Lâm Tịch Ẩn | Đô thị | Hoàn thành
Trong một lần đi làm nhiệm vụ, anh bắt gặp hắn liền một tiếng đã gọi anh là “tiểu thư”. Lần hai anh ra tay cứu giúp hắn thoát khỏi bọn cướp thì bị liên lụy phải vào sở cảnh sát, còn bị ghi vào sổ có tiền án. Lần thứ ba, trong lúc chơi trò ‘Lời nói thật, đại mạo hiểm’ anh liền bị bắt hôn một nam nhân gần đấy, người đó không ai khác chính là hắn. Nói hôn liền hôn, hắn liền sinh ác ý, hảo hảo muốn chiếm tiện nghi của anh!Mỗi lần Nại Hà gặp hắn, anh liền dính ngay một câu thần chú xui xẻo. Đặc biệt tần suất gặp mặt ngẫu nhiên giữa anh và hắn lại ngày càng tăng, chính là oan gia ngõ hẹp. Liệu có có lời hóa giải nào cho câu thần chú này không? Mời các bạn đón xem. Hà Nại chạy qua hỏi Tôn Hối: ".... mọi người bên kia muốn tôi qua hỏi anh rằng anh có thể hôn tôi một cái không? Anh có chấp nhận không? để tôi qua nói với họ biết " Hạ Nại vô cùng cảm thấy rất hối hận, lúng túng quay người định bỏ đi. “Chờ đã…” Tôn Hối bỗng nhiên gọi cậu lại. Không phải là tôi muốn bẻ cong cậu đâu, là cậu muốn cho tôi bẻ cong nha, cái này không nên trách tôi đâu đó.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
La Thượng Thần không rõ giới tính thật sự của mình là gì … Có cái của con trai, nhưng bên dưới lại còn có thêm cái của con gái. Cậu, cuối cùng nên gọi là cái gì đây? Đó là bí mật tận đáy lòng của La Thượng Thần, cậu, là song tính nhân. Mà Hàn Vũ Thiên, tên tổng tài mới khó ưa của cậu, chính người kia không biết từ đâu toát ra một vẻ rất đàn ông. Tiếp nhận vị trí Tổng giám đốc, đôi mắt toát ra vẻ tươi sáng, trông lợi hại khôn khéo làm cho Thượng Thần cảm thấy bất an, tuy rằng người kia đối với mình cũng không có thái độ gì khác lạ, nhưng chính mình đối với người kia lại có loại cảm giác chán ghét.Trong mắt Hàn Thiên Vũ, La Thượng Thần luôn tỏ ra vẻ hòa nhã, ở ngoài mặt ôn thuần nhưng trong mắt luôn có địch ý, giống như mèo con cao ngạo, tao nhã lại có chút lạnh lùng, khiến hắn nảy sinh ý định muốn khám phá và chiếm đoạt người trợ lí này. Cứ tưởng rằng trò chơi chỉ là ở bên người, nhưng sao cảm giác khi ở bên cậu, ôm lấy cậu vào lòng lại làm anh thấy hưng phấn đến như vậy… Cho đến khi phát hiện ra bí mật động trời kia của cậu, cũng đã đủ làm hắn mất ngủ đến mấy đêm. Nhưng chuyện cậu không muốn mang đứa con của hắn lại làm cho hắn không thể khống chế được, sau khi cường bạo tình ái cũng không để ý… Chính hắn là không hiểu, phẫn nộ kia từ đâu mà đến, rõ ràng, cậu chỉ là một người đàn ông. Sau đó, lại còn trốn hắn đi mất.Một truyện ngôn tình mới vô cùng độc đáo và đột phá về nội dung lẫn nhân vật, hứa hẹn sẽ đem lại cho bạn đọc sự hấp dẫn, thỏa mãn khi bị cuốn theo cảm xúc của nhân vật. Mời các bạn truyện ngôn tình đam mĩ thú vị này !
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Hiểu thái gia | Sủng | Hoàn thành
Năm đó, Sở Dịch Vân thân là nam nhân khí chất ngút trời, mày kiếm mắt sáng, trong ánh mắt luôn có một loại khí độ làm cho người khác tin phục. Một lần ra tay cứu một nữ tử thanh lâu tên là Diệp Tử. Về sau hai người sinh ra tình cảm ái mộ, tình chàng ý thiếp hòa hợp. Vì thế liền chọn ra ngày tốt bái thiên địa vào động phòng. Nhưng nào ngờ Giang Nam công tử kia bị ác nhân hãm hại thân trúng kì độc (độc lạ), mỗi ngày bệnh nằm một chỗ có vẻ công lực chỉ còn không đến ba phần. Cũng vừa lúc đó, phu nhân của Giang Nam công tử, cũng chính là tiểu thư xinh đẹp kia cũng đã bị động thai sinh hạ ra một tiểu hài tử cho hắn, sau liền nhắm mắt lìa đời. Sở Diệp Vân sau khi bị hại cho thân trúng kịch độc, mất nương tử, nhà cửa tan nát, đành ôm con trai về ở ẩn, một thân gà trống nuôi dạy tiểu tử Trạch nhi nên người.Có thể nói, đây là một câu chuyện về tình phụ tử vô cùng ý nghĩa và sâu sắc, từng tình tiết, diễn biến trong truyện đều khiến người đọc cảm động đến rơi lệ, nhận ra rằng tình thân là một trong điều quý giá nhất trên đời cần phải gìn giữ và bảo vệ. Mời các bạn cùng đọc và chiêm nghiệm.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Kỳ Mặc, một con hắc hồ yêu, còn về tuổi đời cũng chẳng còn nhỏ bé gì nữa, y đã một nghìn năm trăm năm tuổi đời rồi vậy mà vẫn bị người ta tính kế, trúng chiêu. Mà càng tức giận hơn nữa người tính kế y lại chính là em trai ruột của y – Kỳ lão tam, nổi tiếng là một yêu hồ âm hiểm nhất trong số gần trăm yêu hồ nhà y. Ai gặp hắn cũng đều đi đường vòng, tránh xa còn không kịp. Nhưng y là trưởng tử, thấy đệ đệ của mình thì lý nào phải nhường đường. Chẳng những không nhường mà còn muốn chặn đường. Kết quả chính là… y từ đầu xuống đuôi, từ trong ra ngoài đều là một con hồ ly màu đen, cả thân một màu, lại bị lão tam nhẹ nhàng nhấc cổ ném bay ra khỏi đỉnh Thanh Vân sơn. Chẳng may bị một thợ săn bắt được, đem về cho con trai hắn là A Bảo. Dùng đôi mắt hồ ly mị hoặc nhìn lên đứa nhỏ gọi là A Bảo kia, đột nhiên nheo mắt lại. Y thấy đứa trẻ này không tệ, chờ nó lớn lên chút có thể làm vợ, mỗi ngày đều vuốt lông cho y thật tốt. Thế nhưng đứa nhỏ nhìn vô cùng khả ái dịu dàng, mi thanh mục tú, mệnh lại không tốt, xem chừng sẽ chết sớm. Từ đó một người một yêu bị gắn lại với nhau, định mệnh bắt đầu xoay chuyển. Mời các bạn đón xem tác phẩm Cố Sự Điều Giáo Đạo Sĩ Của Hồ Yêu!
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Mạc Thanh Vũ | Dị năng | Hoàn thành
Từ Hữu vốn là một con mèo đực bị chủ nhân bỏ rơi, còn nói là có vật nuôi trong nhà quá nhiều rắc rối, tiêu tốn quá nhiều chi tiêu, rốt cuộc đem nó vứt lại trên cầu. Hắn được nhặt về trong một căn nhà mèo, cùng thổ thần trao đổi khế ước, là vừa có thể vừa làm mèo hoang mà cũng có thể biến thành hình người. Lần đầu tiên Tư Hữa gặp K, là một nam nhân cao to tuấn lãng, suất khí phi phàm, khuôn mặt cường liệt nhìn qua tưởng như tùy thời đều có thể tìm lấy một người nào đó để hành hung, mặc sơ mi trắng mở nút, ngoài khoác áo đen, một tay nhét trong túi quần tây, một tay cầm điếu thuốc. Còn K, lần đầu tiên anh gặp Tư Hữu,là từ phía sau ghế gỗ nhìn sang, thấy hết một cảnh này: một nam nhân toàn thân xích lõa nhưng không chút hổ thẹn ngồi trên thảm cỏ, bộ sáng như trúng xuân dược mà sờ nắn toàn thân. Đôi mắt to có con ngươi long lanh như ngập nước, phản chiếu mồn một bầu trời xanh thẫm trên cao, cư nhiên khiến người ta hồi tưởng về những đồng thoại xa xưa, cái thời bước trên bãi cát liền nhìn thấy mỹ nhân ngư sau bãi đá… “Trước khi gặp nhau, chúng ta đều là những cá thể đơn độc, một mực tìm kiếm một nửa vừa khít với mình. Đến khi chúng ta gặp nhau, tương thích đến hoàn mỹ, chỉ biết thở dài thỏa mãn. Thật may, trong lòng mình có nhau. Là duy nhất.” Mời các bạn cùng theo dõi truyện ngôn tình độc đáo được độc giả đánh giá rất cao này !
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh | Trọng sinh | Hoàn thành
Lục Thừa Dư, ngoài ý muốn bỏ mình chết oan chết uổng ở kiếp trước lại được cái vận may mắn hiếm có gì mà được trọng sinh sống lại về 9 năm trước, trước lúc hắn tốt nghiệp đại học. Cái tên Thừa Dư là ông nội hắn đặt, là mong muốn hắn phúc trạch nồng hậu, nơi nơi có thừa. Kết quả cuộc đời của hắn khắp nơi không dư dả, từ khi tốt nghiệp đại học mãi cho đến chết, Thừa Dư cũng không gặp may mắn. Vì để tránh cái vận xui xẻo đời trước bám theo mình, Lục Thừa Dư dựa vào kinh nghiệm cùng ký ức của kiếp trước mà oanh liệt mang một cái khởi đầu mới, bắt đầu lại từ đầu, tránh đi những cái bạn học không tốt chuyên nịnh nọt lợi dụng, thận trọng chọn lựa cổ phiếu trên thị trường, đến công việc cũng hết sức cẩn trọng vì thế hết thảy mọi thứ đều tiến hành thuận lợi khiến Thừa Dư mỹ mãn. Nhưng hắn chưa từng nghĩ đến, cái khắc tinh của hắn cũng đồng dạng đến rồi. Trong một lần vô tình gặp gỡ Nghiêm Mục, lại làm cho Nghiêm Mục dần dần dung nhập vào cuộc sống của hắn, từ đó nhân sinh của Lục Thừa Dư không còn cô quạnh nữa. Cùng nắm tay đi trên con đường đầy khó khăn, một bên là tình yêu, một bên là sự nghiệp. Làm thế nào để trọn vẹn cả hai? Mời các bạn theo dõi tác phẩm Phúc Trạch Hữu Dư!
16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Tiêu Đường Đông Hoa | Xuyên không | Hoàn thành
Chu Ngự năm nay 28 tuổi, trong mắt toát lên vẻ nội diễm lãnh duệ, bờ môi vẽ ra một đường cong nghiêm nghị, ngón trỏ trên cánh tay phải đang cố sức ấn mạnh lên cánh tay trái của chính mình. Nhiệm vụ lần này của đội đặc công của anh, đó là phải tiến vào tập đoàn nghiên cứu sinh vật, giải cứu con tin bị nhốt. Nguyên nhân sự tình này là một nhân viên nghiên cứu làm việc trường kỳ nên bị áp lực công việc, có ý đồ hủy diệt toàn bộ đơn vị nghiên cứu, bị phát hiện được nhưng cũng may là hắn chưa có thành công thực hiện ý đồ, nhưng hắn lại lợi dụng hệ thống thiết bị nghiên cứu bảo mật, đem hắn cùng các nghiên cứu viên vây bên trong, lấy tánh mạng của bọn họ uy hiếp, yêu cầu tập đoàn Cự Lực ngưng hẳn nghiên cứu hạng mục ‘Chiếc nhẫn Nibelungen’. Nhưng để giải cứu được con tin lần này, anh phải chọn một trong ba lựa chọn, đều là những lựa chọn khắc nghiệt. Mà Mặc Dạ của anh, có vẻ đẹp làm rung động lòng người, lại đang gặp nguy hiểm. Mà Mặc Dạ, người đàn ông này, mỗi một ngũ quan trên khuôn mặt đều là kiệt tác vĩ đại của Thượng đế. Một người đàn ông như thế dễ dàng khiến cả thế giới phải quỳ rạp dưới chân y. Người mà Chu Ngọc chỉ cần tầm mắt của y và của anh giao hòa vào nhau. Cách nhau một biển người mênh mông, không cần mở miệng nói chuyện, bọn họ đều biết suy nghĩ của nhau là gì. Mời các bạn cùng theo dõi câu chuyện tình yêu đầy sóng gió này !
24.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Lần gặp gỡ đó, Lục Bách Đông ngồi trước mặt hắn, đang ngập một cây kem cười khúc khích, đích thực là một đứa trẻ to xác ngu ngốc. Trình Thiên Thu còn nhớ ,khi xưa cậy ta ương ngạnh, ngang tàn không ai bì nổi, thật đối lập với hiện nay, chật vật nghèo túng, đầu óc vì mất trí nhớ mà trở nên trì độn, ấu trĩ. Mà oái oăm hơn, là thân mẫu của Thiên Thu lại dùng mọi cách để bắt hắn phải cưu mang cậu ta. Trình Thiên Thu chỉ biết nhìn cái tên thân xác hai lăm nhưng đầu óc không bằng đứa trẻ lên năm kia, luôn miệng hướng hắn kêu “Thu Thu” mà lắc đầu ngán ngẩm. Nhưng không sao, đối với cuộc sống đơn độc tẻ nhạt như Thiên Thu mà nói, thì thu nhận nuôi thêm một đứa trẻ trong nhà, cũng không phải là quá tệ. Bất quá thì hắn sẽ dạy dỗ cậu ta lại từ đầu, che chở cho người kia, thỉnh thoảng buồn bực lại có người đem ra khi dễ.Đối với Thiên Thu mà nói, gặp được Bách Đông, chính là gặp được chìa khóa mở ra cánh cửa mà hắn đã tự phong bế chính mình, lưu giữ những hồi ức đẹp đẽ sau cánh cửa tâm hồn, thi thoảng hé mở nó ra len lén nhìn. Bước chân của hắn, bóng dáng của hắn, hạnh phúc của hắn, niềm tin của hắn, hy vọng của hắn, vào khoảnh khắc đó đã dừng lại, bên cạnh Đông Đông, của hắn…
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Tảo Tảo Ma | Xuyên không | Hoàn thành
Diệp Quân giật giật thân mình, cảm giác mình đang nằm trên chiếc giường mềm mại, đang đắp chăn, chăn ấm áp mềm mại. Ánh mắt nhìn xa hơn, từng tia ánh sáng lộ ra, dần dần nhìn ra đây là một căn nhà, vách tường là màu bạc. Tiếp tục ngẩng đầu, ánh sao đầy trời đã phai đi, phô ra bầu trời màu lam nhạt, mây trắng nhẹ nhàng. Bốn phía vách tường cũng hóa thành màu xanh biếc lóa mắt, cây màu lục, cỏ cũng thế, còn có các loại hoa tươi đầy màu sắc, thậm chí còn có chim muông cùng bươm bướm. Cái loại cảm giác này như là đang lúc mùa xuân trong bãi cỏ nơi công viên, ánh mặt trời ấm áp sáng rỡ chiếu khắp nơi, phá lệ thoải mái. Diệp Quân muốn biết mình đang ở cái chỗ thần kỳ gì. "Xin chào, tôi là Gil ", cậu bé mở miệng, Diệp Quân ngay lúc ấy đã nghe hiểu. Diệp Quân nói, "Xin chào, tôi là Diệp Quân, cậu đang nói tiếng Trung?" Không, tôi ghim ở sau tai cậu một con Chip thay đổi ngôn ngữ, nó có thể đem ngôn ngữ của chúng tôi thay đổi thành của cậu." Gil cười giải thích, "Đây là hệ thống trung ương đặc biệt chuẩn bị máy chuyển đổi ngôn ngữ cho cậu, xem ra hiệu quả rất tốt". Nhìn thấy Diệp Quân biểu tình nghi hoặc, Gil nói, "Nơi này là Tefra tinh hệ, bắc tinh hệ thứ 16 Tuyết Ải hành tinh, ba ngày trước Rafael tướng quân ở ngoài vũ trụ đã phát hiện ra cậu, mang cậu đến nơi này, chúng tôi kiểm tra gien của cậu, xét nghiệm số gen rồi so sánh, phát hiện cậu tới từ hệ ngân hà", nói tới đây biểu tình Gil biến thành khó có thể tin. Diệp Quân nhìn thấy Gil khẽ hé rồi ngậm miệng, cho tới bây giờ mỗi một chữ trong miệng cậu ấy nói qua Chip phiên dịch đều dùng tiếng Trung tiêu chuẩn dịch ra, thế nhưng hắn lại có cảm giác nghe không hiểu. Diệp Quân bấm tay mình một cái, không có cảm giác, hoàn hảo, mình là đang nằm mơ. Bất quá, hình như cũng không giống đang mơ đi? Diệp Quân cảm giác đầu óc của mình càng thêm mê man, trong đầu chỉ có hai chữ lóng lánh ánh kim to đùng "Xuyên qua", là xuyên qua đến hành tinh mấy trăm vạn năm ánh sáng ở ngoài hệ ngân hà, đây quả thực là rất giống tiểu thuyết khoa học viễn tưởng....
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Tô Thụ | Ngôn tình | Hoàn thành
Nếu bạn thích nam chính bá đạo quyền thế, không có. Truyện chỉ có một anh nam chính trong sáng dễ đỏ mặt. Nếu bạn thích nữ chính thông minh trưởng thành, không có. Nữ chính trong truyện chính xác là một cô nàng trẻ con hay cười cũng thích khóc.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Triệu Dân | Ngôn tình | Hoàn thành
Vào một sớm mai tháng tư tiết trời ôn hoàn, trong không khí bảng lảng hương thơm thoang thoảng. Văn Đan Khê rời giường rửa mặt xong xuôi rồi sửa soạn vào bếp làm bữa sáng. Vì chưa quen việc nên cô phải chà cái dao đánh lửa tận mấy lần mới nhóm được củi. Văn Đan Khê không nén nổi nụ cười tự giễu, ngồi bên chồng rơm củi nhóm lửa mà nghĩ tới chuyện xảy ra với mình nửa tháng qua: Cô vốn là một nghiên cứu sinh của đại học Trung y mới được nhận vào bệnh viện, đang chuẩn bị hăm hở dựng nên sự nghiệp vĩ đại, muốn tích lũy kinh nghiệm để mở phòng khám của riêng mình. Ai ngờ đâu chỉ vì một cơn cảm cúm mà cô lại bị lôi đến nơi này, trở thành một Văn Đan Khê trùng họ trùng tên. Nhưng cha mẹ của Văn Đan Khê ở đây đều mất cả, chẳng lâu sau anh trai và chị dâu cũng nối tiếp nhau nhắm mắt xuôi tay về Tây Thiên, chỉ để lại một cháu trai sáu tuổi, cháu gái năm tuổi và cô sống nương tựa vào nhau. Thế còn chưa đủ, họa vô đơn chí thế nào Văn Đan Khê lại bị Chu gia đính hôn từ thuở nhỏ hồi hôn. Thế là Văn Đan Khê không vượt qua nổi đả kích liên tiếp nên đổ bệnh nặng, khi tỉnh lại thì đã đổi sang linh hồn của Văn Đan Khê hiện đại. Chỉ là không ngờ đến, cũng tại thế giới cô gặp phải một tên thủ lĩnh thổ phỉ nhưng đần chỗ chê Trần Tín. Thế nhân đều cho hắn là sói, cô là dê, nhưng ai ngờ đâu, cô mới là con sói đội lốt cừu. Đây là câu chuyện về một nữ phúc hắc đấu trí với một tên ngốc xít. Ngọt ngào, chân thực và hài hước đến đáng yêu. Mời các bạn cùng theo dõi!
22.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Thức Vi Hà Thải | Xuyên không | Hoàn thành
Ngày thứ 374 sau khi chết, Trương Khởi Linh đã trở về. Hơn một năm trước, tôi mở to mắt nhìn anh chết, cũng mở to mắt nhìn thấy người ta chôn anh xuống. Lúc anh chết gương mặt của anh đã hoàn toàn biến dạng, ánh mắt cố chấp, cùng nụ cười quỷ dị. Tôi vĩnh viễn không quên được thời điểm trước lúc trút hơi thở cuối cùng vì cổ họng không thể nói được nên vào lúc mọi người không chú ý anh dùng khẩu hình nói cho tôi nghe câu cuối cùng "Chờ tôi." Tôi tận mắt thấy quan tài anh bị chôn xuống đất, Trương Khởi Linh quả thật đã chết, tôi lúc đó cứ ngỡ ác mộng bao nhiêu năm đeo bám mình nay đã kết thúc, nhưng bây giờ anh lại trở về, còn đứng ngay sau lưng tôi, anh chết rồi mà vẫn không tha cho tôi, anh vẫn muốn tôi chờ anh. Tôi từ trước tới giờ chưa từng đấu lại anh, anh cứ như bóng ma ám ảnh quấn riết lấy tôi. Lúc còn sống anh trói buộc kiểm soát cuộc sống của tôi, sau khi chết cũng không cho tôi sống yên ổn giây phút nào. Tôi cố cắn chặt hàm răng để khỏi run lên nhưng trong lòng vô cùng sợ hãi, nếu như một phút trước tôi còn đang tự hỏi xem thế giới này không biết có thật sự có ma quỷ tồn tại hay không thì lúc này tôi đã hoàn toàn tin tưởng. Thở ra một hơi, tôi ép buộc bản thân phải tỉnh táo, không thể để cho anh biết tôi đã phát hiện ra anh, càng không thể để anh thấy tôi sợ hãi, bình sinh anh ghét nhất tôi dùng ánh mắt sợ hãi nhìn anh… Bên tai dường như lại truyền tới âm thanh kinh khủng kia, nó tiến lại ngày một gần mang theo cảm giác lạnh lẽo cùng uy hiếp, giống như âm hồn bất tán… "Tôi dù chết cũng sẽ không buông tha em"
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Thanh Vũ U Vũ | Khoa huyễn | Hoàn thành
Tựa đầu trên mặt đất, nam tử mỉm cười, chuẩn bị nghênh tiếp tử vong sắp xảy ra. Mưa to vô tình hạ xuống, cuồng phong thở phì phò thổi lên vạn vật. “Chạy mau a! Bọn họ muốn đuổi kịp tới!” Hai tiểu oa nhi năm tuổi, một người mặc bạch y, một người mặc hắc y. Cư nhiên chạy tới trong ngôi miếu đổ nát. “Đi vào trước! Một chút trận gió này, bọn họ khẳng định tìm không được chúng ta.” “Ân!” Nước mưa tẩy đi vết tích. Nam tử giương mắt lên, nhìn hai người khách ngoài ý muốn. Các ngươi… “Ngươi thấy được chúng ta?” Hắc y tiểu oa nhi hỏi. Nam tử gật đầu. Bạch y tiểu oa nhi con mắt kêu càu nhàu vừa chuyển, hỏi: “Vậy ngươi có bằng lòng hay không giúp chúng ta?” Nam tử nhìn hai hài tử bán trong suốt, trong lòng hiểu rõ. Hài tử đẹp như vậy lại có linh khí khả năng điều không phải người trần thế, nhân tiện nói: “Thân thể ta chỉ còn chút hơi tàn, sớm đi cũng được. Lần cuối cùng gặp nhau cũng coi như chúng ta hữu duyên, mệnh ta, các ngươi mượn đi thôi.” Ôn nhu mỉm cười, đôi mắt trong vắt nhìn thấu trần thế làm hai người búp bê sửng sốt. Bạch y tiến lên, khẽ vuốt mặt nam tử: “Chuyện của ngươi ta đều đã biết, ngươi có thể nguyện vọng gì không?” Nam tử sửng sốt, nghĩ đến kiếp toan điềm khổ lạt không khỏi nói: “Trần về trần, thổ về thổ, ta nếu vừa đi, trong cuộc sống bất luận cái gì đều cùng ta có quan hệ như thế nào. Nếu có nguyện vọng… Ta chỉ cầu kiếp sau có cuộc sống hạnh phúc. Đừng để cho ta cả đời như thế này…” “Hảo, ta đáp ứng ngươi.” Đứng lên, hòa hắc y hỗ nhìn thoáng qua, hai người biến thành một đạo bạch quang hòa một đạo hắc quang, hô một tiếng liền chui vào nam tử tâm. Nam tử chớp mắt, té xỉu.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Mạn Tung Vô Ảnh | Trọng sinh | Hoàn thành
Truyện thuộc thể loại Hiện đại, chủ công, trọng sinh, công rất bá đạo còn thụ cực ôn nhu. Tần Dục bị tai nạn xe chết đi, ngày đưa tang đau lòng nhận ra chỉ có kẻ sơ giao Lục Giác mới nhìn thấy linh hồn của mình. Càng buồn hơn, khi nhờ Lục Giác đem đôi nhẫn đã đặt sẵn đến cho người yêu, lại phát hiện người ta đang cùng anh trai tú ân tú ái. Linh hồn Tần Dục bi phẫn biến mất, ký ức cuối cùng nhìn thấy được chính là vẻ mặt đau khổ tột cùng của Lục Giác.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Tứ Hỉ Thang Viên | Trọng sinh | Hoàn thành
Dù có chuyện gì, bằng tình yêu chân thực của họ, họ đều cùng nhau cố gắng vượt qua cho dù chuyện đó có khó đến đâu. Tình yêu chân thực là thứ rất đáng quý, nhưng nhiều lúc, cũng vì tình yêu chân thực ấy mà khiến rất nhiều người trong cuộc chịu tổn thương. Vì yêu mà đau đớn, vì yêu mà trái tim như vỡ thành trăm mảnh cũng có thể chịu được.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Minh Linh Tử | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Nhưng một khi đã chót yêu, tiếc gì những tiền tài vật chất cơ chứ. Tình yêu đã khiến lí trí con người dần dần chỉ vì một người nào đó mà hi sinh, không cần bận tâm những vấn đề khác. Tất cả chính là như vậy, vì tình yêu mà không tiếc hi sinh, tranh giành.
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Truyện 2+ là một tựa truyện có đề tên độc đáo thuộc thể loại đam mỹ. Câu chuyện xoay quanh các nhân vật chính:
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Tần Tử Độc Sư | Ngược | Hoàn thành
Một người như thế gọi là nhu nhược hay ngu ngốc ? Rõ ràng, Úc Nhiễm Trần đã bị cho lọt bao nhiêu cái bẫy, họ đã khiến y thương tích đầy mình, thế nhưng vì sao, y vẫn một lòng nghĩ cho họ. Úc Nhiễm Trầm yêu một người rất sâu sắc, thế nhưng người ấy lại nhẫn tâm cùng bọn họ bày mưu tính kế hãm hại y. Y biết, nhưng y chỉ mỉm cười bỏ qua tất cả, tiếp tục lo lắng cho những kẻ đã đẩy mình vào bước đường cùng.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Bình Quả Thụ | Đam mỹ | Hoàn thành
Anh trai Cố Gia Nhiên vì cứu cậu mà chết (hai anh em hoàn toàn trong sáng), cộng thêm nhiều lý do nữa khiến cậu sinh ra trầm cảm. Lại xui xẻo gặp thằng bác sỹ thất đức cố ý làm bệnh nặng thêm nên bao năm rồi vẫn có vấn đề tâm lý. Khi vô tình thấy Ôn Ngôn có cử chỉ giống anh mình, cậu sinh ra thần tượng, điên cuồng sưu tầm về anh. Bác sỹ (vô tình) làm ra quyết định đúng duy nhất là khuyên Gia Nhiên tiếp cận Ôn Ngôn. Thế là có câu chuyện của chúng ta.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Phi Thiên Dạ Tường | Đam mỹ | Hoàn thành
Về chuyện tình cảm của Chu Du và Tôn Sách thì không thể nào nói đủ. Còn Chu Du với Tôn Sách thì chưa bao giờ là một cặp, chưa bao giờ nhận định tình cảm của mình với đối phương, chưa bao giờ thổ lộ cũng như có một nụ hôn đúng nghĩa. Hai nhân vật này đúng là có yêu nhau. Tình ý từ những lá thư luôn kết thúc bằng câu “chớ niệm ta”. Tình ý từ những cái ôm siết chặt, những cái khoác vai thân thiết hay niềm vui mừng tui tủi khi gặp lại, nỗi đau đớn khi chia xa. Tình ý từ những câu lải nhải nhắc nhở, lời cầu chúc khi người kia sắp đi vào hung hiểm. Tình ý từ những buổi tắm rửa, ôm nhau đi ngủ của hai người. Tình ý của Chu Du và Tôn Sách không thuần. Tình cảm của hai người không chỉ là tình yêu mà là tình bạn, tình anh em, tình thân và trên hết là mối quan hệ giữa chủ công và thần tử. Và chính điều này đã phá huỷ mối quan hệ hai người. Lỗ Túc từng nói là giữa hai người làm người thân thì hợp, làm quân thần thì không. Quan điểm, cách hành xử quá trái ngược. Hai thiếu niên ngày nào dần trưởng thành, dần thay đổi và cũng dần xa nhau. Những cái ôm ngày càng gắng gượng và cuối cùng biến mất. Câu cầu chúc càng ngày càng miễn cưỡng. Cuối cùng, Chu Du không thể chịu nổi, mắt nhỏ lệ khi đau đớn hỏi Tôn Sách tại sao hai người lại ra nông nỗi này.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40