tưởng, một cô gái như thế sẽ bị những lời nói ác độc của anh làm cho sợ hãi mà bỏ chạy. Nhưng không, cô giống như một bông hoa dại, dù vẻ ngoài mong manh yếu đuối thì bản chất vẫn kiên cường không lùi bước trước mọi khó khăn.Cảm xúc trong Ngôn Hàm bắt đầu dao động. Bởi cho dù anh cố gắng lãng tránh thế nào thì sự xuất hiện của cô cũng phá vỡ đi những điều đang tồn tại. Chân Noãn - cô gái này rất giống Hạ Thời mà anh yêu. Cô sợ lạnh, có lúc nhút nhát lại có lúc cố chấp đến đáng ghét. Khi cô cười như cầu vồng rực rỡ, khi cô khóc như mưa xuân thấm đẫm... Vậy, cô là ai? Là quá khứ hay hiện tại? Là Hạ Thời hay Chân Noãn??? Khi mà khoảng cách 10 năm đã dần đổi thay tất cả mọi thứ...
23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 19:09
Nghiên Tiếu | Đam mỹ | Hoàn thành
Tình yêu chính là hi sinh, lại không ngại vì đối phương đánh đổi cả sinh mạng của mình. Thế nhưng dù có yêu người như thế nào, hi sinh ra sao bản thân luôn mong được người hồi đáp, hi vọng người sẽ không mãi thờ ơ với mình, chỉ có bản thân là cho đi mà chưa một lần được nhận lại. Thẫm Lãng và Vương Liên Hoa không biết có nên gọi là hai kẻ si tình hay không. Trên giang hồ, hiểu ý nhau cũng chỉ có hai kẻ đó mà kì phùng địch thủ của nhau cũng chỉ có hai kẻ đó. Hai người họ là hai thái cực hoàn toàn trái ngược nhau. Thẫm Lãng là người ôn nhu khoan dung, Vương Liên Hoa y lại là người giảo hoạt đầy mưu kế. Thẫm Lãng trong giang hồ được xưng tụng là đệ nhất kiếm khách, còn y nổi danh chính là thiên tài đệ nhất thiếu niên về thuật độc. Thẫm Lãng và Vương Liên Hoa có một đoạn tình cảm khắc cốt ghi tâm, Thẫm Lãng nguyện ý vì y mà từ bỏ mọi thứ, rời xa chốn giang hồ, bên cạnh hắn dù có thân nhân bằng hữu vẫn cảm thấy tịch mịch, chỉ vì không có y. Trên đời này hắn không tìm thấy người nào khiến hắn rung động và an lòng như y. Ngày hắn và y trùng phùng, hắn vẫn đoán được tâm ý của y. Vậy hắn và y có nối lại đoạn tình cảm kia không? Vứt bỏ danh lợi, là những người tiêu dao thiên hạ, đó là mong muốn của hắn cùng với y. Mời các bạn cùng theo dõi.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 19:09
Để diễn tả toàn bộ vẻ đẹp đỉnh cao của Ôn Kỳ thì cho dù có dùng cách lý giải nào đi nữa thì cũng đều khiến nó trở nên dong chi tục phấn(tầm thường) mà thôi. Lâm Dực hiện là một giảng viên đại học, chủ giảng môn lý luận nghệ thuật, đối với việc định nghĩa hai từ “xinh đẹp” này của y có thể nói là đã nghiêm khắc đến nước biến thái. Hiện tại, y chỉ có thể nói, sự yêu nghiệt của người trước mặt này dù có dùng bao nhiêu toa xe đi nữa cũng không thể chở đủ, hết lần này tới lần khác, khuôn mặt của Ôn Kỳ đích xác đã đâm thẳng vào trong đáy lòng của hắn. Lâm Dực là một gay chính hiệu. Cho dù y đã kết hôn, còn có một cô con gái năm tuổi, nhưng chuyện này vẫn như trước không ảnh hưởng đến sự thật y là một người đồng tính.Y đối với Ôn Kỳ có hảo cảm, y cũng xác định Ôn Kỳ và mình chính là cùng một loại người, cho nên y muốn tiếp cận hắn, nhưng điều duy nhất mà y không nghĩ tới chính là, chính mình sẽ không kìm lòng được. Kìm lòng không được mà trở thành phe chủ động. Vào lần thứ nhất lúc Lâm Dực trông thấy Ôn Kỳ, y chỉ là kinh diễm, kinh diễm qua đi, chỉ còn lại những xúc cảm mơ hồ. Lần thứ hai, chính là vào xế chiều hôm nay tại nhà trẻ, y vẫn như trước kinh diễm, mà kinh diễm qua đi, y lại không tự chủ được đến gần bắt chuyện. Y không nghĩ tới chính là, lần thứ ba này, lại có thể so với trong tưởng tượng tới nhanh như vậy. Lần này, ngoại trừ kinh diễm, Lâm Dực cảm thấy chính mình nhất định phải làm vài chuyện gì đó, ví dụ như… anh hùng cứu mỹ nhân. Chính vì thế, cuộc chạy đua tình cảm của hai b aba chính thức bắt đầu…
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 19:10
Lâm Mỵ Mỵ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bởi người nào đó đã cố tình giăng bẫy người nào đó từ rất lâu rồi! Cho nên, người nào đó liền vô cùng thỏa mãn mà hưởng thụ đặc cách mà người nào đó dành cho mình. An Thuần Thuần cô trong mắt những người khác là dịu dàng ngoan hiền, nhưng chỉ người đàn ông luôn bám lấy cô kia mới hiểu, cô bá đạo vô cùng. Trong mắt cô chỉ có anh, có thể làm ông xã của cô cũng chỉ có anh. Đương nhiên, đây chính là điều đã được anh sắp xếp từ trước.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 19:10
Thiên Như Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành
An Bình điện hạ chỉ có một khuyết điểm duy nhất là hơi phong lưu. Hoàng đế muốn chọn một lượng tế, liền để cho Thượng thư lễ bộ nhận mệnh, mang theo lệ rơi đầy mặt, thì ra bệ hạ muốn kén phò mã cho An Bình điện hạ rồi. Không phải là một câu chuyện về nữ tôn, nhưng là nữ nhân độc quyền, vừa mạnh mẽ vừa giỏi giang.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 19:10
Cửu Lộ Phi Hương | Ngôn tình | Hoàn thành
Nữ chính đã chết, hồn vật vờ bên mộ rồi vô tình gặp gỡ cô nương nọ, hai người phân chia kẻ buổi sáng người buổi tối trong thân xác đó. Ngày còn sống Lộ Chiêu Diêu nàng làm cái gì cũng cực kỳ phô trương, chỉ riêng cái chết là đặc biệt bình thường. Khi còn sống, cô là nữ ma đầu thứ thiệt, giết người như ngoé, cô chứng minh lặp đi lặp lại việc mình là ma đầu như sợ người ta hiểu nhầm cô ở phe chính giáo. Có câu ‘Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết’, cô cũng đâu ngờ có ngày cô thành ruồi muỗi, chết vì hào quang khi cầm kiếm của nam chính.Nam chính trong truyện rất đáng thương, khi nữ chính còn sống, anh say đắm nữ chính, nữ chính chê anh tài hèn sức mọn không dùng, cho anh đi canh cửa. Đến khi vì muốn bảo vệ mà vô tình giết nữ chính, muốn bảo vệ thành quả của nàng nhưng trong mắt Chiêu Diêu thì đang thị uy ra oai phủ đầu. Anh bày tỏ một đằng, cái bạn EQ thấp lại nghĩ theo hướng ngược lại, đúng là dở khóc dở cười...
16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 19:10
Thả An | Ngôn tình | Hoàn thành
Chẳng biết có ai trên đời này có sở thích kì quặc như Triệu Thần Thành không. Cô cực kì cực kì thích uống sữa bò, thích đến nỗi ngày nào cũng phải uống mấy cốc sữa, trên tay nếu rảnh rỗi là lại cầm một ly. Người ta thường đặt biệt danh cho cô là cô gái sữa bò. Cô bất chấp tất cả để lẻn vào làng giải trí. Cho dù có là mua chuộc hay nhờ vào quan hệ cô cũng sẵn sàng. Giới giải trí thực sự rất quan trọng với cô sao? Đúng, rất quan trọng. Căn bản đó là nơi để cô mua vui. Bị mọi người ném đá, tung scandal, tung tin đồn vớ vẩn, cô cũng chỉ nhoẻn miệng cười, ai da, được nổi tiếng, vì cái gì cũng được, cứ nổi tiếng thì cái gì cô cũng làm.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 19:10