Hi Hòa Thanh Linh | Đô thị | Hoàn thành
Sau nửa năm quay cuồng vì công chuyện, Nguỵ Vũ Hoàn cuối cùng cũng có thời gian rảnh để bay từ New York về thành phố S. Thư ký Lý Tu Nhã sau khi nhận hành lý, liền hỏi hắn có tính toán gì không, về công ty hay đi đâu đó nghỉ ngơi. Hắn nhớ nửa năm nay không được gặp tình nhân, cười bảo: “Gọi điện cho tôi, lâu rồi không gặp Tiểu Trạch, tôi muốn đi thăm em ấy.” Sắc mặt Lý Tu Nhã khẽ biến nhưng không nói gì, dù sao đây cũng là chuyện riêng tư của hắn.Nguỵ Vũ Hoàn, ba mươi tuổi, CEO tập đoàn Hoàn Vũ, là nhân vật uy phong một cõi trong giới thương nghiệp thành phố S. Tuổi trẻ mà sự nghiệp thành công, cái chính còn là vẻ ngoài phong thần tuấn lãng, khiến không ít các cô gái, tiểu thư danh gia vọng tộc phải tơ tưởng. Nhưng vị này nhìn như Kim Vương lão ngũ toàn diện mọi mặt này lại có một đặc điểm không để ai biết được… Hắn là gay!Nguỵ Vũ Hoàn không phải thuộc dạng ai đến cũng mời chào, mà là hắn có ấn tượng không tồi với Lý Tu Nhã, còn rất thưởng thức tính cách cùng năng lực làm việc của anh. Huống chi tính chất công việc phải bôn ba khắp nơi, tình nhân có nhiều đến mấy mà lúc cấp bách thì nước xa không cứu được lửa gần, đưa Lý Tu Nhã theo tiện hơn nhiều. Lý Tu Nhã ở cạnh hắn, tuy không có bất kỳ danh nghĩa tình nhân chính thống gì nhưng Nguỵ Vũ Hoàn không hề bạc đãi anh. Trong khoảng thời gian này, tiền lương hay tiền thưởng, lời biểu dương, giày túi, đồ hàng hiệu, hắn đều lén mua cho anh không ít.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Yêu Xuyên | Ngôn tình | Hoàn thành
Tô Viện Viện vừa vào phòng bếp, đã ngửi thấy một mùi khó diễn tả được bằng lời.Hoàn toàn không thể gọi là mùi thơm, nhưng cũng không thể nói là thối: Mùi khoai tím thơm nồng hòa quyền với mùi tanh nhẹ, ngửi kĩ có thể tìm được một chút vị bạc hà cùng vị cỏ xanh như có như không ở trong đó, mà chờ mọi người phục hồi lại tinh thần thì lại thấy vị cay lưu lại chóp mũi xua đi không được, lưu lại mùi hương khó quên.Mặc dù mùi vị đặc biệt dị thường trộn lẫn cùng nhau nhưng lại khéo léo dung hợp ở cùng một chỗ nằm ngoài dự đoán của mọi người, cảm giác mùi vị chồng lên nhau làm cho người ta khó hiểu trình tự, nhưng mà không thể không nói, mùi này thật sự là….Phi thường quỷ dị, cực kì quỷ dị.Làm cho trong đầu người ta tự động nhảy ra hình ảnh có dấu hiệu đầu lâu viết: “Vật phẩm nguy hiểm.”. Tô Viện Viện theo bản năng lui về phía sau một bước.“Chào buổi sáng.”Để chế ra mùi vị lạ thường này hiển nhiên là đến từ sớm, lúc này đang đưa lưng về phía Tô Viện Viện rửa sạch bàn bếp. Xác định phía sau có động tĩnh cô nhàn nhạt chào một tiếng, không quay đầu, âm thanh có chút buồn, cũng không tháo khẩu trang xuống. Bóng lưng của cô cao gầy, bộ trang phục đầu bếp mặc trên người cô toát ra vẻ thập phần giỏi giang, tuy rằng bây giờ không phải thời gian đi làm, nhưng cô đã đem tóc bộc gọn bên trong mũ lý trắng, lộ ra một đoạn cổ thon dài trắng nõn.
18.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Thị Kim | Ngôn tình | Hoàn thành
Sáu giờ rưỡi sáng sớm, Mạc Phỉ bị đánh thức bởi tiếng điện thoại. Anh mê mang nhìn tên người hiện trên màn hình, nheo mắt lại, hơi ngẩn ra. Người này đã ở nước ngoài hai năm, bận tới mức như biến thành người ẩn hình luôn rồi, tết âm lịch gọi điện mười lần thì có tám lần không thèm nghe máy, thế mà hôm nay mới sáng tinh mơ đã chủ động gọi điện tới, nhất định là có chuyện gấp hoặc xảy ra chuyện gì đó rồi. Vội nhận điện thoại, nghe thấy giọng nói thanh lãnh quen thuộc: "Tôi nhớ là lần trước cậu bảo rằng, sau khi chia tay bạn gái rồi lại quay lại với nhau?" Giọng nói tuy hơi khàn, nhưng ngữ khí vẫn bình tĩnh trấn định như trước kia, không giống như đã xảy ra chuyện gì. Mạc Phỉ thở phào một hơi, nói: "Đúng vậy, sao thế?"
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Túy Hậu Ngư Ca | Ngôn tình | Hoàn thành
Ôn Đinh trầm thấp cười cười, buồn bực ngán ngẩm nhìn thoáng qua bốn phía, vừa hay nhìn thấy một người đàn ông trang phục màu đen đứng lại gọi điện thoại, trời rất nóng, anh ta mặc vào người một màu đen, cũng không thấy nóng sao. Áo đen, quần tây đen, một tay đút vào túi quần, một tay cầm điện thoại, ngược lại có chút đẹp mắt. Ôn Đinh cầm bút lên vẽ.Nửa giờ sau, người lúc nãy dương dương tự đắc cầm bức vẽ đi tới, vốn định mở miệng, sau khi nhìn thấy bức vẽ của Ôn Đinh, lời nói vừa đến miệng liền nuốt ngược vào, gục mặt rời đi.Ôn Đinh đối diện bóng lưng của ông ta: “Đại thúc, vẽ tranh cũng phải nhìn chất lượng, tục ngữ nói, hàng rẻ thường không tốt, hàng tốt thường không rẻ nha!. Dường như dưới chân người kia lảo đảo một chút.Ôn Đinh nhìn vào bức tranh đang vẽ một nữa, nhún nhún vai, nhìn thoáng qua đầu cầu trống không, người ngắm phong cảnh đã sớm rời đi, tranh này vẽ cũng không được. Nhìn đồng hồ một cái, Ôn Đinh dọn dẹp bản vẽ, ngồi xe buýt đi đón em trai Ôn Dĩ Nam tan học. Lúc Ôn Dĩ Nam nhìn thấy Ôn Đinh đang đeo bản vẽ to đùng trên lưng đứng trước cửa trường học, chạy ra, giọng mang chút trách móc: “Chị, không phải đã nói rất nhiều lần rồi sao, xa như vậy, chị đừng có tới đón em hoài.” Nói xong, nhận lấy bản vẽ Ôn Đinh đang đeo trên lưng.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Uyển Nhược Kinh Niên | Ngôn tình | Hoàn thành
Rất nhiều rất nhiều năm về sau. Tiểu quái thú nằm ở sô pha trong phòng khách, liên tục ăn bỏng ngô, xung quanh bày đầy trà sữa nóng hổi, ngáp một cái thật to, nhìn phu trong phòng bếp đang đeo tạp dề màu hồng. Cái mũi khịt một cái, có thể ngửi được mùi đồ ăn ưa thích. Trong TV, phóng viên xinh đẹp đang đọc bản tin. “Chiều tối ngày hôm qua, một hiện tượng kỳ dị xảy ra phía trên thần xã Higurashi, một vầng sáng xuất hiện khoảng ba phút, rồi biến mất không còn… Phóng viên lập tức đến thần xã, đúng lúc phỏng vấn được một người của thần xã trong bộ trang phục pháp sư…” Màn ảnh cuối cùng là một gương mặt quen thuộc mà khó quên.Bỏng lập tức rơi hết xuống đất.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Lục Xu | Ngôn tình | Hoàn thành
Trái tim Dương Tử Hân bỗng yên tĩnh trở lại, đôi mắt cô hơi rủ xuống, rơi trên bàn tay anh đang kéo người mình, động tác đơn giản nhưng có ma lực thần kỳ, xoa dịu tâm trạng nóng nảy của cô. Một chút tức giận, một chút không cam lòng. Còn nhớ, anh và cô từng nắm tay nhau, bọn họ cùng nhau đi siêu thị, cùng nhau đi dạo trong hoa viên của tiểu khu, cùng nhau ngồi một chỗ để ngắm trăng.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nguyễn Ngọc Tiến | Đô thị | Hoàn thành
Thời bao cấp, nhà nước chia ra 11 mức được hưởng chế độ cung cấp thực phẩm và nhu yếu phẩm. Cán bộ cao cấp hưởng tiêu chuẩn ĐB (đặc biệt), cấp bộ trưởng và tương đương hưởng tiêu chuẩn A, cấp thứ trưởng tiêu chuẩn B; cấp trưởng của các “cục, vụ, viện”, các chuyên viên cấp cao, giám đốc... được tiêu chuẩn C. Còn cán bộ, công nhân viên chức hưởng tem phiếu E nhưng tùy theo mức lương sẽ được tiêu chuẩn tem phiếu E1 hay E2.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Huỳnh Thắng | Ngôn tình | Hoàn thành
"Con gái, dù mạnh mẽ đến nhường nào cũng chẳng thể dửng dưng trước nỗi đau mất mát, chia làm. Bỏ ra bao nhiêu thời gian để chờ đợi một người, thà họ đừng hứa, để nó cứ mãi dở dang như vậy có phải đẹp đẽ hơn không?" Khi yêu một người không yêu mình, Tại sao vẫn cứ ngu ngốc lao đầu vào? Chẳng phải cứ lặng lẽ rời xa người sẽ tốt hơn sao? Nói thì ai không nói được, bởi đó là việc chẳng bao giờ dễ dàng.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Yến An Khả Hoài | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Công Chúa, Dũng Sĩ Và Rồng của tác giả Yến An Khả Hoài. Lilith là một công chúa.Là cái loại tóc vàng mắt xanh, da trắng mặt đẹp, eo nhỏ như kiến.Thường thấy trong các loại tiểu thuyết tây huyễn, bị ác long bắt đi sau đó chui vào hậu cung của dũng sĩ.Chỉ là đất nước của bọn họ ác long hơi ít, không nói tới chuyện trước nay chưa từng bắt nàng đi, còn luôn bị các dũng sĩ tìm tòi giết chết.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Nước Mắt Của Mưa hay Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám.
0.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Đào Hố Chôn Đường | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hai Mươi Ba Tháng Năm của tác giả Đào Hố Chôn Đường. “Giang Dũ, thật ra em cũng rất thích rất thích anh.”Sau show diễn thời trang, cô gái phương Đông trở nên nổi tiếng khắp thế giới.Chỉ là, đi cùng với nó là những quá khứ không ai biết.“Sau này, em sẽ không bao giờ đến Nam Dương nữa.”“Thị trấn ven biển đẹp nhất kia, em không dám về nữa.”Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ qua Nước Mắt Của Mưa hay Nữ Thần Ẩm Thực Hắc Ám.
1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Luna Huang | Ngôn tình | Hoàn thành
Nàng chính là công chúa Nhạc quốc Nhạc Xích Vũ năm nay mười bảy tuổi đã sống ở Lãnh cung được ba năm rồi. Xuân hạ thu đông đi qua trong mắt nàng cũng chỉ là một màu ảm đạm, trên mặt nàng cũng chưa từng xuất hiện qua nụ cười nào. Tóc đen dài được xõa dài tùy ý thả rối bù vì không có lược chải cũng là do đã ba năm chỉ có tắm bằng nước mưa. Cả người nàng cũng như đám mùn bên ngoài sân trong Lãnh cung vậy, đều là bốc lên người hôi thối khiến người không muốn đến gần, thậm chí cách xa từ ngàn dậm.Dưới đôi mày liễu thanh tú chính là đôi mắt trong trẻo tinh khôi tràn đầy sức sống lại như mặt nước ngày xuân. Hàng mi dày cong vuốt bên trên tạo cho người có cảm giác hệt như đôi bướm đậu trên mặt hồ vậy. Sống mũi cao cao, hai phiến môi nhỏ nhắn nhưng vì kham khổ cũng là có chút tái nhợt khô cằn nức nẻ. Chỉ là đám mụn nước đầy mặt kia khiến cho không người nguyện ý nhìn thẳng nàng nàng dù chỉ một mắt, nên không ai sẽ còn có tâm tư nhã hứng mà phân tích những điểm đẹp trên của nàng. Trên mặt lại xuất hiện vô số mục nước lớn nhỏ mọc chi chít ở phần trán cùng hai bên mặt khiến cho người nhìn không ra dung.
15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Tuân Dư Nhận | Khoa huyễn | Hoàn thành
Tây nguyên năm 6013, tại một thành nhỏ sát vùng biên giới Đế quốc Gerundnan, học viện Hoftas. “Vincente, cậu lại đang viết thơ đấy à” Bạn chí cốt của tôi, Odessa Stanley đang đứng ở điểm đón gió của đài thiên văn. Cậu ta mím chặt môi, khom người điều khiển máy móc đo đạc kim loại nào đó, mắt nhìn thẳng.Đài thiên văn là tên gọi mà tôi và Ode đặt, tên thật của nó dài dòng mà phức tạp lắm. Đây là một nơi hoang vu, thân lầu gác lại cứ nhô lên cao, thích hợp để viễn vọng. Hiếm có người tới thăm nguyên nhân phần lớn là mọi người chưa phát hiện ra công dụng của nó. Lầu gác bỏ không như vầy trong Hoftas phải nói là cực nhiều.Ánh nắng mặt trời đầu hạ không nóng, rất nhẹ dịu không vượt quá đầu gối tôi, nhấn nhá lủi đến mắt cá chân. “Ode này, cái loại học cứu ma pháp như cậu còn lâu mới có thể cảm nhận được vẻ đẹp của thơ ca—— mà tớ thì sẽ không dễ dàng từ bỏ nó đâu” Tôi lật sang trang quyển vở trong tay, đường vân bóng mây di chuyển trên nét chữ của tôi.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Khuyết Danh | Ngôn tình | Hoàn thành
Phòng tắm rộng lớn ấy, hơi nước nóng bốc lên. Vòi phun trong bồn tắm không ngừng trút nước nóng xuống, làm ướt cả người của người đang bị đè chặt bên dưới ấy, đôi tay cô bị người khác giữ chặt trên đỉnh đầu, do cô chỉ mặc một chiếc váy ngủ màu đỏ, nên thân hình cô gần xuyên thấu, lộ ra bộ nội y ren bên trong. Người đàn ông trước mặt mặc một bộ đồ tây màu đen, nhanh chóng cũng bị nước làm cho ướt nhẹp, nước thuận theo đường chính giữa cằm chảy xuống, khiến anh trở nên vừa lạnh lùng vừa gợi cảm. Anh nhếch môi lên, lộ ra một hàm răng trắng sáng, tiến gần Cố Thu, tắt vòi nước đi, trong phòng tắm lúc này, chỉ còn hơi thở của hai người họ. “Ba năm không gặp, em càng ngày càng gợi tình.” Thời Thiếu Tu sờ lên má của Cố Thu, nghiêng đầu ghế sát vào tai cô, cái tai nhỏ xinh của cô còn đọng giọt nước, nhìn vô cùng đáng yêu. “Thời Thiếu Tu.” Âm thanh của Cố Thu run nhẹ: “Em, em giờ đã kết hôn, anh không được làm thế, em, em giờ là vợ của anh hai anh!”Thời Thiếu Tu vẫn cứ giữ nụ cười trên môi, nhưng trong ánh mắt anh không hề vui tí nào, mà toàn là sự lạnh lùng, trong mắt ánh lên sự bất mãn, theo đó, vẫn giữ nguyên ánh mắt đầy giận dữ ấy, tiến lên trước, hôn mạnh vào môi Cố Thu.
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
ZicZac_Cindy | Ngôn tình | Hoàn thành
Sáng hôm sau, nó đi ra đường để thay đổi không khí. Đi mãi đi mãi mà vẫn không biết đi đâu, cuối cùng nhận ra là bị lạc đường lúc nào không biết. Nó vò đầu bứt tai, mấy hôm nay nó lơ đãng quá, lúc nào cũng nghĩ đi đâu đâu. Chợt nhớ ra nó có cầm hồ sơ theo. Thôi thì đã lạc rồi, tiện thể đi xin việc luôn cũng được. Đi được một đoạn nữa, nó va phải một người, quay lại định xin lỗi thì chả thấy người đấy đâu. Thấy hình như, cái người nó vừa va phải có làm rơi cái gì đó. Hóa ra đó là một cái card visit kèm theo một tờ giấy. Mở ra, cái chữ đầu tiên đập vào mắt nó "Tuyển Nhân Viên". Nó chết đuối như vớ được cọc, lần theo chỉ dẫn trong tờ giấy nó tìm đến công ty đang tuyển nhân viên.Nộp hồ sơ xong xuôi, nó nhớ ra tên công ty là Steven. Vội hỏi cô tiếp tân. "À, cô cho tôi hỏi, giám đốc công ty tên gì ạ?"." Steven." Nó hơi giật mình khi nghe đến cái tên Steven. Chẳng nhẽ bố nó mở công ty làm ăn riêng mà không cho 3 anh em nó biết? Chết rồi, thế thì không thể xin việc ở đây được. Nó vội vàng rút lại hồ sơ và ra đứng chờ thang máy. Trời đất, thang máy đang sửa chữa. Thế là nó lại phải cuốc thang bộ mà đi xuống. ........ Rầm....... Sao hôm nay xui thế không biết, đụng phải người ta hai lần...
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Hồ Ái Trâm | Sắc | Hoàn thành
Y đưa tay đập chai bia bên cạnh vỡ toang làm đôi, âm thanh chát chúa vang vọng giữa phòng trống. Kẻ bị treo gọi là Đông lão tam, dưới trướng Vạn gia đã mười mấy năm, hiện tại Vạn gia nhị thiếu vừa lên nắm quyền, liền phát hiện ra Đông lão tam biển thủ không ít tiền bạc, chiếm dụng của công thành tài sản riêng, tự ý động vào hàng trắng - loại làm ăn mà Vạn gia cấm tiệt. Bởi thế Vạn Lăng Mặc - Vạn gia nhị thiếu - Chủ tịch hội đồng quản trị Tập đoàn Vạn Thịnh - mới phân phó Triệu Tử Đoạn đem Đông lão tam này "dạy dỗ" một chút, thuận tiện tra hỏi số tiền bị ém nhẹm kia đang giấu ở đâu. Bất quá, không thể đến mức chết người vào tù, nhưng càng không được để hắn còn sống mà quấy rối Vạn Lăng Mặc được. Triệu Tử Đoạn hành hạ hắn một buổi, máu nóng trong người dâng lên sùng sục, tuy vậy vẫn chưa nghĩ ra cách gì khả thi. Y vẩn vơ đá chân vào ly mỳ dưới mặt đất lăn lóc, buồn chán khoác jacket lên thân thể hoàn mỹ, khóa trái cửa ra ngoài. Suốt mấy ngày vờn với một tên già hôi hám, Triệu Tử Đoạn cảm nhận bản thân cũng đã bốc lên cái mùi tởm lợm của mồ hôi, thuốc lá, gián chuột,...trong căn nhà kho đó. Phía trước đại lộ, mấy hàng xe kẹt cứng kéo dài, không khí mùa hạ oi nồng, nắng rọi thẳng vào đôi mắt không mang kính râm của y.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Hải Nham | Ngôn tình | Hoàn thành
Vào đêm trước ngày cưới, chồng chưa cưới của nữ cảnh sát Âu Khánh Xuân đột ngột hi sinh trong lúc vây bắt tội phạm ma túy. Cô nén đau thương, lao vào công việc và thực hiện di nguyện của người đã khuất là tặng lại đôi mắt cho Tiêu Đồng - một chàng sinh viên khoa Luật. Tiêu Đồng lập tức yêu say đắm vẻ đẹp và sự từng trải của Khánh Xuân, còn cô cũng rung động trước sự bồng bột, trong sáng của Tiêu Đồng.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nguyễn Ngọc | Ngôn tình | Hoàn thành
Hắn yêu cô từ cái nhìn đầu tiên khi thấy cô gái nhỏ nhắn đầy cá tính ấy đang đỡ người phụ nữ quý phái - mẹ anh dậy, không ngớt lời hỏi han bà. Từ hôm đó, hắn luôn tìm hiểu và dõi theo cô mỗi lúc rảnh. Sau hai tuần không thể chịu đựng hắn quyết định vào trường Thiên Phong làm giáo viên thể dục để gần cô hơn. Cứ thế càng ngày hắn càng yêu cô, rồi đến ngày sinh nhật thứ 18 của cô cũng là sinh nhật cuối cùng thời cấp ba hắn đã cho người lên kế hoạch, và ngay tối hôm đó sinh nhật 18 cũng là đêm cô mất đi giọt máu trong trắng gìn giữ 18 năm... Kết quả là 1 tháng sau Tiểu Hà phát hiện mình đã chậm mất 1 tuần, lại hay buồn ngủ, buồn nôn và cực thèm đồ chua...Hiện tại hắn rất vui, vui vì được làm bố, và vui vì...sức mạnh của mình! Nhưng Tiểu Hà mới bước qua tuổi 18 thôi, còn cả một tương lai phía trước, sao có thể vì hắn mà bỏ lỡ được. Hắn biết Hà còn muốn chơi đùa nên hắn không muốn vì đứa nhỏ mà ảnh hưởng đến tương lai của Tiểu Hà. Sau buổi gặp mặt hôm ở phòng làm việc của hắn, cô không còn đến trường nữa, không nhắn tin hỏi bài hay nhõng nhẹo với hắn nữa.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Nghê Đa Hỉ | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ nhỏ thân thể Khương Linh Lung đã không tốt, thời điểm phụ mẫu còn sống còn quản nàng, không cho ra cửa chơi, đặc biệt là mùa đông, cửa phòng cũng không cho ra, bởi vì mỗi lần trúng gió, nàng sẽ bị bệnh nặng. Khi còn nhỏ bị quản vô cùng chặt, mỗi ngày mở mắt ra nhìn đâu cũng chỉ thấy bốn bức tường, vậy nên nàng luôn khao khát có được tự do. Sau này, phụ thân mẫu thân lần lượt tạ thế, Tôn ma ma thay thế họ chiếu cố nàng. Vốn tưởng nếu Tôn ma ma quản thì sẽ dễ thở hơn chút, nào biết Tôn ma ma còn lợi hại hơn cả mẫu thân, không chỉ ngày mưa gió không cho ra cửa, ngay cả trời nắng cũng không cho ra. Tôn ma ma sẽ nói: "Tiểu thư trời sinh băng cơ ngọc cốt [1], đừng ra nắng, sẽ khiến làn da đen đi." Hôm qua Tôn ma ma có chút việc, bên ngoài tuyết rơi lớn, không lâu sau, tuyết đã kết một tầng dày trên mặt đất. Khương Linh Lung đứng xem bên cạnh cửa sổ. Trên mặt đất, trên nóc nhà, trên nhánh cây, tất cả đều là tuyết trắng, trong mắt chỉ toàn màu trắng, đẹp tới mức lòng chỉ muốn hướng ra ngoài. Khương Linh Lung thừa dịp Tôn ma ma không có ở đây, chạy ra khỏi viện nghịch tuyết. Mai Hương cũng khuyên nàng, nhưng không lay chuyển được, sau đó còn cùng nàng chơi ném tuyết. Khương Linh Lung vốn định chơi một lát liền vào nhà, nhưng nàng rất vui, còn ở trên nền tuyết lăn lộn. Kết quả vui quá hóa buồn, buổi tối liền phát sốt.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Mộc Điềm | Ngôn tình | Hoàn thành
Trì Diệp lại gặp ác mộng. Đã nhiều năm rồi chưa ngủ mơ, thế nhưng cơn ác mộng này bắt đầu giày vò cô, kể cả sau khi tỉnh dậy vẫn không quên được, làm tâm trạng cô tồi tệ suốt cả ngày. Trong giấc mơ, mẹ đau lòng la hét muốn ly dị, vẻ mặt đắc ý vặn vẹo của Vệ Chân Chân, chỉ có giọng nói dịu dàng của anh Tiểu Quang, chồng chất lên nhau. Có lẽ là do chuyển tới nơi ở mới nên gặp ác mộng. Trì Diệp rời giường rót một cốc nước, nhét sách vở lung tung vào cặp rồi kéo khóa, đeo cặp đi học. Vào giữa tháng chín, tuy lịch âm đã là mùa thu, nhiệt độ cao ở Hải Thành vẫn không giảm sút, đi trên đường còn nghe thấy tiếng ve gọi hè. Lớp 10 trường Thập Tứ đã khai giảng được hơn nửa tháng, các bạn học đã trải qua hết cảm giác mới mẻ, dần quen nhau hơn. Lúc tan học, các học sinh lười biếng, ngồi túm năm tụm ba trong lớp tán gẫu. Trì Diệp rất sợ trời nóng, phòng lớp 1 lại không có điều hòa, thời tiết này rất mệt mỏi, cô bèn lấy chai coca cola đá mua buổi sáng đắp lên má để hạ nhiệt.
15.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26
Khốn Ỷ Nguy Lâu | Khoa huyễn | Hoàn thành
Trương Triệu Huyền hắc hắc cười gượng hai tiếng, uống cạn trà trong chén, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Càng mưa càng lớn. Trong làn mưa bụi, có thể mơ hồ thấy được một bóng người chậm rãi đi từ góc đường. Người nọ một thân bạch y, trong tay cầm chiếc ô thanh sắc, đến gần hơn, mới thấy rõ dung mạo y – mi mắt thanh tú, môi mỏng khẽ cười, nhìn có vẻ văn nhã, dáng dấp vô cùng tuấn tú. Trương Triệu Huyền nhàn rỗi đến buồn chán, liền ngồi dựa lên cửa sổ, mắt thấy người nọ từng bước đi tới, đưa mắt nhìn giữa cơn mưa trắng xóa. Ánh mắt gặp nhau trong giây lát, tròng mắt màu mực tựa như phản chiếu hình ảnh mưa phùn, thủy quang trong trẻo. Trương Triệu Huyền ngẩn ngơ, chẳng biết tai sao, trong lòng lại thấy rạo rực, hô hấp hỗn loạn.Nam tử bạch y kia tiếp tục đi về phía trước, bước hai bước rồi bỗng dưng dừng lại, ngẩng đầu nhìn sắc trời, lại nhìn y phục ẩm ướt của mình, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, xoay người bước vào quán trà. “Một bình trà nóng.” Giọng y nhẹ nhàng mềm mại, mang theo thanh âm riêng của người Giang Nam, thật êm tai. Vừa đóng ô lại, vừa chọn chỗ ngồi xuống, những giọt nước lay động, rơi xuống.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27