Nam Phong Ca | Sắc | Hoàn thành
Quyển này nói về chuyến phiêu lưu giang hồ hiểm nguy, khó khăn này đến khó khăn khác cứ trùng trùng điệp điệp. Một Quân Thư Ảnh có cải tà quy chính thì người hắn động tâm cũng chỉ có một mình Sở Phi Dương. Người khiến hắn suy nghĩ có nên giết người hay không cũng chỉ là Sở Phi Dương. Còn Sở Phi Dương, một người ôn nhu với tất cả mọi người nhưng sự ôn nhu thực chất cũng chỉ dành cho Quân Thư Ảnh, dù có mất lí trí hắn cũng không làm tổn thương Thư Ảnh, dù có bao nhiêu đau đớn khổ cực đang giày xéo hắn thì chỉ cần một sự ôn nhu của Thư Ảnh cũng đủ khiến hắn bình tâm tĩnh lặng.
21.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:23
Trong cuộc đời của chúng ta sẽ luôn tồn tại một người đứng ở phía sau lưng ta, che chở cho ta, bảo vệ ta vượt qua những dông bão trong cuộc sống. Nhưng mà, nếu như không sớm nhận ra thứ tình cảm đó, thứ mang đến cho đối phương lại chính là niềm đau, để rồi, cho dù có hối hận cũng đã là muộn màng. Cuộc đời này, không phải ta cứ một mực chối bỏ đi sự tồn tại của nó là có thể được. Lấp đầy con tim bằng tình yêu thương, thứ nhận lại, tại sao lại là sự đau đớn? Tổn thương chồng chất, chẳng thể nào xóa nhòa được.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:23
Nhất Thế Hoa Thường | Sắc | Hoàn thành
Cuộc đời Tống Phong là những chuỗi ngày rong ruổi theo nhiệm vụ, bán mạng cho sự kích thích, là một con bướm phong lưu không có điểm dừng. Anh là nhị thiếu gia của gia tộc họ Tống lừng lẫy trong giới chính trị nhưng lại tự đặt bản thân vào tình thế nguy hiểm - Tống Phong là lính đánh thuê. Tiêu Minh Hiên đáng lẽ sẽ là một đường thẳng - vào quân doanh, theo hào quang của gia tộc dần dần thăng chức đến khi nào không thăng lên được nữa. Nhưng sau khi gặp Tống Phong không cuộc đời anh bị rẽ ngang. Trước giờ với số quân công mà mình lập được, Tiêu Minh Hiên nghĩ rằng mình đã đủ mạnh mẽ, cho đến khi được Tống Phong giải cứu hai lần, lần thứ hai Tống Phong suýt chết thật thì Tiêu Minh Hiên mới nhận ra trước đây mình yếu ớt dễ chết đến mức nào. Từ đó Tiêu Minh Hiên đã quyết thay đổi củng cố bản thân để trở nên mạnh mẽ hơn, để không phải thấy "người đó" vì mình mà bị thương và lập mưu tính kế đem "người đó" về bên cạnh. "Tự nhủ bây giờ người đã lọt vào tay mình rồi, sau này nhất định phải trông chừng thật cẩn thận." Đặc tính của Tống Phong là lưu manh, lưu manh khi đối diện từ cấp trên đến cấp dưới, từ nam đến nữ - là dạng không liêm sỉ, không tiết tháo, không phân biệt già trẻ, nam không bỏ, nữ không tha. Tống Phong luôn luôn nở nụ cười lưu manh với mọi người, cười vô sỉ đến là vô hại, lại phúc hắc hay tính kế đám đàn em trong sáng đáng thương. Tiêu Minh Hiên là người trầm tĩnh ít nói, là một huấn luyện viên khó tính. Vì Tống Phong thích cuộc sống rong ruổi tự do của lính đánh thuê chứ không muốn bị ép buộc trong khuôn khổ của quân đội, nên nếu Tiêu Minh Hiên đã muốn mang Tống Phong về bên cạnh thì cũng sẽ để Tống Phong thực hiện sở thích, ít ra là còn dưới mi mắt của anh, có chết cũng biết đường hốt xác.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:23
Tây Qua Chi Sĩ | Sắc | Hoàn thành
Ban đêm Bùi Lạc một mình một người nằm trên giường phòng ngủ chính, nghĩ đến bạn trai mình. Y cùng Tiết Thành Võ đã bên nhau bảy năm, thất niên chi dương* không phải vô ích, mấy tháng nay tình cảm hai người so với trước kia ngọt ngào trở nên lãnh đạm rất nhiều, Bùi Lạc biết bọn họ đã không thể trở về ở chung như quá khứ, nhưng vẫn không chết tâm. Chỉ là Tiết Thành Võ một lần lại một lần trắng đêm không về, một lần lại một lần mang về dấu vết tính ái, làm Bùi Lạc dần dần nản lòng thoái chí. Bọn họ như trước không được, Trong lòng Bùi Lạc nghĩ, hôm qua y cho rằng Tiết Thành Võ có thể vì em trai hắn mà về nhà hảo hảo ở mấy ngày, nhưng ngày đầu tiên hắn đều không xuống. Bùi Lạc càng nghĩ càng khổ sở, bọn họ sớm nên ngả bài, mà không phải tra tấn nhau như vậy. Mặt khác đơn giản không thèm nghĩ, mà đêm đó sau khi ăn xong, Tiết Thành Văn ý vị hành động không rõ liền có cơ hội xuất hiện trong suy nghĩ Bùi Lạc. Bùi Lạc là một người đồng tính luyến ái, so sánh với Tiết Thành Võ kỳ thật càng thêm thích Tiết Thành Văn diện mạo cùng dáng người, bất đồng với ca ca hắn thành thục cường tráng, mà là càng thêm tuổi trẻ soái khí, dáng người cũng tinh tráng gãi đúng chỗ ngứa, Bùi Lạc nhớ cho tới hôm nay phần ngực lửa nóng dán lưng mình, dù cách hai tầng vải cũng tựa hồ có thể miêu tả ra cơ bắp người phía sau, không khỏi có chút khát vọng, có thể hảo hảo nhìn thân thể đó. Nghĩ nghĩ, Tiết Thành Văn thở ra nhiệt khí tựa hồ còn lưu ở bên tai Bùi Lạc, ngực rắn chắc cùng cánh tay tựa hồ còn ôm thân mình y, trêu chọc đến y tình dục khó nhịn. Bùi Lạc vốn chính là người cường tính dục, Tiết Thành Võ lại gần một tháng không chạm qua y, một chút ý dâm liền có thể làm y dục hỏa đốt người.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Lạp Diện Yếu Gia Hương Thái | Sắc | Hoàn thành
Thẩm Thời Trạm dùng sức ưỡn eo một cái, đứng bất động trong nơi mới vừa điên cuồng ra vào của Lạc Mân. Hắn đứng trên mặt đất, hai chân Lạc Mân mở lớn bị hắn áp ở bên giường, lúc này hắn khom lưng ôm nửa người mềm nhũn của Lạc Mân lên, bản thân cũng rướn người lên cọ cọ chóp mũi hai người với nhau, thấp giọng dụ dỗ: “Mân Mân ngoan, anh dạy em thế nào… hửm? Em nói đi, anh vui sẽ tạm tha cho em.” Trong lúc nói chuyện, tính khí nóng rực kia được bao bọc bởi nội bích mềm mềm như có như không cọ xát, thân thể trắng nõn của Lạc Mân run không ra hình thù gì, khóe mắt sớm hồng hồng vì bị bắt nạt, hai mắt phủ một tầng nước mắt, nghe xong lời xấu hổ này gần như muốn khóc lên.Thẩm Thời Trạm uy hiếp tăng thêm chút sức lực ma sát thịt mềm, Lạc Mân nghĩ tới điều gì đó hai cánh tay tinh tế không chống đỡ giường nữa mà ôm lấy cổ Thẩm Thời Trạm, hạ quyết tâm, lại gần ghé vào tai hắn nhẹ giọng nói: “Ông xã… yêu thương Lạc Mân… Mân Mân… muốn ông xã làm Mân Mân đến khóc…” Thẩm Thời Trạm nghe xong toàn thân căng thẳng, máu trong người chảy loạn. Không đợi Lạc Mân nói xong, đã không thể nhịn được nữa, hôn lên bên cổ Lạc Mân, hạ thân nhanh chóng đâm chọc.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Vạn Tiểu Mê | Sắc | Hoàn thành
Ba tháng sau, thời tiết đã ấm lên không ít, nhưng mặt trời vừa xuống núi, nhiệt độ đã lập tức tụt xuống theo, cảm giác lúc lạnh lúc ấm cũng không khá hơn so với đêm đông là mấy. Tra Thanh Nhạc đi ô tô tới phòng hòa nhạc của thành phố. Đậu xe xong, hắn nhanh chóng băng qua khu vực đài phun nước theo nhạc đông đúc. Ngoại hình xuất chúng của hắn khiến rất nhiều người chú ý. Bên tai hắn liên tục truyền đến tiếng thì thầm của đám chị em.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Chỉ Nguyện Trầm Mê | Sắc | Hoàn thành
Mặc Đam, tính tình lãnh huyết lạnh lẽo tám trăm năm, trong nháy mắt nhìn thấy Trầm Cố mới biết cảm giác tim đập. Vậy mà lúc này bên người Trầm Cố đã có Thanh Thanh, hai người nhu tình mật ý đâm vào Mặc Đam đang âm thầm rình coi, trong lòng hóa thành một mảnh thâm độc tàn nhẫn, bụng Thanh Thanh nhô lên thật cao, huyết mạch của Trầm Cố đang ngày càng khỏe mạnh khiến cho Mặc Đam không thể chịu đựng được. Cuối cùng, vào lúc Thanh Thanh sắp đủ tháng, Mặc Đam lừa Trầm Cố bắt Thanh Thanh đi để tìm mọi cách dằn vặt, hãm hại cả mẹ lẫn con.Lúc Trầm Cố tìm được Thanh Thanh dưới thân ướt sũng tràn đầy vết máu, bụng to lớn bị chà đạp biến hình, giữa hai chân hỗn loạn là sản huyệt mới mở được ba ngón mơ hồ nhìn thấy tóc máu của hài tử trong bụng. Khuôn mặt luôn tươi cười lúc này đã trắng xanh, biểu cảm vặn vẹo dữ tợn có thể thấy được lúc trước hắn đã phải chịu đựng dằn vặt cực kỳ tàn ác như thế nào.Trong đôi mắt mơ hồ của Thanh Thanh là vô tận tình ý đau thương tiếc nuối, vĩnh viễn tạm biệt sinh mệnh ở trong lòng người yêu.Thanh Thanh một thi bốn mệnh, tiền nhiếp chính vương Trầm Cố chưa từng gặp phải thất bại trong cuộc đời nên không kịp đề phòng liền ngã nhào, gặp phải nỗi hận của thê nhi bị hành hạ cho đến chết, có lột da hủy cốt của xà yêu Mặc Đam cũng khó có thể giải mối hận này. Hậu duệ của đế vương Trầm thị phụng ý trời, tám trăm năm đạo hạnh của xà yêu cũng không thể làm gì được, huống chi Mặc Đam si mê thành ma, cam nguyên đưa lên tấc thứ bảy cũng muốn đến gần Trầm Cố, muốn tự tìm đến chịu ngược. Vì vậy liền có phía dưới đơn phương ngược xà yêu thụ Mặc Đam không ăn khớp nặng miệng chính văn.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
"Tiểu nam sủng ngươi thật mỹ nha!", Thác Bạt Hoàn đem y phục xé nát, khiến thân thể non mềm của Thịnh Lật hiện ra trước mắt. Thịnh Lật không biết bản thân đã trải qua cuộc sống như thế trong bao lâu nhưng quân doanh này đâu đâu cũng là nam tử. Mà y là người do Phú Quý mua đến nơi này. Mấy tháng chung đụng khiến Thịnh Lật không thể đón nhận thêm Thác Bạc Hoàn Thành, một nam nhân hung tàn. Không biết bao nhiêu đêm hắn phải cầu xin Thác Bạt Hoàn Thành nhưng đều không được. Thác Bạt Hoàn Thành đã từng nghĩ muốn trực tiếp chết trên thân thể Thịnh Lật. Thân thể của hắn quả thật quá mê người.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:26
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Từ ngày hấp thụ được linh khí của cây cổ thụ biến được thành hình người, trưởng lão miễn cưỡng bỏ qua chỏm đuôi cho nó học vượt lên cấp bậc hai. Cha mẹ nó đội ơn nhiều lắm lắm, kính biếu một củ nhân sâm to bằng cả bắp tay. Trưởng lão thở dài thườn thượt, dậy nó đúp từ hàng trăm năm này sang hàng trăm năm khác, lắc đầu không dám nhận! Ngày qua ngày. Hoa đào nở rộ rồi nhả cánh buông, trông đợi từng đọt nụ tiếp theo chúm chím đầy cành. Lục Xám rất vui vẻ với hình dáng con người của nó, từng ngón chân và ngón tay đều đã sử dụng linh hoạt lắm rồi,Chỉ có điều nó rất không thích mặc quần áo, bởi vì mỗi khi mặc xong, chùm lông tròn xoe trên khóe mông lại bị ép xuống, nó cảm thấy vướng víu chết đi được. Thế là mẹ nó nghĩ ra một cách, nơi mông đó chích ra cho nó một đoạn vừa đủ để thò chùm đuôi ra ngoài. Thế là nó vừa trong bộ dạng người lại vừa mang theo chùm lông đuôi, nhìn thực sự chẳng ra làm sao! Bây giờ mỗi khi nó đi đến đâu, người ta không chỉ cười bình thường nữa, mà là cười đến muốn tắc thở luôn!.Cha mẹ nó cũng lắc đầu ái ngại, tu vi của bản thân không đến nỗi gọi là kém cỏi, không hiểu vì sao Lục Xám lại ngốc nghếch như vậy! Thậm chí đến em út nó là Muỗi tinh cũng đã có thể biến thành hình người hoàn chỉnh. Động vật thành tinh có rất nhiều phép thuật, có thể biến từ đồ vật này thành đồ vật khác, có thể tàng hình, có thể trong nháy mắt bật cao lên vài trăm mét.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Vô Diện Nhân | Sắc | Hoàn thành
Thánh thượng di giá về lại hoàng cung. Một lần nữa, cả Mộ Dung hầu phủ nhốn nháo đưa tiễn ra tận cổng. Mộ Dung Hầu gia mặt mày tối sầm nhìn Mộ Dung Hi, nhưng Mộ Dung Hi chẳng có tâm tư nào nhìn lại. Ánh mắt hắn đang di chuyển theo mỗi bước chân của Khương Lãng. Tuy rằng hắn và Khương Lãng đã có ước định, hắn vẫn sợ rằng khoảng thời gian không có y sẽ rất khó trải qua. Hắn đã khốn khổ trải qua một lần, nên không muốn nếm trải lần nữa.“Hoàng thượng…” Mộ Dung Hi gọi theo đầy luyến tiếc khi Khương Lãng sắp bước vào ngự xa. Cả Mộ Dung hầu phủ kinh hãi sợ rằng hắn phạm thượng. Khương Lãng quay lại, mỉm cười, tua rua trên mũ chậm rãi đung đưa.Đột ngột, có hai thích khách từ nóc nhà nhảy xuống. Bồi Diệc hô to: “Hộ giá! Hộ giá mau!”Một thích khách bị đám thị vệ cản lại, nhưng thích khách còn lại đường kiếm nhanh nhạy hơn, tách ly khỏi thị vệ lao về phía Khương Lãng. Mộ Dung hầu gia rút kiếm xông tới, đánh bật thích khách ra. Khương Lãng không mảy may chớp mắt trước tình cảnh nguy hiểm. Y vẫn rất bình thản đứng nhìn. Thích khách đuối sức trước võ nghệ cao cường của Mộ Dung hầu gia, liền phóng ba mũi phi tiêu về phía ông. Ông vội tránh né. Thích khách chớp ngay thời cơ phóng thêm ba mũi khác về phía Khương Lãng.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Mày Rậm Lông | Sắc | Hoàn thành
Từ Chính Dương xuất thân trong một gia đình quý tộc, từ bé đã được ngậm thìa vàng chưa từng chịu thử khổ cực bao giờ. Sống một cuộc sống sung sướng muốn gì có nấy, đây căn bản chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi, còn khổ hay là sướng chỉ có Từ Chính Dương mới biết được. Sống trong một gia đình danh giá căn bản chính là như một con thú bị nhốt trong lồng, mọi việc đều phải theo sự sắp đặt của người trên, không hề có một chút sự tự do nào cả. Đến khi lớn lên lại phải dùng cuộc hôn nhân để đổi lấy sự dạng danh của gia tộc.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Quan Sơn Tĩnh | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Gặp Gỡ của tác giả Quan Sơn Tĩnh. Sau khi nhóc tội nghiệp và kẻ mù lòa lấy được giấy chứng nhận và rời khỏi khu đăng ký kết hôn, nhóc tội nghiệp vẫn cứ cảm thấy mọi chuyện không thật cho lắm, tận đến khi rời khỏi trung tâm thông tin ghép đôi.Kẻ mù lòa dẫn nhóc tội nghiệp đến cửa rồi ngừng lại. Chỉ chốc lát sau có một chiếc xe đi đến, một người đi xuống xe cúi đầu với hai người: "Cậu chủ, mợ chủ, bà chủ dặn tôi đến đón hai người."Nhóc tội nghiệp nghe thấy xưng hô thì lắc đầu nguây nguẩy. Kẻ mù lòa không biết chuyện gì xảy ra, nhưng cánh tay lắc lư khiến anh cúi đầu nhìn sang người đứng bên phải mình."Sao thế?"Nhóc tội nghiệp trong nháy mắt đỏ mặt, cúi đầu khẽ nói: "Tôi không phải... mợ chủ..."Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Diễn Viên Lấn Sân hoặc Tiểu Hoa Yêu.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Tô Minh có lông mày cong cong như lá liễu, đôi mắt hai mí to, con ngươi đen sâu thẳm, bên dưới khóe mắt có một nốt ruồi nhỏ. Cánh mũi khéo léo cao thẳng, môi hồng răng trắng. Mà da de có thể là do di truyền của mẹ rất trắng hồng và mịn màng. Trong cuộc đời của cậu từ khi hiểu chuyện đến giờ vẫn luôn cố gắng làm cho mình trải qua sinh hoạt như một “Thẳng nam”, mà trong lòng cậu cũng tự hiểu mình trước sau cũng không thẳng được. Tô Minh không phủ nhận cậu rất thích dạng người thân thể cường tráng, bắp thịt đường nét rõ ràng, đầu đinh, mày rậm, sóng mũi cao. Cậu thấy bộ dáng của người kia nằm ở trên giường ngủ say rất giống như trong mộng tưởng của cậu toàn bộ đặc thù đều ăn khớp.Lúc Tô Minh thuê phòng tấm áp phích đã ở chỗ đó nhưng rồi rất lâu sau cậu mới phát hiện, phía sau tấm áp phích quảng cáo có một cái lỗ lớn trên tường có thể trực tiếp nhòm ngó qua căn phòng cách vách. Mà bên đó có một thanh niên có côn thịt so với đàn ông trưởng thành to hơn cả nắm tay. Tô Minh càng ngày càng cảm thấy khát khao ham muốn vì bị những âm thanh ân ái bên kia vách dày vò. Bởi vì thân thể kỳ quái không dám ở trước người khác bại lộ, cho nên sau khi tốt nghiệp đại học cũng không trải qua yêu đương chỉ dùng phương thức tự an ủi dương vật mà phát tiết. Mà thời gian trong lúc rình coi này mang đến dục vọng ham muốn trong thân thể càng lúc càng lớn.Chính vì thế, cậu đã có một quyết định liều lĩnh là đi tìm người bên vách kia để… nói chuyện yêu đương. Và chuyện tình của hai nam nhân cách vách bắt đầu từ đó…
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Thiên Nhất | Sắc | Hoàn thành
Làm một người hầu cũng chẳng dễ dàng gì, hầu hạ người khác không được thì sẽ bị mắng chửi, nếu gặp phải chủ nhân khó tính, cái này không được cái kia không xong thì còn tệ hơn nữa. Uông Nghĩa Thăng chỉ là một người hầu bình thường, chỉ vì vô tình bị một nam nhân cưỡng bức mà cuộc sống hoàn toàn thay đổi, cũng không biết nên gọi là may mắn hay xui xẻo nữa. Nam nhân đó chính là Vương gia của Đại Mậu Quốc, chỉ vì bị trúng xuân dương nên mới thất thân với một người hầu. Cho dù vậy, y vẫn giữ được phong thái cao ngạo, luôn đứng trên kẻ khác của mình. Uông Nghĩa Thăng vì khiến cho Vương gia hài lòng nên y đã thu nhận hắn, lại còn sủng hạnh hắn. Nhưng ngược lại hắn cũng phải khiến Vương gia vui lòng, làm theo lời Vương gia, hắn không được phép chống đối y. Mà y sợ hắn vì được sủng sẽ làm càn nên có ý định nạp một tân nam sủng để phòng ngừa, có như vậy hắn mới ngoan ngoãn để y ức hiếp hắn. Làm người hầu như Uông Nghĩa Thăng cũng thật quá khó, Vương gia kia muốn thế nào thì hắn phải làm thế này. Nhưng kỳ thực giữa họ cũng là loại tình cảm rất chân thành, cũng chỉ muốn sủng một mình đối phương. Mời các bạn cùng theo dõi.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:31
Trịnh Lĩnh có một vị hàng xóm, thoạt nhìn không nhiều tuổi lắm, một lần đi chung thang máy mới ngại ngùng bắt chuyện. Vị hàng xóm này tên là Hoa Thất, vừa tốt nghiệp đại học, hàng ngày không đi làm, chỉ ở nhà vẽ truyện tranh, thu nhập tàm tạm cũng đủ sống. Trịnh Lĩnh cảm thấy cậu nhóc này trông thật nhỏ nhắn, chẳng khác nào học sinh trung học. Lịch sự tiếp chuyện đôi câu rồi im lặng.Trịnh Lĩnh làm ở công ty xây dựng, hôm nào cũng đi sớm về khuya, hai người hiếm khi chạm mặt. Ngày nọ Trịnh Lĩnh hoàn thành công trình nên về nhà sớm hơn thường lệ. Vừa bước tới cửa, mùi thịt thơm xông vào mũi khiến váng đầu hoa mắt, không khỏi thở dài một tiếng: “Thơm vậy ta! ” Đúng lúc hàng xóm nhỏ ra ngoài đổ rác, hai người bối rối nhìn nhau.Hàng xóm nhỏ cứ định nói nhưng lại thôi, sau cùng vẫn lên tiếng: “Tôi hầm thịt bò. ”“Hầm rất nhiều. ”“Một mình không ăn hết. ”“Mà ăn không hết thì phải đổ đi, cực kì lãng phí. ”“Nè! ”“Hở? ” Trịnh Lĩnh có chút mơ màng.“Anh có muốn qua nhà tôi ăn chung không! “Thế là Trịnh Lĩnh sang nhà hàng xóm nhỏ để xơi thịt, cầm theo chai rượu vang, cùng hàng xóm nhỏ bắt đầu kết nối giao tình…Mời các bạn cùng đón đọc truyện đam mĩ ngọt sủng đáng yêu này!
5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:32
Trảo Cá Ngư Đường | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Khúc Ngẫu Hứng Thanh Mai của tác giả Trảo Cá Ngư Đường. Tống Thích là bạch nguyệt quang trong lòng Đường Nhạc, nhưng tin tức tố của hai người không phù hợp, bài xích nhau, đến mức ngay cả đánh dấu dung hợp cũng không thể.Sau đó, Đường Nhạc nghe theo sự sắp xếp của gia đình cưới Giang Vũ, một thiên tài dương cầm 'ngoan ngoãn'Sống dưới cùng một mái nhà, hai người vì độ xứng đôi siêu cao mà liên tục lau súng cướp cò.Giường chiếu triền miên liệu có bằng tình đầu từng trải?Nếu có thể chữa trị bài xích tin tức tố thì sẽ thế nào?Giang Vũ không muốn chờ đợi chữ 'Nếu' này, vì cậu chưa bao giờ là người được lựa chọn.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Đêm Dục Không Thôi hay Trong Ác Mộng.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:32
Dạ Trường Mộng Trường | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Vong Tiện] Xuân Vũ Kinh Xuân của tác giả Dạ Trường Mộng Trường. Một đoạn tàn hương màu xám tro rơi xuống giữa lư, một vòng khói nhẹ cuối cùng lờ mờ bốc lên, sau đó tan biến thành vô hình giữa thinh không.Bầu không khí lúc này yên lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng hít thở cùng tiếng vải vóc loạt soạt khi ai đó khẽ trở mình. Bên trong Nhã thất, các vị tông chủ đã tập hợp đầy đủ ngồi an tọa trên ghế, nhưng không ai lên tiếng, chỉ tự đuổi theo những suy nghĩ trong đầu của riêng mình. Một lúc lâu sau, bên dưới cuối cùng cũng có người mở miệng:"Giang tông chủ, ngươi vừa nói trong khoảng thời gian một nén hương Ngụy công tử sẽ có mặt. Nhưng bây giờ đã cháy hết ba nén hương rồi, tại sao vẫn không thấy Ngụy công tử đâu?"Ngoài ra, đừng bỏ lỡ nhiều truyện đam mỹ khác như: Đừng Có Giả Nghèo Với Tôi hay Mèo Nhà Tang Thi Vương.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:34
Bách Sự Khả Lạc Bất Gia Băng | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Kỳ Hạn Ba Tháng của tác giả Bách Sự Khả Lạc Bất Gia Băng. Loan Diệu đập trúng đầu người ta, vì tỏ ý hối lỗi và muốn bù đắp nên quyết định đáp ứng một yêu cầu của Tịch Nguyên, thế là hai người tiến vào quan hệ yêu đương, thời gian ba tháng.Nếu yêu thích những câu chuyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Bảy O Nhà Thang Gia hay Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:37
Bạn đang đọc truyện Dạ Khúc Op.9 No.2 Của Chopin của tác giả Tư Viên. Điều Thôi Dĩnh thích nhất khi làm tình với Chiêm Thù Hạc chính là nghiêng đầu ngắm nhìn tay người nọ vò lấy ga trải giường.Thon dài, trắng nõn, xinh đẹp.Đó là bàn tay thuộc về dương cầm, ngón tay như ngọc thuôn dài, đầu ngón tròn trịa no đủ. Thôi Dĩnh từng ép Chiêm Thù Hạc thủ dâm cho bản thân xem, một tay ở phía trước nắm lấy phân thân tuốt động, một tay ở phía sau tự mình đâm chọc hậu huyệt. Từ đầu đến cuối, Thôi Dĩnh vẫn luôn ngắm nhìn đôi tay ấy.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm [Đam Mỹ] Thời Ý hay Sủng Thần Của Quân Vương.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:39
Bạn đang đọc truyện Căm Thù Nhà Giàu của tác giả Engage. Cơ thể Hứa Niên co quắp lại, bừng tỉnh dậy. Cậu xốc chăn lên, quần lót dính dớp đầy dịch nhớp đùng đục. Cậu là sinh viên năm ba đại học A. Trời chưa sáng, ba người còn lại trong phòng ký túc ngủ không biết trời trăng gì. Căn phòng yên tĩnh tới kỳ lạ. Hứa Niên với tay vào quần lót, tuốt vật đã mềm như bông kia mấy cái mà cũng không có tí khoái cảm nào. Đoạn, cậu đưa ngón tay tới cái miệng dưới ở mông. Đầu ngón tay vừa chạm vào, hậu môn hiếm khi bị sờ mó co rụt lại. Giống như nơi to lớn của người đàn ông trong giấc mơ vẫn còn ở đó, lỗ hậu vẫn còn nhạy cảm kinh khủng. Nếu yêu thích thể loại đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Một Thoáng Chớp Mắt Mộng Liền Tàn hay Anh Ấy Không Biết Tôi Đã Chết.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:41