Nguyễn Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành
Hắn yêu cô từ cái nhìn đầu tiên khi thấy cô gái nhỏ nhắn đầy cá tính ấy đang đỡ người phụ nữ quý phái - mẹ anh dậy, không ngớt lời hỏi han bà. Từ hôm đó, hắn luôn tìm hiểu và dõi theo cô mỗi lúc rảnh. Sau hai tuần không thể chịu đựng hắn quyết định vào trường Thiên Phong làm giáo viên thể dục để gần cô hơn. Cứ thế càng ngày hắn càng yêu cô, rồi đến ngày sinh nhật thứ 18 của cô cũng là sinh nhật cuối cùng thời cấp ba hắn đã cho người lên kế hoạch, và ngay tối hôm đó sinh nhật 18 cũng là đêm cô mất đi giọt máu trong trắng gìn giữ 18 năm... Kết quả là 1 tháng sau Tiểu Hà phát hiện mình đã chậm mất 1 tuần, lại hay buồn ngủ, buồn nôn và cực thèm đồ chua...Hiện tại hắn rất vui, vui vì được làm bố, và vui vì...sức mạnh của mình! Nhưng Tiểu Hà mới bước qua tuổi 18 thôi, còn cả một tương lai phía trước, sao có thể vì hắn mà bỏ lỡ được. Hắn biết Hà còn muốn chơi đùa nên hắn không muốn vì đứa nhỏ mà ảnh hưởng đến tương lai của Tiểu Hà. Sau buổi gặp mặt hôm ở phòng làm việc của hắn, cô không còn đến trường nữa, không nhắn tin hỏi bài hay nhõng nhẹo với hắn nữa.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Yêu Tinh Zombie | Ngôn tình | Hoàn thành
Tại một ngôi nhà bị bỏ hoang, có hai đứa bé 4 tuổi bị bắt cóc. Đám người bắt cóc thấy chúng còn nhỏ nên chẳng buồn canh giữ, cũng chẳng thèm trói chúng mà đem bỏ hẳn ở một góc trong nhà, còn bọn chúng thì ngồi phía trước kê bàn để cờ bạc. Vì địa hình hiểm trở, đây là một ngọn núi khá cao, xung quanh cây cối um tùm, bọn chúng tin chắc sẽ không ai tìm ra chỗ này, chúng đang đợi chỉ thị từ Đại ca, định phen này kiếm về một số vốn lớn.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Dr. Mèo Hoang | Ngôn tình | Hoàn thành
Sở Tâm Lam, một cô gái với vóc dáng không phải quá nhỏ bé nhưng vì khá ốm cho nên thoạt nhìn có cảm giác vô cùng yếu ớt, đứng trên cầu nhìn mặt hồ yên lặng đang trôi dưới tầm mắt của mình, tay cô còn đang cầm một lon bia, đây là lần đầu tiên cô có thể uống hết một lon bia như vậy, trước đây cô đều cảm thấy thứ nước này vô cùng đắng nhưng hôm nay lại uống như thể không hề có một chút cảm xúc nào, không giấu diếm sự mệt mỏi thở hơi dài, trong đầu vang vọng những lời nói."Cô chỉ là một người làm thuê tại đây mà thôi, cô có tư cách gì quản thúc con trai ta! Chỉ làm bẩn có 1 chút đã la làng, tiền ta có thể mua hết cửa hàng này của cô biết không? Con nhỏ hỗn xược!" – Hình ảnh người phụ nữ quý phái, mắt trợn to hung hăng chỉ trích Sở Tâm Lam, cô chỉ biết cúi đầu, luôn miệng nói xin lỗi. Chuyện Sở Tâm Lam là nhân viên của một shop quần áo trong trung tâm thương mại lớn, có một vị khách đến xem quần áo dẫn theo đứa nhỏ, đứa nhỏ tay bị dính kem muốn chùi vào quần áo bị Tâm Lam phát hiện, hét to ngăn cản, vì bị bất ngờ nên đứa nhỏ ngưng ngay hành động nhưng sau đó nó lại khóc thét lên. Người phụ nữ không cần biết rõ nguyên nhân cứ như vậy chỉ trích cô. Sở Tâm Lam đã phải cúi đầu nhận lỗi nghe mọi sự chỉ trích một cách vô lý để giữ lại công việc này nhưng người phụ nữ đó không muốn buông tha cho cô, bà ta nói nếu như cô không bị đuổi việc thì bà ta sẽ không để yên chuyện này. Để làm vui lòng khách hàng có thể Bạch Kim cửa hàng đã chấp nhận đuổi việc Tâm Lam ngay lập tức để mọi chuyện không trở nên ồn ào hơn..
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nghê Đa Hỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ nhỏ thân thể Khương Linh Lung đã không tốt, thời điểm phụ mẫu còn sống còn quản nàng, không cho ra cửa chơi, đặc biệt là mùa đông, cửa phòng cũng không cho ra, bởi vì mỗi lần trúng gió, nàng sẽ bị bệnh nặng. Khi còn nhỏ bị quản vô cùng chặt, mỗi ngày mở mắt ra nhìn đâu cũng chỉ thấy bốn bức tường, vậy nên nàng luôn khao khát có được tự do. Sau này, phụ thân mẫu thân lần lượt tạ thế, Tôn ma ma thay thế họ chiếu cố nàng. Vốn tưởng nếu Tôn ma ma quản thì sẽ dễ thở hơn chút, nào biết Tôn ma ma còn lợi hại hơn cả mẫu thân, không chỉ ngày mưa gió không cho ra cửa, ngay cả trời nắng cũng không cho ra. Tôn ma ma sẽ nói: "Tiểu thư trời sinh băng cơ ngọc cốt [1], đừng ra nắng, sẽ khiến làn da đen đi." Hôm qua Tôn ma ma có chút việc, bên ngoài tuyết rơi lớn, không lâu sau, tuyết đã kết một tầng dày trên mặt đất. Khương Linh Lung đứng xem bên cạnh cửa sổ. Trên mặt đất, trên nóc nhà, trên nhánh cây, tất cả đều là tuyết trắng, trong mắt chỉ toàn màu trắng, đẹp tới mức lòng chỉ muốn hướng ra ngoài. Khương Linh Lung thừa dịp Tôn ma ma không có ở đây, chạy ra khỏi viện nghịch tuyết. Mai Hương cũng khuyên nàng, nhưng không lay chuyển được, sau đó còn cùng nàng chơi ném tuyết. Khương Linh Lung vốn định chơi một lát liền vào nhà, nhưng nàng rất vui, còn ở trên nền tuyết lăn lộn. Kết quả vui quá hóa buồn, buổi tối liền phát sốt.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Lâm Song Thính Phong Quá | Xuyên không | Hoàn thành
Cậu rơi vào bóng tối vô tận, chỉ có ý thức tồn tại, những chuyện có thể gọi là kiếp trước cứ vụt qua mắt, nhưng cái gì cũng không bắt được. Và khi cậu mở mắt ra, khi lần nữa khôi phục lại ánh sáng, vừa vặn nghe thấy Nón phân loại hô lớn, "Slytherin!" Ngoạn mục làm sao! Harry mặt không chút thay đổi nghĩ, lúc ngẩng đầu lên nhìn một trận xì xào bàn tán trên bàn nhà Gryffindor, Ron thì trực tiếp hô to, "Không thể nào!"Có thể đó, chỉ cần ý thức của cậu bị mơ hồ khi trở lại thế giới... Nhận mệnh đặt Nón phân loại xuống, Harry hờ hững đi về phía bàn nhà Slytherin, không ngoài suy đoán, thấy một đầu tóc bạch kim sáng lóa, đang tỏ rõ vẻ tối tăm nhìn cậu. A, tuyệt, tôi phải ở cùng một học viện với cậu những bảy năm, người nên khóc phải là tôi mới đúng, Harry mím môi, âm thầm phỉ nhổ cái ý thức thế giới chết tiệt một vạn lần, cậu phải nghỉ ngơi dưới tay Snape những bảy năm, ngẫm lại thôi cũng khiến dạ dày của người ta trở nên lạnh ngắt. Snape từ đầu đến đuôi là một người tốt, không sai, Harry cũng rất cảm kích và tôn trọng ông, nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ có thể chung sống hòa bình, tuyệt đối không có khả năng. Snape nhất định sẽ không bỏ qua bất kỳ thứ gì không làm hại đến tính mạng nhưng lại có thể dằn vặt cậu.
23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
| Đam mỹ | Hoàn thành
Lúc đó Tiểu Mạc, một mực không biết ý nghĩa lời nói này của Lạc Huỳnh Tâm là gì, hắn chỉ biết, trong mắt Lạc Huỳnh Tâm. Một vẻ kiên định như vậy! Xe ngựa lộc cộc đi ở trên đường, mặc dù trên mặt đường coi là bằng phẳng, đối với người bình thường mà nói, gần nửa tháng ngày đêm đi đường, cũng sẽ cho người mỏi eo đau lưng, thống khổ không chịu nổi, huống chi người ở trên xe ngựa kia. Tiểu Mạc ngồi dựa vào đệm mềm ở sau lưng, để cho người kia nằm nghiêng ở trên bắp đùi của mình, đưa lưng về mình, ôm y vào ngực mình. Tay nhỏ bé một chút một chút chậm rãi vuốt ve bụng tròn nhô lên của y. Cho dù đang ngủ mê man, tựa như người trong ngực cũng có thể cảm nhận được khó chịu trong bụng, ngủ cũng không yên ổn, nhíu chặc mày, luôn luôn vô ý thức năm chặt tay. Cho dù bào thai trong bụng không tính là làm ầm ĩ, nhưng dưới tay tiểu Mạc cũng có thể cảm nhận được rõ ràng thai nhi đá đánh lên bụng.Mỗi lần cảm nhận được nơi nào đó dưới tay tùy mềm mại từ từ trở nên cứng rắn, tiểu Mạc cũng có thể cảm thấy người trong ngực dần dần kéo căng thân thể. Hắn chỉ có vội vàng dùng tay xoa nhẹ vuốt ve, mong đợi thai nhi trong bụng ngừng nhúc nhích, chỉ mong người trong ngực mình có thể thoải mái một ít. Ban đầu, khi nhìn đến bụng một ngày một ngày chậm chạp trở nên lớn của Huỳnh Tâm, tiểu Mạc cuối cùng cũng biết ý nghĩa câu nói ban đầu y nói kia.Lúc hắn vừa cửa nát nhà tan, toàn bộ trước mắt cũng tàn khốc như vậy, nếu không phải được Huỳnh Tâm cứu, hắn sợ rằng phải bị người lừa gạt bán được nơi nào đều không Biết. Hắn đối với hoàn cảnh vị trí xa lạ cùng sợ hãi. Không biết gì cả, Huỳnh Tâm chưa bao giờ chê bai hắn. Một năm sống chung với Huỳnh Tâm, hắn dần dần cảm nhận được Huỳnh Tâm là một người tốt như vậy.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Công Tử Như Lan | Đam mỹ | Hoàn thành
Văn án tóm gọn trong một câu: Con đường thầm mến của một tên mặt than độc miệng đáng khinh ngốc nghếch. *Từ “tao niên” trong tiếng Trung đọc gần giống với từ “thiếu niên”, dân mạng TQ thích dùng từ “tao niên” để ám chỉ từ “thiếu niên” vì cho rằng nó có vẻ dữ dằn và thú vị hơn. (tao niên cũng có thể hiểu nôm na là những năm tháng rối loạn ko ổn định => giống như thiếu niên, ngoài ra tao còn có nghĩa là lẳng lơ, cợt nhả nên dùng tao niên cũng ý là mấy đứa thanh niên tưng tửng, không tiết tháo. Đa số là mâý bạn ý dùng trêu nhau chứ hổng phải từ chửi nha:v). *Góc 45 độ: người ta cho rằng ngước đầu lên 45 độ là góc độ hoàn hảo để ngắm nhìn toàn bộ bầu trời, khi ngước đầu lên 45 độ nước mắt sẽ không chảy ra ngoài mà chảy ngược vào tim. Cho nên ng ta nói góc 45 độ là góc độ là góc độ duy mỹ nhất cũng là góc độ cô đơn nhất. Ý ẻm ở đây là ẻm cống hiến nhiệt tình khiến ng ta xúc động đến mức ngước đầu lên 45 độ rồi nước mắt cũng phải rơi:vNote: Vì võng phối có một số từ đặc trưng, nếu bạn nào mới làm quen với võng phối thì ghé vào đây tìm hiểu một chút rồi hẵng đọc nhé: link. Mình chú thích thêm một chút về tên của cp chính. Sở Tô có 2 nick trên mạng, 1 là nick tác giả đại thần – Văn Ý Tô, 2 là nick của một fan cuồng thầm lặng – Tô Tiểu Quai, tiểu quai nghĩa là bé ngoan a:3. Còn về anh công Trầm Tiêu, tên thật của ảnh là Tiếu Thần, cái tên Trầm Tiêu là đồng âm từ tên của ảnh đọc ngược, tức là Trầm Tiêu phát âm giống với Thần Tiếu.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Ôn Dĩ | Ngôn tình | Hoàn thành
Vân Yên bị đau mà tỉnh. Cô mở mắt ra, trước mắt là một khuôn mặt người phóng đại, sau lưng thì dán chặt vào đệm giường, hai cổ tay bị dùng sức siết ấn ở trên đầu. “Chị dâu nhỏ, chị đang quyến rũ tôi sao?” Tên đàn ông khom lưng, hơi thở phà lên trên tai cô, âm ấm, nhột nhạt. Mới vừa tỉnh ngủ, toàn thân cô vẫn còn mơ màng, nhất thời cũng không thể phân biệt rõ mình có đangnằm mơ hay không.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Tê Nha | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nữ Phụ Độc Ác Yêu Tiền Như Mạng của tác giả Tê Nha. Tôi là một nữ phụ trong tiểu thuyết ngôn tình đoàn sủng, ngọt ngào trong đó, là một công cụ hình người để tô điểm cho nữ chính, nổi bật nữ chính.Chồng tôi là nam phụ si tình, một lòng một dạ vì nữ chính, lặng lẽ yêu và bảo hộ cô ấyEm chồng tôi là bạn trai cũ cặn bã của nữ chính.Anh chồng tôi là nam chính tổng tài bá đạo đỉnh cấp.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Đối Mặt - Asisu hay Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Xuân Phong Lựu Hỏa | Ngôn tình | Hoàn thành
Cứu cháu! Cầu xin mọi người cứu cháu! Cháu tên là Lâm Hi, bố cháu là Lâm Chính Huyền, mẹ cháu là Hà Nhược Lan, cháu bị lừa bán đến đây! Mọi người giúp giúp cháu với! Giúp cháu!" Tiếng khóc tuyệt vọng cùng với tiếng gió gào thét vang vọng khắp núi rừng. Vỏ kẹo Ferrero trên mặt đất bị gió to thổi lên, bay đến ngọn núi xa xôi.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Thanh Hưởng | Đô thị | Hoàn thành
Câu chuyện xoay quanh giữa mối tình éo le của cặp đôi Triệu Cách Phi và Diệp Đề, hai con người hai số phận, không cùng đẳng cấp, cũng không cùng giai cấp nhưng lại có thể tìm thấy nhau trong biển người đông đúc đến vậy. Nói đến Triệu Cách Phi, một luật sư tài ba vô cùng có danh tiếng, đời sống cá nhân cũng bí ẩn lạ kỳ, người người ngưỡng mộ nhưng thật chất lại là một "ông chú" biến thái gian tà, già trẻ cũng chẳng tha. Lại nói đến Diệp Đề, một tên trộm vặt lưu manh đầu đường xó chợ, thích uống coca, không rượu bia thuốc lá hay đàn bà, nếu không có tính trộm vặt thì cũng xem là mẫu mực đấy.Vào một ngày nọ, luật sư Triệu phát hiện biển số xe của mình bị người cậy đi, đối phương ấy vậy mà hiên ngang để lại thư liên lạc. Làm theo yêu cầu của tên trộm, anh mang tiền tới thùng rác chuộc biển số về, đồng thời tương kế tựu kế bắt gian tại trận. Nhưng mà, tên trộm này sao lại khác xa những gì anh tưởng tượng như thế nha? Vừa nhìn đã muốn ăn sạch ngay tức khắc. Chính là qua một đêm kích tình mãnh liệt, sáng mở mắt dậy không những người tan biến như bọt xà phòng mà đồ trong nhà anh cư nhiên cũng vơi đi khá nhiều.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Linh Công Chúa | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô tên là Lục Yên Vân, hê..., cô thừa nhận tên này có hơi tục khí, nếu nói về tên của cô, mọi người phải hỏi cha cô, ông là một người thích xem phim kiếm hiệp, trong nhà vốn có vài cuốn sách nhưng hai phần ba đều là tiểu thuyết kiếm hiệp của cha cô. Nếu nói về tiểu thuyết kiếm hiệp thì ông tuyệt đối là chuyên gia. Mẹ cô thường nói, nếu cha cô khi còn đi học cũng đam mê đọc sách như vậy thì phỏng chừng bây giờ cũng được làm giáo sư chứ chả chơi. Cho nên cô còn may mắn, ông chưa đặt tên cô là Lục Tiểu Phụng đã may lắm rồi.Gia đình cô gia cảnh cũng được xem là tốt, không cần phải làm việc vất vả nhưng vẫn đủ cơm no áo ấm. Cha là người Thượng Hải, mẹ là người Tứ Xuyên, nay họ đã về hưu nên quyết định trở về thôn quê dưỡng lão, ông nói không khí thôn quê rất tốt, nhiệt độ không khí thích hợp cho những người già ở lại. Xem biểu hiện "an nhàn" của ông so với dân bản xứ đây còn giống người chính gốc hơn. Ông nói Thượng Hải là nơi thích hợp cho người trẻ tuổi ở.Có lẻ ông trời ưu ái cho cô thông minh từ khi còn trong bào thai nên năng lực học tập của cô luôn tốt hơn những đứa trẻ cùng tuổi. 5 tuổi đã có thể đi học tiểu học, trong lúc học phát huy bản năng thông minh tiềm ẩn liền được nhảy mấy cấp. Cho đến khi học năm nhị cô lúc đó chỉ mới mười ba tuổi. Làm nghiêm cứu sinh không bao lâu khi tốt nghiệp liền lấy được bằng thạc sĩ.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Mộ Nghĩa | Ngôn tình | Hoàn thành
Đầu tháng 6, sau giờ ngọ trong không khí ẩn ẩn toát ra sự khô nóng. Máy bay vững vàng đáp xuống sân bay T thị. Sau khi xuống máy bay, Khương Dao lấy hành lý ra, đi về phía cửa ra. Chung quanh đều tiếng động lớn, cô nhìn tới nhìn lui thấy được gương mặt vui vẻ, nghe lại tiếng địa phương quen thuộc, tâm của cô dần dần kiên định. Ở trường đại học học 5 năm, cô đều là ở Birmingham vượt qua. Bởi vì thành tích nổi trội xuất sắc, cô lấy được bằng tốt nghiệp, thuận lợi về nước. Cô đi xuyên qua đám người, bộ mặt thanh tú, mặt mày tinh thuần, tuy không phải dung mạo đẹp xuất sắc, nhưng mang chất dịu dàng, khiến người cho những người qua đường quay lại nhìn cô. Bởi vì cổ tay phải của cô đang bị thương, nên giờ phút này cô chỉ có thể sử dụng tay trái đẩy cái vali hành lý lớn. Cô không đi vội, chỉ chuyên chú vào đường đi trước mắt, cũng không nhìn xung quanh. Bởi vì, không có ai sẽ tới đón cô. Bạn thân Hác Bội Bội của cô đang làm giáo viên ngữ văn ở trường sơ trung bây giờ đang tham gia huấn luyện ở trên tỉnh. Còn cha Khương, mẹ Khương biết cô trở lại nhưng bây giờ cha của cô bị trúng gió nên phải ngồi trên xe lăn. Cô có rất ít bạn thân, còn về phần những người bạn bình thường khác hẳn là còn không biết tin tức cô về nước.
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Tình Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành
Em đảo lộn toàn bộ thế giới, chỉ vì muốn tìm bóng hình của anh. — Trương Ái Linh. Chẳng bao lâu sau, những lời này chính là tín ngưỡng của Mễ Kiều. Cô rốt cuộc cũng hiểu được tình yêu khắc cốt ghi tâm là gì, chỉ có những ai đã từng trải qua mới lĩnh hội được những điều viết trong [Trương Ái Linh văn tập]. Hiện tại, vật đổi sao dời, khi đọc lại những câu này, Mễ Kiều vẫn cảm thấy tê tái cõi lòng.Đã là cuối thu, gió đêm se lạnh, trong đại sảnh rộng lớn của sân bay, nhiệt độ không khí càng thấp. Mễ Kiều hít một hơi thật sâu để làm giảm bớt cái lạnh trong không khí, chân cô mang một đôi giày da cao gót nhập khẩu từ Italy, phối hợp với quần bò Violet cùng áo voan tay dài hồng nhạt đơn giản, mái tóc xoăn dài màu nâu được xoã tùy ý, trên cái mũi cao tinh xảo đeo một chiếc kính mát lớn. Thực may mắn, dọc đường không có ai nhận ra cô chính là ngôi sao đang nổi của công ty Thiên Ảnh. Trước tiên cô mở nguồn điện thoại di động, không đến ba mươi giây, tiếng chuông đặc biệt liền vang lên. Mễ Kiều nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của một bé gái trên màn hình di động, bao nhiêu mệt nhọc do liên tục ngồi máy bay mười mấy tiếng đều tan thành mây khói.
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Long Thất | Đô thị | Hoàn thành
Ban đầu Tề Mộ được gọi là Tề Mộc. Cậu còn chưa chào đời đã kế thừa bản tính hấp tấp, nôn nóng của lão Tề gia, mới tám tháng đã chui ra khỏi bụng mẹ. Nhưng ấy thế mà lại khá, vừa mới đẻ đã là một đứa bé sinh non được tận 4kg. Thời điểm nhìn thấy con trai mình, Tề Đại Sơn sợ hết hồn, cả người xanh xanh tím tím, còn có thể xấu hơn được nữa à! Tề Mộ ở trong lồng hấp tận nửa tháng, nửa tháng này khiến cho đồng chí Tề Đại Sơn lo lắng tưởng chết. Vừa phải tập trung chăm sóc vợ, vừa phải trông chừng con trai, ở công ty lại còn có một đống chuyện lớn bận rộn, đem ông chơi đùa vài ba bận liền gầy đi ba, bốn cân.Đợi đến khi con trai bình an ra khỏi lồng ấp, nhìn thấy đứa trẻ vàng vọt xấu xí kia. Tề Đại Sơn ghét bỏ thằng bé không giống mẹ nó một chút nào, nhưng cuối cùng vẫn thở phào nhẹ nhõm. Tề mộc về nhà ba tháng liền làm cho Kiều Cẩn ngày đêm bất an. Cậu là đứa trẻ sinh non nặng 4kg rưỡi, tinh lực dồi dào tựa như một chú hổ nhỏ. Đói bụng thì khóc, ăn no cũng khóc, trước khi ngủ liền khóc một trận, tỉnh rồi lại càng phải khóc tiếp. Thân thể Kiều Cẩn vốn chưa bình phục, bị cậu gào khóc tới khóc lui như thế, cả người liền gầy đi một vòng.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Một người thanh niên với mái tóc dài màu bạc đang nhìn chăm chú vào chiếc gương lớn trước mặt. Lúc này, từ đằng sau một người đàn ông bước đến ôm lấy cậu thanh niên từ đằng sau: "Mer, đang nhìn gì đấy?" Người thanh niên – Merlin, thần của giới Phép Thuật – nhéo vào cái tay đang không an phận đang sờ hong anh. Người đàn ông mỉm cười, nhưng không lấy tay ra. Merlin không để ý đến anh, lại nhìn vào gương: "Đứa trẻ này có một năng lực thật đáng sợ."Người đàn ông cũng nhìn vào gương. Trong gương, một bé trai khoảng 12, 13 tuổi đang đứng, trước mặt cậu là một bé gái với một đôi cánh dơi khổng lồ sau lưng và những chiếc móng vuốt sắc nhọn. Bé gái đang dùng những chiếc vuốt của mình cắt người đàn ông trước mặt ra thành nhiều mảnh, rồi lấy đi ba cái bánh ngô trong túi ông ta. Bé chạy đến trước mặt bé trai, đưa bánh ngô cho cậu rồi biến thành một tấm giấy nhỏ cỡ lá bài chui vào túi áo cậu. Trái Đất năm 20XX, bầu trời xuất hiện dải hồng quang trải dài khắp thế giới. Ba ngày sau, mạt thế giáng lâm. Sơ kỳ mạt thế, nhân loại chật vật cố gắng sống sót. Ở thời kỳ này, con người vẫn còn giữ lại được đạo đức của mình. Nhưng, 20 năm sau, trung kỳ mạt thế. Thức ăn khan hiếm, tang thi, động thực vật biến dị lan tràn, vì sống sót con người đã quyết định vứt bỏ đi một phần đạo đức, tính người ít ỏi còn sót lại.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Phong Hà Du Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ Niệm không biết phải an ủi cô như thế nào. Thân là người có dáng cao luôn được sắp đứng hàng cuối vào mỗi lần tập thể dục, quả thật Từ Niệm không thể nào hiểu được cảm giác đau đớn của “người bé con” như Tạ Liễu Liễu. Nghiêm chỉnh mà nói thì Tạ Liễu Liễu cũng không tính là quá thấp, 1m57, có thể miễn cưỡng xem như là mức dưới trung bình trong thời đại ngày nay.Nhưng mà khung xương cô nhỏ nhắn xinh xắn, tay chân mảnh mai, ngũ quan rất trẻ con, đương nhiên thoạt nhìn nhỏ hơn tuổi rất nhiều. Hơn nữa, bờ vai mềm mại buông lỏng xuống, giống như em gái nhỏ chưa nẩy nở ở nhà bên, khiến người ta vừa nhìn đã muốn ôm vào ngực. Không trách được nam sinh trong lớp cứ thích chọc cô. Bề ngoài vô hại, đáng yêu như thế, cùng với biểu cảm lúc nào cũng thận trọng của cô, cho dù có bắt nạt thì cũng cảm thấy thích thú hơn người khác nhiều. Từ Niệm muốn nói chút gì đó để nói sang chuyện khác, thì đột nhiên sân bóng rổ bên trái vang lên tiếng reo hò mãnh liệt. Không biết là lớp nào đang tổ chức trận đấu bóng rổ với lớp nào, giữa sân có một nam sinh đoạt lấy quả bóng từ trong tay đối phương, bật nhảy lên, khuỷu tay nhẹ nhàng đập về trước.
5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Nam Phái Tam Thúc | Khoa huyễn | Hoàn thành
Có thằng nhóc gần đó ném đá xuống sông, nhiều cục đá rơi thẳng xuống mặt nước trước mặt Trần Bì. Rồi bọn chúng bắt đầu chạy vòng quanh hắn, hát: “Ăn mày lười biếng, cái bụng đói meo, đồng xu lăn xuống sông cái vèo, mẹ ăn mày, bẩn như ma, nước rửa chân, tanh như cá, manh áo trên người rách tơi tả, lấy nắp thùng cơm cúng Phật bà.” Trần Bì không nổi giận, cư dân sinh sống ven bờ sông khẩu âm hỗn tạp, hắn nghe không hiểu lắm. Lũ trẻ nít này đều là con em của những người kéo thuyền ven sông, bố chúng nó làm nghề kéo thuyền trên bờ, những người khác trong nhà thì làm nghề cá trên thuyền, cứ thế mà sinh sống, ngày ngày cứ hết lên thuyền lại xuống bờ, đi gây sự ở khắp nơi, làm phiền nhiều người.Lũ nít ranh thấy Trần Bì không phản ứng gì, bắt đầu nhặt đá ném hắn. Trong đó có một đứa chừng tám chín tuổi, ra tay rất ác, hòn đá văng đúng vào đầu Trần Bì, khiến gã đang mơ màng bỗng giật nảy mình. Trần Bì quay đầu lại, đám con nít kêu ầm lên rồi chạy biến. Chỉ còn lại một thằng nhóc vẫn còn lơ ngơ tiếp tục ném đá, không để ý đến những đứa khác. Trần Bì biết thằng nhóc này tên là Xuân Thân, lũ trẻ khác đều gọi nó là “Thân đần”. Quả thực nó ngốc nghếch hơn bạn đồng trang lứa một chút, phản ứng chậm hơn một chút, động tác ném đá cũng không nhịp nhàng, đa số đá không văng đi được xa. Dù nó cố gắng đến thế nào cũng không ném trúng được Trần Bì.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Lạc Anh Triêm Mặc | Linh dị | Hoàn thành
Quý Ngọc Sơn bước một chân vào đám cỏ hoang cao hơn nửa người liền hối hận rồi. Nghe người ta nói cái đường tắt kia giấu ở rìa Xa Tùng Lĩnh(*), quanh co lòng vòng, một đầu đi ra từ nơi những cây thông trải dài xa xôi, một đầu khác nối với con đường chính, từ địa điểm hắn hỏi thăm tin tức đi xuyên qua Xa Tùng Lĩnh phải mất tới hai ngày, nhưng nếu có thể tìm được con đường nhỏ bên sườn núi đó, đi dọc theo nó, chưa tới một ngày là có thể băng qua khu rừng núi hoang dã rùng rợn này.Quý Ngọc Sơn biết có đường tắt có thể đi, nhưng hiển nhiên là hắn không biết hầu như chưa từng có người ngoài nào có thể tìm thấy con đường nhỏ đó, lại càng không biết nếu đi nhầm hướng, sẽ vô tình mà lạc vào sâu trong Xa Tùng Lĩnh. Xa Tùng Lĩnh là một cánh rừng già núi sâu, không nổi tiếng bởi phong cảnh tươi đẹp, cũng chẳng vang danh bởi vách đá vực sâu, nhưng lại có bản lĩnh khiến cho người qua đường nghe tiếng phải sợ mất mật, đó là vì Xa Tùng Lĩnh ăn thịt người. Cho nên cũng có người gọi nơi này là núi ăn thịt người. Chuyện Xa Tùng Lĩnh ăn thịt người không hề là truyền thuyết, chỉ riêng đầu năm nay, đã có hai thi thể được thợ săn liều chết mang ra ngoài, trên thi thể rải khắp dấu răng, bụng bị xé toang, tim gan phèo phổi đều bị đào ra hết, và mỗi khi đêm đến, Xa Tùng Lĩnh lại vang lên tiếng khóc nức nở thê lương, giống như oan hồn đòi mạng, nghe vào tai quả thực khủng bố, quả thực dọa người.
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27
Thiết Phiến Công Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Kiều Tích ngồi trên ghế salon trong phòng khách, đầu hơi hơi cúi xuống, thế nhưng hai vai lại cứng ngắc, thắt lưng thì thắng tắp. Bố Kiều là một quân nhân nghiêm túc, cứng nhắc, đối với dáng dấp điệu bộ của con gái yêu cầu rất nghiêm khắc. Từ nhở đến lớn, chỉ cần ở trong phạm vi tầm mắt của bố, vai cô không thể rũ xuống, lưng cũng không thể khom. Bây giờ, dù bố Kiều đã mất, thói quen của ông tạo thành cho con gái vẫn được giữ lại. Bên cạnh đột nhiên có một người đi tới. Là Minh Uyển. Minh Uyển năm nay 14 tuổi, nhỏ hơn Kiều Tích 1 tuổi, đang học sơ tam (*). Kiều Tích từ nhỏ đã rất thích động vật nhỏ, lúc này đột nhiên thấy con Samoyed xinh đẹp kia thì trái tim liền mềm mại ngay lập tức. Cô giơ tay vuốt vuốt chân của nó, cười đến hai mắt cong cong, để lộ ra một chiếc răng nanh, "Bambi, chào em nhé!" Giới thiệu Bambi cho Kiều Tích xong, Minh Uyển liền lôi kéo cô đi thăm quan căn nhà này từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài một vòng. Nhà của Minh gia chính là một biệt thự nhỏ 3 tầng, thím Lưu bảo mẫu ở tầng 1, tầng 2 là hai anh em Minh gia, vợ chồng Minh Tuần thì ở tầng 3.
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27