“Thằng con nhà người ta” là cụm từ mà chúng ta nghe nhiều nhất, chỉ bởi vì “thằng con nhà người ta” đó giỏi hơn mình, ngoan hơn mình. Mà sau này “thằng con nhà người ta” đó lại trở thành tri kỉ của mình. “Thằng con nhà người ta” mà mẹ cậu hay nhắc đến mỗi ngày không ai khác chính là lớp trưởng của cậu. Phải cậu ta đúng chuẩn là kiểu con nhà người ta, học giỏi, siêng năng, chăm chỉ, giỏi việc nước đảm việc nhà. Một ngày nọ, Sở Vương Thư, thằng con nhà người ta ấy chuyển đến gần nhà cậu, Gia Phong Tâm cậu coi như tiêu đời. Mẹ cậu suốt ngày cứ lấy Sở Vương Thư làm hình mẫu lí tưởng cho con mình, khiến cậu mỗi lần nghe đến cái tên Sở Vương Thư là như cảm thấy nghẹt thở. Nhưng trời xui đất khiến, sau này Sở Vương Thư lại trở thành người bạn thân thiết với Gia Tâm Phong, mà hơn cả thân thiết chính là tình yêu của Gia Tâm Phong. Dù từng bị ám ảnh bởi “thằng con nhà người ta” nhưng khi “thằng con nhà người ta” trở thành một nửa kia của mình thì cũng không cảm thấy đáng ghét lắm. Gặp được chân ái đời mình thì là may mắn, mặc kệ đó có là “thằng con nhà người ta” mình từng ghét cay ghét đắng đi chăng nữa. Mời các bạn cùng theo dõi.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 20:34
Bạn đang đọc truyện Em Và Chức Vô Địch Đều Thuộc Về Anh của tác giả Trần Ẩn. Mười năm sau, "cô bé" năm ấy lại trưởng thành, thành một thanh niên cao lớn, còn tới cửa tìm anh, đỏ mặt nói thích...anh khi bắn cung.Lý Tầm:...Thôi bỏ đi!…Tống Ngưỡng nhớ lại lần đầu tiên mình gặp Lý Tầm, khi ấy trong một giải vô địch bắn cung toàn quốc, Lý Tầm dùng mũi tên cuối cùng bắn trúng vòng tròn 10 điểm, một mũi tên đoạt luôn chức vô địch khiến khắp nơi sôi sùng sục.Từ ấy, trong lòng cậu có nam thần của mình.Mười năm sau, khi Tống Ngưỡng đang học trung học, cậu tình cờ gặp Lý Tầm ở phòng tập bắn cung, kích động đến nỗi nói năng lộn xộn: “Em đã từng chứng kiến anh tỏa sáng khi thi đấu! Lát nữa anh bắn có thể cho em quan sát ở khoảng cách gần được không?”Lý Tầm: “…Cảm ơn, tôi không bắn.”Lần gặp tiếp theo. Phòng tắm.Lý Tầm: “Anh bạn nhỏ, lại muốn đến quan sát đấy à?”Gương mặt nhỏ của Tống Ngưỡng hiện lên mấy cái gạch màu vàng.Nếu là fan của tác giả Trần Ẩn, bạn có thể đọc thêm Sống Thử Trước Khi Kết Hôn hay Wrong Impression.
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:32
Bạn đang đọc truyện Em Thử Trốn Nữa Xem của tác giả Kim Nhàn. Diệp Dao cũng nhận ra người anh em của mình là thẳng, siêu siêu thẳng, không khác gì cây thước, còn thẳng hơn cả sắt thép, nhưng vì bề ngoài quá mức anh tuấn và bắt mắt nên cũng bị khá nhiều bạn "đồng chí" tăm tia.Mỗi khi có người như thế tiếp cận, Lục Tầm đều không kiêng nể gì mà từ chối thẳng và cứng rắn. Dù quan hệ trước đó có tốt cỡ nào, thì cũng bị hắn block chẳng chút do dự, làm cho người ta không còn cách nào để xuất hiện trong thế giới của hắn nữa.Tình cảm không thể nói này một khi nảy mầm thì trước sau gì cũng bị phát hiện. Để bảo vệ tình nghĩa anh em keo sơn này, Diệp Dao quyết định hạn chế tối đa thời gian ở cùng Lục Tầm.Lục Tầm muốn cùng cậu du lịch, cậu từ chối.Lục Tầm muốn cùng cậu tắm rửa, cậu từ chối.Lục Tầm muốn ôm cậu ngủ, cậu vẫn từ chối.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Lưu Niên Tự Thủy hay Mỹ Nhân Sao Chổi.
16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 20:25
Tư Đồ Thiên Kiều | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Thích Anh Xoa Đầu Của Em của tác giả Tư Đồ Thiên Kiều. Vậy nên ba đứa nhỏ cũng không còn cơ hội chơi đùa với nhau (không phải, là Lăng Phi không còn cơ hội ức hiếp hai người kia mới đúng)Lăng Phi trưởng thành, vẫn nhớ về cục bột nhỏ mà mình hay nhéo má, vẫn cứ ngóng trông được gặp lại, thấy lại nụ cười mềm mại kia...Ai ngờ Diệp Chu lớn lên, bao năm nay bị Đào Hạ Dương ảnh hưởng, không còn là bé mềm mại năm xưa, mà đã trở thành hỗn thế ma vương, nghịch phá không chịu được.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Nhật Ký Ở Nông Thôn Của Thầy Giáo Tiểu Chung hay Địch Tướng Vi Nô.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:43
Mộ Tư Tại Viễn Đạo | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Là Thanh Khống Sao của tác giả Mộ Tư Tại Viễn Đạo. Sau đó, họ cứ vậy mà trở thành một đôi trong lòng fan, nhanh chóng nổi tiếng, diễn kich truyền thanh cũng nhận được vô sổ ủng hộ và khen ngợi.Vị Thành cho rằng đây chắc là duyên của hai người, cho đến một ngày, anh chàng con của ông bác hàng xóm Tạ Dịch Bân từ nước ngoài trở về, anh ta cứ "ngẫu nhiên gặp cậu ở cửa nhà, sau đó là bám theo mời ăn cơm chung.Trên bàn cơm, bỗng nhiên Tạ Dịch Bân nói: "Mình yêu nhau đi."Vị Thành không hiểu gì cả: "Anh trúng tà à?""Tôi rất nghiêm túc.""Nhưng mà chúng ta có thân thiết lắm đâu?"Tạ Dịch Bân nhìn Vị Thành một lát, thanh âm lành lạnh quen thuộc: "Tôi là Tẫn Hữu, chúng ta... là một cặp."Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Nhường Nàng Ba Phần của cùng tác giả.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:36
Bạn đang đọc truyện Em Là Của Anh full (đã hoàn thành) của tác giả Trạch Nam. Đây là nhà của em và anh, ai dám cười, anh liền đem họ đuổi việc. Vĩnh Huy bá đạo lên tiếng, song hướng cái má Duy Phương hôn một cái. Duy Phương ngượng ngùng, nhăn nhó phản kháng. Ai cho hôn?! Anh cho. Vĩnh Huy cười cười, tiếp tục làm càn, hướng cái miệng nhỏ của Duy Phương mà hôn xuống. Duy Phương bị tập kích, muốn há miệng mắng nhưng bị Vĩnh Huy thừa nước đục thả câu, trực tiếp cùng lưỡi dây dưa một chỗ. Ưm~ Huy... Thấy Duy Phương sắp thở không được, Vĩnh Huy tiếc nuối buông tha. Chẹp, mình ăn chưa no a~ Vĩnh Huy nhìn Duy Phương thở gấp trong lòng, tham lam định tấn công xuống phía dưới nhưng... Bên cạnh đó, cũng có những truyện, thể loại hoặc tác giả vô cùng hay và hấp dẫn khác mà bạn đừng nên bỏ lỡ như truyen thang duc hay muốn em là của riêng.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 20:39
Bạch Đình Quan Vũ | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Không Được, Để Tôi của tác giả Bạch Đình Quan Vũ. Nhóc tùy tùng và Lâm Phi như hình với bóng, đi cùng nhau chơi cùng nhau, mặc quần áo lẫn nhau, còn đi tắm, đi ngủ cũng nhau nữa, thân thiết như anh emMỗi ngày Lâm Phi còn sẽ nhét một viên kẹo cho nhóc tùy tùng, ngầu ngầy nói:“Ăn kẹo của tôi thì chính là người của tôi! Ác bá đây sẽ bảo vệ cho bé tuỳ tùng, cả đời này luôn!”Vào năm lớp 12, vì hiểu lầm mà đường ai nấy đi, tùy tùng nhỏ nhẫn nhịn được hai năm, cuối cùng vẫn về nước tìm cậu, bắt đầu kế hoạch mặt dày cưa chồng.Vài ngày sau Lâm Phi giơ tay đầu hàng, song hướng yêu thầm cuối cũng cũng nở hoa rồi! Từ đây chỉ có ngọt ngọt ngọt!Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Nguyệt Lãng Phong Thanh hay Tiểu Địa Chủ.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:41
Hoa Ngộ Nha | Sủng | Hoàn thành
Có một thiếu gia thụ ngoan ngoãn dịu dàng dễ thương, chính xác là một bé ngoan phẩm học kiêm ưu (phẩm chất và học tập đều rất ưu tú), thông thạo đủ thứ cầm kỳ thi họa, bẽn lẽn hiền lành giống như quả bóng nhỏ màu trắng. Nhưng cậu có một bí mật động trời. Cậu thích một tên Ngưu Lang (1). Mà lại còn là chiêu bài của night club.Chiêu bài thường rất đắt giá, nhưng mà tiểu thiếu gia lại không có gì ngoại trừ nhiều tiền. Sau đó liền nhờ bạn gay hỏi thăm xem chiêu bài công thích kiểu người gì, kim chủ phải như thế nào thì mới có thể bao nuôi được hắn. Kết quả công không phải là chiêu bài Ngưu Lang, mà hắn lại là ông chủ của club Ngưu Lang, cho nên thông tin hỏi thăm bị sai lệch…Bạn gay bi thương nói cho cậu biết, chiêu bài công ưa thích mẫu người cuồng dã (điên cuồng hoang dại), càng cuồng dã càng tốt.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Y Đình Mạt Đồng | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Còn Nhớ Tôi Không? của tác giả Y Đình Mạt Đồng. Trì Nghiệp Đàn và Cố Hàm chia tay nhau đã nhiều năm, tới khi gặp lại trong văn phòng, anh ngăn cản Cố Hàm rồi hỏi:- Em còn nhớ tôi không?Vẫn là dáng vẻ dịu dàng ôn hòa đó, biểu tình không khác một mảy may, đáp lại- Nhớ chứ!Trì Nghiệp Đàn ghét nhất chính là bộ dáng Cố Hàm lúc nào cũng ôn nhu thế này, nhất là không dành cho mình hắn, mà ai ai cũng có thể có được sự dịu dàng này...Hắn nghiến răng hỏi:- Cố Hàm, em có tim không?Cố Hàm khẽ nói: - Có chứ….Ngoài ra, bạn đừng bỏ lỡ truyện Không Thể Ký Hiệu của cùng tác giả.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 19:25
Tam Nguyệt Đào Hồ | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Ấy Yêu Tôi Đến Vậy của tác giả Tam Nguyệt Đào Hồ. Lương Hành Dã là người có gia thế hiển hách, chỉ là tính tình không tốt lắm, hung hăng quyết đoán.Ngày hôm đó, anh trở về nhà từ sàn đấu quyền anh, phát hiện trong bồn tắm nhà mình xuất hiện một chàng tiên cá.Có khuôn mặt người, có suy nghĩ như con người, lại còn dùng đuôi đập nát điện thoại của anh.Lương Hành Dã không phải người tốt. Điều tốt đẹp duy nhất anh muốn làm là gửi chàng tiên cá nhỏ xinh này về nhà.Trì Ninh: Tui nói tui sợ biển cả, sao ánh mắt Lương Hành Dã nhìn tui kỳ lạ vậy?Lương Hành Dã: Mỗi lần đưa em ấy về biển, em ấy đều không muốn. Em ấy yêu tôi đến vậy sao?Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Anh Đừng Có Qua Đây của cùng tác giả.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:48
Bạn đang đọc truyện Em Ấy Thuộc Về Tôi của tác giả Đát Anh. Nhìn dáng vẻ dễ thương, lại có chút giảo hoạt tính kế, còn có thể lúc buồn tới an ủi tôi, khiến tôi vui vẻ, lại còn luôn trân trọng tôi, đặt tôi vào trong lòng....Tôi dần hiểu rõ, tôi phải có được em,Để em hoàn toàn thuộc về tôi.- --------------------------------------------------------------------------------Kết hôn cùng giới là hợp pháp, bá đạo tổng tài độc đoán đoạt ái.Đừng hỏi, hỏi chính là ngọt ngọt ngọt ngọt ngọt ngọtBên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm những truyện bách hợp khác như: Sở Vị Ái Tình Đạo Diễn Cùng Ca Sĩ hay Người Không Tồn Tại
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:29
Bất Nguyện Thành Song | Sủng | Hoàn thành
Trăm năm trước, triều đình chưa thắt chặt các quy định thương mại. Các phủ trắng trợn vơ vét của cải, giàu có ngang vua, quốc gia suy yếu, dân chúng lầm than. Các quan chức dồn dập dâng thư tấu vua, thỉnh cầu nghiêm phạt trừng trị. Mãi đến bây giờ, triều đình mới độc quyền công thương nghiệp, vị trí vững chắc, nhưng việc hợp tác với các phủ vẫn là điều thiết yếu, nhưng chỉ có những phủ mạnh nhất mới xứng đáng. Trăm năm qua, các phủ tranh giành, cấu xé lẫn nhau chỉ hòng đoạt được vị trí kia, trở thành Tam phủ đứng đầu.Thương nhân trục lợi tranh giành, Diệp các vẫn dửng dưng, ngoại trừ việc nhận tiền giết người, không chủ động tham gia vào ân oán ba đời của tam phủ. Bây giờ, Mục phủ suy tàn, dần dần tiêu điều. Lý phủ như mãnh hổ ngủ đông, cuối cùng trong một đêm thảm sát Mục phủ. Bị tập kích bất ngờ, trong một đêm, cả một đại gia tộc chấp nhận số phận diệt môn. Nhóm người mặc áo đen kia chính là người của Mục phủ, họ phụng mệnh Mục Trường Yên đem hai vị tiểu thiếu gia đến nơi mà nanh vuốt của kẻ thù không thể chạm đến – Diệp các. Bước ra từ cuộc hỗn chiến, họ đã trải qua một cuộc chiến thảm khốc, rất nhiều người bị thương nặng, ngay cả tiểu nhi tử nhà Mục phủ cũng lãnh một kiếp, lúc nào đang thoi thóp nằm trong lồng ngực người mặc áo đen. Đoàn người không phút giây nào ngơi nghỉ, lảo đảo đi về phía trước.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Bạn đang đọc truyện Đu CP Đến Hồ Đồ, Cậu Tin Không? của tác giả Tuyên Lê. Lộ Vũ bị chuông điện thoại di động đánh thức. Vất vả nhấc mí mắt lên, trước mắt cậu là một cái bồn cầu... trắng toát bóng loáng. Trong đầu cậu mờ mịt, không nhận rõ được tình cảnh lúc này, rõ ràng mới đây thôi cậu còn đang ở trong trường quay, sao bây giờ lại xuất hiện trong nhà vệ sinh được nhỉ? Dạ dày quặn lên như trời đất đang nghiêng ngả, tiếng điện thoại vang lên không dứt khiến đầu cậu đau như búa bổ, ngón tay Lộ Vũ quẹt nhẹ lên màn hình, không để ý đến cái tên "Anh Triệu" đang nhấp nháy bên trên. Trong loa truyền ra âm thanh đinh tai nhức óc: "Cậu vẫn còn ở Tử Dạ hả, chạy ngay đi! Diệp Lẫm đang tới chặn cậu!" Bạn cũng đừng bỏ lỡ những truyện cùng thể loại như: Quý Ngài Sầu Bi Muốn Sống Bình Yên hay Còn Nói Em Không Thích Ta.
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 19:24
Thụy Bất Tỉnh | Sủng | Hoàn thành
Âu là một loài cá, nửa trên là hình hài của một con người, nửa dưới lại là thân cá, điều này khiến y cảm thấy thật phiền não. Phải nói như thế nào nhỉ, y là độc nhất, bởi vì nhân ngư như y đều đã bị tuyệt chủng hết rồi. Cho nên, so với những loài cá cùng sống nơi đại dương khác, y hình như thật sự là có chút đặc biệt thì phải. Âu? Cái tên Âu này không phải tự nhiên mà có. Đó là tên mà một lão rùa đã đặt cho y, bởi vì thân mình y dài, có thể ôm trọn cái đuôi, tạo thành một vòng tròn cực kì đẹp mắt và thần kì. Nhưng nói thế nào thì nói, tuy là cá, nhưng Âu cũng có trái tim, cũng biết yêu, biết thương như con người. Cho nên khi gặp phải một nam nhân, là con người bình thường, y đã đem lòng yêu thương. Tình cảm giống như bão lũ, từng bước từng bước tràn về, phá vỡ đi mọi rào cản. Một cá dưới biển, một người trên cạn, phải làm thế nào để có thể ở cạnh nhau? Trọn đời trọn kiếp, cho đến khi răng long đầu bạc, y cũng không muốn rời xa tình yêu. Mối tình chân chân thực thực này, dường như đã thực sự khắc cốt ghi tâm... Đây, phải chăng là giấc mộng hay sẽ là sự thật?
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Từ Từ Đồ Chi | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đương Lúc Xuân Đến Tôi Nhớ Người của tác giả Từ Từ Đồ Chi. Công lớn tuổi hơn thụ, công 22, thụ 18, cứu rỗi lẫn nhau; cái gì mà máu chó ngược luyến, người thứ ba là ánh trăng sáng hay truy phu nơi hỏa táng tất cả đều không có!Một cặp trai thẳng xoắn xuýt lầm tưởng đối phương yêu thích mình sau đó bất đắc dĩ phát hiện ra cả hai đều vì đối phương mà biến cong giới tính.Thoải mái hẹn hò cũng như lĩnh hội truyền thống yêu đương trong khuôn viên trường học, sẵn tiện đánh giá một chút thời buổi bây giờ người ta yêu nhau là như thế nào.Một câu chuyện tình yêu xưa cũ tuyệt mĩ.Giới thiệu tóm gọn trong một câu: Trai thẳng mấy người thật biết chơi!Bạn cũng có thể đọc thêm truyện Dáng Vẻ Anh Thích Em Đều Có của cùng tác giả.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:23
Tiêu Hòa Tương Thủy | Sủng | Hoàn thành
Trời sinh đúng là chói mắt, lời này là Diệp Phồn muốn nói đến người bạn mới cùng bàn, chói mắt đến nỗi hấp dẫn không ít nữ sinh. Hết nhóm nữ sinh này đến nhóm nữ sinh khác vây quanh ngắm nhìn. Cậu không biết rằng vị bạn học cùng bàn này chính là người tương lai sẽ được các nữ sinh bầu là mỹ nam số 1 của trường nhất trung Lâm thành luôn.Ngồi bên cửa sổ, cậu nghe rõ sự phấn khích của các cô gái khi họ nhìn Lý Thiệu Quân, mà nhân vật soái ca bị vây xem kia giờ phút này vẫn đang ghé vào bàn mà ngủ. Sườn mặt đối diện với cửa sổ, khuôn mặt đẹp trai vương đầy nắng. Người này đẹp trai soái khí, mũi cao, đôi môi mỏng bạc thần. Tuy rằng nhắm mắt lại ngủ trông bộ dáng thật vô hại, nhưng không mất đi anh khí, quả thật chính là vương tử bước ra từ truyện tranh, mỗi một chi tiết đều trêu chọc đến tâm hồn thiếu nữ của các cô gái.Nhưng là Diệp Phồn không có một chút tâm tình đi thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, cậu thực tại rất gấp, quá mót, thật sự rất muốn đi toilet. Nhưng bạn cùng bàn mới lại ngồi bên ngoài vẫn cứ ngủ, kêu thế nào đều không tỉnh, đã ngủ từ tiết thứ 3, tư thế không đổi một lần nào, không thấy mỏi sao? Nói cách khác, Diệp Phồn đã nhịn từ tiết thứ 3, thật sự là không thể nhịn được nữa rồi. Cuối cùng vẫn là quyết định tàn nhẫn đi phá mộng đẹp của người ta, vươn tay chụp lấy bả vai của bạn học cùng bàn.
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Bạn đang đọc truyện Dược Nhập Cao Hoang của tác giả A Phù Tử. Các khoa ngành, ngoại trừ khoa thể thao và âm nhạc, đều nằm trong cơ sở mới. Mà cơ sở mới thì kiểu gì cũng có chỗ thiếu sót, ví dụ như cơ sở vật chất chưa hoàn thiện chẳng hạn. Ngoại trừ lối vào chính và khu vực giảng dạy, khắp nơi trong khuôn viên trường đều có đất hoang. Trời tối chút, nữ sinh cũng không dám một mình rời xa ký túc xá. Trời đông khắc nghiệt, trước sáu giờ là phần lớn khu vực này đã tối sầm lại, chỉ có tòa nhà ký túc xá là sáng đèn — tầng một của tòa nhà ký túc xá được cho thuê làm nhà hàng nhỏ, siêu thị nhỏ, cửa hàng điện tử và chỗ photocopy. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Lang Tâm Cẩu Hành của cùng tác giả.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Khiêu Vũ Đích Thứ Vị | Sủng | Hoàn thành
A Tình là một thành viên cầy thảo nguyên trong một trấn nhỏ, trấn nhỏ của cầy thảo nguyên trên đỉnh núi Minh Sơn. Minh Sơn có chút đặc biệt, nó cao vút len vào mây, vách núi toàn đá chỉ cần nhìn là thấy, nhưng đỉnh núi lại như bị cái gì đó gọt mất, rất bằng phẳng. Hơn nữa, nó toàn là nham thạch cứng ngắc, thảm thực vật toàn những thứ khó có thể nhận ra, nguồn nước và đồ ăn đều ít đến thảm thương.Ngoại trừ địa thế, nơi này chẳng tồn tại được bất cứ thứ gì phù hợp với việc sinh tồn của cầy thảo nguyên, cho dù là đào hang cũng phải dùng sức thêm ba phần. Nghe nói tổ tiên của bọn họ bị một con rắn lớn đuổi bắt, hoảng hốt chạy bừa đến đỉnh Minh Sơn cắm rễ, mới tránh thoát được một kiếp. A Tình đoán là do con rắn lớn đó chẳng thèm leo núi.Đỉnh núi không có đồ ăn, cư dân của thị trấn nhỏ không thể không xuống núi tìm đồ ăn. Mà con rắn lớn kia vẫn còn lảng vảng ở dưới chân núi, bầy cầy thảo nguyên xuống núi thì tám tới chín phần mười đều gặp phải nó, trong đó có khoảng một nửa bị ăn tươi. Cầy thảo nguyên ra ngoài tìm đồ ăn được gọi là người thám hiểm, bởi vì toàn bộ địa phương bên ngoài Minh Sơn đều là chỗ nguy hiểm. Mẹ của A Tình cũng không thể trở về sau khi rời khỏi đây. Đám cha trong thị trấn nhỏ sẽ cho đám cầy non mất mẹ một chút đồ ăn cố định, để cho bọn chúng không đến mức chết đói. Nhưng mà, đồ ăn của A Tình đều đã bị đứa em gái là A Mỹ cướp mất.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:10
Nhất Mai Nữu Khấu | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đừng Nói Nhiều, Tới Theo Đuổi Em Đi! của tác giả Nhất Mai Nữu Khấu. Cậu dính lấy anh, lì lợm la liếm, năn nỉ ỉ ôi, cuối cùng thành công hốt được người về, cùng nhau trải qua một kỳ nghỉ hè vui vẻ tiêu dao khoái hoạt.Năm Phàn Kỳ 28 tuổi, anh trai này lại xuất hiện.Hai người cứ hễ gặp mặt là “đánh nhau”, đánh xong lại bỏ đi, bỏ đi rồi gặp lại, mà cứ hễ gặp là “đánh nhau”…Đã U30 còn chơi cái trò mèo vờn chuột như này, có phải là kích thích lắm không?Nhân thiết: Khó ở hay hờn dỗi thụ x Đụng xíu là tức chết công.Thiệt ra văn án phải là:Dạo gần đây, ekip của Phàn Kỳ phát hiện, trên mạng có một bạn nick là “Fan của Phàn Kỳ” thường xuyên comment kỳ quái ở rất nhiều tác phẩm và bài Weibo.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Hóa Ra Là Muốn Yêu Đương của cùng tác giả.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 20:34
Tịch Liêu Nhị Tam | Sủng | Hoàn thành
"Em...em muốn về nhà, em muốn gặp mẹ." "Biết rồi, phiền chết đi được!" "Ô ô ~ ~" "Không cho khóc!" Hạ Kiêu vò vò mái tóc ngắn ngủn, có chút tức giận nhăn mày quát nhỏ. Tiểu thiếu niên ngồi xổm bên cạnh hắn ôm lấy đầu gối, lập tức nghẹn đỏ mặt không dám lên tiếng nữa, chỉ là mở to đôi mắt ngập nước nhìn hắn. Mặt trời buổi chiều đang ngã về phía Tây, bọn họ trốn ở sau cái giá thiết bị trong sân thể dục của trường học, ánh nắng vàng nhạt bao phủ toàn thân. Thật mẹ nó nóng chết rồi!Hạ Kiêu lau lau cái cằm chảy mồ hôi, cúi người quan sát tình huống bên ngoài, chắc là đợi một lát nữa thì có thể đi. "Mẹ em sẽ lo lắng..." Một bàn tay trắng nõn bắt lấy cánh tay mướt mồ hôi của hắn, Hạ Kiêu quay đầu nhìn bộ dáng tội nghiệp của cậu, cái áo đồng phục màu trắng bị dính lên mấy dấu chân, nhìn qua có chút ác độc, chỉ thấy nước mũi trong suốt chảy ra liền bị hít trở về, Hạ Kiêu lập tức ghét bỏ mà gạt cánh tay cậu ra.Nói thầm một câu: "Đáng đời." Diệp Chân bẹp bẹp miệng vừa muốn khóc, lần này thật sự là không ngừng lại được, chưa được một phút đã khóc lên, càng khóc càng lớn tiếng, nghe thấy thê thảm vô cùng. Toàn bộ sân thể dục trống trải đều bị bao phủ bởi tiếng khóc của cậu, nhiệt độ càng ngày càng cao làm cho Hạ Kiêu sợ tới mức tay chân luống cuống, cũng không dám hung dữ với cậu nữa, vội vàng kéo cậu đứng dậy, thỏa hiệp: "Được, về nhà về nhà, bây giờ liền lập tức trở về."
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58