Bạo Táo Đích Bàng Giải | Ngôn tình | Hoàn thành
Mộc Tiểu Nhã sắp chết. Chính xác mà nói thì bắt đầu từ 10 ngày trước, cô có thể cảm giác được bản thân cách ngày mình chết càng lúc càng gần. Mười ngày trước, cô về nước thăm người thân, mới ra sân bay thì ngất ở ven đường. Vì cô bất ngờ ngất mà tạo ra một sự hỗn loạn không nhỏ, cũng may sân bay tiến hành cấp cứu kịp thời, nhanh chóng đưa cô tới bệnh viện.Vào thời điểm khi tỉnh lại, người nhà đều đứng xung quanh cô, không cần hỏi nhiều, chỉ nhìn vào hai mắt sưng đỏ của cha mẹ, Mộc Tiểu Nhã đã biết bản thân mình lần này sợ là bệnh không nhẹ, bằng không người luôn luôn ổn trọng như cha mẹ sẽ không thất thố như thế. Cô nghĩ thầm, muốn hỏi một chút, nhưng há miệng ra, sức lực lại chẳng có. Sau đó cô lại rơi vào hôn mê, cả người cứ tỉnh rồi lại ngủ, cứ liên tục như vậy, thân thể càng ngày càng suy yếu, mà máy móc chữa bệnh bên giường, cũng càng ngày càng nhiều.Có những lúc rơi vào trạng thái hôn mê sâu, cô đã từng hai lần vào phòng ICU. Cũng chính là đến lúc này, cô mới biết rốt cuộc mình bị làm sao. "Cô Mộc, cô đã mắc phải một căn bệnh di truyền hiếm gặp." Bác sĩ phụ trách vẻ mặt đồng tình nói với Mộc Tiểu Nhã, "Loại bệnh di truyền này là đột phát, xác suất phát bệnh rất thấp, hơn nữa trước khi phát bệnh, thân thể sẽ không có bất kì biểu hiện gì khác thường, nhưng một khi phát bệnh, thân thể sẽ nhanh chóng bị suy kiệt."
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Vưu Tứ Tỷ | Ngôn tình | Hoàn thành
Con đường phía trước đã bị chặn, chỉ có giết ra trùng vây mới có thể bảo toàn được tính mạng. Đêm buông hoang vắng, sóc phong như đao, mỗi một mảnh gió lướt qua mặt đều để lại vết rạch, như xuyên vào tận trong xương tủy. Thành đã gần trong gang tấc, vậy mà lại không thể trở về được, ánh đèn trên tường thành quá xa, không cách nào chiếu sáng con đường dưới chân. Giáng Niên nhìn phía trước còn đang vui mừng:Sắp tới rồi, chúng ta được cứu rồi. Nhưng càng bình tĩnh, gió bão tích tụ sẽ càng mãnh liệt. Mây tụ dầy đặc phiêu tán, trên bầu trời lộ ra vầng trăng cong cong, có ánh sáng nhẹ trong vắt hắt xuống, trong hoang dã mơ hồ nổi lên mù mịt giăng khắp nơi, đó là ánh sáng lạnh lẽo trên đầu mũi đao. Nhận Dư chợt siết dây cương, quay đầu ngựa, chạy như điên về hướng duy nhất, cơ hồ một thoáng, sau lưng vang lên tiếng gào thét: Mẹ nó mau đuổi theo, đừng để họ chạy.
22.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Trường Câu Lạc Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày hai mươi sáu, trong con ngõ hẹp ở hướng Đông một khu phố nhỏ, ngõ này vốn chỉ những hộ dân đã sống lâu ở đây mới biết đến. Ngày thường cũng chẳng ai qua lại, là một ngõ tắt dơ dáy bẩn thỉu. Chu Tư Đồng đeo cặp sách, hoảng loạn vì bị mấy tên côn đồ chặn lại ở góc tường trong con ngõ. Cầm đầu là một tên xăm trổ đầy mình, trong tay cầm một con dao gọt hoa quả, đang tung lên tung xuống, nhìn Chu Tư Đồng cười dâm đãng: "Cô bé, dáng vẻ không tồi đấy, hay là theo anh đi, sau này anh cho em ăn sung mặc sướng, em muốn gì cũng được."Hắn nói xong, mấy tên đàn em đầu tóc nhuộm năm màu đang đứng cạnh cũng hùa theo cười ầm lên. "Đúng vậy, theo đại ca của bọn anh, sau này em chính là chị dâu rồi. Cầm đầu một đám, ai dám trêu chọc em?" Giữa tiếng cười ầm ĩ của bọn chúng, Chu Tư Đồng ôm chặt hai cánh tay, biểu tình bình tĩnh nhìn trái nhìn phải, tìm kiếm xem có đồ vật gì thuận tay không. Sau đó, cô phát hiện ra có một chai rượu nằm ở chân tường cách đó không xa, ngoại trừ cái đó thì chẳng còn vật gì khác nữa.Trong lòng nháy mắt đã nắm chắc phần nào, nhưng trước mắt cô vẫn giả vờ tỏ ra sợ sệt, nhút nhát không dám ngẩng đầu, càng không dám nói lời nào. Thấy Chu Tư Đồng không hé răng, tên xăm trổ lại tiến lên phía trước gần cô một chút, ngón tay thô ráp mang theo mùi khói thuốc cộng thêm mùi dầu mỡ, vô cùng thô lỗ sờ lên mặt cô. Sau đó hắn thấy cô gái nhỏ sợ hãi tránh né mặt khỏi tay hắn, bước chân cô lảo đảo dịch sang bên cạnh hai bước. Ba tên côn đồ đứng đằng sau thấy thế, vội vàng ồn ào.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Mai Thảo Cát Tiên | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên thảo nguyên xanh bao la, xung quanh khói lửa ngun ngút, tiếng trống và tiếng quân lính rào thét vang trời... Trên đỉnh cao nhất có một thân ảnh mảnh mai, tóc đen xõa dài che đi hai bên gương mặt, có hơi rối ren nhưng không thể nào che đi được độ diễm lệ của con người kia. Cô ấy có đôi mắt trong sáng tựa lưu ly, đôi môi đỏ mọng chúm chím.. Nhưng sâu thẳm trong đôi mắt ấy là sự ngoan cường mạnh mẽ thông minh sâu sắc.Nhưng giờ chỉ tràn đầy mờ mịt, tràn đầy sự suy tư khó hiểu.. Nàng vốn đang suy nghĩ, đang muốn tìm ra lý do gì đó.. Nàng mặc kệ xung quanh, mặc kệ sống chết, giống như nơi này có ra sao cũng không còn liên quan đến nàng nữa vậy.. Nàng đang đợi một người, phải hỏi cho rõ một vấn đề. Cuối cùng binh lực phía đối diện cũng đã kéo đến trên tường thành cao ngút. Một vị quân vương đẹp say đắm lòng người đang đứng đó, ánh mắt sâu thẳm khó lường và nhiều tướng sĩ kề cận.Vị quân vương kia đôi mắt hướng thẳng nữ nhân đang bị trói trên cao đôi chân mày hắn nhíu chặt. Nữ nhân đang cúi đầu bỗng ngẩng lên đáp lại ánh mắt đó, đôi mắt không mang theo vẻ sợ hãi gì chỉ lộ ra một ý cười, ý cười lạnh nhạt.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Hồi Sênh | Ngôn tình | Hoàn thành
Chín năm trước, ở ngoài sân vận động, Giản Duy gặp Giang Ngật. Sau lần “gặp” đó, cô đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. “Em thích nghe anh hát bài ‘Đầy sao’.” “Được, có cơ hội giáp mặt sẽ hát cho em nghe.” Giang Ngật là thần tượng Giản Duy hâm mộ nhiều năm, cũng là người đàn ông khiến cuộc đời cô biết được cái gọi là “động lòng”. Chín năm sau, tại chốn cũ, cô tham dự concert của anh. Dưới bầu trời đầy sao, dưới ánh nhìn chăm chú của hàng vạn người, Giang Ngật thổ lộ với cô.“Anh yêu em, em chính là của anh.” “Em đã từng thấy qua ngân hà, nhưng chỉ yêu một vì sao là anh.” Giản Duy nghĩ tất cả đã quá viên mãn, anh lại làm cho cô tin rằng, mọi thứ còn có thể viên mãn hơn. Chuyện thầm mến thời thanh xuân của cô, cuối cùng cũng có kết cục hoàn mỹ.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
| Ngôn tình | Hoàn thành
"Người tiếp theo, Thẩm Quân Sơn!" Tạ Tương không tự chủ được mà thở gấp, người xếp hàng phía trên đã đi vào cổng, tiếp theo chính là cô rồi. Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, cô vẫn không tránh khỏi có chút căng thẳng. "Phù, bình tĩnh nào!" Tạ Tương nhủ thầm trong lòng. "Người tiếp theo, Tạ Lương Thần!" "Có!" Gần như là vô thức, Tạ Tương trả lời một cách dõng dạc, những học viên khác đang chờ ở hành lang cũng nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ.Cô vội vàng cúi gằm mặt xuống, vò vò mái tóc vừa mới cắt ngắn của mình một cách thiếu tự nhiên, cầm tờ giấy kiểm tra sức khỏe của mình, bước thật nhanh về phía phòng y tế. Một tiếng "bịch" vang lên, Tạ Tương va phải người vừa mới bước ra từ trong phòng y tế, tờ giấy khám sức khỏe rơi xuống đất. "Xin lỗi!" Tạ Tương liên tục nói xin lỗi người đó. Thẩm Quân Sơn khom người xuống nhặt tờ kiểm tra sức khỏe lên, cúi đầu nhìn cô bằng ánh mắt đánh giá.Người đứng trước mặt thấp hơn anh một cái đầu, làn da rất trắng, thân hình gầy gò, cái cổ mảnh mai đến mức dường như chỉ cần mạnh tay một chút là có thể bẻ gãy, nhìn kỹ mới thấy trên móng tay có vệt màu hồng nhạt, rõ ràng là trước đây từng sơn móng tay, nhưng đã dùng bấm cắt đi. Mới có mấy năm mà học viện quân sự Liệt Hỏa đã xuống cấp đến mức độ này, ngay cả kẻ có tố chất thế này mà cũng có thể thông qua bài kiểm tra nhập học sao?
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Chấp Thông Nhất Căn | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa thu dần trôi qua, thành phố Ngân nghênh đón đợt khí lạnh đầu tiên của mùa đông. Những chiếc lá khô rơi đầy trên đất, bị gió cuốn đi, mang theo một làn gió lạnh. Tiếng chuông kết thúc tiết học cuối vang lên, cửa kính trong suốt nơi phòng học, xuất hiện những thân ảnh mờ ảo. Trên hành lang phòng học, từng âm thanh không ngừng vang lên, nào là tiếng thu dọn sách vở, tiếng cười nói, quang cảnh xung quanh trở nên náo nhiệt.Tiết học cuối kết thúc đã là xế chiều, cũng đã đến giờ ăn tối của mọi người, hiện giờ thời tiết bắt đầu chuyển mùa, trời dần chuyển tối, trường học được xây dựng rất lâu đời, không có điều hoà, ngay cả máy sưởi càng không cần nghĩ đến. Bạn cùng phòng Bùi Anh không ngừng lên tiếng oán giận, sắp cuối khoá mới bắt đầu lo lắng. “Chi Chi, chút nữa chúng ta cùng nhau đi ăn cơm nhé? Không biết hôm nay nhà ăn có món gì nhỉ?”“Có lẽ hôm nay không được, ngày mai là cuối tuần, tớ phải quay về nhà.” Giọng nói Thiên Chi rất êm tai, còn mang theo chút ngọt ngào. Bùi Anh nghe đến đây, đột nhiên dùng mu bàn tay đặt vào trán mình, chợt nhớ ra điều gì đó, nhìn Thiên Chi nói, “Ôi tớ quên mất, tớ quên hôm nay cậu phải về nhà, nhớ không lầm thì cậu từng nói, một tuần phải về nhà một lần đúng không?”
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Trữ viễn | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong giang hồ đồn đại, có hai nữ nhân phi thường quyến rũ ánh mắt của người nhìn, đồng dạng đều là tuổi còn nhỏ đã có thể chống đỡ được một tổ chức Hắc Bang cực kỳ có thế lực. Một cái là bang Bạch Thế Ngâm mang theo đứa nhỏ - Hạ Tri Diêu, một cái khác chính là được biết thân thể suy nhược nhiều bệnh lại làm cho Bách Mộc Bang ngày càng cường hãn - Diệp Nhất.Diệp Nhất như thế nào lớn lên để trở thành một người vừa là đại phúc hắc cường thế, lại là nữ nhân xinh đẹp thần thông quảng đại đâu? Làm cho chúng ta từ từ nói đến. Diệp Nhất trong khỏang thời gian này đều thức dậy rất sớm. Không biết có phải hay không do mùa xuân đang tới, mặt trời mới sáng sớm đã mọc lên - ánh mặt trời - thời điểm chiếu sáng khắp phòng thì Diệp Nhất tỉnh giấc.Người thập phần sợ lạnh như Diệp Nhất rất thích ánh mặt trời - sáng lạng, tuy nhiên ánh mặt trời đầu mùa xuân - không phải phi thường ấm áp, nhưng cũng có thể làm cho thân thể có độ ấm quá thấp của nàng lên cao được một chút. Mấy hôm trước sinh hoạt chung của nàng có thay đổi một chút, tỉnh lại một hồi lâu thì muội muội Diệp Nhị mới mang bữa sáng đến phòng, thành ra nàng có điểm đói. Nhưng hai ngày nay tỉnh dậy, phát hiện thời gian tỉnh giấc của nàng thay đổi nên Diệp Nhị đã muốn đem điểm tâm để trên bàn.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Buổi trưa tranh thủ trước lúc ngủ, nó chôm cái điện thoại của mẹ, vắt chân lên giường lướt facebook và xem phim.Cứ mỗi lần như thế là nó lại ao ước nhanh đến ngày nó đậu vào trường chuyên để được mua điện thoại. Nó- Lê Bảo Linh Đan: xinh đẹp và dễ thương vô đối, nụ cười tỏa nắng cùng giọng nói khá ngọt èn học khá là giỏi thì có lẽ là những thứ khiến nó đã có ngươid crush từ lúc học mẫu giáo. Trong mắt mọi người trừ bố mẹ, em trai và bff thì ai cũng biết nó là một đứa học vô cùng giỏi, ngoan ngoan lại hiền lành dễ thương, lại vô cùng xinh đẹp. Nhưng một sự thật mà ít ai biết nó là một đứa max lười, đanh đá thì vô đối( tùy lúc) trẻ con không tưởng được, đã thế lại còn chảnh không ai bằng... chẹp chẹp
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Nguyễn Nhật Ánh | Teen | Hoàn thành
Tên tôi là Bêtô. Đó là cái tên chị Ni đặt cho tôi. Đúng ra, cái tên ban đầu là Bêbêtô. Bạn có biết Bêbêtô là gì không? Chắc bạn nghĩ đó là một loại củ cải? Trật lất rồi, bạn ơi. Đó là tên của một cầu thủ đội Brazil. Chị Ni đặt cho tôi cái tên đó chính xác là vào ngày 15 tháng 7 năm 1994, tức là đúng nửa tháng sau ngày đội tuyển Brazil đoạt chức vô địch giải bóng đá thế giới lần thứ 15.
0.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Yuki No Hana | Teen | Hoàn thành
Pằng… "Lôi xác của hắn ta đem cho cá sấu trong hồ ăn đi” Người thanh niên bắt chéo chân, bàn tay lắc lắc ly rượu whisky đỏ 1970, gương mặt lạnh lùng đến đáng sợ, sau khi giết chết tên đàn em vừa phản bội sau thi vụ vận chuyển hàng hóa đến Ả Rập, không chút thương tiếc hắn phủi sạch quần áo đứng dậy.Trong căn phòng nồng nặc mùi thuốc súng, trên trần nhà chỉ còn vang lên tiếng quạt trần, bụi bặm gần như bay phảng phất trong không khí tạo cảm giác âm u lạ thường, hắn ta nhếch môi. “Sòng bạc” “Dạ thưa vẫn ổn” “Vũ khí” “Đã qua mặt được cảnh sát quốc tế, vận chuyển an toàn đến Mỹ”
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Cuộc sống của Lăng Từ Nhật xoay quanh những câu chuyện về cuộc sống, những cung bậc học trò cũng như là về ... tình yêu... - Này nhóc!! - Gì đấy?? - Gọi là anh cái nào!! - Ông chỉ hơn tôi nửa năm thôi. Muốn tôi gọi là anh thì... đợi đến khi ông là người yêu tôi thì hẳn nói!!...Dương Khánh Nam nhìn Lăng Từ Nhật, nheo nheo mày, cười nham hiểm... - Được rồi!! Là do nhóc nói đấy nhé!!!
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Umberto Eco | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Anh là một anh chàng cảnh sát không những tài giỏi lại còn đẹp trai. Sau khi tốt nghiệp đại học, nhờ có năng lực vào thiên phú đã xin được vào cục cảnh sát làm việc. Chỉ với một năm, đã tích luỹ được không ít những kiến thức, phá không biết bao nhiêu vụ trọng án. Người ta thường ví von anh sinh ra chỉ để làm cảnh sát mà thôi, những nghề nghiệp khác đều không hợp. Anh tài giỏi lại đẹp trai, chính là một ngôi sao sáng chói trong cục cảnh sát thành phố. Có không biết bao nhiêu cô gái vì mến mộ anh mà quyết tâm cố gắng để vào được cục cảnh sát này.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Truman Capote | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Cô cũng được coi là một tiểu thư gia đình khuê các, tính tình hiền lành lại ngoan ngoãn. Sống trong nhung lụa từ nhỏ, từ bé đã phải học lễ nghi, được ăn hay không được ăn những thứ này đều đã phải học qua, nên nói câu gì, không nên nói câu gì cũng đều đã qua dạy dỗ. Cuộc sống của một tiểu thư gia đình giàu có vốn không phải là đơn giản như mọi người hay tưởng tượng. Mọi hành động hay những cử chỉ nhỏ nhặt nhất đều sẽ bị mọi người trong thiên hạ.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
William Makepeace Thackeray | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Nàng, là một cô gái thân phận thấp hèn, sống trong tủi nhục, bị người đời khinh rẻ, điều đó khiến nàng có quyết tâm thay đổi, có khát vọng được đặt chân vào giới thượng lưu một lần trong cuộc đời này. Một cô gái chỉ đi làm rửa bát, giặt quần áo cho các gia đình quý tộc liệu có thể đạt được ước mơ viển vong kia không?
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Bất năng phát nha đích chủng tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Hắn là một con quỷ sống ngàn năm ẩn cư trong một ngôi làng nhỏ bé. Cũng chính là một con quỷ mà nhiều người muốn giết chết nhất. Hắn cười nhạt, cứ hễ là quỷ đều phải chết ư, trong khi hắn còn chưa động chạm hay là hại đến nhân dân bách tính trong làng. Nói hắn là quỷ, người ta cứ nghĩ dung mạo của hắn trông rất ghê tởm, nhưng không phải như vậy. Dung mạo hắn không khác gì con người, thậm chí còn đẹp hơn cả con người. Từng đường nét góc cạnh đều rất rõ nét, càng làm nổi bật lên vẻ đẹp tà mị của hắn.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
David Nicholls | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Truyện Nhấn Chuông Đi, Đừng Đợi! là một tiểu thuyết tình yêu nổi tiếng của tác giả David Nicholls, một tiểu thuyết hài hước, chân thành, kịch tính và không thiếu những phút giây nhẹ nhàng. Nicholls đã phác họa toàn bộ những trải nghiệm quen thuộc ở ngưỡng cửa đại học, tái dựng những khoảng thời gian đầy hoang mang mà sinh viên trải qua trong quãng thời gian nhiều biến động cùng những bữa tiệc cuồng nhiệt, những mối quan hệ chông chênh và những khoảnh khắc đan xen lãng mạn... bằng khả năng khắc họa tính cách, diễn biến tâm lý nhân vật vô cùng tuyệt vời.Truyện kể về nhân vật chính là Brian Jackson là fan chính hiệu của Thách thức Đại học từ thời thơ ấu. Cậu luôn mơ ước trở thành một ngôi sao của game show này. Những ngày đầu của đại học cậu đã không ngừng cố gắng tìm mọi cơ hội để góp mặt trong đội tuyển dự thi...Nhưng khi cậu chưa kịp nguôi sung sướng vì ước mơ nay đã trở thành hiện thực thì chuyện gia đình, bạn bè, mối quan hệ với Alice Harbinson một cô nàng nóng bỏng và Rebecca Epstein cô bạn lập dị đã kéo theo toàn bộ thời gian và tâm trí của cậu.Nội dung truyện không hề mới mẻ nhưng bằng lối kể kể chuyện mang đầy phong cách David Nicholls thì câu chuyện này đã không thể trộn lẫn với những câu chuyện khác. Nó khiến cho người đọc cảm nhận được hơi thở của thời sinh viên lãng mạn, sôi động và tràn đầy nhiệt huyết.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Tây Tử Tự | Ngôn tình | Hoàn thành
Lục Nghiên Kiều nuôi một con vẹt tên là Rùa Đen, một người một chim tương thân tương ái, tình cảm sắt son hơn cả vàng ròng. Một hôm nọ, lầu dưới nhà Lục Nghiên Kiều bỗng có hàng xóm mới chuyển tới. Chẳng mấy ngày sau, Lục Nghiên Kiều ngạc nhiên phát hiện bé cưng nhà mình làm phản rồi. Vì thế hằng ngày cô đều phải gân cổ gào xuống lầu dưới: “Hạ Trúc Lịch, anh có nhìn thấy chim của em không?” Dần dà, khu nhà này bắt đầu tung tin vịt —— có một cô gái trường kì giở trò lưu manh với hàng xóm. Lục Nghiên Kiều: “…… Hạ Trúc Lịch anh chờ đấy cho em!!” Đây là một câu chuyện về hai kẻ đánh nhau bốp bốp một thời gian rồi không tách nhau ra được nữa. Couple: Nữ chính lảm nhảm tào lao x Nam chính nam thần lạnh lùng cao ngạo. Nam chính là game thủ chuyên nghiệp của game PUBG. Bác nào không chơi game này cũng chẳng ảnh hưởng gì đến quá trình đọc cả.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Miêu Miêu Miêu Tựu Thị Ngã | Xuyên không | Hoàn thành
Bách Thần kiếp trước là một người công chính nghiêm minh, tự nhận rằng chưa từng làm việc gì thẹn với đời, với người, với lương tâm. Vậy mà cuối cùng hắn lại bị chính người mình tin tưởng nhất hại chết, đã thế, hắn từ trước đến nay đối với kẻ kia vẫn là một lòng một dạ, nguyện yêu thương y đến hết đời. Lần nữa tỉnh dậy, thật không nghĩ rằng mình vẫn có cơ hội được nhìn thấy ánh mặt trời chỉ là vì sao hắn cảm thấy thật kỳ quái, hình như Bách Thần đang ở trong một cỗ kiệu hoa, đã thế toàn thân đều không thể cử động được, chính là bị người ta đánh thuốc rồi ép gả đến nhà thông gia. Khi khăn voan được vấn lên, hắn thật không ngờ rằng gương mặt đầu tiên mình thấy lại là của kẻ đã hại chết mình ngày trước, chỉ là đây không phải là y, chỉ là một tên đáng thương thân thể tàn tật còn không được nhận sự sủng ái của người trong nhà. Trong khi tinh thần vẫn còn chưa rõ ràng lắm đã bị chú rể quăng cho một câu đồ đê tiện, Bách Thần đúng là chẳng thể nào hiểu được có chuyện gì xảy ra. Hằng ngày vẫn cứ phải nhìn thấy khuôn mặt ấy, oán hận trong lòng thật ra cũng đã tiêu tán rất nhiều, hắn chỉ còn mong làm sao có thể sống yên ổn qua ngày mà thôi.
25.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Mễ Ly Hi Mộc | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Mỹ Nhân Hệ Liệt Quyển I] Ta Xuyên Thành Mỹ Nhân Đệ Nhất của tác giả Mễ Ly Hi Mộc. Lục Trì Mạn nghe được tiếng rì rầm của ai đó vang lên bên tai, hắn có hơi ngạc nhiên, hắn đang ngủ trong phòng cách âm cơ mà sao lại có giọng nói khác thường ở đâu lọt tới, chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là hắn nằm mơ? Nếu vậy thì giấc mơ này cũng thật kì lạ, trước mắt đen sì sì mà bên tai lại có âm thanh... \- Xẹt.. rè.. rẹt.. Đang lúc nghi hoặc, hắn lại nghe được tiếng loa rè rõ ràng trong đầu, ngay sau đó là một giọng nói lạ lùng nối tiếp vang lên:\[Xin chào tiểu kí chủ! Ta là hệ thống xuyên sách siêu cấp số Diệu Diệu, phụ trách giúp đỡ kí chủ làm nhiệm vụ. Xin được chỉ giáo nhiều hơn!\] Lục Trì Mạn mơ mơ màng màng không hiểu: "..." Cái gì? Hệ thống! Hệ thống gì? Trong đầu cấp tốc tuôn trào vô số câu hỏi cùng lúc, hắn như nằm mộng mắng thầm. Đồ điên nào đang đang ở trong đầu nói nhảm? Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng cực hay như Đại Thần Lưu Manh và Yêu Nghiệt.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55