Trần Thế Chi Thương | Trọng sinh | Hoàn thành
Sư phụ của Tô Thần Dật tên là Tô Thắng, là thần trộm nổi danh ở nước Z(Zhongguo – Trung Quốc), nếu đã được gọi là thần trộm, thì đương nhiên là tay nghề rất giỏi, từ trước tới giờ hễ hắn nhìn trúng cái gì thì cái đó chưa từng sẩy khỏi tay hắn, ở trong giới cũng khá có danh tiếng. Chỉ là mười năm trước Tô Thắng rửa tay gác kiếm, dốc lòng ở nhà nuôi dạy hài tử – Tô Thần Dật.Trải qua mấy chục năm siêng năng dạy dỗ của Tô Thắng, Tô Thần Dật cũng kế thừa không ít bản lĩnh của sư phụ nhà mình. Chính là, Tô Thần Dật thông minh thì có thông minh nhưng mà rất lười nhác, dẫn đến hiện trạng bây giờ, cái gì cũng không tinh, lại luôn sơ suất. Vì thế, ngay ngày y trải qua tuổi hai mươi, y liền bị Tô Thắng tức nước vỡ bờ, một cước đá xuống núi, gọi là rèn luyện.Chỗ Tô Thắng ở là một biệt thự nằm trên núi ở một trấn nhỏ vùng ngoại thành của B thị. Khi Tô Thần Dật đi dọc theo đường núi xuống trấn rồi quay đầu nhìn lại ngồi biệt thự đã sớm biến mất trong tầm mắt, y liền hưng phấn mà tung cái túi trong tay lên rồi chống nạnh: "Con mẹ nó, rốt cuộc ông đây cũng được rời khỏi cái nơi chim không thèm ị này, muahahahaha.... Ui~"
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Luna Huang | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên mặt hắn có một băng dải trắng quấn quanh mắt, da thịt xung quanh băng dải còn lộ ra vết tích lòi lõm nhăn nhúm như là bị lửa thiêu qua vậy. Sóng mũi cao cao, đôi môi mỏng nhuận hồng khép hờ trông rất câu hồn, chỉ là hiện tại có chút tái nhợt có lẽ vì đứng ở bên ngoài khá lâu. Trên gương mặt hắn tràn đầy lo lắng hướng vào gian chính bên trong Điềm viên. Một tay xuôi bên người nắm dây dược sương, một tay đặt trước bụng, nhưng mười ngón tay lại chăm chú nắm chặt không thả, thể hiện được khẩn trương của hắn. Đôi tai cũng là tập trung thính lực nghe tiếng động xung quanh.Trong căn phòng lộng lẫy của gian chính Điềm viên, huân hương thơm ngát lưu chuyển trong bầu không khí khiến người thoải mái. Nhưng một nữ tử mười lăm vận y phục nha hoàn lại là sắc mặt khẩn trương. Nàng không ngừng nhúng khăn lụa vào nước, vắt khô, thay chiếc khăn lụa trên trán của nữ tử nằm trên giường.Nữ tử đang nằm trên giường chừng mười lăm tuổi, sống mũi cao cao, hai gò má tái nhợt cao gầy, nghe được tiếng nước động truyền vào trong tai, các ngón tay của nàng khẽ động. Hàng mi vong vuốt khẽ mấp máy, đôi môi mỏng khô khốc cũng nhẹ nhàng nhấp, chiếc cằm nhọn cũng vì vậy mà khẽ động.
25.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Phi Bảo | Trọng sinh | Hoàn thành
Lần đầu tiên phát hiện hai người trần trụi ngủ trên giường, cậu đánh hai người tơi bời một trận mới ngừng lại, sau đó Lương Mạch Thần hai mắt đẫm lệ giải thích là rượu say loạn tính, cậu tha thứ, chỉ là từ đó về sau, cậu không chạm qua Lương Mạch Thần nữa.Lần thứ hai sau lúc tóm được, Lương Mạch Thần quỳ dưới đất cầu xin cậu tha thứ cũng cam đoan tuyệt đối không có lần sau, cậu lại tha thứ, cũng không phải bởi vì cậu để ý hoặc là còn yêu Lương Mạch Thần sâu đậm, mà do Lương Mạch Thần cùng cậu nhiều năm như vậy, cho dù cảm tình đã nhạt, nhưng không có công lao cũng có khổ lao, lúc đầu khi gây dựng sự nghiệp, Lương Mạch Thần xác thực là trụ cột tinh thần vững chắc của cậu, cho nên tuy thật sự muốn đuổi người đi, nhưng cậu vẫn không làm ra chuyện ngoan tuyệt như thế.Tục ngữ nói sự bất quá tam, không nghĩ tới cậu vừa về nhà xử lý hậu sự của ba, hai người này lại âm thầm lén lút với nhau, vừa hay cậu cũng mệt mỏi, vậy nhân dịp hôm nay giải quyết cho xong mọi chuyện. Tùy tay lật tạp chí trên bàn trà, Lâm Niên bắt chéo chân đỉnh đạc ngồi trên sô pha, một bộ tư thái địa bàn của ta ta làm chủ.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Khương Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành
Gió đầu hè mang theo hơi say ấm áp, ánh nắng ngoài cửa số nhẹ nhàng chiếu vào phòng, hai giờ chiều, hành lang bệnh viện yên tĩnh. Trong phòng trực ban của y tá, hai cô y tá trẻ tuổi cầm điện thoại di động, cô y tá kia đưa điện thoại cho bạn tốt, cố gắng nhỏ giọng nhưng giọng nói không giấu nổi sự hưng phấn: Mau xem đi, đồ mới ra đó. Trên bức ảnh là hình trang phục cưới của một đôi nam nữ, khuôn mặt tinh xảo, trai tài gái sắc nhìn vô cùng xứng đôi.Trương thiên vương mặc đồ này nhìn đẹp quá. Nữ y tá tóc ngắn nói: Đẹp trai đến mức không để cho người ta sống nổi. Kiều thiên hậu cũng đâu có thua kém! Cũng sắp 40 tuổi rồi, sao có thể đẹp như vậy được, chăm sóc thật tốt. Cô ấy thật hạnh phúc, đã ly hôn mà cũng gặp được người đàn ông tốt như vậy, bây giờ còn mang thai, không biết kiếp trước cô ấy đã tích bao nhiêu công đức nữa. Nếu tôi mà là cô ấy thì tốt rồi. Y tá tóc ngắn ôm mặt, vẻ mặt xa xăm nói.Nhỏ tiếng chút. Y tá tóc ngắn ngắt lời: Để y tá trưởng nghe được thì không hay đâu.Cô y tá nhỏ nhún vai, không nói gì nữa. Phòng bệnh cuối hành lang, bức màn cửa bị kéo kín mít, trong phòng không bật đèn, điều hòa thổi vù vù, đi vào chợt giống như đi tới một căn nhà xác im lặng, thời tiết tháng sau lạnh phát run.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Mạc Mạc Vô Văn | Trọng sinh | Hoàn thành
Một con mèo hoa dầm mưa chạy qua biển quảng cáo lung lay sắp đổ, lao nhanh qua màn mưa chạy ào vào cống thoát nước bên đường. Móng vuốt mềm mại của nó ướt nhẹp, theo bản năng lắc lắc móng vuốt, lỗ tay run một cái, ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy mây đen. Tia chớp phản chiếu trong tròng mắt màu vàng của nó giống như là pha lê phản xạ ánh sáng lung linh, tiếng mưa rơi ồn ào và tiếng sấm lấn át tiếng kêu yếu ớt của nó, không ai đáp lại nó, nó đành phải cúi đầu tiếp tục chạy đi.Nơi này là khu ngoại ô cách xa nơi phồn hoa náo nhiệt, đường nhỏ bị mưa lớn làm ngập đầy bùn, ngay cả đèn đường cũng tắt, tất cả phong cảnh đều bị bao phủ trong bóng đêm u tối, chỉ thỉnh thoảng từ tia chớp xẹt qua xa xa mới có thể nhìn ra người đi đường là một con mèo hoa.Mèo lớn như cảm ứng được cái gì, lại giống như bị cái gì triệu hoán, nó không chút chậm trễ đến nhà máy xử lý rác ở vùng ngoại ô. Đến lúc rạng sáng, cuối cùng nó cũng tìm được chỗ đó. Chính xác là nó tìm được người nó tìm cả đêm. Mưa to giảm bớt mùi tanh tưởi của rác, nước dơ bẩn thỉu chảy đầy đất, mèo lớn phi qua một núi rác nho nhỏ, rốt cuộc ở phía sau mấy đồ dùng điện cũ nát tìm được anh —— Cố Phong, người ở chung với nó ba năm.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Phi Yên | Ngôn tình | Hoàn thành
Những người đó cô đều quen biết... Người đang khóc vật vã đó là mẹ cô , người bên cạnh an ủi ôm bà vào lòng nhưng khuôn mặt cũng đầm đìa nước mắt là Á Hân bạn thân của cô... Còn người đàn ông tuổi ngoài tứ tuần dáng người cao ráo đầy phong độ,đó là ba cô, khuôn mặt ông đau khổ đang nhìn hình người con gái trên bia mộ mỉm cười, ông không còn vẻ trang nghiêm như bình thường mà khuôn mặt trở nên hốc hác hằng rõ trên đôi mắt, có lẽ ông rất mệt mỏi... mà người trong hình đó không ai khác chính là cô: "Lâm Thiên Tuyết , hưởng dương 24 tuổi" thì ra cô đã chết , mọi kí ức như ùa về ..Cô tận mắt thấy Hứa Vỹ cùng em gái cùng cha khác mẹ của cô đang ân ái trên chính chiếc giường của mình.. Hai người họ phát hiện ra cô đang đứng ở cửa Hứa Vỹ hoảng hốt mặc đồ vào đuổi theo cô.. Lâm Tiểu Phù cũng chạy theo nhưng để kéo Hứa Vỹ lại, không gì là chột dạ , vẻ mặt vui sướng mỉa mai .
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Quỷ Tiếu | Trọng sinh | Hoàn thành
Trụ Vương say mê Đát Kỷ, bỏ bê triều chính, tới khi chết đi mới hối. Sống lại một đời, hắn quyết chỉ trở thành mình quân, tái kiến Triều Ca. Nào ngờ bản thân lại dây tới sáu con sói đói, chạy mãi chạy mãi cuối cùng tuyệt vọng thô bạo đem bản thân tắm rửa sạch sẽ leo lên giường, cổ thắt nơ đỏ dâng lên miệng sói. Bầy sói đói mặt đầy dâm dê: " hê hê " Thương Vương Thụ đầy đầu quạ đen lượn qua, nước mắt lưng tròng dâng lên mông nhỏ " Các vị đại gia cầu thương xót " Ba... Ba qua đi, kết quả mông y bị bọn họ thao đến nở hoa hướng dương. Vẫn là Thương Vương Thụ: "... " Y sớm biết cầm thú không có tính người mà! QAQ Lề: đây là truyện nhằm để thoả yy của bản thân tác giả, lưu ý tên địa danh trong đây toàn bịa ra nên thỉnh quý vị ném đá nhẹ tay.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Mộng Tiểu Khê | Tiên hiệp | Hoàn thành
Câu chuyện về kiếp trước kiếp này của Cẩm Thu (Tố Cẩm), thật ra chính là nàng quay trở về lúc nhỏ... Những chuyện vốn đã trôi qua, giờ lại lặp lại một lần nữa. Cứ như vận mệnh muốn nàng phải chọn lựa, phải đi đúng hướng, phải sống thành một cuộc đời khác vậy...“A Thư, đào ở biên giới phía đông nam có hai được không? Chỗ đào kia là chỗ đào ngọt nhất đó, bây giờ mà không đi hai cẩn thận tiểu ngũ vặt sạch.”“A Thư, đến phủ Bạch Chân ở Bắc hoang kéo hắn đến đây với ta đi.”“A Thư, hôm qua ngươi chôn rượu đào hoa xuống hả? Cũng không biết phía dưới còn bao nhiêu rượu ngon lâu năm.”“A Thư, ngươi lại đây, ta thấy ngươi đã lớn rời nên làm ít y phục mới.”“A Thư, sách y ta đưa ngươi nhớ được nhiều không? Lại đây đọc cho ta nghe xem?”“A Thư, đồ ăn ngươi làm không tồi, không ngờ tuổi còn nhỏ mà ngươi đã có tay nghề này rồi.”
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Tư Mã Duệ Nhi | Trọng sinh | Hoàn thành
Phượng Khuynh Ca ngơ ngác nhìn khuôn mặt trong gương, yêu diễm, quyến rũ, thành xuân tươi trẻ làm cho cô ghen tỵ. Hết xoa lại nặn, đến tận khi trên làn da trắng nõn xuất hiện thêm một vết máu mới buông tay. Đây là có chuyện gì. Cô nhớ lúc nãy mình đang ngồi trước máy tính, một bên vừa ăn đồ ăn vặt, một bên xem tiểu thuyết. Đó là một bộ tiểu thuyết vừa mới đăng tải, cô liền khẩn cấp vào xem. Khi đọc đến chương nữ chính Tư Mã Xuyến rốt cuộc giải quyết được nữ phụ Phượng Khuynh Ca. Phượng Khuynh Ca nằm trong vũng máu, nói lời sám hối trước khi chết: Tôi sai lầm rồi, tôi không nên đối nghịch với cô.Khi nhìn thấy lời thoại này, đầu tiên Phượng Khuynh Ca ngẩn người ba giây, sau đó lại chửi ầm lên. CMN! Dựa vào cái gì mà nói cô ấy sai rồi. Cô làm sao có sai. Chẳng lẽ yêu nam chính là sai sao? Mọi người thích tiểu thuyết phần lớn là bởi vì thích nữ chính cùng nam chính, còn cô thích bộ tiểu thuyết này là bởi vì nữ phụ Phượng Khuynh Ca. Một phần do tên hai người giống nhau, một phần là bởi vì cô rất thích tính cách của cô ấy.Nói toạc ra Phượng Khuynh Ca là một người điêu ngoa tùy hứng, lại có một chút xíu bệnh công chúa thôi. Nhưng như vậy thì có làm sao. Ai bảo cô thực thích chứ? Phượng Khuynh Ca cúi đầu nhìn hai chân trống trơn của mình. Bên cạnh cũng thiếu đi hai bình truyền dịch. Cô thật hâm mộ Phượng Khuynh Ca như vậy, có thể có được một thân thể khỏe mạnh, sống tự do tự tại.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Hữu Mặc | Dị giới | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mỗi Ngày Đều Bị Chính Mình Cay Khóc của tác giả Hữu Mặc. "Anh Chu, hôm nay về sớm một chút đi." Tiểu Lý thu dọn đạo cụ thúc giục. Chu Bách Triết xoa xoa bắp thịt đau nhức, có chút mệt mỏi mỉm cười nói: "Ừ, thế anh về trước." Tiểu Lý gật đầu, sâu trong con ngươi không khỏi có chút đồng tình. Chu Bách Triết có trụ cột công phu, hơn nữa mặt mũi cũng không tệ, tính cách cũng rất tốt, hoàn toàn có tiềm chất nổi tiếng.Thế nhưng đáng tiếc lại đắc tội một vị thiếu gia con ông cháu cha nào đó, đối phương tuyên bố đóng băng Chu Bách Triết, trừ phi Chu Bách Triết nguyện ý cầu xin, sau đó tự tắm rửa sạch sẽ leo lên giường thì chuyện này mới kết thúc. Thế nhưng Chu Bách Triết kiên quyết không đồng ý, vì thế hôm nay Chu Bách Triết vì cùng đường mà chọn lựa làm thế thân trong một đoàn phim nhỏ, giữ vững ngạo khí của mình.Người ta muốn đóng băng cậu thì cậu liền ở lì trong giới giải trí, Chu Bách Triết muốn xem thử xem mình có thể vượt qua gian khó này hay không! Chẳng qua mấy ngày nay vị kia tựa hồ nhìn chằm chằm Chu Bách Triết không tha, bất kể làm việc gì cũng có người tới quấy rối. Trên đường về nhà, Chu Bách Triết xoa xoa cánh tay, hôm nay lúc thay nam 3 diễn vài cảnh đánh nhau khó trên dây cáp treo vô tình bị một thế thân khác đánh trúng lưng, tổn thương bắp thịt, đến bây giờ vẫn còn đau. Ngoài ra bạn có thể đọc thêm những truyện cùng thể loại như Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản hay Lạn Kha Kì Duyên.
27.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Nhất Cá Bàn Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Tĩnh Dương năm thứ sáu của Đại Tề, quốc lực hưng thịnh dồi dào, sáu nước láng giềng toàn tôn Đại Tề là lớn nhất, bá tính an cư lạc nghiệp. Mùng sáu tháng giêng, gió vẫn còn se se lạnh. Người trong cung dù bận rộn chạy ngược chạy xuôi nhưng ai nấy ngay ngắn trật tự, trên mặt mỗi người đều lộ ra không khí vui mừng. “Hôm nay chính là tiết Vạn Thọ, các ngươi đều nâng cao tinh thần lên cho ta! Nếu làm cho Vạn tuế gia long tâm đại duyệt, tiền thưởng đều là của các ngươi!” Thượng Thiện Giám chưởng quản thái giám cất thanh âm the thé nói.
20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Chích Thì Giới 99 | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong các truyện cổ tích, phù thuỷ luôn là người đóng vai phản diện, một nhân vật tà ác, chuên chia rẽ những người có tình, thích thú việc khiến người khác khổ sở.Nhưng thật ra, phù thuỷ vẫn là người, vẫn có tình cảm. Phù thuỷ yêu hoàng tử, nhưng mối tình này định trước sẽ không thành. Khi thất tình phù thủy chuyển đến căn nhà gỗ nhỏ sâu trong rừng rậm và bắt đầu thời kì trồng rau.Nàng cho rằng thời gian nhạt nhẽo này sẽ trôi qua một cách bình thản như vậy, nhưng lại không ngờ rằng bên trong vườn rau diếp lại bị ăn trộm! Và kẻ trộm rau diếp kia hóa ra là một nam nhân có tai thỏ dài? Ở sâu trong phòng bếp ánh lửa màu xanh biếc yếu ớt nhen nhói, mặc trên người trường bào màu đen to rộng, đầu đội mũ phù thuỷ nhọn hoắt màu đen, quả thực cùng đêm tối như hòa lại làm một, điều duy nhất có thể làm cho người ta phát hiện ra dấu vết nàng tồn tại là ánh sáng lục quang phản xạ từ con dao phay trên tay nàng.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Quyền Vô Tri | Khoa huyễn | Hoàn thành
Khuôn mặt tinh xảo của Tống Miễn gần trong gang tấc, tay trái ở dưới thân Bùi Nam Yên làm ra mấy động tác không đứng đắn, bên ngoài thì lại vẫn là dáng vẻ lạnh lùng kiêu ngạo kia. Hai mắt Bùi Nam Yên tràn ngập tình dục ướt át, khiến cho tầm nhìn như bao phủ bởi một lớp sương mờ mông lung, chợt nhận ra khóe môi sắc bén bình thường lúc nào cũng thẳng tắp một đường của Tống Miễn gợi lên một độ cong nom trông rất ngả ngớn xấu xa.Giọng nói của hắn hờ hững giống như lúc trả lời câu hỏi trên lớp, không biết có phải là do kì phát tình ngoài ý muốn dẫn đến khoái cảm tình dục ảnh hưởng đến khả năng tư duy phán đoán hay không, Bùi Nam Yên trong khoảng thời gian ngắn đương nhiên không xác định được Tống Miễn nói ra lời như vậy rốt cuộc có phải đang khiến cậu nhục nhã hay không.Không gian kín đáo xa lạ khiến tiếng nước ướt át trở nên lớn hơn, mùi bạc hà lạnh lẽo và mùi bơ thơm ngọt tinh khuyên đan dệt hoà quyện lẫn nhau, tràn đầy căn phòng ấm áp ánh đèn, chiếm lấy hơi thở Bùi Nam Yên, khiến cho hô hấp của cậu trở nên hỗn loạn, nhiệt độ cơ thể cũng theo đó mà tăng cao.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Bạch Vân Thi | Đô thị | Hoàn thành
Nam Kinh năm dân quốc thứ 19, thu sang thật thong thả. Cuốn lịch đã lật tới tiết Lập Thu mà khí trời vẫn còn dư âm của mùa hạ, oi ả chói chang, giống như muốn thiêu cháy cả thành Nam Kinh trong chảo dầu sôi. Một chiếc xe hơi Dorian màu đen đang yên lặng đỗ trước cửa tòa nhà kiểu Tây trên đường Di Hòa. Đây là tư dinh tại Nam Kinh của chủ tịch thường ủy Quốc dân đảng - Trương Tĩnh Giang. Chiếc xe này đã đỗ trước cửa dinh thự Trương Công suốt một buổi chiều, người gác cửa nhận ra đây là xe của Kim gia - phú hào có tiếng của vùng này, bởi vậy cũng không dám đuổi đi.Lão Trần quản gia ngồi ở ghế lái, ông đang đợi Kim Thế An - thiếu gia đích tôn duy nhất của dòng tộc Kim gia. Hiện tại thiếu gia đang ở trong tư dinh của Trương Công, mật đàm chuyện quan trọng với các nguyên lão của Quốc dân đảng. Lão Trần dừng xe dưới bóng cây những ba giờ đồng hồ, cũng không dám hút thuốc, chỉ ngồi trong xe mà đợi. Hai mắt ông trông ngóng nhìn tòa dinh thự, vừa sợ cửa mở ra, lại sợ cửa không mở ra.
18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lục Yên Đinh là một Omega, theo mức độ khan hiếm giới tính mà nói thì thể chất cậu chính là kiểu dễ nổi tiếng trong giới giải trí. Nhưng cố tình cậu chính là mẹ nó không thể nào nổi tiếng được. Lục Yên Đinh muốn nổi tiếng đến sắp phát điên rồi. Nhưng cậu chưa từng biểu hiện ra bên ngoài như thế, thậm chí ngay cả với những người bên cạnh cậu như trợ lý, người đại diện, cậu đều chỉ có biểu hiện vô cùng bình tĩnh, giống như là người hiền hoà theo phái Phật hệ, rất hài lòng với vị trí tiểu minh tinh tuyến 18 hiện nay.Thật ra cậu đã sắp không chịu nổi nữa rồi. Khi đó cậu cho dù đã hơn 20 tuổi, nhưng vẫn giữ tâm tình như trẻ con, khó mà phát hiện ra vấn đề của bản thân, suốt ngày sống trong mớ cảm xúc vặn vẹo oán trời hận đất không thể thoát ra được, mà vấn đề lớn nhất chính là ở chỗ: cậu cảm thấy mình đã rất nỗ lực, rất kính nghiệp rồi. Trong lòng cậu có hàng nghìn hàng vạn cái ví dụ, mỗi một cái trong đó đều đong đầy mồ hôi nước mắt đã lên men khiến cho tâm tư nho nhỏ của cậu phồng to đến vô hạn, gần như vỡ tan:Nhận một bộ phim rác, diễn nam bảy, chính là một vai diễn với gương mặt khán giả dễ lẫn lộn không quen thuộc nhưng cậu cũng chẳng cần thế thân, chỉ vì một động tác trong những cảnh chiến đấu theo yêu cầu, mà cậu khổ sở luyện tập cùng người chỉ đạo động tác trong suốt hơn một tháng.
23.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thập Cửu Dao | Sắc | Hoàn thành
Tụng Nhiên là một cậu họa sĩ minh họa truyện thiếu nhi. Vừa mới đi làm, cậu đã đến thành phố S dốc sức làm việc, lăn lê bò toài ngã vấp rất nhiều năm, cuối cùng cũng ký được hợp đồng dài hạn với mấy nhà xuất bản. Bởi vì chăm chỉ, lễ phép, giao bản thảo đúng deadline mà các cô các dì trong ban biên tập rất thích cậu, coi cậu như con trai, thường xuyên nói muốn giới thiệu bạn gái cho bạn thanh niên ngoan tích cực có chí tiến thủ Nhiên Nhiên. Có điều cậu luôn cười cười đáp không cần, cứ để tùy duyên đi. Đùa à, cậu là gay đấy, không thể làm hại cô nương vô tội nhà người ta được. Xu hướng tính dục của Tụng Nhiên là trời sinh, không cách nào đảo ngược lại được. Hơn hai mươi năm qua dù cậu không có thời gian yêu đương, cũng chưa từng thật sự thích ai. Nhưng trong những giấc mộng xuân, bóng dáng mờ ảo vùi mình cày cấy lau mồ hôi trên người cậu không ngực không mông, tuyệt đối không phải là con gái, điểm ấy cậu vẫn vững tin không hề nghi ngờ.Tụng Nhiên độc thân, vẫn chưa có bạn đời. Lúc vừa đến thành phố S, cậu nhìn thấy một đôi tình nhân đồng giới đang nắm tay sóng vai trong tàu điện ngầm. Điều này đã mang đến một tín hiệu sai lầm cho cậu, khiến Tụng Nhiên nghĩ rằng giới gay nơi này cũng bình thường công khai như đôi tình nhân kia. Thế là cậu lấy dũng khí đến gay bar trà trộn một đêm, nhưng lại chạy trối chết vì những bộ trang phục diêm dúa đầy ắp dục tình và không khí động dục trụy lạc nơi đây. Từ đó cậu cắt đứt suy nghĩ tìm kiếm bạn đời thông qua cách này.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thiết Mã Đương Lang | Đô thị | Hoàn thành
Tám chín giờ mỗi ngày đều là giờ cao điểm của dân đi làm, tàu điện ngầm giao thông công cộng đều bị kẹt cứng ngắc, mà công việc của hôm nay lại khá quan trọng, để không đến muộn, chưa tới bảy giờ Quý Tinh đã lái xe ra ngoài. Thời gian chụp ảnh hẹn trước là chín giờ sáng, tám giờ bốn mươi Quý Tinh đã đến phòng chụp ảnh, Lý Bình Tùng là người phụ trách chính của tổ quản lý khách hàng cũng ở đây, hắn thấy Quý Tinh tới liền tiến lên chào hỏi, “Tới rồi à, bộ phận sáng tạo chỉ có một mình cậu đến thôi sao?”Quý Tinh cũng gật đầu cười chào hỏi hắn, “Chào buổi sáng anh Lý, tổng giám đốc có việc nên tôi tới một mình.” Lý Bình Tùng ngáp một cái, bộ dạng còn có chút buồn ngủ, “Chờ tí đi, tổ chế tác đến rồi, cảnh cũng coi như sắp xếp xong, camera thì cần thêm vài phút, còn diễn viên hả, vẫn đang trên đường tới.”
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Võ Anh Thơ | Ngôn tình | Hoàn thành
Khi lần đầu tiên trở thành PR trong quán bar Gossi, Hạ Tuyết đã nôn thốc ruột, cảm giác quặn đau của bao tử rất kinh khủng, đầu óc chẳng còn tỉnh táo vì uống quá nhiều rượu. Toàn thân mệt lả, không chút sức lực vậy mà đêm đó cô được khách "boa" tiền chẳng bao nhiêu... Tiếng nhạc xập xình, ánh đèn màu chớp tắt trong thế giới hào nhoáng mờ ảo, Hạ Tuyết đứng bên quầy rượu chờ xem có vị khách nào gọi mình không. Dẫu làm PR một thời gian nhưng cô vẫn còn cảm giác đau nhừ sống lưng, rát buốt lòng bàn chân vì phải đứng trên đôi giày gót cao năm, bảy phân trong suốt tám giờ liền. Buồn buồn, Hạ Tuyết đưa mắt quan sát xung quanh. Những cô PR khác cứ như mấy chiếc bóng, đang lượn lờ theo nhạc. Ai ai cũng ngồi tâm sự cùng với khách và uống rượu hoặc trở thành "trò vui" của họ. Cô nào cô đó phấn trắng phấn hồng dày cuộm, gương mặt tươi sáng, năng động ở lứa tuổi xuân thì. Các PR mặc toàn váy ngắn ôm sát người, lúc hở vai khi thì trễ xuống nửa ngực. Mỗi người mỗi vẻ. Những nụ cười khác nhau. Những hoàn cảnh khác nhau. Và, những thân phận khác nhau.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lạc Lạc | Ngôn tình | Hoàn thành
Sau khi người phụ nữ ấy đi cô khẽ thở phù, làm sao bây giờ cô lỡ nhận lời rồi có lẽ đã bị số tiền lớn ấy làm mờ mắt mình rồi quả thật nó hơn rất nhiều số tiền hàng tháng cô kiếm được, cô phải làm sao đây..... Cao Mộc Nhi một vị bác sĩ tâm lý trẻ tuổi gần đây cô khá nổi tiếng trên truyền hình và đó là lý do người phụ nữ giàu có quyền lực ấy tìm đến cô, bà ta để lại một tấm thẻ. "Tập Đoàn Dương Thị có tiếng nhất nước""Tiêu rồi, lỡ mà không làm được chắc sẽ chết trong tay họ mất, Mộc Nhi khóc trong bụng mở điện thoại lên gọi cho người bạn của mình. "Sao? Dương Thị? Bà điên à sao để dính tới họ, nghe nói họ có người con trai nhưng bị gay đấy..... mà gia đình họ nói chung là đừng nên dính tới sẽ có án mạng xảy ra nếu bà không làm được đó!!!" "Chết tôi rồi phải làm sao đây?" "Trời ơi bà đúng là bị tiền làm mờ mắt mà" "Không ít đâu một tháng 500 triệu, số tiền mà mơ tớ cũng không thể mơ được nay lại có cơ hội như thế sao không thử"
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Nhân Hải Trung | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bởi yêu khắc cốt ghi tâm mà cảm thấy cuộc đời như một giấc mộng, kiếp trước ngoái đầu nhìn năm trăm bận mới đổi được một lần gặp mặt ở kiếp này. Trong cái sát na nhỏ bé của thời gian quy định cả đời người, nàng đã gặp sư phụ. Chàng là người thầy người cha nuôi nàng khôn lớn, dạy nàng biết đọc biết viết, biết yêu thương lương thiện hiền lành. Chàng cho nàng hết thảy ấm áp, bảo bọc bao dung. Nàng là mảnh ngọc khiết, mảnh ngọc thần sáng hơn cả ánh trăng, Nguyệt Nguyệt, ngọc truyền quốc, mất ngọc là mất quốc, mất nàng sinh mệnh cũng chẳng còn.Nàng, là chàng nhặt về nuôi từ nhỏ, lấy danh phận sư đồ ! Tuổi thơ của nàng, rất đẹp! Nàng sống trong sự yêu thương, bảo bọc và đầy bao dung của chàng! Một đứa trẻ phải chăm sóc cho một đứa trẻ, là chuyện cỡ nào khó khăn, vất vả, nhưng chàng làm được, mà còn làm rất tốt! Chàng không những nuôi nàng lớn khôn, mà còn dạy dỗ nàng thành một cô gái tuyệt vời, biết yêu thương, trân trọng người khác! Năm nàng 8 tuổi, chàng rời núi tòng quân theo ý nguyện của cha mình! Chàng hứa chàng sẽ về thăm nàng, nhưng lời hứa ấy kéo dài những 8 năm!
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58