Mạn Mạn Hà Kỳ Đa | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nghịch Tập [Tinh Tế] của tác giả Mạn Mạn Hà Kỳ Đa. “Tình trạng thân thể của Alan không được tốt, hành trình một tuần này vất vả cho Thiếu tướng Bùi Nghiêu rồi.” Tân Thái tử Anthony vỗ nhẹ lên vai Bùi Nghiêu, cười, “Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho Điện hạ Alan xin mau chóng trở về, tôi và tất cả mọi người trong Quân đoàn Thánh Kỵ sĩ đều đang đợi cậu.”Thiếu tướng Bùi Nghiêu anh tuấn hít sâu một hơi, khẽ gật đầu, Anthony lại quay đầu nhìn Alan, nhẹ giọng an ủi: “Thời tiết ở sao Apollo vô cùng tốt, rất thích hợp để điều dưỡng thân thể, em mới 14 tuổi, khôi phục lại nhanh thôi, sớm khỏe mạnh lên chút, Chủ tinh* và Đế quốc vĩnh viễn cần em.”. Trên mặt Alan không có lấy nửa phần huyết sắc, cả người lệ khí, nghe vậy hơi nâng đôi mắt lên cười châm biếm: “Cần tôi? Cần tiền Hoàng Thái tử cực kỳ suy nhược như tôi?”Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện vô cùng hấp dẫn như Xuyên Không Vớ Phải Lão Công Vô Sỉ và Nhân Sinh Thiên Hạ Do Ngươi Nắm Giữ.
26.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Tang Tâm Bệnh Cuồng Đích Qua Bì | Đam mỹ | Hoàn thành
Trong đêm tối, Văn Kha đã mơ thấy một giấc mộng. Anh mơ thấy một chú hươu cao cổ đang không biết mệt mỏi vươn cái cổ rất dài của mình nhìn về nơi hoang dã xa xôi. Không biết qua bao lâu, phía cuối đồng cỏ bao la xuất hiện bóng dáng của một thiếu niên. Thiếu niên kia một thân một mình, ngược dòng ánh sáng chạy về phía anh. Văn Kha cố gắng muốn nhìn thấy rõ khuôn mặt của thiếu niên đó, nhưng mặt trời chói chang lại chiếu thẳng xuống từ đỉnh đầu, loá đến mức anh phải nhắm chặt hai mắt lại.Sóng lúa chập chờn quẩn quanh bên thân mình, phát ra những âm thanh xào xạc... Giọng nói kia càng lúc càng lớn, cho đến tận khi tựa như biển cả khiến anh bị nhấn chìm bên trong. "Văn Kha, anh có ở đó không?" Một giọng nói trầm thấp xa lạ vang lên bên tai Văn Kha, anh lập tức giật mình tỉnh lại. "Mơ thấy ác mộng à?" Người đàn ông nằm bên cạnh sờ vào trán Văn Kha, nói: "Văn Kha, em đổ mồ hôi lạnh này." "Trác Viễn." Văn Kha vùi mặt vào lồng ngực người kia giống như mọi lần, để tin tức tố Alpha của gã bao bọc lấy mình như trước.Văn Kha cảm thấy mình đã yên tâm được hơn một chút, mới thì thào nói: "Thật kỳ lạ, em lại mơ thấy hươu cao cổ rồi..." "Lại mơ thấy à. Ừ, có khi kiếp trước em thật sự là một con hươu cao cổ đấy." Trác Viễn cười lấy lệ rồi vỗ vào lưng anh, nói: "Ngoan, ngủ thêm lúc nữa đi, đợi lát nữa chúng ta còn phải đến bệnh viện." "Vâng." Văn Kha trước tiên đáp lại một tiếng, sau đó lại không nhịn được mà lập tức ngẩng đầu lên, băn khoăn hỏi: "Trác Viễn, hay là... anh nghĩ lại đi có được không?"
25.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Du Diên | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sống Thêm Một Kiếp Vẫn Phụ Tấm Chân Tình của tác giả Du Diên. Trong nhà lao tăm tối, xung quanh toàn là máu vương vãi khắp mặt đất, mùi máu tanh cùng với mùi thịt cháy khét làm Tần Lăng cảm thấy thật sảng khoái. Hắn vừa cười điên dại vừa nhìn vào thanh sắt cầm trong tay, thanh sắt vẫn còn đỏ hỏn, bên trên tỏa ra một làn khói chưa bay đi hết, máu rơi trên thanh sắt phát ra những tiếng xèo xèo làm người ta cảm thấy khiếp sợ.Bên cạnh Tần Lăng là một nam nhân bị treo hai tay lên cao bằng sợi dây xích, có lẽ đã bị treo lâu ngày nên phần da chỗ cổ tay đã bị ma sát đến bong ra gần hết. Nam nhân đầu tóc rũ rượi không biết còn sống hay đã chết, khắp người toàn là vết thương từ mới cho đến cũ, toàn thân không tìm được chỗ nào nguyên vẹn. Tần Lăng ra lệnh cho binh lính bên cạnh đổ một chậu nước lên người nam nhân, trời đã vào giữa đông bên ngoài toàn là tuyết trắng, nước cũng đóng băng. Nam nhân này trên người chỉ mặc bộ y phục mỏng, lại bị nước lạnh đổ lên nên thân thể run lên từng đợt. Tần Lăng nhìn thấy người trước mặt mình từ từ mở mắt, trong lòng bắt đầu cảm thấy khoái trí, không tránh khỏi bật cười một tràng dài. Tần Lăng: "Ha ha ha ta nói mà hắn vẫn chưa chết, làm sao mà ta có thể để hắn chết dễ dàng như vậy được, phải không Mạc Nhiên?"Trần Mạc Nhiên nhíu mày, từng cơn đau trên cơ thể bắt kéo đến làm y không khỏi nhăn mặt. Mình vẫn còn sống sao? Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tiểu Giai Nhân Khuynh Thành và Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời.
29.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Thiên Phong Nhất Hạc | Đô thị | Hoàn thành
Nhị thiếu gia Vu Phong có một thế thân, tên là Tiêu Ảnh, người thay thế cho Vu Phong, thay anh làm những chuyện nguy hiểm. Có một hôm, Vu nhị thiếu tìm Tiêu Ảnh, nói anh kết hôn cùng nhà họ Chu, lại còn tha thiết dặn dò rằng: không cần nhẫn nhịn, bên đó dám bắt nạt cậu thì cậu cứ ăn miếng trả miếng, bắt nạt ngược lại đám đó!!! Một hồi trầm mặc, Tiêu Ảnh dường như đã hiểu ra, trả lời: “Vâng thưa anh Phong, em sẽ cho hắn biết anh Phong rất lợi hại.” Ngày đầu làm vợ của thái tử nhà họ Chu còn vui vẻ, nhưng sau đêm tân hôn lại mang bộ mặt vàng như nghệ, ánh mắt lờ đờ, chân đi không vững: “…”“Anh Phong, em đã không phụ sứ mệnh, bây giờ hắn chỉ cần thấy em là trở nên sợ hãi.” Tiêu Ảnh dùng chút hơi tàn báo cáo. Tán tỉnh level max tuân lệnh câu dẫn nam nhân ngay thẳng thụ X ngoài lạnh trong nóng thích bổ não tự luyến hay ngại âm trầm công. Tiểu công sau khi kết hôn vô cùng sủng thụ, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ tiểu thụ nhỏ hơn mình bảy tuổi bỏ đi. Kết quả tiểu công sống không còn gì luyến tiếc phát hiện, tiểu thụ một lòng muốn ly hôn với hắn, hơn nữa thực ra là nhỏ hơn hắn mười tuổi!
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Thanh Xuân | Trọng sinh | Hoàn thành
Chuyện cãi nhau với dượng của cậu chẳng phải ngày một ngày hai, không những vậy bọn họ đã sống với nhau rất nhiều năm, kể từ khi mẹ cậu mất, ông ta đột nhiên đổi tính, không những ông ta mà chính cậu còn coi ổng như cây gai chướng mắt, phánh được ngày nào tốt ngày đó, tránh gặp mặt nhau cả ông trời cậu cũng dám đánh huống hồ gì ông ta. Khi Hứa Trác đi ngang qua căn nhà hoang xung quanh toàn là cây cối um tùm bị bỏ đã mấy đời, liền nghe được giọng nói quen thuộc choe chóe vang lên."Chung tiền đây, mẹ nó bọn mày định ăn quỵt hả!" "Mẹ kiếp! Ông đã chơi ăn gian có con mẹ nó mà bọn tôi chung tiền!" "Lão già mất nết! Cút đi!" "Mẹ nó bọn nhãi tôm tép này!" Vô cùng ồn ào, Hứa Trác nghe liền cảm thấy đầu mình vô cùng đau nhức, sắc mặt kém đến lợi hại, hơn nữa sắc trời cũng đã tối, ông ta tối nào cũng chực chờ ở nhà máy này cùng bọn nhỏ hơn mình lẫn hai con giáp chơi đánh bài, không biết dị, ông ta thua đậm chắc hẳn sắp về nhà, Hứa Trác tránh lão còn không kịp, hiện giờ không muốn gặp lão, đành quay về hướng ngược lại, bước chân nặng nề, tiết trời mùa thu, không lạnh lẽo nhưng cũng đủ thấm da thấm thịt, trên người Hứa Trác mặc rất ít, duy chỉ cái áo hoodie màu trắng, quần đen dài, trong tay xách một bao mỳ tôm cùng mấy lon coca.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Aden Trần | Đam mỹ | Hoàn thành
Khi nghĩ đến người ở chính giữa - vị trí trung lập thì ai cũng cho rằng đó là người được lợi nhất, chẳng hạn: nếu là 1 nước trung lập giữa 2 nước X và Y thì nước C ko bị ảnh hưởng bởi cuộc tranh giành giữa 2 nước vì ko nằm ở chiến tuyến nào. Hoặc, cái nhà ở chính giữa là 1 nhà trung lập thì nó có thể có thiện cảm với cái nhà bên trái và bên phải, có thể mai ăn cơm ở nhà bên trái hay mốt ngủ ở nhà bên phải mặc dù 2 nhà trái phải ghét nhau như chớ với mèo. Và, còn nhiều ví dụ nữa… cho đối tượng ở chính giữa… Nhưng với người đứng ở chính giữa của chính giữa thì sao? Với người người được gọi là Bi thì sao? Có thể là mấy đứa con trai bình thường sẽ ghét Bi vì nó na ná có tính thích con trai. Mấy đứa con gái thì càng ghét hơn vì ko ai chấp nhận bạn trai mình cũng có thói thích con trai. Và, ở thế giới thứ 3 thì Bi lại thiếu chỗ đứng hơn vì G lại ghét tụi nó hơn vì lắm đứa yêu đương bừa bãi, lúc thế này, lúc thế kia và etc… vạn cái lí do để Bi thiếu thốn tình cảm của 3 hướng. Vì sao nhỉ? Có lẽ là vì: nó có lợi thế là được thích ai thì thích, có quyền thích người nào cũng được trong 3 chiều ko gian mà nó ở, có thể bắt 1 lúc nhiều hơn 2 con cá trong tay vì đó là đặc quyền được ông trời cho nó, và đó là đặc quyền của tụi nó. Sướng nhỉ?
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Lưu Thủy Thủy | Đô thị | Hoàn thành
Tần Sấm hùng hổ bước từ trên xe xuống, anh sập cửa xe rầm một cái thật mạnh, "Mẹ bà bọn ất ơ giả vờ nghe không hiểu! Không buộc chặt vải bạt cho tao để lên đường cao tốc bay mẹ hết hàng à? Cụ tổ nhà chúng nó!" Bất đồng ngôn ngữ, lại vội vận chuyển hàng mấy ngày nay nên Tần Sấm ở trên xe suốt. Thời tiết vừa nóng vừa ẩm, dù Tần Sấm là một người xuề xòa thì cũng không chịu được, chỉ muốn tìm chỗ nào đó nhanh nhanh tắm rửa cho sạch người.Qua cửa khẩu Mường La - Ma Hàm là được hít thở không khí của tổ quốc, Tần Sấm lúc này mới dần cảm thấy mình trở lại làm người. Đúng lúc gặp trời mưa, may là đã qua cửa khẩu, mưa bên Mường La cũng đã ngừng. Tần Sấm trèo lên thùng xe quấn vài vòng dây cột chặt vào song sắt. "Mẹ bọn đầu căx, may mà bố mày phát hiện ra sớm, bị mưa ướt hết hàng thì không biết phải đền bao nhiêu tiền."
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Ngôn Tây Tảo Tảo | Đô thị | Hoàn thành
Tống Nghiên, cái tên dậy sóng toàn giới! Vì sao ư? Dù chỉ là người mới, thế nhưng lại được Thiên vương Cảnh Dư đích thân mở cửa xe. Tống Nghiên tham gia một bộ phim, Ảnh đế Du Ứng Giản cũng muốn tham gia chung, thậm chí chấp nhận đóng vai phụ. Còn nữa... La Hải - nhà vô địch thế giới khẳng định mình là fan não tàn của Tống Nghiên, sẽ duy trì và phấn cậu cho đến cuối đời.Tin sốt dẻo hơn, Giáo sư Nhâm, bông hoa cao lãnh lại đi đánh nhau vì đối phương nhục mạ Tống Nghiên. Đờ mờ! Tổng giám đốc ST Lôi Thắng Hổ thu mua sốt thịt bò Tống Nghiên làm với giá cao. Người mới Tống Nghiên nhìn những người nổi tiếng vây quanh mình như tranh tình nhân, trên đầu chầm chậm xuất hiện một dấu hỏi chấm to đùng. Ảnh đế/ Thiên vương/ Nhà vô địch thế giới/ Nhà khoa học/ Tổng giám đốc:- - Đây là bé nhóc tiểu yêu vương vừa thức tỉnh của bọn mình nè! Ui chu cha mạ ơi đáng yêu quá! - - Ở bên cạnh nhóc ấy, tốc độ tu luyện tăng gấp đôi! - - Ăn cơm nhóc ấy nấu, tu vi tăng nhanh như gió! - -Suỵt, tuyệt đối không thể để đại ma vương Lục Trăn giết người không chớp mắt phát hiện bé cưng đáng yêu như này được! Đại ma vương Lục Trăn ôm chặt bé yêu vương mềm mại trắng xinh vào lòng, giọng hơi khàn: "Muộn rồi."
19.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Helicopter | Khoa huyễn | Hoàn thành
Chu Mộ Thời đứng ở ngoài phòng bệnh. Một mặt tường thủy tinh ngăn cách phòng bệnh và bên ngoài, một người đàn ông nằm trên chiếc giường màu trắng, không nhúc nhích, tướng mạo vốn tuấn tú bởi vì vết bỏng mà trở nên vô cùng đáng sợ, sắc mặt trắng bệch không còn thở. Bác sĩ mặc áo blu trắng vội vàng đi tới từ bên kia hành lang, chào anh một tiếng."Chết rồi à?" Anh hỏi. Giọng nói vô cùng bình tĩnh. "Đúng vậy." Bác sĩ nói, "Cả người bị bỏng với diện tích lớn, cơ quan nội tạng bị thương nghiêm trọng, trước khi được đưa tới cấp cứu đã không còn sống rồi." Chu Mộ Thời gật đầu.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Xuân Phong Trầm Túy | Khoa huyễn | Hoàn thành
Kim Hồ trên người có một bí mật nhỏ, chí ít là do hắn tự quyết định không có người khác biết, để không làm ảnh hưởng đến bí mật, cho nên hắn cũng không có người để cùng chia sẻ tính toán, cho dù hắn là nhân tình gần gũi bên Nam Cung Thắng nhưng vẫn phải che giấu. Thế nhưng bí mật không ai biết này đã có một người biết hết, mà cái người biết hết này đối với Kim Hồ mà nói giống như một cái gai, rất muốn đem nhổ đi.Nói là muốn nhổ gai như vậy, phương pháp tốt nhất không phải là lấy lòng mà chính là giết người diệt khẩu. Nhưng cái người biết hết này chẳng những quyền cao chức trọng, hơn nữa võ công lại rất cao, vô luận là loại phương pháp nào đều tựa hồ không thể thực hiện, với lại thân là một yêu quái đáng yêu nhiệt tâm hòa bình, Kim Hồ không cho phép chính mình làm ra loại chuyện quá trớn này, cho nên việc này đến nay vẫn vô cùng phức tạp.Mặt khác càng khó giải quyết là vì, người biết hết đó chính là bằng hữu vô cùng tốt với tình nhân thân thiết của Kim Hồ. Hai người cứ cách một thời gian lại hẹn nhau uống rượu, Kim Hồ tuy rằng chưa từng thấy hắn uống rượu, nhưng sự tình ắt sẽ có ngày bại lộ. Một lần vào buổi khuya, mọi âm thanh đều không còn, chỉ có vài tiếng chó sủa ngẫu nhiên, đã phát sinh hết thảy mưu mô quỷ kế lẫn thời cơ tuyệt hảo.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Lão Thử Chi Chi | Võng du | Hoàn thành
Tình trạng kinh tế của chúng tôi cũng ổn, tôi không biết cụ thể thế nào, nhưng có lẽ là cũng tàm tạm. Bởi vì tôi cực kỳ nhát gan, hắn chăm sóc trông coi tôi rất chặt chẽ, không cần tôi đi ra ngoài làm việc kiếm tiền. Kỳ thực tôi không nhát gan, chuột trong phòng bếp chạy ra bị tôi xử lý sạch, thật đấy. À, nãy nói đến cái gì rồi nhỉ, tiếp là hắn liền tặng tôi một cái máy vi tính, rất xấu rất nặng, trên thùng máy dính đầy bụi. Hắn nói có thể dùng cái này chơi game, trước đây thật lâu tôi đã từng chơi rồi, tôi vẫn nhớ bên trong có bốn trò chơi.Một là dò mìn, hai là chơi bài con nhện, ba là bắn bóng 3D, còn có trò cờ vua tôi mãi không hiểu cách chơi. Rất tẻ nhạt, thật sự chơi không vui, thế nhưng cái máy tính đó là tôi đòi hắn tặng, hắn còn tặng tôi khoai tây cải trắng gì đó rồi tôi nấu, tôi học mẹ tôi giả bộ ra vẻ giận dỗi. Hắn cũng sẽ ăn. Quá nhàm chán tôi liền nghĩ biện pháp lấy điện thoại truy cập quay số* để lên mạng, thật là khó làm, đứt quãng làm cực kỳ lâu. Lên rồi tôi mới biết bạn trai bình thường sẽ không tặng những thứ đồ này, tôi liền nghĩ không biết có nên chia tay không? Nhưng tôi rất yêu hắn, hắn nói hắn cũng chỉ yêu tôi.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Lãnh Dược | Đam mỹ | Hoàn thành
Trước mắt đột nhiên xuất hiện một thảm cỏ màu xanh biếc, yên tĩnh mà mỹ lệ. Hoa thơm rực rỡ, những con bướm bay lả lướt, đây là nơi thật kỳ quái, không hề có ánh mặt trời thế nhưng vẫn sáng ngời. Ngạc nhiên đứng ở trên thềm cỏ mềm mại, tôi nhất thời nhớ không nổi tôi như thế nào lại tới cái nơi vừa xa lạ mà có điểm quen thuộc này. Đột nhiên, có một thân ảnh nho nhỏ đứng dưới bóng cây cổ thụ hấp dẫn ánh mắt của tôi.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Hạ Trường An | Đô thị | Hoàn thành
“Chào mừng quý khách!” Từ khi tấm mành vải được vén lên, khách hàng ghé qua nhà hàng nhỏ, Mục Duyên bắt đầu bận rộn bù đầu. Năm thứ hai cả hai ở bên nhau, Tống Nhất Phương tham gia một cuộc thi thiết kế đã ẵm luôn giải nhất, góp tiền thưởng với số tiền tiết kiệm của Mục Duyên, nhanh chóng khai trương “Đào ốc”.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Diêm Danh rút điếu thuốc cuối cùng có trong người, cầm hộp thuốc lá vuốt vuốt, vừa định ném vào trong sọt rác. Suy nghĩ một chút vẫn là châm lửa hút. Xoa xoa chà xát cái mông. Nhìn cái phòng sơn nền trắng trước mặt còn viết chữ Thảo to đùng bằng bút lông, hừ lạnh một tiếng. Cái hừ lạnh có rất nhiều ý nghĩa, nhưng tuyệt đối không phải xem thường. Tìm trong áo khoác lấy ra một cái bút, hơi cong đầu gối chậm rãi viết lên. Viết xong sau quay đầu lại hướng WC. Mở cửa, sau đó sửa sang lại bộ âu phục, điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra đi ra khỏi WC của khách sạn.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Tạp Liệt Phu Tư Cơ | Tiên hiệp | Hoàn thành
úc Tề Tiêu ở trong viện của mình đả tọa, bỗng nhiên cảm giác được một tia hơi thở quen thuộc, trong lòng hắn kinh hoàng, nhảy nhót mà trợn mắt, đứng dậy chạy ra mở cửa. Phía trên mái hiên ngoài cửa treo một cái lục lạc, dưới lục lạc cột một đoạn lụa đỏ, Tề Tiêu duỗi tay túm lụa đỏ giật một cái, linh đinh một tiếng, linh âm càng truyền càng xa, không bao lâu, một thân ảnh áo xanh từ ngoài cửa viện môn tiến vào, đứng dưới mái hiên, cung kính hành lễ: “Xin Tề Tiên Tôn dạy bảo.”Tề Tiêu thấy người tới trong một khắc đã thu lại vẻ mặt vui mừng, ngược lại thay bằng bộ dáng nghiêm túc thuộc về trưởng lão của Mê Vụ Sơn, cẩn thận hỏi: “Có phải Yến Như Vân đã trở lại không?”. “Bẩm Tề Tiên Tôn, khoảng thời gian nửa chén trà nhỏ phía trước, Yến sư huynh đi thí luyện từ trong bí cảnh đã trở về.” Quả nhiên.Tề Tiêu thiếu chút nữa vui mừng ra mặt, ngại vì trước mắt có đệ tử, chỉ phải cố giả bộ nghiêm mặt, trong lòng đã nghĩ đuổi tiểu đệ tử này đi, chạy nhanh đi gặp người hắn treo ở đầu quả tim. Đệ tử áo xanh tức khắc cảm thấy có trọng trách trong người, một bên suy nghĩ cẩn thận một bên đáp: “Đệ tử chỉ là ở xa xa nhìn thoáng qua, hình như là bị thương ở cánh tay, không ảnh hưởng tới đi lại.”Tề Tiêu nhẹ nhàng thở ra, không ảnh hưởng tới đi lại chứng tỏ bị thương không phải quá nghiêm trọng, đang muốn hỏi thêm cái gì, bỗng nhiên dừng lại, trên miệng treo nụ cười, rất nhanh ho khụ một tiếng, nghiêng người che lại tươi cười, trầm giọng nói: “Ngươi đi xuống đi.”
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Diễm Ảnh Khuynh Thành | Xuyên không | Hoàn thành
“Thần long cúi đầu” tao nhã lễ độ mà ánh mắt như điện. Thủ lĩnh danh bộ lạnh lùng như băng lại thanh hàn như nguyệt. Bọn họ đều là người đứng đầu quần hùng trong kinh thành, trên giang hồ. Trong khoảnh khắc ánh chớp loé lên, con người bễ nghễ quần hùng kia mang theo một loại tâm tình vạn niệm hoá tro tàn, mây xanh vạn cổ tựa lông hồng, phi thân vào giữa không trung. Đúng lúc này, ánh chớp biến thành màu đỏ. Ánh chớp vì sao lại biến đỏ? Bởi vì ánh kiếm, – bởi vì thanh kiếm trong tay một thiếu niên vương hầu áo trắng. Ánh kiếm loé lên giữa ánh chớp. Chớp trắng xoá. Kiếm đỏ thẫm.
19.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Tĩnh Thủy Biên | Khoa huyễn | Hoàn thành
Trầm Bạch vừa ngậm bánh bao vừa tra chìa khóa, kết quả vì nước miếng ra quá nhiều, quá trơn nên bánh bao cứ tuột xuống, vừa cảm giác không cắn được nên y hoảng hốt há miệng "A" một tiếng, đúng rồi, bánh bao rơi thẳng xuống đất lịch bịch lăn ra xa. Trầm Bạch chạy theo mấy bước, từ từ ngừng lại, bánh bao của y bị một vật chặn lại không di chuyển nữa. Y dụi mắt, chắc chắn mình không nhìn lầm... Lúc Bách Linh đậu trên vai Trầm Bạch còn đắc ý giơ cánh lên rồi lấy mỏ mổ vào cánh. Trầm Bạch ngồi chồm hổm dưới đất, mặt nhíu lại thành một cục, khom người, chân thon xuất hiện ba ngấn thịt. Trước mặt y là một cái đuôi mãng xà rất to lớn, ừ, nửa thân trên có lẽ là thân người...
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Tiểu Miêu Bất Ái Khiếu | Đam mỹ | Hoàn thành
Sau khi Hướng Dương chuyển nhà, vì để chúc mừng bạn hữu liền tặng hắn một chậu cây mắc cỡ. Cành hoa tinh tế, phiến lá kiều nộn, vươn mình mà đứng, lại như thiếu nữ e thẹn, có chút ý nhị mà độc đáo. Nhóc con. Hướng dương vươn một ngón tay xoa xoa phiến lá. Phiến lá bị cảm xúc ấm áp của đầu ngón tay chạm vào, rất nhanh liền khép lại. Thẹn thùng?
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Ánh mặt trời xuyên tầng lá xanh rọi qua ô cửa sổ sau đó gặp khích chiếu trên người thiếu niên anh tuấn đang ngủ ở trên giường, từ cái khẽ nhíu mày cũng đủ cho người khác biết được cậu thiếu niên này ngủ không ngon giấc. “Ừm…” Thủy Linh Thần nâng mí mắt nặng trĩu chậm rãi mở ra, đập vào tầm mắt chính là trần nhà trong căn phòng trọ anh mới thuê gần một tháng này có chút như quen thuộc nhưng cũng lại có chút lạ lẫm, anh bị làm sao vậy ?! Thân thể đau nhức muốn chết, cứ như chỉ cần cử động nhẹ là toàn thân liền như nứt toác ra.Những chuyện này phát sinh là do đêm hôm qua, hắn không hiểu vì sao người em trai mà mình luôn luôn thương yêu lại làm ra những chuyện này với mình, là muốn trút giận sao? không thể nào! Bên cạnh em ấy theo lý không thiếu nữ nhân mới đúng, chỉ cần đem khuôn mặt của Vụ Dạ ra, hoặc giơ một ngón tay thôi, thì liền có một đám đàn bà lẫn đàn ông chạy tới nguyện ý vì em ấy làm ấm giường mà, cần gì phải tìm tới một đứa con trai huống hồ còn là anh trai như anh…“Anh à… Em yêu anh…” anh có nhớ mang máng lúc Vụ Dạ tiến vào cơ thể anh thì đúng là có nói một câu như vậy, câu nói này là có ý gì, yêu là… Không thể nào, anh không biết là Vụ Dạ lại ôm cái loại tình cảm như vậy dành cho mình, vậy còn anh thì sao đây? Anh ôm loại tình cảm gì khi ở bên cạnh em ấy? Anh chỉ cần biết mỗi khi nhìn thấy em trai nhíu mày một chút hoặc cười một cái thì trong thâm tâm anh liền nhũn ra, nhưng loại cảm xúc này có chứa nhục dục hay không thì anh chưa nghĩ tới…
1.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Nhu Thiên Vũ | Khoa huyễn | Hoàn thành
Nghề nghiệp của Phạm Âm khá đặc biệt, sát thủ. Từ sau khi cha qua đời thì hắn bắt đầu kiếp sống nghề sát thủ này. Hắn không nghĩ rằng giới sát thủ vất vả mệt nhọc bao nhiêu, ít nhất thì bản thân hắn cảm thấy như vậy. Bởi vì không thích làm một mình, cho nên năm năm trước hắn gia nhập vào một tổ chức sát thủ quốc tế, phụ trách làm ăn ở khu vực Trung Á.Sau một năm, một tờ giấy thông báo gọi hắn về tổng bộ New York Mỹ, thành phố phạm tội lớn nhất thế giới. Sau khi Phạm Âm mang theo đầy bụng oán giận đi tới tổng bộ New York mới phát hiện, công việc ở đây thoải mái hơn ở Trung Á nhiều. Một năm chỉ khoảng 3 4 lần nhiệm vụ, thời gian còn lại toàn bộ do tự bản thân sắp xếp. Vậy là sau khi đã quen với cuộc sống ở New York thì Phạm Âm mở một tiệm hoa mặt tiền không lớn để giết thời gian. Vào tháng tư tháng năm mỗi năm hắn sẽ giao tiệm hoa cho người bạn trông coi, mình thì đeo ba lô đi du lịch khắp thế giới. Cuộc sống trôi qua thích ý mà tự tại. Một người, nếu có thể phân chia giới hạn được công việc và sinh hoạt rõ ràng, vậy thì người đó sẽ thoải mái rất nhiều. Nhưng những lời này lại không thích hợp với một sát thủ chuyên nghiệp cho lắm. Trung Quốc có câu nói, đi đêm nhiều có ngày gặp ma. Giết người quá nhiều, cũng không thoát khỏi một ngày bị người giết.
23.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24