Đại Thanh Q3 | Sủng | Hoàn thành
Lâm tổng sáng sớm lại xách hai quầng mắt thâm đi làm, ngồi trong văn phòng thở dài. An An đi vào đưa tài liệu, tri kỷ đưa cái đệm trên ghế sô pha cho cậu: “Lâm tổng à, cơ thể không thoải mái thì nên lót thêm cái đệm.” Lâm Mộc Nam nhìn cái đệm, lại nhìn An An: “… An An này… Con gái mới bây lớn không nên đầu óc đen tối như thế…” An An lườm một cái: “Lâm tổng, em hai mươi lăm rồi…” Lâm Mộc Nam gật đầu: “Nhỏ hơn anh.” An An từ trên xuống dưới đánh giá hai mắt của cậu: “Không, Lâm tổng, anh mới chỉ có năm tuổi.” An An nói xong liền chống nạnh, cực kỳ ngông cuồng nói một câu: “Nào nào nào, kêu chị một tiếng đi.” Lâm Mộc Nam chậm rãi động ngón tay, kéo tài liệu đến trước mặt: “Dì ơi.”
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Diệp Lạc Giang Hồ | Linh dị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Quỷ Phu Trời Cho của tác giả Diệp Lạc Giang Hồ. Mười tám năm sau, Lâm Trường Tư một vị sinh viên bình thường, được Lâm Trang đến cửa cầu hôn, không thể không thực hiện lời hứa năm xưa, ký kết minh hôn với cái xác khô trăm năm……Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Ta Ở Lãnh Cung Trồng Trọt hay Kiều Thê Trên Trời Rơi Xuống.
19.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lani An Diệp | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Duyên Nợ 2 - Chờ Em Biết Yêu của tác giả Lani An Diệp. Anh cũng chính là giảng viên của trường cô, anh đang chờ cô, đợi cô trưởng thành.Nhưng giữa họ chính là nợ duyên, nghiệt duyên khi bao nỗi bất hạnh của Thanh Du đều là do Thế Quý gây ra.Nợ em một mái ấm một gia đình.Nợ em một mảnh tình vấn vương.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Người Cũ, Ta Còn Yêu của cùng tác giả.
23.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Zhou’er Yi | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cưa Nhầm Tổng Tài, Được Chồng Như Ý của tác giả Zhou’er Yi. Nghĩ lại cái tên đàn ông cặn bã mà mình vừa chia tay, thêm cả cái ả trà xanh đeo dính lấy tên kia, cô cảm thấy khó chịu vô cùng, tâm trạng không tốt mới chiếc nào.Hừ, hắn ta nghĩ leo lên nhà quyền quý để ăn sung mặc sướng à?Thế thì tôi phải để cho hai kẻ vô sỉ kia nếm mùi đau khổ mới đượcTôi đây sẽ làm mợ của mấy người, để đến khi cần nịnh nọt thì mấy người cũng phải cung kính với tôi.Không biết lúc ấy Trịnh Thư Ý lấy tự tin ở đâu ra, cô nở nụ cười nhẹ nhàng gõ cửa sổ ghế sau Roll-Royce Phantom.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Đào Hoa Chước Chước, Phồn Tinh Điểm hay Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Công A, một mét tám, chân thon dài, có cơ ngực, có tuyến nhân ngư cùng tiêu chuẩn cơ bụng rõ ràng, có thể nói là hormone mạnh mẽ, thế nhưng, buộc phải làm 0 vì tình yêu. Bạn lữ của công A tên gọi tắt là công B. AB là thanh mai đã ở bên nhau từ hồi học sinh, từ khi còn đọc sách đến khi công tác, đã gần mười năm tình cảm, có thể nói là trung trinh không thay đổi. Trong giới cơ lão hỗn loạn này, là sự tình thập phần hiếm thấy. Cơ lão là giới đồng tính á mấy bạn!!Hơn là hai người bọn họ nguyên bản đều là 1, lại còn có thể cùng nhau qua nhiều năm như vậy. ngẫm lại liền cảm thấy khó thể tin nổi. Cho nên, các ngày hội tụ trong tuần, các bằng hữu là tiểu thụ luôn lấy bọn họ ra đùa giỡn, nói: "Hai người các ngươi có hơi quá đáng, vốn là trong giới đang tăng nhiều thịt, các ngươi còn muốn tuốt cho lẫn nhau, làm cho tỷ muội chúng ta không có một chút tin cậy." Nói những điều như vậy, cơ hồ mỗi lần có tiệc đều sẽ có người nhắc tới.Công A mỗi lần nghe đều là thờ ơ cười cười. Thế nhưng công B nghe nhiều hơn, tâm lý khó tránh khỏi cũng có chút dao động. Dù sao hắn và A cùng nhau đều sắp mười năm, lúc trước tình cảm nồng nàn, cũng đã bị sinh hoạt vụn vặt làm cho hao mòn đến bình thường như nước. Nói nữa, mười năm cùng giường cùng gối, đối với thân thể lẫn nhau đã quen biết không thể quen thuộc hơn nữa, nơi nào có nốt ruồi, nơi nào có vết sẹo, đều rõ rõ ràng ràng.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lâu Bất Nguy | Khoa huyễn | Hoàn thành
Con hẻm trước mắt, một nửa được ánh trăng chiếu rọi, một nửa bị màn đêm ôm ấp, gió đêm lả lướt, trong không khí có mùi tanh hơi đất, một đám mây đen lững lờ trôi qua, chặn trăng sáng sau lưng, ngõ hẻm hoàn toàn chìm trong bóng tối. Gió ngày càng bạo nộ, mây đen giăng kín bầu trời, báo hiệu một hồi mưa như thác đổ. Trang Yến biết nếu mình bị dẫn đến nơi này, thì sẽ hoàn toàn không còn đường chạy trốn, nhưng cậu vẫn muốn hỏi Triệu Vĩ một câu tại vì sao.Nhiều năm như vậy, cậu đối với Triệu Vĩ cũng tính là moi tim moi phổi, năm xưa cậu ta thua bạc nợ hơn ba trăm nghìn, cậu là người đã đưa tiền thưởng của mình cho cậu ta trả nợ, bây giờ cậu ta báo đáp mình như thế. Triệu Vĩ thấy Trang Yến bước đến, loáng thoáng bất an lùi về sau hai bước, cậu ta nhấp môi, nói một lời: "Xin lỗi nhé anh Trang, em giai này cũng không còn cách nào.", tuy nói vậy, nhưng Trang Yến không hề tìm thấy bất kỳ lòng áy náy nào trong ánh mắt đối phương.Cậu ta bắt đầu thay đổi từ bao giờ? Hay mình mới là kẻ từ đầu đến cuối chưa từng nhìn thấu được cậu ta? Hạt mưa lành lạnh rơi xuống, rơi lên mặt Trang Yến, không đợi cậu mở miệng, sau lưng đã truyền đến một giọng đàn ông khàn khàn: "Chạy cũng nhanh đấy, sao không chạy nữa? Tiếp tục chạy đi chứ?" Trang Yến quay đầu, nương theo ánh đèn vàng ảm đạm trên giao lộ, nơi này đã bị hơn chục người chặn cứng, đường lui của cậu đã bị người bít lại.
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Rốt cuộc Mẫn Tuế cũng trả lời lại một tin nhắn chốt hạ, đang muốn duỗi người một cái, tay mới vươn lên eo còn chưa giãn đã nghe thấy một tiếng bi bô “Bá ba”. Cu nhóc dậy rồi. Mẫn Tuế đứng dậy duỗi cái eo lười biếng chưa được kéo căng, đi đến bên giường đối mắt với một cu nhóc tầm khoảng hai tuổi. Gương mặt cu nhóc rất giống Mẫn Tuế, một đôi mắt xinh đẹp mở to tròn, vì mới vừa ngủ dậy nên vẫn có chút mơ màng. Nhìn thấy Mẫn Tuế bé con chủ động vươn đôi tay nho nhỏ muốn ôm ôm.Mẫn Tuế dứt khoát đá dép ra leo lên giường, ôm lấy cu nhóc, “Con trai dậy rồi à?” Mặc dù cu nhóc nghe không hiểu Mẫn Tuế đang nói gì nhưng reo lên một tiếng “A” như đáp lại lời. “Nhóc có đói không? Nhưng con có đói thì cũng hết cách, nhà mình hết sữa bột rồi, phải ra ngoài mua thôi.” Mẫn Tuế nói xong thì hơi ngừng lại, rồi thương lượng với cu nhóc, “Hay chúng ta không uống sữa bột nhé? Ăn chút cháo có được không? Dạo này vật giá lên cao, người ba nhỏ bé của con đây sắp không có tiền mua nổi sữa bột rồi.”Mẫn Tuế không có việc làm. Nói thế nào bây giờ nhỉ, nguồn thu nhập chính của cậu đều dựa vào nhận vẽ tranh, cậu đều nhận những loại rất đơn giản, loại đắt nhất cũng chỉ hơn tám trăm chưa đến chín trăm tệ. Hơn nữa không phải lúc nào cũng có đơn vẽ, một tháng nhận nhiều lắm được hai ba đơn, tổng lại chỉ có hơn hai nghìn tệ. Nếu may mắn cũng có nhận được năm sáu đơn, vậy tháng đó cũng kiếm được hơn bốn nghìn tệ, nhưng nếu không may mắn có khi còn chẳng nhận được đơn nào. Không phải cậu chưa từng nghĩ đến đi tìm một công việc ổn định, nhưng mà trong nhà còn có một cu nhóc phải chăm bẵm nữa.
2.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Kỳ Thập Nhị | Đam mỹ | Hoàn thành
Em quay cuồng – trong mơ hồ, mới vừa đứng dậy thì thiếu chút nữa lại cắm đầu trở lại. Đây hình như là lần đầu tiên tôi say đến lê tê phê như vậy đấy. Moẹ nó cái thứ rượu này đúng là vừa hại thân lại còn hại hồn nữa, tôi cảm thấy giờ hồn tôi vẫn đang phương trời nao chưa lao trở về đây này, người cũng vẫn đang lơ lửng như trên mây. Giường là giường của tôi, trần nhà cũng là trần nhà của tôi, and sặp pờ rai, quần áo cũng vẫn là quần áo tôi mặc hôm qua luôn.Chả có nhẽ có tồn tại câu chuyện sau khi say khướt lại xảy ra một cuộc gặp gỡ tươi đẹp với một anh đẹp zai rồi được ảnh bếch về nhà để làm cái lọ cái chai với nhau? Không tồn tại! Nhưng mà cái đậu má nó nếu hôm nay tỉnh dậy mà không phải đang dính người trên giường của tôi, thì tôi thể nào cũng bị dọa chết khiếp mà lao đầu xuống sông tự tử đấy. Quý dzị muốn hỏi tại sao ư? Thế thì lại phải hỏi một chút chuyện ngày hôm qua của tôi.Tất cả đều là do cái cha khách hàng mập *** chết tiệt kia cố sống cố chết mà chuốc rượu tôi, chưa kể ổng còn thật sự chuốc tôi say mèm luôn. Ủa vậy tại sao tôi lại về nhà được nhỉ? Trên tủ đầu giường có một cốc nước, để tôi nghiên cứu coi, chắc không bị ai hạ độc đâu nhỉ? Không phải, ai mắc cái giống gì mà đi hạ độc tôi, có ý đồ gì? Vị thặc nà ngọt. Này hẳn không phải là chuyện tôi có thể làm ra đâu, vì dù sao thì tôi cũng chỉ nhớ đến cái cảnh tượng mình say khướt rồi ôm bạn ‘biu ti phun’ đến đất trời rung chuyển thôi, chứ đừng nói đến chuyện kế tiếp, bởi vì tôi đây một xíu xìu xiu cũng không có nhớ.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Cái đêm mà Cảnh Doãn quyết định theo đuổi Khang Sùng ấy, y xuống tay ngoan độc, thắng thừng cắt luôn mái tóc dài vắt vẻo trên cổ thành cái đầu lủn củn mười phân. Y không ra chỗ thợ cắt tóc mà dùng luôn cây kéo thợ may ở hộc ngăn kéo, soi gương trong buồng tắm, phải một nhát, trái một nhát, cắt đến là sung sướng. Mẹ y Nguyễn Nghiên sáng sớm hôm sau mới phát hiện, sữa đậu nành mới mua bụp cái lênh láng trên thềm, mấy giọt còn bắn xa đến tận dép lê trong nhà. Tay bà xách bánh quẩy với túi ni lông lủng liểng, rít chói tai: “Chuyện giời gì thế này?!”“Đừng hét, đừng hét, mới sáng sớm mà.” Cảnh Doãn cầm cây lau nhà ra lau, hương sữa đậu nành thơm ngọt bồng bềnh trong hành lang. Lúc cây lau nhà hút no nước, y xách đi nhà vệ sinh, Nguyễn Nghiên lại rầy: “Đang yên đang lành cắt gì mà cắt hả!” Vặn nhỏ âm lượng hơn chút, bởi vì bà nghe thấy tiếng nhà họ Trần cách vách mở cửa, nên cố ép giọng xuống thấp, đầy mùi xem chuyện vui. “Lãnh đạo phê bình con.” “Định lừa mẹ anh đấy à?”“Không muốn nuôi nữa thì cắt phắt đi thôi.” Cảnh Doãn ra khỏi nhà vệ sinh, tay áo ngủ xắn cao để lộ cánh tay thon dài, đón bữa sáng từ tay Nguyễn Nghiên mang đến phòng bếp, làm bộ không muốn đả động gì đến chủ đề này nữa. Nguyễn Nghiên đành đi trũng nước rửa sạch dép lê, kiên quyết không tha y: “Tôi không tin. Thằng nhóc nhà anh chắc chắn là thất tình. Thất tình mới khác thường như vậy.”
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Hàng Bát Kiều | Đam mỹ | Hoàn thành
Nghiêm Khánh Sinh cố không lau mồ hôi, không lên tiếng, gật gật đầu. Ông chủ biết anh nghe thấy được, liền khoan thai trở về tiền thính, người què này không nói phương diện khác, làm việc thành thật ra sức, yên tâm cực kì. Nghiêm Khánh Sinh khi còn bé từng gặp tại nạn, trong nhà nghèo, không có tiền cho anh đi chữa trị, thành ra chân để lại tật, đi thì vẫn đi được, chạy thì chạy không được. Dần lâu hàng xóm láng giềng trẻ con quê nhà cũng bắt đầu gọi anh là người què, danh hiệu đó kết bạn với anh được ba mươi hai năm, tính cả năm nay, so với mẹ của anh sống chung với anh thời gian còn dài hơn.Mười một giờ ba phút, mấy trăm vỏ bánh sủi cảo chỉnh tề xếp ở một bên, Nghiêm Khánh Sinh đứng lên, đỡ bàn duỗi cánh tay dài lấy bao lô cũ của mình, quay người lại, bà chủ đang đứng ở cửa, bưng đĩa sủi cảo có tư có vị mà ăn. Anh buổi tối cũng ăn, trong nồi có vỏ bánh, có sủi cảo phá, nhân bánh còn sót trong nồi, anh uống năm chén lớn, nếm thử nhân bánh thịt bò ở ngoài. Sủi cảo phá: bánh bị vỡTổ chức sinh nhật có thức ăn mặn, còn là "Thịt cao cấp", anh đã thỏa mãn. Nghiêm Khánh Sinh chậm rãi hướng phía cửa quẹo qua đi. "Ai, ngươi đợi đã, tháng này tiền công cho ngươi." Bà chủ đặt cái đĩa, móc trong túi tiền ra. Sáu trăm đồng.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Có điều sau khi lên xe, cậu mới phát hiện bên trong đều là người quen: “Lão đại? Tần Hàn?” Tần Hàn ngồi ghế lái, gật đầu với cậu qua gương chiếu hậu. Bạch Ninh Sinh ngoái đầu, nhìn gương mặt phức tạp của Lạc Quỳ Nguyệt, “Quỳ Nguyệt thật dễ dàng tìm ra.”
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Mỵ Nhi (Diệp Bối Bối) | Ngôn tình | Hoàn thành
Tiểu huyệt của cô do đạt cao trào nên co bóp dữ dội khiến hắn không thể kiên trì thêm nữa. Hắn liền đâm thêm lúc nữa rồi bắn thẳng tinh dịch ấm nóng vào cơ thể của cô. Trận kích tình qua đi, phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy róc rách. Bên trong là 2 thân ảnh đang kì cọ cho nhau thật tình tứ lãng mạng biết bao. Sau đó họ cùng nhau ăn sáng, trước khi đi cô còn hôn tạm biệt hắn nữa. Cứ như vợ chồng mới cưới vậy, nồng ấm và ngọt ngào." Bảo bối ngoan, tối nay tôi bận. Ngủ sớm"Sau khi hắn rời đi, cô chợt thất thần đôi lúc. Từ khi nào cô trở nên như vậy, không biết xấu hổ. Nhưng cuộc đời này chằng khi nào đãi ngộ cô cả, cô biết phải làm sao đây. Những gì cô đã trải qua có ai hiểu, có ai biết không. Những thứ đó đều do mẹ con kia ban tặng cho cô. Cô lại không phải nữ 9 ngôn tình nhu nhược ngu ngốc. Có thù ắc báo, có nợ phải trả. Cô hiểu rằng trên đời này không có gì là công bằng hết. Chỉ cần có tiền thì mới không bị người ta chà đạp, có địa vị mới không bị người ta nhục nhã. Đó là bài học mà xã hội này dạy cho cô. Những thứ ấy tất nhiên đều nằm trên người hắn, người đàn ông hoàng kim - Khương Duệ.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thất Thải Ngư | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngoài cửa Yamaguchi Rya vui mừng nghe thấy thế liền hài lòng rời đi, gần hoàng hôn mới mở cửa tù ra, thấy Shizuka Hiou mặc đồng phục học sinh màu trắng đưa lưng về phía hắn, ngồi đối mặt với bức tường, mà trên mặt đất bên cạnh cô có một đống cát nhỏ. Yamaguchi Rya đẩy mạnh một thiếu nữ khác vào trong, nhếch khóe miệng đắc ý nói: “Đây mới là bản tính của vampire, không thích liền biến con mồi thành bụi đất.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Mạch Bách Tang | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cứ nghĩ sư phụ của mình là một lão gàn, điên điên khùng khùng, thế mà thật sự lại có bản lĩnh bắt quỷ về nhà ở rể. Có ai lại hãm hại đồ đệ như vậy không, lại còn gả cậu cho vị Đại thiếu vừa đột tử của Trần gia!Khúc Tiểu Duẫn: Đại ca, em bán nghệ chứ không bán thân, hay là để em rót nước bưng trà, làm trâu làm ngựa cho anh, anh xem có được không? Trần đại thiếu: Tôi chỉ thiếu có mỗi một người vợ thôi.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nguyệt Bán Đinh | Đam mỹ | Hoàn thành
Câu chuyện ấm lòng của song O an ủi lẫn nhau. Đại mỹ nhân bởi vì chuyện nhà mà đau thương được chữa lành bởi thiếu niên, thiếu niên không cha mẹ thương được đại mỹ nhân cung cấp cho một gia đình. Thực sự ấm áp quá rồi!!Đại mỹ nhân nuôi cún con. Tình yêu của hai kẻ nằm dưới (Thụ thụ luyến). Sau khi phân hóa thành Omega, Trần Tầm trở thành một tờ giấy vụn bẩn thỉu. Cậu mất tất cả, yêu thương cùng lòng tự trọng bị chia năm xẻ bảy. Nhưng cậu gặp được Dung Xuất Vân. Dung Xuất Vân ghép cậu lại thành một ‘cậu’ hoàn chỉnh.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Dẫn Lộ Tinh | Đô thị | Hoàn thành
Vốn là một fanboy trung thành của Hạ ảnh đế thế nhưng có một ngày tiểu thịt tươi Chúc Lương Cơ lại muốn thoát phấn... Thế là cậu cùng với thần tượng lăn giường. “Tôi ngủ với anh là vì không muốn làm fan của anh nữa, thế mà anh lại muốn nói chuyện yêu đương với tôi.”Hạ Tê Xuyên ra mắt bảy năm, cậu làm fan của đối phương cũng hết bảy năm. Bạn tốt của cậu thật sự không nhìn được nữa, đưa cho cậu một lời khuyên “sâu sắc”: Đàn ông đều là sinh vật có mới nới cũ, mày ngủ với hắn một đêm, ngủ xong là có thể thoát fan. Sau khi ngủ xong, Chúc Lương Cơ phát hiện cậu ít nhiều đã bớt thích hắn, nhưng mà, thái độ của ảnh đế đối với cậu, so với dự đoán ban đầu hoàn · toàn · không · giống · nhau.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Hạng Lục Qua | Xuyên không | Hoàn thành
Trong một gian nhà lá cũ nát, một lão già nằm ở trên giường được tấm gỗ lát thành, mà một đầu treo con ngươi lão hổ bạch ngạch co rúc ở một bên cạnh, lẳng lặng mà trong coi lão nhân. Lão nhân trên giường sắc mặt khô vàng, lồng ngực đơn bạc không ngừng phập phồng, đã là hít vào khí ít, ra khí nhiều. "A Mãn... A Mãn..." Lão nhân khàn giọng mà hô. Chỉ chốc lát, thiếu niên cả người đạo phục đơn bạc đẩy cửa tiến vào. Thiếu niên khuôn mặt tuấn tú, nửa bên gò má lại sưng đỏ, búi tóc mơ hồ có chưởng ấn."Sư phụ..." Thiếu niên e sợ đáp lại. Hắn bước ra một bước, cuối cùng liền dừng chân, sợ hãi đứng ở cạnh cửa. "Ngu xuẩn, đại phu đâu?" Lão nhân ho mãnh liệt vài tiếng, lão đã bệnh đến giai đoạn cuối, ngữ khí lại vẫn thập phần không tốt "Nhanh đi tìm đại phu! Không tìm được... Không tìm được thì không nên quay lại..." Thiếu niên tên gọi A Mãn vội vã liền lùi ra. Tìm đại phu? Đi đâu tìm đại phu đây? A Mãn đi ra nhà tranh gấp đến độ sắp khóc, không biết nên làm thế nào cho phải.Bọn họ không nên xuống núi! Sư phụ hắn là vang danh người tu đạo một phương, mấy chục năm ẩn cư trong núi sâu tu luyện, vô luận quan to hiển quý từ đâu tới muốn mời sư phụ hắn xuống núi, sư phụ đều đóng cửa không gặp. Lần này xuống núi, đây là nển mặt mũi hoàng thượng đi ra ngoài xem bênh cho Thái tử.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Vũ Lạc Khinh Trần | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Pháo Hôi Trọng Sinh của tác giả Vũ Lạc Khinh Trần. Sau đó, hắn cùng với Hệ thống Pháo hôi nghịch tập cùng xuyên qua các thế giới làm nhiệm vụ.Hắn trở thành đủ loại nhân vật pháo hôi, vì cốt truyện hy sinh, mà hắn nhiệm vụ chính là giúp họ thực hiện tâm nguyện, sẵn tiện vả mặt vai chính lẫn vai ác, trở thành tồn tại họ không thể ngờ tới, càng không thể nào vứt bỏ hay quên đi, chân chính thành bạch nguyệt quang trong lòng họ.Ta vì ngươi mà chết, bé nhỏ không đáng kể, nhẹ tựa lông hồng.Nhưng lại muốn ngươi ghi nhớ một đời, khắc cốt ghi tâm, chỉ cần nhớ lại liền đau thấu tâm can...Nếu yêu thích Vũ Lạc Khinh Trần, bạn có thể đọc thêm truyện Tối Cường Kinh Kỷ Nhân (Người Đại Diện Xuất Sắc Nhất).
21.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Công Tử Hằng | Đam mỹ | Hoàn thành
Tình yêu vốn dĩ rất khó hiểu, khiến người ta càng muốn tìm hiểu lại bất giác lún vào thật sâu. Cậu không hiểu, ở anh có điểm đặc biệt gì hấp dẫn ánh mắt của cậu, lại càng không biết, từ khi nào, cậu đã luôn nghĩ về anh. Cậu chỉ là một người bình thường, có trái tim, có yêu thương. Nào ai nghĩ tới, nhân duyên của cậu lại trắc trở như vậy. Có yêu, nhưng lại không thể tiến bước. Nỗi đau đớn như xé da cắt thịt đó, có mấy ai thấu hiểu?
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Mãn Tọa Y Quan Thắng Tuyết | Đô thị | Hoàn thành
Sau khi Dung Tịch chết không lâu, y được trọng sinh lại trong thân xác của đệ đệ Trần Tam, những nuối tiếc trong quá khứ lần nữa tìm đến y mà giày vò, lần này được sống lại, y thực sự cầu rằng óc thể một lần nữa truy đuổi theo người đó, khiến cho người đó mãi mãi không bao giờ biết đến hai chữ khổ đau. Kiếp trước là mối nợ của kiếp trước, kiếp này là kiếp này, nhưng duyên tình thì lại nối liền giữa hai kiếp, vậy nên dù cho họ có cố gắng trốn tránh thế nào đi chăng nữa thì đều vẫn phải đối mặt với nhau. Tương lai không biết ra sao, cũng chỉ mong nuôi hi vọng vào kiếp này có thể ở bên nhau, nắm tay nhau và gìn giữ cho nhau một từ hạnh phúc thật trọn vẹn.Nếu như có thể hối hận, hẳn là y sẽ đồng ý đánh đổi hết mọi thứ, chỉ cần hắn không cần phải đau khổ như thế, chỉ cần hắn có thể bình thản mà sống, vậy thì công danh sự nghiệp mà y tốn bao nhiêu công sức mới có thể dành được tuột đi mất cũng chẳng còn quan trọng nữa rồi. Còn hắn, nếu có thể, hắn thực mong mình sẽ yêu hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên, giúp cho hắn khỏa lấp nỗi ưu tư trong lòng, không cần cứ phải mãi mãi sống trong sầu thương, phiền muộn và nhung nhớ.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59