Ánh mặt trời xuyên tầng lá xanh rọi qua ô cửa sổ sau đó gặp khích chiếu trên người thiếu niên anh tuấn đang ngủ ở trên giường, từ cái khẽ nhíu mày cũng đủ cho người khác biết được cậu thiếu niên này ngủ không ngon giấc. “Ừm…” Thủy Linh Thần nâng mí mắt nặng trĩu chậm rãi mở ra, đập vào tầm mắt chính là trần nhà trong căn phòng trọ anh mới thuê gần một tháng này có chút như quen thuộc nhưng cũng lại có chút lạ lẫm, anh bị làm sao vậy ?! Thân thể đau nhức muốn chết, cứ như chỉ cần cử động nhẹ là toàn thân liền như nứt toác ra.Những chuyện này phát sinh là do đêm hôm qua, hắn không hiểu vì sao người em trai mà mình luôn luôn thương yêu lại làm ra những chuyện này với mình, là muốn trút giận sao? không thể nào! Bên cạnh em ấy theo lý không thiếu nữ nhân mới đúng, chỉ cần đem khuôn mặt của Vụ Dạ ra, hoặc giơ một ngón tay thôi, thì liền có một đám đàn bà lẫn đàn ông chạy tới nguyện ý vì em ấy làm ấm giường mà, cần gì phải tìm tới một đứa con trai huống hồ còn là anh trai như anh…“Anh à… Em yêu anh…” anh có nhớ mang máng lúc Vụ Dạ tiến vào cơ thể anh thì đúng là có nói một câu như vậy, câu nói này là có ý gì, yêu là… Không thể nào, anh không biết là Vụ Dạ lại ôm cái loại tình cảm như vậy dành cho mình, vậy còn anh thì sao đây? Anh ôm loại tình cảm gì khi ở bên cạnh em ấy? Anh chỉ cần biết mỗi khi nhìn thấy em trai nhíu mày một chút hoặc cười một cái thì trong thâm tâm anh liền nhũn ra, nhưng loại cảm xúc này có chứa nhục dục hay không thì anh chưa nghĩ tới…
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Tạp Liệt Phu Tư Cơ | Tiên hiệp | Hoàn thành
úc Tề Tiêu ở trong viện của mình đả tọa, bỗng nhiên cảm giác được một tia hơi thở quen thuộc, trong lòng hắn kinh hoàng, nhảy nhót mà trợn mắt, đứng dậy chạy ra mở cửa. Phía trên mái hiên ngoài cửa treo một cái lục lạc, dưới lục lạc cột một đoạn lụa đỏ, Tề Tiêu duỗi tay túm lụa đỏ giật một cái, linh đinh một tiếng, linh âm càng truyền càng xa, không bao lâu, một thân ảnh áo xanh từ ngoài cửa viện môn tiến vào, đứng dưới mái hiên, cung kính hành lễ: “Xin Tề Tiên Tôn dạy bảo.”Tề Tiêu thấy người tới trong một khắc đã thu lại vẻ mặt vui mừng, ngược lại thay bằng bộ dáng nghiêm túc thuộc về trưởng lão của Mê Vụ Sơn, cẩn thận hỏi: “Có phải Yến Như Vân đã trở lại không?”. “Bẩm Tề Tiên Tôn, khoảng thời gian nửa chén trà nhỏ phía trước, Yến sư huynh đi thí luyện từ trong bí cảnh đã trở về.” Quả nhiên.Tề Tiêu thiếu chút nữa vui mừng ra mặt, ngại vì trước mắt có đệ tử, chỉ phải cố giả bộ nghiêm mặt, trong lòng đã nghĩ đuổi tiểu đệ tử này đi, chạy nhanh đi gặp người hắn treo ở đầu quả tim. Đệ tử áo xanh tức khắc cảm thấy có trọng trách trong người, một bên suy nghĩ cẩn thận một bên đáp: “Đệ tử chỉ là ở xa xa nhìn thoáng qua, hình như là bị thương ở cánh tay, không ảnh hưởng tới đi lại.”Tề Tiêu nhẹ nhàng thở ra, không ảnh hưởng tới đi lại chứng tỏ bị thương không phải quá nghiêm trọng, đang muốn hỏi thêm cái gì, bỗng nhiên dừng lại, trên miệng treo nụ cười, rất nhanh ho khụ một tiếng, nghiêng người che lại tươi cười, trầm giọng nói: “Ngươi đi xuống đi.”
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Diễm Ảnh Khuynh Thành | Xuyên không | Hoàn thành
“Thần long cúi đầu” tao nhã lễ độ mà ánh mắt như điện. Thủ lĩnh danh bộ lạnh lùng như băng lại thanh hàn như nguyệt. Bọn họ đều là người đứng đầu quần hùng trong kinh thành, trên giang hồ. Trong khoảnh khắc ánh chớp loé lên, con người bễ nghễ quần hùng kia mang theo một loại tâm tình vạn niệm hoá tro tàn, mây xanh vạn cổ tựa lông hồng, phi thân vào giữa không trung. Đúng lúc này, ánh chớp biến thành màu đỏ. Ánh chớp vì sao lại biến đỏ? Bởi vì ánh kiếm, – bởi vì thanh kiếm trong tay một thiếu niên vương hầu áo trắng. Ánh kiếm loé lên giữa ánh chớp. Chớp trắng xoá. Kiếm đỏ thẫm.
19.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Helicopter | Khoa huyễn | Hoàn thành
Chu Mộ Thời đứng ở ngoài phòng bệnh. Một mặt tường thủy tinh ngăn cách phòng bệnh và bên ngoài, một người đàn ông nằm trên chiếc giường màu trắng, không nhúc nhích, tướng mạo vốn tuấn tú bởi vì vết bỏng mà trở nên vô cùng đáng sợ, sắc mặt trắng bệch không còn thở. Bác sĩ mặc áo blu trắng vội vàng đi tới từ bên kia hành lang, chào anh một tiếng."Chết rồi à?" Anh hỏi. Giọng nói vô cùng bình tĩnh. "Đúng vậy." Bác sĩ nói, "Cả người bị bỏng với diện tích lớn, cơ quan nội tạng bị thương nghiêm trọng, trước khi được đưa tới cấp cứu đã không còn sống rồi." Chu Mộ Thời gật đầu.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Aden Trần | Đam mỹ | Hoàn thành
Khi nghĩ đến người ở chính giữa - vị trí trung lập thì ai cũng cho rằng đó là người được lợi nhất, chẳng hạn: nếu là 1 nước trung lập giữa 2 nước X và Y thì nước C ko bị ảnh hưởng bởi cuộc tranh giành giữa 2 nước vì ko nằm ở chiến tuyến nào. Hoặc, cái nhà ở chính giữa là 1 nhà trung lập thì nó có thể có thiện cảm với cái nhà bên trái và bên phải, có thể mai ăn cơm ở nhà bên trái hay mốt ngủ ở nhà bên phải mặc dù 2 nhà trái phải ghét nhau như chớ với mèo. Và, còn nhiều ví dụ nữa… cho đối tượng ở chính giữa… Nhưng với người đứng ở chính giữa của chính giữa thì sao? Với người người được gọi là Bi thì sao? Có thể là mấy đứa con trai bình thường sẽ ghét Bi vì nó na ná có tính thích con trai. Mấy đứa con gái thì càng ghét hơn vì ko ai chấp nhận bạn trai mình cũng có thói thích con trai. Và, ở thế giới thứ 3 thì Bi lại thiếu chỗ đứng hơn vì G lại ghét tụi nó hơn vì lắm đứa yêu đương bừa bãi, lúc thế này, lúc thế kia và etc… vạn cái lí do để Bi thiếu thốn tình cảm của 3 hướng. Vì sao nhỉ? Có lẽ là vì: nó có lợi thế là được thích ai thì thích, có quyền thích người nào cũng được trong 3 chiều ko gian mà nó ở, có thể bắt 1 lúc nhiều hơn 2 con cá trong tay vì đó là đặc quyền được ông trời cho nó, và đó là đặc quyền của tụi nó. Sướng nhỉ?
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Ngôn Tây Tảo Tảo | Đô thị | Hoàn thành
Tống Nghiên, cái tên dậy sóng toàn giới! Vì sao ư? Dù chỉ là người mới, thế nhưng lại được Thiên vương Cảnh Dư đích thân mở cửa xe. Tống Nghiên tham gia một bộ phim, Ảnh đế Du Ứng Giản cũng muốn tham gia chung, thậm chí chấp nhận đóng vai phụ. Còn nữa... La Hải - nhà vô địch thế giới khẳng định mình là fan não tàn của Tống Nghiên, sẽ duy trì và phấn cậu cho đến cuối đời.Tin sốt dẻo hơn, Giáo sư Nhâm, bông hoa cao lãnh lại đi đánh nhau vì đối phương nhục mạ Tống Nghiên. Đờ mờ! Tổng giám đốc ST Lôi Thắng Hổ thu mua sốt thịt bò Tống Nghiên làm với giá cao. Người mới Tống Nghiên nhìn những người nổi tiếng vây quanh mình như tranh tình nhân, trên đầu chầm chậm xuất hiện một dấu hỏi chấm to đùng. Ảnh đế/ Thiên vương/ Nhà vô địch thế giới/ Nhà khoa học/ Tổng giám đốc:- - Đây là bé nhóc tiểu yêu vương vừa thức tỉnh của bọn mình nè! Ui chu cha mạ ơi đáng yêu quá! - - Ở bên cạnh nhóc ấy, tốc độ tu luyện tăng gấp đôi! - - Ăn cơm nhóc ấy nấu, tu vi tăng nhanh như gió! - -Suỵt, tuyệt đối không thể để đại ma vương Lục Trăn giết người không chớp mắt phát hiện bé cưng đáng yêu như này được! Đại ma vương Lục Trăn ôm chặt bé yêu vương mềm mại trắng xinh vào lòng, giọng hơi khàn: "Muộn rồi."
19.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Tang Tâm Bệnh Cuồng Đích Qua Bì | Đam mỹ | Hoàn thành
Trong đêm tối, Văn Kha đã mơ thấy một giấc mộng. Anh mơ thấy một chú hươu cao cổ đang không biết mệt mỏi vươn cái cổ rất dài của mình nhìn về nơi hoang dã xa xôi. Không biết qua bao lâu, phía cuối đồng cỏ bao la xuất hiện bóng dáng của một thiếu niên. Thiếu niên kia một thân một mình, ngược dòng ánh sáng chạy về phía anh. Văn Kha cố gắng muốn nhìn thấy rõ khuôn mặt của thiếu niên đó, nhưng mặt trời chói chang lại chiếu thẳng xuống từ đỉnh đầu, loá đến mức anh phải nhắm chặt hai mắt lại.Sóng lúa chập chờn quẩn quanh bên thân mình, phát ra những âm thanh xào xạc... Giọng nói kia càng lúc càng lớn, cho đến tận khi tựa như biển cả khiến anh bị nhấn chìm bên trong. "Văn Kha, anh có ở đó không?" Một giọng nói trầm thấp xa lạ vang lên bên tai Văn Kha, anh lập tức giật mình tỉnh lại. "Mơ thấy ác mộng à?" Người đàn ông nằm bên cạnh sờ vào trán Văn Kha, nói: "Văn Kha, em đổ mồ hôi lạnh này." "Trác Viễn." Văn Kha vùi mặt vào lồng ngực người kia giống như mọi lần, để tin tức tố Alpha của gã bao bọc lấy mình như trước.Văn Kha cảm thấy mình đã yên tâm được hơn một chút, mới thì thào nói: "Thật kỳ lạ, em lại mơ thấy hươu cao cổ rồi..." "Lại mơ thấy à. Ừ, có khi kiếp trước em thật sự là một con hươu cao cổ đấy." Trác Viễn cười lấy lệ rồi vỗ vào lưng anh, nói: "Ngoan, ngủ thêm lúc nữa đi, đợi lát nữa chúng ta còn phải đến bệnh viện." "Vâng." Văn Kha trước tiên đáp lại một tiếng, sau đó lại không nhịn được mà lập tức ngẩng đầu lên, băn khoăn hỏi: "Trác Viễn, hay là... anh nghĩ lại đi có được không?"
25.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Du Diên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sống Thêm Một Kiếp Vẫn Phụ Tấm Chân Tình của tác giả Du Diên. Trong nhà lao tăm tối, xung quanh toàn là máu vương vãi khắp mặt đất, mùi máu tanh cùng với mùi thịt cháy khét làm Tần Lăng cảm thấy thật sảng khoái. Hắn vừa cười điên dại vừa nhìn vào thanh sắt cầm trong tay, thanh sắt vẫn còn đỏ hỏn, bên trên tỏa ra một làn khói chưa bay đi hết, máu rơi trên thanh sắt phát ra những tiếng xèo xèo làm người ta cảm thấy khiếp sợ.Bên cạnh Tần Lăng là một nam nhân bị treo hai tay lên cao bằng sợi dây xích, có lẽ đã bị treo lâu ngày nên phần da chỗ cổ tay đã bị ma sát đến bong ra gần hết. Nam nhân đầu tóc rũ rượi không biết còn sống hay đã chết, khắp người toàn là vết thương từ mới cho đến cũ, toàn thân không tìm được chỗ nào nguyên vẹn. Tần Lăng ra lệnh cho binh lính bên cạnh đổ một chậu nước lên người nam nhân, trời đã vào giữa đông bên ngoài toàn là tuyết trắng, nước cũng đóng băng. Nam nhân này trên người chỉ mặc bộ y phục mỏng, lại bị nước lạnh đổ lên nên thân thể run lên từng đợt. Tần Lăng nhìn thấy người trước mặt mình từ từ mở mắt, trong lòng bắt đầu cảm thấy khoái trí, không tránh khỏi bật cười một tràng dài. Tần Lăng: "Ha ha ha ta nói mà hắn vẫn chưa chết, làm sao mà ta có thể để hắn chết dễ dàng như vậy được, phải không Mạc Nhiên?"Trần Mạc Nhiên nhíu mày, từng cơn đau trên cơ thể bắt kéo đến làm y không khỏi nhăn mặt. Mình vẫn còn sống sao? Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tiểu Giai Nhân Khuynh Thành và Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời.
29.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Thập Thế | Đam mỹ | Hoàn thành
Bộ truyện nằm trong danh sách của Ma Da hệ liệt, với những bộ truyện có liên quan như Đoạn tình kết, Vương phi của ta là nam nhân, Tỏa tình khiên. Với chuyện tình ngang trái giữa hai con người trái ngược nhau, nhưng lại toát lên cảm giác đầy cám dỗ. Và bạn biết đó khi sức hút của đối phương quá lớn, dần dần tiếp xúc sẽ thành thói quen khó bỏ. Người ở bên cạnh ta mỗi ngày khiến ta không thể quên đi được điều đó thật đau lòng.Nguyên nhân bắt đầu mọi ngọn nguồn là từ việc Ngôn Tử Ninh trong lòng muốn kiềm hãm lại mối họa xâm lược lớn nhất đối với Minh quốc. Vì vậy hắn phải làm như không quan tâm đến mọi chuyện, mà không thể không phụng mệnh đi cứu viện cho nhị vương tử của Tây Quyết - Thác Bạt Chân. Mà nào ai biết Thác Bạt Chân lại là kẻ quỷ kế đa đoan, dù y được sự cứu trợ từ hắn nhưng vẫn nghi ngờ lòng tốt người ta, còn hại hắn rơi vào hiểm nguy bị người ta tập kích. Không nghĩ cứu người người không trả ơn mà còn gây oán, trong lòng Ngôn Tử Ninh quyết định lập kế hoạch trả thù y. Nhưng chưa kịp thực hiện thì y đã nhiễm bệnh nặng mất hết ý thức, quên luôn bản thân mình là ai.
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Diễm Tuyết Tuyết | Đam mỹ | Hoàn thành
Mọi chuyện bắt đầu từ khi cả nhà trên dưới Tần gia dọn đến Đào Hoa Ổ ở Giang Nam trong năm năm để hoàn thành lời hứa với Đào Hoa Ổ chủ Nghiêm Thanh Nhẫm.Nhưng mọi chuyện lại không thể ngờ sẽ xảy ra thì lại xuất hiện Nghiêm Thanh Nhẫm vẫn nuôi một mối tình không thể dứt với Tần lão gia Tần Chính vì thế gây nên bao sóng gió giữa hắn với thất vị chủ tử mà người chịu khổ cuối cùng lại là lão gia. Tình thế như vậy hỏi sao mọi người có thể yên ổn mà hưởng thụ qua năm năm? Do đó Dược Vương Lâm Tề đã dùng một loại thuốc có tên Vong Tâm Đan để Nghiêm Thanh Nhẫm quên đi hết hồng trần thế sự lẫn tình cảm của hắn dành cho lão gia. Vong Tâm Đan là loại thuốc khi uống vào con người sẽ quên hết mọi thứ, thanh tâm quả dục, nói trắng ra là cái xác biết đi. Những tưởng một viên Vong Tâm Đan có thể kết thúc hết mọi chuyện, ngờ đâu người nên dùng nó thì lại không dùng, người không nên dùng thì lại dùng tất. Từ đó sóng gió mới lại nổi lên và câu chuyện của chúng ta đã bắt đầu.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Hương Thôn Diễm Tình là tựa truyện thuộc thể loại đam mỹ, sủng, sắc. Câu chuyện kể về Lâm Bảo, trong thôn có tiếng là một người hiền lành, ôn nhu tốt bụng, ngày thường đi lại nhìn thấy một con sâu cũng không dám giẫm. Anh một thân một mình, vợ mất sớm, cũng chỉ có một cô con gái lên trên thị trấn học, ngày thường cũng cùng con gái liên hệ rất ít, chủ yếu cũng do khác giới nên không thân thiết.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Thanh Đoan | Đam mỹ | Hoàn thành
Hai người vốn là tình địch của nhau, không nghĩ sẽ có một ngày cả hai lại yêu nhau. Đó chính là Diệp Nam Kỳ và Thẩm Độ thăng cấp từ kẻ địch thành tình địch, tranh giành tình yêu vì Bạch Nguyệt Quang, kết quả ngày Bạch Nguyệt Quang kết hôn cả hai "lăn" cùng với nhau sau đó kết hôn ngoài ý muốn. Sau khi kết hôn, hai người đã cân nhắc vô số phương pháp làm sao cho đối phương ly hôn trước nhưng mà lúc Diệp Nam Kỳ đóng vai phản diện đề cập đến chuyện ly hôn thì tình địch lại trở mặt.Diệp Nam Kỳ chính là người đòi chia tay còn Thẩm Độ nhất quyết không đồng ý dù ban đầu hai người họ chơi nhau rất mãnh liệt để giành được quyền ly hôn. Thế mà lúc đã có lời ly hôn thì nhất quyết không chịu. Cả bộ truyện chủ yếu là nói về tình cảm của hai nhân vật chính từ lúc còn thù địch bày đủ mưu kế hãm hại nhau cho đến lúc, không thể chia lìa, cho dù có bị chia cắt cũng một lòng tìm và trở về với nhau. Đó là một tình yêu đẹp hơn cả thiên cảnh trần gian.
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Lạp Diện Yếu Gia Hương Thái | Sắc | Hoàn thành
Thẩm Thời Trạm dùng sức ưỡn eo một cái, đứng bất động trong nơi mới vừa điên cuồng ra vào của Lạc Mân. Hắn đứng trên mặt đất, hai chân Lạc Mân mở lớn bị hắn áp ở bên giường, lúc này hắn khom lưng ôm nửa người mềm nhũn của Lạc Mân lên, bản thân cũng rướn người lên cọ cọ chóp mũi hai người với nhau, thấp giọng dụ dỗ: “Mân Mân ngoan, anh dạy em thế nào… hửm? Em nói đi, anh vui sẽ tạm tha cho em.” Trong lúc nói chuyện, tính khí nóng rực kia được bao bọc bởi nội bích mềm mềm như có như không cọ xát, thân thể trắng nõn của Lạc Mân run không ra hình thù gì, khóe mắt sớm hồng hồng vì bị bắt nạt, hai mắt phủ một tầng nước mắt, nghe xong lời xấu hổ này gần như muốn khóc lên.Thẩm Thời Trạm uy hiếp tăng thêm chút sức lực ma sát thịt mềm, Lạc Mân nghĩ tới điều gì đó hai cánh tay tinh tế không chống đỡ giường nữa mà ôm lấy cổ Thẩm Thời Trạm, hạ quyết tâm, lại gần ghé vào tai hắn nhẹ giọng nói: “Ông xã… yêu thương Lạc Mân… Mân Mân… muốn ông xã làm Mân Mân đến khóc…” Thẩm Thời Trạm nghe xong toàn thân căng thẳng, máu trong người chảy loạn. Không đợi Lạc Mân nói xong, đã không thể nhịn được nữa, hôn lên bên cổ Lạc Mân, hạ thân nhanh chóng đâm chọc.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Tiểu Mei | Dị năng | Hoàn thành
Trong căn phòng tối đen, một người phụ nữ ăn mặc quái dị đang lau chùi quả cầu thủy tinh. Lúc này một thiếu niên mười ba, mười bốn tuổi bước vào, "Giáo sư Trelawney? Con..." Cậu thiếu niên đi đến muốn nói gì đó, bỗng dưng Trelawney run rẫy, đầu và hai tay rũ xuống, mắt trợn trắng. Cậu thiếu niên lo lắng kêu, "Giáo sư! Cô không sao chứ?" Nói rồi vươn tay muốn chạm vào vai cô.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Vạn Tiểu Mê | Sắc | Hoàn thành
Ba tháng sau, thời tiết đã ấm lên không ít, nhưng mặt trời vừa xuống núi, nhiệt độ đã lập tức tụt xuống theo, cảm giác lúc lạnh lúc ấm cũng không khá hơn so với đêm đông là mấy. Tra Thanh Nhạc đi ô tô tới phòng hòa nhạc của thành phố. Đậu xe xong, hắn nhanh chóng băng qua khu vực đài phun nước theo nhạc đông đúc. Ngoại hình xuất chúng của hắn khiến rất nhiều người chú ý. Bên tai hắn liên tục truyền đến tiếng thì thầm của đám chị em.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Bất Vấn Tam Cửu | Đam mỹ | Hoàn thành
Năm nay Tần Phóng học năm hai, Hoa Đồng là bạn cấp ba của cậu, hai người họ chơi với nhau từ hồi nhỏ, ờ thì cũng coi như là bạn thân. Nhưng thành tích của Hoa Đồng khá hơn Tần Phóng một chút, Tần Phóng học học viện quan hệ quốc tế đại học C, là hạng B của trường, có vẻ cùi bắp hơn những khoa khác. Nhưng dù có cùi đến mấy thì đây cũng là đại học C, dù có là hạng B thì cũng cao hơn nhóm top đầu 30 điểm, xem như không thành vấn đề.Bây giờ mới khai giảng kỳ mùa xuân chưa đầy hai tháng, đầu tháng này Tần Phóng bắt đầu theo đuổi một cô gái. Cô gái ấy tên Cung Kỳ, năm ba học viện quản lý, dáng người mảnh khảnh, da dẻ trắng nõn nà, rất hợp gu Tần Phóng. Dùng bữa xong Tần Phóng ra khỏi trường định mua ít đồ, tuần sau sinh nhật Cung Kỳ, Tần Phóng ra ngoài chọn quà tặng. Dù sao cũng không nhọc lòng, mua đồ cho con gái chẳng khó mấy. Lúc Tần Phóng đứng dưới ký túc xá nữ đợi người, mọi người lui tới đều đưa mắt nhìn cậu. Cao cao ngầu ngầu ăn vận cũng bắt mắt, nam sinh như vậy đứng đâu người ta chẳng muốn nhìn thêm mấy lượt, nhìn mà thấy dễ chịu.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Ái Giảng Đồng Thoại Cố Sự | Ngược | Hoàn thành
Quan hệ giữa bọn họ rất kỳ quái, không thể nói là người xa lạ, kẻ thù hoặc là bạn, những điều này không đủ để thể hiện rõ những gì đã xảy ra. Bọn họ đã từng làm tình, cũng rất tàn nhẫn, hung ác, tổn thương lẫn nhau. Bây giờ, anh không biết mình nên sử dụng loại cảm xúc nào để đối mặt với người mà anh đã trả thù.“Anh đừng…anh đừng ở bên cô ấy….” Bạch Thiệu Lan ngẩng mặt lên, có một làn nước hơi gợn trong mắt cậu, đôi mắt cậu đỏ hơn, nhìn giống như một con chó bị chủ bỏ rơi.Người phụ nữ nhìn bọn họ với ánh mắt kỳ lạ, cũng không thể hiểu bọn họ nói gì. Thẩm Lê nhìn cô một cái, lại nhìn Bạch Thiệu Lan, thở dài, mỉm cười xin lỗi, tiễn cô đi.“Cho dù không ở bên cô ấy, nhưng chúng ta….tôi sẽ không ở bên cậu.”“Không thành vấn đề! Em không vội! Em không ép buộc anh! Trước tiên hãy bắt đầu làm bạn bè? Hãy cho em một cơ hội, em không yêu cầu bất cứ điều gì…..” Bạch Thiệu Lan nắm lấy tia hy vọng, kích động ngước mặt nhìn anh, ánh mắt vô cùng chân thành, nóng bỏng. “Em thật….thật sự rất thích anh, em muốn ở bên cạnh anh, anh muốn em làm gì cũng được, anh đừng từ chối em, có được không?”Thẩm Lê suy nghĩ một chút, nói: “Quên đi, chúng ta nên bắt đầu lại, đừng để bị cuốn vào quá khứ, quên hết đi…..”
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Hồ Ái Trâm | Tiên hiệp | Hoàn thành
Giữa tháng ba phương Nam, tiết trời trở nên kỳ lạ vô cùng, gió rét thổi cuồn cuộn sương khói phủ kín Đông Thành hiện tại đang chìm trong làn binh đao khói lửa. Chủ tướng - Thịnh Vương - vừa đem theo những tàn binh cuối cùng còn lại đến Thần Đô ám sát Hoàng đế Đại Quốc, Đông Thành bây giờ trống hoắc, duy nhất cũng chỉ có một tướng lĩnh thường thường bậc trung nhận nhiệm vụ giữ thành là Chu Thắng.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Trì Đại Tối Cường | Đam mỹ | Hoàn thành
Thỏ tinh không phải là một con thỏ tinh tầm thường. Từ hồi còn là một cục bông nho nhỏ nó đã có kỳ ngộ, được khai trí. Từ đó liền vất vả bước lên con đường dài vô tận bảo vệ cúc hoa và chít chít của mình. Với loài thỏ vừa sinh ra đã có thể động dục, thỏ tinh trở thành kẻ kỳ quái trong tộc của mình. Bởi vì nó không xxx. Lúc già trẻ gái trai, anh em họ hàng nhà thỏ đua nhau chịch đến quên trời quên đất, thỏ tinh lạnh lùng trèo lên cây, hai mắt tròn to nhìn cảnh tượng 18+ của tộc mình bên dưới.Thế gian lại có việc dâm loạn như thế! Thỏ tinh cao lãnh lắc lắc đôi tai. Bị hình ảnh không phù hợp với trẻ nhỏ ấy bức thành một con thỏ lãnh đạm. Nếu có thể gặp được thư sinh của đời mình, nó muốn cùng người ta ngâm thơ ngắm trăng, viết nên một câu chuyện tình người - yêu thuần thuần khiết khiết, tuyệt đối sẽ không làm mấy chuyện bậy bạ này! Nếu đã khai trí vậy thì phải tu luyện. Thỏ tinh lấy một cái bọc nhỏ, gói ghém thoại bản với mấy củ cà rốt, đi đến đỉnh núi này ngồi một lúc, lại treo mình trên cái cây kia một hồi, hấp thụ tinh hoa của trời đất.Mất 100 năm thôi là có thể hoá thành người rồi. Mà lúc này Thiến nữ u hồn đã biến mất khỏi thị trường thoại bản từ lâu, thay vào đó là câu chuyện tình yêu ướt át thư sinh bị hồ ly tinh dụ dỗ.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Long Văn Nghiễn | Đô thị | Hoàn thành
Trò chơi "Tiên tích" được phát hành trên Internet khoảng chín tháng trước. Trên bản đồ trò chơi xuất hiện một điểm màu lam đứng đơn độc. Nữ tử mặc sa y màu thủy lam đứng quạnh hiu trên cầu Hỉ Thước mà nhìn về phương xa. Nữ tử đứng yên lặng, khí chất toát ra càng tôn thêm cho cái tên nàng: Kiến Vũ (Sương đêm).
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25