Nguyễn Phạm Quỳnh Giang | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Oan Gia Là Tổng Tài của tác giả Nguyễn Phạm Quỳnh Giang. Tiếng xô xát, cãi cọ, tiếng cợt nhả cùng tiếng gắt gỏng khó chịu bị át đi bởi tiếng nhạc xập xình nơi hộp đêm. Ở cái chốn trụy lạc này thì một vụ xô xát, một cuộc trêu ong ghẹo bướm của những thanh niên chẳng được chú ý đến mấy. Không ai muốn chuốc phiền phức, cũng không ai muốn là vật thế thân.Trầm Giai Lạc một thân váy bó sát, tay gác lên quầy bar, tay kia cầm ly rượu. Chất cồn đỏ sóng sánh khúc xạ cùng chút ánh sáng mờ ảo của hộp đêm làm tôn lên làn da trắng nõn nơi cổ tay cô. Khuôn mặt xinh đẹp đang nhăn nhó giận dữ vì những vị khách không mời. Trầm Giai Lạc là một luật sư, năm nay đã chạm mốc 25, là một đại mỹ nữ vừa từ Mỹ trở về Trung Quốc theo lời mời của Phong thị tập đoàn. Cô là một luật sư có tài, có tiếng ở Mỹ, tốt nghiệp một trường đại học danh giá, trẻ tuổi lại xinh đẹp, trở thành đóa hoa rực rỡ hút hồn cánh đàn ông phương Tây. Lần này về lại quê hương, mục đích để làm việc, mục đích thứ hai là cậu em trai - Trầm Quân đang làm trưởng phòng tại Phong thị và người chị em thân thiết - Liễu Tuệ Thanh. Hôm nay vốn định hẹn Liễu Tuệ Thanh làm tiệc đón gió tẩy trần nhưng đáng tiếc người chị em thân thiết lại không thể đến thành ra một thân Giai Lạc phải uống rượu một mình. Mà dáng vẻ xinh đẹp, vóc dáng lại khá tốt thành ra trở thành sự chú ý của đám lang sói ở đây. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Vãn Ca Phi và Nữ Quan Vận Sự.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Ngọc Trân | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tình Yêu Tàn Khốc của tác giả Ngọc Trân. "Niên, cuối cùng chúng ta cũng đã thành vợ chồng, em thật sự rất vui!" "Vui? Tôi lại không cảm thấy như thế!" "Niên, anh nói gì?" Lục Lam vô cùng kinh ngạc trước thái độ lạnh ngắt của An Niên, anh nói ra câu nói đó rốt cuộc là có ý gì? Cô và An Niên vừa mới cử hành hôn lễ lúc sáng, sau khi hôn lễ kết thúc cô liền dọn đến sống chung với An Niên, cô muốn cùng anh trải qua cuộc sống hạnh phúc tại Tú Uyển.Lục Lam cực kỳ sung sướng, cô chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như thế, cứ tưởng sẽ mãi mãi vui vẻ, nhưng cô đã lầm. An Niên nói ra những lời đó rốt cuộc là vì sao? "Cô nghĩ tôi cưới cô vì yêu cô? Lục Lam, cô đã sai rồi, tôi lấy cô là vì muốn trả thù!" An Niên lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Lam, đôi mắt sắc bén như muốn giết chết cô. Anh từng bước từng bước chiếm lấy trái tim Lục Lam là vì để cô yêu anh sâu đậm, anh giả vờ chăm sóc bảo vệ cô để cô tin rằng anh thật sự yêu cô. Sau đó sẽ cho cô một đòn trí mạng, nói rằng An Niên không hề yêu cô.Trò chơi đã chính thức bắt đầu! "Trả thù? Vì sao lại trả thù em?" Lục Lam không hiểu, cô có làm gì sai đâu chứ! Tại sao An Niên lại làm như thế? Lòng cô đau như cắt, đêm tân hôn, không ngờ An Niên lại cho cô một món quà bất ngờ thế này. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh và Trái Tim Người Câm.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thảo Phạm | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Buông Tha của tác giả Thảo Phạm. “Em có thai rồi...” “Chẳng phải tôi đã bảo em uống thuốc tránh thai rồi sao ? “ “Anh cũng đã nhìn thấy rồi mà... mọi lần em đều uống trước mặt anh.”Nhìn phản ứng không mấy vui lòng của người đàn ông trước mặt, Bạch Uyển Vy cũng tự biết mình đã phạm phải lỗi lớn thế nào, trong thâm tâm cắn rứt vô cùng. Cô và Giang Phong trước nay chỉ là quan hệ tình nhân \- kim chủ mà thôi, chẳng có cái gì hơn cả. Hắn cho cô tài nguyên, cô giúp hắn thoả mãn nhu cầu của mình. Đáng lẽ ra tình yêu là thứ không thể phát sinh...Thế nhưng dù cho trái tim có vững vàng đến mấy thì Bạch Uyển Vi vẫn không thể thoát khỏi sự cám dỗ của người đàn ông này. Giang Phong không giống bất kì ai trong cuộc đời cô cả, hắn dịu dàng, chiều chuộng cô không khác một công chúa là bao. Cô muốn gì, chỉ cần cô nói, hắn đều có thể thoả mãn. Vậy nên, cô đã yêu Giang Phong, rơi vào lưới tình của hắn, muốn cùng hắn có những đứa con nhỏ thật đáng yêu.Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cỏ Ba Lá (Three-Leaf Clover) và Độc Thê Không Dễ Làm.
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Dương Thanh Mai | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Em Chạy Trốn Khỏi Anh Sao? của tác giả Dương Thanh Mai. Cô khóc trong căn phòng nhỏ , tiếng khóc thổn thức đầy nỗi lòng của cô. Làm sao đây, phải làm sao để vượt qua được nỗi đau này. Hôm qua cô đi khám, bác sĩ nói cô đã mang thai nhưng cô nghĩ mình nên phá nó, bởi khi sinh ra cô không muốn đứa con mình không có ba.Thanh xuân của cô không còn tươi đẹp nữa. Con đường cô đi mù mịt , cô không thể ở cạnh người cô yêu, cô chỉ là vật để thoả mãn anh ta mỗi khi anh ta có chuyện buồn. Anh ta hành hạ cô theo cách tàn bạo nhất, người cướp đi thanh xuân của cô là anh ta. Nhưng anh ta lạnh lùng ,mỗi lần làm xong anh ta đều bỏ đi như vậy, không nhìn cô lấy một lần.Nhưng cô vẫn phải mỉm cười, gạt đi giọt nước mắt vô dụng, mạnh mẽ đứng lên. Chuông điện kêu. " Alo"\- Giọng nói trong trẻo của chị Diệp Lạc. " Em làm gì vậy, hẹn đi mua sắm mà" Cô cười một cách hổ thẹn " Hôm nay em mệt..." Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Giang Nam Thiện Nương Tử và Thuần Phục Cô Vợ Bé Nhỏ: Tổng Tài Hư Hư Hư.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạc Hà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mộng Tình - Bạc Hà của tác giả Bạc Hà. Mười tám tuổi, có lẽ đó là độ tuổi đẹp nhất trong thanh xuân người con gái. Yêu nhau năm mười tám tuổi là loại cảm giác thế nào nhỉ? Mà nó lại còn là tình đầu. Ở tuổi đó, cô gặp được một người, ngỡ như hắn chính là ‘chân mệnh thiên tử’ của đời mình, là tình đầu cũng như tình cuối. Diệp Cẩn Ninh, con người nội tâm thâm thúy này khó ai có thể hiểu hết được. Hắn bước vào cuộc đời, đứng trước mặt cô như một vị thần kéo cô ra khỏi bóng tối đáng sợ.Một người trông vừa thư sinh, vừa nho nhã đến thế. Vẻ ngoài có thể lưu mờ được tuổi tác, hắn vừa có độ chín chắn, trưởng thành, vừa lại có đâu đó chút khí tràn đầy nhiệt huyết. “Em tên gì?” “... Thi Ngôn.” “Thi Ngôn, cái tên rất hay.” Đó là câu đầu tiên hắn hỏi. Tại sao khi thấy một người đang có chuyện buồn hắn không hỏi vì sao lại buồn như thế? Đó cũng là do một phần tính cách của hắn, hắn không thích quan tâm quá nhiều, mà chỉ muốn biết được thứ mình muốn biết. Khoảng thời gian sau, Diệp Cẩn Ninh tiếp cận cô nhiều hơn. Tuy hắn là kiểu người khá nhạt nhẽo, thâm sâu khó đoán, nhưng lại rất biết cách làm cô vui.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Nga Trần (Trái Tim Pha Lê) | Ngôn tình | Hoàn thành
Nếu trong cuộc đời có gọi yêu đơn phương là tình yêu đi nữa, cũng không ai vỗ tay bằng một bàn tay, đi trên đường chỉ với một chiếc dép. Tình yêu của Huyền Sương trước giờ luôn là đường một chiều, cô và chồng là hai đường thẳng song song, dù ở cạnh nhau cũng không bao giờ gặp được nhau. Thế mà dù phải chịu cô đơn lẻ bóng, cô vẫn âm thầm bên anh, dịu dàng chăm sóc anh trọn nghĩa của một người vợ. Cho đến một ngày, biến cố xảy đến, cô hóa điên loạn khi mất đi đứa con còn chưa tượng hình "nếu anh lựa chọn rời bỏ, xin anh hãy đi thẳng một mạch, đừng ngoảnh lại, cũng đừng chờ mong trở về nơi đã từng bắt đầu. Bởi vì chúng ta vốn dĩ là hai đường thẳng song song. Em không còn là cô bé ngốc nghếch ngày xưa, mà anh cũng không còn là anh của ban đầu. Có lẽ chúng ta đã được định trước....không thuộc về nhau".Cả thanh xuân của em dành chờ đợi anh. Từng ngày lặng lẽ trôi qua, chờ đợi trong mòn mỏi, cố chấp mà chờ đợi... một người không thương mình. Khách sạn 5 sao Legend: Huyền Sương trong bộ váy cưới lộng lẫy, xinh tươi như nàng công chúa bước ra từ cổ tích. Cô bẽn lẽn đứng bên Huy Phong, trong tim dâng lên cảm xúc rộn rã hạnh phúc. Ánh mắt người đàn ông đen nháy sâu thẳm phẳng lặng, gương mặt bình thản không lộ cảm xúc buồn vui. Anh đứng bên cô như pho tượng không nói cười, thỉnh thoảng gật đầu chào họ hàng, trái ngược nét rạng rỡ của cô dâu. Bà Tường Vy nhìn con gái, nhìn tới con rể thở dài. Biết sao được, con gái bà yêu hắn, yêu suốt 15 năm đằng đẵng, còn hắn thì....hi vọng lấy nhau về rồi, hắn sẽ biết yêu thương con gái của bà hơn.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Cao Đài Thụ Sắc | Ngược | Hoàn thành
Từ Nhâm đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Dịch Triệt lúc này đang cởi nửa thân trên kiên trì làm một vị “người sắt độc nhất trong phòng”, hắn khóa cửa lại rồi cởi bao tay ra, xoa xoa đôi bàn tay. “Cậu cố ý ở trước mặt tôi khoe khoang cơ bắp có phải không?” Từ Nhâm ngồi xổm xuống bên cạnh Dịch Triệt, cười nói, “Nghe nói khi trận đấu kết thúc người Nga sẽ tổ chức cuộc thi chạy lõa thể để chúc mừng chiến thắng, vinh quang của đất nước đều dựa vào cậu đó!”Dịch Triệt không để ý tới đối phương, tập trung tinh thần, động tác chống đẩy được làm vô cùng tiêu chuẩn. Từ Nhâm bĩu môi, như thông lệ bắt đầu thưởng thức cơ thể mỹ nam trước mắt, hỏi một câu “Cậu lạnh không?”, sau khi nhận được câu trả lời “Không lạnh”, Từ Nhâm cảm thấy mình đúng là rảnh quá mới quan tâm tên này, bỏ lại một câu “Nhàm chán” rồi ngồi trước bàn kiểm tra hộp mail.“Tôi đệt!” Vẫn còn cách mục tiêu ba cái chống đẩy nữa, Dịch Triệt bị tiếng rống của Từ Nhâm làm cho chấn động, rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên nhìn hắn một chút – Từ Nhâm người này bình thường dù có bức xúc cỡ nào cũng không nói tục như thế này.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ngụy Tùng Lương | Ngược | Hoàn thành
Anh vẫn chưa về, tôi ngồi trong phòng khách chờ anh. Trước đây tuy rằng anh cũng có xã giao, nhưng đều sẽ về nhà đúng giờ, sẽ mang cho tôi thật nhiều thức ăn, chúng tôi ngồi cùng một chỗ xem ti vi ăn khuya, anh kể với tôi những chuyện vui vẻ anh gặp được lúc ở công ty, có lúc anh lại như một đứa trẻ, thích dựa vào người tôi làm nũng.Gần đây tôi thường xuyên nghĩ tới anh trước đây, sau đó sẽ so sánh với anh hiện tại, để rồi nhận lấy chỉ là một tiếng thở dài cùng nỗi thất vọng. Đêm nay Thẩm Yến vẫn chưa về, gần một giờ sáng, tôi nhận được tin nhắn của anh, anh bảo tôi nhanh chóng dọn ra ngoài.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Trong căn phòng tối, tràn ngập mùi ân ái. Gã đàn ông đang áp sát trên người phụ nữ. Anh ta chuyển động một cách máy móc và đôi mắt trống rỗng. Dường như, người đàn ông này đang cố hoàn thành một nhiệm vụ. Ngoài cảm giác sinh lý ra, anh không hề còn bất kỳ một cảm xúc nào khác nữa. Hổ Tình đang nắm chặt lấy ga giường, cô cố gắng cắn chặt răng ngăn cho tiếng rên không trào ra khỏi miệng.Chuyển động của người đàn ông nhanh dần, cuối cùng, Hổ Tình không thể nhẫn nhịn hơn nữa. Dù đã cố ép bản thân nhưng không thể làm chủ được hơi thở gấp gáp…Kỳ Thiệu Xuyên nhăn mày, động tác của anh đã tăng tiến mạnh hơn, hai tay anh bám vào eo của Hồ Tình để có đà tiến sâu hơn. Kỳ Thiệu Xuyên chỉ mong có thể sớm kết thúc chuyện hoang đường này.Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên, ánh sáng từ màn hình điện thoại chiếu thẳng vào mặt Kỳ Thiệu Xuyên làm lộ rõ vẻ mặt thiếu kiên nhẫn và lạnh lùng của anh. Hổ Tình đột nhiên run rẩy. Tiếng chuông này không chỉ Kỳ Thiệu Xuyên mà cả Hồ Tình cũng rất quen thuộc. Có một chút mong đợi, Hổ Tình trèo lên người Kỳ Thiệu Xuyên, dịu dàng ôm cổ, nhè nhàng thì thầm: “ Anh… anh có thể… không nghe máy được không?” Kỳ Thiệu Xuyên do dự vài giây, đứng lên tự tách mình khỏi người của Hổ Tình. Một cảm giác trống rỗng đến bất ngờ ùa tới khiến cho cô cảm giác như đang chìm trong cái lạnh buốt của mùa đông.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tử Tiêu | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa hè năm ấy, Mạch Manh Manh hoàn thành kỳ thi tốt nghiệp trung học, vừa vặn biết mình trúng tuyển vào đại học J tốt nhất ở thành phố J. Sau khi biết mình đã trúng tuyển, liền đi xem thử nơi mình sẽ sống trong bốn năm tiếp theo. Gần nhà cô không có xe buýt đi thẳng đến thành phố J, phải chuyển xe. Ở trạm xe có rất nhiều người đứng chờ, nhiều đến mức khiến Mạch Manh Manh gần như cảm thấy mình sẽ bị ép chết, bỏ mạng lại nơi này.Khi xe buýt chở đầy người chậm rãi chạy tới thì Manh Manh vô cùng khiếp sợ. Quá nhiều người rồi, hoàn toàn không có chỗ để chen lên, muốn cũng không có. Bên cạnh có người kêu la "Chuyến tiếp theo cũng nhiều người như vậy" "Chen chết rồi." "Nhường một chút". Nóng. Người ở phía sau không ngừng chen lên trước, Mạch Manh Manh rơi vào cảnh tiến lùi đều khó. Thật vất vả mượn sức của những người xung quanh chen lên xe buýt, chen lấn đi về phía cuối xe, liền nghe thấy tài xế nói "Không thể lên tiếp nữa.". Còn chưa kịp đứng vững, xe buýt liền khởi động. Dưới ảnh hưởng của quán tính, Mạch Manh Manh ngã về phía trước, vươn tay nắm lấy vạt áo người khác theo bản năng, cánh tay được người khác đỡ một chút sau đó liền buông ra.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Hách Hách Nhất Tiếu | Tiên hiệp | Hoàn thành
Tây Cảnh Tiên Môn luôn là thánh địa Nhân tộc tu tiên hướng tới, từ lúc tổ tiên Khương thị dựng nên đến nay đã trải qua ngàn năm, bây giờ lại biến mất ở trong biển lửa đầy trời này, sao có thể không khiến người ta nghẹn ngào thổn thức. "Tại sao?" Một nữ tử áo đỏ cầm kiếm đứng thẳng ở trước sơn môn, nhìn sư môn bị ngọn lửa cắn nuốt, cũng không nhịn được nữa quỳ rạp xuống, trên mặt trắng nõn lẫn vết máu, mồ hôi và bụi đất, sợi tóc xốc xếch, nhưng vẫn không che giấu được dung mạo khuynh thành của nàng."Ngũ sư thúc, chúng ta nhanh đi thôi, nếu không chờ ma đầu kia đến sẽ không kịp nữa." Một đệ tử áo trắng vừa dứt lời, trước ngực đã xuất hiện một lỗ thủng máu đỏ chót, thậm chí hắn còn chưa kịp kêu cứu đã ngã xuống đất, ngay sau đó vô số tên lông trắng bay vụt qua bầu trời tràn ngập khói dày đặc, đệ tử tiên môn không kịp né tránh người này tiếp ngươi kia ngã xuống vũng máu.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Bát Thiên Quế Tửu | Khoa huyễn | Hoàn thành
Lại là một ngày mưa. Thiên Trọng Xuyên dậy rất sớm, hắn muốn đem con chim chẳng biết tại sao lại chết ở trong miếu ngày hôm qua đến Mộ Lý sơn an táng. Ngày mưa đường rất trơn, Thiên Trọng Xuyên đi chân trần, cầm một cọng dây thừng trói chặt quần áo rộng thùng thình, tư thái của hắn rất đoan chính, giống như cầm vật quý. Tay trái của hắn cầm con chim chết kia, tay phải che ở trên người chim, chặn cho nó một ít nước mưa lạnh lẽo.Mộ Lý sơn cách nơi này không gần, Thiên Trọng Xuyên đi thật lâu, thẳng đến khi mưa ngừng, chỉ còn lại một tầng mưa bụi đánh vào bờ vai cùng tóc ngắn của hắn, hắn bước lên con đường nhỏ vào núi. Đối với nơi này, Thiên Trọng Xuyên rõ như lòng bàn tay, hắn không sợ chân trần của mình sẽ bị cái gì đâm thủng, gần như đầu cũng không cần cúi, hắn đã tới nơi mình muốn đến, nơi đó có một cây bách nhỏ còn chưa trưởng thành, hắn cảm thấy nơi này đối với con chim chết yểu mà nói, là một nơi rất tốt để an giấc ngàn thu.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ma Ma Ma | Đô thị | Hoàn thành
Park Yuchun bây giờ không thể so với trước kia được, lúc còn trẻ, chưa kết hôn chưa có con cái, nên nếu có thêm chút công việc thì hắn cũng không oán hận gì. Nhưng bây giờ, một đại đội con nhỏ còn chưa tính, ở nhà lại còn có oan gia ngọt ngào không khiến người ta bớt lo kia. Tuổi càng lớn, nên không thể như lúc trẻ mà làm bạt mạng được. Đối với Park Yuchun hiện tại mà nói, cuộc sống chính là con trai cả Inhwan cầm bài thi toán cho hắn ký tên, chính là Eun Sung đòi hắn mua cho nó con búp bê barbie số lượng có hạn, chính là đêm không thể ngủ vì bắt được con bé Eun Chae lại trộm bỏ đồ vật vào miệng… Chính là bảo bối ngọt ngào của hắn bưng bát canh quên bỏ muối cho hắn ăn. Tất cả đều bình yên như vậy, nhưng tất cả cũng chân thật như thế.Lúc còn trẻ, khi nghe Kim Junsu nhà hắn gọi hắn là “chú Park”, Park Yuchun có cảm giác khoảng cách rất lớn, nhiều năm sau đã không còn gọi nữa. Nhưng mấy năm nay, khi yêu yêu, rất ít khi cậu cũng gọi hắn là “chú Park”, không ngờ lúc này lại khơi dậy hoàn toàn dục vọng muốn chinh phục của Park Yuchun.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Mnbvcxz | Xuyên không | Hoàn thành
Ngày hôm sau, Thiên đế lại không nhịn được mà đến Trảm Yêu Trì. Cực hình đã dừng lại, Bạch Long kia thiêm thiếp trên hình đài, đuôi rồng màu trắng bạc rũ xuống ao, y đã hết sức để hóa thành hình người hoàn chỉnh. Toàn bộ dụng cụ hành hình đã cởi xuống từ lâu, thiên nữ đến Thiên điện đón Ngao Bính tới nói từ biệt với phụ thân mình. Trái tim vô dục vô niệm của Thiên đế khẽ khàng run rẩy, hắn cúi người cầm tay Long vương. Mấy móng tay đã bị bẻ gãy vì giãy giụa khi bị tra tấn, năm ngón tay máu thịt be bét. Thiên đế nhẹ nhàng thổi một hơi vào, vết thương kia nhanh chóng khép lại, khôi phục dáng vẻ trắng nõn thon dài. Long vương mơ màng cảm thấy có người đang chữa thương cho mình. Phần mi tâm tái nhợt của y cau chặt lại, đôi mắt lờ đờ mở ra, nhưng trước mắt vẫn mờ ảo trắng xóa không nhìn thấy rõ.Sau khi được thiên nữ đưa đến Trảm Yêu Trì, vừa thấy dáng vẻ yếu ớt của phụ vương mình sau khi phải chịu cực hình, Ngao Bính đã lảo đảo quỳ rạp xuống đất, nước mắt chỉ muốn trào ra: “Phụ vương… Hài nhi không đi đâu cả, phụ vương ở đây ngày nào thì hài nhi sẽ quỳ ngoài cung Thái Vi Ngọc Thanh ngày ấy… Nhất định… Nhất định phải cầu bệ hạ khai ân…” Thật ra Long vương không nhìn thấy Bính nhi của mình nữa. Y vươn tay ra, nhưng lại không chạm được vào vai con trai mình, chỉ đành thất vọng thu về, khẽ gật đầu một cái: “Bính nhi à, vô dụng thôi con. Hạo Thiên đại đế đã trải qua một nghìn bảy trăm năm mươi dư kiếp, tẩy sạch thất tình lục dục từ lâu. Hắn là thần, là thần ở nơi cao, là kẻ không có tim.”
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tiểu thiếu gia của gia tộc quyền thần đệ nhất thiên hạ ra cửa chơi, tùy tay cứu một tiểu khất cái trọng thương xém chết. Tiểu khất cái nhìn tiểu thiếu gia cao quý kiều nộn xinh đẹp, nói: “Nếu có một ngày ta công thành danh toại quyền khuynh thiên hạ, có thể cưới ngươi làm vợ hay không?” Tiểu thiếu gia nhỏ giọng nói: “Thật ngại quá a, không được.” Mối tình sâu nặng đầu tiên của tiểu khất cái bị tiểu thiếu gia dùng thái độ khó xử lại không mất lễ phép mỉm cười cự tuyệt, nhưng mà vẫn như cũ không buông tay. Hắn rất yêu tiểu thiếu gia, đặc biệt là mông của tiểu thiếu gia.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Phù Phong Lưu Ly | Ngôn tình | Hoàn thành
Tư Mã Vanh bị đau tỉnh, khoảnh khắc lấy lại tinh thần chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới đau đớn vô cùng, còn cho rằng mình ngã xuống bậc thang ngoài cửa điện bị lửa mạnh thổi quét đi, sắp lao xuống Hoàng Tuyền gặp Diêm Vương, nhưng chưa đầy một lúc thì phát hiện sự khác thường. Trên người đau đớn vẫn còn, nhưng không bỏng rát, xung quanh không nóng, ngược lại thấy hơi mát, hơn nữa hai chân sớm chết lặng cũng có cảm giác, điều này thật sự là một việc kỳ lạ hiếm có. Chóp mũi ngửi thấy mùi cỏ khô và bùn đất, Tư Mã Vanh ý thức được mình đang nằm trên đất, cố sức mở mắt ra, thấy được một mắt cá chân trước mắt, rất nhanh lại thấy một khuôn mặt trẻ tuổi ghé sát vào.“Á? Hắn không chết!” Người trẻ tuổi trước mặt lộ vẻ vui mừng và ngạc nhiên, đầu ngón tay đâm thẳng xuống chóp mũi hắn, “Các ngươi xem đi!”Tư Mã Vanh cho rằng mình gặp người tốt bụng, hai tay chạm xuống đất muốn giùng giằng đứng lên, nhưng đột nhiên lại bị người ta hung hăng đạp một phát xuống người, sau lưng đau đớn, lần nữa nằm úp sấp xuống đất, thiếu chút nữa đã nuốt phải bùn.
21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Cô ả đưa tay vuốt ve gương mặt kia, rồi nhanh chóng trượt xuống cúc áo hắn, từ từ lộ ra thân hình săn chắc của việc chăm tập luyện. Hắn giờ đang điên loạn, cuồng giã mà vò đầu bứt tai. Ái Ái không ngần ngại cởi bỏ bộ váy đen trắng quăng xuống đất, từ từ đè lên người hắn: - Thiên Phong, anh nhìn rõ chưa, xem xem anh ấy đang làm gì với tôi, từ bỏ đi, hãy cút ra khỏi cuộc sống của anh ấy đi, biến cho khuất mắt tôi.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tran Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Lúc Nhã Lạc thức dậy chỉ mới có 5 giờ rưỡi, cô muốn ngủ thêm nhưng ngủ không được. Cô đi tới cạnh bàn trang điểm, vuốt ve mái tóc dài này của mình. Cô còn nhớ anh nói anh thích nhất là mái tóc của cô. Chỉ vì một câu nói của anh mà cô luôn giữ gìn bộ tóc này như châu báu. Chiếc lược nện trên mái tóc đen dài, một vài sợi tóc rơi ra. Nhã Lạc nhíu mày, cô chưa bao giờ bị rụng tóc. Sao hôm nay có thể … Nhã Lạc không nghĩ nhiều, cô thay đồ bước xuống lầu.Đập vào mắt cô là hình bóng của một cô gái đổ dài trên chiếc ghế sofa. Nhã Lạc bước tới, nhìn thẳng vào gương mặt của cô ta. Trịnh Hàm hướng cặp mắt như hổ nhìn vào Nhã Lạc. Tựa như muốn ăn tươi nuốt sống cô, lúc đi ngang qua cô. Anh đạp cô một cái, cô liền ngã xuống. Đầu đập vào cạnh bàn.Nhã Lạc cảm thấy đầu óc choáng váng. Nhã Tư Ý thế mà lại giết chính con của mình chỉ để hãm hại cô. Rốt cuộc cô ta có thể tàn nhẫn đến mức nào chứ … Trịnh Hàm về đến nhà, chỉ thấy Nhã Lạc nằm bất tỉnh bên chiếc bàn. Anh thoáng lên tia đau lòng, nhưng lại nhanh chóng biến mất. Trịnh Hàm bước qua cô như không có chuyện gì. Anh cứ bỏ mặc cô cho cô nằm đấy.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tiêu An Tô | Ngôn tình | Hoàn thành
Bên trong phòng thay quần áo nhỏ hẹp, Cố Vãn hạ thấp giọng quát lớn, cô giùng giằng muốn tránh khỏi sự đụng chạm của người sau lưng, nhưng lại cảm nhận được bàn tay to lớn của người nọ đã kéo khóa kéo bên trên áo cưới mình ra, dò xét vào, sờ thân thể của mình như ngựa quen đường cũ. Giống như ngày ngày đêm đêm ba năm qua. Cho tới bây giờ Cố Vãn cũng không nghĩ tới, lúc chính mình sắp bước lên thảm đỏ, kết hôn, người này sẽ đến!Thân thể mềm mại không kìm được run lên, thân thể từng bị dạy dỗ vô số lần đã nhạy cảm cực hạn, hoàn toàn không tiếp nhận nổi sự đụng chạm như vậy. Vừa là tình dục, cũng vừa là khuất nhục! "Bạc Lương, buông tôi ra! Hôm nay là hôn lễ của tôi, anh đừng quá làm bậy!" Cắn răng để cho lý trí của mình trở lại, lạnh lùng quát. Nghe được hai chữ "hôn lễ", đôi mắt thâm thúy của người đàn ông phía sau co rút nhanh, cười lạnh, gia tăng lực tay, nhấc váy cưới của cô lên, động thân tiến vào."A ~ " Cố Vãn đau đến kêu lên. "Vãn Vãn, sao rồi? Có phải áo cưới không dễ mặc không, có muốn anh vào giúp em không?" Ngoài cửa, Trình Phi đang chuẩn bị đi vào xem cô lại nghe thấy tiếng la, quan tâm hỏi. Hốc mắt Cố Vãn đỏ bừng, nhuộm nước mắt.Người chồng mà cô sắp đi lên thảm đỏ đang ở bên ngoài, mình lại bị người đối đãi thô bạo như thế này ở bên trong! Cố Vãn muốn kêu lên, nhưng chợt người đàn ông phía sau cúi đầu, đè cô lên tường, hung hăng làm nhục cô từ phía sau.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Liễu Mộc Mộc | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô bất lực thở dài dẹp máy laptop qua một bên. Dù gì cũng thân thiết với Lôi Vũ từ nhỏ, gia đình cô và cậu ta cũng là bạn bè thân thiết với nhau nên việc hiểu rõ cậu ấy cô biết hơn cả. Cho nên không giúp không được Diệp Tử Ái ngậm ngùi gật đầu "Đây là lần cuối tớ giúp cậu nhé. Sau này đừng có gọi điện năn nỉ tớ mấy chuyện điên rồ này nữa. Mau nhắn thời gian địa chỉ" "yeah..." Lôi Vũ mừng đến phát điên gầm gú trong điện thoại đến chói tai7h tối bữa tiệc bắt đầu. Diệp Tử Ái vẫn còn loay hoay không biết nên mặc cái gì vì trước giờ cô chỉ có đi học chưa bao giờ cô đến những nơi sa hoa như vậy. Chọn lựa cả buổi, nhìn đống quần áo trong tủ Diệp Tử Ái vò đầu bứt tai liền gọi điện cho Nhã Tịnh cô bạn thân của mình. Sau một bài giảng qua điện thoại cô quyết định ra ngoài mua một bộ váy vì nghe nói bữa tiệc này toàn những người có chức có quyền lại còn giàu có vô độ mà mặc đồ quá đơn giản chắc chắn sẽ bị đuổi ra. Cô như phát điên đã không được lợi gì còn tốn một khoảng tiền cho bộ váy Diệp Tử Ái nghĩ thầm sau vụ này phải bắt tên Lôi Vũ kia đền bù gấp đôi mới đượcChật vật hơn 1 tiếng cuối cùng cô cũng sửa soạn xong. Diệp Tử Ái đã lựa cho mình một bộ váy dài đến đầu gối màu trắng với phần cổ kiểu trễ đầu vai trông rất nhẹ nhàng thanh lịch. Thêm chút make up tông tự nhiên càng làm cho Diệp Tử Ái thêm thuần khiết giống hệt như một nàng công chúa bước ra từ cổ tích vậy.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15