Thanh nhi, nếu như em khổ sở liền có thể ôm anh, thật tốt biết bao. - Phùng Kiến Vũ. Bảy năm trước, đêm trước sinh nhật Phùng Kiến Vũ, Vương Thanh rốt cuộc dùng lòng thành của mình cảm động cha mẹ Phùng Kiến Vũ, bọn họ cuối cùng đồng ý chuyện Vương Thanh và Phùng Kiến Vũ ở bên nhau. Để ăn mừng chuyện này, cũng vì có thể cùng Phùng Kiến Vũ trước thời hạn trải qua một buổi sinh nhật chỉ có hai người, Vương Thanh tự mình lái xe dự định mang Phùng Kiến Vũ đến Bắc Đới Hà, sau đó ngày hôm sau cùng nhau ngắm mặt trời mọc
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh | Xuyên không | Hoàn thành
Hắn là người cổ đại, nhưng vì cớ gì mà lại đến một cái nơi xa lạ như thế này? Mọi thứ ở nơi này thật là đặc biệt đối với hắn, khiến cho hắn chẳng thể nào thích ứng nổi. Ôi trời ơi, đây có phải là do hắn đang mơ hay không? Tại sao hắn lại có cảm giác cái này lại chẳng hề chân thực, chẳng hề có một chút cơ sở nào cả! Mọi thứ thật mơ hồ, mơ hồ giống như chính sự xuất hiện của hắn vậy! Nơi này, lẽ nào hắn không thể rời khỏi cái nơi mà người ta truyền miệng gọi nhau là "hiện đại" này? Nhưng mà, hắn là người cổ đại, hắn là người cổ đại a!
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Dạ Hành | Xuyên không | Hoàn thành
Nữ chính ngôn tình, từ khi nào lại trở thành nữ phụ đam mỹ thế này? Các thiên kim tiểu thư không khỏi đau lòng đến nỗi muốn rơi nước mắt. Tại sao số phận lại quá đỗi bi thảm đến như thế? Tại sao cuộc đời này thật là quá bất công? Người đàn ông hoàng kim đẹp trai như thế, trẻ tuổi như thế, chỉ mới có hai mươi ba tuổi, ấy thế mà lại không gần nữ sắc, như thế nào mà có đứa con trai đã mười tuổi rồi?
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Miên Thanh Túc Vũ | Sắc | Hoàn thành
Cảm xúc khi yêu, chỉ có những người đang yêu mới hiểu được. Nó giống như là vùng đất khô cằn được tưới tiêu khiến cho nó bừng lên sức sống. Quen nhau là do vô tình, đến bên đời nhau chính là do số mệnh. Trời cao an bài cho một đôi uyên ương, đáp lại chính là sự đắm say mặn nồng trong tình yêu.
20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Biên Tưởng | Sắc | Hoàn thành
Truyện kể về một cuộc tình thời cổ đại giữa hai người đàn ông với nhau, một thụ là giáo chủ một công là kê điên. Hắn là một giáo chủ được người người biết tới và kính trọng, trong một lần bị kẻ thù đến vây quanh và khiến hắn chạy vào trong rừng và bị rơi xuống vực. Rất may mắn là có một người đi qua và cứu vớt hắn, nhưng lại là một kẻ điên.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Cát Bá Sinh | Đam mỹ | Hoàn thành
Định mệnh đến thật bất ngờ, giống như là vô tình, nhưng lại là mối duyên tơ hồng mà ông tơ bà nguyệt đã se nên. Nó đến theo một cách tự nhiên nhất, khiến con người ta không kịp chuẩn bị từ trước, chỉ có thể bị động mà hãm sâu vào, càng ngày càng lún, không có đường thoát ra.
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Sự ngây ngô của hai đứa trẻ chính là sự mở màn cho tất cả những việc trong tương lai sẽ xảy đến. Cũng chính sự kiện này đã khiến một người nào đó bắt đầu nảy sinh cái thói lưu manh đùa bỡn. Giá như ngày đó, Vương Thanh và Phùng Kiến Vũ không gặp nhau, có phải tất cả mọi chuyện đều sẽ khác đi hay không? Hay đơn giản từ đầu đến cuối đều là sự sắp xếp của số mệnh mất rồi?
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Tiểu Chi | Ngôn tình | Hoàn thành
Thằng Tuấn nó nhập viện rồi, con tranh thủ về ngay nhé!" Nhi run rẩy chạy dọc theo hành lang trắng xóa của bệnh viện đa khoa đặc mùi thuốc khử trùng. Tin xấu từ người dì họ dưới quê nhà luôn ám ảnh trong đầu cô suốt quãng đường từ Sài Gòn về. Thế nên mặc dù cô luôn tự trấn an rằng em trai mình sẽ không gặp vấn đề gì nghiêm trọng, nhưng linh tính mách bảo khiến những bước chân của Nhi không thể nào vững chãi nữa.“Bác sỹ, em trai của tôi sao rồi ạ?” “Lúc còn nhỏ có phải bệnh nhân đã hít phải một lượng lớn khí cacbon không?” “Dạ…phải…” “Chính vì điều này khiến cậu ta đã mắc phải căn bệnh động kinh nặng. Đây là trường hợp rất hiếm và khó chữa trị. Cậu ta cần được điều trị sớm và đều đặn. Nhưng chi phí điều trị khá cao, cộng thêm tiền thuốc có lẽ cũng sẽ hơn vài chục triệu. Cô và gia đình hãy nhanh chóng đưa ra quyết định. Sau đó chúng tôi sẽ chuyển cậu ta lên bệnh viện ở Sài Gòn.”Bác sỹ vỗ vỗ vai Nhi trấn tĩnh và an ủi khi nhìn thấy cô đứng sững sờ trong làn nước mắt. Vài chục triệu à? Hai năm qua học ở Sài Gòn, đến hai triệu đồng cô còn chưa có. Tiền nhà trọ, tiền học phí, lại thêm việc mỗi tháng cô đều phải gửi tiền về quê cho người dì họ chăm sóc đứa em trai khờ khạo, số tiền làm thêm và dành dụm cô cũng chỉ xoay sở được những phần chi phí sinh hoạt khác.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Sau lưng Tuấn Kiệt là một cửa hàng bán kem, thật ra là chiếc xe bán kem di động là đúng nhất. Chiếc xe màu hồng, bán nhiều loại kem ốc quế với các mùi khác nhau. Chủ cửa hàng kem mini này là bác Năm, bác năm nay khoảng chừng sáu mươi tuổi. Vỉa hè mà bác đứng bán, hiện đang thuộc quyền sở hữu của trung tâm thương mại V, nhưng vì Tuấn Kiệt cho phép nên bác mới được bán ở đây.Nhiều người bán hàng khác thấy vậy liền đẩy xe vào, nhưng họ không ngờ lại bị một nhóm bảo vệ mời đi. Bác Năm bỗng nhiên trở thành độc quyền và người mua kem của bác lúc nào cũng đông nghịt. Vì không có bàn ghế nên bác Năm chỉ bán mua mang về, hoặc là mang ra các dãy ghế đá màu đen của trung tâm thương mại để ngồi thưởng thức.Tuấn Kiệt quen bác Năm cách đây rất lâu rồi, vì thương xót cho tình cảnh của bác nên anh mới giúp đỡ. Trải qua bao nhiêu năm, mỗi lần anh tới ăn kem thì chả bao giờ bác Năm chịu lấy tiền. Tuấn Kiệt biết rõ nguyên do vì sao nhưng anh không thích điều đó chút nào. Nếu không phải vì kem của bác ngon thì anh đã bỏ đi mất dép từ lâu rồi.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Liên Liên | Ngôn tình | Hoàn thành
Đúng! Chính là anh ấy! Chính là chàng trai có khuôn mặt đẹp trai, dáng người cao ráo, cử chỉ tao nhã...... Trừ anh ấy ra, không còn ai khác đủ tư cách làm người yêu của cô! “Bạn trai lý tưởng trong mắt con chính là anh ấy!" Tá Đằng Hồng Diệp vừa tròn mười bảy tuổi, ánh mắt cô lấp lánh ánh sáng, hướng về màn hình máy tính thốt lên, giọng nói vô cùng hưng phấn, giống như vừa tìm được bảo vật quý hiếm. “Cưng à! Mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi, con gái con đứa thì nói chuyện phải nho nhã một chút chứ!." Lâm Nghi Trinh từ trong phòng bước ra, nghe tiếng con gái hô to gọi nhỏ, chân mày nhíu lại tỏ vẻ không vui.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Tiếu Giai Nhân | Ngôn tình | Hoàn thành
Nàng cúi đầu, cảm xúc không bỏ được đều giấu ở đáy mắt. Kỳ thật có cái gì không bỏ? Lục Tử Khiêm ôn nhuận như ngọc, người trước người sau đãi nàng khắp nơi chu đáo, Du Uyển mười sáu tuổi gả tới, Lục Tử Khiêm chăm sóc nàng tuy tốt, nhưng suốt ba năm không có chạm qua nàng dù chỉ một chút. Trời tối người yên, Du Uyển khóc hỏi hắn có phải bản thân mình không tốt đã làm sai điều gì, đáp lại chỉ có tiếng thở dài của Lục Tử Khiêm. Một nữ nhân, thành thân ba năm sinh không nổi một đứa bé, Du Uyển nhận hết sự châm chọc khiêu khích của nhà họ Lục cùng nhân dân Nam Thành từ trên xuống dưới.Nhà mẹ đẻ Du Uyển nghèo không giúp được nàng cái gì, Lục Tử Khiêm lại chỉ là con nuôi của Lục lão gia, ở Lục gia địa vị cũng rất xấu hổ, Du Uyển liền từng lần một thầm nhủ nói với chính mình, phải nhẫn nại, đừng lại rước thêm phiền toái cho Lục Tử Khiêm. Thế nhưng là ba năm a, bên người có trượng phu lại trải qua thời gian thủ hoạt*, Du Uyển dần dần không chịu nổi. Lục gia không ai có thể thương lượng, mùa hè năm nay Du Uyển nhịn không được về nhà cùng mẫu thân kể khổ, mẫu thân sau khi biết chân tướng thương tâm khóc cùng nàng, khóc xong bà vụng trộm giúp nàng mua một bao thuốc, một bao này có thể để cho Lục Tử Khiêm đụng chạm với nàng. Du Uyển nhát gan vội cầm thuốc về, nàng hơi do dự, rốt cục vào tháng trước thời điểm Lục Tử Khiêm say rượu trở về, Du Uyển vụng trộm đem thuốc bỏ vào trong trà của Lục Tử Khiêm.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Tiểu Bố thích ăn bánh trứng | Ngôn tình | Hoàn thành
Năm nào đến dịp sinh nhật Tam gia, mẹ gã cũng chuyển cho “một số tiền lớn” làm quà sinh nhật. Một lần sắp đến sinh nhật gã, ngân hàng gửi tin nhắn thông báo biến động số dư, đó là tiền mẹ gã chuyển vào, “số tiền lớn” là mười đồng (sau này mới biết là phải kích hoạt chức năng chuyển khoản để thực hiện một nghiệp vụ nào đó). Ngay lúc ấy Tam gia tỏ ra rất đỗi phấn khởi, bước tới ôm chầm lấy tôi, cất giọng ai oán, nói với tôi bằng giọng điệu của một đứa trẻ bị bỏ rơi: “Hình như mẹ anh không cần anh nữa rồi, em cưu mang anh được không?”Mặc dù tôi rất ghét cái dáng vẻ một tên con trai cao 1m82 vẫn chưa học được điệu bộ cute lạc lối của một đứa trẻ 1m28 nhưng vẫn cất giọng đầy khí phách: “Lần sau thẻ hết tiền anh cứ nói, em sẽ chuyển khoản cho.”Tam gia rất thích chơi một game tên là “Liên minh huyền thoại” (gọi tắt là LOL). Nghĩ đến tình cảnh quanh năm sống nơi đất khách quê người của chúng tôi, tôi mắt nhắm mắt mở cho gã theo đuổi sở thích này, ít nhất hạn chế được thời gian ra ngoài rong chơi của “tình yêu bé bỏng” sau này. Hôm đó gã đi xem trực tiếp giải đấu LOL, không may máy móc bị trục trặc nên trận đấu bị chậm lại năm tiếng, từ một giờ chiều theo lịch ban đầu chuyển thành sáu giờ tối mới khai màn, đến khi kết thúc thì đã là hơn một giờ sáng. Tam gia bắt xe bus về nhà, hơn ba giờ sáng mới đi ngủ, vậy mà chín giờ sáng ngày hôm sau đã có thể tỉnh táo vui vẻ đi xe bus tới xem thi đấu tiếp rồi…
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Trong cuộc đời của con người có nhiều mốc thời gian rất quan trọng và đối với Tuấn Phong, quãng thời gian học cấp ba là một trong những cột mốc quan trọng đó. Vương Tuấn Phong năm nay học lớp mười hai, đây là năm cuối của cấp ba, là năm anh sẽ tốt nghiệp ra trường và có định hướng tương lai cho riêng mình.Hôm nay là một ngày đặc biệt nhưng không phải là việc Tuấn Phong đi học lại, mà là ngày Hoàng Thị Thanh Vân, cô nhóc của anh bước vào lớp mười. Nói đúng ra thì cô nhóc chả phải là em gái của anh. Ba mẹ của Thanh Vân là bạn thân của ba mẹ Tuấn Phong, trong một lần họ đi công tác thì tai nạn xảy ra. Ba mẹ của Thanh Vân đều qua đời và cô trở thành côi nhi. Chính vì vậy mà mẹ của Tuấn Phong mới mang cô về nhà, nhận cô làm con gái của mình và bà bắt một trong hai anh em của Tuấn Phong phải cưới Thanh Vân làm vợ. Ngay từ lúc đó thì Tuấn Phong đã vô cùng thương Thanh Vân, anh luôn bảo vệ, chăm sóc và yêu thương cô như em gái của mình. Nhưng Thanh Vân thì lại không như thế, ngay từ nhỏ thì cô đã thầm thích Tuấn Phong.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Hoàng Thu Dung | Ngôn tình | Hoàn thành
Các cô gái trong phòng kế toán ngẩng lên, nhìn về phía bàn của kế toán trưởng với vẻ tò mò lẫn vui thích. Không ai bải ai, các cô rời bàn mình, tụ họp quanh bàn ở góc phòng, bắt đầu xôn xao về quà và người. Bao giờ đi công tác nước ngoài về, giám đốc và đồng chí phó giám đốc cũng có quà cho các phòng. Chuyện đó không có gì là lạ. Nhưng cứ mỗi lần có quà của phó giám đốc Trần Nghiêm, thì y như rằng các cô tụm lại bàn tán một cách thích thú. Bởi vì những món quà của anh lúc nào cũng lịch sự và có giá trị thẩm mỹ, mà phái nữ ưa thích. Kể cả phái nam cũng vậy. Điều đó chứng tỏ Đồng chí phó giám đốc rất chăm chút và tôn trọng người được tặng quà, chứ không làm một cách chiếu lệ như ông giám đốc vô tâm. Một điều quan trọng hơn, nó thu hút sự chú ý của các cô, nhất là các cô chưa chồng là chính bản thân vị phó giám đốc trẻ tuổi. Một phó tiến sĩ đã từng du học ở nước ngoài. Một con người lịch sự, nhẹ nhàng, hòa nhã, đẹp trai … và quan trọng nhất là chưa vợ. Chưa vợ cũng không lạ bằng chưa có người yêu. Không hiểu lý do gì mà anh ấy cứ sống độc thân và có thể lạnh nhạt với các cô gái trong công ty. Dù công ty có khá nhiều cô gái đẹp, tính nết cũng dễ thương và sẵn sàng nâng khăn sửa túi cho anh.
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Cật Thanh Mai Tương Nha | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Nô Gia Không Hoàn Lương xoay quanh hai nhân vật chính là Tô Thanh và Cố Uyên, truyện có nội dung hấp dẫn, thú vị, thuộc thể loại ngôn tình, cổ đại, sủng. Có thể nói, đến thời điểm hiện tại, Tô Thanh chia rẽ tổng cộng mười tám đôi thanh mai trúc mã, giải trừ hai mươi bốn cửa hôn ước, quấy nhiễu ba mươi sáu tràng đại hôn, nhưng tất cả thù lao cộng lại đều không bằng một phần mười khoản mua bán kia. Nếu có thể thuận buồm xuôi gió hoàn thành nhiệm vụ lần này, cho dù nửa đời sau không có một phần tiền lợi nhuận, cũng đủ để sau khi nàng có thể ôm một đống gạch vàng xuống mồ an nghỉ, mỉm cười nơi chín suối.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Kiều Gia Tiểu Kiều | Ngôn tình | Hoàn thành
Thiên Hạ Hoan Ca là tựa truyện thuộc thể loại ngôn tình, huyền huyễn, cổ đại. Câu chuyện kể về Tiêu Bảo Thù - một tiểu yêu chốn sơn dã không cầu thành tiên chỉ cầu ấm no, đi theo cha mẹ học chút pháp thuật hộ thân là được không mong ước xa vời. Những người giàu có, những vị thiên ngoại phi tiên đối với nàng, chỉ là truyền thuyết thôi. Cuộc sống của nàng yên bình trôi qua năm trăm năm rồi đột nhiên sau giờ Ngọ bị phá vỡ hoàn toàn.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Lạc Tùy Tâm | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên đời này, thật sự tồn tại tình yêu được gọi là khắc cốt ghi tâm sao? Trên đời này, thật sự có lời hứa mang tên "vĩnh cửu" hay sao? Đời người, không phải ai cũng hoàn toàn đón nhận được hạnh phúc. Nó giống như một cơn gió, bất chợt đến, lại bất chợt đi, lang thang, vô định. Nàng đến từ thế kỉ hai mươi mốt, sau khi xuyên qua đã học cách mạnh mẽ cứng rắn, lạnh lùng vô đối, lại bất ngờ gây nên hứng thú với biết bao nam nhân hào sảng khác. Nàng là một điều bí ẩn, bất kể ai mắc phải lưới tình của nàng cũng đều nguyện không phân li, khiến hắn, hắn, và cả hắn, hắn khác yêu đến điên cuồng đắm đuối. Mà trong đó, có một nam tử đã chính tay ép buộc chủ nhân của thân xác này phải chết. Mọi điều đến thật bất ngờ, chẳng ai có thể dự liệu được nó. Tựa như một cơn gió, đến rất nhanh, mà đi cũng rất nhanh. Cuộc đời của nàng, xuất hiện tại thời không này thật không biết là phúc hay là họa. Nữ nhân khuynh nước khuynh thành, nam tử tuấn tú không ai bì nổi, liệu có thể kiếm tìm được hạnh phúc? Rồi đến cuối cùng, nàng sẽ chọn ai ở cạnh mình đến khi răng long đầu bạc, mãi không tách rời? Tất cả, đều là ý trời!
23.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Vương Hà | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Gieo một hạt giống, thứ nhận lại được là một mùa bội thu, hay chỉ là một mầm non đã chết? Chôn dòng kí ức, thứ quên đi là quá khứ ngày xưa, hay là mãi lưu luyến chẳng thể nào xóa nhòa? Tương lai mịt mù vô định, quá khứ lại rõ mồn một trước mắt, ta sẽ nản lòng... Chốn giang hồ phiêu bạt, chém chém giết giết, tới chừng nào mới nguôi? Máu đổ thành sông, lệ rơi đầy đất, mưa máu hay là mưa nước mắt? Người tính kế ta, ta tính kế người, oan oan tương báo đến bao giờ mới nguôi? Liệu có ai sẽ vì ta mà rơi lệ? Liệu có ai sẽ vì ta mà bỏ qua cả mạng sống của chính mình? Một tấm chân tình, phải đi tới đâu để tìm kiếm? Một hồi hạnh phúc, tựa hồ như gió thoảng mây trôi, là sự thật, hay chỉ là một giấc mơ phù phiếm? Kiếm nắm trong tay, cả thiên hạ trong tầm với, nhưng tình yêu lại mờ ảo vô định như thế, biết chừng nào mới cảm nhận được yêu thương? Tay trong tay, thật khó khăn. Nhưng khó khăn đến mấy, tất cả cũng vẫn chỉ là thử thách mà thôi, yêu nhau, rồi cũng sẽ trở về bên nhau, sẽ trở thành một đôi uyên ương bay lượn trên bầu trời. Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng.
23.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Mục Đề Hoàng Hoàng | Ngôn tình | Hoàn thành
Kiếp trước, Khương Văn Chiêu là Nhị tiểu thư xinh đẹp bướng bỉnh của Quốc công phủ. Nàng sinh ra trong gia tộc lớn, có được cuộc sống nhung lụa quyền quý, lại được Tam ca ca yêu thương chở che hết mực. Cuộc đời của nàng những tưởng sẽ là những tháng ngày ấm êm hạnh phúc. Thế nhưng, trong đêm nguyên tiêu năm ấy, khi nàng bước chân lên cầu tam sinh với nguyện ước có được một tình yêu đẹp thì cũng là lúc vận mệnh của nàng bị người khác nắm lấy, toan tính và giày vò đến thảm hại.
23.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Cửu Lộ Phi Hương | Ngôn tình | Hoàn thành
Mấy hôm nay tới tháng, Nhẫm Cửu cảm thấy trong người máu chảy thành sông, đau đến nỗi nửa người tê liệt, trong lòng hết sức sầu muộn. Thêm vào trước đó xuống núi cướp chồng, tướng công tú tài nàng hằng mong nhớ lại vắt lụa trắng lên xà nhà dọa tự tử, thà chết cũng không chịu làm nam nhân của nàng, Nhẫm Cửu cảm thấy thể diện của mình bị tổn hại, tình cảm trắc trở, vô cùng buồn bã. Trở về sơn trại, mấy ngày liên tiếp Nhẫm Cửu cũng không lấy lại được tinh thần.
17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33