Cam Thảo Sài Hồ | Sủng | Hoàn thành
Cho dù Đinh Đinh có khóc lóc ồn ào như thế nào đi nữa, ba mẹ vẫn rời đi rồi. Đinh Đinh là một con chuột đồng nho nhỏ, là đứa con duy nhất của chuột ba và chuột mẹ. Chuột ba và chuột mẹ vẫn còn rất trẻ, năm nay là lần đầu tiên sinh con. Những năm gần đây thảo nguyên bị con người từng bước xâm chiếm, thức ăn có thể tìm được thì ngày càng ít đi, vậy nên chuột mẹ chỉ sinh một đứa con.Lúc mới sinh ra Đinh Đinh vừa nhỏ vừa yếu, không lớn hơn hạt đậu phộng được bao nhiêu. Nhưng mà chuột ba và chuột mẹ đều vô cùng quan tâm và chăm sóc con của chúng, theo Đinh Đinh lớn lên từng ngày, thân thể nó cũng càng ngày càng tốt, đôi mắt đen bóng sáng ngời, da lông là màu vàng nhạt xinh đẹp.Chuột ba và chuột mẹ rất rất yêu thương Đinh Đinh, chúng muốn được mãi mãi ở bên cạnh nó. Nhưng mà thân là chuột đồng trách nhiệm lại ngăn cản chúng nó làm như vậy. Mặc dù Đinh Đinh vẫn còn nhỏ, nhưng cũng đã đến tuổi phải rời đi ba mẹ. Chia ly rất là đau khổ, nhưng mà chỉ có như vậy thì Đinh Đinh mới có thể được rèn luyện đầy đủ, trở thành một con chuột đồng khỏe mạnh và gan dạ.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Nặc Danh Thanh Hoa Ngư | Đam mỹ | Hoàn thành
Ngày xửa ngày xưa, tại vùng biển nọ, có một Hải yêu thích ca hát. Nhưng vì hắn ca hát quá nhiều, thôn dân không thể chịu được, vì vậy quyết định dùng độc để hắn không phát ra tiếng được nữa. Đây là một chuyện xưa bi thương. Ca hát muốn mệnh/ tự luyến/ Hải yêu công x nói lời hung ác/ bắt cá không nhiều lắm/ phóng khoáng/ Người thụ. Niên thượng, tuổi chênh lệch lớn, mấy trăm tuổi.
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Phong Hoa Tuyết Duyệt | Đam mỹ | Hoàn thành
Ngày ngả về chiều, những dãy đèn nê-ông đỏ vàng rực rỡ chập chờn sáng lên như hàng mốc biểu trưng cho thành phố. Hoa gạo đỏ thắm rụng dày trên mặt đất, bánh xe kéo nghiến qua thảm hoa đỏ để lại một khoảng sặc sỡ nhàu nhĩ khó coi. Đường Thập Nhất liếc nhìn dưới chân, vừa vặn lọt vào mắt là mớ hoa rụng bị dày xéo đến không còn nhìn ra màu sắc vốn có nữa, hắn nhíu mày, không muốn bước xuống xe.“Tiến lên chút nữa đi, nhanh nhanh lên!” một người đàn ông trung niên đậm người chạy vượt lên xe kéo, ông ta móc khăn tay ra lau mồ hôi trên trán rồi bảo phu xe kéo lên chỗ sạch sẽ hơn đằng trước, đoạn quay lại nói với Đường Thập Nhất, “Thiếu gia, qua bên đó sạch hơn cậu hẵng xuống.”“Khách sạn Ái Quần lớn thế này mà trước cửa cũng không biết quét dọn cho sạch, chẳng bằng đến rạp Bình An xem hát cho xong.” Đường Thập Nhất phủi phủi bộ đồ Tây ca-rô thời thượng trên người. Ngũ quan hắn thâm thúy, vốn nên là một chàng thanh niên sáng sủa tinh anh vậy mà lại tự biến mình thành bộ dạng ăn chơi đàng điếm, đuôi mắt trời sinh hằn một nếp mảnh dài chỉ càng khắc sâu thêm tướng mạo đa tình phong lưu của một cậu ấm nhà giàu.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Nguyên Cẩn | Đô thị | Hoàn thành
Gần đây Lục Tự để ý đến một người. Là một… cậu nam sinh nhỏ. Dáng vóc cậu ấy không cao bằng anh, khoảng một mét bảy lăm, vóc người có hơi gầy. Da rất trắng, ở dưới ánh mặt trời trong suốt như là thủy tinh vậy, chạm vào là vỡ. Khuôn mặt cậu nam sinh nhỏ đó rất đẹp. Đường nét nhu hòa, ngũ quan tinh xảo, gương mặt đàn hồi trắng tựa như lòng trắng trứng vậy, trông cùng lắm mới chỉ là một đứa trẻ mới thành niên. Sở dĩ anh để ý đến cậu ấy là vì đã mấy ngày nay hôm nào Lục Tự cũng bắt gặp cậu trên đoạn đường về nhà.Không đến nỗi là một đứa trẻ nghèo đáng thương không có nhà để về đấy chứ? Lục Tự cũng không muốn quản việc không đâu, nói không chừng đứa nhỏ kia là một nhóc rảnh rỗi không có chuyện gì làm mà sống lãng phí thời gian. Vì mỗi ngày cậu ấy cũng mặc một bộ khác nhau, thêm nữa nhìn trông cũng không phải đồ rẻ. Vậy nên tổng kết lại, cậu chàng đó trông giống một cậu thiếu gia hơn. Cũng không biết ngày qua ngày cùng một thời gian cùng một địa điểm, cậu chàng đó đứng ở đấy làm gì.Lục Tự phát huy cái trí tưởng tượng mà thỉnh thoảng lại mất tích không thấy tăm hơi của anh. Giờ đang là dịp nghỉ hè có thể cậu nhóc đang chờ ai đó. Có lẽ là chờ tụi bạn, hoặc là chờ cô bạn gái, cũng có thể là… Mà thôi, mặc kệ đi. Đã nửa tháng trôi qua. Có lẽ là đã hơn, hoặc là cũng chưa đến, hôm nào lúc Lục Tự tan làm về cũng thấy đứa trẻ đó. Ngay dưới gốc cây ngô đồng già ở ngã tư đối diện Đào Cảnh Uyển. Một người không nghịch điện thoại di động cũng không nói năng gì cả.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Tĩnh Thủy Biên | Sủng | Hoàn thành
Lâm Mộ chàng hảng hai chân ngồi trước kính hóa trang, trên người cậu chỉ mặc mỗi cái váy yếm của Lâm Triều, chị cậu đứng sau lưng vén túi lưới tóc giả, khom lưng cẩn thận đội lên đầu cậu. Lâm Mộ hướng về phía kính ra dấu thủ ngữ:【Nóng quá.】Lâm Triều bĩu môi, đưa tay ra dấu cực nhanh: 【Nóng cũng phải đội, tóc giả không dính chặt vô dễ bị nhìn ra lắm.】Lâm Mộ trợn trắng mắt, nhỏ giọng than thở một câu con gái đúng là phiền toái, bị Lâm Triều cốc đầu một cái.Lâm Triều nheo nheo mắt, mấy ngón tay trắng nõn tựa như lưỡi đao bén ngót chầm chậm ra dấu thủ ngữ 【Chị nhìn thấy em đang nói gì đó, nhóc lừa đảo.】 Mấy khu dân cư lớn bên Quận Đông mỗi tháng đều sẽ tổ chức một lần đại hội giao lưu dành cho các nhóm người đặc biệt. Lâm Triều tham gia được vài lần liền không chịu đi nữa, mới đầu Lâm Mộ cứ tưởng là có người ăn hiếp chị mình, sau mới biết là do cô nàng này mấy tuần trước tự một mình lén nhận công việc hướng dẫn chơi cờ, đúng lúc trùng với giờ đại hội giao lưu bên đây.
16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Thiên Nguyệt Phụng | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Phó Thiếu Hào Hoa: Nguyện Sủng Tình Si! của tác giả Thiên Nguyệt Phụng. Sau cú shock đó, cô thay đổi hoàn toàn, từ một cô gái ngây thơ, thuần khiết, cô hoàn toàn trở nên chín chắn, trưởng thành, là một nữ chủ tịch lạnh lùng, vô cảm.Cô khép chặt trái tim, không để ai xen vào khiến nó phiền muộn. Cứ tưởng cả đời sẽ cô độc sau những thương tổn đã gánh chịu ở thanh xuân, nhưng định mệnh lại sắp đặt cho cô một mối lương duyên nằm trên mức tưởng tượng.Hậu ly hôn, cô ghét đàn ông trăng hoa, lừa dối. Vậy mà nguyệt lão lại se duyên một soái ca siêu cấp đào hoa cho cô. Anh đi tới đâu là nữ nhân vây quanh tới đó, cuộc sống vốn phiêu lưu, tự tại. Và cũng cho đến khi gặp được cô thì con đường anh đang đi chợt rẽ hướng cực gắt.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Song Sinh Tình: Cố Thiếu Cuồng Thê của cùng tác giả.
22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Bất Hạp Thuỵ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hệ Thống Dịch Thể Nước Hoa (Cao H) full (đã hoàn thành) của tác giả Bất Hạp Thuỵ. Liên Hân cả người nóng cháy, cơ thể giang thành hình chữ đại, bị treo cao trên không trung, điểm mẫn cảm trên dưới toàn thân ngứa ngáy vô cùng. Dâm dịch mang hương khí mê người rào rào từ trên rơi xuống, bên dưới một mảnh ngổn ngang, có vô số người đang đứng chỉ trỏ, vừa xì xầm to nhỏ vừa há mồm hứng lấy dâm dịch của cô.Cảnh tượng kích tình lại kỳ quái. Chỉ là, nam nhân mà cô khao khát trong ảo tưởng lại không bao giờ xuất hiện. Liên Hân nhịn không được, cố gắng vùng vẫy tứ chi, cặp ngực no đủ lắc lư giữa không khí như muốn có người đến đây an ủi. Ai...ai làm ơn tới cứu cô...tiểu huyệt quá ngứa. Giống như có sợi lông chim, đang ở trong chỗ sâu nhất mà phe phẩy.Liên Hân tỉnh dậy từ trong dâm mộng tra tấn chết người, cặp đùi dạng rộng, hai cánh hoa nhấp nháy đóng mở, giống như cái miệng nhỏ đang khóc lóc đòi sữa. Cô thống khổ mà rên rỉ, duỗi tay xoa xoa cửa mình, một tay còn lại đặt ở trên mồm hung hăng cắn chặt, hữu khí vô lực nhỏ giọng cầu xin. "Cầu ngươi, buông tha ta đi..."
22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đông Phương Vân Sơ | Đam mỹ | Hoàn thành
Lục Phong Hành ngồi ở trong thư phòng, cúi người cặm cụi viết một bức thư. Là một bức di chúc. Ông đã sống trên đời này được sáu mươi lăm năm rồi. Năm mười tuổi đi theo người cầm đầu đời trước lăn lộn khắp các con phố, mười hai tuổi thì gặp được người vợ yêu quý của mình, ba mươi tuổi thì trở thành một lão đại tiếng tăm lừng lẫy lúc bấy giờ, ba mươi sáu tuổi vui mừng chào đón đứa con trai yêu quý Lục Ninh Chu chào đời, bốn mươi tuổi mất vợ, hơn sáu mươi tuổi thì...Hơn sáu mươi tuổi thì phát hiện bản thân mắc ung thư phổi giai đoạn cuối, cũng là thời kỳ mấu chốt nhất trong quá trình tẩy trắng sự nghiệp. Tâm trạng của ông vô cùng bình tĩnh, cảm thấy ông trời vẫn rất thiên vị cho ông ta. Muốn ông ta mang theo gậy gộc cướp địa bàn, làm một vài công việc vì người ta mà bán mạng để kiếm sống nhân lúc bản thân còn trẻ.Khi gặp được mẹ của Lục Ninh Chu, bản thân ông ta lúc đó vẫn còn là một kẻ thô lỗ, thấy con gái nhà người ta có tri thức lại hiểu lễ nghĩa thì lập tức nhìn chằm chằm không rời, ngay cả rắm cũng không dám thả ra, ngược lại chỉ bày ra một bộ dạng ngơ ngẩn như kẻ ngốc khiến cho người ta phải bật cười. Nhưng mà không biết tại sao người đó lại bỏ qua một đám thanh niên tri thức du học nước ngoài về, những công tử giàu có đã làm tất cả mọi thứ nhằm bắt được trái tim mỹ nhân kia, thậm chí không tiếc cả việc chống lại gia tộc cũng muốn được đi theo ông.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Lưu Thủy Thủy | Đam mỹ | Hoàn thành
Đại học C là trường âm nhạc số một số hai toàn quốc, không biết bao nhiêu người cố gắng cũng không thể có được một suất. Thi đại học chỉ chênh lệch một điểm thôi là bạn đã lỡ cơ hội học tập tại đại học C rồi. Chu Chu đứng trước cánh cửa trang nghiêm tráng lệ của đại học C, nhịn không được nhỏ giọng nói thầm một câu, “Thật tốt”. Bên cạnh không ít đàn anh, đàn chị đón tiếp sinh viên mới, giơ cao tấm biển Hội học sinh, lớn tiếng gọi Chu Chu, “Em trai, có cần giúp đỡ gì không? Biết khoa em đi hướng nào chưa? Bọn anh có thể đưa em tới ký túc xá, có cơ hội nhớ đến thăm Hội học sinh của bọn anh nhé.” Đàn anh đại học C nhiệt tình khó từ chối, nhanh chóng đến trước mặt Chu Chu, sau đó giành lấy hành lý từ tay Chu Chu, mạnh mẽ đưa cậu vào trong.Bị kéo cho lảo đảo, Chu Chu ôm lấy cái túi lắc đầu, “Em không phải là học sinh của trường các anh.” Âm thanh phát ra to lạ thường, dường như không thể nghe được âm lượng của chính mình. Vị đàn anh ban nãy giành túi hành lý bị dọa lùi về sau một bước, ngại ngùng gãi gãi đầu, “Hả? Không phải…không phải là học sinh trường anh sao.” Mang theo hành lý, rõ ràng là tới báo danh, nhưng không phải là trường C. Đàn anh nhìn về phía đối diện, là Học viện dành cho người câm điếc. Là trường học duy nhất bên cạnh trường C. Quả nhiên, đàn em đó cầm theo hành lý, đi về phía cổng đối diện.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Tĩnh Thủy Biên | Đam mỹ | Hoàn thành
Giang Thâm húp một thìa cháo, hàm hồ nói câu “Không đâu”, Đàm Linh Linh quay đầu cầm hộp Bách Tước Linh mình thường dùng, mở nắp quẹt một ít bóp mặt cho con trai. Hai người chỉnh đốn xong thì chuẩn bị ra ngoài, Đàm Linh Linh mang rất nhiều đồ ăn, Giang Thâm đi theo xách giúp một nửa, trong trấn có tuyến xe vào trong thành, ba khối tiền một người, tính toán tiền vốn, bớt đi đồ cần tặng thì vẫn có lời. Đàm Linh Linh dặn dò con trai đừng ngủ gà ngủ gật trên xe nếu không sẽ đè nát măng, xuống xe thì mua một bao kẹo sữa Thỏ Trắng nhét vào túi áo bông của Giang Thâm.“Lát nữa mà chán quá thì cứ ngậm ăn.” Đàm Linh Linh đi tới con phố trước mặt, phía Bắc xa xa chính là cung văn hóa lớn nhất thành phố, “Đi vào chớ có chạy lung tung, hiểu chưa?” Đầu lưỡi Giang Thâm cuốn lấy viên kẹo, nở nụ cười tươi, “Hiểu rồi ạ.”Cung văn hóa thành phố thật sự rất náo nhiệt, đối với một Giang Thâm từ nhỏ đến lớn chỉ có thể chạy trong bùn lầy lần đầu tiên vào xem thì cảm thấy rất mới lạ, Đàm Linh Linh không biết có bản lĩnh gì mà có thể đưa đồ ăn cho những giáo viên cố định trong đây, chạy một vòng từ trên xuống dưới, mắt Giang Thâm cũng choáng luôn rồi.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Xuân Nhật Phụ Huyên | Đam mỹ | Hoàn thành
Nhạc Minh Tâm bắt đầu đi làm ba năm, luôn làm ở ban sơ trung, mấy tháng trước, trường học để cậu nhận dạy lớp một. Tiết thể dục của lớp một, thật giống như một đám gà con được thả ra, Nhạc Minh Tâm sứt đầu mẻ trán hơn một tháng, mới miễn cưỡng rèn được chút nề nếp. Chờ đến khi thật sự đàn áp được đàn tiểu ác ma này, mới phát hiện là trong số các bạn nhỏ này cũng có bạn nhỏ rất đáng yêu.Ngày đó cậu tan làm, phát hiện có một cô bé ngồi lẻ loi trên bậc thang ở cổng trường, cô bé để mái bằng, tóc tết hai bên, ôm đầu gối nhìn ra ngoài cổng trường, chẳng ai đến đón cả. Nhạc Minh Tâm nhận ra cô bé chính là học sinh ở một trong các lớp cậu dạy, tên là Khang Tiểu Cần, cậu đi tới rồi ngồi xuống hỏi: “Sao con còn chưa về?”Khang Tiểu Cần nhìn thấy Nhạc Minh Tâm thì như thấy cứu tinh, môi liền mím lại, hai mắt ngập nước lại rưng rưng không rơi nước mắt, thật sự rất đáng thương. “Thầy Nhạc, không ai đón con cả ….” Khang Tiểu Cần nức nở nói. Nhạc Minh Tâm bị cô bé dọa sợ, vội vàng an ủi: “Ba mẹ con đâu, số điện thoại bao nhiêu, để thầy gọi thử xem.” Nhân viên bảo vệ nhô đầu ra từ trong phòng trực nói: “Thầy Nhạc, tôi đã gọi qua rồi nhưng điện thoại của ba cô bé vẫn tắt máy.” “Vậy còn mẹ con đâu?” Nhạc Minh Tâm hỏi. Khang Tiểu Cần cúi đầu không nói lời nào, Nhạc Minh Tâm cũng không biết phải làm sao bây giờ, ngồi xổm vậy rất mỏi nên cậu đứng dậy, ai ngờ Khang Tiểu Cần nghĩ là cậu phải đi, sợ tới mức ôm lấy chân cậu: “Thầy Nhạc, thầy dẫn con về nhà đi ạ.”
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đó là một thiếu niên với mái tóc đen và làn da trắng, cậu xinh trai tới nỗi trong ấn tượng của người khác cậu hệt như một nàng công chúa của các câu chuyện cổ tích. Đáng tiếc, cậu lại chẳng thể nói được, cậu hệt như chàng tiên cá bé nhỏ bị mụ phù thủy tước đi giọng nói đẹp đẽ nhất, khiến cậu lúc nào cũng tĩnh lặng, lúc nào cũng lẻ loi cô độc một mình. "Một thiếu niên xinh trai như thế, ấy vậy mà lại bị câm.Thì ra cậu ấy không phải công chúa, mà chỉ một chàng tiên cá bé nhỏ đáng thương. Chỉ có bề ngoài xinh đẹp lộng lẫy, nhưng mãi mãi không thể biểu đạt nội tâm của mình." Hai thiếu niên ngập ngừng bước đến bên nhau, cùng nhau trải qua những mất mát đau thương, những hỉ nộ ái ố trong đời rồi lại cùng nhau vun vén cho cuộc sống tương lai, cùng nhau dâng lên thứ tình cảm non nớt, ngây ngô nhưng đáng trân trọng nhất.... "Chúng tôi có thể bước đi chậm rãi vậy. Yêu đương một cách chậm rãi, lại sống hết cuộc đời này một cách chậm rãi.Ban đầu tôi coi cậu ấy là hoa, xinh đẹp mà lại yếu ớt, không thể trải qua mưa gió, cần che chở cẩn thận. Sau này tôi phát hiện đây là một nhận xét sai lầm. Cậu ấy rõ ràng là cây, cành mềm mại nhưng cứng cỏi, có lẽ chật vật, có lẽ đau khổ, nhưng nhất định sẽ cố gắng sống sót, sau đó tận lực vươn cành lá để che chở cho người bên cạnh. Bây giờ tôi nghĩ rằng, cho dù là cây lớn không sợ mưa gió thì cũng có quyền được quý trọng.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Nhất Cá Mễ Bính | Đô thị | Hoàn thành
Truyện này mình đọc xong trong vòng 2 ngày và sau khi cân nhắc mình đánh giá truyện đạt 7/10. Lúc đầu mình cảm thấy truyện hơi nhạt nhất là các chương giữa nhưng càng về sau thì truyện đọc ổn. Truyện của Nhất Cá Mễ Bính đều ngọt sâu răng mọi người ạ. Nội dung truyện viết về bạn thụ là thiếu gia nhà giàu nhưng không được ba mẹ quan tâm, nhút nhát và mít ướt. Bạn công là con của xã hội đen và sau này trở thành võ sĩ. Quá trình yêu đương tuy không được ba mẹ bạn thụ chấp nhận nhưng cả hai đều nỗ lực và trở thành những người thành đạt. Tính cách nhân vật tuy lúc đầu cảm thấy bạn thụ yếu đuối quá nhưng mình nghĩ cũng phải có kiểu này kiểu kia nên cũng gắng đọc và cảm thấy vẫn trong phạm vi chấp nhận được, bạn công thì dịu dàng, mạnh mẽ. Tóm lại truyện cũng được, các bạn có thể đọc để giải trí nếu thích thể loại sủng ngọt. Lúc đầu mình định cho 6,5/10 nhưng đọc xong truyện thấy kết có hậu và mở ra một viễn cảnh tươi đẹp cho các cặp đôi nên mình chấm 7/10.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Diệp Thượng Xu | Sủng | Hoàn thành
Đã hơn tám giờ tối tại thành phố hoa lệ của nước Mỹ - Los Angeles. Hà Hoa Tử vừa trở về nhà sau buổi ăn tối. Không như mọi hôm, tối nay cô bị người ta cho leo cây nên phải đi ăn một mình. Người có hẹn đi ăn cùng cô đêm nay lại bận việc, vậy nên bỏ rơi cô ở quán ăn quen thuộc của hai người.Cô vừa cất giày vào tủ thì nghe tiếng gõ cửa dồn dập không ngớt. Trong lòng Hà Hoa Tử lúc này chợt nổi lên sự lo lắng, giờ này ai lại đến tìm mình chứ? Hoa Tử đi đến, nhìn qua camera an ninh thì thấy người gõ cửa là Dương Việt Bân. Lòng cô trở nên an tâm, thở phào nhẹ nhõm rồi đi đến mở cửa.Nhìn thấy dáng vẻ Dương Việt Bân vô cùng sốt sắng. Dường như có chuyện gì đó rất quan trọng nên mới chạy đến tận đây. Hoa Tử chưa kịp hỏi chuyện gì thì Việt Bân đã đi thẳng vào nhà và rót nước uống. Cô cũng đã quen với sự tự nhiên của anh mất rồi, chẳng buồn la mắng. Hoa Tử lúc này dùng giọng điệu hờn dỗi.
20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Bạch Giới Tử | Đam mỹ | Hoàn thành
‘Tù điểu’ là câu chuyện cuối cùng trong hệ liệt của Bạch Giới Tử, nếu ‘Scandal hàng đầu’ và ‘Sơ Hạ trong tôi’ viết về giới giải trí thì ‘Kiêu ngạo với định kiến’ và ‘Tù điểu’ thiên về kinh doanh, hào môn thế gia. Nhưng khác cái là ‘Tù điểu’ lấy bối cảnh bao dưỡng. Truyện bao dưỡng không hàng ngàn cũng đã có hàng trăm, chẳng lạ lùng gì nữa. Nếu xét kỹ cũng không hẳn là theo motif đã xưa. Công có tra không? Có nhưng hắn được quyền tra. Thụ có cứng rắn không? Có, rất kiên cường. Tôi biết nhiều chuyện bao dưỡng xảy ra, công thụ thường tình nùng ý mật, sau đấy thuận lý thành chương mà bên cạnh nhau. Thế nhưng ‘Tù điểu’ có hơi khác một tẹo, và như thế này đây.Câu chuyện bắt đầu từ việc Hoắc Long Đình giúp đỡ cho Sầm Tư Kỳ và đổi lại cậu làm tình nhân cho hắn trong ba năm. Sầm Tư Kỳ là một chàng trai thông minh, tỏa sáng và rất chân thành. Vốn chuyện sẽ chẳng có gì nếu trong lúc bên nhau con chim nhỏ không đem lòng yêu luôn cái lồng. Hắn có yêu chiều cậu, nhưng không đặt để tình cảm chân thành. Cậu yêu hắn nhưng cứ mãi cho mình hèn mọn đòi tình cảm từ một người cho cậu tiền. Người thì lặng im, kẻ thì tin mình nắm chắc tất cả. Mà yêu vốn là chuyện đâu nói được đúng hay sai. Cũng không xét được người nào yêu nhiều người nào yêu ít. Yêu chính là yêu vậy thôi. Trong từng ấy năm, Hoắc Long Đình cảm nhận được hết những chuyển biến tình cảm ngây ngô của Sầm Tư Kỳ, nhưng hắn không nói cũng không đả động. Bởi hắn là kẻ tự phụ tới ngu ngốc, hắn tin hắn điều khiển được hết thảy mọi thứ trên đời. Hắn không tin vào tình yêu, cũng chỉ xem hôn nhân là lẽ thường tình. Và rồi, khi Sầm Tư Kỳ cố gắng để gần hắn thêm chút nữa, hắn lại vô tình đẩy cậu đi xa.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
| Đam mỹ | Hoàn thành
Thân là một Alpha cường tráng, hắn nghiễm nhiên thành một vị côn đồ ở cao trung*. Vì là Alpha, cho nên nhân nhượng một Omega là chuyện quá bình thường, quá quá bình thường...Mọi phương diện đều ưu tú như hắn, tuyệt đối không thể bị một Omega nhu nhược, mềm mại, chỉ biết khóc chít chít thu phục được... Đúng vậy!!! Tuyệt đối không!!!! Nhưng mà, Omega thật là đáng yêu quá điiii (Cao trung: trung học phổ thông) Mãi đến tận cuối cùng hiện thực sẽ dạy dỗ hắn làm người như thế nào!Đứng trang X, quỳ truy thê! Tin tức tố của thụ là mùi vị mật đào, tin tức tố của công là mùi vị trà hoa lài, hợp lại chính là trà hoa lài vị mật đào. Song khiết, song phương thầm mến. Cp chính: Không tìm đường chết sẽ chết côn đồ công VS thân mềm da trắng mỹ nhân thụ. Cp phụ: Lãnh đạm vô tình muộn tao S công VS tự ti tin tức tố mùi vị sầu riêng thụ.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Sơn U Đại Khả Ái | Đam mỹ | Hoàn thành
Lâm Gia và Khương Xá cùng nhau lớn lên ở cô nhi viện. Có lẽ vì một người giường trên một người giường dưới, nên quan hệ cả hai khá hoà hợp. Cô nhi viện tuy đông, nhưng không khỏi cảm giác cô đơn của những đứa trẻ thiếu đi hơi ấm gia đình. Khi mà nhà nhà sum vầy, vui vẻ nói cười, cô nhi viện lại tối đen. Ngoại trừ Khương Xá và hai cô bé ra ngoài chưa quay lại thì bọn trẻ trong phòng đều đã đi ngủ.Lâm Gia người lạnh như băng trốn ở trong chăn không dám ngủ, tim đập bình bịch. Hôm nay viện trưởng dẫn theo mấy người mặc âu phục mang giày da đến, dì quản lý bảo bọn họ đều là những người có tiếng tăm, căn dặn lũ trẻ phải nghe lời, nếu không sẽ bị trách phạt.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Hoa Ngộ Nha | Sủng | Hoàn thành
Có một thiếu gia thụ ngoan ngoãn dịu dàng dễ thương, chính xác là một bé ngoan phẩm học kiêm ưu (phẩm chất và học tập đều rất ưu tú), thông thạo đủ thứ cầm kỳ thi họa, bẽn lẽn hiền lành giống như quả bóng nhỏ màu trắng. Nhưng cậu có một bí mật động trời. Cậu thích một tên Ngưu Lang (1). Mà lại còn là chiêu bài của night club.Chiêu bài thường rất đắt giá, nhưng mà tiểu thiếu gia lại không có gì ngoại trừ nhiều tiền. Sau đó liền nhờ bạn gay hỏi thăm xem chiêu bài công thích kiểu người gì, kim chủ phải như thế nào thì mới có thể bao nuôi được hắn. Kết quả công không phải là chiêu bài Ngưu Lang, mà hắn lại là ông chủ của club Ngưu Lang, cho nên thông tin hỏi thăm bị sai lệch…Bạn gay bi thương nói cho cậu biết, chiêu bài công ưa thích mẫu người cuồng dã (điên cuồng hoang dại), càng cuồng dã càng tốt.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Chí Vô Ý | Đam mỹ | Hoàn thành
Thật ra, hắn không để lại ấn tượng tốt với tôi lắm, tôi còn nhớ lần đầu tiên gặp hắn, hắn ngồi trong phòng họp, vừa hút thuốc vừa loay hoay với bài interview test. Tôi phải đón xem đoạn phim quãng cáo của công ty sẽ được chiếu trên TV 3h chiều nay. Cái phòng họp rộng thênh thang mà chỉ có 2 người, tôi đứng ngồi không yên, chẳng biết phải làm gì. Tôi cũng là con nghiện thuốc, hắn đang hút là loại thuốc tôi đã từng hút trong suốt 4 năm đại học, mùi vị quen thuộc ấy đang thoang thoảng, khiến tôi không sao ngồi yên. Nhưng quy định của công ty cấm hút thuốc trong giờ làm việc. Và tôi cũng đã từng hứa với các nữ đồng nghiệp không bao giờ để lại mùi vị của thuốc lá, nên tôi phải kiềm chế lại kiềm chế. Hắn đúng là ngốc thật, bài test đơn giản vậy mà ngồi cặm cụi hết 40 phút, hắn đang định đốt điếu thuốc thứ 4, tôi thật sự không thể nào chịu đựng được nữa, tôi chỉ lên cái bảng trên tường: "đây là môi trường văn phòng, vui lòng không hút thuốc.""vậy... vậy... cuối cùng anh cũng nói chuyện với tôi rồi." cái nụ cười đắc chí của hắn, tôi ghét cay ghét đắng hạng người tự tin quá mức như hắn. Từ khi hắn bắt đầu bước vào công ty, tôi đã ghét dáng vẻ tự tin ngạo mạng của hắn. Thậm chí tôi nghe chị Trương bên phòng nhân sự bảo rằng thời gian phỏng vấn cũng do chính hắn yêu cầu, trong lúc phỏng vấn thì huyên thuyên lý luận hết nửa ngày. Theo tôi nghĩ, những tên mới tốt nghiệp đại học như hắn, càng cố thể hiện sự tự tin quá mức càng thể hiện sự thiếu chính chắn.
26.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:21
Đam Nhĩ Man Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Tuỳ Diên ở trong phòng ngủ hoàn thành xong ảnh chụp nội y, tin nhắn của Bàng Sơ Sơ vừa lúc tới. "Tớ đến dưới lầu rồi, bà chủ." "Xuống ngay đây, cho tớ một phút." Cô trả lời xong, in ảnh ra, nhét vào phong bì rồi bỏ vào trong túi xách, sau đó đi ra ngoài. Vào tháng ba, gió ở phía trong khuôn viên trường của thành phố S thổi qua đầy ẩm ướt đầy hơi thở mùa xuân, ánh mặt trời sáng sớm, tầng mây nhẹ bay lượn trên bầu trời, tràn đầy sự ôn nhu của mùa xuân.Chiếc xe Maserati màu xanh ngọc của Tuỳ Diên đậu ở trong gara trường học, sau khi thắt dây an toàn, Bàng Sơ Sơ click mở phần mềm điện thoại, đưa tới trước mặt cô, "Chính là bệnh viện này, tớ để ý lâu rồi, gần đây bọn họ vừa lúc có hoạt động, rẻ hơn được nửa giá lận." Tuỳ Diên nhìn thoáng qua, mở bản đồ trên điện thoại ra, tiếng nói trầm thấp của người đàn ông từ trong xe vang lên."Phòng khám nha khoa Ngạo Lư?.....Tớ cũng có nghe nói qua, có phải là của người Anh mở không?" Nói xong lại theo bản năng xoa quay hàm, lúc nuốt nước miếng càng cảm thấy khó chịu. "Giá ở bệnh viện này một giây cũng lấy được cái mạng già của tớ mà, dù sao tớ cũng chỉ đi tham khảo thôi, xem phương án trị liệu của bọn họ là gì, không được thì lại tìm phòng khám nha khoa rẻ khác làm.....Cậu sao vậy, bị sâu răng sao?""Không biết có phải ăn nhiều đồ nóng không, hôm đó cùng các cậu ăn lẩu Trùng Khánh xong thì luôn ẩn ẩn đau."
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:22