Snowday | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xin Hãy Giữ Cho Nhịp Tim Luôn Rộn Rã của tác giả Snowday. Nhưng anh cũng chỉ dám để nó tồn tại ở đó mà thôi, chưa từng dám thổ lộ,Anh chưa bao giờ nghĩ, có một ngày, em lại nói với anh, “Vừa nhìn thấy anh, trái tim em đã đập rộn rã.”Đây là câu nói ngọt ngào nhất mà anh từng nghe thấy.Vậy nên… “Mong em hãy luôn duy trì nó nhé.”Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Không Hề Đáng Yêu hay Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Vương Khiết Băng (Yu) | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cô Dâu Gả Thay: Lão Đại, Anh Nhẹ Chút của tác giả Vương Khiết Băng (Yu). Không giống như em gái Lâm Tuệ Y, từ khi cô ấy được sinh ra thì đã mang lại không biết bao nhiêu may mắn cho Lâm gia, cha mẹ yêu thương, họ hàng cũng a dua nịnh hót, không chỉ vậy mà còn có một mối tình đẹp như mơ với thanh mai trúc mã - Lâu Hàn Nghi.... Nhưng cô thì chẳng có gì cả...Còn anh từ nhỏ không thích kinh doanh nhưng anh yêu quyền thế, sau khi tranh cãi với gia đình một trận lớn thì anh đã rời khỏi nhà họ Cảnh, nhưng anh đa mưu túc trí, rời khỏi Cảnh gia nhưng vẫn làm nên nghiệp lớn. Một mình dựng lên một bang phái tên là Long Nhuệ. Là bang phái mạnh nhất hắc đạo.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Ông Xã Thần Bí: Nhân Vật Lớn Không Thấy Mặt hay Boss Vô Sỉ: Sở Thiếu Cuồng Thê của cùng tác giả.
21.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Thông Minh Cơ Trí Thái Thái Thái | Trọng sinh | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sống Lại Để Yêu Đương Với Kẻ Cố Chấp của tác giả Thông Minh Cơ Trí Thái Thái Thái. Từ đó, ai ai cũng biết Hạ Trầm, tự động cách xa hắn ba thước.Quý Bạch không ngoại lệ, cũng là một người xa xa tương vọng.Cho tới năm mười tám, hắn gặp tai nạn giao thông, trở thành người thực vật, hôn mê suốt mười năm trời.Không ai tưởng tượng được linh hồn của hắn lại trú ngụ trong thân xác một con mèo, lại còn được Hạ Trầm đem về nuôi dưỡng.Trong mười năm ấy, cậu trở thành một con mèo ở bên cạnh Hạ Trầm cả ngày lẫn đêm, cho đến khi sinh mệnh kết thúc.Sau đó, mở mắt ra lần nữa, cậu lại phát hiện rằng mình đã trở về ngày đầu tiên gặp Hạ Trầm vào năm 18 tuổi.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Ngược Bốn Tên Tra Công hay Bao Giờ Chúng Ta Yêu Nhau
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Lãng Hoa Điểm Điểm | Xuyên không | Hoàn thành
Ý thức Lâm Phàm từ trong bóng đêm dần dần tỉnh lại, hôm nay hắn thật sự không may, phòng có bốn người, một mình hắn ra cây kéo, trở thành người thua trận duy nhất, hắn chỉ có thể nhận mệnh đi mua đồ ăn vặt cho ba người còn lại trong phòng. Nếu ngươi nghĩ tới đây là xong, hắn mua đồ ăn vặt trở về sau đó mọi người ăn uống vui vẻ.Nhưng sự tình không phát triển như vậy, hắn từ siêu thị xách theo một túi đồ ăn vặt rất to đi ra, hắn liền nhìn thấy một đại mĩ nhân rất cao, mặt trái xoan, mắt to, mũi cùng miệng đều nhỏ nhắn, eo nhỏ chân dài…. Đối với một tiểu thanh niên hai mươi tuổi mà nói, đó là hoàn toàn không có sức chống cự.Tâm thần cùng ánh mắt hoàn toàn bị hấp dẫn, “đương” một tiếng Lâm Phàm liền trực tiếp đụng vào cột điện phía trước, trước mắt xuất hiện một đám sao sáng, lúc này Lâm Phàm liến không có phản ửng liền, “ oành” một tiếng, tiếp theo là cái ót của Lâm Phàm liền tiếp xúc thân mật với mặt đất. Nga không phải, không phải là mặt đất toàn bùn cùng ẩm ướt, mà là gạch đá cứng rắn.
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
A Từ Cô Nương | Đam mỹ | Hoàn thành
"Gần đây còn mất ngủ không?" "Ừm, thỉnh thoảng. Không phải rất thường xuyên." "Có uống thuốc đúng giờ không?" "Có." "Gần đây còn sản sinh ảo giác không?" Có không nhỉ? Bạch Nhất Trần nhắm mắt ngồi trên ghế sofa bằng vải bố vô cùng mềm mại, hai tay đặt hờ trên đầu gối. Anh có thể cảm nhận được ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ chưa kéo kín rèm đang chiếu rọi trên tay mình, cũng có thể nghe được tiếng sột soạt từ chiếc bút đang cọ quẹt trên giấy trong tay bác sĩ tâm lý.Thanh âm kia chẳng hề ồn ào, lại làm anh bình tĩnh và thả lỏng. Anh suy nghĩ một chút rồi nói: "Không có." ao sẽ là ảo giác chứ? Đó nhất định do Thượng Đế nghe anh cầu xin thần phật phù hộ nên dành cho tín đồ thành kính món quà tặng đẹp đẽ nhất. "Không có là tốt rồi, thứ sáu tuần sau lại tới khám lần nữa đi." Giọng bác sĩ đang viết bệnh án dừng lại. "Bác sĩ Hạ, câu hỏi của ngày hôm nay đều đã hỏi xong hết rồi à?" Bạch Nhất Trần nhẹ giọng mở miệng hỏi. Giọng nói của anh hết sức dễ nghe, tựa giọt sương ngưng đọng buổi sớm mai, trong suốt sáng ngời.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Hắc Ám Chi Quang | Đam mỹ | Hoàn thành
Nghe mẹ kể lại, hồi nhỏ không ai là không tò mò jj của ta. Người lớn ai cũng thấy qua, và đều trầm trồ cả. Ta bỗng cảm thấy, bản thân thật là quá cmn có mị lực, jj của ta to đến thế cơ mà. Từ nhỏ đến lớn, ta vẫn luôn trong sự ghen tỵ của đám bạn mà lớn lên, cho đến khi cảm thấy mình là một “đại” nam nhân. Tự tin của con trai bình thường đều từ hai phương diện, một là tiền vốn bản thân có lớn hay không, hai là có tiền hay không.Cái từ tiền vốn bản thân này cũng rất dễ hiểu, chính là giống như người đẹp bên cạnh trai đẹp sẽ đặc biệt nhiều hơn. Mà tiền càng dễ hiểu hơn, một ông già sáu bảy chục tuổi tại sao bên cạnh lại có thể mỹ nữ yêu kiều như vậy, do mỹ nữ đó thật lòng yêu ông ta chắc, nói đùa. Có câu nói là: “Đàn ông nếu có tiền, cùng ai cũng có duyên”. Nghe qua chưa? Chưa? Vậy bạn bây giờ nên nghe đi.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Kháo Kháo | Đô thị | Hoàn thành
Cưới trước yêu sau, văn ngọt, tình cảm nhẹ nhàng, cách nhau khoảng 10 năm tuổi. Một vị ảnh đế và tiểu trong suốt tuyến 108 (tiểu tiểu minh tinh, không có nhiều tiếng tăm) là như thế nào có thể đến được với nhau? Hơn nữa không phải vì yêu mà cưới???!!! Lục ảnh đế dính phải scandal, sau đó không hề có dự báo trước mà công bố tình yêu. Người qua đường: minh tinh 108 tuyến này là ai???Top 1 hot search hôm nay: phu phu ảnh đế tại chương trình thực tế ngọt ngào ngược cẩu. Antifan: lại mua hot search, bao luôn nguyên năm hot search. Ảnh đế: Cảm ơn mọi người, chúng tôi kỷ niệm ba năm ngày cưới rồi. Tiểu minh tinh: Không phải nói xong ba năm sẽ ly hôn sao??? Điểm cần lưu ý: có đề cập chút sở thích BDSM NHẸ, chủ yếu là DS, chi phối thuần phục, không miêu tả cụ thể, không cần phải sợ.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Nặc Danh Thanh Hoa Ngư | Đam mỹ | Hoàn thành
Ngày xửa ngày xưa, tại vùng biển nọ, có một Hải yêu thích ca hát. Nhưng vì hắn ca hát quá nhiều, thôn dân không thể chịu được, vì vậy quyết định dùng độc để hắn không phát ra tiếng được nữa. Đây là một chuyện xưa bi thương. Ca hát muốn mệnh/ tự luyến/ Hải yêu công x nói lời hung ác/ bắt cá không nhiều lắm/ phóng khoáng/ Người thụ. Niên thượng, tuổi chênh lệch lớn, mấy trăm tuổi.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Phong Hoa Tuyết Duyệt | Đam mỹ | Hoàn thành
Ngày ngả về chiều, những dãy đèn nê-ông đỏ vàng rực rỡ chập chờn sáng lên như hàng mốc biểu trưng cho thành phố. Hoa gạo đỏ thắm rụng dày trên mặt đất, bánh xe kéo nghiến qua thảm hoa đỏ để lại một khoảng sặc sỡ nhàu nhĩ khó coi. Đường Thập Nhất liếc nhìn dưới chân, vừa vặn lọt vào mắt là mớ hoa rụng bị dày xéo đến không còn nhìn ra màu sắc vốn có nữa, hắn nhíu mày, không muốn bước xuống xe.“Tiến lên chút nữa đi, nhanh nhanh lên!” một người đàn ông trung niên đậm người chạy vượt lên xe kéo, ông ta móc khăn tay ra lau mồ hôi trên trán rồi bảo phu xe kéo lên chỗ sạch sẽ hơn đằng trước, đoạn quay lại nói với Đường Thập Nhất, “Thiếu gia, qua bên đó sạch hơn cậu hẵng xuống.”“Khách sạn Ái Quần lớn thế này mà trước cửa cũng không biết quét dọn cho sạch, chẳng bằng đến rạp Bình An xem hát cho xong.” Đường Thập Nhất phủi phủi bộ đồ Tây ca-rô thời thượng trên người. Ngũ quan hắn thâm thúy, vốn nên là một chàng thanh niên sáng sủa tinh anh vậy mà lại tự biến mình thành bộ dạng ăn chơi đàng điếm, đuôi mắt trời sinh hằn một nếp mảnh dài chỉ càng khắc sâu thêm tướng mạo đa tình phong lưu của một cậu ấm nhà giàu.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Sơ Hòa 初禾 | Đam mỹ | Hoàn thành
Viễn Thành là một thị trấn du lịch nho nhỏ trên Tây Bắc, thật giống như tên, xa tít mù tắp, mùa ế thì quạnh quẽ chẳng được mấy mống trên đường, đến khi vào mùa thì xó nào cũng chật ních. Bốn năm trước, một nhà trọ cho giới trẻ du lịch khai trương trong con hẻm nhỏ nhất của trấn, chỉ đủ rộng cho xích lô và mô tô chen vào, thoạt nhìn cứ nghĩ là ngõ cụt, nhưng khu nhà đằng sau cánh cổng sắt lại là cả một chân trời mới.Nhà trọ tên Có Biển, tuy vậy đừng nói là cái Viễn Thành bé bằng lòng bàn tay này, mà tính cả các tỉnh trấn xung quanh Viễn Thành cũng chẳng đào đâu ra biển hết. Ý chủ nhà trọ là, không có biển vẫn có thể tưởng tượng là có biển, giống như người có thể nghèo nhưng không thể không có ước mơ. Nghe thì hơi ngáo, nhưng đám thanh niên vác balo trên vai lại rất thích lời giải thích này, cho nên mặc dù ở tận trong hang cùng ngõ hẻm của Viễn Thành, Có Biển vẫn là nhà nghỉ khó đặt được nhất trong mùa du lịch.Tuy rằng rất có thể mọi người thích chỗ này, chỉ vì anh chủ không những đẹp trai, mà lại còn hào phóng. Tiền thân của Có Biển là một hộ nhà chăn nuôi, sau kết cấu lại thành một toà hai tầng, chứa được gần năm mươi người. Sân vườn rất rộng, dùng để trồng rau củ hoa tươi, cạnh vườn rau là một giàn nho, trên treo dải đèn màu xinh xinh, tối đến bật lên sáng rực rỡ. Hiện tại đang là mùa du lịch, Có Biển đã nhận hơn bốn mươi khách, lầu hai vẫn còn hai phòng trống.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Tu Thất | Xuyên không | Hoàn thành
Lực chiến đấu chỉ là phụ, dị năng tại tận thế lại là đồ bỏ, là kẻ chuyên đi kéo chân người khác. Trong một trận chiến giữa 2 không gian dị năng, bị khe nứt thời không hút vào đưa đến đại lục hoang dã không một bóng người. Chu yếu ớt – vốn được sinh ra với bộ não hung tàn quỷ súc, ấy vậy lại bị nhét vào trong thân thể yếu ớt nhu nhược kiều hoa! Mông tiểu công – Tướng quân, ngài rất nghịch thiên!Tác giả: Tướng quân, cả ngày giúp người ta tắm rửa còn không quên rửa cả chim nho nhỏ nữa, thật sự là đại trượng phu sao? Còn có, này nhóm ngồi lê hóng hớt, gặp qua thụ nào yếu ớt như vậy chưa?
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Tĩnh Thủy Biên | Sủng | Hoàn thành
Lâm Mộ chàng hảng hai chân ngồi trước kính hóa trang, trên người cậu chỉ mặc mỗi cái váy yếm của Lâm Triều, chị cậu đứng sau lưng vén túi lưới tóc giả, khom lưng cẩn thận đội lên đầu cậu. Lâm Mộ hướng về phía kính ra dấu thủ ngữ:【Nóng quá.】Lâm Triều bĩu môi, đưa tay ra dấu cực nhanh: 【Nóng cũng phải đội, tóc giả không dính chặt vô dễ bị nhìn ra lắm.】Lâm Mộ trợn trắng mắt, nhỏ giọng than thở một câu con gái đúng là phiền toái, bị Lâm Triều cốc đầu một cái.Lâm Triều nheo nheo mắt, mấy ngón tay trắng nõn tựa như lưỡi đao bén ngót chầm chậm ra dấu thủ ngữ 【Chị nhìn thấy em đang nói gì đó, nhóc lừa đảo.】 Mấy khu dân cư lớn bên Quận Đông mỗi tháng đều sẽ tổ chức một lần đại hội giao lưu dành cho các nhóm người đặc biệt. Lâm Triều tham gia được vài lần liền không chịu đi nữa, mới đầu Lâm Mộ cứ tưởng là có người ăn hiếp chị mình, sau mới biết là do cô nàng này mấy tuần trước tự một mình lén nhận công việc hướng dẫn chơi cờ, đúng lúc trùng với giờ đại hội giao lưu bên đây.
16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đông Phương Vân Sơ | Đam mỹ | Hoàn thành
Lục Phong Hành ngồi ở trong thư phòng, cúi người cặm cụi viết một bức thư. Là một bức di chúc. Ông đã sống trên đời này được sáu mươi lăm năm rồi. Năm mười tuổi đi theo người cầm đầu đời trước lăn lộn khắp các con phố, mười hai tuổi thì gặp được người vợ yêu quý của mình, ba mươi tuổi thì trở thành một lão đại tiếng tăm lừng lẫy lúc bấy giờ, ba mươi sáu tuổi vui mừng chào đón đứa con trai yêu quý Lục Ninh Chu chào đời, bốn mươi tuổi mất vợ, hơn sáu mươi tuổi thì...Hơn sáu mươi tuổi thì phát hiện bản thân mắc ung thư phổi giai đoạn cuối, cũng là thời kỳ mấu chốt nhất trong quá trình tẩy trắng sự nghiệp. Tâm trạng của ông vô cùng bình tĩnh, cảm thấy ông trời vẫn rất thiên vị cho ông ta. Muốn ông ta mang theo gậy gộc cướp địa bàn, làm một vài công việc vì người ta mà bán mạng để kiếm sống nhân lúc bản thân còn trẻ.Khi gặp được mẹ của Lục Ninh Chu, bản thân ông ta lúc đó vẫn còn là một kẻ thô lỗ, thấy con gái nhà người ta có tri thức lại hiểu lễ nghĩa thì lập tức nhìn chằm chằm không rời, ngay cả rắm cũng không dám thả ra, ngược lại chỉ bày ra một bộ dạng ngơ ngẩn như kẻ ngốc khiến cho người ta phải bật cười. Nhưng mà không biết tại sao người đó lại bỏ qua một đám thanh niên tri thức du học nước ngoài về, những công tử giàu có đã làm tất cả mọi thứ nhằm bắt được trái tim mỹ nhân kia, thậm chí không tiếc cả việc chống lại gia tộc cũng muốn được đi theo ông.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Điềm Tức Chính Nghĩa | Đam mỹ | Hoàn thành
Bác sĩ, Nhiên Nhiên nhà tôi sao rồi, không việc gì chứ? Ôn Nhiên đang đi ghi hình thì đột nhiệt ngất xỉu, mọi người sợ hãi, staff của chương trình mau chóng đưa cậu đến bệnh viện, bà Thẩm nghe thấy tin ấy thì liền chạy tới ——– cũng chính là mẹ chồng của Ôn Nhiên đang vô cùng lo lắng, bác sĩ vừa đi ra liền nhanh chóng tiến lên hỏi thăm. Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, trấn an: Bà Thẩm không cần lo lắng, thân thể của Ôn tiên sinh cũng không có vấn đề gì, sở dĩ bị ngất xỉu là do triệu chứng nôn nghén cho nên sức khỏe mới không chịu đựng nổi."
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Tôi cùng một đám bạn cùng phòng yên lặng ngồi dọn hành lý, đưa mắt nhìn lên, đều nhìn thấy nỗi không cam lòng trong mắt nhau. Chúng tôi đã học ở ngôi trường quân đội này một năm rồi, bây giờ tân sinh viên nhập học, trường học liền tách các kí túc xá beta ra. Tuy rằng đây đã là thông lệ cũ-- hai giới tính omega và alpha này vừa hiếm vừa quý, đã vậy còn có thêm kỳ động dục siêu nguy hiểm. Mà beta là giới tính có nhân số lớn nhất, hơn nữa tin tức tố cũng ổn định nhất, thành ra phải đi chăm sóc hai giới tính khác.Bởi vậy đa phần các trường quân đội đông alpha và omega đều xuất hiện một tình trạng vô cùng kỳ quái-- các beta năm hai sẽ bị tách ra bỏ vào phòng hai người, ở chung với một omega hoặc alpha. Đương nhiên đa số beta đều sẽ được phân tới ở chung với alpha, dù sao khi omega cực kỳ phát tình beta cũng sẽ bị ảnh hưởng. ... Gì chứ, tình trạng kỳ thị giới tính trong xã hội rất nghiêm trọng, mấy đứa bị hắt hủi như chúng tôi đây chỉ có thể đọc sách nghe theo người ta thôi. Nhưng mà cái này đúng là không sai, dù sao kỳ phát tình là một thời gian rất nguy hiểm, chỉ có riêng beta mới không chịu ảnh hưởng từ bọn họ.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đó là một thiếu niên với mái tóc đen và làn da trắng, cậu xinh trai tới nỗi trong ấn tượng của người khác cậu hệt như một nàng công chúa của các câu chuyện cổ tích. Đáng tiếc, cậu lại chẳng thể nói được, cậu hệt như chàng tiên cá bé nhỏ bị mụ phù thủy tước đi giọng nói đẹp đẽ nhất, khiến cậu lúc nào cũng tĩnh lặng, lúc nào cũng lẻ loi cô độc một mình. "Một thiếu niên xinh trai như thế, ấy vậy mà lại bị câm.Thì ra cậu ấy không phải công chúa, mà chỉ một chàng tiên cá bé nhỏ đáng thương. Chỉ có bề ngoài xinh đẹp lộng lẫy, nhưng mãi mãi không thể biểu đạt nội tâm của mình." Hai thiếu niên ngập ngừng bước đến bên nhau, cùng nhau trải qua những mất mát đau thương, những hỉ nộ ái ố trong đời rồi lại cùng nhau vun vén cho cuộc sống tương lai, cùng nhau dâng lên thứ tình cảm non nớt, ngây ngô nhưng đáng trân trọng nhất.... "Chúng tôi có thể bước đi chậm rãi vậy. Yêu đương một cách chậm rãi, lại sống hết cuộc đời này một cách chậm rãi.Ban đầu tôi coi cậu ấy là hoa, xinh đẹp mà lại yếu ớt, không thể trải qua mưa gió, cần che chở cẩn thận. Sau này tôi phát hiện đây là một nhận xét sai lầm. Cậu ấy rõ ràng là cây, cành mềm mại nhưng cứng cỏi, có lẽ chật vật, có lẽ đau khổ, nhưng nhất định sẽ cố gắng sống sót, sau đó tận lực vươn cành lá để che chở cho người bên cạnh. Bây giờ tôi nghĩ rằng, cho dù là cây lớn không sợ mưa gió thì cũng có quyền được quý trọng.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Cao Đài Thụ Sắc | Đam mỹ | Hoàn thành
Quán trà Ngụy Khải Minh mới mở có chút thú vị. Mạnh Tân Đường cầm một điếu thuốc, đưa tay vờ chỉ vào bảng hiệu treo trên đỉnh đầu. “Cái tên này là cái gì vậy?” Trên bảng hiệu viết hai chữ: Liễu Đường. Kiểu chữ rất cứng, nhìn kĩ có thể tìm thấy chút dấu vết của Mễ Phất trong đấy, có lẽ là moi từ đại gia đương đại nào đó.“Này là cậu không có kiến thức rồi đấy.” Ngụy Khải Minh cười rất đắc ý, mắt cũng híp cả lại, “Người hiện đại đều thích học đòi văn vẻ, thứ mà quán trà tôi bán chính là cảm giác, đặt cái tên càng quái, càng khiến người xem không hiểu, người ta càng cảm thấy chỗ của cậu có văn hóa, có chiều sâu.” Mạnh Tân Đường lắc đầu cười khẽ, làn khói ở đầu ngón tay vẽ ra một vòng cung nhỏ: “Ra là vậy, cậu đặt bừa một cái tên, lừa người.”Hai người lại trêu đùa mấy câu, bước vào quán trà. Mới bước vào cửa liền nghe thấy từng tiếng “ông chủ Ngụy” lanh lảnh.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Diệp Thượng Xu | Sủng | Hoàn thành
Đã hơn tám giờ tối tại thành phố hoa lệ của nước Mỹ - Los Angeles. Hà Hoa Tử vừa trở về nhà sau buổi ăn tối. Không như mọi hôm, tối nay cô bị người ta cho leo cây nên phải đi ăn một mình. Người có hẹn đi ăn cùng cô đêm nay lại bận việc, vậy nên bỏ rơi cô ở quán ăn quen thuộc của hai người.Cô vừa cất giày vào tủ thì nghe tiếng gõ cửa dồn dập không ngớt. Trong lòng Hà Hoa Tử lúc này chợt nổi lên sự lo lắng, giờ này ai lại đến tìm mình chứ? Hoa Tử đi đến, nhìn qua camera an ninh thì thấy người gõ cửa là Dương Việt Bân. Lòng cô trở nên an tâm, thở phào nhẹ nhõm rồi đi đến mở cửa.Nhìn thấy dáng vẻ Dương Việt Bân vô cùng sốt sắng. Dường như có chuyện gì đó rất quan trọng nên mới chạy đến tận đây. Hoa Tử chưa kịp hỏi chuyện gì thì Việt Bân đã đi thẳng vào nhà và rót nước uống. Cô cũng đã quen với sự tự nhiên của anh mất rồi, chẳng buồn la mắng. Hoa Tử lúc này dùng giọng điệu hờn dỗi.
20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Hoa Ngộ Nha | Sủng | Hoàn thành
Có một thiếu gia thụ ngoan ngoãn dịu dàng dễ thương, chính xác là một bé ngoan phẩm học kiêm ưu (phẩm chất và học tập đều rất ưu tú), thông thạo đủ thứ cầm kỳ thi họa, bẽn lẽn hiền lành giống như quả bóng nhỏ màu trắng. Nhưng cậu có một bí mật động trời. Cậu thích một tên Ngưu Lang (1). Mà lại còn là chiêu bài của night club.Chiêu bài thường rất đắt giá, nhưng mà tiểu thiếu gia lại không có gì ngoại trừ nhiều tiền. Sau đó liền nhờ bạn gay hỏi thăm xem chiêu bài công thích kiểu người gì, kim chủ phải như thế nào thì mới có thể bao nuôi được hắn. Kết quả công không phải là chiêu bài Ngưu Lang, mà hắn lại là ông chủ của club Ngưu Lang, cho nên thông tin hỏi thăm bị sai lệch…Bạn gay bi thương nói cho cậu biết, chiêu bài công ưa thích mẫu người cuồng dã (điên cuồng hoang dại), càng cuồng dã càng tốt.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Trúc Dĩ | Ngôn tình | Hoàn thành
Cây ngô đồng bên đường đã rụng sạch lá, trên cành cây đầy tuyết khiến nó trĩu xuống. Tuyết trắng phủ kín đường, hằn lên những vết xe đi qua. An Nhu đi ra từ tiệm thuốc, cô kéo chiếc cổ áo rộng thùng thình lên cao hơn một chút rồi quay người băng qua đường lớn, đi vào khu chung cư Thủy Ngạn Hoa Thành. Căn hộ này là quà thành niên cha An tặng cô bốn năm trước khi cô đậu đại học. Chủ yếu là ông lo cô con gái vốn đã được nuông chiều từ bé không chịu nổi chỗ ở trong trường đại học. Chẳng qua An Nhu lười bôn ba giữa trường học và nhà nên quyết định ở luôn trong trường.Sau khi tốt nghiệp An Nhu không về nhà mà tiếp tục ở lại Bạc thành. Cũng bởi vậy mà cuối cùng cô cũng nhớ tới căn phòng bị cô bỏ quên tận bốn năm này. Lúc cô tỉnh lại thì trời đã tối đen như mực. Cô kéo mành ra, nơi nơi rực rỡ ánh đèn tạo thành một nguồn sáng duy nhất. An Nhu cảm thấy cổ họng cô vừa khô vừa khó chịu, nuốt nước miếng đã đau rồi. Cô ho lên sù sụ, đầu óc quay cuồng, đi ra phòng khách uống tận mấy ngụm nước. An Nhu ôm khuôn mặt đang nóng bừng của mình rồi cầm điện thoại nhìn thoáng qua. Trong phòng tối như mực, ánh sáng từ điện thoại phản ra làm cô hơi chói mắt
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22