Khả Hữu Khả Vô | Sủng | Hoàn thành
Trong lớp học, Lăng Ngọc Phi. Tay trái cậu chống cằm, tay phải cầm bút, mắt nhìn chằm chằm vào sách Vật lí, phía trên lại hiện ra những chữ trong tin nhắn mà cậu nhận được sáng nay: Tôi nghĩ đến cậu thì cao trào! Số điện thoại không hiện tên, thời gian gửi là 00:30. Khi đó, cậu bi thảm cười một tiếng, ai mà lại gửi nhầm cái tin nhắn loại này cơ chứ! Xuất phát từ chủ nghĩa tinh thần nhân đạo, cậu nhịn đau, bỏ ra một mao tiền tin nhắn, trả lời người gửi —- Cậu bạn or cô bạn, gửi nhầm người rồi (cười trộm), ngại quá! Tin nhắn gửi xong, cậu cười gập cả người, nghĩ một lúc, liền quyết định chụp lại màn hình gửi cho đám bạn xem, mua vui cho quần chúng nhân dân lao động vất vả. Tỉ mỉ xóa số điện thoại, gửi ảnh lên, nhấn chữ, send đi xong, cậu rời nhóm, tiện tay vất điện thoại trên bàn đi ăn sáng. Mẹ cậu còn hỏi có phải tối qua mơ nhặt được vàng hay không mà cười tươi thế. Thế nhưng, lúc trước khi ra khỏi cửa, cậu mở máy muốn xem tin nhắn của bạn bè một chút thì nụ cười đó nháy mắt liền biến sạch. Bởi vì, tin nhắn mới được gửi tới là: Tôi là nam, cũng không gửi nhầm, cậu là Lăng Ngọc Phi! Cậu cuối cùng đã được thể nghiệm cái cảm giác có một vạn con lạc đà chạy qua ruột gan, dọa cậu đến mức bản thân đã đến trường như nào cũng không hay biết, cho tới lúc này, hồn cũng vẫn chưa về hết... Người con trai đang ở phía sau những dòng tin nhắn mỗi ngày là ai? Điên cuồng theo đuổi, ngọt ngào dụ dỗ, Lăng Ngọc Phi thầm mắng người nọ biến thái thì cũng không kìm được bản thân động tâm? Mời các bạn cùng theo dõi!
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:17
Áo Lợi Thu | Sủng | Hoàn thành
Truyện Mỹ Nhân Ngư có nội dung khá độc đáo và mới mẻ, thuộc thể loại đam mỹ, sủng, đoản văn. Có khi nào bạn nghĩ trên đời này tồn tại một mỹ nhân ngư, là một điều thường xảy ra trong các câu chuyện cổ tích mà chúng ta hay nghe lúc còn nhỏ?. Bỗng một ngày phép màu lại xảy ra đối với nhân vật chính trong truyện, cậu thấy được một mỹ nhân ngư, mà mỹ nhân ngư của cậu lại chẳng nói một lời nào với cậu, anh chỉ mỉm cười nhẹ nhàng chào cậu mà thôi.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:32
Họ gặp nhau chính là khi Tiêu Hàm đang trong hội chợ bán đấu giá nô lệ, mặc dù ở cái thời đại này việc mua bán người là phạm pháp, thế nhưng đứng trước mê lực của đồng tiền và sức ép của quyền lực thì cảnh sát cũng phải nhắm một con mắt, mở một con mắt coi như là không nhìn thấy mà bỏ qua. Tiêu Hàm được Lạc Thần Dật mua về, vốn cậu cứ nghĩ chỉ là trở thành người hầu chuyên dùng để sai sử, ai ngờ chính là một bước lên mây được làm vợ của ai kia.Lạc Thần Dật đối với Tiêu Hàm chính là vừa gặp đã yêu, mà hắn một khi đã xác định được chính xác trái tim của mình thì sẽ chẳng ngại ngần gì mà đem hết mọi thứ tốt đẹp nhất đến cho cậu, cái mà hắn muốn cũng chỉ là chiếm trọn được trái tim của nô lệ tình yêu kiêm “vợ yêu” nhà hắn. Con đường nuôi dưỡng tiểu gầy gò thành bánh bao mập mạp bắt đầu, sau khi tìm hiểu hết về quá khứ của cậu, hắn càng cảm thấy một nỗi tiếc thương sâu sắc, giá như hắn có thể gặp cậu sớm hơn, sớm tìm thấy cậu thì những năm tháng đã qua của Tiêu Hàm đã không phải chịu cảnh khổ sở đến như vậy. Nhưng quá khứ đã rồi, giờ hắn chỉ muốn dùng cả phần đời còn lại để bù đắp cho cậu, hắn mong rằng cậu được hưởng một cuộc sống ấm no và hạnh phúc mà cậu xứng đáng có được. Mời các bạn đón đọc truyện.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:34
Super_Seme | Sủng | Hoàn thành
Trình Trừng Chi cúi đầu, ngón tay vô thức chà xát trên vạt áo sơ mi, khiến cho nó bỗng nhiên xuất hiện những nếp nhăn, anh không dám ngẩng mặt nhìn hắn. Người đối diện bị lời nói của Trình Trừng Chi thoáng làm chấn động một lúc, động tác lột tôm trên tay cũng ngừng lại, nhưng ngay lập tức khôi phục như cũ, vẫn thong thả tiếp tục lột vỏ tôm còn bỏ dở, sau đó hắn chấm với một ít tương, đưa đến trước mặt Trình Trừng Chi, cất giọng cực kỳ êm ái: "Em có thể biết lý do tại sao không?"Cảnh Phong nhúng bàn tay vào bát nước bên cạnh rửa sạch sẽ, đảm bảo không còn chút mùi tanh nào có thể gây khó chịu cho Trình Trừng Chi, mới đưa tay lên vuốt ve mái tóc Trình Trừng Chi, nhìn anh tràn ngập cưng chiều: "Yêu nhau lâu như vậy, anh cho rằng em không biết ngôn ngữ cơ thể của anh mỗi khi anh dối lòng sao? Lúc chột dạ, anh luôn nhìn chăm chú vào mắt em, hòng tăng cường độ tin cậy của lời nói." Cảnh Phong và anh thi nhau im lặng trong chốc lát, nhưng hắn chẳng nỡ nhìn dáng dấp oan ức của anh, bèn thở dài: "Thế anh định chuyển đi?". Không chờ Trình Trừng Chi đáp lời, hắn lại nhìn sang nơi khác, "Bây giờ tình hình thuê mướn nhà đang căng thẳng, anh mà ra ngoài tìm phòng mắc hơn chỗ này cũng chả có đâu, nếu không ngại, anh cứ ở đây tiếp tục, làm bạn cùng phòng của em cũng được."
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:38
Truyện Thiên Hạ Đệ Nhất là một tựa truyện thuộc thể loại đam mỹ. cổ trang, cung đình, công sủng thụ. Truyện kể rằng giang hồ vốn dĩ ngày càng bình yên, gần đây lại dậy sóng. Ai ai cũng xôn xao bàn luận về một thiếu hiệp thần bí mới xuất môn. Nghe nói người này võ công cực kỳ thượng thừa, chỉ sợ ngay cả đương kim võ lâm minh chủ cũng không phải đối thủ của hắn. Nguyên nhân khiến cho hắn trở thành đề tài đàm luận của người người không phải chỉ bởi hắn đến vô ảnh, đi vô tung, võ công xuất thần nhập quỷ, mà chính là không ai biết rõ đến tột cùng hắn là địch hay là bạn.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:39
Nhất Bôi Tửu Lương | Sủng | Hoàn thành
Glace là một học sinh bình thường, không có gì nổi trội. Nhưng ngược lại, Randall lại là một học sinh nổi tiếng nhất của trường, là nguyên soái, giỏi thể thao, giỏi âm nhạc, giỏi học, giỏi cả việc làm tổ ong kéo đàn gấu đến hút mật. Anh chính là tâm điểm sáng nhất của trường, người mà luôn đứng thứ 1 trên bảng xếp hạng thành tích của học sinh trong các tuần, tháng, năm. Cậu muốn học giỏi, có bộ não thông minh như anh, muốn có cả ngoại hình đẹp trai của anh, muốn có tất cả của anh. Đúng là ghen tị thật khi mình khác một trời một vực với họ. Hâm mộ anh, mà dần trở nên phát cuồng anh vì độ đẹp trai và tính cách của anh, dần dần lại yêu anh. Con trai và con trai yêu nhau chẳng vấn đề gì hết, nhưng người đời là họ dị nghị luôn rồi. Hai người trải qua một tuổi thanh xuân có nhau bên cạnh, cùng đi đến trường trên con đường quen thuộc, nắm tay nhau cùng đi mọi phương trời. Nụ cười rạng rỡ nhất của họ, là dành cho đối phương, mặc cho người có nói gì, mặc cho người có cố gắng chia cách, nhưng tình yêu của họ vẫn bền đẹp và họ có một sợi te duyên chắc chắn, chẳng thể nào bị đứt. Nhưng cuộc tình nào chẳng có hồi ức và dĩ vãng, đau khổ, khi anh chuyển đi và đi du học ở Mỹ, họ xa nhau mấy năm trời và gặp lại một cách đầy khổ sở.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:50
Xuân Nhật Phụ Huyên | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cậu Là Giấc Mộng Của Tôi của tác giả Xuân Nhật Phụ Huyên. Ở trường học, nơi mà Lâm Úy thích nhất chính là thư viện. Trong thư viện rất yên tĩnh, sẽ không có chuyện giao tiếp giữa người với người, anh là anh, tôi là tôi, cậu có thể yên tâm thoải mái ngẩn người. Chỉ để ngẩn người mà thôi, thật ra cậu không thích đọc sách cho lắm. Khi đọc thơ ca cậu sẽ liên tưởng đến một màu xanh mênh mông, xanh lam đến trong suốt. Khi đọc tiểu thuyết cậu lại nghĩ đến ly Cappuccino mới pha và bọt sữa váng trên bề mặt ở quán cà phê nơi góc phố. Kỳ lạ nhất là khi nhìn những bức tranh, lúc này, màu sắc đối với cậu đã không có chút ý nghĩa nào. Điều cậu nghĩ tới chính là cảm giác thân thể mình bị ngâm trong làn nước lạnh, thậm chí có lúc lạnh đến mức run lên.Luôn luôn bị phân tâm như vậy, cho nên cậu không thích việc đọc sách chút nào. Cậu chính là người mắc chứng mê sảng*, ở trong mắt cậu, đối với thế giới này vẫn luôn mơ màng, không rõ ràng. Tất cả thị giác, thính giác, xúc giác, khứu giác, vị giác đều hỗn loạn. Cậu có thể tuỳ ý mà cuồng loạn trong đó. Mỗi ngày mở mắt ra cũng giống như việc mua vé số, không biết diễn biến tiếp theo sẽ như thế nào.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Yểu Yểu Nhất Ngôn | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Câu Trả Lời Của Tôi Trên Zhihu Bị Bạn Trai Phát Hiện của tác giả Yểu Yểu Nhất Ngôn. Mỗi lần nhìn người ấy, tôi đều tự nói với chính mình đừng nên yêu người ấy thêm nữa. Thoải mái đi nào, chỉ là yêu đương mà thôi.Người ấy là một người quá tốt. Người ấy giống như ánh mặt trời ngoài kia đem từng tia nắng ấm áp của mình soi sáng mỗi tấc âm u trong lòng tôi. Thật không dám tưởng tượng được, nếu lỡ có một ngày người đó không còn hứng thú gì với tôi nữa, rời bỏ tôi thì tôi sẽ ra sao?Trước đây, tôi có nghe nói một câu thế này: Người đi rồi cũng tốt, bạn sẽ không cần phải lo lắng rằng người có rời đi hay không.Tôi giờ cảm thấy thật sự đồng cảm với trường hợp này.Bạn có tin hay không, tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều lần rằng nếu hiện tại người ấy thích ai đó khác tôi thì tốt rồi. Thừa lúc tôi chưa hoàn toàn rơi vào bể tình không đáy, thừa lúc tôi vẫn có thể kiên cường sống mà không có người đó, nếu người đó quyết định rời bỏ tôi, tôi sẽ không phải hứng chịu cơn đau tột cùng.Bạn cũng đừng bỏ lỡ nhiều truyện hay cùng thể loại như: Bạo Quân Gặp Gỡ Cố Chấp Cuồng hoặc Nụ Hôn Gardenia.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:56
Hoa Ngộ Nha | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Rượu Bạc Hà của tác giả Hoa Ngộ Nha. Tạ Nhiên bị bắt trở về từ một khách sạn nhỏ.Khách sạn vừa âm u lại vừa ẩm ướt, giấy dán tường diễm tục hồng nhạt loang lổ bong tróc, còn sinh nấm mốc, TV chỉ là vật bài trí, trong phòng ngoại trừ một chiếc giường ra thì chỉ có một cái ghế tay vịn.Khương Mục âm thầm nhíu mày, đôi mắt màu xanh xám không chút ấm áp nhìn về phía Tạ Nhiên đang cuộn chặt mình ở trên giường.Tạ Nhiên từ sinh ra chưa từng phải sống ở một nơi bẩn như vậy, cậu giống như một chú nai con xông nhầm vào rừng khuya, ngồi trên chiếc khăn trải giường màu trắng ẩm ướt dơ bẩn, chỉ chiếm lấy một chỗ rất nhỏ, tất trên chân cũng chưa kịp cởi, nhút nhát sợ sệt đạp lên mép giường.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Em Có Thể Bao Nuôi Anh Không? của cùng tác giả.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:56
Nguyệt Bán Đinh | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tống Tâm của tác giả Nguyệt Bán Đinh. Tống Tâm là trẻ mồ côi, hơi kém thông minh hơn người bình thường một chút chút, học cái gì cũng không nên cơm cháo, liều hết cái mạng cũng chỉ bằng một nửa người ta.Cha mẹ cậu mất vì tai nạn giao thông, ban đầu là họ hàng nuôi nấng, nhưng gia cảnh người bà con đó cũng rất khó khăn nên học hết cấp ba cậu liền thôi học, tới sống trong căn phòng nhỏ cha mẹ để lại, làm thuê cũng miễn cưỡng qua ngày.Con người cậu ngốc nghếch chất phác thiện lương, lại nhận nuôi một cậu nhóc đi lạc mà mình nhặt được.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Con Của Anh Nằm Trong Tay Tôi của cùng tác giả.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Mật Nguyệt | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tuyết Dạ Phi Hành của tác giả Mật Nguyệt. Cậu từ xa trông lại, nhìn bóng dáng thon dài kia đang đứng, giơ lên chai champagne, hoà cùng ánh lửa rực đỏ, tiếng than lách tách, vừa chiếu sáng bóng hình đó, cũng vừa thiêu đốt trái tim cậu.Nụ hôn này không biết đã kéo dài bao lâu, khi tiếng thở dốc vang lên, Mộ Hàn cũng nhẹ nhàng buông vai cậu ra, lùi lại nhìn cậu chăm chú“Sao vậy?”Người này không nói nhiều, nhưng rất nhạy cảm.Nhạc Thần An chưa thỏa mãn bổ nhào về phía anh, rúc đầu vào cổ anh: “Không có gì, thật ra cũng không phải chuyện gì đáng để thất vọng. Ít nhất thực lực của em cũng đã được khẳng định.” Bởi vì con đường nhiếp ảnh mà cậu bước lên có thiên phú, cũng có cơ hội.Đối phương không hỏi han cặn kẽ, chỉ vỗ nhẹ lên lưng cậu, bầu không khí mập mờ hạ nhiệt nhanh chóng, bỗng nhiên sự ấm áp bao trùm. Nhạc Thần An không nhịn được cười hì hì: “Anh lại coi em là trẻ con đúng không?”“Em không phải sao?” Giọng nói của Mộ Hàn trong trẻo rành rọt, lúc thì thầm bên tai rất dễ nghe.Em là nơi chốn trở về trong cuộc hành trình phiêu lưu của anh.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Nghe Nói Cậu Chỉ Xem Tôi Là Bạn hay Đừng Làm Phiền Tui
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Bán Trản Minh Hương | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Dẫn Bóng Chạy của tác giả Bán Trản Minh Hương. Bốn giờ chiều, bầu trời âm u, mưa nhỏ tí tách.Trác Dương đang cùng đồng nghiệp giao ban, mẹ Trác gọi điện đến, bà dặn cậu đừng quên đi đón Nịnh Nịnh.Trác Dương nhẹ nhàng đáp: “Mẹ, con không quên.”“Đúng, không thể quên, Nịnh Nịnh chờ mong đã lâu.”Trác Dương yên lặng cười, nghe mẹ Trác dặn dò thêm mấy câu rồi cúp máy.Mỗi ngày có mười phút giao ban, sau khi cậu bàn giao những công việc còn sót lại thì cũng đã đến giờ tan tầm.Bên cạnh đó, bạn đừng bỏ lỡ Tình Chi Sở Chung của cùng tác giả.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Vũ Mộ Tiêu Tiêu | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lại Chẳng Hợp Lý Quá Đi Chứ của tác giả Vũ Mộ Tiêu Tiêu. Cậu không chịu thua, vì vậy quyết tâm nỗ lực hơn nữa, tranh thù kì thi kế tiếp sẽ đoạt lại vị trí nhất khối, rửa sạch mối nhục này.Nhưng đời lại không như là mơ, kì thi tháng vừa rồi cậu tiếp tục là bại tướng của Tiêu Lăng.Thế nên, cậu nghĩ ra một điều...Ngụy Hòa cầm một đề bài khó đi hỏi Tiêu Lăng.Ngụy Hòa: Chủ động đi hỏi bài, để kẻ địch thả lỏng cảnh giác, như vậy chẳng phải mình có thể thành công sao?Lại chẳng hợp lý quá đi chứ!Ngụy Hòa mời Tiêu Lăng ăn cơm.Ngụy Hòa: Biết được sở thích của kẻ địch, như vậy chẳng phải mình có thể đánh bại cậu ta từ những mặt khác sao?Lại chẳng hợp lý quá đi chứ!Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Chỉ Có Thủ Đoạn Mới Lấy Được Lòng Người hay Tôi Phải Đào Hôn
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:59
Tạp Oa 1 Dã Thị 1 | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Phi Điển Hình của tác giả Tạp Oa 1 Dã Thị 1. Nguyễn Nịnh trốn trong một góc, cố hết sức thu mình lại, lòng thầm cầu nguyện không bị ai phát hiện ra.Cách đấy không xa có một nhóm người cầm súng. Nguyễn Nịnh nhận ra huy hiệu treo trên người bọn họ, là băng hải tặc Tinh Tế. Lúc này đám người đang vây quanh vài Omega. Nhóm Omega dựa sát vào nhau, nhỏ giọng nức nở như biết trước mình sắp phải trải qua chuyện gì.Tân tinh năm 356, giới tính con người chia thành 3 loại, trong đó phổ biến nhất là người bình thường Beta. Họ không có tin tức tố, cũng khó phát hiện ra tin tức tố của Alpha và Omega.Nếu yêu thích thể loại đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Nam Nhân Gả Vào Hào Môn hay Phạm Lỗi (Đắc Cửu).
1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 01:00
Không Mộng | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Buộc Chặt Ánh Sáng của tác giả Không Mộng. Nhiếp Thúc vừa tan sở thì lập tức đi đến cửa hàng bán hoa ở lầu một trung tâm mua sắm cách vách. Hôm nay cũng vừa khéo, cô chủ cửa hàng có mặt đúng lúc Nhiếp Thúc đến lựa hoa, cô ấy chỉ vào hoa vừa mới tới rồi nói: "Đây là hoa chúng tôi thu hoạch trong vườn từ sáng sớm đấy, hoa rất tươi, mỗi ngày tưới nước hai lần là có thể nở tận mười ngày lận."Những bông ấy đều là nụ, đổi nước là có thể duy trì chừng mười ngày, nhưng Nhiếp Thúc lại muốn mua hoa nở nên anh nói với cô chủ: "Tôi muốn mua hoa đang độ nở rộ ấy."Anh không để ý hoa này có thể nở mấy ngày, anh chỉ muốn mua hoa nở rộ mang về tặng Vương Quang để làm cậu ngạc nhiên. Còn chuyện có thể để đến ngày mai hay không thì... ngày mai anh quay lại mua là được.Nếu yêu thích thể loại đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Vị Alpha Thân Tàn Chí Kiên Này hay Hệ Thống Anh Dũng Chịu Chết.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 01:01
Bạn đang đọc truyện Tuân Mệnh của tác giả Lân Tiềm. Tề Vương thế tử Lý Uyển, phong lưu bậc nhất Vô Ảnh Quỷ Ảnh Thất ̶t̶̶r̶̶á̶̶i̶ ̶t̶̶i̶̶m̶ ̶t̶̶h̶̶i̶̶ế̶̶u̶ ̶n̶̶ữ̶ lạnh như băng.Hắn cả đời này chỉ trung với một người, lời thề phát ra, khắc sâu tâm khảm"Sinh tại Ảnh Cung, trung với chủ thượng, thân này bất tử, thệ này bất diệt."Ảnh vệ thần phục, thế tử thăng trầm.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Bại Gia Cũng Khó của cùng tác giả.
23.80 Vạn chữ | 2024-09-02 01:01
Nhi Ngã Tri Đạo | Sủng | Hoàn thành
Thượng Vũ năm thứ bảy, trên triều đình. Hôm qua bị lăn qua lăn lại có chút quá mức nhưng tinh thần của thượng Vũ Đế vẫn giữ vững, bễ nghễ liếc nhìn đám đại thần phía dưới, đợi bọn họ nói xong, trên mặt mỉm cười ôn hòa, không ảnh hưởng đến tôn nghiêm hoàng uy chút nào, khiến cho đám đại thần không dám tùy ý nói bừa. Cho dù như vậy, sẽ luôn có một vài hạ thần không nhìn sắc mặt Hoàng thượng mà phá hỏng buổi tảo triều hài hòa, không đặt thánh thượng vào mắt.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Văn Nhã Ai Cập Miêu | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Giấm Nghiện của tác giả Văn Nhã Ai Cập Miêu. Hoa Ngữ An: Đúng vậy, Liễu tổng.Liễu Khinh Ca: Dọn đi ngay!Hoa Ngữ An: A.. Kia.. Kia Liễu tổng, tôi ở chỗ nào ạ?Liễu Khinh Ca: Nhà tôi.Liễu Khinh Ca: Cô đang xem cái gì?Hoa Ngữ An: Báo cáo Liễu tổng... Ừm, là... vừa rồi có một nam đồng sự khá đẹp trai, nên tôi...Liễu Khinh Ca: Tên gọi là gì?Hoa Ngữ An: Nghe nói gọi là Trương Hiểu Quang.Liễu Khinh Ca: Bộ phận nhân sự sao? Đem Trương Hiểu Quang đuổi, lý do là ta không thích.Hoa Ngữ An:???Đây là một chuyện xưa của một tổng tài băng sơn nữ vương ăn ghen thành nghiện cùng tiểu trợ lý nhát gan từ tâm ngẫu nhiên có điểm sáng dạ.Liễu Khinh Ca: Sinh bệnh? Tôi đưa cô đi bệnh viện.Hoa Ngữ An: Ngạch... Không cần Liễu tổng, tôi nghỉ ngơi nghỉ ngơi liền hảo.Liễu Khinh Ca: Sửa soạn một chút, cô là nhân viên của tôi, đối với cô, tôi phải phụ trách.Hoa Ngữ An nói thầm: Chẳng lẽ ngài còn có thể phụ trách cả đời tôi?Liễu Khinh Ca: Kia phải xem biểu hiện của cô.Hoa Ngữ An:???Giấm nghiện, ghen, bởi vì yêu thích ngươi mới nghiện.Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Người Không Tồn Tại hoặc Nhân Vật Phụ Cũng Cần Yêu.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:18
Cửu Thập Thất Lang | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Baba 17 Tuổi của tác giả Cửu Thập Thất Lang. Nếu như trong tình huống nụ hôn và mối tình đầu của bạn vẫn chưa có, một tiểu loli ở trước mặt mọi người ôm cổ bạn lớn tiếng khóc gọi bạn là baba, bạn sẽ có phản ứng gì? Chu Nguyên nuốt nước bọt, bày tỏ sau đầu mình có một mũi tên, sau đó gương mặt toàn là máu. Giống như hiện tại... Chu Nguyên nhìn tiểu loli lớn tiếng khóc trong lòng mình, bày tỏ đầu mình rất đau, gương mặt toàn là máu. Các bác gái chờ soát vé ở xung quanh đều dùng ánh mắt vô cùng quỷ dị nhìn nàng, Chu Nguyên ở giữa đoàn người phải gánh chịu áp lực rất lớn. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Trọng Sinh HE Với Đối Thủ Một Mất Một Còn hay Trọng Sinh Chi Đế Quốc Sủng Phi.
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21
Đào Chi Yêu | Sủng | Hoàn thành
Có một hộ gia đình vừa mới chuyển đến trấn Thanh Hà, nghe nói là hai huynh đệ, một người tên là Thẩm Ngôn, người còn lại thì không rõ tục danh, chỉ biết gọi y là Lục gia. Lúc mới chuyển đến, hai người cũng không có bằng hữu thân thích, nhưng chỉ cần dựa vào mấy chữ trên tấm hoành treo trước cửa Thẩm phủ, đã hấp dẫn không biết bao nhiêu là thư sinh đến hỏi thăm xem tột cùng là do ai viết. Vì vậy cái người tên Thẩm Ngôn kia liền bị viện trưởng thư viện sáu lần đến nhà mời làm phu tử, hễ có thời gian rảnh là phải đến lớp dạy mấy đứa học trò. Ban đầu, mọi người chẳng qua là cảm thấy chữ của hắn đẹp, mãi đến sau kì thi xuân, thư viện có được một thám hoa, áo gấm về làng còn đặc biệt đến chỗ Thẩm Ngôn tạ ơn, mọi người mới biết được hắn học thức uyên bác, nhất là về lĩnh vực sách luận*.Mà người còn lại thì mở một hiệu dệt vải, vải thêu hai mặt là sản phẩm nổi danh nhất trấn Thanh Hà, qua tay y thì thanh danh ngày càng lan xa, có người ghen tị đến đỏ mắt, giựt dây mấy thẩm nương dệt vải đòi tăng tiền công, nhưng những thẩm nương này lại nói, Lục gia là người tốt, trả tiền công cao chưa nói, lại không bóc lột giờ công của các bà, trên dưới cả nhà cũng đều được sắp xếp thỏa đáng. Cứ thể mà trụ ở đó đã ba năm, mê hoặc biết bao nhiêu trái tim các thiếu nữ, nhưng đều là hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình.
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:21