Phạm Hương Lan | Ngôn tình | Hoàn thành
Tuyết Liên chính là hoa khôi của làng. Cô đẹp như chính tên của cô vậy, thiếu nữ xinh xắn, rực rỡ như bông hoa xinh đẹp vừa nở, nụ cười tươi đến loá mắt. Làn da trắng mướt, đôi mắt to tròn linh động, mái tóc xoăn nhẹ tự nhiên, thân hình nẩy nở, đầy sức sống, bất cứ lúc nào cũng hấp dấn tầm mắt của mọi người..Cô như đoá sen trắng giữa làng nhỏ thô sơ này, mọi thứ xung quanh dường như chỉ là đầm lầy để tôn lên vẻ đẹp của cô. Nhưng, đẹp quá cũng có thể mang tội... Sắc đẹp của cô rất có thể sẽ mang lại tai vạ cho cô và gia đình...
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Phạm Vũ Anh Thư | Khác | Hoàn thành
Tôi nghe xong nhắm nghiền mắt, cuối cùng anh cũng nói anh yêu tôi hơn. Bên ngoài đột nhiên có tiếng cạch rất lớn. Hải nhìn tôi, rồi nhìn ra ngoài toàn thân sững lại. Phía cửa gỗ, Nguyệt đứng như trời trồng chằm chằm nhìn hai chúng tôi. Rồi bất chợt nó như điên như dại lao về phía tôi gào lên:: Quý, tại sao mày lại làm thế với tao? Tại sao mày lại làm thế với tao hả Quý? Tao đối xử với mày thế nào, bạc đãi mày cái gì mà mày lại đi ngủ với chồng tao?" Tôi bặm môi, lùi lại run rẩy đứng nép vào người Hải van xin: "Nguyệt, tao…tao xin lỗi…tao…"Tôi nhắm nghiền mắt, Hải không quay lại lấy một lần cất bước đi thẳng. Lảo đảo mãi mới vào đến trong nhà nằm vật ra giường. Mấy tiếng sau tôi mới có thể đứng dậy đi dọn dẹp lại căn nhà. Vừa dọn xong thì có tiếng chuông điện thoại cất lên. Đầu dây bên kia là giọng của Nguyệt: "Nói cho tao biết vì sao mày lại làm thế? Nói đi."Dù nó có cố nói giọng điềm tĩnh nhất tôi vẫn nhận ra nó đang đau lắm, từng câu từng chữ nói ra nghẹn ngào đến đáng thương. Nguyệt, đứa bạn thân duy nhất của tôi, Nguyệt cô gái có lòng tự trọng cao hơn núi đến mức này vẫn cố giữ cho mình chút sĩ diện cuối cùng sao? Tôi đáp lại với thái độ bình tĩnh nhất có thể:
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Không Ngốc | Đam mỹ | Hoàn thành
Mười năm yêu anh, ba ngàn sáu trăm ngày, đều yêu anh. Yêu là từ khi gặp anh tại cây cầu gỗ nhỏ, tôi còn là một thằng nhóc 15. Anh đã lớm chớm cằm râu tuổi 18. Anh theo bố mẹ chuyển công tác, về xóm nhỏ nơi tôi sinh ra. Ở đó. Mười năm. Cảnh vật đều thay đổi. Duy chỉ có một thứ, không thay đổi.... Không, là hai thứ. Chính là, tình yêu tôi dành cho anh. Và, anh- vẫn không hề yêu tôi. 15 tuổi hay 25 tuổi, thời gian đôi khi lại chỉ là một con số...mãi không thể nào quên đi, để rồi mỗi khi moi móc ra khỏi trái tim và khối óc mình...đều, là hình bóng của anh...Đặng Tiến, nếu có một ngày anh ngoảnh lại. Thái Dương tôi không còn nữa. Anh, có khóc không? Người ta nói, đau khổ chính là khi bật khóc. Vậy, thứ ẩn nhói nhức nhối ngay dưới lồng ngực này, gọi là gì? Ai gọi thành tên được sự si tình bền bỉ, đáp lại bằng đám cưới rộn rã ngày hôm nay? Ai viết thành lời được mỗi một vòng tay ôm ấp, mỗi một lần điên đảo tới rệu rã thân xác, lại đáp lại bằng một chức phù rể ngay trong ngày cưới của chính người mà mình thương yêu nhất. Anh nói sao? Xin lỗi ư?
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Dịch Bạch Thủ | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nhật Xuất Đông Phương của tác giả Dịch Bạch Thủ. Cũng có thể là duyên số hoặc là nhân quả kiếp trước, khiến cả đời này phải phải dây dưa cùng nhau.Đến với nhau dễ dàng, muốn trở lại như trước lại muôn vàn khó. Đời người tụ rồi tan, yêu rồi lại hận, chung quy là nỗi buồn từ xưa đến giờ.Trái tim nhảy lên này vốn là thuộc về người, vẫn cứ rung động như trước.- -----------------Đông Phương Cữu: Thế tử của nước Đông Khởi, vừa sinh ra đã mang trọng trách bảo vệ vương phủ vì bí mật riêng của mình, thiên mệnh sắp đặt buộc phải lên làm vua.Sở Thiên Hi: Công chúa nước Sở, cực kỳ xinh đẹp, thông minh tài đức, từ nhỏ thể nhược phải theo đạo nhân rèn luyện thân mình.Duyên số khiến hai người gặp nhau, số mệnh lại đẩy hai người càng ngày càng xa, cuối cùng biến thành thù hận.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Trọng Sinh Đái Trứ Khuê Mật Tẩu Mạt Thế hay Vi Hoàng
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Thu Lăng | Xuyên không | Hoàn thành
Nếu đó là một mối tình giữa sói và cừu, thì thật oan trái, còn mối tình giữa cá và mèo ẩn dụ theo cách dễ thương nhất thì ra sao? Một nhân ngư, một con hổ, tưởng chừng chẳng thể có mối lương duyên nào tái hợp được, vậy mà họ lại chạm mặt rồi cuốn lấy nhau đến mức muốn thoát ra cũng khó. Chuyện kể về Mộc Trạch vốn là một con cá, chỉ là xuyên qua thời không trở thành nhân ngư mỹ miều. Không hiểu vì sao có người gọi cậu là vương phi, cái chi mà vương phi?Cái người ấy là một vương tử, hắn không ngại cậu mang hình thù gì, xuất phát từ đâu chỉ là cậu thì có đấy. Thật sự cái người vương tử này có bị ngốc không, hắn chính là hổ, còn cậu là cá nếu lỡ một ngày ngủ quên, bản tính thú nổi dậy phải chăng hắn sẽ xơi sạch sẽ cậu? Thật đáng quan ngại, đến một ngày hắn đem giấu một quả trứng, còn bảo là ăn cắp đâu đó người ta sẽ đến bắt. Cậu buồn cười bảo đó là cậu sinh, hắn không biết nhân ngư đến một thời điểm nào đó có thể đẻ trứng sao?
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Thành Tâm | Ngược | Hoàn thành
Trong hai năm qua, tôi đã chuyển chỗ ở rất nhiều, có lúc là chủ động chuyển, có lúc là chủ nhà không cho ở nữa, nên lần này tôi không để tâm mấy. Rời khỏi chỗ của chủ nhà, trời đã sập tối, tôi lững thững vào bar gần đấy. Gần đây bắt đầu đi làm, thời gian chi tiêu tương đối nhiều, kiếm tiền lại ít hơn lúc trước, tôi cực có ý thức về nguy cơ, nên đã tận lực giảm thiểu đến những chốn xa xỉ tiêu xài, nhưng nếu đến quán bar ở đường này, ngồi một chút cũng không sao. Trong quán náo nhiệt đúng như tôi nghĩ, đã lâu lắm rồi không tiếp xúc với nhiều người trong khoảng cách gần như vậy, mặc dù đi trên đường phố cũng đông đúc người, nhưng chỉ là đi thoáng qua.Tôi tìm một góc yên tĩnh, ngồi xuống uống rượu. Vừa uống vừa cố nghĩ tiếp theo nên đến thành phố nào, tôi nói với chủ nhà là sẽ đi tìm nhà khác, tựa như tôi vẫn sẽ sống tiếp ở đây, nhưng thật ra mỗi lần chuyển nhà tôi đều chuyển từ thành phố này sang thành phố khác. Có điều lần này tôi vốn tính ở đây ba tháng, điều kiện ở thành phố này tốt, khí trời được, đồ ăn ngon, giá hàng hóa rẻ, cách thành phố A cũng xa. À, còn điều nữa, rượu cũng không tệ. Liên tục uống, tôi chăm chú suy tính đến chuyện không nên thuê nhà ở chỗ khác, cứ tiếp tục ở đây, ở đến khi nào tôi muốn đi mới đi.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Mộc Thanh Yên Linh | Đam mỹ | Hoàn thành
Cảnh Hiên từ khi còn trong bụng mẹ đã không có cha. Sau khi ra đời được mấy năm, mẹ cậu vì sức khỏe không tốt mà mất, để lại cậu một mình trên thế gian. Chính vì thế mà giai đoạn mẹ trở bệnh nặng cậu mỗi ngày chỉ có thể dùng hạng mục huấn luyện cực đại để mê hoặc bản thân, thậm chí có lúc đại ca trong tổ chức của Cảnh Hiên đã đích thân đến sân huấn luyện đem chính mình toàn thân đau nhức để đưa cậu về ký túc xá. Ngày mẹ sắp mất tinh thần Cảnh Hiên đặc biệt rất tốt, bất quá cũng chỉ là hồi quang phản chiếu chỉ để mẹ an tâm mà ra đi .
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Trường Qua Nhất Họa | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện này đọc kiểu nhẹ nhàng, manh manh, hệ chữa khỏi đọc mà không phải lo lắng nhảy đâu ra một tập đoàn cực phẩm, truyện có khá nhiều cặp đôi ngoài cặp đôi chính, cả câu chuyện không có quá nhiều cao trào nhưng lại hút được độc giả đọc đến trang cuối nhờ một tập đoàn yêu tinh dễ thương, nói chung theo kiểu chết vì đẹp chết vì manh vừa đọc vừa tưởng tượng gã mèo kiêu ngạo luôn tự xưng trẫm và coi kẻ đầy tớ nuôi mình như gã quan phụ trách lương thực, hay em chuột bay xù xù moe moe ngây ngô nhưng không ngu dốt, sẵn sàng đập bẹp mấy thằng não tàn, truyện mà để phân tích cái này hợp lí cái kia vô lý thì out ngay vòng gửi xe, nhưng đọc để thư giãn thì cũng khá.
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Tiểu Bố thích ăn bánh trứng | Ngôn tình | Hoàn thành
Năm nào đến dịp sinh nhật Tam gia, mẹ gã cũng chuyển cho “một số tiền lớn” làm quà sinh nhật. Một lần sắp đến sinh nhật gã, ngân hàng gửi tin nhắn thông báo biến động số dư, đó là tiền mẹ gã chuyển vào, “số tiền lớn” là mười đồng (sau này mới biết là phải kích hoạt chức năng chuyển khoản để thực hiện một nghiệp vụ nào đó). Ngay lúc ấy Tam gia tỏ ra rất đỗi phấn khởi, bước tới ôm chầm lấy tôi, cất giọng ai oán, nói với tôi bằng giọng điệu của một đứa trẻ bị bỏ rơi: “Hình như mẹ anh không cần anh nữa rồi, em cưu mang anh được không?”Mặc dù tôi rất ghét cái dáng vẻ một tên con trai cao 1m82 vẫn chưa học được điệu bộ cute lạc lối của một đứa trẻ 1m28 nhưng vẫn cất giọng đầy khí phách: “Lần sau thẻ hết tiền anh cứ nói, em sẽ chuyển khoản cho.”Tam gia rất thích chơi một game tên là “Liên minh huyền thoại” (gọi tắt là LOL). Nghĩ đến tình cảnh quanh năm sống nơi đất khách quê người của chúng tôi, tôi mắt nhắm mắt mở cho gã theo đuổi sở thích này, ít nhất hạn chế được thời gian ra ngoài rong chơi của “tình yêu bé bỏng” sau này. Hôm đó gã đi xem trực tiếp giải đấu LOL, không may máy móc bị trục trặc nên trận đấu bị chậm lại năm tiếng, từ một giờ chiều theo lịch ban đầu chuyển thành sáu giờ tối mới khai màn, đến khi kết thúc thì đã là hơn một giờ sáng. Tam gia bắt xe bus về nhà, hơn ba giờ sáng mới đi ngủ, vậy mà chín giờ sáng ngày hôm sau đã có thể tỉnh táo vui vẻ đi xe bus tới xem thi đấu tiếp rồi…
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Vương Hà | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Gieo một hạt giống, thứ nhận lại được là một mùa bội thu, hay chỉ là một mầm non đã chết? Chôn dòng kí ức, thứ quên đi là quá khứ ngày xưa, hay là mãi lưu luyến chẳng thể nào xóa nhòa? Tương lai mịt mù vô định, quá khứ lại rõ mồn một trước mắt, ta sẽ nản lòng... Chốn giang hồ phiêu bạt, chém chém giết giết, tới chừng nào mới nguôi? Máu đổ thành sông, lệ rơi đầy đất, mưa máu hay là mưa nước mắt? Người tính kế ta, ta tính kế người, oan oan tương báo đến bao giờ mới nguôi? Liệu có ai sẽ vì ta mà rơi lệ? Liệu có ai sẽ vì ta mà bỏ qua cả mạng sống của chính mình? Một tấm chân tình, phải đi tới đâu để tìm kiếm? Một hồi hạnh phúc, tựa hồ như gió thoảng mây trôi, là sự thật, hay chỉ là một giấc mơ phù phiếm? Kiếm nắm trong tay, cả thiên hạ trong tầm với, nhưng tình yêu lại mờ ảo vô định như thế, biết chừng nào mới cảm nhận được yêu thương? Tay trong tay, thật khó khăn. Nhưng khó khăn đến mấy, tất cả cũng vẫn chỉ là thử thách mà thôi, yêu nhau, rồi cũng sẽ trở về bên nhau, sẽ trở thành một đôi uyên ương bay lượn trên bầu trời. Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng.
23.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Trận mưa năm nay dai dẳng, các con đường ở Chiết Giang đều ngập ngụa trong nước, mưa rơi tầm tã, hết trận này qua trận khác không ngớt hạt. Thế nước mạnh như di sơn đảo hải, tràn ngập khắp mọi nơi. Dân chúng kéo nhau di cư lên đồi lánh nạn. Mọi người đứng trên cao nhìn xuống thấy cả một cánh đồng dưới chân đồi bị nước ngập mênh mông trắng xoá. Ngọn đồi trơ trọi một mình giữa biển nước như một hòn đảo nhỏ.Cuối cùng, mùa mưa cũng qua, đại dịch cũng chấm dứt, sườn đồi khô ráo, ánh mặt trời soi chênh chếch hắt từng đốm sáng qua kẽ lá. Bấy giờ mọi người đang chuẩn bị nấu cơm trưa, lửa được nhóm lên. Phụ nữ đảm việc nấu nướng, họ đào mấy cái hố nhỏ dưới đất để làm lò nướng, mùi thơm của bắp và khoai nướng tỏa ra khiến mọi người cảm thấy đói bụng hơn, tinh thần lại tỉnh táo hẳn ra. Trên cỏ có trải vải bạt làm nơi ăn uống ngoài trời.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Nhất Thế Hoa Thường | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Ai cũng có trong mình kí ức, dù cho kí ức đó là tốt hay xấu, dù cho ta có muốn điều đó xảy ra hay không. Hay thậm chí, ngay cả khi có thực sự đã quên đi kí ức, thực chất nó vẫn luôn tồn tại. Chẳng qua, ta nhất thời quên đi nó mà thôi. Giống như khi ta khóa một ngăn tủ vào nhưng bạn lại làm rơi mất chiếc chìa khóa, không thể nào mở ra. Rồi sẽ đến lúc nào đó, bạn tìm lại được chìa khóa, mở ra ngăn tủ, mọi thứ vẫn sẽ nguyên vẹn. Y vì muốn xuống núi để làm công to chuyện lớn, cho nên quyết định để lại một bức thư, rời đi. Nhưng nào ngờ, y gặp phải sự cố, không những bị hủy đi dung nhan mà còn bị mất luôn cả kí ức, không còn nhận ra mình là ai nữa. Thế nhưng, sự kiện này đã dẫn y đến một bức màn lớn - bức màn sự thật vào mười năm trước, khiến cuộc sống của hắn bị đảo lộn. Trên con đường tìm lại kí ức của mình năm xưa và tìm ra lời giải đáp của sự kiện hai mươi năm trước, y đã gặp vô vàn những khó khăn. Nhưng cho dù có thể nào, sự thật vẫn luôn là sự thật. Cho dù là một năm, cho dù là mười hay một trăm năm, y vẫn sẽ không từ bỏ!
24.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Trúc Dĩ | Ngôn tình | Hoàn thành
Nhiều năm sau đó, vào một đêm mưa. Thư Niệm gặp lại Tạ Như Hạc. Người đàn ông ngồi trên xe lăn, nửa khuôn mặt khuất sau bóng tối. Đôi mắt đào hoa trời sinh, nếp uốn giữa hai mí rất sâu. Rõ ràng là nhan sắc đa tình, nhưng sắc mặt lại lạnh như băng. Thư Niệm nắm cây dù trong tay, gọi một tiếng không chắc chắn, sau đó nói: "Anh không mang dù sao? Nếu không -- " Mí mắt Tạ Như Hạc rũ xuống, không nghe hết câu cũng không ở lại, trực tiếp tiến vào bên trong màn mưa.
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:34
Đường Y | Ngôn tình | Hoàn thành
Hắn hận cha của cô, cho nên tìm cách trả thù. Cha truyền con nối, hắn hận luôn cả cô. Hắn khiến cho cha cô gặp khó khăn, lại đồng thời khiến cô trở thành một người phụ nữ lẳng lơ trong mắt của người đời. Hắn ép buộc cô trở thành tình nhân của hắn, lợi dụng tình thương của đứa con dành cho gia đình của mình mà kìm hãm khao khát được tự do của cô. Cô giống như con chim sẻ nhỏ bé, vô dụng được nhốt ở trong chiếc lồng vàng son đầy xa hoa, nhưng lại mang một nỗi khát vọng được bay nhảy như những con chim khác. Cô cũng có đam mê, cô cũng có linh hồn. Nhưng tất cả những điều đó, từng thứ từng thứ đều bị anh giẫm đạp lên, dùng sự khinh thường để chế nhạo cô. A? Nhưng cô vì cớ gì mà lại yêu anh như thế này? Cô vì cớ gì mà lại có thể gạt bỏ tổn thương anh đem đến cho cô để vọng tưởng một thứ tình yêu viển vông ở nơi anh? Trong trái tim anh, cô mãi mãi cũng không thể có chỗ đứng. Cô mệt mỏi. Lẽ ra anh nên vui mới phải. Trả thù chính là dã tâm lớn nhất của anh. Nhưng nhìn cô thời thời khắc khắc đau lòng như vậy, anh tại sao cũng lại cảm thấy đau lòng?
5.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:34
Vân Nã Nguyệt | Ngôn tình | Hoàn thành
Nghỉ giữa giờ, trong phòng học rất ồn ào, mỗi học sinh tính nết khác nhau làm những việc khác nhau, bố trí vào thời gian rảnh hoàn toàn không tương đồng. Nhóm học sinh có thành tích xuất sắc ngồi một chỗ, hoặc là đọc sách, hoặc là thảo luận bài khó trong đề ôn luyện, bộ phận học sinh này giành giật từng giây từng phút, không bao giờ nói chuyện phiếm lãng phí thời gian với các học sinh khác. Chính giữa phòng học, mấy nữ sinh đang ở giữa lối đi, cùng bạn học thân thiết nói chuyện, ngồi thành vài vòng tròn nhỏ, trò chuyện quá sôi nổi, mấy bạn học bưng bình nước đi qua, liên tục nói "nhường đường" mới khiến các cô gái chú ý. Bên ngoài hành lang cũng không thiếu những nam sinh tụ lại một chỗ tán dóc.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:34
Bạc Hà | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô bị chính người chồng thương mại của mình hại chết. Trong chính đêm tân hôn, hắn lại có thể đưa gái về ngủ ngay trong phòng của cô, trên chiếc giường của cô. Không những vậy, tên tra nam đó lại có thể nhẫn tâm thiết kế hại chết cô, chấm dứt cuộc đời dang dở mới 20 của cô.Hận? Không cam lòng? Cô chấp nhận việc bị mất đi khả năng luân hồi để quay lại hạ giới trả thù. Và mọi chuyện sẽ chẳng có gì đặc biệt cho đến khi Diêm vương biết yêu: "Vợ à! Địa ngục chờ em"
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:34
Truyện Sói Tới Rồi! là tựa truyện ấn tượng, thú vị và độc đáo thuộc thể loại ngôn tình, sắc. Trong ký ức tuổi thơ của mỗi người chúng ta, hẳn ai cũng đã từng nghe qua câu chuyện cổ tích nổi tiếng về nàng Lọ Lem - một cô gái chăm chỉ và hiền lành, sau khi chịu đựng bao nỗi oan ức và khổ cực từ người mẹ ghẻ và chị họ, cô cuối cùng đã giành lại công lý để được hạnh phúc bên tình yêu của đời mình mãi mãi về sau. Nữ chính trong câu chuyện chúng ta cũng vậy, chẳng qua, nàng lọ lem này có nhiều dã tâm hơn, mà dã tâm này của cô thực ra cũng chỉ là sự cố chấp đối với tình yêu.
22.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:34
Kang Yiul | Ngôn tình | Hoàn thành
Khu Vườn Bí Mật là một tựa truyện đặc sắc, thuộc thể loại ngôn tình. Câu chuyện xoay quanh tình yêu của hai nhân vật chính. Họ sống yên ổn trước khi quen nhau. Anh là nắng, ngạo nghể và ung dung trong thế giới cao sang, không chấp nhận được những gì thấp kém. Cô là gió, tự do và mạnh mẽ trên sàn tập chông gai, xa lạ với những thứ mượt mà bóng bẩy.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:34
An Tương Nguyên | Ngôn tình | Hoàn thành
Có rất nhiều cô gái có ước mơ trở thành người mẫu, diễn viên bước chân vào thế giới hóa lệ ánh hào quang của sân khấu. Nữ chính trong câu chuyện này cũng không ngoại lệ, cô là một người mẫu trẻ, chỉ mới bước chân vào ngành thời trang, với mong muốn có thể nổi tiếng được nhiều người biết tới. Nhưng thực tế thì mọi chuyện diễn biến hoàn toàn ngược lại với những ước muốn của cô khi có rất nhiều chuyện bất ngờ liên tiếp xảy ra, scandal thay nhau xuất hiện. Một lần, vô tình nhìn thấy màn trình diễn "tình ái" sống động của một nam thần tượng đang nổi và một nữ tổng biên tập thời thượng.Một người như cô đâu phải dễ sống dù sao cũng là người làm công ăn lương cho nên đã chấp nhận giao dịch đầy cẩu huyết với anh và dựng nên một vở kịch yêu đương đắm đuối, rồi đau thương chia lìa trước bàn dân thiên hạ để họ tin điều đó. Quan trọng nhất là cô vẫn còn có đường để sinh tồn nếu không, cái phao cứu sinh như anh sẽ buông tay và mặc cô chết đuối. Dù bên trong là một con hổ cái dữ dằn nhưng từ khi bị anh thuần phục, cô trở nên ngoan hiền không dám lớn tiếng.
17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:34
Dungly | Ngôn tình | Hoàn thành
Một tình yêu đau buồn cũng có lẽ là tình yêu ngu ngốc nhất từ trước đến nay, tình yêu luôn khiến con người ta mù quáng và làm cho lý trí bị lu mờ, tất cả cũng vì tình yêu không những vậy nó chính là một loại bệnh tâm thần mà ai cũng muốn mắc phải. Ở kiếp trước cô lại mù quáng vào tình yêu của hắn làm tất cả mọi việc cho hắn mà không biết rằng đối với hắn cô chỉ là một con cờ để hắn lợi dụng. Cô yêu hắn nhiều như vậy mà cô nhận lại được gì từ hắn? Có chăng là sự tủi nhục? Là đau thương hay là hối hận?
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:34