Y Đình Mạt Đồng | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Không Thể Ký Hiệu của tác giả Y Đình Mạt Đồng. Cả một đời phấn đấu nỗ lực, mong được người nhà công nhận, cuối cùng lại vì cạnh tranh hợp đồng thương mại với nam chính thất bại mà nợ nần chồng chất, phải tự sát.Túng Phồn đối với việc kinh doanh nói thật là một chữ bẻ đôi cũng không biết, chỉ đành xài kỹ năng vốn có của mình làm một thợ may nho nhỏ, chỉ cầu một người no cả nhà không chết đói là được.Phí Hành Phong, nam chính, Alpha đỉnh cao, siêu sao thế giới, nghe đồn là cái máy kiếm tiền cực kỳ lãnh cảm cấm dục, lại vì chứng rối loạn hưng cảm tăng tiết pheromone mà không thể không từ bỏ nghiệp diễn, lui về hậu trường làm ông chủ.Một lần, Phí Hành Phong mặc trang phục do Túng Phồn thiết kế đi thảm đỏ, hội fan kinh ngạc thốt lên, bộ đồ này không phải là do anh trai thợ may hay livestream trên mạng thiết kế sao!?Lúc Phí Hành Phong mang quần áo đi trả thì đụng phải Túng Phồn đang trong giai đoạn đặc biệt, Túng Phồn mặc dù không có cách nào bị người khác đánh dấu nhưng không hiểu sao khi lại gần Phí Hành Phong, ngửi được mùi tin tức tố trên người hắn, cảm giác khó chịu trên người lại giảm bớt không ít.Mà Phí Hành Phong, vì tin tức tố của bản thân mà quanh năm không ai dám tới gần, ngửi được mùi tin tức tố của Túng Phồn, cảm giác nóng nảy táo bạo trong người cũng được xoa dịu đi nhiều.Đã như vậy, không bằng đôi bên hợp tác cùng có lợi?Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Kháng Thể Mất Hiệu Lực hay Lột Xác Sống Lại
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Lưu Vân | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hồ Ly Tinh của tác giả Lưu Vân. Thẩm Tương một thân mũ phượng khăn quàng vai, che khăn voan đỏ, ngón tay ngọc đan vào nhau ngồi trên giường tân hôn, mắt thấy giờ lành động phòng đã qua, nàng cũng không trông chờ gì có người tới. Nha hoàn Xảo Nhi buông xốc khăn voan ngọc như ý, đầy mặt lúng túng nói: "Thiếu phu nhân đừng nóng lòng, thiếu gia có thể lát nữa liền tới thôi." Một nha hoàn khác nghe vậy, che miệng cười trộm: "Đúng vậy, Thiếu phu nhân tối nay tự lấy khăn voan đi." Thẩm Tương chịu không nổi nhục nhã bực này, bày ra uy nghi của Thiếu phu nhân, mệnh lệnh nói: "Các ngươi đều lui ra đi." Ngoài ra, bạn có thể đọc các truyện khác của Lưu Vân như: Chính Là Muốn Làm Em hay Em Gái Dịu Dàng Và Anh Trai Ma Quỷ.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Sống trên đời này, không phải lúc nào bản thân ta cũng được hưởng hạnh phúc. Rồi sẽ có những phút giây thăng trầm, và rồi sẽ gục ngã. Nhưng chỉ cần chúng ta tin tưởng vào một tương lai hoàn toàn tốt đẹp ở phía trước, như vậy đã là động lực để giúp chúng ta trải qua được những khó khăn. Nếu như tình yêu là mồ chôn của hết thảy quá khứ, như vậy đã có không biết bao nhiêu người tự chôn mình mất rồi. Yêu là như thế, rất rối rắm, mấy ai hiểu được? Càng yêu càng chìm đắm, càng yêu càng không có cách nào dứt ra được.Nếu như em lấy anh làm điểm tựa, anh có nguyện buông bỏ cả thế giới để đến bên em? Nếu như anh là nhà của em, anh có nguyện nuôi dưỡng em cả đời? Nếu như tình yêu này đổi lấy toàn bộ cuộc đời của anh, anh có nguyện đem nó ra để trao đổi hay không? Chàng trai của em, xin hãy đừng khiến cho em thất vọng. Nếu như cuộc đời này chỉ là một màu u tối, em sẽ không tự chủ được mà nhớ về anh. Chàng trai của em, nếu như thế gian này, em không còn nơi chốn để đi, anh có nguyện làm con thuyền, chở em đi khắp nơi mà em muốn? Nếu như, em nói, em yêu anh, rất yêu anh...
25.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Bạn đang đọc truyện Chẳng Tìm Thấy Người của tác giả Bất Dạ. “Dung tục.” Anh không khỏi bật thốt mắng, âm thanh vang vọng trong mũ bảo hiểm.Người dung tục không phải là kẻ tự xưng là “Súng Thần Công Ngây Thơ” mà là chính bản thân anh – kẻ luôn hùa theo sự dung tục của y. Cơ mà tay đó thú vị thực sự, anh không kìm được bật cười, quả đúng là một tay thần kinh chuyên tấu hài.Lúc anh dừng xe máy ở bên ngoài tòa án thì nhìn thấy ba người ngồi thành một hàng ngang ở cửa, hai nam một nữ, cả đám đều mặc đồ lòe loẹt, người tóc vàng tóc đỏ, rồi còn highlight trắng xanh. Trong biển người công sở ăn mặc chỉnh tề, bọn họ trông cực kỳ quái gở xốn mắt.Tháng 7 cô hồn, A Di Đà Phật. Trần Hải Thiên thầm nói trong lòng, đi đến chỗ bọn họ.Bạn có thể đọc thêm các tác phẩm khác của Bất Dạ như: Bất Dạ Thành hay Thu Vũ Vi Lương (Mưa Thu Chớm Lạnh).
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Bạn đang đọc truyện Tựa Như Nương Sớm của tác giả Quang Sơn. Tô Hà vẫn còn nhớ rõ con phố mà lần đầu tiên anh cùng Kiều Minh Hạ gặp nhau.Nơi ấy âm u và ẩm ướt, trên nhưng khe hở của các bức tường có những mảng rêu xanh đang phơi mình dưới ánh nắng, không ngừng vươn lên phía trên của bức tường như những kẻ chết đuối đang cố gắng giành giật từng hơi thở.Khi đó anh vừa kết thúc buổi phỏng vấn, ngẩng đầu lên nhìn ánh mặt trời gay gắt, thời gian đã không còn kịp cho nên anh đã quyết định đi đường tắt này.Bên cạnh trường học có một con đường nhỏ hẹp, một bên là lối thoát hiểm hình răng nanh, một bên là các xe hàng quán bán đủ loại đồ ăn thức uống, khi có Ban quản lý thành phố xuống các chủ xe sẽ hoảng sợ mà dời xe hàng đi. Mà trong con đường này, những chiếc xe hàng không có bảng tên chiếm phần lớn đầy cả con đường, khi vào đêm ánh đèn đường mập mờ tạo nên khung cảnh đầy ái muội.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Vua Hình Tượng hay Xử Lý Vạn Nhân Mê Một Trăm Loại Phương Pháp.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Thị Phương | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Yêu Em Muộn Màng của tác giả Thị Phương. Lấy cho tôi bó hoa này!- Vâng, xin ngài đợi tôi một lát...Cẩm Vân vui vẻ gói lại bó hoa, chân tay nhanh nhẹn. Cô cắm cúi làm việc, đến khi bó xong cô ngẩng lên đưa hoa cho người đàn ông trước mặt thì sắc mặt của cô đã thay đôi, khuôn mặt trắng bệchBó hoa rơi xuống đất, những cánh hoa hồng rơi lả tả trên mặt đất, tâm trạng của cô lúc này cũng rối tung như vậy- Sao vậy, gặp lại tôi cô không vui sao?Cẩm Vân vẫn á khẩu không thể nói lên lời, người đàn ông bắt lấy chiếc cằm nhỏ gầy gò của cô, ép cô nhìn thẳng vào mắt hắn. Môi hắn nhếch lên thành một đường cong, nụ cười trông như châm chọc- Riêng tôi thì rất vui khi biết tin cô Hà ra tù đó!Ngoài ra, bạn cũng đừng bỏ lỡ nhiều truyện ngôn tình khác như: Liệt Húc Thanh Hà hoặc Yêu Đương Không Bằng Học Tập
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Kiều Dữu | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chim Hoàng Yến Nuôi Tám Năm Đã Bay Đi Rồi của tác giả Kiều Dữu. "Màn đêm đã phủ kín tiếng ồn ào, ánh trăng treo trên cao trong tĩnh lặng, chúc những người chưa ngủ một buổi tối tốt lành, đây là chương trình âm nhạc đêm dài, tôi là áo bông lớn mùa đông của mọi người, A Mặc..." Trong tầng trệt giữa đêm khuya yên tĩnh, radio buổi tối đúng giờ phát thanh, giọng nói nhẹ nhàng của nam MC xuôi chảy trong nền nhạc êm ái, giống như đắp một chiếc chăn mềm mại lên những người chưa ngủ, vô cùng sưởi ấm lòng người.Người thanh niên vô tình ngủ gật trên sô pha mơ màng mở mắt, canh trên bàn đã đông lại trong thời tiết rét lạnh. Anh chậm rãi chống người ngồi dậy, ánh mắt đảo qua mười món ăn một món canh chỉnh tề bày trên bàn, yên lặng ngáp một cái. Anh cầm điện thoại lên, tìm dãy số ở trên cùng danh sách, sau đó nhấn gọi. "Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng..." Cúp máy. Đặt điện thoại xuống, một đôi chân dài duỗi ra khỏi sô pha tìm giày. Diệp Bạch Tư mang những món ăn mặn trên bàn đặt vào tủ lạnh từng món một, còn lại thì hâm nóng một chút xem như bữa khuya lấp đầy bụng, sau đó đi đến phòng ngủ, một mình rửa mặt trong nhà vệ sinh rồi im lặng lên giường.Tối nay Đoàn Sâm sẽ không về. Mặc dù lúc sáng hắn rời đi còn bảo hôm nay là lần đàm phán cuối, bảo anh buổi tối phải nấu nhiều đồ ăn một chút để ăn mừng, nhưng đã đến giờ này rồi, hắn chắc chắn sẽ không trở lại đâu. Diệp Bạch Tư còn lạ gì cái đức hạnh của hắn. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ta Xuyên Dị Giới Làm Gay và Lạc Trần.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Tổng Tài Nhị Tám Không Có Mao | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lọ Kẹo của tác giả Tổng Tài Nhị Tám Không Có Mao. Ngọn đèn trong câu lạc bộ không ngừng biến đổi chiếu lên đám người, những gương mặt mơ hồ biến ảo, làm nổi bật biểu tình của các cậu bé đã được huấn luyện thành thục, mỗi người mỗi vẻ. Nếu đặt trong mỗi một vũ trường, những thiếu niên này nhất định là những ngôi sao sáng nhất, lúc này họ lại đang tụ tập quanh một cái bàn giống như đang chờ đợi cái gì. Quần áo mỗi người mỗi khác, chỗ duy nhất giống nhau là trên lỗ tai mỗi người đều mang một cái tai nghe bluetooth tinh xảo. Trong chỗ tối ở quầy bar có hai người đang ngồi, một thanh niên giả gái mặc một bộ tây trang màu đen, trong một nơi toàn những thiếu niên ăn mặc rực rỡ mà lại không trở nên đột ngột, ngược lại trở thành phương pháp che giấu tốt nhất. Ngoài ra, bạn đừng bỏ lỡ những truyện cùng thể loại như: Lại Lên Hot Search Vì Bị Thần Tượng Thả Thính hay Bậc Thầy Thẻ Sao
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Xao Sang | Tiên hiệp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cả Thế Giới Chỉ Có Mình Ta Tin Rằng Ta Có Vị Hôn Thê của tác giả Xao Sang. Trưởng bối cảm thấy hai đứa nhỏ chơi chung với nhau, đùa giỡn hay gây gổ gì cũng là chuyện thường, nghịch phá cũng không đáng nói, phụ trách cái gì, nghe nặng nề thật.Thế mà Lam tiểu Trạm lại kiên quyết cho rằng phải trả lời và giải thích thỏa đáng Nguỵ tiểu Anh, như vậy mới công bằng.Hết cách, các vịđại nhân cũng đồng ý đính hôn cho hai đứa nhỏ (dĩ nhiên, người lớn cho rằng cứ làm vậy để dỗ dành hài tử, sau này lớn lên biết đâu tụi nhỏ lại chả nhớ gì ấy chứ)Thậm chí, họ còn bài bản mà viết ra giấy trắng mực đen tờ hôn thư kia để dỗ dành Tiểu Trạm. Không ai nghĩ đến hài tử lại tưởng hôn thư kia là thật, đem cất giữ cẩn thận đến mười năm. Cho đến khi đệ tử thế gia đến cầu học y mới phát hiện ra cả thế giới chỉ có mình y tin tưởng y có vị hôn thê…Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như Luận Kết Cục Của Việc Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong hay Đàn Ông Độc Thân Nằm Mơ Giữa Ban Ngày
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Nặc Danh Hàm Ngư | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Manh Hôn Ách Giá của tác giả Nặc Danh Hàm Ngư. Tô Hòa chờ đợi ngày này đã lâu, ông trời dường như nghe được nguyện vọng của y, thật sự gả y cho Lục Nghiêu.Bà mối sau khi chúc cát tường xong thì nhận tiền rồi rời đi, trong phòng chỉ còn lại Tô Hòa và trượng phu mới cưới của y.Hai mắt Lục Nghiêu không nhìn được, khăn voan là do bà mối giúp hắn vén lên, Tô Hòa thấy nam nhân trước mặt mặc hỉ phục, ánh mắt tràn đầy vui sướng khi được gả cho người trong lòng.“Có đói không? Ta bảo phòng bếp nấu cho người tô mì.” Lục Nghiêu nói xong thì quay xe lăn muốn đi ra cửa.Bạn cũng có thể đọc thêm những truyện cùng thể loại như: Lạc Trần hay Tính Sư
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Bán Hạ Lương Lương | Ngôn tình | Hoàn thành
Bàn tay trắng nõn cầm lấy một miếng thịt lớn, lắc lắc, đột nhiên hôm nay muốn ăn thịt kho tàu. Từ bàn tay nhìn lên, cô gái tóc dài đến eo, tùy ý buộc ở sau đầu, gương mặt đẹp như tranh vẽ, thanh lệ động lòng người. Xe đẩy đã đầy ắp, toàn là đồ ăn vặt và một ít bánh kem, còn có... mì gói. Nghĩ nghĩ, cô lại kéo xe đẩy lùi hai bước, nhặt một miếng thịt ba chỉ bỏ vào.Tuy nói đã lâu không gặp, nhưng cô nhớ nam thần tương đối kén ăn. Thịt mỡ không ăn, thịt nạc không ăn, chỉ ăn thịt ba chỉ. So với cô còn kén ăn hơn. Đem suy nghĩ không liên quan ném ra sau đầu, Lãm Nguyệt lấy thẻ ra tính tiền. "Phiền cô gói lại cho tôi, cảm ơn." "Xin chào quý khách, của quý khách tổng cộng là 868.4 đồng, xin cảm ơn." nhân viên thu ngân cố hết sức đem từng cái túi đưa cho Lãm Nguyệt."Cảm ơn." Lãm Nguyệt cười. Ngay sau đó đem bốn cái túi mỗi tay hai cái xách lên. Tư thế nhẹ nhàng như xách hai cuốn giấy vệ sinh, khóe miệng nhân viên thu ngân co rút, thiếu chút nữa không duy trì được nụ cười chuyên nghiệp.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Bạn đang đọc truyện Ngọt, Chính Là Ngắn của tác giả Long Thất. Trang Trạch thích Chu Vân Thần, ngay từ lần đầu tiên gặp mặt đã bị hắn câu mất hồn. Chương trình học của ngành khoa học – công nghệ vừa nhàm chán lại vô vị, Chu Vân Thần chính là ánh sáng duy nhất trong cả cái phòng học này, sáng đến mức khiến Trang Trạch quên cả cơn buồn ngủ. Trang Trạch lén lút quan sát Chu Vân Thần, nhìn cánh tay hắn đặt trên bàn học, nhìn ngón tay hắn động bút viết bài, nhìn biểu tình chuyên chú của hắn, ảo tưởng tầm mắt hắn sẽ nhìn về phía cậu. Nhưng đáng tiếc, một lần cũng không có. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Nhật Mộ Ỷ Tu Trúc của cùng tác giả.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Nại nại nại phù đế tư | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thanh Vĩ của tác giả Nại nại nại phù đế tư. Thanh Vĩ trong lòng ấm áp, cũng vui vẻ cực kì, vì thế thoải mái nằm hưởng thụ một chút, bọc toàn thân trong chiếc chăn mềm, một hồi mới hoàn toàn tỉnh táo.Sau đó cẩn thận cảm nhận một chút thời gian, ồ, lại ngủ đến trưa rồi.Một tay Thanh Vĩ che trên chiếc bụng lớn, một tay chống lên giường, từ từ ngồi dậy.Mái tóc dài màu xanh đen xoã tung, hơi cong tự nhiên như rong biển trong nước, che ở trên vai trần trắng như tuyết —— từ sau khi cậu có bầu, Lâm Niệm bảo bệ chăm sóc cậu gấp đôi, nhưng Thanh Vĩ từ đầu đến cuối vẫn gầy gò như lúc ban đầu, người thon dài trắng nõn, chỉ có bảo bảo trong bụng càng ngày càng lớn, nặng trĩu treo ở trước người, vừa đẹp vừa dễ vỡ.Lúc ở trong đại dương, Thanh Vĩ chính là người cá đẹp nhất, nhan sắc tươi đẹp còn chói mắt hơn đá quý nơi đáy biển. Sau đó lên bờ biến thành người, cũng là một mỹ nhân xinh đẹp như yêu vật mê hoặc lòng người, ra cửa nếu như không đội nón và đeo khẩu trang, cũng sẽ bị những người đi đường coi như người nổi tiếng mà vây quanh, khiến đường phố bị tắc nghẽn nước chảy không lọt.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đừng bỏ lỡ Tình Yêu Khác Thường Xuất Hiện Rồi hoặc Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Khánh Huyền Trần | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cuối Tuần Tôi Và Em của tác giả Khánh Huyền Trần. - Toán đại cương đã xong... Văn Anh... xong nốt... Còn gì không ta? Ngồi trên giường nằm của phòng kí túc xá nữ, Bội Mễ lẩm bẩm lại xem số bài tập mình đã hoàn thành đủ chưa. Cô là sinh viên năm nhất của Đại học Thành phố- trường Đại học có danh tiếng nhất nước. Lượng học sinh mỗi năm làm hồ sơ đăng kí trường không ít, tỉ lệ chọi cao, không dễ mà vào được. Lâm Bội Mễ may mắn cùng sự nỗ lực đã bước chân vào được ngôi trường Đại học này. Vẫn còn ngồi lầm bẩm thì cô bạn cùng phòng của cô chạy nhanh vào, nói lớn:- Bội Mễ... Bây giờ vẫn ngồi đây là sao? Không mau đi đăng kí Câu lạc bộ đi... Kia là Á Tuệ- người bạn từ năm cấp 3 của cô. Cả hai thân như chị em, đi đâu làm gì cũng có nhau. Mối thân tình bạn bè của họ càng nồng thắm khi cả hai cùng đỗ được trường Đại học, học chung khóa và ngành học. Tuy vậy trường yêu cầu mỗi sinh viên trong trường đều phải tham gia ít nhất 1 Câu lạc bộ của trường nhằm đào tạo sinh viên năng nổ, hòa đồng với mọi người. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tình Yêu Đội Lốt hay Bạn Tình Của Em của cùng tác giả.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Hôn Nha Vãng Đông | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lấy Gì Chữa Khỏi Cho Anh của tác giả Hôn Nha Vãng Đông. Từ nhỏ Nghiêm Kỳ đã có bệnh tự kỷ nghiêm trọng, nếu muốn truy cứu là do bẩm sinh hay do sau này thì ngay cả cha mẹ anh cũng không biết rõ. Cha mẹ Nghiêm Kỳ lúc trẻ chỉ chú trọng vào sự nghiệp ít có thời gian làm bạn với con trai, chờ đến khi họ đặt trọng tâm vào gia đình mới phát hiện Nghiêm Kỳ đã bất tri bất giác khác biệt với những đứa trẻ xung quanh. Không thể nói chuyện cùng người khác, không thể tiếp nhận tin tức từ người khác, có chướng ngại với việc xây dựng các mối quan hệ, chỉ cảm thấy hứng thú với đàn violon, nếu không có ai ngăn cản anh có thể ngây ngốc ở trong phòng kéo đàn violon cả ngày. Cha mẹ Nghiêm Kỳ cũng từng thử đưa anh tới trường học, họ muốn nhìn xem anh có thể hòa nhập với các bạn khác hay không nhưng kết quả cũng chỉ uổng phí tâm tư. Sau đó lại thấy anh cảm thấy hứng thú với đàn violon nên đã mua về đủ loại băng nhạc diễn tấu cho anh. Có lẽ anh sinh ra đã có thiên phú với đàn violon, dưới sự hun đúc của mỗi ngày tự học bây giờ Nghiêm Kỳ trưởng thành đã là một nghệ sĩ violon trẻ nổi tiếng, trong nước có nhiều đại sư trong giới rất tán thưởng phần diễn tấu của anh. Ngoài ra, bạn đừng bỏ lỡ những truyện cùng thể loại như: Ngọn Sóng Tình Yêu hay Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Nhất
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Vi Phong Kỷ Hứa | Xuyên không | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bạc Vụ của tác giả Vi Phong Kỷ Hứa. Tháng 12 năm 1396 tinh nguyên, tuyết đầu mùa. Đoàn tàu lửa màu xanh vượt núi băng đèo hệt như một con rồng lướt trên mặt đất. Bông tuyết bay lượn ào ào ngoài cửa sổ, thành trấn dần dần trở nên rõ ràng hơn trong quang cảnh hẻo lánh trong tầm mắt, toa tàu vang lên giọng nữ không quá ngọt ngào: "Các vị hành khách thân mến, đã đến huyện Hoa Đông, các vị hành khách cần xuống tài xin hãy mang theo hành lý của mình, đừng chen lấn đùn đẩy, lần lượt xuống tàu."Theo tốc độ dần dần giảm xuống, người trẻ tuổi ở trong góc vẫn luôn trầm mê với chiếc máy chơi game cầm tay rốt cuộc ngẩng đầu. Dọc theo con đường từ trạm đầu tiên tới huyện Hoa Đông, người trẻ tuổi đã chơi xếp gạch tới hơn 40 vạn điểm, thao tác gạch rơi xuống nhanh tới mức làm người ta líu lưỡi, tựa hồ trò chơi giải trí cực kỳ phổ biến với mọi người ở trong tay cậu trai này sẽ vĩnh viễn không bao giờ kết thúc.Nghe thấy tiếng thông báo, thanh niên nhìn lướt ra ngoài cửa sổ một khoảng ngắn ngủi rồi lại cúi đầu, màn hình đã xuất hiện chữ "GAME OVER". "Ầy!" Vị hành khách ngồi cạnh vẫn luôn chú ý tới màn hình game của thanh niên theo phản xạ có điều kiện thở dài: "Thật đáng tiếc." Chơi tới điểm số này lại để thua nhưng thanh niên thoạt nhìn không có chút luyến tiếc nào, chỉ tắt máy chơi game rồi thuận tay cất vào ba lô. Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện như Cả Nước Đều Biết Tôi Rất Moe và Tiên Sinh Đoán Mệnh Sao?
23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Tuyên Trúc | Ngôn tình | Hoàn thành
“Là tòa nhà đằng trước à?” “Đúng thế. Nghe nói, cô gái ấy nghe được tiếng động định báo cảnh sát thì bị phát hiện. Một dao găm trúng tim, chết ngay tại chỗ.” Nghe ngóng được câu chuyện, Sa Khinh Vũ cau mày, đi tới hỏi: “Ở đây xảy ra án mạng sao?” Người đó thấy cô chen vào, ngẩng đầu lên nhìn rồi tiếp tục nhiều chuyện: “Đúng thế! Mới giữa trưa thôi mà trộm cướp ngang nhiên vào nhà. Chủ nhà tỉnh dậy nghe thấy tiếng động, muốn báo cảnh sát mà kẻ trộm sợ hãi, lập tức dùng dao đâm cô gái ấy, một nhát tắt thở.”“Tòa nhà nào thế?” Sa Khinh Vũ hỏi tiếp. Người đó chỉ cho Sa Khinh Vũ nhìn tòa nhà bên kia: “Đó, là chỗ kia kìa!” Sa Khinh Vũ nhìn theo. “Cô gái, cô ở một mình à?” Người đó lên tiếng nhắc nhở Sa Khinh Vũ: “Cẩn thận hơn nhé. Với loại trộm này, chẳng biết chúng sẽ làm ra loại chuyện gì đâu. Cứ nhắm mắt giả vờ ngủ, biết đâu lại giữ được mạng.” Khóe miệng Sa Khinh Vũ co rúm. Cô giống người hay gặp xui xẻo lắm sao?Đương nhiên, cô không giống. Bởi vì, cô chính là người như thế! “Thế nên?”
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Ôn Tri Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đát Kỷ Không Phải Họa Quốc Yêu Phi của tác giả Ôn Tri Ngọc. Tô Đát: Ta nhất định phải tránh xa Trụ Vương, tranh thủ bảo vệ mạng nhỏ, không thể cùng tồn vong với Đại Thương.Tô Đát: Đại Vương, thiếp thân cảm thấy Thái Công có tài trị quốc.Tô Đát: Đại Vương, thiếp thân cảm thấy Tỷ Can có công, nên thưởng.Tô Đát cảm thấy, chỉ cần mình không đi tìm đường chết, Trụ Vương nhất định còn có thể cứu chữa.Đế Tân rất yêu thích mỹ nhân mà tộc Tô thị đưa tới, nhưng mỹ nhân lại sợ hắn.Đế Tân nghĩ, mỹ nhân sao? Luôn muốn được dỗ dành.Ai ngờ về sau mỹ nhân được sủng ái, không chỉ không có cậy sủng sinh kiêu, còn đề bạt lương tài vì hắn.Đế Tân rất cảm động, thậm chí muốn xây Trích Tinh Đài cho mỹ nhân.Mỹ nhân: Đại Vương, thiếp thân không cần Trích Tinh Đài, bởi vì sao đã ở trong mắt thiếp thân rồi.Đế Tân: Mỹ nhân là chân ái của cô!Nếu yêu thích truyện huyền huyễn, bạn có thể đọc thêm Ma Thần Hữu Yêu: Tuyệt Mị Thần Vương Phi hay Quỷ Hô Bắt Quỷ
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Mạc Thần Hoan | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Giả Chết Cũng Không Cứu Nổi Thế Giới của tác giả Mạc Thần Hoan. Khi giúp quỷ thực hiện tâm nguyện chưa hoàn thành, Liền Hề cũng sẽ nhận được hồi báo tương ứng, chỉ có điều, nhân quả trong đó khó lường, không thể biết được thù lao mà Liền Hề nhận được sẽ là công đức hay là nghiệp chướng.Chỉ có khi hoàn thành yêu cầu của quỷ phó thác, thì mới biết rốt cuộc sẽ nhận được gì, bởi vì lúc ấy sẽ có ánh sáng bao quanh thân quỷ.Ánh sáng vàng là công đức, ánh sáng đỏ là nghiệp chướng.Nhưng làm việc tốt chưa chắc đã đạt được công đức mà làm chuyện xấu chưa chắc đã rước phải nghiệp chướng.Đạt được công đức trời sẽ giáng lục sắc, gặp nghiệp chướng thì ra cửa giẫm phải cứt chó.Sau ba ngày liên tiếp ăn côn trùng trong cơm hộp, Liên Hề đã hoàn toàn hiểu ra: “Giả chết mới có thể cứu vớt được thế giới quan của mình!”Cứ tưởng rằng giả chết là có thể sống một đời an ổn, ai ngờ xung quanh mình càng lúc càng nhiều ma quỷ kéo đến, càng ngày càng nhiều người kỳ quái xuất hiện. Cho đến một ngày nọ, có một tên cả người toàn là ánh vàng rực lướt ngang qua cậu, Liên Hề trợn mắt há mồm, túm chặt lấy!Ánh – Liệt Thần – Vàng: “???”Liên Hề (ổn định lại nhịp thở): “Chào anh, xin hỏi phải chăng anh có tâm nguyện gì chưa được hoàn thành ư? Báo đáp bằng công đức hay tiền rớt xuống từ trên trời gì đó đều được hết, chủ yếu là tôi có lòng tốt, thích giúp đỡ mọi người, đời này làm Lôi Phong sống, đội viên khăn quàng đỏ, muốn giúp anh giải quyết hết nỗi trăn trở trong lòng, được luân hồi tử tế, sống làm người một lần nữa, bắn tim nè ~”Cùng lúc đó, chúng quỷ thần Địa Phủ.“Tổn thọ mất! Minh Vương biến mất rồi, Vong Xuyên cạn khô rồi!”Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn đưng bỏ lỡ Bậc Thầy Thẻ Sao hoặc Người Thắng Cuộc.
22.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58
Trì Anh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chỉ Ngoan Với Em của tác giả Trì Anh. Tan học về nhà. Vân Thư ném cặp sách lên ghế sofa, đi tới chỗ cửa đổi dép, sau đó lạch bạch lạch bạch lại chỗ máy lọc nước rót cho mình một ly nước lạnh. Sau khi uống cạn một hơi thì thở ra sảng khoái, lộ dáng vẻ tươi cười hài lòng, có chút ngốc nghếch mang theo vài phần trẻ con ngây thơ. Có tiếng lạch cạch từ trong phòng bếp vọng ra, Vân Thư thả từng bước nhỏ đi vào, chống tay lên cửa, thò cái đầu nhỏ vào, nhẹ nhàng mở miệng hỏi.“Bố, hôm nay lại nấu món ngon gì đấy?” Nghe thấy động tĩnh, người đàn ông trong phòng bếp quay đầu, cười cười ôn hòa với cô gái nhỏ, nói: “Hầm một ít canh sườn.” Vân Thư “Nga” một tiếng, âm cuối kéo thật dài. Thấy bố ở bên trong còn đang bận rộn thì cô ngoan ngoãn trở lại ghế salon, bật TV lên. TV đang chiếu phim hoạt hình, Vân Thư ôm gối, cuộn mình trên sofa, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười giòn tan, lộ ra hàm răng trắng tinh sạch sẽ.Sau khi nấu canh xong, Vân Tùng cẩn thận cho vào trong một cái hộp giữ ấm, rồi lấy hai cái chén khác, dọn ra cho Vân Thư, sau đó bưng lên bàn ăn. Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện vô cùng hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Xuyên Qua Ngàn Năm và Xuyên Thành Quả Tim Nhỏ Của Nam Phụ.
9.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:58