Ngọc Trân | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tình Yêu Tàn Khốc của tác giả Ngọc Trân. "Niên, cuối cùng chúng ta cũng đã thành vợ chồng, em thật sự rất vui!" "Vui? Tôi lại không cảm thấy như thế!" "Niên, anh nói gì?" Lục Lam vô cùng kinh ngạc trước thái độ lạnh ngắt của An Niên, anh nói ra câu nói đó rốt cuộc là có ý gì? Cô và An Niên vừa mới cử hành hôn lễ lúc sáng, sau khi hôn lễ kết thúc cô liền dọn đến sống chung với An Niên, cô muốn cùng anh trải qua cuộc sống hạnh phúc tại Tú Uyển.Lục Lam cực kỳ sung sướng, cô chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như thế, cứ tưởng sẽ mãi mãi vui vẻ, nhưng cô đã lầm. An Niên nói ra những lời đó rốt cuộc là vì sao? "Cô nghĩ tôi cưới cô vì yêu cô? Lục Lam, cô đã sai rồi, tôi lấy cô là vì muốn trả thù!" An Niên lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Lam, đôi mắt sắc bén như muốn giết chết cô. Anh từng bước từng bước chiếm lấy trái tim Lục Lam là vì để cô yêu anh sâu đậm, anh giả vờ chăm sóc bảo vệ cô để cô tin rằng anh thật sự yêu cô. Sau đó sẽ cho cô một đòn trí mạng, nói rằng An Niên không hề yêu cô.Trò chơi đã chính thức bắt đầu! "Trả thù? Vì sao lại trả thù em?" Lục Lam không hiểu, cô có làm gì sai đâu chứ! Tại sao An Niên lại làm như thế? Lòng cô đau như cắt, đêm tân hôn, không ngờ An Niên lại cho cô một món quà bất ngờ thế này. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh và Trái Tim Người Câm.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Uyên Tố Tố / Tô Tử Uyên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân Đã Trở Về! của tác giả Uyên Tố Tố, Tô Tử Uyên. Tại sân bay thành phố X, nước X. Một cô gái xinh đẹp trong trẻo, cầm tay một đứa bé chừng năm tuổi, một lớn, một nhỏ dắt tay nhau đi, cái này cũng thật gây chú ý. "Mami, con sẽ nhớ chú Hiên nhiều lắm...." Thanh âm non nớt mềm mại vang lên khiến người ta yêu thích vô cùng. Trầm Tịch Dương đôi mắt đen có chút tối lại, im lặng hồi lâu rồi bất chợt xoa đầu an ủi bảo bối, "Chú Hiên sẽ sớm lấy vợ. Mẹ con mình không thể làm phiền người ta suốt. Bảo bối ngoan, có mẹ ở bên mà...." Vừa nói cô vừa ngoái đầu nhìn qua ô cửa kính xa xăm, năm năm rồi\- mà cô lại một lần nữa quay về nơi này. Trầm Tịch Dương nhận ra, cô đã đi biết bao vùng đất lạ trên thế giới này, có đại dương vô tận, có thảo nguyên mênh mông, có dãy núi ngàn năm băng tuyết, lại có những hoang mạc khô khốc không một bóng người.... Chỉ là trong tim cô vẫn luôn trống vắng... Lại nhìn ánh mặt trời rực rỡ ngoài kia như đang len lỏi, luồn lách thật sâu vào tâm can của cô.... Trầm Tịch Dương tự hỏi: Từ bao giờ mặt trời ở thành phố X lại chói loá đến thế? "Mami nghĩ gì mà đơ người ra thế?" Bảo bối khẽ nhéo cánh tay mẹ mình. "Đang nghĩ làm thế nào đem xú tiểu tử nhà mi gả quách cho cô bé nào đó!" Bảo bối trợn mắt khó tin nhìn mami nhà mình, có chút chạnh lòng khi bị coi rẻ, bĩu môi nói, "Con mới không thèm gả cho mấy đứa con nít ranh đó, ông đây đẹp trai thế này, hơn nữa IQ lại vô cùng cao, nếu có gả thì là mấy đứa con nít đó tranh nhau xếp một hàng dài trên phố, cầu gả cho ông đây!" Đối với trình độ tự luyến của bảo bối nhà mình, Trầm Tịch Dương dù đã quen nhưng cánh môi vẫn không nhịn được mà co rút, khả năng tự luyến này ngày càng cao rồi! Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Sát Thủ Của Mùi Hương và Công Chiếm Nam Chủ Bệnh Xà Tinh.
16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thảo Phạm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Buông Tha của tác giả Thảo Phạm. “Em có thai rồi...” “Chẳng phải tôi đã bảo em uống thuốc tránh thai rồi sao ? “ “Anh cũng đã nhìn thấy rồi mà... mọi lần em đều uống trước mặt anh.”Nhìn phản ứng không mấy vui lòng của người đàn ông trước mặt, Bạch Uyển Vy cũng tự biết mình đã phạm phải lỗi lớn thế nào, trong thâm tâm cắn rứt vô cùng. Cô và Giang Phong trước nay chỉ là quan hệ tình nhân \- kim chủ mà thôi, chẳng có cái gì hơn cả. Hắn cho cô tài nguyên, cô giúp hắn thoả mãn nhu cầu của mình. Đáng lẽ ra tình yêu là thứ không thể phát sinh...Thế nhưng dù cho trái tim có vững vàng đến mấy thì Bạch Uyển Vi vẫn không thể thoát khỏi sự cám dỗ của người đàn ông này. Giang Phong không giống bất kì ai trong cuộc đời cô cả, hắn dịu dàng, chiều chuộng cô không khác một công chúa là bao. Cô muốn gì, chỉ cần cô nói, hắn đều có thể thoả mãn. Vậy nên, cô đã yêu Giang Phong, rơi vào lưới tình của hắn, muốn cùng hắn có những đứa con nhỏ thật đáng yêu.Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cỏ Ba Lá (Three-Leaf Clover) và Độc Thê Không Dễ Làm.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Kaneki-Ken | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hắc Ám Đại Nhân của tác giả armylasodach. Hắc Ám Đại Nhân ngẩng cao đầu nhìn vị trọng tài, lạnh nhạt nói, "Tôi muốn đấu." Vị trọng tài dở khóc dở cười nhìn cậu, "Nhóc chắc chắn chứ? Nếu đau thì đừng khóc nha." Hắc Ám Đại Nhân gật đầu, kiên cường nói, "Chắc chắn không khóc." Vị trọng tài thấy cậu kiên định như vậy, kêu cậu đứng ra ngoài trung tâm. Mọi người thấy cậu ra đấu, đồng loạt hô to đầy hứng thú.Đối thủ của cậu là một người đàn ông hai mươi chín tuổi, dáng vẻ còn khủng bố hơn vị trọng tài kia.Hắc Ám Đại Nhân liếc mắt ông ta xong, rồi nghiêng đầu nhìn về vị trọng tài, dùng giọng điệu không thể lạnh lẽo hơn mà hỏi, "Tôi có thể giết không?" Nghe tiếng cửa mở ra, ai cũng tò mò nhìn sang. Một cậu bé mười tám tuổi ngang nhiên đạp cửa đi vào, trên tay cầm một cái đầu người còn chưa khô máu, nhìn cũng biết là chỉ mới vừa chết, mắt của cái đầu còn trợn tròn ra, khủng khiếp không tả nổi.Mọi người trong phòng họp nhìn thấy cảnh tượng này còn tưởng là do bản thân mệt mỏi quá nên nhìn nhầm, sau khi cố gắng dụi mắt đến nỗi hai họng mắt đỏ lòm lên, hình ảnh đứa bé cầm cái đầu vẫn còn trợn tròn mắt chưa biến mất. Bọn họ lập tức cảm thấy ớn lạnh. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vấn Đỉnh Cung Khuyết và Đích Nữ Nhất Đẳng.
23.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Tữ Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Bá Đạo: Ép Phải Yêu của tác giả Tữ Vũ. Toà nhà cổ kính vang lên những tiếng bước chân gấp gáp. Bạc Nhược vừa tăng tốc chạy vừa xoay người nhìn đám người đang đuổi theo mình ở phía sau, khoảng cách gần như gang tấc. Hô hấp của Bạc Nhược ngày một khó khăn, trên trán đã lấm tấm mồ hôi. Bạc Nhược vừa xoay người vừa chạy nên không để ý trước mặt đã xuất hiện một người đàn ông, gương mặt lạnh lẽo lãnh khốc. Rầm ! Cả người Bạc Nhược va vào lồng ngực rắn chắc của người đàn ông. Người kia thuận thế kéo cô vào lòng rồi đưa tay ra hiệu cho đám người phía sau dừng bước.“ Năm năm không gặp, thân thủ kém đi rất nhiều ”. Người kia khẽ cười, giọng nói bất giác trở nên ấm áp. Lời kia lọt vào tai, cơ thể Bạc Nhược cơ hồ vì lạnh mà run lên, lời nói rõ ràng là ấm áp. Cô không cần ngẩng đầu cũng biết, kẻ kia chính là Vô Kỵ, người đàn ông mà năm năm nay cô chạy trốn, mà cũng là người đàn ông cả đời này cô hận nhất. Thanh âm Bạc Nhược khẽ run, giọng nói yếu ớt cất lên. “ Anh rốt cuộc muốn gì ? ”. Toà nhà cổ kính này rất tối, ánh sáng từ bên ngoài chỉ đủ chiếu sáng một góc trên gương mặt của Vô Kỵ, thế nên Bạc Nhược nhìn không ra tâm tư của anh. “ Em ! ”.
15.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạc Hà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mộng Tình - Bạc Hà của tác giả Bạc Hà. Mười tám tuổi, có lẽ đó là độ tuổi đẹp nhất trong thanh xuân người con gái. Yêu nhau năm mười tám tuổi là loại cảm giác thế nào nhỉ? Mà nó lại còn là tình đầu. Ở tuổi đó, cô gặp được một người, ngỡ như hắn chính là ‘chân mệnh thiên tử’ của đời mình, là tình đầu cũng như tình cuối. Diệp Cẩn Ninh, con người nội tâm thâm thúy này khó ai có thể hiểu hết được. Hắn bước vào cuộc đời, đứng trước mặt cô như một vị thần kéo cô ra khỏi bóng tối đáng sợ.Một người trông vừa thư sinh, vừa nho nhã đến thế. Vẻ ngoài có thể lưu mờ được tuổi tác, hắn vừa có độ chín chắn, trưởng thành, vừa lại có đâu đó chút khí tràn đầy nhiệt huyết. “Em tên gì?” “... Thi Ngôn.” “Thi Ngôn, cái tên rất hay.” Đó là câu đầu tiên hắn hỏi. Tại sao khi thấy một người đang có chuyện buồn hắn không hỏi vì sao lại buồn như thế? Đó cũng là do một phần tính cách của hắn, hắn không thích quan tâm quá nhiều, mà chỉ muốn biết được thứ mình muốn biết. Khoảng thời gian sau, Diệp Cẩn Ninh tiếp cận cô nhiều hơn. Tuy hắn là kiểu người khá nhạt nhẽo, thâm sâu khó đoán, nhưng lại rất biết cách làm cô vui.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Phương Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hối Hận Còn Kịp của tác giả Phương Linh. Cô yêu anh. Yêu anh suốt 6 năm. Một tình yêu ngu ngốc. Cô làm mọi thứ vì anh. Anh chưa hề quan tâm hay liết mắt xem qua chỉ một lần. Phải! Anh chưa từng để ý hay quan tâm cô dù chỉ một chút. Cả sự thương hại anh cũng chưa từng dành cho cô. Là cô không xứng đáng được yêu thương sao !? Tại sao!? Tại sao mọi thứ cô đều làm vì anh! Nhưng người anh yêu lại là cô ấy!? Bạn thân của cô ! Haha Nực cười " cô cười chua chát nói ! Ông trời muốn trêu đùa cô đây mà.6 năm trước. Cô cứu anh. Nhưng anh hiểu nhầm là cô ấy. Khi bắt đầu sự nghiệp. Cô ở bên anh, giúp đỡ anh, quan tâm anh. Anh lại dồn hết tâm trí đặc lên người cô ấy , quan tâm chăm sóc cho cô ấy còn cô thì sao vẫn là người đứng sau lưng anh âm thầm chịu đựng. Khi anh sụp đổ sự nghiệp bên anh vẫn là cô. Còn cô ấy !?? .... Cô ấy nói phải đi qua mĩ để du học. Khi bắt đầu gầy dựng lại sự nghiệp lại từ đầu người bên anh...... vẫn là cô. Khi anh thành công cô ấy lại quay về bên anh. Người đau khổ lại là cô. Tại sao... Ông trời lại đối sử với cô như vậy.. ..Ngày hôm ấy một ngày trời mưa tầm tã. Cô ấy nói chia tay. Anh níu kéo, cầu xin... Cô ta vẫn đi. Anh đến quán bar. Uống rượu say bí tỉ rồi điện thoại cho ả nhưng lại gọi nhầm số cô. " alo Di Phi, Di Phi anh xin em mà đừng bỏ anh có được không!? " anh nói trong đau khổ ,Buồn bả. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Người Yêu Của Triều Tịch và Em Chỉ Tiếc Không Ở Bên Anh Đến Già.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Mộc Thái | Trọng sinh | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Chi Nhân Ái của tác giả Mộc Thải. Khi Tần Mậu tỉnh lại, phát hiện cậu đang nằm ở trên giường bệnh. Cậu nhìn thấy ống truyền dịch trên cánh tay, sững sờ một lúc lâu, cuối cùng cười khổ lắc đầu một cái, cũng không biết trong lòng là mùi vị gì. Trong phòng yên tĩnh, đúng lúc ánh sáng mặt trời ngoài cửa sổ xuyên qua lá cây chiếu vào, rực rỡ sáng ngời. Ngoài cửa có người đang nói chuyện, Tần Mậu nghe không rõ lắm, chỉ một lúc sau, bác sĩ đẩy cửa đi vào, hỏi Tần Mậu cảm thấy thế nào.Tần Mậu cảm thấy bác sĩ rất quen mắt, suy nghĩ một chút, không có cảm thấy lạ, cười nói: “Cũng ổn.” Bác sĩ nhìn cậu một cái: “Đây là tai nạn xe nhỏ, không có vấn đề gì lớn, nghỉ ngơi mấy ngày là được.” Tần Mậu sửng sốt một chút: “… Tai nạn xe?” Bác sĩ lại nhìn cậu, đóng bệnh án lại: “Chờ làm kiểm tra não bộ.” Tần Mậu kinh ngạc, lập tức nở nụ cười: “Bác sĩ, tôi không phải mất trí nhớ.” Bác sĩ dõi theo cậu, rõ ràng đang suy nghĩ. Tần Mậu nói: “Bây giờ là mùa đông năm 2053, nếu tôi nhớ không lầm, mấy ngày nữa là đến đông chí.”Vẻ mặt bác sĩ quái dị đến không nói nên lời, một lúc sau, cầm bệnh án đi ra ngoài, nói: “Tôi lập tức sắp xếp cho cậu kiểm tra.” Tần Mậu cảm thấy chuyện có vẻ không đúng so với cậu nghĩ, vội vàng gọi bác sĩ lại: “Tôi bị ngã từ trên tầng xuống, không phải do tai nạn, kiếp này tôi chỉ bị tai nạn một lần, chính là hai năm trước…” Bỗng dưng cậu im bặt, mở to mắt nhìn chằm chằm bác sĩ. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Hoàng Phi Nhất Tiếu Khuynh Thành và Hữu Duyên Trà Quán.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
HThienDu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vợ Hờ Yêu Của Tổng Giám Đốc Ân của tác giả HThienDu. Trong một buổi chiều mùa hạ, dưới ánh nắng chói chang vào đầu giờ chiều, hai cái bóng một lớn một nhỏ với hay bàn tay nắm lấy nhau chiếu xuống nền đất xi măng trong một khu vườn nơi căn biệt thự to lớn..."Mẹ...", giọng một cậu bé vang lên trong khoảng không gian im lặng.Khả Di đứng như chôn chân, ánh mắt hoảng hốt nhìn cảnh tượng trước mặt, chính âm thanh non trử kia vang lên đã kéo cô về với thực tại, cô đưa bàn tay nhỏ trắng ngần ra:"Bối, qua đây với mẹ."Cậu nhóc vui vẻ định chạy qua đến bên mẹ thì lại bị người đàn ông bên cạnh giữ lại."Thằng bé đúng là con của chúng ta.", anh ta nhếch miệng."Anh nhầm rồi, nó là con của riêng tôi.", Khả Di thẳng thần nhưng cũng lộ ra chút sự run nhẹ trong lời nói."Nhìn dáng vẻ tuấn tú của nó là biết do di truyền từ người cha rồi, tôi thì rất tin vào khả năng "sản xuất" của mình, nhưng nếu em lo lắng, tôi sẽ đưa nó đi xét nghiệm."Ân Vương Hoàng vừa cười vừa nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn đầy thịt của cậu nhóc bên cạnh, ánh mắt nhìn Khả Di tràn đầy yêu thương và nuông chiều...Nếu thích đọc những câu chuyện ngôn tình ngược, bạn đừng bỏ lỡ Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói hay Chị Vợ, Theo Anh Về Nhà Nào.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Đoản Ca Tại Đồ | Tiên hiệp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Còn Nói Em Không Thích Ta của tác giả Đoản Ca Tại Đồ. "Dù là quá khứ hay tương lai, ngươi đều là của ta"Trong Tam giới, ai mà không biết tân Ma Quân Ma giới và vị Thần Quân cửu trọng thiên vạn người kính ngưỡng kia không vừa mắt nhau.Vị Thần Quân độc thân cả vạn năm đang chuẩn bị cử đại điển khế ước cùng đạo lữ, thế mà Ma Quân kia lại cứ cố tình phá đám, chọn đúng ngày dẫn theo mấy vạn ma binh tới đánh gãy.Truyền thuyết kể rằng Ma Quân rất hiếu chiến, có thú vui lớn nhất là tấn công Tiên giới, buông lời khiêu khích Thần Quân, nhưng lần nào cũng bị Thần Quân đánh bay ngược về Ma giới, Ma Quân đánh trận nào thua trận ấy, nhưng càng thua lại càng đánh.Cho tới một ngày, thuộc hạ trung thành nhất của Ma Quân – thân mình đẫm máu, quỳ gối ở cổng trời, kiên quyết xin được gặp Thần Quân.“Thần Quân, vì chủ tử nhớ thương ngài đã mấy nghìn năm, xin ngài hãy mau tới cứu chủ tử nhà ta!”Nếu yêu thích thể loại đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ truyện Nam Xứng Lại Bị Cưỡng Đoạt hay Quán Ăn Đêm Kỳ Lạ.
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thành Trùng | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Câu Chuyện Ở Núi Phụng Võ của tác giả Thành Trùng. Mã Võ được hàng xóm Quách Tiểu Lục gọi về, vừa vào cửa nhà đã thấy sinh lễ đầy sân.Cha Mã đứng bên trong, vừa thấy y, trên mặt hiện vẻ bất an, nhưng ngay sau đó ông cười nói, “Sao lại trở về giờ này?”Mã Võ không nói gì, y liếc nhìn ông rồi cúi đầu đi tới góc tây đặt đồ xuống.Nghe tiếng trong sân, một tiểu cô nương từ trong nhà chạy ra, cô nương này tướng mạo khá thanh tú, nhưng giờ đây trên gương mặt nhỏ nhắn toàn là nước mắt, “Ca…”“Đừng khóc, trời có sập xuống thì có ca đây.” Mã Võ thấp giọng nói, “Người đưa sính lễ tới đâu rồi?”“… Họ vừa đi.” Mã Phụng Nha khóc thút thít.Ngoài ra, bạn cũng có thể đọc thêm truyện Cửu Liên Hoàn của cùng tác giả.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Y Đình Mạt Đồng | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cửu Dĩ Hữu Tình của tác giả Y Đình Mạt Đồng. Trong phòng VIP của hội quán Tinh Quang, trên sân khấu pha lê hình bán nguyệt, một khuôn mặt non nớt khoác lên bộ y phục gợi cảm đang cất cao giọng hát, giọng hát không phải quá xuất sắc, thế nhưng ánh mắt nhìn xuống phía dưới lại vô cùng nóng bỏng.Trên một chiếc sô pha dài bên dưới, có thể cảm nhận được rõ ràng phân chia thành ba khu vực, trai xinh gái đẹp mới mười mấy tuổi dáng vẻ vẫn còn non trẻ đều vây quanh ba người đàn ông, rót rượu, đùa giỡn,… Tất cả đều cố gắng phô ra chính mình, muốn nhân cơ hội đêm nay được họ đưa đi cùng.Cố Ngạo ngồi ở chính giữa, nụ cười bên khóe miệng mang theo chút tà khí, một câu cũng không nói với cậu người mẫu vẫn đang ve vởn bên cạnh mình, chén rượu mang theo từ đầu cũng chưa từng động tới, trái lại đám người xung quanh đã uống không ít rồi.Ngoài ra, bạn cũng có thể đọc thêm các tác phẩm khác của cùng tác giả như: Sau Khi Hai Nam Thần Kết Hôn hay Sau Khi Học Bá Mất Trí Nhớ.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thiên Lý Hành Ca | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cho dù trái với đạo trời, cho dù người ngoài bàn tán, người ta muốn vẫn chính là ngươi.Những lời đó là trong một cuốn sách kể về câu chuyện tình yêu đẹp đẽ, xúc động lòng người, đau thương không ngớt, đến chết không đổi, khiến hậu thế vẫn còn bàn tán say sưa.Chạng vạng tối, thành Nam Tô của Lung Quốc dần dần chìm trong ánh chiều tà đỏ như trái trần bì, mờ ảo như một giấc mộng, màn đêm dần dần bao phủ khắp nơi, tiểu thành với hàng vạn gia định cùng các bờ ruộng ngang dọc dần dần lên đèn, ánh sáng từ ngọn đèn từng cái từng cái thắp lên lập lòe tạo thành các đường quanh co uốn lượn. Trên đường người đi kẻ lại, tiếng rao bán hàng rong hòa lẫn trong bóng đêm, chiếc lồng bánh bao nhỏ tỏa khói trắng khiến khung cảnh xung quanh đó trở nên mờ mịt. "Nương, con muốn ăn bánh bao."Tiểu nữ hài một thân tiểu sam màu vàng, búi tóc có cái bông hoa nhỏ màu đỏ tươi, kéo tay mẫu thân đứng bất động trước sạp hoành thánh. "Ngọc nhi đừng nháo, đào kép kia sắp biểu diễn rồi, chậm trễ sẽ không tìm được vị trí tốt," mẫu thân thở dài kéo tay nàng đi, ngẩng đầu nhìn kịch viện cách đó không xa, nhìn thấy nam nhân đang khoác áo dài, phụ nhân trang điểm lộng lẫy, từng người từng người đi vào trong viện, trên mái hiên cửa viện có treo dải lụa màu đầy màu sắc trong bóng đêm trở nên thật mơ hồ, "Ngọc nhi bữa tối con đã ăn rồi mà, có muốn đi xem hồ ly tinh kia nữa không? Nghe nói diễn rất hay."
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Nga Trần (Trái Tim Pha Lê) | Ngôn tình | Hoàn thành
Nếu trong cuộc đời có gọi yêu đơn phương là tình yêu đi nữa, cũng không ai vỗ tay bằng một bàn tay, đi trên đường chỉ với một chiếc dép. Tình yêu của Huyền Sương trước giờ luôn là đường một chiều, cô và chồng là hai đường thẳng song song, dù ở cạnh nhau cũng không bao giờ gặp được nhau. Thế mà dù phải chịu cô đơn lẻ bóng, cô vẫn âm thầm bên anh, dịu dàng chăm sóc anh trọn nghĩa của một người vợ. Cho đến một ngày, biến cố xảy đến, cô hóa điên loạn khi mất đi đứa con còn chưa tượng hình "nếu anh lựa chọn rời bỏ, xin anh hãy đi thẳng một mạch, đừng ngoảnh lại, cũng đừng chờ mong trở về nơi đã từng bắt đầu. Bởi vì chúng ta vốn dĩ là hai đường thẳng song song. Em không còn là cô bé ngốc nghếch ngày xưa, mà anh cũng không còn là anh của ban đầu. Có lẽ chúng ta đã được định trước....không thuộc về nhau".Cả thanh xuân của em dành chờ đợi anh. Từng ngày lặng lẽ trôi qua, chờ đợi trong mòn mỏi, cố chấp mà chờ đợi... một người không thương mình. Khách sạn 5 sao Legend: Huyền Sương trong bộ váy cưới lộng lẫy, xinh tươi như nàng công chúa bước ra từ cổ tích. Cô bẽn lẽn đứng bên Huy Phong, trong tim dâng lên cảm xúc rộn rã hạnh phúc. Ánh mắt người đàn ông đen nháy sâu thẳm phẳng lặng, gương mặt bình thản không lộ cảm xúc buồn vui. Anh đứng bên cô như pho tượng không nói cười, thỉnh thoảng gật đầu chào họ hàng, trái ngược nét rạng rỡ của cô dâu. Bà Tường Vy nhìn con gái, nhìn tới con rể thở dài. Biết sao được, con gái bà yêu hắn, yêu suốt 15 năm đằng đẵng, còn hắn thì....hi vọng lấy nhau về rồi, hắn sẽ biết yêu thương con gái của bà hơn.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
JFang | Ngôn tình | Hoàn thành
“Thế giới bên trong và bên ngoài phòng Hồi sức cấp cứu, trước giờ luôn là hai ranh giới sống chết rõ ràng.” “Đôi tay này không thể tiếp tục cầm dao nữa, cô chỉ có thể chuyển nghề thôi”. “Bà nhẫn tâm chặt gãy cánh của cô, châm lửa đốt cả bộ lông vũ trắng tinh thuần khiết không vướng bụi trần, gieo vào trong lòng nữ thiên sứ một sự nhục nhã khó tả, triệt để đánh gục tự tôn và kiêu ngạo của cô.”
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Cao Đài Thụ Sắc | Ngược | Hoàn thành
Từ Nhâm đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Dịch Triệt lúc này đang cởi nửa thân trên kiên trì làm một vị “người sắt độc nhất trong phòng”, hắn khóa cửa lại rồi cởi bao tay ra, xoa xoa đôi bàn tay. “Cậu cố ý ở trước mặt tôi khoe khoang cơ bắp có phải không?” Từ Nhâm ngồi xổm xuống bên cạnh Dịch Triệt, cười nói, “Nghe nói khi trận đấu kết thúc người Nga sẽ tổ chức cuộc thi chạy lõa thể để chúc mừng chiến thắng, vinh quang của đất nước đều dựa vào cậu đó!”Dịch Triệt không để ý tới đối phương, tập trung tinh thần, động tác chống đẩy được làm vô cùng tiêu chuẩn. Từ Nhâm bĩu môi, như thông lệ bắt đầu thưởng thức cơ thể mỹ nam trước mắt, hỏi một câu “Cậu lạnh không?”, sau khi nhận được câu trả lời “Không lạnh”, Từ Nhâm cảm thấy mình đúng là rảnh quá mới quan tâm tên này, bỏ lại một câu “Nhàm chán” rồi ngồi trước bàn kiểm tra hộp mail.“Tôi đệt!” Vẫn còn cách mục tiêu ba cái chống đẩy nữa, Dịch Triệt bị tiếng rống của Từ Nhâm làm cho chấn động, rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên nhìn hắn một chút – Từ Nhâm người này bình thường dù có bức xúc cỡ nào cũng không nói tục như thế này.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ngụy Tùng Lương | Ngược | Hoàn thành
Anh vẫn chưa về, tôi ngồi trong phòng khách chờ anh. Trước đây tuy rằng anh cũng có xã giao, nhưng đều sẽ về nhà đúng giờ, sẽ mang cho tôi thật nhiều thức ăn, chúng tôi ngồi cùng một chỗ xem ti vi ăn khuya, anh kể với tôi những chuyện vui vẻ anh gặp được lúc ở công ty, có lúc anh lại như một đứa trẻ, thích dựa vào người tôi làm nũng.Gần đây tôi thường xuyên nghĩ tới anh trước đây, sau đó sẽ so sánh với anh hiện tại, để rồi nhận lấy chỉ là một tiếng thở dài cùng nỗi thất vọng. Đêm nay Thẩm Yến vẫn chưa về, gần một giờ sáng, tôi nhận được tin nhắn của anh, anh bảo tôi nhanh chóng dọn ra ngoài.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ba Lợi | Ngôn tình | Hoàn thành
Lòng buồn bực. Thở không ra hơi. Ta chợt hít một hơi, lại bị sặc một hớp nước khiến đầu váng mắt hoa, nước lạnh như băng khiến ta từ từ tỉnh táo mấy phần. Hình ảnh trước mắt từ từ rõ ràng, lại chỉ có thể nhìn thấy mờ tối đen như mực, từ từ mới nhìn rõ vách đá màu đen trên đỉnh đầu, ta giật giật thân thể, phát hiện mình không thể động đậy... Đây là đâu? Bên tai mơ hồ truyền đến tiếng vang nhỏ bé, dường như có gì đó đang tới."Không biết tự lượng sức đi tìm Cỏ Hóa Hình gì chứ, giờ thì hay rồi, nửa chết nửa sống, ta thấy đạo hạnh ngàn năm cũng không đủ cứu mạng ngươi! Nhanh dẫn tỷ tỷ ngươi về, đừng chết trong động phủ của ta, nếu truyền đi, đến lúc đó Lam nương tử ta sao có thể đặt chân ở Yêu Giới!" Trong giọng nữ nhân bén nhọn cay nghiệt ồn ào kia, hình ảnh trước mắt ta từ từ khôi phục rõ ràng.Giường đá lạnh như băng phía dưới truyền đến cảm giác lạnh lẽo, bốn phía còn có vài mạng nhện xám trắng, còn có một cái kén lớn được bọc bởi một đống tơ nhện, xương cốt trắng xóa trên đất hết đống này đến đống khác, ta không khỏi lạnh cả người. Đầu còn choáng, ta cố gắng nhớ lại những ký ức hỗn loạn kia.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Thất Sắc Cẩm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bệnh viện. "Mộ tiểu thư, đã chẩn đoán chính xác, ung thư não. Nhưng cô đừng lo, nếu bây giờ tiếp nhận trị liệu, có hai thành cơ hội chữa khỏi." Bác sĩ đưa giấy báo cáo cho Mộ Thiên Tinh, không đành lòng nói. Khuôn mặt nhỏ nhắn vốn trông tiều tụy của Mộ Thiên Tinh càng tái nhợt, tay vươn ra cầm giấy báo cáo không ngừng run rẩy: "Nếu như không trị liệu, còn có thể sống được bao lâu?"Mặc dù đã tính toán kết quả xấu nhất, nhưng lúc nghe thấy hai chữ "Ung thư", trái tim căng như cây cung của cô vẫn "Thình thịch" một tiếng, gãy. "Khoảng hai năm." Bác sĩ cho biết chi tiết. Nghe vậy, chợt Mộ Thiên Tinh cười: "Vậy là đủ rồi! Vậy là đủ rồi...cám ơn bác sĩ!" Đi ra bệnh viện, Mộ Thiên Tinh hít sâu, lấy điện thoại ra gọi số đã lâu không gặp. Không ngờ, bên kia rất nhanh đã thông.Giọng đàn ông trầm thấp mà không kiên nhẫn truyền đến: "Chuyện gì?" Mộ Thiên Tinh thở ra một hơi: "Tưởng Quý Thần, không phải là anh muốn ly hôn sao? Tôi đồng ý, tối nay anh về ký tên đi! À đúng rồi, tôi sợ qua tối nay tôi sẽ đổi ý, cho nên anh muốn ly hôn, tối nay nhất định phải trở về!"
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Trong căn phòng tối, tràn ngập mùi ân ái. Gã đàn ông đang áp sát trên người phụ nữ. Anh ta chuyển động một cách máy móc và đôi mắt trống rỗng. Dường như, người đàn ông này đang cố hoàn thành một nhiệm vụ. Ngoài cảm giác sinh lý ra, anh không hề còn bất kỳ một cảm xúc nào khác nữa. Hổ Tình đang nắm chặt lấy ga giường, cô cố gắng cắn chặt răng ngăn cho tiếng rên không trào ra khỏi miệng.Chuyển động của người đàn ông nhanh dần, cuối cùng, Hổ Tình không thể nhẫn nhịn hơn nữa. Dù đã cố ép bản thân nhưng không thể làm chủ được hơi thở gấp gáp…Kỳ Thiệu Xuyên nhăn mày, động tác của anh đã tăng tiến mạnh hơn, hai tay anh bám vào eo của Hồ Tình để có đà tiến sâu hơn. Kỳ Thiệu Xuyên chỉ mong có thể sớm kết thúc chuyện hoang đường này.Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên, ánh sáng từ màn hình điện thoại chiếu thẳng vào mặt Kỳ Thiệu Xuyên làm lộ rõ vẻ mặt thiếu kiên nhẫn và lạnh lùng của anh. Hổ Tình đột nhiên run rẩy. Tiếng chuông này không chỉ Kỳ Thiệu Xuyên mà cả Hồ Tình cũng rất quen thuộc. Có một chút mong đợi, Hổ Tình trèo lên người Kỳ Thiệu Xuyên, dịu dàng ôm cổ, nhè nhàng thì thầm: “ Anh… anh có thể… không nghe máy được không?” Kỳ Thiệu Xuyên do dự vài giây, đứng lên tự tách mình khỏi người của Hổ Tình. Một cảm giác trống rỗng đến bất ngờ ùa tới khiến cho cô cảm giác như đang chìm trong cái lạnh buốt của mùa đông.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15