Nãi Khẩu Tạp | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xem Chim Không Anh của tác giả Nãi Khẩu Tạp. Một tên biến thái thích khoe thân mở rộng vạt áo măng tô ngay trước mặt “cô nàng”. “Cô nàng” ngước mắt nhìn thẳng vào đối phương, sau đó ngậm thuốc đứng dậy, bình tĩnh kéo quần mình xuống.Tên biến thái kinh hãi định chuồn đi, lại bị Ôn Thừa Thư nhanh tay tóm được. Ôn Thừa Thư nhìn về phía cô gái cao gầy trước mặt, mở miệng: “Em gái à, em…”Nói được một nửa, anh lại bất cẩn liếc xuống nửa dưới của “cô nàng”, không khỏi cứng họng, cuối cùng, anh gian nan nói cho hết lời: “… Không sao chứ?”Hình Dã ngậm thuốc, ánh đèn đường mờ nhạt làm cho cái nốt ruồi nhỏ màu nâu ở đuôi mắt cậu sáng lên. Trong ánh mắt kinh ngạc của người đối diện, cậu chậm rãi kéo quần tử tế, như không có chuyện gì xảy ra, đáp lại một câu: “À, không sao.”Lần thứ hai Ôn Thừa Thư nhìn thấy Hình Dã, lúc này cậu đang mặc một cái áo gió dài, nốt ruồi nhỏ ở đuôi mắt hơi hồng hồng. Cậu ghé sát lại gần, thấp giọng cười hề hề như kẻ tâm thần, hỏi: “Xem chim không anh?”Ôn Thừa Thư: “…”Nếu yêu thích thể loại đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Nam Độc Giả Xuyên Nhầm Sinh Tử Văn Tổn Thương Không Dứt hay Tính Sư.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Trương Huệ | Ngôn tình | Hoàn thành
- "Tiền hồi môn là một tỉ, gả cô ấy cho con..." Tên biến thái đó đang đứng trước mặt cả nhà tôi dõng dạc tuyên bố. Tôi uất nghẹn nhìn hắn, không một chút chấp thuận. Hắn lập tức quay đi, bỏ mặc tôi đứng như kẻ ngớ ngẩn.. Chỉ còn hy vọng vào mẹ, mẹ chắc chắn không tuyệt tình đến như vậy. Tôi trưng bộ mặt đáng thương quay sang nhìn mẹ, nhưng chưa kịp nói gì thì đã lấy mẹ nhẩm tính gì đó. Kiên nhẫn chờ một lát thì mẹ nói. Mẹ tôi: "Tuyệt đối không được..."
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Hacbach-202 | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đừng Tỏ Ra Mạnh Mẽ Với Anh của tác giả Hacbach-202. Tống Thanh Hà gương mặt mệt mỏi cầm điện thoại từ từ đưa lên tai.Âm thanh lành lạnh đầu dây bên kia liền cất lên.- Có chuyện gì?Cô liếm nhẹ môi dưới không biết phải nói gì khi âm thanh lạnh lẽo ấy của Hàn Vũ Thần vang bên tai.- Anh bận?- Ừ, đang họp.- Ừ, vậy em không làm phiền anh nữa.Nói rồi cô ngắt máy, cầm chiếc điện thoại trong tay mà biểu tình nặng nề thở dài.- Tiểu Hà! Em có cần chị đưa về?Chị Lý tốt bụng từ phía sau gọi cô. Cô quay đầu lại nở một nụ cười.Nếu yêu thích thể loại truyện ngược, bạn có thể đọc thêm Vợ Ơi, Yêu Lại Nhé hay Ác Nữ Tôi Yêu Em.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Tịch Bát Gia Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mộng Chồng Mộng của tác giả Tịch Bát Gia Tử. Lưu Manh cũng không phải là lưu manh, nhưng mọi người đều kêu hắn như vậy, hắn liền trở thành Lưu Manh. Nhà hắn nghèo, cha mẹ đều đi làm ở nơi khác nên chỉ có bà nội một mình chăm sóc hắn. Bà nội tuổi cũng đã lớn, mỗi ngày chỉ lo việc ăn uống của hắn, cũng không có sức lực để giám sát việc học của hắn, cả ngày chỉ đều nói chuyện với hủ tro cốt của bạn già. Lưu Manh bị giáo viên vài lần chỉ vào mũi mắng "Có cha mẹ sinh, không có cha mẹ nuôi" về sau cũng không muốn học nữa. Đọc sách cũng vô dụng, con mọt sách dù sao cũng sẽ bị người khác ghét bỏ, hắn rất kinh thường tên bốn mắt trong lớp mình. Rõ ràng ăn mặc quần áo xộc xệch luộm thuộm, đã thế còn mang theo cặp mắt kính dày cộm, có một lần hắn giấu cặp mắt kính kia đi, giờ nghỉ trưa tên bốn mắt đó không tìm thấy mắt kính cho nên cậu ta không thể phân biệt được giáo viên trước mặt là giáo viên toán hay ngữ văn. Nhưng một lúc sau thì hắn liền bị bắt được bởi vì trong lớp chỉ có hắn cười to nhất. Nếu yêu thích thể loại trọng sinh, bạn đừng bỏ lỡ Cô Vợ Trọng Sinh hay Tiền Kiếp Làm Thiếp Hậu Kiếp Làm Thê.
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Ma An | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đầu Anh Lại Xanh Rồi của tác giả Ma An. “Ngươi bất quá chỉ là vật do Hoàng đế ca ca nhất thời mới mẻ nhặt về, thứ con hoang ngay cả phụ mẫu là ai cũng không biết, thân phận thấp hèn như vậy, còn dám tranh sủng với ta. Bây giờ ta giết ngươi chẳng khác gì bóp chết một con kiến. Nhưng mà ngươi nói thử xem, nếu hiện giờ ta giết ngươi, Hoàng đế ca ca có biết không?”Xung quanh yên lặng đến mức không nghe được tiếng hít thở, chỉ có giọng nữ âm u lạnh lùng lan vào trong không khí. Giọng nói tàn nhẫn như là một lưỡi dao nhỏ sắc lạnh cắt qua lỗ tai người nghe, khiến người ta không khỏi rùng mình, họ vuốt vuốt cánh tay, phát hiện không biết đã nổi lên một tầng da gà từ bao giờ. Trong căn phòng tối ẩm ướt, một cô gái mặc chiếc váy hoa lệ đang ngồi xổm, dùng móng tay sơn màu đỏ thẫm khều khều chiếc cằm nhọn của cô gái áo trắng đang ngã ngồi dưới đất.“Hoàng đế ca ca biết cũng không sao, ngươi đã chết, chàng nhất định sẽ vui vẻ, như vậy chàng có thể quên hết những chuyện bên ngoài cung nhanh hơn một chút.” Diệp Tô phác họa lông mày thanh tú đang hơi nhướng lên của mình, cằm hơi nâng, khóe miệng nhếch lên tạo một nụ cười mê hoặc. Ánh mắt của cô hơi lay động, nhưng hàn ý vẫn sâu đến đáy mắt. Đối diện với ánh mắt này, cô gái áo trắng bỗng rùng mình. Bên cạnh đó, nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như 100 Ngày Hôn Nhân: Tổng Tài, Chúng ta Không Còn Quan Hệ và Mạt Thế Không Gian: Nam Thần Độc Sủng Vợ Tang Thi.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Bạc Hà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mộng Tình - Bạc Hà của tác giả Bạc Hà. Mười tám tuổi, có lẽ đó là độ tuổi đẹp nhất trong thanh xuân người con gái. Yêu nhau năm mười tám tuổi là loại cảm giác thế nào nhỉ? Mà nó lại còn là tình đầu. Ở tuổi đó, cô gặp được một người, ngỡ như hắn chính là ‘chân mệnh thiên tử’ của đời mình, là tình đầu cũng như tình cuối. Diệp Cẩn Ninh, con người nội tâm thâm thúy này khó ai có thể hiểu hết được. Hắn bước vào cuộc đời, đứng trước mặt cô như một vị thần kéo cô ra khỏi bóng tối đáng sợ.Một người trông vừa thư sinh, vừa nho nhã đến thế. Vẻ ngoài có thể lưu mờ được tuổi tác, hắn vừa có độ chín chắn, trưởng thành, vừa lại có đâu đó chút khí tràn đầy nhiệt huyết. “Em tên gì?” “... Thi Ngôn.” “Thi Ngôn, cái tên rất hay.” Đó là câu đầu tiên hắn hỏi. Tại sao khi thấy một người đang có chuyện buồn hắn không hỏi vì sao lại buồn như thế? Đó cũng là do một phần tính cách của hắn, hắn không thích quan tâm quá nhiều, mà chỉ muốn biết được thứ mình muốn biết. Khoảng thời gian sau, Diệp Cẩn Ninh tiếp cận cô nhiều hơn. Tuy hắn là kiểu người khá nhạt nhẽo, thâm sâu khó đoán, nhưng lại rất biết cách làm cô vui.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thành Trùng | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Câu Chuyện Ở Núi Phụng Võ của tác giả Thành Trùng. Mã Võ được hàng xóm Quách Tiểu Lục gọi về, vừa vào cửa nhà đã thấy sinh lễ đầy sân.Cha Mã đứng bên trong, vừa thấy y, trên mặt hiện vẻ bất an, nhưng ngay sau đó ông cười nói, “Sao lại trở về giờ này?”Mã Võ không nói gì, y liếc nhìn ông rồi cúi đầu đi tới góc tây đặt đồ xuống.Nghe tiếng trong sân, một tiểu cô nương từ trong nhà chạy ra, cô nương này tướng mạo khá thanh tú, nhưng giờ đây trên gương mặt nhỏ nhắn toàn là nước mắt, “Ca…”“Đừng khóc, trời có sập xuống thì có ca đây.” Mã Võ thấp giọng nói, “Người đưa sính lễ tới đâu rồi?”“… Họ vừa đi.” Mã Phụng Nha khóc thút thít.Ngoài ra, bạn cũng có thể đọc thêm truyện Cửu Liên Hoàn của cùng tác giả.
11.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Y Đình Mạt Đồng | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cửu Dĩ Hữu Tình của tác giả Y Đình Mạt Đồng. Trong phòng VIP của hội quán Tinh Quang, trên sân khấu pha lê hình bán nguyệt, một khuôn mặt non nớt khoác lên bộ y phục gợi cảm đang cất cao giọng hát, giọng hát không phải quá xuất sắc, thế nhưng ánh mắt nhìn xuống phía dưới lại vô cùng nóng bỏng.Trên một chiếc sô pha dài bên dưới, có thể cảm nhận được rõ ràng phân chia thành ba khu vực, trai xinh gái đẹp mới mười mấy tuổi dáng vẻ vẫn còn non trẻ đều vây quanh ba người đàn ông, rót rượu, đùa giỡn,… Tất cả đều cố gắng phô ra chính mình, muốn nhân cơ hội đêm nay được họ đưa đi cùng.Cố Ngạo ngồi ở chính giữa, nụ cười bên khóe miệng mang theo chút tà khí, một câu cũng không nói với cậu người mẫu vẫn đang ve vởn bên cạnh mình, chén rượu mang theo từ đầu cũng chưa từng động tới, trái lại đám người xung quanh đã uống không ít rồi.Ngoài ra, bạn cũng có thể đọc thêm các tác phẩm khác của cùng tác giả như: Sau Khi Hai Nam Thần Kết Hôn hay Sau Khi Học Bá Mất Trí Nhớ.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Cao Đài Thụ Sắc | Ngược | Hoàn thành
Từ Nhâm đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Dịch Triệt lúc này đang cởi nửa thân trên kiên trì làm một vị “người sắt độc nhất trong phòng”, hắn khóa cửa lại rồi cởi bao tay ra, xoa xoa đôi bàn tay. “Cậu cố ý ở trước mặt tôi khoe khoang cơ bắp có phải không?” Từ Nhâm ngồi xổm xuống bên cạnh Dịch Triệt, cười nói, “Nghe nói khi trận đấu kết thúc người Nga sẽ tổ chức cuộc thi chạy lõa thể để chúc mừng chiến thắng, vinh quang của đất nước đều dựa vào cậu đó!”Dịch Triệt không để ý tới đối phương, tập trung tinh thần, động tác chống đẩy được làm vô cùng tiêu chuẩn. Từ Nhâm bĩu môi, như thông lệ bắt đầu thưởng thức cơ thể mỹ nam trước mắt, hỏi một câu “Cậu lạnh không?”, sau khi nhận được câu trả lời “Không lạnh”, Từ Nhâm cảm thấy mình đúng là rảnh quá mới quan tâm tên này, bỏ lại một câu “Nhàm chán” rồi ngồi trước bàn kiểm tra hộp mail.“Tôi đệt!” Vẫn còn cách mục tiêu ba cái chống đẩy nữa, Dịch Triệt bị tiếng rống của Từ Nhâm làm cho chấn động, rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên nhìn hắn một chút – Từ Nhâm người này bình thường dù có bức xúc cỡ nào cũng không nói tục như thế này.
13.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Trong căn phòng tối, tràn ngập mùi ân ái. Gã đàn ông đang áp sát trên người phụ nữ. Anh ta chuyển động một cách máy móc và đôi mắt trống rỗng. Dường như, người đàn ông này đang cố hoàn thành một nhiệm vụ. Ngoài cảm giác sinh lý ra, anh không hề còn bất kỳ một cảm xúc nào khác nữa. Hổ Tình đang nắm chặt lấy ga giường, cô cố gắng cắn chặt răng ngăn cho tiếng rên không trào ra khỏi miệng.Chuyển động của người đàn ông nhanh dần, cuối cùng, Hổ Tình không thể nhẫn nhịn hơn nữa. Dù đã cố ép bản thân nhưng không thể làm chủ được hơi thở gấp gáp…Kỳ Thiệu Xuyên nhăn mày, động tác của anh đã tăng tiến mạnh hơn, hai tay anh bám vào eo của Hồ Tình để có đà tiến sâu hơn. Kỳ Thiệu Xuyên chỉ mong có thể sớm kết thúc chuyện hoang đường này.Bỗng nhiên, tiếng chuông điện thoại vang lên, ánh sáng từ màn hình điện thoại chiếu thẳng vào mặt Kỳ Thiệu Xuyên làm lộ rõ vẻ mặt thiếu kiên nhẫn và lạnh lùng của anh. Hổ Tình đột nhiên run rẩy. Tiếng chuông này không chỉ Kỳ Thiệu Xuyên mà cả Hồ Tình cũng rất quen thuộc. Có một chút mong đợi, Hổ Tình trèo lên người Kỳ Thiệu Xuyên, dịu dàng ôm cổ, nhè nhàng thì thầm: “ Anh… anh có thể… không nghe máy được không?” Kỳ Thiệu Xuyên do dự vài giây, đứng lên tự tách mình khỏi người của Hổ Tình. Một cảm giác trống rỗng đến bất ngờ ùa tới khiến cho cô cảm giác như đang chìm trong cái lạnh buốt của mùa đông.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Bồng Lai Khách | Ngôn tình | Hoàn thành
Nôn hết tất cả mọi thứ ra, cuối cùng còn chỉ còn chiếc dạ dày trống rỗng, khoang miệng Chân Chu đắng ngắt, ghé vào chiếc giường sắt chật hẹp, hai mắt nhắm chặt, sắc mặt tái nhợt. Cô xin thề, sau khi về nhà, cả đời này cô cũng không lên tàu thuyền hay ca nô nữa. Thân chiến hạm bị sóng lớn đập lắc lư, một trận đau đầu hoa mắt lại kéo tới, sắc mặt Chân Chú trắng bệch, năm ngón tay nắm chặt tay vịn nơi đầu giường sắt, trợn to mắt, nghiêng ra ngoài nôn ọe mấy lần nữa, cuối cùng cũng chẳng còn vật gì trong bụng."Em gái, em cứ thế mãi không được đâu, để chị đi tìm lão Lý." Người nói chuyện là chị Chương ngồi cùng chuyến tàu tiếp tế với Chân Chu tới đảo đá san hô ở Đại Hải để thăm chồng. Chị Chương 40 tuổi, sau khi lên tàu được sắp xếp ngồi cùng Chân Chu, tính cách chị cởi mở, nhiệt tình lại hay nói chuyện, lúc đầu mới gặp Chân Chu trẻ tuổi xinh đẹp, thoạt nhìn giống như cô gái mới tốt nghiệp đại học, bước chân vào xã hội không lâu, cứ nghĩ cô đi thăm chồng mới cưới đã phải xa nhau.Sau khi biết cô kết hôn đã được 10 năm, hết kinh ngạc rồi, chị Chương liên tục nói chuyện cùng Chân Chu, một câu em gái, hai câu em gái, có lẽ cùng hoàn cảnh với nhau, khi thấy cơ thể Chân Chu không khỏe, chị Chương chăm sóc cô rất nhiều. Chân Chu biết mình bị say tàu, trước khi lên tàu đã võ trang đầy đủ, chuẩn bị hết các loại thuốc chống say tàu nhưng không có tác dụng.
18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Phù Phong Lưu Ly | Ngôn tình | Hoàn thành
Tư Mã Vanh bị đau tỉnh, khoảnh khắc lấy lại tinh thần chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới đau đớn vô cùng, còn cho rằng mình ngã xuống bậc thang ngoài cửa điện bị lửa mạnh thổi quét đi, sắp lao xuống Hoàng Tuyền gặp Diêm Vương, nhưng chưa đầy một lúc thì phát hiện sự khác thường. Trên người đau đớn vẫn còn, nhưng không bỏng rát, xung quanh không nóng, ngược lại thấy hơi mát, hơn nữa hai chân sớm chết lặng cũng có cảm giác, điều này thật sự là một việc kỳ lạ hiếm có. Chóp mũi ngửi thấy mùi cỏ khô và bùn đất, Tư Mã Vanh ý thức được mình đang nằm trên đất, cố sức mở mắt ra, thấy được một mắt cá chân trước mắt, rất nhanh lại thấy một khuôn mặt trẻ tuổi ghé sát vào.“Á? Hắn không chết!” Người trẻ tuổi trước mặt lộ vẻ vui mừng và ngạc nhiên, đầu ngón tay đâm thẳng xuống chóp mũi hắn, “Các ngươi xem đi!”Tư Mã Vanh cho rằng mình gặp người tốt bụng, hai tay chạm xuống đất muốn giùng giằng đứng lên, nhưng đột nhiên lại bị người ta hung hăng đạp một phát xuống người, sau lưng đau đớn, lần nữa nằm úp sấp xuống đất, thiếu chút nữa đã nuốt phải bùn.
21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Cố Từ Vi | Ngôn tình | Hoàn thành
Đây là khu đường cái không người, dân cư thưa thớt, không có động vật, không có gió, không tiếng động, thỉnh thoảng chỉ có vài cọng cỏ lạc đà khô cằn cắm rễ trên sa mạc gập ghềnh. Nhiệt độ bên trong xe việt dã tương đối thích hợp, Diêu Bảo Châu một tay giữ tay lái, tay kia mở một lon cà phê. Khoảng cách với điểm đến còn 600 km, đường cái thẳng tắp, dường như nối thẳng lên bầu trời, người lái xe cũng không nhịn được có cảm giác khí phách trước nay chưa từng có.Tốc độ xe gần 180 mã, Diêu Bảo Châu vẫn còn đang tăng tốc, dù sao trong phạm vi tầm mắt ngoài xe của cô bên ngoài không có thứ gì. Nhưng vào lúc này Diêu Bảo Châu lại bỗng nhiên nhìn thấy xa xa xuất hiện một "vật thể không rõ ", Diêu Bảo Châu giảm tốc độ xe, nhìn thấy bên cạnh đường cái có một người đứng đấy, hơn nữa chuyện quỷ dị là bên cạnh người này không có xe.Bên ngoài xe nhiệt độ mặt đất gần 70 độ, không khí vô cùng khô nóng, nếu như không được bổ sung hơi nước, người bình thường ở trong đó mấy giờ cũng sẽ bị chết khát, chưa đến một ngày cái sa mạc này có thể hong ngươi thành một cỗ thây khô. Diêu Bảo Châu thật sự không nghĩ ra tại sao lại có một người cô đơn chiếc bóng xuất hiện trên sa mạc. Xe càng ngày càng gần, người đàn ông kia chậm chạp mệt mỏi vẫy tay về phía Diêu Bảo Châu.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tiêu An Tô | Ngôn tình | Hoàn thành
Bên trong phòng thay quần áo nhỏ hẹp, Cố Vãn hạ thấp giọng quát lớn, cô giùng giằng muốn tránh khỏi sự đụng chạm của người sau lưng, nhưng lại cảm nhận được bàn tay to lớn của người nọ đã kéo khóa kéo bên trên áo cưới mình ra, dò xét vào, sờ thân thể của mình như ngựa quen đường cũ. Giống như ngày ngày đêm đêm ba năm qua. Cho tới bây giờ Cố Vãn cũng không nghĩ tới, lúc chính mình sắp bước lên thảm đỏ, kết hôn, người này sẽ đến!Thân thể mềm mại không kìm được run lên, thân thể từng bị dạy dỗ vô số lần đã nhạy cảm cực hạn, hoàn toàn không tiếp nhận nổi sự đụng chạm như vậy. Vừa là tình dục, cũng vừa là khuất nhục! "Bạc Lương, buông tôi ra! Hôm nay là hôn lễ của tôi, anh đừng quá làm bậy!" Cắn răng để cho lý trí của mình trở lại, lạnh lùng quát. Nghe được hai chữ "hôn lễ", đôi mắt thâm thúy của người đàn ông phía sau co rút nhanh, cười lạnh, gia tăng lực tay, nhấc váy cưới của cô lên, động thân tiến vào."A ~ " Cố Vãn đau đến kêu lên. "Vãn Vãn, sao rồi? Có phải áo cưới không dễ mặc không, có muốn anh vào giúp em không?" Ngoài cửa, Trình Phi đang chuẩn bị đi vào xem cô lại nghe thấy tiếng la, quan tâm hỏi. Hốc mắt Cố Vãn đỏ bừng, nhuộm nước mắt.Người chồng mà cô sắp đi lên thảm đỏ đang ở bên ngoài, mình lại bị người đối đãi thô bạo như thế này ở bên trong! Cố Vãn muốn kêu lên, nhưng chợt người đàn ông phía sau cúi đầu, đè cô lên tường, hung hăng làm nhục cô từ phía sau.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Phiền Lạc | Xuyên không | Hoàn thành
Thanh Ti, người như tên gọi, xinh đẹp động lòng người lại có một cái nét gì đấy rất thanh nhã, trong trẻo tựa như loài u lan sống trong rừng sâu thăm thẳm. Ông trời đối xử với cậu cũng quá tệ bạc, trong một đêm tất cả mất hết đều không còn lại thứ gì, cha mẹ không, tài sản không, để đến mức độ Thanh Ti bị người ta đen bán vào lầu xanh trở thành tiểu quan bị người ta xem thường. Trận hỏa hoạn cướp đi của cậu mọi thứ ấy, còn khiến cho cậu mãi mãi cũng không thể nói nên lời, đứa trẻ cứ như vậy lặng yên tiến vào kiếp phù du. Yêu một người, rồi lại hận một người. Yêu là vì người ta tốt với mình một chút, sủng ái mình một chút, sau đó liền đem hết lòng hết dạ ra để khiến người ta vui vẻ, nguyện dùng cả đời này phục vụ bên gối hắn, tránh cho hắn những ngày quạnh hưu. Hận là vì người kia đã từng nói lời ngon tiếng ngọt, đã từng cho cậu nếm trải được hạnh phúc của việc được chở che, ấy thế mà chính hắn lại là kẻ dồn cậu đến đường cùng. Hắn khi đó rõ ràng có thể giết cậu, có thể kêu người rút xương lọc da cậu, ấy vậy mà lại chọn cách làm cho Thanh Hi nhục nhã, chỉ là hắn tính nhầm rồi, cậu một bước lại một bước, cơ thể ngã vào trong khoảng không, trước lúc đó còn nở một nụ cười sáng lạn coi như lời tạm biệt cuối cùng, tạm biệt để được giải thoát khỏi những khổ đau khó người chịu thấu này. Cũng chính khi ấy vô tình Thanh Hi rơi vào khoảng không gian hỗn độn, được đưa đến một thế giới khác, gặp gỡ những con người khác. Lần này liệu cậu có dám trao đi sự tin tưởng cùng tình yêu thương của mình lần nữa, để đổi lại một tấm chân tình.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Long Nhược Đình đã từng là Cửu vương gia cao cao tại thượng, hắn là người có khả năng kế vị cao nhất, cũng được quần thần hết sức ủng hộ. Chỉ là ở cái chốn hoàng cung tưởng đẹp đẽ xa hoa lại là nơi tranh đấu khôn cùng này, chuyện ngươi hôm nay rực rỡ sáng chói, ngày mai đã bị đẩy xuống vực sâu vạn trượng không thiếu, hắn cũng chẳng phải là ngoại lệ. Long Nhược Đình ngây thơ nghe lời của năm đó, bị chính hoàng huynh của mình hãm hại, ngôi vị hoàng đế mất trắng, phe cánh ủng hộ bị diệt sạch, còn sót lại duy nhất một mình hắn bị giam lỏng ở Chỉ Thúy uyển dần dần bị người ta lãng quên. Cuộc sống ở nơi này thực nhàm chán, hằng ngày hắn chỉ có thể, đánh đàn, hoặc làm vài thứ lặt vặt, sức khỏe và cả tinh thần từng giây từng phút đều bị tổn hao mài mòn, đúng là đã làm cho hoàng huynh của hắn vui mừng không ít. Chỉ là trong thâm tâm hắn vẫn là một cỗ quật cường và thù hận, hắn không muốn chịu thua, hắn mong có thể thoát khỏi lồng giam tráng lệ này để được thấy một chân trời tự do mới. Cũng tại nơi đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp mặt Ngô Ảnh Trạch – một vị khách không mời mà tới. Ban đầu xuất phát điểm, họ đều lợi dụng nhau, coi nhau trở thành đồ chơi, thành đối thủ, chỉ là ngày qua tháng lại, có những thứ dần dần thay đổi, cảm xúc cũng cứ như thế bị lay động theo.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
"Thác Luyến" của tác giả Điển Y viết về những câu chuyện xoay quanh những con người nắm trong tay quyền hành, lại muốn đánh đổi tất cả mọi thứ để có được cái mà mình mong muốn. Một con người, vốn là một hoàng đế uy nghi, oai phong lẫm liệt, nhưng lại vì một người con gái hắn yêu mà đánh đổi cả tình cảm huynh đệ ruột thịt, lẫn ngôi vị hoàng đế cùng đất nước. Hắn tưởng rằng có thể cùng nàng, người hắn yêu thương đến tận tâm can, vĩnh viễn sống yên tĩnh tại một nơi có phong cảnh hữu tình, nhưng trớ trêu thay, những việc làm đằng sau lưng hắn của nàng, cũng chỉ là lừa dối hắn. Nàng vô tình quất vào tim hắn một đòn roi thật đau, thật chua chát.Còn một người, bản thân cũng chính là một vị hoàng đế, chỉ vì ấn tượng từ thuở nhỏ mà bày mưu lập kế, chỉ hòng chiếm đoạt được người kia, đem về làm vật sở hữu cho riêng mình. Còn có một người nữa, bản thân là vương gia, nhưng lại yêu chính ca ca ruột thịt của mình. Để rồi, hắn phải đau đớn đến thân tàn phế liệt, khi phát hiện ra chính ca ca yêu quý của mình bán đứng. Nhưng hắn lại ngu ngốc vẫn yêu thương vị ca ca ấy, chỉ cần có được ca ca, đến hy sinh cả đất nước của mình, hắn cũng cam lòng.
11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
thuytinh103 | Ngôn tình | Hoàn thành
Hỏi thế gian tình là gì? Nếu như không yêu sẽ chẳng phải khổ sở như thế, phải trải qua muôn vàn cảm cúc trong tình yêu. Vốn dĩ cuộc đời rất đơn giản, nhưng tại sao lại chính chúng ta biến nó trở nên phức tạp? Hắn chính là một hoa hoa công tử điển hình. Hắn một đêm không có phụ nữ làm ấm giường thì sẽ không tài nào chịu nổi. Một kẻ như hắn, lẽ ra phải trở thành kẻ mà tất cả mọi người đều cảm thấy chán ghét. Nhưng không, hắn vừa giàu có lại đẹp trai, bao nhiêu người cho dù trở thành tình một đêm của hắn cũng sẽ cảm thấy an phận mà thỏa mãn. Đối với hắn, những người phụ nữ nào cũng chỉ đều như nhau mà thôi, chỉ giống như một món đồ chơi không hơn không kém. Nhưng từ khi gặp cô, một cô gái còn chưa đến tuổi trưởng thành, hắn đã hiểu được cảm giác như thế nào là rung động. Cho dù cô còn chưa đủ tuổi, nhưng hắn vẫn muốn cùng cô triền miên ân ái. Nhưng hắn đã làm gì? Tại sao hắn lại khiến cô tổn thương đến rơi lệ như vậy? Hắn thật xấu xa! Cô không thích kẻ xấu xa! Có lẽ, hắn không hề yêu cô như cô đã tưởng. Cũng đúng, vịt làm sao có thể hóa trở thành thiên nga? Cô không phải là thiên nga...
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
KobiPuculu | Ngược | Hoàn thành
Mấy hôm nay cứ mưa hoài, lúc thì lâm râm, lúc thì trắng xóa cả bầu trời, lúc thì trời còn lất phất vài tia nắng mà cũng mưa nữa … Thích lắm, nó thích ngắm mưa mọi lúc - mọi nơi - mọi điều kiện, đâu đó trong cơn mưa làm nó nhớ tới cái gì đó mà bản thân nó cũng không biết nữa! Nhưng mà nó vẫn cứ nhìn, cứ tìm kiếm, biết đâu trong thoáng qua nó sẽ tìm được một mảnh ký ức nào đó len lỏi trong từng hạt mưa kia … Haizzz, nó có thể ngắm mưa cả ngày mà không biết chán, nhưng mà càng nhìn càng buồn sao đó!
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Quất Tử | Ngược | Hoàn thành
Yêu là yêu thôi, nhưng tại sao lại cứ phải rơi lệ? Lệ rơi hoài, rơi mãi, lòng người cũng như thế, giống một hố sâu không đáy, giống như trời đất bao la, không ai có thể khám phá ra nó một cách đầy đủ và trọn vẹn nhất. Tình yêu, đây chính xác là một ẩn số khó có lời giải đáp. Giữa tình yêu và tham vọng, ta nên nghe theo điều gì? Có quyền cao chức trọng là có trong tay tất cả mọi thứ. Nhưng ngoại trừ tình yêu! Người ta có thể làm nên từ hai bàn tay trắng, nhưng mất đi tình, thứ còn lại nhận được chính là sự cô đơn. Mang danh là người đứng đầu, cao cao tại thượng đứng trên vạn người, nhưng thực chất hắn lại vô cùng nhỏ bé, vô cùng cô đơn.Hắn cũng biết yêu, nhưng không biết cách thổ lộ. Hắn có trái tim, nhưng lý trí lại đánh gục hết thảy mọi niềm tin. Hắn muốn tin tưởng vào tình yêu nhưng lại sợ hãi. Hắn buông bỏ, nhưng lại không nỡ cách xa. Hắn khiến y phải đau, hắn khiến y phải khổ sở. Nhìn hai mắt chảy dài hai dòng lệ của y, tim hắn như bị ai đó cào cấu bóp nghẹn. Đau, đau đến tê tâm liệt phế, nhưng hắn lại kiên quyết muốn buông tay. Buông tay? Có phải là hân bị sai lầm hay sao?
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15