Nhất Cá Mễ Bính | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chiếc Lọ Cầu Vồng của tác giả Nhất Cá Mễ Bính. Khương Tùy Tranh chen vào trong góc hàng cuối cùng trên xe bảo mẫu, ngồi bên cạnh một thanh niên tóc vàng tên Niệm Thịnh Ân, Niệm Thịnh Ân thoạt nhìn chỉ mới mười bảy mười tám tuổi, đang cầm điện thoại chơi game, vừa chơi vừa chửi, chửi thề nói tục hết bài này đến bài khác, Trần Bằng ngồi ở vị trí kế bên tài xế quay đầu quát: “Ngậm miệng lại! Nói bao nhiêu lần rồi, nuốt mấy câu chửi thề của cậu vào đi! Nếu như bị fan nghe được, để tôi xem cậu thanh minh thế nào!”Niệm Thịnh Ân bĩu môi, nói: “Anh Trần à fan của chúng ta ở đâu ra, với lại, bây giờ còn chưa chính thức ra mắt nữa, hơn nữa cho dù đã ra mắt, họ nghe được thì thế nào? Em chơi game mắng vài câu thì có làm sao? Đây không phải là chuyện thường tình của con người sao, thần tượng cũng là người, cũng phải ăn uống ngủ nghỉ cáu gắt chứ.” Dáng dấp của cậu ta không tệ, nhưng giọng hơi khàn, có vẻ là vừa qua khỏi kì vỡ giọng, nghe ngứa tai, bảy người ngồi trên xe ngoại trừ tài xế và phó lái, còn có ba người đang ngủ, Niệm Thịnh Ân ríu ra ríu rít liên tục khiến ba người kia phải mở mắt ra.Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Con Đường Trở Thành Thiên Hậu và Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Mộc Qua Hoàng | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang truyện Chuyện Này Quá Sức Rồi của tác giả Mộc Qua Hoàng. Mấy tờ bài thi được đặt trên bàn làm việc, trên từng tờ đều vẽ đầy dấu gạch chéo thảm đến mức không nỡ nhìn, tờ này còn thảm hơn tờ kia, người chấm bài thi nhanh chóng phát hiện, đối với thí sinh này mà nói phương pháp chấm bình thường cũng không áp dụng được, thế là đến một trang khác chỉ còn lại lác đác mấy dấu móc màu đỏ mà thôi. Trong cột họ và tên giương nanh múa vuốt viết hai chữ, viết ngoáy đến mức giống như mọc một bụi cỏ dại, nhưng ngòi bút lại mạnh mẽ. Họ và tên thí sinh: Hứa Thịnh. “Tự em nhìn điểm số lần kiểm tra thử này xem.” “Điểm bình quân cách 30 điểm cả một đoạn dài, đừng nói cố gắng thi đại học, thầy thấy với trình độ này của em thì còn phải học lại cấp 2 đó!” Giáo viên chủ nhiệm lớp Mạnh Quốc Vĩ đang nói thì cất cao giọng lên, quát một tiếng làm cho nửa cái hành lang bên ngoài văn phòng đều có thể nghe thấy: “Những câu này có câu nào thầy chưa từng giảng trên lớp, đều là những câu cho điểm! Thầy rải gạo lên trên đó, con gà nó còn đoán trúng nhiều hơn em nữa, rốt cuộc là em bị sao thế. Đến trường là đến học hành hay là đến sống qua ngày?!” Nếu yêu thích thể loại này, đừng nên bỏ lỡ những truyện như Ta Có Dược A! và Vô Củ.
23.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Nhĩ Đông Thỏ Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tình Nồng Trong Mắt của tác giả Nhĩ Đông Thỏ Tử. Nhà trai vì thế trên Wechat đăng rất nhiều bài viết, lại còn làm tiệc chia tay độc thân tại nhà nữa. Diệp Mông không muốn nhìn thêm phiền, cho nên dứt khoát kéo đen anh ta, thái độ rõ ràng: mặc kệ anh làm gì thì làm, bà đây ứ care... Để ép Diệp Mông quay về thành phố Y, ông anh này dùng hết mọi thủ đoạn, gì mà giấy ly hôn, giấy khám bệnh nan y hấp hối sắp chết không qua khỏi đều được đem ra xài… vân vân và mây mây.Nhưng Diệp Mông vẫn chẳng mảy may quan tâm, vẫn cứ vui vẻ sống ở Bắc Kinh. Trên khoảnh khắc Wechat: Đúng là cô gái tâm địa sắt đá. “Vào khoảnh khắc bạn nhìn rõ tình nồng, tình nồng cũng bao trùm lên mắt bạn.” Nếu bạn yêu thích thể loại này, hãy xem thêm các truyện như Vãn Ca Phi và Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương.
15.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Khúc Tiểu Khúc | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Thả Thính Anh Đi của tác giả Khúc Tiểu Khúc. Màn đêm vừa buông xuống, ngọn đèn dầu khẽ động. Đại sảnh của lầu một, đồng hồ kiểu Âu để trong góc, kim phút "tích" một tiếng vang nhỏ. Qua 7 giờ. Quầy bánh ngọt kiểu Âu, cô gái mặc đồng phục nhân viên đưa hộp bánh trong tay cho khách, đồng thời lộ ra một nụ cười mềm mại. "Hoan nghênh lần sau lại đến." Nữ khác hàng lông mi chải chuốt liếc nhìn Đinh Cửu Cửu phía sau quầy một cái, mặt không chút cảm xúc vươn tay ra.Đúng lúc này, một loạt âm thanh vang lên. Nữ khách hàng sửng sốt, ngay sau đó quay lại lấy di động. Chỉ là khi vừa thấy rõ tên người gọi tới, biểu cảm kinh hỉ trên mặt cô ấy lập tức đông cứng lại. Tiếng chuông vang lên mấy chục giây. Những khách hàng khác trong tiệm tò mò nhìn lại, một nhân viên phục vụ ở quầy cũng dán bên người Đinh Cửu Cửu, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Mình dám cam đoan, đại tiểu thư này đang chờ điện thoại của bạn trai, kết quả không phải."Đinh Cửu Cửu nghe vậy, ấn đường non mịn khẽ nhíu. Người phục vụ kia cũng không để ý việc Đinh Cửu Cửu không trả lời, tự nhỏ giọng hơn. "Ban nãy mình thấy cô ấy đứng bên dưới chờ gần nửa giờ. Một đại mỹ nhân nũng nịu như vậy, mình nhìn cũng đau lòng, không biết vị bạn trai kia nghĩ như thế nào?" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu và Gia, Khẩu Vị Quá Nặng.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
An Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vì Em Mà Tương Tư của tác giả An Ngọc. Một tiếng súng đinh tai nhức óc vang lên. Trong vô thức, cậu đưa hai tay lên bịt tai lại, giọt lệ bất chợt dâng trào ra khỏi khóe mắt. Cậu thực sự sợ hãi, muốn la thật to, lại càng muốn thoát khỏi nơi đây nhưng không được. Giờ phút này, giữa ranh giới của sự sống và cái chết, tâm trí non nớt của đứa bé nhỏ tuổi này không thể nào chống đỡ nổi. Cậu nhắm mắt, ngất lịm đi. Trước khi trời đất trở nên mịt mờ, cậu vẫn còn khắc sâu vào trong đáy mắt hình ảnh ba mẹ mình cả người đẫm máu, từ từ ngã xuống... Khiêm Dạ Hiên sực tỉnh giữa đêm khuya. Kí ức của năm đó dường như hoàn toàn không thể xóa mờ trong trí nhớ của anh. Anh đưa tay lau đi vầng trán đẫm mồ hôi, xoay người bước xuống giường. Khiêm Dạ Hiên châm một điếu thuốc, mở cửa đi ra ngoài ban công, tựa tay lên lan can lạnh lẽo, đưa mắt nhìn ra xa. Ánh đèn mập mờ phía đằng xa kia làm anh bình tâm hơn đôi chút. Khiêm Dạ Hiên đưa tay vuốt mái tóc ngắn màu hung đỏ của mình, rít một hơi thuốc lá. Làn khói trắng mờ ảo bao trùm lấy gương mặt thanh tú mà sắc sảo của anh. Có lẽ, đêm nay lại thức trắng nữa rồi… Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vật Riêng Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh và Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên.
17.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Âu Phương Tuyết Hi | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vạt Nắng của tác giả Âu Phương Tuyết Hi. Ánh nắng chan hoà phủ khắp mọi nơi, xuyên qua từng kẽ lá xanh rờn. Vạn vật được đắm mình, tha hồ vùng vẫy trong cái nắng dịu dàng, tươi sáng, trong veo... Tất cả đã tạo nên một khung cảnh thật thơ mộng và yên bình. Tuy bây giờ là giữa tháng sáu – thời điểm nắng nóng gay gắt nhất của mùa hạ nhưng ở thành phố tươi đẹp này, mùa hạ thật dễ chịu, thoải mái với những cơn gió nhẹ đi qua, cuốn trôi mọi buồn phiền nơi cuộc sống.Trên đường phố xuất hiện một bóng dáng nhỏ bé, tung tăng của cô thiếu nữ độ xuân thì. Cô gái mang dáng vẻ hoạt bát, tràn đầy sức sống với mái tóc dài được búi cao, kẹp gọn gàng bằng đôi cặp nhỏ nhỏ xinh xinh hình cúc hoạ mi. Cô gái mặc chiếc áo croptop trễ vai màu trắng, kết hợp với chiếc quần bò ống rộng trông vừa có phần nữ tính lại thoải mái, năng động; đi đôi giày sneaker màu trắng đơn giản mà đáng yêu, tôn lên vóc dáng cân đối của mình. Trong miệng cô gái nhỏ đang ngậm cây kẹo mút, tung tăng đi trên đường phố, nở một nụ cười tươi như vạt nắng, ngân nga bản nhạc yêu thích của mình.Bóng dáng nhỏ nhắn, xinh xắn này là của nó – Nguyễn An Hạ. Đúng như cái tên, nụ cười của nó toả sáng rực rỡ như ánh nắng của mùa hạ nhưng lại dịu dàng, nhẹ nhàng chứ không chói loá. Ngoài ra, tên “An Hạ” còn mang lại cảm giác ấm áp, bình yên, hàm ý mong muốn một cuộc sống thảnh thơi, thư thái. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Yêu Bà Xã Lạnh Lùng và Khó Có Được Tình Yêu Trọn Vẹn.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Huỳnh Huỳnh12 | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chúng Ta Có Thể Đi Cùng Nhau Không? của tác giả Huỳnh Huỳnh12. Anh mắng một câu xong đi thẳng một mạch lên lớp.Anh ấy là Vương Bá Hy, năm nay học lớp 12a1. Chàng trai này là người rất đẹp trai, có lẽ nam cả trường này không ai dám khẳng định đẹp hơn, anh lại là lớp trưởng học cực giỏi luôn đứng đầu toàn trường với thành tích học tập đáng nể, gia thế vững vàng khi có bố là chủ tịch Tập đoàn Thương mại MaViTa lớn mạnh.Với một người phải nói là xuất sắc như vậy mà cô lại cứ đâm đầu vào,cô cứ như thế thì sớm muộn cũng sẽ bị các vị tiểu thư nhà giàu thích anh tẩn cho no đòn mất thôi. Cô là Võ Tường Vy, học lớp 10a5. Cô chẳng có gì gọi là nổi bật xinh không xinh, xấu không xấu, cao cũng không, thành tích học tập không quá nổi bật nhưng cũng không hẳn là chìm, nó cứ lên đênh trên mặt nước vậy đó. Xét về gia cảnh thì vô cùng vô cùng bình thường cha thì làm nhà thầu thi công còn mẹ thì là thợ may, cuộc sống của gia đình cô đủ ăn đủ mặc và có dư một chút. Người con gái như cô thì ngoài xã hội đầy người như cô. Mọi thứ giữa hai người quá sức chênh lệch nhưng cô vẫn theo đuổi anh ta mặc cho anh ta mắng chửi chán ghét mình.Cô bước chân vào lớp, đặt balo xuống ghế thì nằm dài trên bàn thở dài. Cô bạn học bàn trên quay xuống trò chuyện với cô, cô bạn ấy tên là Thắm. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Sắc Yêu Ngọt Ngào và Chưa Đủ.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Tuyết Sam | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vương Gia, Vương Phi Lại Giết Người Rồi của tác giả Tuyết Sam. Cuộc sống này thật tẻ nhạt biết bao. Con người thì ngày càng đông đúc. Xã hội ngày càng tiến bộ thì tình người lại càng xuống dốc không phanh. Nhớ khi xưa đói kém,chia nhau từng miếng bánh dù nhỏ xíu nhưng ăn xong cũng thấy no rồi. Nay con người ta có cái này lại muốn cái kia. Vô vị. Ly Duẫn đứng dưới trời tuyết khẽ thở dài. Chẳng còn ai quan tâm cô nữa.Cha mẹ thì sớm đã không còn.Họ lam lũ làm lụng cả đời chỉ đổi lấy cái chết. Chết rồi thì ném lại gia tài cho cô. Nhưng đó đâu phải thứ cô muốn. Một sát thủ như cô lại muốn mấy thứ tầm thường đó sao? Cô chỉ muốn cuộc sống nghèo nàn khi xưa trở lại. Mẹ vô cùng yêu thương cô. Ba thì vô cùng quý trọng cô. Chiều chiều cả ba người sẽ cùng nhau lên triền núi ngắm hoàng hôn. Nghĩ lại cảnh tượng đó,Ly Duẫn chợt rơi nước mắt. \- Khụ Khụ...cứu.Tiếng hô vang bên tai khiến Ly Duẫn giật mình. Một căn nhà nhỏ ,tồi tàn rách nát hơn cả cái nhà kho của cô. Chiếc bàn thì ẽo ẹp,cảm tưởng cô chỉ cần chạm một cái là nó đổ vậy. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Có Chạy Đằng Trời và Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta.
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Mèo Lười | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Anh Trai Động Phòng Nào của tác giả Mèo Lười. "Anh trai! Sau này lớn lên, Ân Ân nhất định sẽ lấy anh trai làm chồng!" Một cô bé khoảng tầm 10 tuổi gì đó nói với một chàng trai anh tuấn đang đứng ở trước mặt. "Tại sao lại muốn lấy anh làm chồng?" "Vì Ân Ân rất thích anh trai, Ân Ân muốn sau này anh trai chỉ được là của Ân Ân mà thôi". Nhưng kết quả cô bé chỉ nghe thấy Lăng Tĩnh Thiên cười khẽ, anh đưa bàn tay vò lấy quả đầu của cô cất giọng trầm thấp lên. "Hai chúng ta là anh em, cho nên chúng ta không thể lấy nhau được!"Nghe vậy cô bé liền phản bác. "Nhưng chúng ta đâu có phải là anh em ruột đâu?" "Như thế cũng không được" "Tại sao lại không được chứ? Rõ ràng là cô Lâm nói sau này lớn lên em có thể lấy anh trai được mà!" "Ân Ân phải đi hỏi cô Lâm lại mới được!" Lăng Tĩnh Thiên nhìn cô đang lạch bạch chạy ra khỏi phòng, bàn tay đang cầm bút cũng ngưng lại. Anh cười trừ lắc đầu, rõ ràng tư tưởng như thế cũng chỉ có người lớn truyền lại cho cô bé mà thôi... Ân Ân!Cô tên là Lăng Mạt Ân, đã tròn 10 tuổi rồi. Quả thật như cô nói, cô chỉ là một đứa con nuôi, năm lúc 9 tuổi cô được Lăng Viễn nhận nuôi từ trại trẻ mồ côi về. Ở trại trẻ, cô không có bạn, nhiều lúc lại còn bị bắt nạt. Cho nên cô chỉ có thể tự chơi một mình, ngồi im lặng ở một chỗ nhìn các bạn khác chơi đùa. Bất ngờ cô lại được Lăng gia nhận nuôi. Lần đầu tiên cô thấy Lăng Tĩnh Thiên, nụ cười ấm áp như ánh mặt trời đó của anh cứ như soi chiếu trong tâm hồn của cô. Nếu yêu thích thể loại này, đừng nên bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Biến Yêu Thành Cưới và Miêu Ái Xuyên Không.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Vô Nhất Vô Bửu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cô Ấy Là Để Sủng (Phần 2) của tác giả Vô Nhất Vô Bửu. " Nhi, hôm nay váy của em hơi ngắn đấy." Đông Tâm nhìn Dạ Nhi Nhi bảo. " Nhi, hôm nay màu son hơi khác thường ngày, đâu phải màu em thích? Có phải đã làm gãy son rồi không?." Dạ Nhi Nhi ôm mớ tài liệu trên tay, cô bất lực nhìn Đông Tâm. Đông Tâm lúc trước đáng ra họ Dạ, nhưng sau đó vì tránh thị phi và dòm ngó đến mối quan hệ của anh và cô nên quyết định đổi lại thành họ Đông.Đông Tâm rất có tính chiếm hữu, dường như mẹ Bạch Doãn Chy và ba Phong Lệ chỉ góp phần sinh ra Dạ Nhi Nhi cô. Còn chăm sóc từ đầu đến cuối đều là Đông Tâm. Đến tận bây giờ cũng vậy. Cô sinh ra đã có tính tự lập, không muốn dựa vào gia đình, ba và mẹ cũng không nói gì. Cuối cùng lại bị Đông Tâm biết được, liền kéo cô đến Đông thị làm việc cho anh. Đông Tâm bây giờ đã rất thành tài, anh tiếp nhận lại sự nghiệp của chú Đông Phương, theo trí nhớ của cô trước kia chú và mẹ cô là bạn tốt với nhau, nên cô mới có một ông anh quan tâm mình đến thái quá như vậy.Cơ mà...nói là anh hai cũng không phải. Lúc nhỏ cô cứ nghĩ anh và cô là anh em, nhưng lớn lên mới biết cả hai không chung quyết thống, chỉ là lúc nhỏ được ba Phong Lệ nhận nuôi. Đó là những gì cô biết được. Còn những thứ đằng sau, dường như ai cũng giấu không cho cô biết. Cô thấy mọi người không muốn nói cũng không muốn hỏi, không làm khó mọi người. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Chiếm Đoạt Em Dâu và Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Marshmallows | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Thành Hư của tác giả Marshmallows. Viên Ly thở hồng hộc đi, cô đã đi một đoạn đường thật dài rồi, vẫn không thấy bất kỳ tòa nhà nào, ngước mắt nhìn xung quanh, cũng chỉ nhìn thấy núi và cây, không hề có một bóng người, cô ngừng lại, hai tay chống hông, sắc mặt đầy mệt mỏi và tức giận. Cô dùng sức đá đá vào tảng đá ở dưới chân, lúc này cô đang ở nơi chim không đẻ trứng, đường núi gập ghềnh, cô dừng xe nhỏ ở chân núi, cô buộc phải dựa vào hai chân để đi tới."Nhà thư pháp gì chứ! Muốn bồi dưỡng tính tình cũng không cần trốn vào rừng sâu hoang vắng như thế!" Hại cô tìm gần chết. Hôm nay lúc cô ngủ say, chẳng biết là mấy giờ, ông chủ gọi một cuộc điện thoại đánh thức cô, muốn cô tìm một nhà thư pháp tên là Tư Phong, không biết rốt cuộc ông chủ muốn gì, nhưng mà khi cô nhìn thấy ông chủ fax tác phẩm của nhà thư pháp, ngay lập tức tế bào ham ngủ biến mất, toàn thân cô vì nghệ thuật mà có chút sôi sục.Bức thư pháp đó tuyệt đối là tác phẩm có giá trị cao, chẳng qua trước tiên cô cần phải tìm được người nọ, đồng thời đưa anh ta và các tác phẩm đang giữ trên tay, mang đi giám định và xem xét, để bọn họ xác nhận trước khi thu mua. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Yêu Đương Không Bằng Học Tập và Khuynh Thế Thiên Tài - Gemma.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Tiểu Điệp | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nàng Là Của Bổn Vương Ta của tác giả Tiểu Điệp. Là trong nước, sao mình lại ở đây. Không xong rồi mình không biết bơi, lẽ nào số tận rồi.Không! Không mình chưa muốn chết. Đội trưởng anh đang ở đâu cứu em với.Cứu! cứu với!Dần chìm vào trong vô thức thì có một cơ thể to lớn ôm lấy, truyền oxi vào miệng cho nàng. Đôi môi thật mềm, giường như trong tiềm thức nàng đã cảm nhận được.Nếu yêu thích thể loại xuyên không, bạn có thể tìm đọc Không Xong! Ngủ Quên Rồi!! hay Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc Hóa.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Trương Bội Kỳ | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Khế Ước Ngày Xuân của tác giả Trương Bội Kỳ. Là một Beta thẳng như sắt thép, cậu vốn có thể tìm một Beta xinh gái để hợp tác vui vẻ, nhưng lại bất ngờ được ghép với… Alpha đẹp trai cùng lớp – Lục Sâm. May mà Lục Sâm trời sinh bị lãnh cảm, rất hợp ý cậu. Hai người nhanh chóng thống nhất mặt trận, diễn tròn vai cặp đôi tình nhân ngọt ngào, ngày nào cũng thân mật với nhau trước mặt người khác, quả nhiên đã trở thành CP quốc dân, bỏ xa những cặp khác trên bảng bình chọn.Song, khi “cặp đôi” ở bên nhau ngày qua ngày từ sáng đến tối… Tại sao lúc cậu ở bên cạnh Lục Sâm, cứ hở chút là tim nổi trống chân nhũn ra, toàn thân nóng bừng vậy? Bác sĩ: Có phải đêm qua tiếp xúc thân mật quá mức với một Alpha không? Trác Dật Nhiên: … E hèm. Bác sĩ: Mức xứng đôi của pheromone quá cao, khiến kháng thể trong người mất đi, cậu đã phân hóa thành Omega rồi. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ngôi Nhà Rác và Rốt Cuộc Là Ai Cắn Tôi.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Swalows | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xin Lỗi! Vì Không Ở Bên Em Sớm Hơn của tác giả Swalows. Hôm nay sau kì nghỉ lễ cô từ quê quay trở lại thành phố làm việc. Cô kéo vali đến đầu đường và rút điện thoại trong túi ra gọi cho Hoắc Kiến Kiêu. Tút.... tút..... tút... Rất nhiều cuộc gọi nhưng không có ai bắt máy nên cô dành gọi một chiếc taxi để trở về căn hộ của mình. Vừa bước vào nhà cô đã nhìn thấy đôi giày cao gót của phụ nữ và quần áo nam nữ trải dài tứ tung. Bên trong phòng ngủ của cô còn đang phát ra những tiếng rên rỉ của nữ. Lòng Triệu Y Y trùng xuống như đã đoán ra được điều gì đang xảy ra ,cô đặt vali xuống đất tháo giày ra rồi bước đi về phía căn phòng. Mở của phòng ra, đập vào mắt cô là hình ảnh một đôi nam nữ không mảnh vải che thân đang quấn quýt nhau trên chiếc giường của cô.Người con trai đó không ai khác chính là Hoắc Kiến Kiêu bạn trai 9 năm của cô. Nhìn thấy cô về anh ta nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo rồi luống cuống nói. Y Y S... sa...sao em về sớm vậy.Triệu Y Y cười lạnh đưa mắt về phía ả tình nhân đang nằm trên giường rồi nói. Xin lỗi nhé, có vẻ tôi về hơi sớm đã phá hỏng chuyện tốt của hai người rồi. Cứ tiếp tục vui vẻ tôi sẽ dời đi ngay. Hoắc Kiến Kiêu ra hiệu người phụ nữ nhanh chóng mặc quần áo vào rồi biến mất. Ngay lập tức anh ta quỳ xuống ôm lấy chân Triệu Y Y. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Công Lược Không Luồn Cúi Nam Nhân và Đại Boss, Đừng Nói Dối.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Nguyễn TThùy Trang | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhiên Nhiên Ngốc, Tôi Thương Em Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Trong sáng lúc đầu về sau mới sủng nha mn, tại n9na9 đang còn đi học mà?..............Có những lúc sự giao động đến và đi thật nhanh! nhưng cảm súc mà nó mang lại thật sự rất sâu, đó chính là mối tình ngây thơ, trong sáng tuổi học trò. Ở trong mắt Nhiên Nhiên thì Thẩm Mặc là một chàng trai xinh đẹp nhất trần đời mà cô từng gặp , giây phút chạm mặt cô đã bị ánh mắt anh làm cho điên đảo thần hồn . Thẩm Mặc trong một lần nhặt được một quyển nhật kí của cô mới biết ra sự việc . " Cô bé , để xem tôi sử lí em thế nào đây " ? ? Truyện siêu ngọt, sủng................. Mình biết là lần đầu viết truyện nên đang còn non tay và mắc rất nhiều lỗi . Nhưng vẫn mong trong quá trình đọc nếu có sai sót gì thì mọi người chỉ ra cho mình với nha, cứ ném đá mạnh vào để mình sây biệt thựÁnh nắng chiều nóng ran hắt vào phòng học hiện rõ lên những vệt sáng tối. Những đàn ve thi nhau kêu ngoài cửa sổ cũng làm tròn bổn phận của mình.Lá cây thổi rì rào bên cạnh cửa sổ cũng đủ làm cho con người ta buồn ngủ dữ dội.Nhiên Nhiên im lặng ngồi giữa ranh giới giữa sáng và tối của bàn học. Ánh nắng chiều chiếu lên tỏa mấy sợi tóc mai trên trán cô, thành sắc màu lấp lánh. Từng tiết học căng thẳng trôi qua cô chỉ thấy nhàm chán.Cô nheo mắt, lông mi vừa đen vừa dài khiến ai nhìn vào cũng bị sự thu hút nào đó kéo vào bên trong.Ở cô toát lên một vẻ đẹp thuần khiết tinh khôi của một cô cậu học trò. Sống mũi thanh cao tao nhã, cùng với đôi môi ửng hồng tự nhiên tạo nên một khuôn mặt sáng sủa, xinh đẹp trước mắt người nhìn.Ở trong mắt Nhiên Nhiên thì Thẩm Mặc chính là chàng trai đẹp nhất trần đời mà cô từng gặp.Cho tới giờ cô vẫn còn nhớ rất rõ ngày đầu tiên mà cô và Thẩm Mặc gặp nhau, khi đó Thẩm Mặc vừa mới chuyển tới trường học Nhiên Nhiên.Thiếu niên có đôi chân dài thẳng tắp, mặc bộ đồng phục màu trắng làn da trắng nõn. Thần sắc có chút lạnh lùng, làm cho con người ta phải điên đảo. Cậu đứng trên mục giảng nhàn nhạt mở miệng." Thẩm Mặc "Giây phút ấy Nhiên Nhiên nhìn chằm chằm vào Thẩm Mặc thời gian như ngừng trôi. Hai chữ kia như vang vọng trong tai cô.Trái tim cô từ lúc đó mãnh liệt đập thình thịnh, đây có lẽ là ' tiếng sét ái tình ' chăng ? Kể từ lúc đó niềm vui lớn nhất của Nhiên Nhiên chính là nhìn trộm Thẩm Mặc.Thẩm Mặc ngồi cách Nhiên Nhiên hai ghế mỗi ngày cô đều nhìn chằm chằm vào gáy của cậu, trong lòng không khỏi lão đảo quả nhiên là người mình thích .Giây phút chạm mặt nhau cô đã yêu anh luôn rồi, nét đẹp đó của anh thật sự làm cho ai cũng phải mê mẩn đến điên cuồng. Ngay cả cái gáy cũng đẹp như vậy, cô không biết có phải là do ánh mắt của mình quá nồng cháy hay không.
26.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Ruby Joy | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sợi Dây Chuyền Định Mệnh của tác giả Ruby Joy. Tần Đình Danh và Đỗ Huệ Di từng là thanh mai trúc mã chỉ vì chìa khóa kho báu của Trương gia mà ba anh đã sát hại gia đình cô khiến cho anh và cô trở thành kẻ thù. Cô được Mộ gia nhận nuôi, đến khi lớn lên thì xin vào công ty của Tần Đình Danh làm trợ lý riêng, nhưng mục đích của cô là làm Tần Đình Danh si mê mình, khiến công ty Tần gia phá sản và giết chết Tần Hải. Song, kế hoạch lại bị gián đoạn vì cô không ngờ chính mình lại rơi vào trò đùa tình ái mà bản thân cô vẽ nên. Cô buộc phải kìm lòng gạt bỏ tình cảm cá nhân để trả món nợ máu. Được một thời gian thì Tần Đình Danh biết được sự thật của Huệ Di, nhưng anh vẫn chọn cách im lặng cố gắng bù đắp cho cô, còn cô cứ theo kế hoạch tiến hành. Ám sát b anh không thành cô lặng lẽ rời đi để tìm cách khôi phục Trương gia và thanh toán món nợ năm xưa. Liệu Huệ Di có vì lửa hận thù mà vứt đi tình cảm của mình để tiếp tục vòng luẩn quẩn thù hận, và liệu cô có chịu buông bỏ khi Tần Đình Dùng dùng chính cái mạng của mình để đền tội? Mời bạn đọc theo dõi tiếp bộ truyện “Sợi dây chuyền định mệnh” của mình nhé. Nhân vật chính Tần Đình Danh: Chủ tịch tập đoàn Tần thị, người thừa kế Tần gia một trong năm thế lực hùng mạnh nhất trong giới hắc đạo là người lạnh lùng, tàn nhẫn, thâm sâu khó lường. Cuộc đời của anh bỗng chốc thay đổi khi cô xuất hiện khiến cho anh trở nên dễ gần, ấm áp hơn. Đỗ Huệ Di/Trương Ái Kỳ: Hậu duệ cuối cùng của Trương gia, được Đỗ gia nuôi dưỡng, . Sau khi Đỗ gia bị tiêu diệt, cô được Mộ gia nhận nuôi. Mang trong mình hai mối thù giết cha diệt tộc, vừa của gia đình máu mủ vừa của gia đình cha nuôi, cô lên kế hoạch trả thù cho mình. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc và Vật Riêng Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh.
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Kết La Lết | Teen | Hoàn thành
Tôi là Thiên An, tôi là một cô gái mới bước vào cấp 2. Tôi tự thấy mình không xinh cũng chẳng đẹp nhưng mọi người xung quanh nói tôi có nét. Không xinh đẹp mà tôi còn học không giỏi nữa, à không không phải không giỏi mà tại tôi lười nên không đứng trong Top của lớp được. Gia thế của tôi cũng bình thường, không giàu mà cũng không nghèo, gia thế tôi là đứng giữa giàu với nghèo ấy. Tính tình tôi thân thiện, dễ nói chuyện nên cũng được kha khá bạn chơi cùng, mỗi tội tôi nhạt, lanh chanh, nóng tính với lại hay ăn to nói lớn lắm, chả khác gì con trai ý.Tôi có 1 đứa bạn thân, nó béo như heo, ăn nhiều như lợn nhưng mà ú ú nhìn cute phô mai que lắm, nó tên là Quyên hay còn được bọn trong lớp gọi là Mặt lợn, Lợn lòi, Ú... vân vân và vũ vũ những cái tên liên quan đến lợn khác, sức học của nó cũng tà tà ngang tôi, không tôi hơn nó 1 chút, nhan sắc thì cũng không đến nỗi, mắt mí lót, mũi hơi bị tẹt, môi trái tim nhưng mà nhìn ở góc nghiêng thì nó xinh lắm, tự tôi với vài đứa nữa thấy thế.Con này nó tốt tính nhưng mà một khi đã ghét ai là ghét ra mặt, đứa nào đã muốn nói xấu nó thì tránh xa tôi ra mà muốn nói xấu tôi thì tránh nó ra, không là sẽ bị hai đứa chúng tôi cho ăn chửi đấy. Bọn tôi cũng không phải là thánh chửi gì và cũng rất là ngại va chạm, nhưng một khi đã đụng chạm thì chả ngại thị phi, chỉ sợ gọi phụ huynh thôi. Mặt lợn phóng khoáng lắm, thích gì thì cứ nói nó nó bao hết, muốn uống trà sữa thì nó mua cho cả hai, muốn ăn gì nó cũng bỏ tiền ra mua cả, nó đã mua cái gì mà đẹp thì nó cũng mua hai cái, tôi một nó một, con nhà có điều kiện mà, chỉ cần khi nào nó cần thì tôi có mặt là được rồi, được đứa bạn thân như nó là coi như tôi có phước lắm đấy.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Xem mắt? Cái giới thượng lưu này cũng thật là nhiều trò! Nhưng mà phải chịu thôi, ai bảo chính mình sinh ra trong gia đình quý tộc để làm gì? Cho nên, phàm mà nói, tất cả, đều chẳng có cái gì là hết thảy hoàn hảo cả, chính vì thế, cuộc sống của chúng ta rất cần những người có đủ ưu điểm để che lấp đi những thiếu sót mà ta chưa có. Đời người, thật giống như một đường thẳng với nhiều ngã rẽ! Yêu thì sao? Yêu có gì mà không đúng? Vậy thì cứ yêu thôi! Hơn hết, càng yêu lại càng say, khó lòng mà thoát ra được.Anh trầm ổn như thế, thế nhưng lại phải cưới con nhóc mới chỉ có mười tám tuổi vắt mũi chưa sạch này? Anh đâu phải bảo mẫu? Ây, nhưng mà con bé này cũng xinh ấy chứ? Mang về làm công cụ ấm giường, chắc là cũng không đến nỗi tệ! Nói thì nói như thế, nhưng tình yêu mà, chẳng có thể nào biết trước được điều gì, anh lại yêu cô vợ nhỏ này của anh từ lúc nào cũng chẳng hay. Dường như mỗi khi không nhìn thấy khuôn mặt ngây ngô mà xinh đẹp của cô anh lại cảm thấy nhớ. Cái cảm giác này bức anh khiến cho anh phát điên! Cô có phải là bùa mê không? Hại cho anh không thể chịu đựng được mà cứ say...
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Lâm Đan | Ngôn tình | Hoàn thành
Em Là Người Thứ Tư, Lại Là Người Đầu Tiên Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Mười mấy tệ này thì làm gì đây? Cô đột nhiên thấy cổ họng mình hơi khô, liền nghĩ đến chiếc máy bán hàng tự động ở đầu con hẻm kế bên, nhất định phải mua một chai trà hoa cúc lạnh uống cho đã khát. Cô cười khoái chí tung tăng đến con hẻm. Vừa mua được một lon trà hoa cúc lạnh khoái khẩu, đột nhiên cô nghe thấy những âm thanh bất thường, nghe như là tiếng ẩu đả. Lòng cô thầm lo sợ, phải chăng là bọn xã hội đen đến đây “giải quyết” con nợ? Cô thường nghe nhiều vụ đánh nhau ở con hẻm này, thậm chí chém nhau, xả súng,... Đây là một con hẻm khá nhỏ hẹp, tối tăm, nhưng càng đi sâu thì càng rộng. Là một chỗ cực thì thích hợp để xử lý lẫn nhau. Cô phân vân không biết có nên xả thân làm anh hùng không, lỡ bọn chúng có súng thì sao?Tại thành phố A, ở một quán ăn nhỏ trong góc hẻm“Lam Lam, hai phần súp cua ở bàn 2, thêm mười xiên thịt nướng ở bàn 7, ba phần trà Long Đỉnh ở bàn 6,...” - chú Sỹ chủ quán hối hả."Vâng vâng vâng" - Phỉ Phùng Lam đổ mồ hôi, giọng còn gấp gáp hơn.Hôm nay quán đông hơn thường ngày.Quần quật đến tận tối mới xong, người Phỉ Phùng Lam gần như ướt đẫm, trán lấm tấm mồ hôi, trông vô cùng tội nghiệp.Chú Sỹ thấy bộ dạng của cô lúc này, giọng xót thương: “Lam Lam, hôm nay cháu làm việc rất tốt. Này, cầm lấy.” - chú chìa tay đưa Phỉ Phùng Lam mười mấy đồng.Cô bĩu môi, miễn cưỡng cầm lấy: “Chú đừng nói là gộp tiền thưởng với cả của hồi môn cho cháu đấy nhé”\*\* *Ý của Phỉ Phùng Lam là tiền chú cho “quá nhiều*”Chú Sỹ cười ha hả: “Yên tâm, đợi đến lúc Lam Lam nhà ra xuất giá, chú sẽ bán cả quán này làm của hồi môn cho cháu luôn.” Chú nói vậy chẳng khác nào trêu cô cả đời không lấy được chồng.Cô tháo tạp dề, không thèm nói chuyện với chú nữa, cười mỉm chi rồi cầm túi xách ra về.Mười mấy tệ này thì làm gì đây? Cô đột nhiên thấy cổ họng mình hơi khô, liền nghĩ đến chiếc máy bán hàng tự động ở đầu con hẻm kế bên, nhất định phải mua một chai trà hoa cúc lạnh uống cho đã khát.Cô cười khoái chí tung tăng đến con hẻm. Vừa mua được một lon trà hoa cúc lạnh khoái khẩu, đột nhiên cô nghe thấy những âm thanh bất thường, nghe như là tiếng ẩu đả. Lòng cô thầm lo sợ, phải chăng là bọn xã hội đen đến đây “giải quyết” con nợ? Cô thường nghe nhiều vụ đánh nhau ở con hẻm này, thậm chí chém nhau, xả súng,... Đây là một con hẻm khá nhỏ hẹp, tối tăm, nhưng càng đi sâu thì càng rộng. Là một chỗ cực thì thích hợp để xử lý lẫn nhau.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55
Phúc Lộc Hoàn Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Biết Chăng Tương Tư Tận Xương Cốt của tác giả Phúc Lộc Hoàn Tử. Kiều Diệp bước ra từ phòng phẫu thuật, khung cảnh ngoài cửa kính bị bao phủ trong sắc chiều hoàng hôn. Bầu trời đã không còn trong xanh, giờ đây chìm khuất trong ánh ráng vàng như sắc hoa hồng. Ở phía Tây, mặt trời dần biến mất sau những công trình đô thị cốt thép. Một ca phẫu thuật khẩn cấp tiêu tốn gần 4 giờ đồng hồ. Máy lạnh trong phòng rất mát, nhưng lưng cô vẫn ướt đẫm mồ hôi. Chiếc áo giải phẫu được cởi ra, như có tầng hơi bốc lên, một mảng mồ hôi lớn thấm lên quần áo của cô.Cô rửa tay và khử trùng rồi đem quần áo đến phòng chờ giặt. Bệnh viện tư nhân của tập đoàn Long Đình quả nhiên danh bất hư truyền, điều kiện không có chỗ chê. Hai bác sĩ có thể sử dụng chung phòng khách, buồng nghỉ, phòng vệ sinh có vòi hoa sen, so với một số câu lạc bộ thể hình xem ra còn lớn hơn. Kiều Diệp từng dùng loại ''buồng nghỉ'' đơn giản, thực chất chỉ là lều bạt dựng tạm. Cô kéo từ trong góc ra một mảnh vải nilon, nhúng vào chậu nước, lau mình qua loa, xem như tắm xong. Đối với người không có điều kiện tắm rửa trong 3-5 ngày thì điều này đã quá thoải mái, xa xỉ, có khi chỉ có phụ nữ mới có đặc quyền này.Cô còn nhớ khi đó gió lộng quét qua lều, vài sợi gió luồn qua khe hở, thổi vào cơ thể, ẩm ướt mà ấm áp. Tình cảnh trước kia so với hiện tại quả thật hoàn toàn khác biệt, lệch nhau 5 múi giờ, cách một vạn cây số, sử dụng phương tiện nhanh nhất cũng phải mất 13-16 giờ đồng hồ. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Hạnh Phúc Nhất Là Khi Có Anh và Ngược Em, Yêu Em.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:55