Man Hoang Kỷ Niên

Tu Thất | Xuyên không | Hoàn thành

Lực chiến đấu chỉ là phụ, dị năng tại tận thế lại là đồ bỏ, là kẻ chuyên đi kéo chân người khác. Trong một trận chiến giữa 2 không gian dị năng, bị khe nứt thời không hút vào đưa đến đại lục hoang dã không một bóng người. Chu yếu ớt – vốn được sinh ra với bộ não hung tàn quỷ súc, ấy vậy lại bị nhét vào trong thân thể yếu ớt nhu nhược kiều hoa! Mông tiểu công – Tướng quân, ngài rất nghịch thiên!Tác giả: Tướng quân, cả ngày giúp người ta tắm rửa còn không quên rửa cả chim nho nhỏ nữa, thật sự là đại trượng phu sao? Còn có, này nhóm ngồi lê hóng hớt, gặp qua thụ nào yếu ớt như vậy chưa?

14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Triệu Công Tử Rất Đáng Ghét!

Your唯 | Sủng | Hoàn thành

Gần đây tôi có một việc phiền lòng, tôi đã yêu một người đàn ông. Tuy rằng tôi cũng là một tên đàn ông, nhưng đây không phải vấn đề chính của việc này. Dẫu sao chuyện tôi yêu đàn ông cả thành phố đều biết, bởi vì bạn trai tôi là Triệu công tử, cháu trai Thị trưởng, là con trai của Triệu tứ gia máu mặt nhất vùng, em trai của vợ Đại soái Hoắc quân phiệt. Mà vấn đề là ở chỗ, người đàn ông mà tôi yêu lại không phải Triệu công tử.Ôi, phụ nữ, tên cưng là lả lơi ong bướm. Ôi, đàn ông, tên của cưng chính là bướm ong lơi lả! Tôi nâng quyển sách, đắm mình vào sầu bi, sự sầu bi vô tận. Cả thế gian giờ đang ca tụng tự do yêu đương, nhưng sẽ chẳng có ai khen tôi “vong ân phụ nghĩa” đâu. Nhưng nếu tình yêu lẫn với quá nhiều ân nghĩa, thì khó có thể đơn thuần được. Mà quan trọng là tôi cũng khó có thể nghĩ đơn thuần được cơ, chứ Triệu công tử thì rất đơn thuần. Lúc tôi tan cửa nát nhà, gã rất đơn thuần chứa chấp tôi để có người đi học cùng gã, học với gã đến mười tám, cùng học trường Tây nhưng tôi ra được trường còn gã thì tạch tốt nghiệp, sau đấy thì gã “ngủ” tôi.

5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Mặc Mạch

Tĩnh Thủy Biên | Sủng | Hoàn thành

Lâm Mộ chàng hảng hai chân ngồi trước kính hóa trang, trên người cậu chỉ mặc mỗi cái váy yếm của Lâm Triều, chị cậu đứng sau lưng vén túi lưới tóc giả, khom lưng cẩn thận đội lên đầu cậu. Lâm Mộ hướng về phía kính ra dấu thủ ngữ:【Nóng quá.】Lâm Triều bĩu môi, đưa tay ra dấu cực nhanh: 【Nóng cũng phải đội, tóc giả không dính chặt vô dễ bị nhìn ra lắm.】Lâm Mộ trợn trắng mắt, nhỏ giọng than thở một câu con gái đúng là phiền toái, bị Lâm Triều cốc đầu một cái.Lâm Triều nheo nheo mắt, mấy ngón tay trắng nõn tựa như lưỡi đao bén ngót chầm chậm ra dấu thủ ngữ 【Chị nhìn thấy em đang nói gì đó, nhóc lừa đảo.】 Mấy khu dân cư lớn bên Quận Đông mỗi tháng đều sẽ tổ chức một lần đại hội giao lưu dành cho các nhóm người đặc biệt. Lâm Triều tham gia được vài lần liền không chịu đi nữa, mới đầu Lâm Mộ cứ tưởng là có người ăn hiếp chị mình, sau mới biết là do cô nàng này mấy tuần trước tự một mình lén nhận công việc hướng dẫn chơi cờ, đúng lúc trùng với giờ đại hội giao lưu bên đây.

16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Trấn Nhỏ

Dã Thỏ Địch Khả – DNAX | Dị năng | Hoàn thành

Hắn từ trong mộng tỉnh lại, khí trời sáng sủa, một ngày tốt lành. Điều đầu tiên nhảy vào tâm trí là cơn đói. Hắn nghĩ, hắn nên dậy ăn gì đó. Sinh hoạt phải có quy luật, nếu không mọi thứ sẽ hỗn loạn. Lịch trình thường giống nhau. Sáu giờ rời giường. Tắm rửa. Ăn sáng. Bảy rưỡi ra ngoài dắt chó đi dạo. Hắn có một con chó Malinois chỉ mới một tuổi, lúc nào cũng bay nhảy khắp nơi. Tám rưỡi về đến nhà. Chín giờ bắt đầu công việc. Hắn có một công việc rất được người yêu thích, thợ mộc thủ công.Bên cạnh phòng ngủ của hắn là một phòng làm việc với nhiều loại dụng cụ - máy đục, máy bào, dao cắt, máy cắt, máy mài. Trên kệ có vô số tác phẩm và bán thành phẩm, chủ yếu là cơ thể con người và thỉnh thoảng cũng có động vật. Có lúc hắn sẽ đưa một ít tác phẩm trong đó biếu tặng khu viện dưỡng lão và trung tâm phúc lợi hoặc cho hàng xóm mới tới. Mọi người đều rất yêu thích hắn, hắn cũng rất yêu thích bọn họ. Khi đi dạo ngày hôm nay, hắn bỗng nhiên giật cả mình, tâm trí hắn lóe lên, hắn có một ý tưởng tuyệt vời.Sau khi trở về nhà, hắn rơi vào trầm tư, không ngừng hưng phấn về sự sáng tạo sắp bắt đầu, đồng thời làm nên công tác chuẩn bị. Tiếp hắn từng bước trải qua một ngày, đọc báo, cho chó ăn, giặt quần áo, cắt cỏ, cùng trò chuyện với những người hàng xóm cũng đang tưới nước và làm cỏ trong sân. Chín giờ tối, cún con trèo lên giường hắn.

12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Phó Thiếu Hào Hoa: Nguyện Sủng Tình Si!

Thiên Nguyệt Phụng | Đô thị | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Phó Thiếu Hào Hoa: Nguyện Sủng Tình Si! của tác giả Thiên Nguyệt Phụng. Sau cú shock đó, cô thay đổi hoàn toàn, từ một cô gái ngây thơ, thuần khiết, cô hoàn toàn trở nên chín chắn, trưởng thành, là một nữ chủ tịch lạnh lùng, vô cảm.Cô khép chặt trái tim, không để ai xen vào khiến nó phiền muộn. Cứ tưởng cả đời sẽ cô độc sau những thương tổn đã gánh chịu ở thanh xuân, nhưng định mệnh lại sắp đặt cho cô một mối lương duyên nằm trên mức tưởng tượng.Hậu ly hôn, cô ghét đàn ông trăng hoa, lừa dối. Vậy mà nguyệt lão lại se duyên một soái ca siêu cấp đào hoa cho cô. Anh đi tới đâu là nữ nhân vây quanh tới đó, cuộc sống vốn phiêu lưu, tự tại. Và cũng cho đến khi gặp được cô thì con đường anh đang đi chợt rẽ hướng cực gắt.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Song Sinh Tình: Cố Thiếu Cuồng Thê của cùng tác giả.

22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Hệ Thống Dịch Thể Nước Hoa (Cao H)

Bất Hạp Thuỵ | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Hệ Thống Dịch Thể Nước Hoa (Cao H) full (đã hoàn thành) của tác giả Bất Hạp Thuỵ. Liên Hân cả người nóng cháy, cơ thể giang thành hình chữ đại, bị treo cao trên không trung, điểm mẫn cảm trên dưới toàn thân ngứa ngáy vô cùng.  Dâm dịch mang hương khí mê người rào rào từ trên rơi xuống, bên dưới một mảnh ngổn ngang, có vô số người đang đứng chỉ trỏ, vừa xì xầm to nhỏ vừa há mồm hứng lấy dâm dịch của cô.Cảnh tượng kích tình lại kỳ quái.  Chỉ là, nam nhân mà cô khao khát trong ảo tưởng lại không bao giờ xuất hiện. Liên Hân nhịn không được, cố gắng vùng vẫy tứ chi, cặp ngực no đủ lắc lư giữa không khí như muốn có người đến đây an ủi. Ai...ai làm ơn tới cứu cô...tiểu huyệt quá ngứa. Giống như có sợi lông chim, đang ở trong chỗ sâu nhất mà phe phẩy.Liên Hân tỉnh dậy từ trong dâm mộng tra tấn chết người, cặp đùi dạng rộng, hai cánh hoa nhấp nháy đóng mở, giống như cái miệng nhỏ đang khóc lóc đòi sữa. Cô thống khổ mà rên rỉ, duỗi tay xoa xoa cửa mình, một tay còn lại đặt ở trên mồm hung hăng cắn chặt, hữu khí vô lực nhỏ giọng cầu xin. "Cầu ngươi, buông tha ta đi..."

22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Cô Ấy Rất Đáng Yêu

Hà Tằng Hữu Mạnh | Ngôn tình | Hoàn thành

Năm giờ chiều, mặt trời đang xuống núi, ngoài cửa sổ là một mảnh màu đỏ rực. Trên hành lang kí túc xá không ngừng vang lên tiếng đóng cửa "ruỳnh ruỳnh". Kiều Hạ dậy rất sớm, giữa trưa đã tỉnh lại nhưng không rời giường mà cuộn người trong chăn ấm áp và ôm một con thỏ bông to đùng, cầm điện thoại lướt weibo.Trong thời gian nghỉ đông, cô nhàn rỗi đến nhàm chán nên đã lấy đại một bút danh viết một đoản ngọt văn đăng trên weibo, không dài lắm chỉ tầm 150000 chữ. Viết xong quyển ngọt văn đầu tiên, cô còn kiếm được một ít tiền tiêu vặt. Kiều Hạ cực kì thỏa mãn, nhưng về phía độc giả thì lại không hài lòng. Nguyên nhân là vì cô viết rất rất rất trong sáng.

14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Chênh Vênh

Hứa Bán Tiên | Đam mỹ | Hoàn thành

Thuở xưa có một ngọn núi, trên núi có một tà giáo, đặt tên là Chênh Vênh giáo. Nghe đồn giáo chủ giáo này giết người không chớp mắt, để luyện thành tà công mà lột da, rút xương, uống máu người sống, không chuyện ác nào không làm. Phàm là người đi qua con đường trên ngọn núi ấy, đều sẽ bị bắt về biến thành chuột bạch cho giáo chủ tà giáo làm thí nghiệm, không một ai may mắn thoát khỏi.Có người hỏi: “Trong giang hồ nhiều hiệp sĩ chính nghĩa như thế, cớ sao không lên núi đánh dẹp?” Người kể chuyện “chậc chậc” hai tiếng: “Ai bảo là không có chứ, chẳng qua tất cả đều có đi mà không có về…” Khách nghe xôn xao: “Giáo chủ này lợi hại như vậy sao!” Bấy giờ, dưới đài có một thư sinh áo trắng trẻ tuổi gấp quạt lại cái “phạch”, nhấc tay hỏi: “Nếu như đều có đi mà không có về, thì sao ngươi biết giáo chủ đó lột da uống máu?”“Chuyện này…” Người kể chuyện vuốt vuốt chòm râu dê, con ngươi đảo một vòng đổi chủ đề, “Vị công tử này rất lạ mặt, tin chắc đây là lần đầu đến Sở Dương nhỉ?” Thư sinh chắp tay cười: “Lần này tiểu sinh vào kinh thi cử, vừa khéo đi ngang nơi này.” “Ai ôi, công tử phải nhớ kỹ, rời xa ngọn núi có đi mà không có về nha.”

7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Xúc Xắc

Đông Phương Vân Sơ | Đam mỹ | Hoàn thành

Lục Phong Hành ngồi ở trong thư phòng, cúi người cặm cụi viết một bức thư. Là một bức di chúc. Ông đã sống trên đời này được sáu mươi lăm năm rồi. Năm mười tuổi đi theo người cầm đầu đời trước lăn lộn khắp các con phố, mười hai tuổi thì gặp được người vợ yêu quý của mình, ba mươi tuổi thì trở thành một lão đại tiếng tăm lừng lẫy lúc bấy giờ, ba mươi sáu tuổi vui mừng chào đón đứa con trai yêu quý Lục Ninh Chu chào đời, bốn mươi tuổi mất vợ, hơn sáu mươi tuổi thì...Hơn sáu mươi tuổi thì phát hiện bản thân mắc ung thư phổi giai đoạn cuối, cũng là thời kỳ mấu chốt nhất trong quá trình tẩy trắng sự nghiệp. Tâm trạng của ông vô cùng bình tĩnh, cảm thấy ông trời vẫn rất thiên vị cho ông ta. Muốn ông ta mang theo gậy gộc cướp địa bàn, làm một vài công việc vì người ta mà bán mạng để kiếm sống nhân lúc bản thân còn trẻ.Khi gặp được mẹ của Lục Ninh Chu, bản thân ông ta lúc đó vẫn còn là một kẻ thô lỗ, thấy con gái nhà người ta có tri thức lại hiểu lễ nghĩa thì lập tức nhìn chằm chằm không rời, ngay cả rắm cũng không dám thả ra, ngược lại chỉ bày ra một bộ dạng ngơ ngẩn như kẻ ngốc khiến cho người ta phải bật cười. Nhưng mà không biết tại sao người đó lại bỏ qua một đám thanh niên tri thức du học nước ngoài về, những công tử giàu có đã làm tất cả mọi thứ nhằm bắt được trái tim mỹ nhân kia, thậm chí không tiếc cả việc chống lại gia tộc cũng muốn được đi theo ông.

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Mang Thai Ngoài Ý Muốn - Điềm Tức Chính Nghĩa

Điềm Tức Chính Nghĩa | Đam mỹ | Hoàn thành

Bác sĩ, Nhiên Nhiên nhà tôi sao rồi, không việc gì chứ? Ôn Nhiên đang đi ghi hình thì đột nhiệt ngất xỉu, mọi người sợ hãi, staff của chương trình mau chóng đưa cậu đến bệnh viện, bà Thẩm nghe thấy tin ấy thì liền chạy tới ——– cũng chính là mẹ chồng của Ôn Nhiên đang vô cùng lo lắng, bác sĩ vừa đi ra liền nhanh chóng tiến lên hỏi thăm. Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, trấn an: Bà Thẩm không cần lo lắng, thân thể của Ôn tiên sinh cũng không có vấn đề gì, sở dĩ bị ngất xỉu là do triệu chứng nôn nghén cho nên sức khỏe mới không chịu đựng nổi."

14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Yêu Qua Mạng

Lưu Thủy Thủy | Đam mỹ | Hoàn thành

Đại học C là trường âm nhạc số một số hai toàn quốc, không biết bao nhiêu người cố gắng cũng không thể có được một suất. Thi đại học chỉ chênh lệch một điểm thôi là bạn đã lỡ cơ hội học tập tại đại học C rồi. Chu Chu đứng trước cánh cửa trang nghiêm tráng lệ của đại học C, nhịn không được nhỏ giọng nói thầm một câu, “Thật tốt”. Bên cạnh không ít đàn anh, đàn chị đón tiếp sinh viên mới, giơ cao tấm biển Hội học sinh, lớn tiếng gọi Chu Chu, “Em trai, có cần giúp đỡ gì không? Biết khoa em đi hướng nào chưa? Bọn anh có thể đưa em tới ký túc xá, có cơ hội nhớ đến thăm Hội học sinh của bọn anh nhé.” Đàn anh đại học C nhiệt tình khó từ chối, nhanh chóng đến trước mặt Chu Chu, sau đó giành lấy hành lý từ tay Chu Chu, mạnh mẽ đưa cậu vào trong.Bị kéo cho lảo đảo, Chu Chu ôm lấy cái túi lắc đầu, “Em không phải là học sinh của trường các anh.” Âm thanh phát ra to lạ thường, dường như không thể nghe được âm lượng của chính mình. Vị đàn anh ban nãy giành túi hành lý bị dọa lùi về sau một bước, ngại ngùng gãi gãi đầu, “Hả? Không phải…không phải là học sinh trường anh sao.” Mang theo hành lý, rõ ràng là tới báo danh, nhưng không phải là trường C. Đàn anh nhìn về phía đối diện, là Học viện dành cho người câm điếc. Là trường học duy nhất bên cạnh trường C. Quả nhiên, đàn em đó cầm theo hành lý, đi về phía cổng đối diện.

3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Bạn Cùng Phòng Ta Chắc Không Phải Omega

Ablfish | Sủng | Hoàn thành

Tôi cùng một đám bạn cùng phòng yên lặng ngồi dọn hành lý, đưa mắt nhìn lên, đều nhìn thấy nỗi không cam lòng trong mắt nhau. Chúng tôi đã học ở ngôi trường quân đội này một năm rồi, bây giờ tân sinh viên nhập học, trường học liền tách các kí túc xá beta ra. Tuy rằng đây đã là thông lệ cũ-- hai giới tính omega và alpha này vừa hiếm vừa quý, đã vậy còn có thêm kỳ động dục siêu nguy hiểm. Mà beta là giới tính có nhân số lớn nhất, hơn nữa tin tức tố cũng ổn định nhất, thành ra phải đi chăm sóc hai giới tính khác.Bởi vậy đa phần các trường quân đội đông alpha và omega đều xuất hiện một tình trạng vô cùng kỳ quái-- các beta năm hai sẽ bị tách ra bỏ vào phòng hai người, ở chung với một omega hoặc alpha. Đương nhiên đa số beta đều sẽ được phân tới ở chung với alpha, dù sao khi omega cực kỳ phát tình beta cũng sẽ bị ảnh hưởng. ... Gì chứ, tình trạng kỳ thị giới tính trong xã hội rất nghiêm trọng, mấy đứa bị hắt hủi như chúng tôi đây chỉ có thể đọc sách nghe theo người ta thôi. Nhưng mà cái này đúng là không sai, dù sao kỳ phát tình là một thời gian rất nguy hiểm, chỉ có riêng beta mới không chịu ảnh hưởng từ bọn họ.

5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Xa Gần Gang Tấc

Xuân Nhật Phụ Huyên | Đam mỹ | Hoàn thành

Nhạc Minh Tâm bắt đầu đi làm ba năm, luôn làm ở ban sơ trung, mấy tháng trước, trường học để cậu nhận dạy lớp một. Tiết thể dục của lớp một, thật giống như một đám gà con được thả ra, Nhạc Minh Tâm sứt đầu mẻ trán hơn một tháng, mới miễn cưỡng rèn được chút nề nếp. Chờ đến khi thật sự đàn áp được đàn tiểu ác ma này, mới phát hiện là trong số các bạn nhỏ này cũng có bạn nhỏ rất đáng yêu.Ngày đó cậu tan làm, phát hiện có một cô bé ngồi lẻ loi trên bậc thang ở cổng trường, cô bé để mái bằng, tóc tết hai bên, ôm đầu gối nhìn ra ngoài cổng trường, chẳng ai đến đón cả. Nhạc Minh Tâm nhận ra cô bé chính là học sinh ở một trong các lớp cậu dạy, tên là Khang Tiểu Cần, cậu đi tới rồi ngồi xuống hỏi: “Sao con còn chưa về?”Khang Tiểu Cần nhìn thấy Nhạc Minh Tâm thì như thấy cứu tinh, môi liền mím lại, hai mắt ngập nước lại rưng rưng không rơi nước mắt, thật sự rất đáng thương. “Thầy Nhạc, không ai đón con cả ….” Khang Tiểu Cần nức nở nói. Nhạc Minh Tâm bị cô bé dọa sợ, vội vàng an ủi: “Ba mẹ con đâu, số điện thoại bao nhiêu, để thầy gọi thử xem.” Nhân viên bảo vệ nhô đầu ra từ trong phòng trực nói: “Thầy Nhạc, tôi đã gọi qua rồi nhưng điện thoại của ba cô bé vẫn tắt máy.” “Vậy còn mẹ con đâu?” Nhạc Minh Tâm hỏi. Khang Tiểu Cần cúi đầu không nói lời nào, Nhạc Minh Tâm cũng không biết phải làm sao bây giờ, ngồi xổm vậy rất mỏi nên cậu đứng dậy, ai ngờ Khang Tiểu Cần nghĩ là cậu phải đi, sợ tới mức ôm lấy chân cậu: “Thầy Nhạc, thầy dẫn con về nhà đi ạ.”

6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Chàng Tiên Cá Bé Nhỏ

Oliver | Đam mỹ | Hoàn thành

Đó là một thiếu niên với mái tóc đen và làn da trắng, cậu xinh trai tới nỗi trong ấn tượng của người khác cậu hệt như một nàng công chúa của các câu chuyện cổ tích. Đáng tiếc, cậu lại chẳng thể nói được, cậu hệt như chàng tiên cá bé nhỏ bị mụ phù thủy tước đi giọng nói đẹp đẽ nhất, khiến cậu lúc nào cũng tĩnh lặng, lúc nào cũng lẻ loi cô độc một mình. "Một thiếu niên xinh trai như thế, ấy vậy mà lại bị câm.Thì ra cậu ấy không phải công chúa, mà chỉ một chàng tiên cá bé nhỏ đáng thương. Chỉ có bề ngoài xinh đẹp lộng lẫy, nhưng mãi mãi không thể biểu đạt nội tâm của mình." Hai thiếu niên ngập ngừng bước đến bên nhau, cùng nhau trải qua những mất mát đau thương, những hỉ nộ ái ố trong đời rồi lại cùng nhau vun vén cho cuộc sống tương lai, cùng nhau dâng lên thứ tình cảm non nớt, ngây ngô nhưng đáng trân trọng nhất....  "Chúng tôi có thể bước đi chậm rãi vậy. Yêu đương một cách chậm rãi, lại sống hết cuộc đời này một cách chậm rãi.Ban đầu tôi coi cậu ấy là hoa, xinh đẹp mà lại yếu ớt, không thể trải qua mưa gió, cần che chở cẩn thận. Sau này tôi phát hiện đây là một nhận xét sai lầm. Cậu ấy rõ ràng là cây, cành mềm mại nhưng cứng cỏi, có lẽ chật vật, có lẽ đau khổ, nhưng nhất định sẽ cố gắng sống sót, sau đó tận lực vươn cành lá để che chở cho người bên cạnh. Bây giờ tôi nghĩ rằng, cho dù là cây lớn không sợ mưa gió thì cũng có quyền được quý trọng.

2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

UAAG - Đội Điều Tra Tai Nạn Hàng Không

Mạc Thần Hoan | Đô thị | Hoàn thành

Tôi bắt lấy cánh chim kiên cường, để ngọn lửa và bão lửa thổi bùng thành gió, vượt qua vực sâu nơi Lôi Thần thét gào, kiếm tìm thành trì chan chứa sữa bùi và mật ngọt. Chúa đã lập lời thề với người, rằng bầu trời sẽ là vùng đất hứa của con. Một vụ tai nạn máy bay đã mang đi bao nhiêu tính mạng con người, là đồng đội của ai đó, lại là người thân của ai đó. Mất mát to lớn này, ai có thể gánh vác đây??? Phục Thành là tinh anh trong trong ngành Không quân Trung Quốc, không chỉ thông minh, tuổi còn trẻ mà đã có được chức vị cao -Thiếu tá Không quân trẻ nhất. Anh còn được đặc biệt chiêu mộ tới tổ chức hợp tác đa quốc gia điều tra tai nạn hàng không UAAG (United Aviation Accident Group) làm cố vấn điều tra sự cố máy bay cho các quốc gia trên thế giới. Những lời cầu cứu phát ra từ chiếc hộp đen bị thất lạc, xác máy bay bị tàn phá ánh lên khoảng cách nơi lằn ranh giữa sự sống và cái chết. Và cả sự thật đến muộn từ bốn năm về trước. Các chuyên gia điều tra sự cố máy bay hàng đầu toàn thế giới đã tụ hội lại như vậy. Chúng tôi phá tan làn sương mù dày đặc, truy tra sự thật để được chao liệng trên bầu trời, ôm lấy tự do. Câu chuyện vừa kịch tính, bất ngờ bởi yếu tố trinh thám, vừa ngọt ngào của đam mỹ. Bạn chần chừ gì mà không đọc ngay nào? 

19.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Tâm Tự Diệu Ngôn

Nhất Cá Mễ Bính | Đô thị | Hoàn thành

Truyện này mình đọc xong trong vòng 2 ngày và sau khi cân nhắc mình đánh giá truyện đạt 7/10. Lúc đầu mình cảm thấy truyện hơi nhạt nhất là các chương giữa nhưng càng về sau thì truyện đọc ổn. Truyện của Nhất Cá Mễ Bính đều ngọt sâu răng mọi người ạ. Nội dung truyện viết về bạn thụ là thiếu gia nhà giàu nhưng không được ba mẹ quan tâm, nhút nhát và mít ướt. Bạn công là con của xã hội đen và sau này trở thành võ sĩ. Quá trình yêu đương tuy không được ba mẹ bạn thụ chấp nhận nhưng cả hai đều nỗ lực và trở thành những người thành đạt. Tính cách nhân vật tuy lúc đầu cảm thấy bạn thụ yếu đuối quá nhưng mình nghĩ cũng phải có kiểu này kiểu kia nên cũng gắng đọc và cảm thấy vẫn trong phạm vi chấp nhận được, bạn công thì dịu dàng, mạnh mẽ. Tóm lại truyện cũng được, các bạn có thể đọc để giải trí nếu thích thể loại sủng ngọt. Lúc đầu mình định cho 6,5/10 nhưng đọc xong truyện thấy kết có hậu và mở ra một viễn cảnh tươi đẹp cho các cặp đôi nên mình chấm 7/10.

11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Tiếng Tỳ Bà Kinh Động Lướt Qua Căn Phòng

Cao Đài Thụ Sắc | Đam mỹ | Hoàn thành

Quán trà Ngụy Khải Minh mới mở có chút thú vị. Mạnh Tân Đường cầm một điếu thuốc, đưa tay vờ chỉ vào bảng hiệu treo trên đỉnh đầu. “Cái tên này là cái gì vậy?” Trên bảng hiệu viết hai chữ: Liễu Đường. Kiểu chữ rất cứng, nhìn kĩ có thể tìm thấy chút dấu vết của Mễ Phất trong đấy, có lẽ là moi từ đại gia đương đại nào đó.“Này là cậu không có kiến thức rồi đấy.” Ngụy Khải Minh cười rất đắc ý, mắt cũng híp cả lại, “Người hiện đại đều thích học đòi văn vẻ, thứ mà quán trà tôi bán chính là cảm giác, đặt cái tên càng quái, càng khiến người xem không hiểu, người ta càng cảm thấy chỗ của cậu có văn hóa, có chiều sâu.” Mạnh Tân Đường lắc đầu cười khẽ, làn khói ở đầu ngón tay vẽ ra một vòng cung nhỏ: “Ra là vậy, cậu đặt bừa một cái tên, lừa người.”Hai người lại trêu đùa mấy câu, bước vào quán trà. Mới bước vào cửa liền nghe thấy từng tiếng “ông chủ Ngụy” lanh lảnh.

6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Chứng Vọng Tưởng Được Thầm Yêu

Thiên Hạ Thiên | Sủng | Hoàn thành

Kết thúc khoá học ngày hôm nay, Hà Tất chạy đến WC cạnh ban công trong ký túc xá, anh nghẹn tiểu đến mức vừa bước đến gần cửa phòng, không hỏi mà đã lập tức đẩy cửa vào, vừa đưa tay chạm lên chốt cửa thì đã có một bàn tay ở bên trong giữ chốt cửa lại, giống như là đang vô cùng hoảng sợ. "Đậu Nha, cậu nhanh nhanh một chút cho tôi, bí đến nơi rồi!" Lúc vào cửa anh cũng không nhìn thấy Đậu Dương, Hà Tất liền nghĩ trong này là cậu ấy.Không ngờ bên trong phát ra thanh âm của một người khiến cho Hà Tất cảm thấy đau trứng, "Là tôi." Hà Tất không phải thanh khống, nhưng thanh âm này thật sự hay đến làm người ta đố kỵ, Đây chính là thanh âm được gọi là từ tính mà các nữ sinh hay nhắc đến, nếu không phải còn suy xét đến chủ nhân của thanh âm đó, Hà Tất không ngại nói thêm mấy câu nữa với cậu ta. "Vậy cậu cứ từ từ mà dùng." Hà Tất nhanh chóng quyết định xoay người bỏ đi.

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Hôm Nay Ông Chủ Lại Ghen

Nhất Bả Sát Trư Đao | Đô thị | Hoàn thành

Cơ thể không ngừng rơi xuống dưới, sợ hãi và bất lực khi không thể túm được vật gì, cùng với đó là cảm giác khó thở mãnh liệt, khiến Mẫn Đăng đang nằm trên sofa bỗng mở mắt ra. Ánh đèn chiếu thẳng vào mắt, toàn thân Mẫn Đăng run lên một cái, sau đó cứng đờ trên sofa, hô hấp gần như dừng lại mấy giây. Nhưng chẳng mấy chốc, ánh đèn màu ấm trong căn phòng, khăn trải bàn trà ấm áp đều làm cho Mẫn Đăng nhanh chóng lấy lại tinh thần. Ở đây an toàn. Mẫn Đăng thở hổn hển đứng lên, duỗi tay với lấy tách trà uống vài ngụm lớn. Cậu không biết mình ngủ trong bao lâu, trà đã nguội rồi. Cậu nhìn chằm chằm đáy chén trà đơ ra mấy giây, vươn cánh tay đang run ra, cầm lấy mấy lọ thuốc đặt dưới bàn trà.Nhìn viên thuốc trong tay, trên mặt Mẫn Đăng xuất hiện vẻ kháng cự và chán ghét rất rõ ràng. Nhưng chỉ là chuyện trong nháy mắt, cậu lập tức nhíu mày lại, ngửa đầu uống thuốc. Một tách trà lớn nhanh chóng thấy đáy, Mẫn Đăng lại rót đầy một tách, ủ trong lòng bàn tay.

18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21

Trà Sữa Vị Em

Diệp Thượng Xu | Sủng | Hoàn thành

Đã hơn tám giờ tối tại thành phố hoa lệ của nước Mỹ - Los Angeles. Hà Hoa Tử vừa trở về nhà sau buổi ăn tối. Không như mọi hôm, tối nay cô bị người ta cho leo cây nên phải đi ăn một mình. Người có hẹn đi ăn cùng cô đêm nay lại bận việc, vậy nên bỏ rơi cô ở quán ăn quen thuộc của hai người.Cô vừa cất giày vào tủ thì nghe tiếng gõ cửa dồn dập không ngớt. Trong lòng Hà Hoa Tử lúc này chợt nổi lên sự lo lắng, giờ này ai lại đến tìm mình chứ? Hoa Tử đi đến, nhìn qua camera an ninh thì thấy người gõ cửa là Dương Việt Bân. Lòng cô trở nên an tâm, thở phào nhẹ nhõm rồi đi đến mở cửa.Nhìn thấy dáng vẻ Dương Việt Bân vô cùng sốt sắng. Dường như có chuyện gì đó rất quan trọng nên mới chạy đến tận đây. Hoa Tử chưa kịp hỏi chuyện gì thì Việt Bân đã đi thẳng vào nhà và rót nước uống. Cô cũng đã quen với sự tự nhiên của anh mất rồi, chẳng buồn la mắng. Hoa Tử lúc này dùng giọng điệu hờn dỗi.

20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21