Snowday | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xin Hãy Giữ Cho Nhịp Tim Luôn Rộn Rã của tác giả Snowday. Nhưng anh cũng chỉ dám để nó tồn tại ở đó mà thôi, chưa từng dám thổ lộ,Anh chưa bao giờ nghĩ, có một ngày, em lại nói với anh, “Vừa nhìn thấy anh, trái tim em đã đập rộn rã.”Đây là câu nói ngọt ngào nhất mà anh từng nghe thấy.Vậy nên… “Mong em hãy luôn duy trì nó nhé.”Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Không Hề Đáng Yêu hay Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Thông Minh Cơ Trí Thái Thái Thái | Trọng sinh | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sống Lại Để Yêu Đương Với Kẻ Cố Chấp của tác giả Thông Minh Cơ Trí Thái Thái Thái. Từ đó, ai ai cũng biết Hạ Trầm, tự động cách xa hắn ba thước.Quý Bạch không ngoại lệ, cũng là một người xa xa tương vọng.Cho tới năm mười tám, hắn gặp tai nạn giao thông, trở thành người thực vật, hôn mê suốt mười năm trời.Không ai tưởng tượng được linh hồn của hắn lại trú ngụ trong thân xác một con mèo, lại còn được Hạ Trầm đem về nuôi dưỡng.Trong mười năm ấy, cậu trở thành một con mèo ở bên cạnh Hạ Trầm cả ngày lẫn đêm, cho đến khi sinh mệnh kết thúc.Sau đó, mở mắt ra lần nữa, cậu lại phát hiện rằng mình đã trở về ngày đầu tiên gặp Hạ Trầm vào năm 18 tuổi.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như: Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Ngược Bốn Tên Tra Công hay Bao Giờ Chúng Ta Yêu Nhau
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Vu Triết | Đam mỹ | Hoàn thành
"Cô trầm mình xuống, nước dần dần vây lấy thắt lưng rồi đến ngực, tới bả vai, cái lạnh thấm dần vào thân thể, sau sự đau nhói là mê man. Lòng sông dưới chân gồ ghề với đám rong bèo rậm rạp dài đến tận thắt lưng, cách một lớp vải quần vừa dày vừa nặng cũng có thể cảm nhận được sự dày đặc và dẻo dai của chúng, cô cảm thấy mỗi cái nhấc chân động tay đều dần dần trở nên nặng nề.Nước tràn vào khoang miệng, vào khoang mũi, lỗ tai, không mảy may thương xót nhanh chóng mang theo sự tuyệt vọng và lạnh lùng ăn mòn nốt hơi thở cuối cùng... Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, cô bắt đầu ra sức giãy dụa, ngửa đầu, liều mạng muốn lui về phía sau, hoặc trồi lên trên... Nhưng cô đã bị giam chặt xuống đáy sông, không thể cử động được thêm chút nào, cánh tay mỗi lần quơ loạn đều giống như chém bừa vào một miếng thạch khổng lồ, chân lại không cách nào thoát ra được, cái đám màu xanh này vốn dĩ chỉ cần bứt nhẹ một nắm cũng có thể đứt mà giờ biến thành dây thừng cực kì bền chắc...
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Hắc Ám Chi Quang | Đam mỹ | Hoàn thành
Nghe mẹ kể lại, hồi nhỏ không ai là không tò mò jj của ta. Người lớn ai cũng thấy qua, và đều trầm trồ cả. Ta bỗng cảm thấy, bản thân thật là quá cmn có mị lực, jj của ta to đến thế cơ mà. Từ nhỏ đến lớn, ta vẫn luôn trong sự ghen tỵ của đám bạn mà lớn lên, cho đến khi cảm thấy mình là một “đại” nam nhân. Tự tin của con trai bình thường đều từ hai phương diện, một là tiền vốn bản thân có lớn hay không, hai là có tiền hay không.Cái từ tiền vốn bản thân này cũng rất dễ hiểu, chính là giống như người đẹp bên cạnh trai đẹp sẽ đặc biệt nhiều hơn. Mà tiền càng dễ hiểu hơn, một ông già sáu bảy chục tuổi tại sao bên cạnh lại có thể mỹ nữ yêu kiều như vậy, do mỹ nữ đó thật lòng yêu ông ta chắc, nói đùa. Có câu nói là: “Đàn ông nếu có tiền, cùng ai cũng có duyên”. Nghe qua chưa? Chưa? Vậy bạn bây giờ nên nghe đi.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Kháo Kháo | Đô thị | Hoàn thành
Cưới trước yêu sau, văn ngọt, tình cảm nhẹ nhàng, cách nhau khoảng 10 năm tuổi. Một vị ảnh đế và tiểu trong suốt tuyến 108 (tiểu tiểu minh tinh, không có nhiều tiếng tăm) là như thế nào có thể đến được với nhau? Hơn nữa không phải vì yêu mà cưới???!!! Lục ảnh đế dính phải scandal, sau đó không hề có dự báo trước mà công bố tình yêu. Người qua đường: minh tinh 108 tuyến này là ai???Top 1 hot search hôm nay: phu phu ảnh đế tại chương trình thực tế ngọt ngào ngược cẩu. Antifan: lại mua hot search, bao luôn nguyên năm hot search. Ảnh đế: Cảm ơn mọi người, chúng tôi kỷ niệm ba năm ngày cưới rồi. Tiểu minh tinh: Không phải nói xong ba năm sẽ ly hôn sao??? Điểm cần lưu ý: có đề cập chút sở thích BDSM NHẸ, chủ yếu là DS, chi phối thuần phục, không miêu tả cụ thể, không cần phải sợ.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Công ty giải trí phát triển nhanh nhất mấy năm gần đây chính là Truyền thông Ái Giản, nhưng mà trong giới thì cũng chỉ được xem là như vậy thôi. Bởi vì các diễn viên dưới trướng tuy rằng về cơ bản đều từng đoạt giải, các tác phẩm truyền hình cũng khá tốt, nhưng mà có vẻ là hơi coi trọng danh tiếng, về mặt nhân khí thì hơi kém.Sếp tổng của công ty cũng là nghệ sĩ, nhưng mà bây giờ không nhận nhiều phim nữa, chỉ có khi nào gặp được tác phẩm cực kỳ yêu thích mới nhận, sếp tổng cũng không thường xuyên xuất hiện, cho nên một khi xuất hiện thì tức là công ty có chuyện quan trọng. Khi đồng hồ hiển thị mười giờ, màn hình lớn bên ngoài tòa nhà đổi thành một đoạn phim quảng cáo, đoạn phim màu trắng đen, khung cảnh lần lượt là sân trường, phòng học, sân thượng, thư viện, phòng học đàn và chiếc xích đu dưới tán cây. Phim phong cách vườn trường nhưng lại có cảm giác ảo não, mỗi một địa điểm lần lượt xuất hiện một chàng trai, sau đó dần dần biến mất, cuối đoạn phim hiện lên một từ —— Delete.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Cam Thảo Sài Hồ | Sủng | Hoàn thành
Cho dù Đinh Đinh có khóc lóc ồn ào như thế nào đi nữa, ba mẹ vẫn rời đi rồi. Đinh Đinh là một con chuột đồng nho nhỏ, là đứa con duy nhất của chuột ba và chuột mẹ. Chuột ba và chuột mẹ vẫn còn rất trẻ, năm nay là lần đầu tiên sinh con. Những năm gần đây thảo nguyên bị con người từng bước xâm chiếm, thức ăn có thể tìm được thì ngày càng ít đi, vậy nên chuột mẹ chỉ sinh một đứa con.Lúc mới sinh ra Đinh Đinh vừa nhỏ vừa yếu, không lớn hơn hạt đậu phộng được bao nhiêu. Nhưng mà chuột ba và chuột mẹ đều vô cùng quan tâm và chăm sóc con của chúng, theo Đinh Đinh lớn lên từng ngày, thân thể nó cũng càng ngày càng tốt, đôi mắt đen bóng sáng ngời, da lông là màu vàng nhạt xinh đẹp.Chuột ba và chuột mẹ rất rất yêu thương Đinh Đinh, chúng muốn được mãi mãi ở bên cạnh nó. Nhưng mà thân là chuột đồng trách nhiệm lại ngăn cản chúng nó làm như vậy. Mặc dù Đinh Đinh vẫn còn nhỏ, nhưng cũng đã đến tuổi phải rời đi ba mẹ. Chia ly rất là đau khổ, nhưng mà chỉ có như vậy thì Đinh Đinh mới có thể được rèn luyện đầy đủ, trở thành một con chuột đồng khỏe mạnh và gan dạ.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Thụy Bất Tỉnh | Đô thị | Hoàn thành
Cái tên Âu này là do chú rùa Đại Hải có kiến thức đặt cho, bởi vì Âu có thể thò tay ra sau ôm lấy đuôi mình và cong người tạo thành một vòng tròn hoàn mỹ. Gần đây, để thuận tiện cho việc phơi nắng, Âu đã chuyển tới bãi đá ngầm dựa sát biển cạn, còn dắt luôn chú rùa Đại Hải không hề muốn chuyển nhà theo luôn. Rùa biển tiên sinh bị ép phải chuyển nhà thấy rất tổn thương lòng tự trọng, mấy ngày liền không thèm đếm xỉa gì tới hắn, Âu chỉ có thể chơi với cá heo.Cá heo là một người bạn rất tốt, nhanh nhẹn, tính tình hiền lành, hơn nữa sờ cũng rất thoải mái. Nhưng có lẽ do cách nhau vài tuổi, hai bên chỉ có thể giao lưu đơn giản mà không thể nói chuyện tán dóc. Âu như con thoi uốn lượn giữa bầy cá heo, sờ đuôi cá của người ta rồi lắc qua lắc lại. Hắn chơi rất vui vẻ, nhưng chú cá heo bị hắn chộp đuôi thì rất muốn nhảy lên mặt biển vẫy đuôi quăng con ký sinh trùng này bay thật xa. Khó khăn lắm mới làm hắn buông đuôi mình ra, cá heo vừa nhảy lên mặt biển lại bị lôi xuống. Bị người ta ôm quay tận mười mấy vòng, nó chóng mặt tới mức thiếu chút nữa tông trúng con cá heo khác.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Nhất Thế Hoa Thường | Võng du | Hoàn thành
Việt Nhiên ngồi trên ghế, trầm mặc nhìn bác sĩ. Bác sĩ trước mặt cầm đơn xét nghiệm của cậu, đã suy tư đủ năm phút đồng hồ, tâm tư dường như đã bay đến một thế giới khác vậy. Phút thứ sáu, bác sĩ thả tờ giấy xuống, rốt cuộc nhìn về phía cậu. Việt Nhiên nói: “Tình huống của tôi đến cùng là như thế nào ạ?” Bác sĩ đẩy đẩy kính mắt trên mũi, tiếp tục nhìn cậu. Việt Nhiên luôn cảm thấy ánh mắt kia có chút thương hại, hỏi: “Tôi mắc phải bệnh nan y sao?”Bác sĩ nói: “Không có.” Việt Nhiên nói: “Tôi thật ra chính là Alpha hả?” Bác sĩ nói: “Không phải.” Việt Nhiên nói: “Vậy tôi…” Bác sĩ ngăn cản tư duy đang bay bổng của cậu, nói rằng: “Cậu không bị bệnh, rất khỏe mạnh.” Việt Nhiên nói: “Nếu tôi không bị bệnh, vậy còn phải tới nơi này à?” “Cậu chỉ là tin tức tố có chút đặc biệt, có thể là một loại biến dị, mà bản thân không thành vấn đề gì cả,” bác sĩ tìm từ một phen, “Tôi cho cậu một ví dụ này, cậu xem mấy con mèo đều thích cây bạc hà mèo, tuy rằng nhân loại không cảm thấy mùi vị đó câu nhân, nhưng cũng không có thể bởi vì như thế mà nói cây bạc hà mèo có vấn đề.”
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Dạ Thị Thiên Minh | Đô thị | Hoàn thành
Nam nhân kéo kéo cà vạt, giọng nói trầm thấp từ tính vang lên: - Nghe nói em ở trên. An Ca cuống quýt: - Không, không phải anh yêu anh nghe em giải thích... Thật ra nếu em muốn ở trên cũng không phải là không được. Cố Thanh Viễn từ từ nói. Lời giải thích kẹt lại, - Hể? Mắt An Ca lập tức lóe lên, chà xát hai tay mong đợi hỏi. - Thật vậy à? Anh chịu ở dưới à? Cố Thanh Viễn nhìn khuôn mặt ngây thơ của người nào đó rất có thâm ý nở nụ cười,Em muốn ở trên tự nhiên là được, anh là một người bạn đời rất săn sóc. Về phần câu hỏi phía sau coi như không nghe thấy. Trưa ngày thứ hai, An Ca xoa cái eo sắp gãy của mình, giận dỗi mắng người nào đó khốn kiếp.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Phong Hoa Tuyết Duyệt | Đam mỹ | Hoàn thành
Ngày ngả về chiều, những dãy đèn nê-ông đỏ vàng rực rỡ chập chờn sáng lên như hàng mốc biểu trưng cho thành phố. Hoa gạo đỏ thắm rụng dày trên mặt đất, bánh xe kéo nghiến qua thảm hoa đỏ để lại một khoảng sặc sỡ nhàu nhĩ khó coi. Đường Thập Nhất liếc nhìn dưới chân, vừa vặn lọt vào mắt là mớ hoa rụng bị dày xéo đến không còn nhìn ra màu sắc vốn có nữa, hắn nhíu mày, không muốn bước xuống xe.“Tiến lên chút nữa đi, nhanh nhanh lên!” một người đàn ông trung niên đậm người chạy vượt lên xe kéo, ông ta móc khăn tay ra lau mồ hôi trên trán rồi bảo phu xe kéo lên chỗ sạch sẽ hơn đằng trước, đoạn quay lại nói với Đường Thập Nhất, “Thiếu gia, qua bên đó sạch hơn cậu hẵng xuống.”“Khách sạn Ái Quần lớn thế này mà trước cửa cũng không biết quét dọn cho sạch, chẳng bằng đến rạp Bình An xem hát cho xong.” Đường Thập Nhất phủi phủi bộ đồ Tây ca-rô thời thượng trên người. Ngũ quan hắn thâm thúy, vốn nên là một chàng thanh niên sáng sủa tinh anh vậy mà lại tự biến mình thành bộ dạng ăn chơi đàng điếm, đuôi mắt trời sinh hằn một nếp mảnh dài chỉ càng khắc sâu thêm tướng mạo đa tình phong lưu của một cậu ấm nhà giàu.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Nguyên Cẩn | Đô thị | Hoàn thành
Gần đây Lục Tự để ý đến một người. Là một… cậu nam sinh nhỏ. Dáng vóc cậu ấy không cao bằng anh, khoảng một mét bảy lăm, vóc người có hơi gầy. Da rất trắng, ở dưới ánh mặt trời trong suốt như là thủy tinh vậy, chạm vào là vỡ. Khuôn mặt cậu nam sinh nhỏ đó rất đẹp. Đường nét nhu hòa, ngũ quan tinh xảo, gương mặt đàn hồi trắng tựa như lòng trắng trứng vậy, trông cùng lắm mới chỉ là một đứa trẻ mới thành niên. Sở dĩ anh để ý đến cậu ấy là vì đã mấy ngày nay hôm nào Lục Tự cũng bắt gặp cậu trên đoạn đường về nhà.Không đến nỗi là một đứa trẻ nghèo đáng thương không có nhà để về đấy chứ? Lục Tự cũng không muốn quản việc không đâu, nói không chừng đứa nhỏ kia là một nhóc rảnh rỗi không có chuyện gì làm mà sống lãng phí thời gian. Vì mỗi ngày cậu ấy cũng mặc một bộ khác nhau, thêm nữa nhìn trông cũng không phải đồ rẻ. Vậy nên tổng kết lại, cậu chàng đó trông giống một cậu thiếu gia hơn. Cũng không biết ngày qua ngày cùng một thời gian cùng một địa điểm, cậu chàng đó đứng ở đấy làm gì.Lục Tự phát huy cái trí tưởng tượng mà thỉnh thoảng lại mất tích không thấy tăm hơi của anh. Giờ đang là dịp nghỉ hè có thể cậu nhóc đang chờ ai đó. Có lẽ là chờ tụi bạn, hoặc là chờ cô bạn gái, cũng có thể là… Mà thôi, mặc kệ đi. Đã nửa tháng trôi qua. Có lẽ là đã hơn, hoặc là cũng chưa đến, hôm nào lúc Lục Tự tan làm về cũng thấy đứa trẻ đó. Ngay dưới gốc cây ngô đồng già ở ngã tư đối diện Đào Cảnh Uyển. Một người không nghịch điện thoại di động cũng không nói năng gì cả.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Tu Thất | Xuyên không | Hoàn thành
Lực chiến đấu chỉ là phụ, dị năng tại tận thế lại là đồ bỏ, là kẻ chuyên đi kéo chân người khác. Trong một trận chiến giữa 2 không gian dị năng, bị khe nứt thời không hút vào đưa đến đại lục hoang dã không một bóng người. Chu yếu ớt – vốn được sinh ra với bộ não hung tàn quỷ súc, ấy vậy lại bị nhét vào trong thân thể yếu ớt nhu nhược kiều hoa! Mông tiểu công – Tướng quân, ngài rất nghịch thiên!Tác giả: Tướng quân, cả ngày giúp người ta tắm rửa còn không quên rửa cả chim nho nhỏ nữa, thật sự là đại trượng phu sao? Còn có, này nhóm ngồi lê hóng hớt, gặp qua thụ nào yếu ớt như vậy chưa?
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Gần đây tôi có một việc phiền lòng, tôi đã yêu một người đàn ông. Tuy rằng tôi cũng là một tên đàn ông, nhưng đây không phải vấn đề chính của việc này. Dẫu sao chuyện tôi yêu đàn ông cả thành phố đều biết, bởi vì bạn trai tôi là Triệu công tử, cháu trai Thị trưởng, là con trai của Triệu tứ gia máu mặt nhất vùng, em trai của vợ Đại soái Hoắc quân phiệt. Mà vấn đề là ở chỗ, người đàn ông mà tôi yêu lại không phải Triệu công tử.Ôi, phụ nữ, tên cưng là lả lơi ong bướm. Ôi, đàn ông, tên của cưng chính là bướm ong lơi lả! Tôi nâng quyển sách, đắm mình vào sầu bi, sự sầu bi vô tận. Cả thế gian giờ đang ca tụng tự do yêu đương, nhưng sẽ chẳng có ai khen tôi “vong ân phụ nghĩa” đâu. Nhưng nếu tình yêu lẫn với quá nhiều ân nghĩa, thì khó có thể đơn thuần được. Mà quan trọng là tôi cũng khó có thể nghĩ đơn thuần được cơ, chứ Triệu công tử thì rất đơn thuần. Lúc tôi tan cửa nát nhà, gã rất đơn thuần chứa chấp tôi để có người đi học cùng gã, học với gã đến mười tám, cùng học trường Tây nhưng tôi ra được trường còn gã thì tạch tốt nghiệp, sau đấy thì gã “ngủ” tôi.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Thiên Nguyệt Phụng | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Phó Thiếu Hào Hoa: Nguyện Sủng Tình Si! của tác giả Thiên Nguyệt Phụng. Sau cú shock đó, cô thay đổi hoàn toàn, từ một cô gái ngây thơ, thuần khiết, cô hoàn toàn trở nên chín chắn, trưởng thành, là một nữ chủ tịch lạnh lùng, vô cảm.Cô khép chặt trái tim, không để ai xen vào khiến nó phiền muộn. Cứ tưởng cả đời sẽ cô độc sau những thương tổn đã gánh chịu ở thanh xuân, nhưng định mệnh lại sắp đặt cho cô một mối lương duyên nằm trên mức tưởng tượng.Hậu ly hôn, cô ghét đàn ông trăng hoa, lừa dối. Vậy mà nguyệt lão lại se duyên một soái ca siêu cấp đào hoa cho cô. Anh đi tới đâu là nữ nhân vây quanh tới đó, cuộc sống vốn phiêu lưu, tự tại. Và cũng cho đến khi gặp được cô thì con đường anh đang đi chợt rẽ hướng cực gắt.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Song Sinh Tình: Cố Thiếu Cuồng Thê của cùng tác giả.
22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Hà Tằng Hữu Mạnh | Ngôn tình | Hoàn thành
Năm giờ chiều, mặt trời đang xuống núi, ngoài cửa sổ là một mảnh màu đỏ rực. Trên hành lang kí túc xá không ngừng vang lên tiếng đóng cửa "ruỳnh ruỳnh". Kiều Hạ dậy rất sớm, giữa trưa đã tỉnh lại nhưng không rời giường mà cuộn người trong chăn ấm áp và ôm một con thỏ bông to đùng, cầm điện thoại lướt weibo.Trong thời gian nghỉ đông, cô nhàn rỗi đến nhàm chán nên đã lấy đại một bút danh viết một đoản ngọt văn đăng trên weibo, không dài lắm chỉ tầm 150000 chữ. Viết xong quyển ngọt văn đầu tiên, cô còn kiếm được một ít tiền tiêu vặt. Kiều Hạ cực kì thỏa mãn, nhưng về phía độc giả thì lại không hài lòng. Nguyên nhân là vì cô viết rất rất rất trong sáng.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Hứa Bán Tiên | Đam mỹ | Hoàn thành
Thuở xưa có một ngọn núi, trên núi có một tà giáo, đặt tên là Chênh Vênh giáo. Nghe đồn giáo chủ giáo này giết người không chớp mắt, để luyện thành tà công mà lột da, rút xương, uống máu người sống, không chuyện ác nào không làm. Phàm là người đi qua con đường trên ngọn núi ấy, đều sẽ bị bắt về biến thành chuột bạch cho giáo chủ tà giáo làm thí nghiệm, không một ai may mắn thoát khỏi.Có người hỏi: “Trong giang hồ nhiều hiệp sĩ chính nghĩa như thế, cớ sao không lên núi đánh dẹp?” Người kể chuyện “chậc chậc” hai tiếng: “Ai bảo là không có chứ, chẳng qua tất cả đều có đi mà không có về…” Khách nghe xôn xao: “Giáo chủ này lợi hại như vậy sao!” Bấy giờ, dưới đài có một thư sinh áo trắng trẻ tuổi gấp quạt lại cái “phạch”, nhấc tay hỏi: “Nếu như đều có đi mà không có về, thì sao ngươi biết giáo chủ đó lột da uống máu?”“Chuyện này…” Người kể chuyện vuốt vuốt chòm râu dê, con ngươi đảo một vòng đổi chủ đề, “Vị công tử này rất lạ mặt, tin chắc đây là lần đầu đến Sở Dương nhỉ?” Thư sinh chắp tay cười: “Lần này tiểu sinh vào kinh thi cử, vừa khéo đi ngang nơi này.” “Ai ôi, công tử phải nhớ kỹ, rời xa ngọn núi có đi mà không có về nha.”
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đông Phương Vân Sơ | Đam mỹ | Hoàn thành
Lục Phong Hành ngồi ở trong thư phòng, cúi người cặm cụi viết một bức thư. Là một bức di chúc. Ông đã sống trên đời này được sáu mươi lăm năm rồi. Năm mười tuổi đi theo người cầm đầu đời trước lăn lộn khắp các con phố, mười hai tuổi thì gặp được người vợ yêu quý của mình, ba mươi tuổi thì trở thành một lão đại tiếng tăm lừng lẫy lúc bấy giờ, ba mươi sáu tuổi vui mừng chào đón đứa con trai yêu quý Lục Ninh Chu chào đời, bốn mươi tuổi mất vợ, hơn sáu mươi tuổi thì...Hơn sáu mươi tuổi thì phát hiện bản thân mắc ung thư phổi giai đoạn cuối, cũng là thời kỳ mấu chốt nhất trong quá trình tẩy trắng sự nghiệp. Tâm trạng của ông vô cùng bình tĩnh, cảm thấy ông trời vẫn rất thiên vị cho ông ta. Muốn ông ta mang theo gậy gộc cướp địa bàn, làm một vài công việc vì người ta mà bán mạng để kiếm sống nhân lúc bản thân còn trẻ.Khi gặp được mẹ của Lục Ninh Chu, bản thân ông ta lúc đó vẫn còn là một kẻ thô lỗ, thấy con gái nhà người ta có tri thức lại hiểu lễ nghĩa thì lập tức nhìn chằm chằm không rời, ngay cả rắm cũng không dám thả ra, ngược lại chỉ bày ra một bộ dạng ngơ ngẩn như kẻ ngốc khiến cho người ta phải bật cười. Nhưng mà không biết tại sao người đó lại bỏ qua một đám thanh niên tri thức du học nước ngoài về, những công tử giàu có đã làm tất cả mọi thứ nhằm bắt được trái tim mỹ nhân kia, thậm chí không tiếc cả việc chống lại gia tộc cũng muốn được đi theo ông.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Điềm Tức Chính Nghĩa | Đam mỹ | Hoàn thành
Bác sĩ, Nhiên Nhiên nhà tôi sao rồi, không việc gì chứ? Ôn Nhiên đang đi ghi hình thì đột nhiệt ngất xỉu, mọi người sợ hãi, staff của chương trình mau chóng đưa cậu đến bệnh viện, bà Thẩm nghe thấy tin ấy thì liền chạy tới ——– cũng chính là mẹ chồng của Ôn Nhiên đang vô cùng lo lắng, bác sĩ vừa đi ra liền nhanh chóng tiến lên hỏi thăm. Bác sĩ tháo khẩu trang xuống, trấn an: Bà Thẩm không cần lo lắng, thân thể của Ôn tiên sinh cũng không có vấn đề gì, sở dĩ bị ngất xỉu là do triệu chứng nôn nghén cho nên sức khỏe mới không chịu đựng nổi."
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Tĩnh Thủy Biên | Đam mỹ | Hoàn thành
Giang Thâm húp một thìa cháo, hàm hồ nói câu “Không đâu”, Đàm Linh Linh quay đầu cầm hộp Bách Tước Linh mình thường dùng, mở nắp quẹt một ít bóp mặt cho con trai. Hai người chỉnh đốn xong thì chuẩn bị ra ngoài, Đàm Linh Linh mang rất nhiều đồ ăn, Giang Thâm đi theo xách giúp một nửa, trong trấn có tuyến xe vào trong thành, ba khối tiền một người, tính toán tiền vốn, bớt đi đồ cần tặng thì vẫn có lời. Đàm Linh Linh dặn dò con trai đừng ngủ gà ngủ gật trên xe nếu không sẽ đè nát măng, xuống xe thì mua một bao kẹo sữa Thỏ Trắng nhét vào túi áo bông của Giang Thâm.“Lát nữa mà chán quá thì cứ ngậm ăn.” Đàm Linh Linh đi tới con phố trước mặt, phía Bắc xa xa chính là cung văn hóa lớn nhất thành phố, “Đi vào chớ có chạy lung tung, hiểu chưa?” Đầu lưỡi Giang Thâm cuốn lấy viên kẹo, nở nụ cười tươi, “Hiểu rồi ạ.”Cung văn hóa thành phố thật sự rất náo nhiệt, đối với một Giang Thâm từ nhỏ đến lớn chỉ có thể chạy trong bùn lầy lần đầu tiên vào xem thì cảm thấy rất mới lạ, Đàm Linh Linh không biết có bản lĩnh gì mà có thể đưa đồ ăn cho những giáo viên cố định trong đây, chạy một vòng từ trên xuống dưới, mắt Giang Thâm cũng choáng luôn rồi.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21