Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Trong phòng: Ngô Hàn bước đến rương tủ, lấy ra một lọ hương màu trắng ngà: - Lâm Hải, cái này tặng cho em. Lâm Hải khẽ ngẩng lên: - Tặng cho em?Ngô Hàn đặt trong lòng bàn tay của Lâm Hải, nhỏ giọng: - Là... hương tình. Lâm Hải rụt tay lại, bám lên tấm khăn đang bọc lấy đứa nhỏ: - Hàn.. anh đùa sao?. Em cần thứ đó để làm gì?
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53
NoharaMia | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô Vợ Nhỏ Của Tổng Tài Phúc Hắc là tựa truyện lãng mạn, hắc bang, thuộc thể loại ngôn tình, sủng. Câu chuyện kể về Tiểu Vy, từ lúc còn nhỏ thì cô đã mồ côi cha mẹ. May mắn thay, cô được một gia đình khá giả nhận làm con nuôi và hứa hôn với con trai của họ. Cả hai trải qua tình yêu với nhau được ba năm, thì bỗng một ngày nào đó cô nhận được tin nhắn từ số máy lạ báo người cô yêu đang quan hệ với một cô gái khác ở khách sạn, cô liền tức tốc chạy tới đó. Cảnh tượng trước mắt khiến trái tim cô tan vỡ, chồng tương lai của cô Trần Thanh Tuấn đang ân ái với bạn của cô – Kim Ngọc Như.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Brenna Hu | Ngôn tình | Hoàn thành
Tại một căn biệt thự nhà họ Lâm nguy nga, tráng lệ. Trong một căn phòng ngủ có màu chủ đạo là xanh da trời nhạt và trắng. Có một cô gái đang ngủ không hay "trời trăng mây nước". Có tiếng gõ cửa rồi có một giọng nói từ ngoài nói vào: " Tiểu thư, đã gần trưa rồi. Cô mau thức dậy đi. Kẻo ông bà chủ lại nổi giận đấy ". " Cho cháu thêm 10 phút nữa đi. Chỉ 10 phút nữa thôi "Một giọng nói ngáy ngủ nói ra. " Bà chủ nói nêu bây giờ tiểu thư không chịu thức dậy thì sẽ đích thân bà ấy lên kêu cô đó ". " Hả, được rồi. Tôi thức ngay ". Nghe đến bốn từ " bà chủ lên kêu " cô hoảng hồn bước ra khỏi giường. Nhanh chóng đi thay đồ rồi xuống nhà. Cô mặc một chiếc váy nhẹ nhàng bước xuống.Vừa nhìn thấy cô con gái bước xuống, Liễu Lệ - mẹ của Lâm Mẫn Nhi nói: " Cuối cùng con cũng chịu xuống rồi sau. Mẹ định lên kêu con thức dậy đó ". "Mẫn Nhi, con mau ngồi xuống đây đi, ba có chuyện muốn nói với con "
11.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Kim Tuyến (Kun) | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Thanh xuân không chỉ dừng lại ở tình cảm tuổi học trò, hay những ước vọng cháy bỏng của tuổi trẻ đầy nhiệt huyết. Nó còn biểu hiện cho tình thương gia đình, những nốt nhạc thăng trầm trong mỗi cuộc đời. Vốn dĩ không ai sinh ra đã trưởng thành, phải vấp ngã thật đau mới thấu hiểu được cái nhìn sâu sắc về nhân sinh.Thạch Anh, một hạt đậu bé nhỏ với quá trình trưởng thành của cô bên cạnh người cha tật nguyền, người mẹ điên và những người xấu xa, tốt bụng xung quanh. Đến cuối cùng liệu tình yêu và sự yên bình có đến với cô. Hạt Đậu Nhỏ có thể vươn mình khỏi lớp đất sần sùi, trở thành điều tốt đẹp nhất mà cha mẹ cô mong muốn?
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Đao Tri Đạo | Ngược | Hoàn thành
Trì Duẫn cảm thấy tay của mình khẽ run, nhưng vẫn yên lặng gật đầu, cố gắng mỉm cười. Cầm số đồ đạc không nhiều lắm trong tay, Trì Duẫn chần chừ trên bậc cửa vào một lát, ba chữ "Em đi đây" như nghẹn ở cổ họng, cuối cùng anh vẫn không nói gì, hắn sẽ không quan tâm, cũng tựa như hắn chưa bao giờ quan tâm đến anh. Trì Duẫn không ồn ào không quấy nhiễu rời đi như vậy, Tiết Trích Dạ cũng chẳng mảy may ngạc nhiên, đây là thỏa thuận giữa hai người, hắn chấp nhận Trì Duẫn làm người yêu hắn, kì hạn là đến ngày Trì Mặc trở về.Tiết Trích Dạ tin tưởng bản thân là một người tình tốt, ít nhất không bao giờ keo kiệt về mặt vật chất, mặc dù Trì Duẫn chưa bao giờ đòi hòi gì ở hắn. Bờ môi khẽ thành nụ cười tàn khốc, Tiết Trích Dạ nhìn bóng hình Trì Duẫn cầm ô chậm rãi rời đi qua tấm cửa sổ sát đất, đánh cái tách. Cậu ta hẳn phải cảm ơn hắn, nếu không phải cậu là anh trai của Trì Mặc, thì sao hắn sẽ chạm được đến cậu ta? Tiết Trích Dạ, tổng tài Tiết thị, muốn chơi dạng người thì chả có, Trì Duẫn, chỉ là một người bình thường nhất thấp hèn nhất trong đó mà thôi. Tiết Trích Dạ uống một ngụm sâm panh, lạnh lùng bật ra tiếng cười. Nghe nói mẹ ruột Trì Duẫn là một ả gái điếm, con trai của gái điếm, quả nhiên chả khác là bao, đều thuộc loại dạng chận xin người khác đè mình cả thôi.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tran Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bệnh viện phụ sản Nhân Ái. Phòng cấp cứu vẫn một đèn sáng đỏ rực. Sở Nguyệt vào thời khắc đó như đi dạo qua một vòng âm phủ. Cô đau đến bất tỉnh nhân sự Người giúp việc lúc đưa cô đến bệnh viện thì gọi ngay cho Từ Mạc Phong. Nhưng anh đã tắt máy. Trải qua 4 tiếng đồng hồ trong phòng phẫu thuật. Sở Nguyệt cuối cùng cũng được đẩy ra. Sắc mặt cô trắng bệch như tờ giấy. Sở Nguyệt sinh non ở tuần thứ 24. Đứa bé quá yếu, hiện giờ đã được đưa vào lồng kính dưới chế độ chăm sóc đặc biệt4 tiếng sau thuốc mê đã hết tác dụng. Sở Nguyệt tỉnh lại, cô vô thức đưa tay sờ lên bụng. Cô nhận thấy bụng mình đã xẹp xuống. Con cô đâu rồi? Nó đâu rồi? Cô y tá đứng bên cạnh đang thay ống truyền nước biển, thấy cô đã tỉnh lại. Cô y tá liền mỉm cười " Cô tỉnh lại rồi " Sở Nguyệt không quan tâm đến thứ gì nữa. Nỗi đau dưới hạ thân bắt đầu truyền tới. Cô chỉ quan tâm con cô thôi " Con tôi đâu rồi? " Cô y tá cố ý trấn an cô" Cô đừng quá kích động, cơ thể cô vẫn còn yếu. Cô đã bị sinh non ở tuần thứ 24, đứa bé đang ở phòng chăm sóc đặc biệt " Sở Nguyệt thẫn thờ, cô sinh non sao? Trước đây cô có tìm hiểu, sinh non rất nguy hiểm. Đứa bé đa phần là chết, còn nếu may mắn sống sót cũng để lại di chứng. Sở Nguyệt đau lòng, nước mắt cứ thế trào ra. Cô nghẹn ngào hỏi cô y tá.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tiểu Sơn Hoàng Đảo | Xuyên không | Hoàn thành
Lương đế chậm rãi đưa tay ra, muốn vuốt thẳng nếp nhăn giữa mi tâm Thất hoàng đệ của hắn, nhưng lại bị Tiêu Cảnh Diễm tựa như lạnh run né tránh. Tay của Lương đế đông cứng ở nơi đó, nhất thời nói không ra trong lòng là tâm tình gì. Thẩm Truy và Thái Thuyên nói xong mọi chuyện thì liền hành lễ rời khỏi điện, lưu lại một mình Tiêu Cảnh Diễm. Rồi chợt nhìn thấy một nhóm đại thần, các thần tử tới tới lui lui, Tiêu Cảnh Diễm bất kể chuyện lớn nhỏ, đem tất cả tấu chương nhất nhất nghe qua, hồi đáp những việc khẩn cấp, lưu lại chiết tử không gấp, đợi sau khi mọi người rời đi thì một mình xem lại. Chỉ xem một chút, trời đã vào đêm.
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Nhất Điểu Anh Minh | Ngôn tình | Hoàn thành
A Vi kiễng chân, với tay lấy khăn lau trên sào phơi giặt ướt, nhanh chóng chà lau thật kĩ đôi quang gánh cùng thùng dụng cụ một lượt, chuẩn bị cùng ông nội ra ngoài. Kiều gia cũng không có ruộng đất gì, Kiều lão đầu là một người thợ trám sứ, cả đời chỉ dựa vào chuyện đi hết đường ngang ngõ dọc trám chén đĩa mà làm kế sinh nhai. A Vi ngày ngày đi theo ông nội, động tác nhanh nhẹn ở một bên giúp đỡ lão nhân làm việc. Mấy năm nay các nông hộ cùng mấy nhà bần dân đều sống nghèo túng, chén đĩa bình thường có rơi vỡ cũng cẩn thận giữ lại mà nhờ người thợ sứ sửa chữa. Tuy không được như lúc còn nguyên nhưng dù sao tiền sửa một cái chén so ra cũng tiện nghi hơn rất nhiều so với tiền mua chén mới.Nắng sớm dìu dịu vờn qua gò má ửng hồng của nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn ẩn ẩn một tầng mồ hôi mỏng, khoé miệng tươi cười vui vẻ, chọc người nhìn tới không thể không nghĩ đến quả mật đào mọng đỏ thơm ngọt. A Vi năm nay đã 18 thế mà nhìn qua cũng chỉ như tiểu cô nương 16, mềm mại xinh xắn, cho dù trên người chỉ là y phục vải bố đơn giản nhưng cũng không thể giấu đi tướng mạo dễ nhìn.
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Đông Bôn Tây Cố | Ngôn tình | Hoàn thành
Vẻ mặt Trần Mộ Bạch đầy thản nhiên, nhớ lại, “Nghe Trần Tĩnh Khang kể, có người từng khen tôi, thất đức, bỉ ổi, lưu manh, là “tuyệt phẩm” truyền thế, đối với lời bình luận rất đúng trọng tâm như vậy, tôi quyết định sẽ đem những lời này trở thành kim chỉ nam mà nỗ lực thực hiện đến cùng, cả đời không dừng, không ngừng phấn đấu. Cố Cửu Tư trong nháy mắt không còn tức giận nữa, im lặng, im lặng, tiếp tục im lặng. Những lời này… là cô nói, một từ cũng không sai, từ việc này không có thể nhìn ra được Trần Mộ Bạch không chỉ có bộ não siêu khủng mà còn là người thù dai nhớ lâu.Chỉ là cô không nghĩ đến Trần Tĩnh Khang có thể đem y nguyên lời cô, nói lại cho Trần Mộ Bạch. Mặc dù mỗi lần cô khen anh, Trần Tĩnh Khang đều dè dặt túm lấy ống tay áo cô bảo cô nhẹ giọng một chút, thế nhưng dù cho cô chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu, tuy hiểu được thế nào là nhẫn nhịn, phải luôn biểu hiện dáng vẻ thành thục chín chắn, thế nhưng suy cho cùng cô vẫn còn ít tuổi, tất nhiên cũng có những lúc không kìm nén được. Mỗi lần không khống chế được như vậy, cô đều nắm chặt tay áo, âm điệu gào lên còn lớn hơn, “Tôi sợ cái gì, cậu đi nói với anh ta, tôi đang muốn nói cho anh ta nghe đấy!”
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Chấp Thông Nhất Căn | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa thu dần trôi qua, thành phố Ngân nghênh đón đợt khí lạnh đầu tiên của mùa đông. Những chiếc lá khô rơi đầy trên đất, bị gió cuốn đi, mang theo một làn gió lạnh. Tiếng chuông kết thúc tiết học cuối vang lên, cửa kính trong suốt nơi phòng học, xuất hiện những thân ảnh mờ ảo. Trên hành lang phòng học, từng âm thanh không ngừng vang lên, nào là tiếng thu dọn sách vở, tiếng cười nói, quang cảnh xung quanh trở nên náo nhiệt.Tiết học cuối kết thúc đã là xế chiều, cũng đã đến giờ ăn tối của mọi người, hiện giờ thời tiết bắt đầu chuyển mùa, trời dần chuyển tối, trường học được xây dựng rất lâu đời, không có điều hoà, ngay cả máy sưởi càng không cần nghĩ đến. Bạn cùng phòng Bùi Anh không ngừng lên tiếng oán giận, sắp cuối khoá mới bắt đầu lo lắng. “Chi Chi, chút nữa chúng ta cùng nhau đi ăn cơm nhé? Không biết hôm nay nhà ăn có món gì nhỉ?”“Có lẽ hôm nay không được, ngày mai là cuối tuần, tớ phải quay về nhà.” Giọng nói Thiên Chi rất êm tai, còn mang theo chút ngọt ngào. Bùi Anh nghe đến đây, đột nhiên dùng mu bàn tay đặt vào trán mình, chợt nhớ ra điều gì đó, nhìn Thiên Chi nói, “Ôi tớ quên mất, tớ quên hôm nay cậu phải về nhà, nhớ không lầm thì cậu từng nói, một tuần phải về nhà một lần đúng không?”
21.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Cuộc sống của Lăng Từ Nhật xoay quanh những câu chuyện về cuộc sống, những cung bậc học trò cũng như là về ... tình yêu... - Này nhóc!! - Gì đấy?? - Gọi là anh cái nào!! - Ông chỉ hơn tôi nửa năm thôi. Muốn tôi gọi là anh thì... đợi đến khi ông là người yêu tôi thì hẳn nói!!...Dương Khánh Nam nhìn Lăng Từ Nhật, nheo nheo mày, cười nham hiểm... - Được rồi!! Là do nhóc nói đấy nhé!!!
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Vladimir Nabokov | Tiểu thuyết | Hoàn thành
"Lolita, ánh sáng đời tôi, lửa dục lòng tôi. Lầm lỗi của tôi, linh hồn của tôi. Lo-lii-ta: đầu lưỡi lướt ba bước xuôi vòm miệng để vỗ nhẹ, tại bước ba, lên răng. Lo. Lii. Ta. Nàng là Lo, Lo đơn sơ, vào buổi sáng, đứng cao bốn foot mười inch, đi một chiếc tất. Nàng là Lola mặc quần dài. Nàng là Dolly ở trường học. Nàng là Dolores trên dòng điền tên. Nhưng trong vòng tay tôi, nàng lúc nào cũng là Lolita."
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Truman Capote | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Cô cũng được coi là một tiểu thư gia đình khuê các, tính tình hiền lành lại ngoan ngoãn. Sống trong nhung lụa từ nhỏ, từ bé đã phải học lễ nghi, được ăn hay không được ăn những thứ này đều đã phải học qua, nên nói câu gì, không nên nói câu gì cũng đều đã qua dạy dỗ. Cuộc sống của một tiểu thư gia đình giàu có vốn không phải là đơn giản như mọi người hay tưởng tượng. Mọi hành động hay những cử chỉ nhỏ nhặt nhất đều sẽ bị mọi người trong thiên hạ.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
Tuyết Lý Hồng Trang | Xuyên không | Hoàn thành
Chu Mộ Phỉ có nằm mơ cũng chưa bao giờ nghĩ đến bản thân lại xuyên thành một con chim. Chu Mộ Phỉ vô cùng tức giận, là điêu!…… Được rồi, là điêu, hơn nữa còn là thần điêu nổi tiếng trong tiểu thuyết võ hiệp Kim Dung. Nhưng y một chút cũng không muốn làm thần điêu cái quỷ gì đó, ai tới nói cho y biết làm sao để có thể biến lại thành anh đẹp trai!
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55
A A Tiểu Mao | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cô Tinh Bạn Mãn Nguyệt của tác giả A A Tiểu Mao. Ngày thứ hai gả cho hắn, hắn mới ngủ lại điện của ta, một đêm hoan hảo.“Ta nghe nói nữ tử Lâm quốc bảo thủ, ngoan ngoãn, ngươi không giống với bọn họ.”Ta nhìn ánh mắt đầy dục vọng của hắn, khẽ ôm cổ, “Vậy điện hạ, người có thích không?”Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Oan Gia Hai Mặt hay Bác Sĩ Lục! Em Đừng Hòng Chạy.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:56
Tô Tiểu Tứ | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Mở Ra Ngoại Đeo Liền Xuyên Qua là câu chuyện thuộc thể loại xuyên không và ngôn tình.
18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Quỷ Quỷ | Ngôn tình | Hoàn thành
Mười tám cái xuân xanh chấm dứt chỉ vì bản tính mê ngủ của cô, bị kẹt trong đám cháy rồi chôn vùi cùng cô nhi viện. Cứ thử nhìn cái thân xác của mình bị lửa cháy đen thui xem, ôi~ sao mà đau lòng quá đi, trong khi cô còn chưa kịp khóc thương cho số phận của mình xong thì một cái bóng đen thùi lùi đi tới nói là sẽ đưa cô đầu thai. Được nha đầu thai vào một gia đình có đầy đủ ba mẹ thương yêu thì còn gì bằng. Nhưng... quá sức máu chó đi, cái kẻ hướng dẫn viên đầu thai kia cư nhiên dẫn cô đi nhầm đường còn hại cô bị hố đen hút mất, mà bản thân hắn thì... đương nhiên là sớm chạy lâu rồi.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Miêu Lôi Đặc | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mãi Ái của tác giả Miêu Lôi Đặc. Mặc dù lần đầu chạm mặt không mấy hài hoà nhưng Hoàng Phủ Lãng ỷ vào môt thân võ nghệ, nhanh chóng trói buộc tay chân mềm yếu của tiểu thiếu gia kiaĐã vậy còn thuận tiện chặn miệng không cho người ta la lên, miệng đối miệng, tiểu thiếu gia không tiền đồ, cũng bị mê hoặc, cả người đều mềm mại ra.Chỉ đích danh muốn thuê hắn làm bảo tiêu, hừ! Đùa giỡn? Ai đùa ai còn chưa biết đâu!Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Thì Ra Tui Đáng Yêu Đến Vậy hay Huyền Học Đại Sư Lại Đang Nỗ Lực Chia Tay.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Giang Nhàn Miễn | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Có Muốn Xem Chút Không? của tác giả Giang Nhàn Miễn. Anh bước đến trước mặt Dư Triền, ôm lấy cô "Anh cố ý đấy." Sau đó chọc chọc trước ngực mềm mại của cô, "...... Ai bảo gần đây em không để ý tới anh."Dư Triền chớp chớp mắt, buông đồ vật trong tay xuống, "Gần đây có việc.""Có việc có việc, phụ nữ các cô thích nhất là dùng loại lý do này để qua loa với đàn ông chúng tôi thôi."Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Duyên Nợ 2 - Chờ Em Biết Yêu hay Bà Xã Ảnh Đế Là Siêu Đầu Bếp.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57
Hàm Kỳ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cả Triều Văn Võ Toàn Ưu Phiền của tác giả Hàm Kỳ. Trong triều đình, bất cứ ai phạm thượng đều sẽ bị xử lý theo cung quy, không phục liền đánh, đánh tới khi phục mới thôi.Nhóm quần thần đánh không lại : Nguyền rủa ngươi không gả ra được!Du Thiên Linh: Phụ hoàng con muốn tuyển Phò mã, nhi tử của bọn họ phải từng người đến xếp hàng!Quần thần: /(ㄒoㄒ)/~~ công chúa chúng ta sai rồi!Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Đế Hậu Hồi Xuân của cùng tác giả.
23.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:57