Bạc Hà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mộng Tình - Bạc Hà của tác giả Bạc Hà. Mười tám tuổi, có lẽ đó là độ tuổi đẹp nhất trong thanh xuân người con gái. Yêu nhau năm mười tám tuổi là loại cảm giác thế nào nhỉ? Mà nó lại còn là tình đầu. Ở tuổi đó, cô gặp được một người, ngỡ như hắn chính là ‘chân mệnh thiên tử’ của đời mình, là tình đầu cũng như tình cuối. Diệp Cẩn Ninh, con người nội tâm thâm thúy này khó ai có thể hiểu hết được. Hắn bước vào cuộc đời, đứng trước mặt cô như một vị thần kéo cô ra khỏi bóng tối đáng sợ.Một người trông vừa thư sinh, vừa nho nhã đến thế. Vẻ ngoài có thể lưu mờ được tuổi tác, hắn vừa có độ chín chắn, trưởng thành, vừa lại có đâu đó chút khí tràn đầy nhiệt huyết. “Em tên gì?” “... Thi Ngôn.” “Thi Ngôn, cái tên rất hay.” Đó là câu đầu tiên hắn hỏi. Tại sao khi thấy một người đang có chuyện buồn hắn không hỏi vì sao lại buồn như thế? Đó cũng là do một phần tính cách của hắn, hắn không thích quan tâm quá nhiều, mà chỉ muốn biết được thứ mình muốn biết. Khoảng thời gian sau, Diệp Cẩn Ninh tiếp cận cô nhiều hơn. Tuy hắn là kiểu người khá nhạt nhẽo, thâm sâu khó đoán, nhưng lại rất biết cách làm cô vui.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Mộc Thái | Trọng sinh | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trọng Sinh Chi Nhân Ái của tác giả Mộc Thải. Khi Tần Mậu tỉnh lại, phát hiện cậu đang nằm ở trên giường bệnh. Cậu nhìn thấy ống truyền dịch trên cánh tay, sững sờ một lúc lâu, cuối cùng cười khổ lắc đầu một cái, cũng không biết trong lòng là mùi vị gì. Trong phòng yên tĩnh, đúng lúc ánh sáng mặt trời ngoài cửa sổ xuyên qua lá cây chiếu vào, rực rỡ sáng ngời. Ngoài cửa có người đang nói chuyện, Tần Mậu nghe không rõ lắm, chỉ một lúc sau, bác sĩ đẩy cửa đi vào, hỏi Tần Mậu cảm thấy thế nào.Tần Mậu cảm thấy bác sĩ rất quen mắt, suy nghĩ một chút, không có cảm thấy lạ, cười nói: “Cũng ổn.” Bác sĩ nhìn cậu một cái: “Đây là tai nạn xe nhỏ, không có vấn đề gì lớn, nghỉ ngơi mấy ngày là được.” Tần Mậu sửng sốt một chút: “… Tai nạn xe?” Bác sĩ lại nhìn cậu, đóng bệnh án lại: “Chờ làm kiểm tra não bộ.” Tần Mậu kinh ngạc, lập tức nở nụ cười: “Bác sĩ, tôi không phải mất trí nhớ.” Bác sĩ dõi theo cậu, rõ ràng đang suy nghĩ. Tần Mậu nói: “Bây giờ là mùa đông năm 2053, nếu tôi nhớ không lầm, mấy ngày nữa là đến đông chí.”Vẻ mặt bác sĩ quái dị đến không nói nên lời, một lúc sau, cầm bệnh án đi ra ngoài, nói: “Tôi lập tức sắp xếp cho cậu kiểm tra.” Tần Mậu cảm thấy chuyện có vẻ không đúng so với cậu nghĩ, vội vàng gọi bác sĩ lại: “Tôi bị ngã từ trên tầng xuống, không phải do tai nạn, kiếp này tôi chỉ bị tai nạn một lần, chính là hai năm trước…” Bỗng dưng cậu im bặt, mở to mắt nhìn chằm chằm bác sĩ. Nếu yêu thích thể loại truyện này, đừng bỏ lỡ những truyện như Hoàng Phi Nhất Tiếu Khuynh Thành và Hữu Duyên Trà Quán.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
HThienDu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vợ Hờ Yêu Của Tổng Giám Đốc Ân của tác giả HThienDu. Trong một buổi chiều mùa hạ, dưới ánh nắng chói chang vào đầu giờ chiều, hai cái bóng một lớn một nhỏ với hay bàn tay nắm lấy nhau chiếu xuống nền đất xi măng trong một khu vườn nơi căn biệt thự to lớn..."Mẹ...", giọng một cậu bé vang lên trong khoảng không gian im lặng.Khả Di đứng như chôn chân, ánh mắt hoảng hốt nhìn cảnh tượng trước mặt, chính âm thanh non trử kia vang lên đã kéo cô về với thực tại, cô đưa bàn tay nhỏ trắng ngần ra:"Bối, qua đây với mẹ."Cậu nhóc vui vẻ định chạy qua đến bên mẹ thì lại bị người đàn ông bên cạnh giữ lại."Thằng bé đúng là con của chúng ta.", anh ta nhếch miệng."Anh nhầm rồi, nó là con của riêng tôi.", Khả Di thẳng thần nhưng cũng lộ ra chút sự run nhẹ trong lời nói."Nhìn dáng vẻ tuấn tú của nó là biết do di truyền từ người cha rồi, tôi thì rất tin vào khả năng "sản xuất" của mình, nhưng nếu em lo lắng, tôi sẽ đưa nó đi xét nghiệm."Ân Vương Hoàng vừa cười vừa nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn đầy thịt của cậu nhóc bên cạnh, ánh mắt nhìn Khả Di tràn đầy yêu thương và nuông chiều...Nếu thích đọc những câu chuyện ngôn tình ngược, bạn đừng bỏ lỡ Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói hay Chị Vợ, Theo Anh Về Nhà Nào.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thành Trùng | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Câu Chuyện Ở Núi Phụng Võ của tác giả Thành Trùng. Mã Võ được hàng xóm Quách Tiểu Lục gọi về, vừa vào cửa nhà đã thấy sinh lễ đầy sân.Cha Mã đứng bên trong, vừa thấy y, trên mặt hiện vẻ bất an, nhưng ngay sau đó ông cười nói, “Sao lại trở về giờ này?”Mã Võ không nói gì, y liếc nhìn ông rồi cúi đầu đi tới góc tây đặt đồ xuống.Nghe tiếng trong sân, một tiểu cô nương từ trong nhà chạy ra, cô nương này tướng mạo khá thanh tú, nhưng giờ đây trên gương mặt nhỏ nhắn toàn là nước mắt, “Ca…”“Đừng khóc, trời có sập xuống thì có ca đây.” Mã Võ thấp giọng nói, “Người đưa sính lễ tới đâu rồi?”“… Họ vừa đi.” Mã Phụng Nha khóc thút thít.Ngoài ra, bạn cũng có thể đọc thêm truyện Cửu Liên Hoàn của cùng tác giả.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thiên Lý Hành Ca | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cho dù trái với đạo trời, cho dù người ngoài bàn tán, người ta muốn vẫn chính là ngươi.Những lời đó là trong một cuốn sách kể về câu chuyện tình yêu đẹp đẽ, xúc động lòng người, đau thương không ngớt, đến chết không đổi, khiến hậu thế vẫn còn bàn tán say sưa.Chạng vạng tối, thành Nam Tô của Lung Quốc dần dần chìm trong ánh chiều tà đỏ như trái trần bì, mờ ảo như một giấc mộng, màn đêm dần dần bao phủ khắp nơi, tiểu thành với hàng vạn gia định cùng các bờ ruộng ngang dọc dần dần lên đèn, ánh sáng từ ngọn đèn từng cái từng cái thắp lên lập lòe tạo thành các đường quanh co uốn lượn. Trên đường người đi kẻ lại, tiếng rao bán hàng rong hòa lẫn trong bóng đêm, chiếc lồng bánh bao nhỏ tỏa khói trắng khiến khung cảnh xung quanh đó trở nên mờ mịt. "Nương, con muốn ăn bánh bao."Tiểu nữ hài một thân tiểu sam màu vàng, búi tóc có cái bông hoa nhỏ màu đỏ tươi, kéo tay mẫu thân đứng bất động trước sạp hoành thánh. "Ngọc nhi đừng nháo, đào kép kia sắp biểu diễn rồi, chậm trễ sẽ không tìm được vị trí tốt," mẫu thân thở dài kéo tay nàng đi, ngẩng đầu nhìn kịch viện cách đó không xa, nhìn thấy nam nhân đang khoác áo dài, phụ nhân trang điểm lộng lẫy, từng người từng người đi vào trong viện, trên mái hiên cửa viện có treo dải lụa màu đầy màu sắc trong bóng đêm trở nên thật mơ hồ, "Ngọc nhi bữa tối con đã ăn rồi mà, có muốn đi xem hồ ly tinh kia nữa không? Nghe nói diễn rất hay."
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Trong căn phòng tối, tràn ngập mùi ân ái. Gã đàn ông đang áp sát trên người phụ nữ. Anh ta chuyển động một cách máy móc và đôi mắt trống rỗng. Dường như, người đàn ông này đang cố hoàn thành một nhiệm vụ. Ngoài cảm giác sinh lý ra, anh không hề còn bất kỳ một cảm xúc nào khác nữa. Hổ Tình đang nắm chặt lấy ga giường, cô cố gắng cắn chặt răng ngăn cho tiếng rên không trào ra khỏi miệng.Chuyển động của người đàn ông nhanh dần, cuối cùng, Hổ Tình không thể nhẫn nhịn hơn nữa. Dù đã cố ép bản thân nhưng không thể làm chủ được hơi thở gấp gáp…Kỳ Thiệu Xuyên nhăn mày, động tác của anh đã tăng tiến mạnh hơn, hai tay anh bám vào eo của Hồ Tình để có đà tiến sâu hơn. Kỳ Thiệu Xuyên chỉ mong có thể sớm kết thúc chuyện hoang đường này.Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên, ánh sáng từ màn hình điện thoại chiếu thẳng vào mặt Kỳ Thiệu Xuyên làm lộ rõ vẻ mặt thiếu kiên nhẫn và lạnh lùng của anh. Hổ Tình đột nhiên run rẩy. Tiếng chuông này không chỉ Kỳ Thiệu Xuyên mà cả Hồ Tình cũng rất quen thuộc. Có một chút mong đợi, Hổ Tình trèo lên người Kỳ Thiệu Xuyên, dịu dàng ôm cổ, nhè nhàng thì thầm: “ Anh… anh có thể… không nghe máy được không?” Kỳ Thiệu Xuyên do dự vài giây, đứng lên tự tách mình khỏi người của Hổ Tình. Một cảm giác trống rỗng đến bất ngờ ùa tới khiến cho cô cảm giác như đang chìm trong cái lạnh buốt của mùa đông.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Cật Phạn Phạn Phạn | Ngược | Hoàn thành
Trên bờ cát, một đám nhóc con quay chung quanh một pháo đài xây bằng cát... Ánh mắt sùng bái của bọn nhóc đều lạc trên một người. Đó là một thiếu niên nhỏ tuổi, mặc áo ngắn tay, một cái quần đùi ngắn, tóc quăn xù ngăn ngắn che trên đầu, mắt to màu xanh lam lóe lên ánh sáng linh động, khuôn mặt trắng nõn còn mang theo chút trẻ con. Đây chính là Ai Nhĩ Duy Tư chín tuổi. Năm năm trôi qua, Ai Nhĩ Duy Tư từ một nhóc con béo phì trở thành một vương tử xinh đẹp. Nhóc có rất nhiều tài lẻ, hết thảy hài tử ở đây đều sùng bái nhóc. Ai Nhĩ Duy Tư rất thích nơi này, thích cảm giác được người khác sùng bái, ngoại trừ thỉnh thoảng nhớ tới ông bà, bá bá, Mập Mạp, còn có Lộ Đức. "Đây là pháo đài do anh làm, tòa pháo này được gọi là "Pháo đài Duy Tư", anh chính là chủ nhân của pháo đài này." Tiểu thiếu niên tự hào nói. "Em muốn làm thủ vệ!" Một tiểu tử gầy yếu giơ tay nói, trên gương mặt hồng hồng xuất hiện biểu tình thẹn thùng. "Em làm đầu bếp!" Một đứa bé khác nói. Ai Nhĩ Duy Tư lấy giấy bút, nghiêm túc ghi chép. "Chủ nhân nhỏ, cậu có cần một người quản gia không?"
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tiêu An Tô | Ngôn tình | Hoàn thành
Bên trong phòng thay quần áo nhỏ hẹp, Cố Vãn hạ thấp giọng quát lớn, cô giùng giằng muốn tránh khỏi sự đụng chạm của người sau lưng, nhưng lại cảm nhận được bàn tay to lớn của người nọ đã kéo khóa kéo bên trên áo cưới mình ra, dò xét vào, sờ thân thể của mình như ngựa quen đường cũ. Giống như ngày ngày đêm đêm ba năm qua. Cho tới bây giờ Cố Vãn cũng không nghĩ tới, lúc chính mình sắp bước lên thảm đỏ, kết hôn, người này sẽ đến!Thân thể mềm mại không kìm được run lên, thân thể từng bị dạy dỗ vô số lần đã nhạy cảm cực hạn, hoàn toàn không tiếp nhận nổi sự đụng chạm như vậy. Vừa là tình dục, cũng vừa là khuất nhục! "Bạc Lương, buông tôi ra! Hôm nay là hôn lễ của tôi, anh đừng quá làm bậy!" Cắn răng để cho lý trí của mình trở lại, lạnh lùng quát. Nghe được hai chữ "hôn lễ", đôi mắt thâm thúy của người đàn ông phía sau co rút nhanh, cười lạnh, gia tăng lực tay, nhấc váy cưới của cô lên, động thân tiến vào."A ~ " Cố Vãn đau đến kêu lên. "Vãn Vãn, sao rồi? Có phải áo cưới không dễ mặc không, có muốn anh vào giúp em không?" Ngoài cửa, Trình Phi đang chuẩn bị đi vào xem cô lại nghe thấy tiếng la, quan tâm hỏi. Hốc mắt Cố Vãn đỏ bừng, nhuộm nước mắt.Người chồng mà cô sắp đi lên thảm đỏ đang ở bên ngoài, mình lại bị người đối đãi thô bạo như thế này ở bên trong! Cố Vãn muốn kêu lên, nhưng chợt người đàn ông phía sau cúi đầu, đè cô lên tường, hung hăng làm nhục cô từ phía sau.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Lăng Báo Tư | Khoa huyễn | Hoàn thành
Miêu Cương, mảnh đất này vốn chỉ có trong truyền thuyết của những trang sử xa xôi, người ngoại lai có lẽ chẳng ai nghĩ rằng nơi này lại có thực, những chuyện kì quái gắn với nó kể không muốn hết, cũng là khiến cho người ta vừa tò mò vừa sợ hãi không thôi. Ở đây cũng có sông, có núi, có mây, có trời, loài vật có thể sinh sống bình thường, hoa cỏ có thể tốt tươi, cây cối đâm chồi này lộc, nói chung nếu chỉ nói về phong cảnh, vậy thì không có gì phải bàn hết, nó cũng chỉ như bao vùng đất khác, cùng lắm thì diễm lệ hơn một chút. Và nơi đây, cũng có con người sinh sống, tộc người Miêu tập trung lại cùng với nhau tạo thành một thế giới khác tách biệt với bên ngoài, họ ăn uống, ngủ nghỉ và vui chơi, chẳng thèm để ý chút gì đến nơi xa xa kia có cái gì, hay vận mệnh của thế giới này đang chuyển vần như thế nào đó.Nổi tiếng hơn cả, có lẽ là những lời đồn về bao phép thuật cổ quái, nào là có thể trường sinh bất lão nhờ một thứ thuốc kì bí, nào là thứ độc trùng đoạt mạng người hoặc sai khiến người ta thực hiện những hành vi mà mình muốn một cách thực dễ dàng, nào là thứ lời nguyền không ai có thể giải được, nào là những bóng ma hay cô hồn vất vưởng rồi bị người ta bắt lại làm vật sai bảo, còn rất nhiều những chuyện kì bí nữa mà người ta không thể nào nhớ nổi tên, tất cả cũng đều bắt nguồn từ mảnh đất Miêu Cương này. Tại một triền núi nào đó, ngụ một căn nhà tranh nho nhỏ xiêu vẹo treo hàng chữ “Miêu Cương đệ nhất vạn sự thông, hữu sự hoa ngã tiên cảo định”, nhưng đặc biệt là chàng trai sống trong đó, với những đường nét khuôn mặt thanh tú, với chút ngây ngô, dường như là một kẻ thật thà thực dễ bị người ta lừa đem đi bán.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
"Thác Luyến" của tác giả Điển Y viết về những câu chuyện xoay quanh những con người nắm trong tay quyền hành, lại muốn đánh đổi tất cả mọi thứ để có được cái mà mình mong muốn. Một con người, vốn là một hoàng đế uy nghi, oai phong lẫm liệt, nhưng lại vì một người con gái hắn yêu mà đánh đổi cả tình cảm huynh đệ ruột thịt, lẫn ngôi vị hoàng đế cùng đất nước. Hắn tưởng rằng có thể cùng nàng, người hắn yêu thương đến tận tâm can, vĩnh viễn sống yên tĩnh tại một nơi có phong cảnh hữu tình, nhưng trớ trêu thay, những việc làm đằng sau lưng hắn của nàng, cũng chỉ là lừa dối hắn. Nàng vô tình quất vào tim hắn một đòn roi thật đau, thật chua chát.Còn một người, bản thân cũng chính là một vị hoàng đế, chỉ vì ấn tượng từ thuở nhỏ mà bày mưu lập kế, chỉ hòng chiếm đoạt được người kia, đem về làm vật sở hữu cho riêng mình. Còn có một người nữa, bản thân là vương gia, nhưng lại yêu chính ca ca ruột thịt của mình. Để rồi, hắn phải đau đớn đến thân tàn phế liệt, khi phát hiện ra chính ca ca yêu quý của mình bán đứng. Nhưng hắn lại ngu ngốc vẫn yêu thương vị ca ca ấy, chỉ cần có được ca ca, đến hy sinh cả đất nước của mình, hắn cũng cam lòng.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ái Khuê Đích Ngã (Tôi yêu Kyu) | Ngược | Hoàn thành
Tình yêu giữa hai con người không đối xứng, nhưng thực chất lại cùng nhau tạo nên vẻ đẹp bức người. Một người có tiếng tăm lại tài giỏi, hắn sở hữu cả một khối gia sản và lượng người hâm mộ không ít. Một người có dáng vẻ xinh đẹp, vẻ mê hoặc khiến người kia phải say mê dẫu chỉ là một cái nháy mắt thôi. Đời nào ai biết chuyện gì sẽ xảy ra khi mà đã lỡ đồng ý cho đối phương vượt qua một ranh giới nào đó. Dù họ nghĩ điều đó thật bình thường, không hề ẩn ý điều gì thế nhưng người còn lại chắc gì đã thấy vui.Cho nên Jung Yunho giờ đây dù vẻ mặt hắn vô cùng bình tĩnh, nhưng là nội tâm đang nổi lên sóng lớn, bão táp phong ba chực chờ phá hủy mọi thứ. Vì cớ gì hắn lại đồng ý cho bảo bối quay cảnh mật ngọt cùng nữ nhân khác? Còn đóng cái cảnh gì đó giường chiếu mà chẳng nói cho hắn nghe một tiếng nào. Hắn chính là thấy bảo bối không xem trọng vị trí của mình. Còn âm thầm chạy đi tham gia lễ hội mừng gì đó nữa chứ?
16.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Điền Tiểu Điền | Ngôn tình | Hoàn thành
Tân khoa Thám hao Thẩm Gia Cẩm - 21 tuổi, người thuở bé đã từng cùng Hoàng đế trèo tường trốn học nên có sự tín nhiệm vô bờ của Hoàng đế - được cử đi điều tra và phải lấy lại bằng được Bức họa mỹ nhân nghe đồn đã bị Siêu trộm nức tiếng giang hồ trộm mất. Thẩm Gia Cẩm lần theo dấu vết, xuôi về trấn Thanh Sơn của vùng Giang Nam và...đến quầy đậu hủ của Hạ Tiểu Muội - 17 tuổi, xinh đẹp nhất trấn nhưng cũng đanh đá chua ngoa nhất trấn.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tuyết Linh Chi | Ngôn tình | Hoàn thành
Uất Lam sắc mặt đầy hoảng hốt nằm trên chiếc giường thấp sang trọng đặt trên hành lang dưới ánh nắng mặt trời, ánh nắng giữa trưa hè, thế mà trên nàng còn mặc một bộ váy áo hoa bằng một loại gấm rất dày. Từ ba năm trước, khi nàng và em trai bị rớt xuống hàn đàm, cơ thể liền hình thành một bệnh lạ, sợ lạnh, cơ thể không thể chịu lạnh, không thể chạm vào bất cứ thứ gì lạnh giá, nếu không sẽ đau đớn như bị kim đâm, dao cứa. Cha đã mời vô số danh y cho hai chị em, chỉ tính riêng nhân sâm ngàn năm thôi trong ba năm này ăn cũng phải trên dưới trăm cây rồi …
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Phong Lộng | Ngược | Hoàn thành
Truyện Không Thể Động của tác giả Phong Lộng đã nói lên tình huống mà nam chính gặp phải. Cậu nhẹ tỉnh dậy trong bệnh viện. Bên cạnh là người, mà cậu không thể hiểu rõ là thù hay yêu. Muốn chạy trốn khỏi anh ta, cậu vừa có thể lại vừa không thể. Cậu biết, đã chạy rồi, còn để anh bắt được, thì một con đường sống cũng không có. Từ khi bị bắt, cậu chịu nhục, hành hạ từ anh ta. Không chỉ những hành động giày vò hung hăng thông thường, mà đến những gì bỉ ổi nhất anh ta cũng có thể nghĩ ra được. Cậu không thể đơn độc chống lại mãnh thú, khi trong tay không có một tấc sắt. Cậu lại càng không thể bài xích anh, vì càng như thế, cậu càng bị hành hạ. Có chết cũng không dám tin, có một ngày anh lại ôn nhu, làm nũng.Cậu không động, không thể động, càng không muốn động. Hắn hành hạ, cưng chiều, rồi lại hành hạ. Anh thao cậu, từng giây, từng phút, từng ngày. Có lẽ mọi đau khổ trên đời này cậu đều đã nếm hết. Những thử thách khó khăn cần phải vượt qua. Cậu không thể nhớ cậu là ai, những gì đã xảy ra với mình, mọi thứ đối với cậu rất mơ hồ. Liệu ai sẽ giúp cậu lấy lại những hồi ức đó đây? Mời các bạn đón đọc.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Songphuong | Ngôn tình | Hoàn thành
Người ta thường nói con người khi đánh mất đi thứ gì đó thì họ mới biết trân trọng chúng, mới biết chúng quan trọng nhường nào đối với cuộc sống của ta. Tình yêu cũng vậy, đến khi đánh mất đi một người luôn yêu thương, chăm sóc mình thì mới hối hận, trân trọng và nhận ra từ bao giờ họ đã là một phần không nhỏ trong tim.
17.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tình yêu không phải dễ dàng, luôn phải chịu được nhiều đau đớn thua thiệt. Yêu là hạnh phúc nhưng cũng là khổ đau, nhiều niềm vui nhưng cũng đẫm nước mắt. Mấy ai yêu mà hạnh phúc vẹn tròn từ đầu tới cuối bao giờ. Vì yêu con người ta có thể hi sinh tất cả, bất chấp tất cả chỉ để yêu, thậm chí là đánh đổi cả tính mạng.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Phác Xán Liệt là tổng tài của 1 công ty lớn trong và ngoài nước. Hắn lại mang vẻ ngoài điển trai cùng với vẻ mặt lạnh lùng khiến bao cô gái ngất ngây và mong ước là vợ của hắn. Còn thêm sự phong độ là đàn ông kim cương trong mắt của mọi người. Nhưng hầu hết không ai biết được bộ mặt thật của hắn ngoại trừ Bạch Hiền mới biết được cấp độ biến thái của hắn cao thế nào. Bởi lẽ trong công ty cậu là cấp dưới của hắn, còn ở nhà cậu là vợ của hắn nên không ai biết rõ hắn hơn cậu. Một cuộc hôn nhân không phải ai cũng biết.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Pé Chồn Present | Ngôn tình | Hoàn thành
Anh Tú nhìn lên. Từ ngày vào nhà này ở gặp ông ấy, được gọi ba hắn rất hạnh phúc. Cho dù không máu mủ huyết thống nhưng cũng là ba. Và lần đầu có người cho phép hắn đòi hỏi với ba làm Anh Tú vừa khóc vừa cười. Mọi thứ có vẻ nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Diệu Hằng được bế ra tận cổng mới đủ bình tĩnh nhìn căn nhà như toà lâu đài có sân to như sân bóng đá. Tuấn Kiệt là con nhà giàu thật rồi, lúc ra còn có người tiễn cậu chủ nữa. Hắn đặt nàng ngồi xuống yên chiếc môtô rồi dịu dàng nói… - Về nhà anh nha! Thế này về nhà không được đâu!
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Khinh Sa Mặc Vũ | Xuyên không | Hoàn thành
Ở thế giới hiện đại, Hàn Vận là giáo viên môn vật lý đại học A tuy đã 30 tuổi nhưng có gương mặt trẻ không thua gì đám sinh viên mới lớn. Một lần trên đường đi đến quán bar thì bất ngờ bị xuyên không đến một làng chài cổ đại. Trở thành một con người có bản tính tham lam, lúc nào cũng nghĩ đến chuyện ăn trộm đồ của người khác.Không ngờ trong một lần hành sự lại gặp phải một ác lang, hắn chính là đương kim Hủ Vương gia, Hiên Viên Hủ. Chính là người trẻ tuổi tài ba bậc nhất kinh thành mà Hàn Vận đã được nghe nói. Hắn không nói một lời ăn sạch sẽ thần trộm. Khiến thần trộm phải ngơ ngác một hồi vì chính mình lại là nạn nhân bị nam nhân kia cướp đi thứ quý giá.Người ta vẫn hay nói, cao nhân ắt có cao nhân trị. Thần trộm Hàn Vận yêu tiền hơn mạng, lại thêm tính tình keo kiệt bủn xỉn đến vắt cổ chày ra nước. Tên Vương gia lãnh khốc, lạnh lùng giả tạo kia không những vừa bắt người lại còn bịp tiền của thần trộm khiến hắn tức chết mới thôi. Mời các bạn đón đọc và theo dõi cuộc chiến giữa thần trộm đê tiện cùng vương gia lãnh khốc vô tình nhé.
24.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Rùa biết bay | Ngôn tình | Hoàn thành
Khi bắt đầu một mối quan hệ, không ai muốn nó phải kết thúc trong đau buồn, tuyệt vọng nhất là tình yêu. Nhưng đôi khi bạn phải chấp nhận hai chữ định mệnh đến với mình, nó có thể trái ngược với mong muốn của bản thân và còn lại sau cũng sẽ là nỗi đau. Quên đi không phải là xóa hết, vẫn trân trọng nỗi đau, trân trọng cái quá khứ đầy đau buồn đó nhưng phải đạp bỏ đi con người yếu đuối của quá khứ. Tình cũ là gì mà khiến ta bâng khuâng nhớ nhung dài, khiến ta không thể nào quên đi những kỷ niệm một thời mặn nồng.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16