Ernest Hemingway | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Lão đã già, một mình một thuyền câu cá trên dòng Nhiệt lưu và đã tám mươi tư ngày qua lão không bắt được lấy một mống cá nào. Bốn mươi ngày đầu thằng bé đi với lão. Nhưng sau bốn mươi ngày không câu được cá, cha mẹ thằng bé bảo nó rằng rốt cuộc bây giờ ông lão đã hoàn toàn salao, cách diễn đạt tệ nhất của vận rủi, rồi buộc nó đi theo thuyền khác và ngay trong tuần lễ đầu tiên chiếc thuyền ấy đã câu được ba con cá lớn. Điều đó khiến thằng bé buồn khi hằng ngày thấy ông lão trở về với chiếc thuyền không, nó luôn xuống giúp lão mang khi thì cuộn dây, cái lao móc săn cá, khi thì cái sào hay tấm buồm quấn quanh cột. Tấm buồm được vá bằng bao bột, cuộn lại trông như một lá cờ bại trận triền miên. Ông lão gầy gò, giơ cả xương, gáy hằn sâu nhiều nếp nhăn. Những vệt nám vô hại trên làn da má của lão do bị ung thư bởi ánh mặt trời phản hồi trên mặt biển nhiệt đới. Những vệt ấy kéo dài xuống cả hai bên má, tay lão hằn những vết sẹo sâu bởi kéo những con cá lớn. Nhưng chẳng có vết nào trong số sẹo ấy còn mới cả. Chúng cũ kỹ như mấy vệt xói mòn trên sa mạc không cá. Mọi thứ trên cơ thể lão đều toát lên vẻ già nua, trừ đôi mắt; chúng có cùng màu với nước biển, vui vẻ và không hề thất bại.
0.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
susuho9 | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Một cô gái đã bình thường lại tính tình khép mình sẽ rất thiệt thòi! Bắt đầu từ năm 18 tuổi, Trần Minh Hà tôi đã nghĩ như vậy. Tôi hồi còn học sinh là một đứa con gái đầu to mắt cận, khuôn mặt bình thường đến mức cũng chỉ vừa đủ để không coi là xấu. Lại cộng thêm tính tình lười giao tiếp với mọi người xung quanh đã khiến tôi thành công trở thành một mọt sách điển hình. Từ đó tôi lại có thêm năng lực tàng hình. Trên lớp nhiều khi các bạn học quên mất còn có một đứa ngồi cuối lớp là tôi, giáo viên nếu không phải có tên tôi trong danh sách lớp chắc cũng không nhớ ra gọi tôi lên bảng trả bài. Hàng xóm xung quanh thi thoảng đụng mặt tôi sẽ ngẩn ra một lúc để nhớ xem có gặp qua con bé này chưa. Nhìn vào có vẻ đáng thương nhưng tôi lại rất thoải mái với cuộc sống như vậy vì tôi thích một mình, ngoại trừ chăm sóc em trai tôi không nghĩ mình có lí do gì cần phải liên hệ với cuộc sống bên ngoài. Nhưng khi qua 18 tuổi, không còn được nhận trợ cấp của họ hàng, tôi có ý thức quan trọng về việc kiếm tiền, thật nhiều tiền để nuôi em trai. Vậy nên tôi đành phải từ bỏ cuộc sống làm người tàng hình tươi đẹp kia mà " hòa nhập với xã hội ". Từ khi thi đỗ đại học, bắt đầu học năm nhất đại học tôi đã phải cố thay đổi hoàn toàn để trở thành một người hướng ngoại như người ta nói. Mỗi năm tôi lại khác một chút, ăn nói hoạt bát hơn mấy phần, theo đó gu thời trang cũng bớt quê mùa hơn trước.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Đan Tinh | Ngôn tình | Hoàn thành
Là người cha đơn thân nhưng sức hút của anh không vì đó mà ngừng lại, hàng tá cô gái chết bởi những lời nói ngọt ngào, gia thế hiển hách lại đẹp trai ngời ngời của Chung Ly Minh Khiết. Ai cũng có một đôi lần rung động, anh cũng thế thôi. Suốt ngày đi chọc con gái nhưng đến một ngày anh lại rung động trước cô và muốn tiến đến hôn nhân. Nhưng cô lại không đồng ý một cách dễ dàng như vậy.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Nguyễn Hà My | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Hôn Nhân Tàn Khốc: Tổng Tài Lãnh Khốc Cầu Xin Buông Tha là tựa truyện hay, thú vị thuộc thể loại ngôn tình. Tô Nhược kìm nén sự đau lòng nhìn người mình yêu quan hệ với người phụ nữ khác. Là cô không có tư cách. Là cô không đủ địa vị trong cuộc sống của anh nên không có quyền yêu cầu Hàn Duật phải làm gì cả. Tô Nhược quay lưng rời đi thật nhanh. Vừa bước vào phòng của mình liền bật khóc nức nở. Tô Nhược cô không phải lần đầu trải qua cái thứ đau tê tâm như này nhưng mà chỉ là cô không sao chấp nhận nỗi đau này được.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Thai Ny Phoenix | Ngôn tình | Hoàn thành
Phải! Tôi xinh đẹp hơn họ, da tôi trắng hơn họ, nhưng tôi đau biết được rằng thứ nhan sắc này có thể hại chết mình ở thời đại này cơ chứ. Tôi đã cố che giấu những ưu điểm trên người để tránh những ánh mắt soi mói ghen tị từ những người phụ nữ trong cung bằng cách để tóc mái xỏa xuống che nửa gương mặt của mình, trang phục thì cố gắng càng kín càng tốt, rốt cuộc trông tôi thật giống một kẻ có vấn đề về não bộ. Tay áo xỏa dài che mất bàn tay, làm tôi mỗi lần giặt đồ đều nhúng cả vào thế là ướt sạch. Tôi chỉ muốn che đi làn da trắng của mình, nhưng thật không dễ gì. Với mái tóc này, tôi không nên ra ngoài vào ban đêm, kẻo có người nhầm tưởng tôi là oan hồn không siêu thoát đang lỡn vỡn đòi nợ ai đó. Với màu tóc nhuộm nâu bóng màu hạt dẻ thì đối với những con người nơi đây, tôi giống hệt như quái vật trong truyện cổ tích vậy. Nhưng cũng có người thầm ghen tị và muốn có được. Tôi không nói gì với ả ta, quyết ngậm miệng lại làm tiếp việc của mình, tôi biết nếu mở miệng ra đoi co với ả thì chỉ tổ ăn bạt tay từ ả. Đành ráng mà nhịn nhục, quân tử trả thù mười năm chưa muộn. Đợi đấy, con ả Liên Liên!...
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Đương Mộc Đương Trạch | Ngôn tình | Hoàn thành
Diệp Ngưng Hoan tự nhận mình đã luyện tâm cứng như sắt da dày như tường, nhưng nghe âm thanh kia cách đó không xa truyền đến, nàng vẫn không khỏi đỏ mặt, nàng và Lâm Tịnh ngồi lặng lẽ nhìn nhau ở đông viện, tay cầm chén cũng cứng đờ. Khuôn mặt tươi cười của Lâm Tịnh càng tím ngắt, tiếng động càng lúc càng lớn, giọng nói cao thấp và tiếng nước chảy ở khe suối Trân Châu Tuyền trong vườn xen lẫn vào nhau, hơi có chút hương vị kinh tâm động phách. Lâm Tịnh xì một cái, thì thầm nói với Diệp Ngưng Hoan: “Tốt xấu gì cũng ở cùng một viện, cũng không biết đóng cửa sổ… Muốn thị uy hay sao?”Diệp Ngưng Hoan hớp trà, tóc dài đen nhánh được búi kiểu đoàn hoa kế. Tô điểm cho gương mặt đầy đặn của nàng là đôi mắt đen láy như nhìn thấu mọi vật, khóe môi hơi cong lên, cười như có như không. Vừa mới chuyển vào Tịnh Viên này buổi tối hôm kia, hôm nay lại nghe thấy chuyện này, thật khiến người ta không biết nên khóc hay nên cười. Tịnh Viên là nơi ở của Đông Lâm Vương Sở Hạo bên ngoài Vũ Xương Môn, ban đầu là vương phủ tiền triều. Sau khi Tiên hoàng xưng đế thì khuếch trương sửa thành một viện lớn. Về sau lại ban cho ấu tử của mình là Đông Lâm Vương Sở Hạo. Nay nơi này đã thành chỗ hắn nuôi dưỡng mỹ nữ để tiêu khiển.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Julia Gregson | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Vượt qua nhiều tác phẩm của các tiểu thuyết gia danh tiếng, “Phía đông mặt trời” khi vừa ra đời đã dành ngay giải thưởng “Tiểu thuyết lãng mạn nhất” năm 2008 do Hiệp hội nhà văn thuộc dòng tiểu thuyết lãng mạn Vương quốc Anh trao tặng. Thiên tiểu thuyết “Phía đông mặt trời” là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa hai yếu tố phiêu lưu khám phá sự bí ẩn của miền đất mới cùng với những rung cảm sâu sắc và tinh tế xuất phát từ thứ tình yêu thuần khiết nhưng đau thương và bạo liệt.Truyện kể về mùa thu năm 1928, ba cô gái Rose, Tor và Viva quyết định rời Anh đến Ấn Độ để tìm kiếm những điều mới mẻ trong cuộc sống của mình. Vừa đặt chân lên đất nước kỳ lạ này, cả ba lập tức phải đương đầu với những thách thức về văn hoá cũng như khí hậu của mảnh đất Phương Đông kì bí.Rose và Tor – hai vị tiểu thư chưa một lần rời khỏi gia đình phải đối mặt với cuộc sống tự lập và có chỉ một chỗ dựa duy nhất là sức mạnh tiềm ẩn trong mỗi người. Viva buộc phải học cách chia sẻ và gượng dậy trước những chấn thương tinh thần từ thời thơ ấu ám ảnh cuộc đời cô. Xuyên suốt những cuộc đấu tranh của từng người, mỗi cô gái dần dần thích nghi với không khí và văn hóa của đất nước Ấn Độ, không chỉ có thế, họ đã trở nên gắn bó mật thiết hơn với con người và mảnh đất này...
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Michael Cunningham | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Tổ Ấm Nơi Tận Cùng Thế Giới là một tựa truyện thuộc thể loại tiểu thuyết phương Tây, Đây là cuốn tiểu thuyết được ra mắt năm 1990 của Michael Cunningham - nhà văn Mỹ từng đoạt giải Pulitzer với tác phẩm The hours (Thời khắc). Câu chuyện được kể lại qua lời tự thuật của bốn nhân vật là Bobby, Jonathan, Clare và Alice .Bobby lớn lên ở vùng ngoại ô của Cleveland, , khi ma túy và tiệc tùng là mối quan tâm của giới thanh niên. Cậu đã phải chứng kiến cái chết thương tâm của người anh trai trong một vụ tai nạn kỳ lạ ở trong nhà, sau đó là cái chết của mẹ. Không được nuôi dạy chu đáo, Bobby đã lớn lên cùng người cha tối ngày say xỉn và cậu mau chóng chìm đắm vào ma túy. Sau đó, cậu kết bạn với Jonathan, một cậu bé xuất thân từ một gia đình có vẻ ngoài yên ấm nhưng lại có những lệch lạc về giới tính. Họ đã trở thành những người bạn rất thân và thậm chí còn cùng nhau trải qua những kinh nghiệm đầu đời về việc khám phá bản năng giới tính. Mẹ của Jonathan là Alice đã tình cờ phát hiện ra bí mật đó của hai cậu bé, và đã tìm cách lôi kéo Bobby đến với việc làm bánh để ngăn cản mọi việc đi quá xa. Thời gian trôi đi, Jonathan đến New York học đại học, còn Bobby an phận với vai trò một thợ làm bánh ở Cleveland. Tình cảm của họ tưởng như đã lắng dịu qua năm tháng, cho đến khi Bobby đến New York sống cùng với Jonathan và người bạn sống chung nhà với cậu là Clare. Lúc này Jonathan đã trở thành một kẻ đồng tính công khai. Cậu mong muốn có chung một đứa con với Clare, người đã chán ngấy việc yêu đương và chỉ muốn làm một bà mẹ độc thân đơn thuần. Tuy nhiên, kế hoạch đó đã bị xáo trộn khi Bobby và Clare có quan hệ tình cảm với nhau, và trở thành tình nhân, dù cả hai người đều không rõ mình có thực sự yêu người kia không. Và rồi Clare mang thai. Và ba người họ đã cùng nhau nuôi dạy “đứa con chung” của mình trong một căn nhà ở nông thôn, nơi họ đã có những ngày tháng vui vẻ và hạnh phúc, và tạo ra một kiểu gia đình mới. Thế nhưng cuộc sống không chỉ đơn giản như vậy…
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Kim Tuyến (Kun) | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Thanh xuân không chỉ dừng lại ở tình cảm tuổi học trò, hay những ước vọng cháy bỏng của tuổi trẻ đầy nhiệt huyết. Nó còn biểu hiện cho tình thương gia đình, những nốt nhạc thăng trầm trong mỗi cuộc đời. Vốn dĩ không ai sinh ra đã trưởng thành, phải vấp ngã thật đau mới thấu hiểu được cái nhìn sâu sắc về nhân sinh.Thạch Anh, một hạt đậu bé nhỏ với quá trình trưởng thành của cô bên cạnh người cha tật nguyền, người mẹ điên và những người xấu xa, tốt bụng xung quanh. Đến cuối cùng liệu tình yêu và sự yên bình có đến với cô. Hạt Đậu Nhỏ có thể vươn mình khỏi lớp đất sần sùi, trở thành điều tốt đẹp nhất mà cha mẹ cô mong muốn?
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Hắc Sắc Địa Bản | Khoa huyễn | Hoàn thành
Nhìn hai người vừa đi vừa cãi ầm ĩ, Giang Lạp mỉm cười. Lại trở về bàn tiếp túc xử lý đống sổ sách. Ngay mai thu xếp về Vu Địa Bảo, nên xử lý đống việc này không thể để chậm trễ được. Còn Biệt nhị công tử thì y vẫn lên kế hoạch về lại Vu Địa Bảo thì tiếp tục… khụ, là yêu thương hắn thật nhiều. Không vội. Nghĩ đến Biệt Phong Khởi, Giang Lạp không khỏi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.Hắn từng ngồi trên cao, kiêu căng tự phụ, cũng từng bị rơi xuống phàm trần mang đầy oán hận. Hắn từng nóng vội tham lam với quyền thế công danh, cũng từng yêu hận tình cừu che mờ đôi mắt. Từng sung sướng và từng tuyệt vọng khổ đau. Giữa các loại tư vị cay đắng ngọt bùi không đủ nói cho người ngoài biết. Nhưng mà mây đen tản dần, bốn mùa rõ rệt, rảnh rỗi lại ngắm gió mây nhè nhẹ, thưởng thức hoa nở rồi tàn, sao lại không phải là một lại cảnh giới chứ?
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tiểu Sơn Hoàng Đảo | Xuyên không | Hoàn thành
Lương đế chậm rãi đưa tay ra, muốn vuốt thẳng nếp nhăn giữa mi tâm Thất hoàng đệ của hắn, nhưng lại bị Tiêu Cảnh Diễm tựa như lạnh run né tránh. Tay của Lương đế đông cứng ở nơi đó, nhất thời nói không ra trong lòng là tâm tình gì. Thẩm Truy và Thái Thuyên nói xong mọi chuyện thì liền hành lễ rời khỏi điện, lưu lại một mình Tiêu Cảnh Diễm. Rồi chợt nhìn thấy một nhóm đại thần, các thần tử tới tới lui lui, Tiêu Cảnh Diễm bất kể chuyện lớn nhỏ, đem tất cả tấu chương nhất nhất nghe qua, hồi đáp những việc khẩn cấp, lưu lại chiết tử không gấp, đợi sau khi mọi người rời đi thì một mình xem lại. Chỉ xem một chút, trời đã vào đêm.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tang Giới | Ngôn tình | Hoàn thành
Thành phố S, nước A. Lăng Họa quan sát hàng chữ cuối cùng của bộ phim điện ảnh biến mất khỏi màn hình máy tính, đồng thời đưa tay gập nắp laptop xuống. Cô đứng dậy khỏi ghế, vươn vai vặn người rồi nhấc chiếc áo khoác mỏng bên cạnh lên, mặc vào người. Bây giờ ở thành phố S là mùa hè, ngày dài hơn đêm, trời tối khá muộn, thế mà lúc này bầu trời bên ngoài cũng đã tối mịt rồi. Nhưng cô vẫn chưa bật đèn lên, cứ thế giơ tay mở chiếc tủ quần áo bên cạnh ra.Sau đó, cô kéo hai chiếc vali cực lớn ở bên cạnh qua, đặt xuống đất, mở ra, ném quần áo ở trong tủ vào vali. Sau khi đã đựng đầy cả hai chiếc vali, cô mới cúi xuống xem giờ. Hai giờ sáng. Cho laptop vào cặp riêng, kéo khóa cẩn thận, sau đó cô mang cả vali và túi đựng laptop đến gần khu vực cửa ra vào, đi giày rồi ra khỏi nhà, đi xuống dưới.Cô từng ngắm cảnh đêm của thành phố này vô số lần. Bởi vì chính bản thân cô cũng không nhớ rõ rốt cuộc đã có bao nhiêu lần mình giật mình tỉnh giấc, giương mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, đến tận khi trời sáng hẳn mà vẫn chưa chợp mắt được thêm lần nữa. Đi tới trước tủ lạnh của tiệm tạp hóa, cô chạm tay vào một lon bia. Nhưng khi ngón tay vừa chạm vào lon bia mát lạnh thì lập tức dừng lại. Cô khẽ cúi xuống rồi chọn lon Coca bên cạnh.
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Nhất Điểu Anh Minh | Ngôn tình | Hoàn thành
A Vi kiễng chân, với tay lấy khăn lau trên sào phơi giặt ướt, nhanh chóng chà lau thật kĩ đôi quang gánh cùng thùng dụng cụ một lượt, chuẩn bị cùng ông nội ra ngoài. Kiều gia cũng không có ruộng đất gì, Kiều lão đầu là một người thợ trám sứ, cả đời chỉ dựa vào chuyện đi hết đường ngang ngõ dọc trám chén đĩa mà làm kế sinh nhai. A Vi ngày ngày đi theo ông nội, động tác nhanh nhẹn ở một bên giúp đỡ lão nhân làm việc. Mấy năm nay các nông hộ cùng mấy nhà bần dân đều sống nghèo túng, chén đĩa bình thường có rơi vỡ cũng cẩn thận giữ lại mà nhờ người thợ sứ sửa chữa. Tuy không được như lúc còn nguyên nhưng dù sao tiền sửa một cái chén so ra cũng tiện nghi hơn rất nhiều so với tiền mua chén mới.Nắng sớm dìu dịu vờn qua gò má ửng hồng của nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn ẩn ẩn một tầng mồ hôi mỏng, khoé miệng tươi cười vui vẻ, chọc người nhìn tới không thể không nghĩ đến quả mật đào mọng đỏ thơm ngọt. A Vi năm nay đã 18 thế mà nhìn qua cũng chỉ như tiểu cô nương 16, mềm mại xinh xắn, cho dù trên người chỉ là y phục vải bố đơn giản nhưng cũng không thể giấu đi tướng mạo dễ nhìn.
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tiểu Thanh Điềm | Ngôn tình | Hoàn thành
Lão Tôn cầm tẩu hút thuốc, âm u nói. Thiếu niên trước mặt đã mười lăm tuổi, thân cao chân dài, gương mặt tuấn tú, tóc húi cua cắt ngắn sạch sẽ, làn da ngăm đen do phơi nắng trong núi cũng không che được sự xuất chúng cùng ưu tú của hắn. Hắn không giống như một người có thể bị chôn vùi ở cái thôn nhỏ này, rõ ràng sớm muộn gì cũng có ngày bay lên bầu trời. Nhưng lúc trước lão Tôn mua hắn về chính là vì muốn có đứa con trai dưỡng già, để Tôn gia có Căn Nhi, đặt tên cho hắn là Diệu Tổ. Lúc này nhìn lại đứa con trai nuôi này, càng nhìn càng thấy có tiền đồ, trong lòng lão Tôn càng hụt hẫng, sợ nuôi dưỡng hắn một thời gian dài vô ích, trong lòng liền không yên ổn.Căn Nhi ở đây ý chỉ có người con trai để duy trì hương hỏa, theo tư tưởng trọng nam khinh nữ. Từ khi còn nhỏ hắn đã rất thông minh, học tập tốt, trước nay đều xếp thứ nhất. Nhưng trong núi không có ai học cao trung, hắn muốn học tập liền phải đến trấn trên. Diệu Tổ kiên trì muốn đi học để kiếm được nhiều tiền, giáo viên cùng hiệu trưởng cũng đều đến nhà khuyên nhủ, lão Tôn thầm nghĩ, chỉ sợ là ông ta không giữ được Diệu Tổ. Ông ta gảy gảy tẩu thuốc trên mặt đất, phun ra một ngụm đờm, dùng đế giày dẫm lên, nói ra lời nói đã suy nghĩ vài ngày để dụ dỗ.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Mai Thảo Cát Tiên | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên thảo nguyên xanh bao la, xung quanh khói lửa ngun ngút, tiếng trống và tiếng quân lính rào thét vang trời... Trên đỉnh cao nhất có một thân ảnh mảnh mai, tóc đen xõa dài che đi hai bên gương mặt, có hơi rối ren nhưng không thể nào che đi được độ diễm lệ của con người kia. Cô ấy có đôi mắt trong sáng tựa lưu ly, đôi môi đỏ mọng chúm chím.. Nhưng sâu thẳm trong đôi mắt ấy là sự ngoan cường mạnh mẽ thông minh sâu sắc.Nhưng giờ chỉ tràn đầy mờ mịt, tràn đầy sự suy tư khó hiểu.. Nàng vốn đang suy nghĩ, đang muốn tìm ra lý do gì đó.. Nàng mặc kệ xung quanh, mặc kệ sống chết, giống như nơi này có ra sao cũng không còn liên quan đến nàng nữa vậy.. Nàng đang đợi một người, phải hỏi cho rõ một vấn đề. Cuối cùng binh lực phía đối diện cũng đã kéo đến trên tường thành cao ngút. Một vị quân vương đẹp say đắm lòng người đang đứng đó, ánh mắt sâu thẳm khó lường và nhiều tướng sĩ kề cận.Vị quân vương kia đôi mắt hướng thẳng nữ nhân đang bị trói trên cao đôi chân mày hắn nhíu chặt. Nữ nhân đang cúi đầu bỗng ngẩng lên đáp lại ánh mắt đó, đôi mắt không mang theo vẻ sợ hãi gì chỉ lộ ra một ý cười, ý cười lạnh nhạt.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Hồi Sênh | Ngôn tình | Hoàn thành
Chín năm trước, ở ngoài sân vận động, Giản Duy gặp Giang Ngật. Sau lần “gặp” đó, cô đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. “Em thích nghe anh hát bài ‘Đầy sao’.” “Được, có cơ hội giáp mặt sẽ hát cho em nghe.” Giang Ngật là thần tượng Giản Duy hâm mộ nhiều năm, cũng là người đàn ông khiến cuộc đời cô biết được cái gọi là “động lòng”. Chín năm sau, tại chốn cũ, cô tham dự concert của anh. Dưới bầu trời đầy sao, dưới ánh nhìn chăm chú của hàng vạn người, Giang Ngật thổ lộ với cô.“Anh yêu em, em chính là của anh.” “Em đã từng thấy qua ngân hà, nhưng chỉ yêu một vì sao là anh.” Giản Duy nghĩ tất cả đã quá viên mãn, anh lại làm cho cô tin rằng, mọi thứ còn có thể viên mãn hơn. Chuyện thầm mến thời thanh xuân của cô, cuối cùng cũng có kết cục hoàn mỹ.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Đông Bôn Tây Cố | Ngôn tình | Hoàn thành
Vẻ mặt Trần Mộ Bạch đầy thản nhiên, nhớ lại, “Nghe Trần Tĩnh Khang kể, có người từng khen tôi, thất đức, bỉ ổi, lưu manh, là “tuyệt phẩm” truyền thế, đối với lời bình luận rất đúng trọng tâm như vậy, tôi quyết định sẽ đem những lời này trở thành kim chỉ nam mà nỗ lực thực hiện đến cùng, cả đời không dừng, không ngừng phấn đấu. Cố Cửu Tư trong nháy mắt không còn tức giận nữa, im lặng, im lặng, tiếp tục im lặng. Những lời này… là cô nói, một từ cũng không sai, từ việc này không có thể nhìn ra được Trần Mộ Bạch không chỉ có bộ não siêu khủng mà còn là người thù dai nhớ lâu.Chỉ là cô không nghĩ đến Trần Tĩnh Khang có thể đem y nguyên lời cô, nói lại cho Trần Mộ Bạch. Mặc dù mỗi lần cô khen anh, Trần Tĩnh Khang đều dè dặt túm lấy ống tay áo cô bảo cô nhẹ giọng một chút, thế nhưng dù cho cô chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu, tuy hiểu được thế nào là nhẫn nhịn, phải luôn biểu hiện dáng vẻ thành thục chín chắn, thế nhưng suy cho cùng cô vẫn còn ít tuổi, tất nhiên cũng có những lúc không kìm nén được. Mỗi lần không khống chế được như vậy, cô đều nắm chặt tay áo, âm điệu gào lên còn lớn hơn, “Tôi sợ cái gì, cậu đi nói với anh ta, tôi đang muốn nói cho anh ta nghe đấy!”
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Bồng Lai Khách | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ Quảng Châu phủ ra khỏi Thanh Viễn, đi hướng tây bắc men theo quan đạo cổ, đến biên giới Lưỡng Quảng, có một tòa cổ thành có tên là Phù Huyền. Không ai biết tòa cổ thành nay đã bao nhiêu tuổi, đá xanh được khai thác từ trong ngọn núi già, xếp chồng lên thành từng đoạn tường thành cũ, sau bao lần tu tu sửa sửa mà thành. Dưới chân tường thành, từng kẽ đá âm u mặt trời không chiếu tới được cũng bám đầy rêu xanh ẩm ướt và cây bệ lệ, khắp nơi lộ ra dấu vết năm tháng.Sau giờ ngọ của ngày hôm nay, ngay cần cửa đông bởi vì một đoàn xe gần đến dần mà sự yên bình vốn có của tòa cổ thành này đã bị đánh vỡ. Thiếu phu nhân Bạch gia Trương Uyển Diễm và người làm từ Quảng Châu phủ đã trở lại. Cổ thành và Quảng Châu phủ cách nhau chừng bốn năm trăm dặm đường, không tính là quá xa, nhưng cũng không gần, mấy ngày trước đi đường thủy, sau khi lên bờ thì đi quan đạo, ngồi xe ngựa cả ngày đường mới đến nơi được.Đoạn quan đạo này vốn nhiều năm không tu sửa, xe ngựa rất khó khăn để đi qua, thương lữ Lưỡng Quảng qua lại rất bất tiện. Những năm này do Bạch gia ra mặt tu sửa đường xá, con đường cũng bằng phẳng lên rất nhiều, khoang trong xe ngựa rộng rãi rất thoải mái, nhưng hành trình mấy ngày liên tiếp, Thiếu phu nhân Bạch gia quen sống trong nhung lụa cũng cảm thấy rất mệt nhọc.
17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Ngọc Cốt Tán | Ngôn tình | Hoàn thành
" Tịnh Tịnh à, Tiểu Thẩm sắp đến chưa, cháu mau ra ngoài cửa nhìn xem, bà làm toàn những món nó thích ăn, tay nghề của bà cháu là người rõ nhất mà, về sau bà sẽ truyền chúng lại cho cháu, cháu có thể nấu cho Tiểu Thẩm ăn." Bà ngoại thúc giục Kiều Tịnh ra ngoài cửa nhìn xem, trên nét mặt già nua của bà tràn đầy sự vui sướng. Kiều Tịnh muốn nói lại thôi, không muốn làm bà mất hứng, đành mang giày vào, đứng ngoài cửa chờ Thẩm Luân.Cô không phải là nguyên thân Kiều Tịnh, mà cô là một Kiều Tịnh ở một thế giới khác. Buổi sáng hôm nay, sau khi thức dậy, cô liền phát hiện mình đã xuyên vào một quyển truyện ngôn tình tên là " Bá đạo tổng tài truy thê", lại trở thành nhân vật nữ phụ độc ác. Nữ phụ độc ác này lại cùng tên với cô, bởi vì có đôi mắt cùng khí chất giống với nữ chính, cho nên được nam chính dùng làm thế thân nuôi dưỡng ở bên người, sau khi nữ chính về nước, Kiều Tịnh chịu sự đau khổ khi bị vứt bỏ.Có thể nói, nhân vật của Kiều Tịnh ở trong quyển truyện này chỉ có hai tác dụng: Thứ nhất, cô chính là công cụ để nam chính trả thù nữ chính Ôn Thư, còn thứ hai, khi nguyên thân biết mình đã yêu nam chính, biết bản thân chỉ là người thế thân, nguyên thân bắt đầu điên cuồng trả thù Ôn Thư, nhưng lại bị nữ chính phóng sát, trở thành chất xúc tác cho tình cảm của nam nữ chính. Sau khi Kiều Tịnh ý thức được điều đó, dựa theo bản năng muốn tìm cách thoát thân.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Hạ Lâu Thê | Ngôn tình | Hoàn thành
Ở trên thiên đường. Tiểu thiên sứ Mini nhìn đại thiên sứ Hạ Tư, biểu tình ‘khó mà tin nổi’ hỏi:“Ngài chắc chắn?” Hạ Tư thành thực gật đầu:“Phải, là cấp trên giao nhiệm vụ xuống!” Tay Mini vuốt cánh, ai oán than thở :“Vì cái gì lại là tôi chứ?” “Đừng oán, đây chính là cơ hội tốt để cô có thể thăng chức lên làm thiên sứ cấp cao nha!” “Ai, lần trước thì muốn tôi đi kết hôn, lần này lại muốn tôi đi đàm phán với một tên ác ma!” Mini vô lực vẩy vẩy cánh,“Được rồi, tôi đi đây, mong là có thể bình an trở về đây gặp ngài!”“Yên tâm đi, mặc dù tính cách chẳng khác gì ác ma, nhưng mà hắn vẫn chỉ là nhân loại bình thường thôi a!” Hạ Tư sờ đầu Mini trấn an,“Được rồi, đi đi!” Mini vỗ cánh bay xuống trần gian. Hạ Tư quay đầu lại chuẩn bị trở về “Trung tâm xử lí công việc khẩn cấp của thiên đường”, ai ngờ phía sau đám mây lại xuất hiện một lão nhân râu bạc mặc áo choàng đỏ, vẻ mặt áy náy nhìn mình.“Là ông sao, nguyệt lão!” Hạ Tư nhìn Nguyệt lão bằng ánh mắt xem thường “Lại có chuyện gì nữa đây, ông đừng nói là mình già rồi nên mắt mờ đấy nhé?!” Nguyệt lão bất đắc dĩ gật gật đầu:“Tôi quả thật là mắt mờ a! Tôi ở hồ Thải Hồng nhìn xuống trần gian tìm mỹ nhân, còn tưởng đó là một cô gái, liền đem dây tơ hồng gắn kết một mối nhân duyên tốt đẹp cho y, nhưng tôi thật không ngờ mỹ nhân đó lại là nam a, tôi đến bây giờ cũng chỉ mới phát hiện ra thôi!
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55